Cách đây 3 năm, “Những gì đã qua đừng nghĩ lại quá nhiều” trở thành cuốn sách bestseller trên khắp các bảng xếp hạng. Liên tục tái bản ngay sau đó, nhận được vô số những phản hồi tích cực từ độc giả, những ai chưa từng đọc thì vô cùng tiếc nuối. Lần trở lại này, “em nhỏ” được thay áo mới vô cùng xinh xắn! Cuốn sách là sự kết hợp tuyệt vời giữa hai nhà văn trẻ nổi tiếng: Minh Mẫn và Du Phong hứa hẹn sẽ đem đến cho những tâm hồn đang tổn thương sự vui vẻ và nhẹ nhõm trước những nỗi đau quá khứ. Những ai từng mất rất nhiều thời gian để quên đi một mối tình khắc cốt ghi tâm. Ai còn mang nặng nỗi đau quá khứ, những người còn chưa đành lòng quên đi một tình cảm đau khổ hay những người cứ mãi day dứt, băn khoăn về một việc đã qua,… Sau tất cả, điều ta nhận ra là: Thời gian rồi sẽ chữa lành mọi thứ, dù bạn có muốn hay không. Những cảm xúc tưởng chừng không thể nào phai nhòa, cuối cùng cũng chịu thua trước thời gian. Thời gian tàn nhẫn, nhưng cũng khiến con người nhẹ lòng hơn. Đó là những gì bạn cảm nhận được sau khi đọc cuốn sách này. Xin trích lại review của một bạn độc giả nhận xét về cuốn sách tuyệt vời này: “Hạnh phúc thực thụ là khi chúng ta biết dừng lại đúng lúc, không lún sâu vào những chuyện cũ mà hãy an yên tận hưởng hiện tại. Ai buông bỏ được trước, người đó sẽ sớm bình yên và hạnh phúc. Ai ôm nặng nỗi lòng, là tự lấy dao cứa vào tâm hồn mình. Vết thương để càng lâu càng rỉ máu nhiều, đến lúc nào đó không thể lành lại được nữa, thì quả là nguy to. Nếu Minh Mẫn chia sẻ những câu chuyện nhỏ mà sâu sắc, thấm thía thì Du Phong lại tô điểm thêm cho “Những gì đã qua đừng nghĩ lại nhiều” những làn thơ trong trẻo, trầm bổng và du dương. Hai cây bút như hòa quyện vào nhau rồi tan ra, lắng đọng lại trong hồn mỗi độc giả. Bản thân mình cảm thấy có ý chí và vui vẻ hơn sau khi khép lại cuốn sách này. Cuốn sách có tựa đề đơn giản và những câu chuyện trong đây cũng thật giản đơn. Tuy nhiên, bạn sẽ phải bất ngờ vì những chuyến phiêu lưu cùng cảm xúc qua cuốn sách này đấy nhé! Mình say mê cuốn sách này ngay từ những trang đầu tiên. Văn phong quá gần gũi, quá thật thà, một đòn đánh trúng cảm xúc trong lòng mình và nó giúp khơi dậy những kí ức ở một miền xa xăm nào đó…” NHỮNG GÌ ĐÃ QUA ĐỪNG NGHĨ LẠI QUÁ NHIỀU - Sớm mai tỉnh dậy, mình vẫn là chính mình nhưng không còn đau buồn và ủ rột nữa rồi. Chuyện gì cũng sẽ qua, chỉ cần ta biết buông tay thì tự khắc sẽ hạnh phúc. Chúc các bạn sẽ tìm lại được hạnh phúc sau khi đọc cuốn sách này.
Xem thêm

Ai cũng có những kỉ niệm trong quá khứ. Có cái sẽ khiến bạn mỉm cười, nhưng cũng có cái lại khiến bạn đau lòng khi nhớ về nó. Nó như một vết sẹo, hễ khi đông lạnh ùa về, vết sẹo ấy sẽ lại nhói đau để nhắc chúng ta về những ngày tháng u buồn ấy. Vết sẹo tuy đau nhưng sẽ là động lực giúp bạn biết trân trọng hiện tại hơn. Nhưng tuyệt đối đừng để nó ảnh hưởng, chi phối hạnh phúc của bạn. Những gì đã qua sẽ không thể nào quay trở lại được, vậy nên hãy để chúng ngủ yên, thỉnh thoảng nếu nhớ về nó, hãy mỉm cười và tự nhủ với bản thân: lúc đó mình ngốc thật đấy. Những gì đã qua đừng nghĩ lại quá nhiều xoay quanh 5 chủ đề về tình bạn, tình yêu, gia đình, xã hội và bản thân. Mỗi câu chuyện là những lời tâm tình, thủ thỉ của tác giả. Nếu Minh Mẫn đem lại cho chúng ta những câu chuyện đời thường nhưng sâu sắc, thấm thía thì Du Phong lại tô điểm thêm cho bức tranh những dòng thơ lắng đọng, du dương. Vào những ngày mưa như vậy, khi tâm trạng không tốt hãy thử chọn một quyển tản văn nhẹ nhàng, nhâm nhi tách trà nóng và ngắm mưa thì còn gì chill hơn nữa đúng không. Tạm gác lại những muộn phiền nơi cuộc sống tấp nập, thả mình vào những câu chữ, tận hưởng từng khoảnh khắc tươi đẹp của ngày hôm nay. Và hãy nhớ Những gì đã qua đừng nghĩ lại quá nhiều.

Chuyện của hôm qua, thì cũng qua rồi. Bớt suy nghĩ lại và sống vui vẻ đi Chúng ta liên tục bận tâm về quá khứ rồi lại bỏ quên hiện tại cũng như tương lai. Ta tự trói mình vào cột mốc ngày xưa, để vô tình đánh mất cơ hội tìm lại tin yêu. Bao nhiêu người tốt đến bên ta, ta không hề đón nhận. Vậy mà trái tim cứ loạn nhịp vì một kẻ tệ bạc, đã bỏ mình đi. Con người chung quy vẫn là yêu thương cảm xúc hoài niệm. Nó có mặt tích cực, cũng có cả tiêu cực. Tích cực ở chỗ, nếu những kỉ niệm chỉ là nơi chúng ta thả hồn mình về sau những áp lực cuộc sống đè nặng lên vai, để mà nhớ một chút, rồi cười mỉm thì thật tốt. Nhưng chỉ sơ sảy một chút, cảm xúc sẽ chi phối và biến chúng trở nên tiêu cực. Cứ nhớ nhung khôn nguôi, bỏ mặc bản thân đau khổ, hi vọng rồi lại tuyệt vọng thì vô cùng đáng trách. Cuộc sống là của bạn và nó vẫn tiếp diễn đều đều dù bạn có ra sao đi nữa. Đừng biến mình trở thành kẻ ngốc vì vốn dĩ người ta từ lâu đã không còn bận tâm. Lụy tình chỉ khiến chúng ta trở nên thật đáng thương, chứ không giúp tình yêu ấy quay trở lại. Mối bận tâm về quá khứ, về chuyện cũ người cũ cứ như tơ vò trong lòng. Ngày qua ngày chúng tích tụ lại rồi trói buộc con người trong mớ nỗi buồn vô hạn. Chúng ta càng nhớ, thì càng cảm thấy bế tắc và không tài nào thoát ra được thế giới ảo đó. Tác giả trẻ Minh Mẫn đang cố gắng vực dậy tinh thần bạn đọc, những ai đang rơi vào hoàn cảnh như thế bằng những trang văn đầy lạc quan, tích cực và thấm thía. Cuộc đời có bao nhiêu đâu, tại sao không vui vẻ? Là do người làm khổ ta hay do chính ta làm khổ mình? Bình yên chẳng ở đâu xa, nếu ta biết thứ tha cho quá khứ. Dù sao cũng đã đồng hành với nhau một đoạn đường rồi, đủ vui đủ đong đầy.

Mình vốn thích những cuốn sách kết hợp giữa nhiều tác giả. Bởi chúng có một phong cách riêng, cực độc đáo mà hài hòa. Nếu trước đây mình mê tít thò lò bộ đôi vàng trong làng văn học là Iris Cao và Hamlet Trương, thì sự bắt cặp của Minh Mẫn và Du Phong cũng khiến mình – Một con mọt sách rung rinh không kém. Vì sao mình lại khẳng định chắc như đinh đóng cột vậy? Là do giọng văn Minh Mẫn thì chân thành, sâu sắc và dịu dàng. Trong khi giọng văn Du Phong lãng đãng, có chút nên thơ mà cực lãng mạn.Tưởng chừng hai con người này đối lập, nhưng cuốn sách “Những gì đã qua đừng nghĩ lại nhiều” đã chứng minh suy nghĩ của bạn sai rồi. Cuốn sách có tựa đề đơn giản và những câu chuyện trong đây cũng thật giản đơn. Tuy nhiên, bạn sẽ phải bất ngờ vì những chuyến phiêu lưu cùng cảm xúc qua cuốn sách này đấy nhé! Mình say mê cuốn sách này ngay từ những trang đầu tiên. Văn phong quá gần gũi, quá thật thà, một đòn đánh trúng cảm xúc trong lòng Vì sao mình lại khẳng định chắc như đinh đóng cột vậy? Là do giọng văn Minh Mẫn thì chân thành, sâu sắc và dịu dàng. Trong khi giọng văn Du Phong lãng đãng, có chút nên thơ mà cực lãng mạn.Tưởng chừng hai con người này đối lập, nhưng cuốn sách “Những gì đã qua đừng nghĩ lại nhiều” đã chứng minh suy nghĩ của bạn sai rồi. Cuốn sách có tựa đề đơn giản và những câu chuyện trong đây cũng thật giản đơn. Tuy nhiên, bạn sẽ phải bất ngờ vì những chuyến phiêu lưu cùng cảm xúc qua cuốn sách này đấy nhé! Mình say mê cuốn sách này ngay từ những trang đầu tiên. Văn phong quá gần gũi, quá thật thà, một đòn đánh trúng cảm xúc trong lòngVì sao mình lại khẳng định chắc như đinh đóng cột vậy? Là do giọng văn Minh Mẫn thì chân thành, sâu sắc và dịu dàng. Trong khi giọng văn Du Phong lãng đãng, có chút nên thơ mà cực lãng mạn.Tưởng chừng hai con người này đối lập, nhưng cuốn sách “Những gì đã qua đừng nghĩ lại nhiều” đã chứng minh suy nghĩ của bạn sai rồi. Cuốn sách có tựa đề đơn giản và những câu chuyện trong đây cũng thật giản đơn. Tuy nhiên, bạn sẽ phải bất ngờ vì những chuyến phiêu lưu cùng cảm xúc qua cuốn sách này đấy nhé! Mình say mê cuốn sách này ngay từ những trang đầu tiên. Văn phong quá gần gũi, quá thật thà, một đòn đánh trúng cảm xúc trong lòngVì sao mình lại khẳng định chắc như đinh đóng cột vậy? Là do giọng văn Minh Mẫn thì chân thành, sâu sắc và dịu dàng. Trong khi giọng văn Du Phong lãng đãng, có chút nên thơ mà cực lãng mạn.Tưởng chừng hai con người này đối lập, nhưng cuốn sách “Những gì đã qua đừng nghĩ lại nhiều” đã chứng minh suy nghĩ của bạn sai rồi. Cuốn sách có tựa đề đơn giản và những câu chuyện trong đây cũng thật giản đơn. Tuy nhiên, bạn sẽ phải bất ngờ vì những chuyến phiêu lưu cùng cảm xúc qua cuốn sách này đấy nhé! Mình say mê cuốn sách này ngay từ những trang đầu tiên. Văn phong quá gần gũi, quá thật thà, một đòn đánh trúng cảm xúc trong lòngVì sao mình lại khẳng định chắc như đinh đóng cột vậy? Là do giọng văn Minh Mẫn thì chân thành, sâu sắc và dịu dàng. Trong khi giọng văn Du Phong lãng đãng, có chút nên thơ mà cực lãng mạn.Tưởng chừng hai con người này đối lập, nhưng cuốn sách “Những gì đã qua đừng nghĩ lại nhiều” đã chứng minh suy nghĩ của bạn sai rồi. Cuốn sách có tựa đề đơn giản và những câu chuyện trong đây cũng thật giản đơn. Tuy nhiên, bạn sẽ phải bất ngờ vì những chuyến phiêu lưu cùng cảm xúc qua cuốn sách này đấy nhé! Mình say mê cuốn sách này ngay từ những trang đầu tiên. Văn phong quá gần gũi, quá thật thà, một đòn đánh trúng cảm xúc trong lòng Vì sao mình lại khẳng định chắc như đinh đóng cột vậy? Là do giọng văn Minh Mẫn thì chân thành, sâu sắc và dịu dàng. Trong khi giọng văn Du Phong lãng đãng, có chút nên thơ mà cực lãng mạn.Tưởng chừng hai con người này đối lập, nhưng cuốn sách “Những gì đã qua đừng nghĩ lại nhiều” đã chứng minh suy nghĩ của bạn sai rồi. Cuốn sách có tựa đề đơn giản và những câu chuyện trong đây cũng thật giản đơn. Tuy nhiên, bạn sẽ phải bất ngờ vì những chuyến phiêu lưu cùng cảm xúc qua cuốn sách này đấy nhé! Mình say mê cuốn sách này ngay từ những trang đầu tiên. Văn phong quá gần gũi, quá thật thà, một đòn đánh trúng cảm xúc trong lòng Vì sao mình lại khẳng định chắc như đinh đóng cột vậy? Là do giọng văn Minh Mẫn thì chân thành, sâu sắc và dịu dàng. Trong khi giọng văn Du Phong lãng đãng, có chút nên thơ mà cực lãng mạn.Tưởng chừng hai con người này đối lập, nhưng cuốn sách “Những gì đã qua đừng nghĩ lại nhiều” đã chứng minh suy nghĩ của bạn sai rồi. Cuốn sách có tựa đề đơn giản và những câu chuyện trong đây cũng thật giản đơn. Tuy nhiên, bạn sẽ phải bất ngờ vì những chuyến phiêu lưu cùng cảm xúc qua cuốn sách này đấy nhé! Mình say mê cuốn sách này ngay từ những trang đầu tiên. Văn phong quá gần gũi, quá thật thà, một đòn đánh trúng cảm xúc trong lòng mình và nó giúp khơi dậy những kí ức ở một miền xa xăm nào đó… Người ấy cũng đã bỏ em đi lâu rồi, mà em vẫn cứ bi lụy không dứt. Những vết thương cũ chưa mờ phai, không phải vì thời gian không đủ tàn nhẫn, mà là em cố chấp ghì chặt lấy chúng. Em nuối tiếc không muốn buông tay kỉ niệm, dù đã buông tay người từng cùng em tạo nên kỉ niệm. Em suy nghĩ thật nhiều về những ngày xưa cũ, khi mà cả hai còn yêu nhau đắm say và nguyện mãi mãi không rời xa. Tưởng là bến bờ bình yên vĩnh viễn, ai ngờ khổ đau vẫn thi nhau bủa vây. Người đi cũng đã đi rồi, chỉ có người ở lại ôm toàn đắng cay. Em muốn hạnh phúc, nhưng không chịu để cho quá khứ ngủ yên. Quả là mâu thuẫn, em nhỉ? Ai khi yêu mà chẳng sợ chia tay, nhưng duyên nợ đã cạn thì cũng đành chấp nhận chia ly. Biết buông đúng lúc thì mới hạnh phúc và bình yên. Những chuyện cũ đã qua thì nên cất kĩ chúng đi, chứ đừng nên lôi ra ngắm nghía hoài, rồi cũng đau lòng hoài… Cuộc sống còn đang chờ mình phía trước, không thể để bản thân cứ mãi chìm trong bóng tối quá khứ. Đối với người ấy, chia tay là hết, không còn bi lụy hay dây dưa gì cả. Tốt hơn hết, những ai còn cố nắm khư khư quá khứ thì nên buông bỏ ngay đi cho nhẹ lòng. Bầu trời vẫn trong lành, nhịp sống vẫn cứ tiếp diễn theo cái cách nó phải thế. Không ai dừng lại chỉ để nhìn mình bi quan, tiêu cực và lụy tình như vậy đâu. Suy nghĩ không dứt về những chuyện cũ là việc làm xuẩn ngốc và bi thương nhất. Không ai bắt mình phải sống mãi trong thế giới xưa, là tự do mình chọn lựa, là tự mình làm mình đau. Sau cùng, bạn sẽ nhận ra rằng cái con người ta cần duy nhất chỉ là bình yên. Hai tác giả trẻ Du Phong, Minh Mẫn cũng từng yêu, từng đau và từng nhớ nhung da diết một ai đó. Nhưng họ cũng đã trải qua được. Còn bạn thì sao?

“Hạnh phúc thực thụ là khi chúng ta biết dừng lại đúng lúc, không lún sâu vào những chuyện cũ mà hãy an yên tận hưởng hiện tại. Ai buông bỏ được trước, người đó sẽ sớm bình yên và hạnh phúc. Ai ôm nặng nỗi lòng, là tự lấy dao cứa vào tâm hồn mình. Vết thương để càng lâu càng rỉ máu nhiều, đến lúc nào đó không thể lành lại được nữa, thì quả là nguy to. Nếu Minh Mẫn chia sẻ những câu chuyện nhỏ mà sâu sắc, thấm thía thì Du Phong lại tô điểm thêm cho “Những gì đã qua đừng nghĩ lại nhiều” những làn thơ trong trẻo, trầm bổng và du dương. Hai cây bút như hòa quyện vào nhau rồi tan ra, lắng đọng lại trong hồn mỗi độc giả. Bản thân mình cảm thấy có ý chí và vui vẻ hơn sau khi khép lại cuốn sách này. Cuốn sách có tựa đề đơn giản và những câu chuyện trong đây cũng thật giản đơn. Tuy nhiên, bạn sẽ phải bất ngờ vì những chuyến phiêu lưu cùng cảm xúc qua cuốn sách này đấy nhé! Mình say mê cuốn sách này ngay từ những trang đầu tiên. Văn phong quá gần gũi, quá thật thà, một đòn đánh trúng cảm xúc trong lòng mình và nó giúp khơi dậy những kí ức ở một miền xa xăm nào đó…” NHỮNG GÌ ĐÃ QUA ĐỪNG NGHĨ LẠI QUÁ NHIỀU - Sớm mai tỉnh dậy, mình vẫn là chính mình nhưng không còn đau buồn và ủ dột nữa rồi. Chuyện gì cũng sẽ qua, chỉ cần ta biết buông tay thì tự khắc sẽ hạnh phúc. Chúc các bạn sẽ tìm lại được hạnh phúc sau khi đọc cuốn sách này.

“Những gì trong sách cứ như những gì Gấu đã, đang và có lẽ sẽ trải qua. Cứ như đọc nhật ký của bản thân ấy. Thấu và ngẫm. Sẽ ko nghĩ lại quá nhiều.” Đầu tiên , Gấu sẽ nói về hình thức : Sách mang một cái gì đó “cũ”, từ cái bìa sách cho đến từng câu chữ ,quyển khá mỏng, chất giấy tốt, đủ để thưởng thức trong một buổi chiều nắng ấm hay vào những ngày mưa se se lạnh, thậm chí là sau một ngày làm việc, học tập mệt nhọc… Phần bìa sách đã thay đổi bằng sắc cam không được bằng bìa cũ nên đây sẽ là điểm trừ nhỏ xíu xiu với Gấu. Bản thân Gấu thuộc tuýp người khá giản đơn nên khi đọc quyển này Gấu rất hài lòng,thậm chí còn cảm thấy vui mừng vì đã biết tới nó. Những câu chuyện của Mẫn như một lời nhắc nhở, khuyên nhủ,… Có vài chương Gấu đọc mà nước mắt không ngừng được, nhất là đoạn nói về gia đình, đọc tới trang “À! Mẹ bạn đi cỡ giày bao nhiêu?” hay phần viết về tình bạn nữa, có câu chuyện đọc xong Gấu thấy nhói lòng luôn, tại sao lại y hệt câu chuyện của mình vậy….Văn phong của Mẫn có cả “tiếc nuối” trong đó nữa. Thanh xuân, thời còn trẻ dại, những con người đã cũ…Mẫn vừa tiếc nuối vừa cảm khái thời gian trôi thật nhanh. Văn phong của Mẫn mang đến cho người đọc cảm giác rất đồng cảm, cách viết tinh tế, không quá khó hiểu nên dễ dàng cảm nhận được tình cảm của tác giả trong đó.

Mọi thứ trên đời đều theo quy luật của nó. Chuyện gì đến rồi sẽ đến, đến lúc đi thì sẽ rời khỏi. Chúng ta phải biết chấp nhận sự thật và đừng hỏi tại sao nó lại như vậy, sao lại không thế kia. Bạn không dám quên đi một thứ gì đó khiến bạn đau buồn, hay những chuyện trong quá khứ khiến bạn phải nghĩ lại quá nhiều. Đừng! Những gì đã qua đừng nghĩ lại quá nhiều. Đây là cuốn sách tản văn - truyện ngắn Việt Nam mà tớ nghĩ bạn nên đọc ít nhất 1 lần trong đời. Cuốn sách này đều nói về tất cả những cột mốc thời gian mà bạn đã trải qua, về đủ mọi mặt, đủ vấn đề trong cuộc sống, về tình bạn, tình yêu, gia đình và xã hội. Được viết bởi 2 văn phong của tác giả Du Phong và Minh Mẫn, cuốn sách sẽ giúp bạn nhận ra được rất nhiều điều trong cuộc sống này. Riêng tớ, tớ rất thích phong cách của chị Mẫn. Chị kể những câu chuyện thực dụng, thực tế mà hầu như chính chị đã từng chứng kiến hoặc trải qua. Những câu chuyện ấy rất hài hước, rất xúc động, và rất ý nghĩa (có những đoạn làm tớ chảy nước mắt vì quá cảm động). Trong đó có một câu chuyện khiến tớ ám ảnh nhất là câu chuyện về Ba, người ba ấy có một đứa con gái bị duyên âm, chẳng khác nào truyện kinh dị. Không chỉ vậy, có những câu chuyện tình đáng yêu đến lạ lùng, lần ôm nhầm một anh chàng trên xe buýt, những lần cãi vã đến nỗi lấy ghế đập nhau,… Mỗi câu chuyện đều mang một ý nghĩa khác nhau, đủ để ta hiểu và rút ra được những gì qua chúng. Cuốn sách thực sự cuốn hút tớ bởi những câu chuyện, những triết lí mà trong sách đề cập. Vì thế mà tớ chỉ đọc cuốn sách này trong 1 ngày. Trong sách có rất nhiều quotes hay, những bài thơ của anh Phong rất tình cảm, dịu dàng, sâu lắng. Ngoài ra sách có những bức hình minh họa rất đẹp, đơn giản mà dễ thương, tạo màu sắc cho những câu chữ mà bạn đọc.