nhật kí chú bé nhút nhát
Xem thêm

Tuổi thơ luôn là thứ gì đó vô cùng thiêng liêng mà cả cuộc đời ta sẽ luôn nhớ đến. Những câu chuyện về thuở nhỏ, những sai lầm đáng đánh đòn hay những trận nô đùa cùng lũ bạn cùng lớp sẽ là thứ để tạo nên một con người trưởng thành ngày nay. Thuộc top cuốn sách tuổi thơ bán chạy nhất mọi thời đại, “Nhật Ký Chú Bé Nhút Nhát” là tác phẩm mà mọi thế hệ đều đón đọc. Để rõ hơn về những câu chuyện, nội dung hay các vấn đề xoay quanh, mời các bạn cùng tham khảo review Nhật Ký Chú Bé Nhút Nhát- cuốn sách học đường hay và đáng suy ngẫm.
“Nhật Ký Chú Bé Nhút Nhát” là tác phẩm kinh điển của tác giả Jeff Kinney, một nghệ sĩ tranh biếm hoạ nổi tiếng của Fort Washington, bang Maryland- Hoa Kỳ, người đã tạo ra nhật ký của hàng loạt cuốn sách cho trẻ em. Đồng thời ông cũng là tác giả của hàng loạt tập truyện tranh, truyện thiếu nhi, học đường, được độc giả yêu mến và đón nhận.
Nhật Ký Chú Bé Nhút Nhát Jeff Kinney được lên ý tưởng và đưa ra bản phác thảo từ năm 1998, nhưng cho đến tận 6 năm sau, tập truyện đầu tiên của cuốn sách này mới được ra đời. Tập truyện có tất cả 17 phần, trong đó 15 cuốn chính được viết dưới góc nhìn của Greg Heffley và 2 cuốn Nhật ký về cậu bé dưới góc nhìn của Rowley Jefferson. Hiện tại, “Nhật Ký Chú Bé Nhút Nhát” được dịch ra hàng chục thứ tiếng khác nhau, phục vụ cho nhu cầu của độc giả toàn thế giới và đã có 4 bộ phim được chuyển thể từ bộ sách này.
“Nhật Ký Chú Bé Nhút Nhát” chủ yếu xoay quanh câu chuyện của cậu bé tên Greg Heffley, một đứa trẻ hiền lành, yếu đuối, dễ bị bắt nạt, kèm theo đó là những câu chuyện hài hước, dở khóc dở cười của cậu ở trường. Với ngôn ngữ viết dí dỏm, phù hợp với lứa tuổi trẻ thơ, pha vào đó là tình huống thú vị như viết thư cho cô bạn cùng lớp, viết nhật ký yêu thương, đã dẫn dắt người đọc đến nét hồn nhiên, ngây thơ, đậm chất giải trí của Greg Heffley. Mỗi tập truyện của“Nhật Ký Chú Bé Nhút Nhát” sẽ mang đến những câu chuyện, tình huống thú vị khác nhau.

Thời nay, có rất nhiều đứa trẻ gặp vấn đề trong việc thích nghi với xã hội hay làm sao để ứng xử với những người anh trai tuổi mới lớn có cá tính “đặc biệt” như hay đùa dai, giễu cợt làm mọi người phát cáu… Chuyện đó cũng xảy ra với anh bạn Greg Heffley - nhân vật chính trong sê-ri truyện “Diary of a wimpy kid” (Nhật ký chú bé nhút nhát) do nhà văn Jeff Kinney sáng tác.
Bộ truyện kể về cuộc đời của Greg Heffley, cuộc đời mà Greg bảo là “cuộc sống tạm thời trước khi trở thành nổi tiếng”. Tuy có tên gọi là “Nhật ký” nhưng cuốn sách Greg lại cho là “hồi ký”, cậu muốn xuất bản nó nhằm chuẩn bị cho việc lỡ đâu sau này nổi tiếng, thì những ai muốn tìm hiểu về cậu có thể đọc sách là đủ, còn cậu đỡ phải trả lời phỏng vấn.
Hồi ký của Greg xoay quanh mối quan hệ gia đình có 5 người: Greg, anh trai Rodrick, em trai Manny, mẹ Susan, cha Frank. Trong mắt Greg, mẹ Susan có tính cách nghiêm khắc, ghét việc Greg hơi bạo lực, mê chơi điện tử. Người anh Rodrick hay giễu cợt và đùa dai, có thói xấu là bỏ tất vào miệng Greg khi ngủ. Rodrick còn là người khá lãng phí, có lần anh tiêu 100 đôla tiền gọi điện trong vòng 1 tháng chỉ để gọi bố mẹ chỉnh nhiệt độ phòng. Cậu em bé bỏng, ngây thơ Manny rất nghịch ngợm và được chiều chuộng. Có lần chỉ vì miếng bánh kẹp được chia làm 2 thay vì 4, cậu khóc điên loạn lên và mẹ Susan phải chạy từ nơi làm việc đến trường mẫu giáo chỉ để chia miếng bánh thành 4 phần. Bố Frank là người thông minh, nhẫn nại nhưng lại có thói dùng hết tiền của mình vào việc mua mô hình để xây dựng một giả lập chiến tranh lạnh.
Tất cả những nhân vật xung quanh Greg đều khiến câu chuyện rất vui vẻ, hài hước mà mỗi khi đọc em đều được cười sảng khoái. Ban đầu khi nghe tựa truyện là “Nhật ký chú bé nhút nhát”, người ta dễ nghĩ về một cuốn sách với câu chuyện về một chú bé yếu ớt, nhút nhát, hay suy nghĩ, nhưng kỳ thực, khi đọc truyện mới thấy Greg chẳng hề nhút nhát, hơi bướng bỉnh nhưng là một cậu bé khá lạc quan, gan dạ và láu cá, có rất nhiều trò tinh nghịch hiếm có. Ở mọi tình huống trong cuộc sống, Greg luôn cố gắng để hoàn thành mọi việc sao cho mình được lợi nhất. Greg còn rất nhẫn nại trong việc chịu khổ vì cậu cho rằng số phận của cậu hơi đen đủi, thường gặp xui xẻo, nhưng dù gặp chuyện gì thì Greg cũng đều tìm cách để vượt qua một cách thú vị.
Khi đọc “Nhật ký chú bé nhút nhát”, em thấy mình học được rất nhiều bài học từ Greg. Cậu ấy đã cho em thấy cuộc sống có thể rất khó khăn nhưng ở bất cứ tình huống nào cũng sẽ có cách xử lí “dễ chịu”nhất. Mỗi ngày, Greg luôn đối diện với những câu chuyện khác nhau và rút ra được rất nhiều bài học cho mình, nhất là bài học “phải đối mặt trước mọi khó khăn”. Ban đầu Greg thường chạy trốn, sợ hãi nhưng cuối cùng cậu nhận ra rằng luôn phải đối mặt trước mọi khó khăn, để từ đó tìm được cách xử lý nhẹ nhàng nhất. Em thấy cuộc sống của mình cũng gặp nhiều khó khăn như vậy, và Greg giúp em nghĩ lạc quan, bình tĩnh hơn.
Greg còn là cậu bé rất tốt bụng, biết quan tâm đến người khác. Cậu có một người bạn tên là Rowley. Rowley khá ngây thơ, nhưng, cũng vì tính ngây thơ mà Rowley thường bị Greg dụ vào những trò tai quái của mình. Có thể mọi người sẽ nghĩ là Greg “lợi dụng” Rowley phục vụ cho sự tinh nghịch của mình, tuy nhiên thực ra Greg rất quan tâm đến bạn bè, biết nghĩ cho bạn bè.
Em cũng rất thích gia đình Greg, dù cho mỗi người một tính cách, họ luôn phải đối mặt với mọi khó khăn, đôi khi rối bời vì những chuyện linh tinh từ bọn trẻ. Nhưng cũng vì thế mà gia đình Greg có những mối liên kết chặt chẽ với nhau, luôn bên cạnh nhau trước mọi chuyện và thân thiết với nhau.
Qua từng câu chuyện, từng tình huống, “Nhật ký chú bé nhút nhát” cùng đời sống muôn màu của anh bạn Greg không chỉ đem đến những vui vẻ mà còn đem đến những bài học đắt giá. Em tin rằng mỗi đứa trẻ khi đọc sách sẽ có được bài học đối diện trước mọi khó khăn.

Nhật ký chú bé nhút nhát - phải chăng là những lời bộc bạch của một cậu bé hiền lành, ít nói, sống nội tâm, thích giãi bày tình cảm trên trang giấy hơn là hòa mình vào cuộc sống sôi động bên ngoài? Khi đọc những dòng đầu tiên lúc mở trang sách ra, bạn sẽ thấy ngay một sự thực không hề giống với tưởng tượng.
Cậu bé Greg, nhân vật chính của cuốn truyện ngay từ đầu đã làm bất ngờ tất cả chúng ta khi nói rằng cậu viết “hồi ký” chứ không phải “nhật ký”, và lý do duy nhất để Greg làm thế là một ngày nào đó cậu sẽ giàu có và nổi tiếng - khi ấy cậu chỉ cần xuất bản cuốn hồi ký của mình chứ không phải trả lời những câu hỏi ngốc nghếch của cánh phóng viên. Ý tưởng ngây thơ nhưng hết sức táo bạo ấy đã khiến ta không thể không phá lên cười, và từ đó, cậu bé nghịch ngợm của chúng ta bắt đầu ghi lại vào hồi ký những sự kiện đáng nhớ của mình từ khi cậu bắt đầu bước chân vào trường trung học.
Trường trung học với Greg là một chuỗi những phiền toái, từ chuyện chỗ ngồi, bọn con gái rắc rối, một lũ bạn to con nhưng dở hơi hay bắt nạt kẻ yếu… cho đến những môn học nghe có vẻ hấp dẫn nhưng thực chất rất khó nhằn, đội kịch mùa Đông với những pha diễn dở khóc dở cười… Ở nhà, Greg lại hầu như là nạn nhân của chính những trò đùa tai quái do chính mình gây ra. Chơi điện tử, nghe trộm nhạc rock của anh trai Rodrick, và tệ hại nhất là những “quái chiêu” với cậu em nhỏ Manny, Greg đã không biết bao nhiêu lần bị bố trừng phạt theo kiểu “nói chuyện như hai người bạn”, hay bị mẹ cấm chơi điện tử một cách cực kỳ khôn khéo và lạnh lùng. Xem chừng, chú bé này luôn vướng vào những rắc rối không lường trước, để rồi trong những rắc rối ấy lại bộc lộ đầy đủ những trò tinh quái, những ý tưởng khác người mà đôi lúc bản thân cậu bé cũng cảm thấy… tự hào, sung sướng.
Nhưng buồn cười nhất vẫn là những trò nghịch ngợm khác người của Greg cùng người bạn thân là Rowley - một cậu bé hơi “kém thông minh” nhưng khá chân thành. Hai đứa đã trải qua những phi vụ ngớ ngẩn, những kỷ niệm động trời của lễ Halloween, đêm Giáng Sinh, và dù rất nhiều lần Greg đã vô cùng ngán ngẩm vì có một người bạn ngờ nghệch đến thế, cậu bé vẫn gắn bó với Rowley như hình với bóng. Chơi với Rowley, Greg đã hé lộ những phẩm chất của một cậu bé tốt bụng, biết yêu quý và quan tâm đến bạn thực sự, luôn đồng cam cộng khổ với bạn trong những phi vụ bất thành… Và hơn thế, bên cạnh những trò đùa vui tưởng như bất tận, cậu bé còn biết lo cho một người nghèo chỉ nhận được mỗi chiếc áo len đỏ xấu xí vào đêm Giáng sinh…Thế nên, bạn chớ lo lắng về sự nghịch ngợm của Greg quá nhiều! Dẫu rằng, nhân vật chính của chúng ta luôn bướng bỉnh, phiền toái, hay bị thầy cô và bố mẹ trách mắng, chúng ta vẫn thấy cậu bé vô cùng đáng yêu. Dù sao, Greg cũng mới chỉ bước vào lứa tuổi trung học - lứa tuổi chưa hết trẻ con nhưng đã thích tập tành làm người lớn, lứa tuổi của những rắc rối hết sức dễ thương chẳng dễ giải quyết tẹo nào. Và dù sao, đây cũng là một cậu bé rất thông minh, nhanh trí, dám chịu trách nhiệm về những hành động của bản thân, luôn có thiên hướng gắn bó với gia đình, bạn bè, thầy cô…Những dòng hồi ký của Greg như đưa ta trở về tuổi thơ của chính mình với bao khát khao khám phá, ước muốn phá tung những khuôn khổ để bay đến những chân trời tự do, coi những trò chơi là một thiên đường riêng mặc sức tung hoành. Đến một lúc nào đó, ta phải bật cười khi chợt nhận ra hình như mình đã vào hùa với cậu bé, tạm quên đi thế giới của người lớn, quên đi bao quy tắc, quy ước của thực tại để hòa mình vào những niềm vui ngộ nghĩnh và táo bạo đầy thơ trẻ.
Câu chuyện vui nhộn về những năm tháng trung học của cậu bé Greg được nhà văn Jeff Kinney kể lại dưới dạng hồi ký của chính cậu, vừa khiến sự kiện thêm chân thực, lại vừa gia tăng màu sắc chủ quan. Mọi thứ được đặt dưới điểm nhìn của một cậu bé con mới lớn nên hết sức hồn nhiên, trong trẻo, bỡ ngỡ với vô số cách lý giải độc đáo, luôn khiến độc giả phải phá lên cười. Lối kể chuyện có duyên cùng hàng loạt tranh minh họa sinh động mang đậm tính hài hước đã đưa người đọc đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, kích thích sự tò mò và khả năng tưởng tượng cao độ. Tác phẩm được kết cấu theo chuỗi thời gian, với những mắt xích là những sự kiện đáng nhớ xảy ra trong từng ngày tiêu biểu. Mỗi mắt xích lại mở ra một không gian khác nhau với những hành động nhân vật khác nhau, dẫu chung tính chất nhưng không lặp lại. Chính vì thế, độc giả chỉ có thể nín thở mà chờ đợi chứ không thể đoán ra Greg sẽ gặp những rắc rối gì tiếp theo, sẽ bày ra những trò nghịch ngợm khác người gì tiếp theo.

Một tác phẩm được cho là “hay” có thể là một tác phẩm nổi tiếng được viết bởi một tác giả xuất chúng, nhưng một tác phẩm cũng sẽ được cảm thán là “hay” nếu nó sống trong ký ức và tâm thức của độc giả. Và dường như dành danh xưng “một tác phẩm hay”, với quan điểm cá nhân người viết, đối với tiểu thuyết này. 
“Hay” bởi vì ta nhìn thấy đâu đấy trong từng trang sách, từng hình ảnh có bóng dáng của một người nào đó thân quen, người mà cách đây mấy mươi năm về trước cũng từng đùa nghịch, hồn nhiên, và vui tươi đến lạ. Trong những khoảnh khắc mà trái tim ta dường như thắt lại, ta chỉ ước mình được bé như ngày xưa, khi ta hãy còn chơi đùa và vô tư đến lạ, trưởng thành là một bước đi vô cùng gian nan, chậm một bước như thể lùi hai bước, vì cuộc sống vốn chẳng bao giờ đứng yên.
Vì thế, “Nhật ký cậu bé nhút nhát” đoán chừng không chỉ là dành riêng cho Greg và cuộc sống của cậu, mà như thể dành cho tất cả chúng ta, tất cả những ai mong muốn tìm thấy, chí ít dù chỉ là một chút, về tuổi thơ dữ dội của mình. 
Và bộ tiểu thuyết này xứng đáng là món quà tinh thần xoa diệu những lo âu trong mỗi cá thể cô độc ngoài kia, hay đang mơ hồ trong bóng tối, một cái ôm vỗ về, một nụ cười sảng khoái.

Một trong những điểm thành công phải kể đến khi Nhật ký cậu bé nhút nhát xuất hiện trong tủ sách của các độc giả tại Việt Nam chính là nhờ vào những lời dịch thuật dí dỏm, tươi trẻ và rất “tuổi teen” của dịch giả Vân Khánh. Một tác phẩm ngoại văn ngay trong chính nội tại của mình, nó đã mang đến những giá trị văn học đích thực, tuy vậy, để truyền tải những thông điệp này đến bạn bè năm châu, những rào cản vô hình của ngôn ngữ đã vô tình giới hạn sự tiếp cận của bạn đọc đến những tác phẩm được mệnh danh là “hay nhất mọi thời đại” hay những tác phẩm đáng đọc “ít nhất một lần trong đời,…
Với độc giả, có lẽ chẳng cần phải là một tác phẩm quá vĩ đại hay cao cả, chỉ đơn giản là sự góp nhặt và vun bồi từ chính những cảm quan sâu sắc, nghệ thuật của người viết truyện, cũng khiến họ phải mong mỏi tìm đọc. Trong trường hợp này, “Nhật ký cậu bé nhút nhát” chính là một trong những minh chứng tiêu biểu cho câu chuyện, dù ở bất kỳ một ngôn ngữ nào, được diễn đạt ra sao, thì giá trị đích thực mà tác phẩm mang đến cho độc giả là vô cùng to lớn. 
Có thể nói, tác phẩm này chiếm được vị trí trong trái tim của bạn đọc ngoài kia cũng chính là vì sự gần gũi vốn có của mình và hơn hết là khi tác phẩm được dịch thuật như thể sống trong chính bối cảnh của chính chúng ta.

Trụ vững ở vị trí best seller của New York Times đến hơn 10 năm (từ năm 2007) với số lượng tiêu thụ lên tới 50 triệu cuốn, “Nhật ký chú bé nhút nhát” đã trở thành cuốn tiểu thuyết dành cho tuổi học trò được ưa chuộng nhất tại Âu Mỹ trong thế kỷ qua. 
Là tiểu thuyết nhưng lại không giống tiểu thuyết, là tranh vẽ nhưng lại rất chân thật, là nhật ký nhưng có khi lại chẳng phải nhật ký… Đọc tiểu thuyết này, điều quan trọng không phải là cố gắng chỉ ra vì sao tác phẩm này đặc biệt, mà điều quan trọng chính là, những khoảng trống trong tâm hồn sẽ được khoả lấp bằng những niềm vui, và một trong những chức năng của văn học được gửi gắm trong tác phẩm nghệ thuật chính là như thế!
Nhật ký cậu bé nhút nhát như thể một loại “series” nổi tiếng về cuộc sống thường nhật của Greg và gia đình cậu với những rắc rối liên tiếp nối đuôi nhau. Mặc dù được xếp vào thể loại tiểu thuyết nhiều tập, nhưng nhà văn Jeff Kinney đã khéo léo và tài tình khi kết hợp cũng như vận dụng giữa hình ảnh và ngôn từ để diễn tả những cuộc hành trình lý thú đã diễn ra của cậu bé 12 tuổi tinh nghịch.
Sự kết hợp này một mặt mang đến một cách tiếp cận mới mẻ về tiểu thuyết, xoá bỏ đi những lầm tưởng khô khan rằng tiểu thuyết sẽ là một quyển sách “dày với hàng nghìn, hàng vạn” con chữ; Mặt khác, khơi dậy trong trí tưởng tượng phong phú của trẻ em mà thậm chí là có cả những người lớn “đã từng là trẻ con” hình dung một khung cảnh vui vẻ nhiều năng lượng của tuổi thơ.

Những tình huống hài hước và câu chuyện thú vị của cậu bé Greg sẽ đem lại cho người đọc tiếng cười sảng khoái và vui vẻ. “Nhật ký chú bé nhút nhát” - phải chăng là những lời bộc bạch của một cậu bé hiền lành, ít nói, sống nội tâm, thích giãi bày tình cảm trên trang giấy hơn là hòa mình vào cuộc sống sôi động bên ngoài? Khi mở trang sách đầu tiên, đọc những dòng đầu tiên, các bạn sẽ thấy không hề giống với tưởng tượng của mình. Cậu bé Greg, nhân vật chính của cuốn truyện, ngay từ đầu đã làm người đọc bất ngờ khi nói rằng cậu viết “hồi ký” chứ không phải “nhật ký”. Lý do duy nhất khiến Greg làm thế là một ngày nào đó cậu sẽ giàu có và nổi tiếng. Khi ấy ,cậu chỉ cần xuất bản cuốn hồi ký của mình chứ không phải trả lời những câu hỏi ngốc nghếch của cánh phóng viên.
Ý tưởng ngây thơ nhưng hết sức táo bạo ấy đã khiến chúng ta không thể không phá lên cười. Và từ đó, cậu bé nghịch ngợm của chúng ta bắt đầu ghi lại vào “hồi ký” những sự kiện đáng nhớ của mình khi bắt đầu bước chân vào trường trung học.
Trường trung học với Greg là một chuỗi những phiền toái, từ chuyện chỗ ngồi, bọn con gái rắc rối, một lũ bạn to con nhưng dở hơi hay bắt nạt kẻ yếu… cho đến những môn học nghe có vẻ hấp dẫn nhưng thực chất rất khó nhằn, đội kịch mùa đông với những pha diễn dở khóc dở cười…
Ở nhà, Greg lại là nạn nhân của những trò đùa tai quái do chính mình gây ra. Chơi điện tử, nghe trộm nhạc rock của anh trai Rodrick, và tệ hại nhất là những “quái chiêu” với cậu em nhỏ Manny... Greg đã không biết bao nhiêu lần bị bố trừng phạt theo kiểu “nói chuyện như hai người bạn”, hay bị mẹ cấm chơi điện tử một cách khôn khéo và lạnh lùng.

Xem chừng, chú bé này luôn vướng vào những rắc rối không lường trước, để rồi trong rắc rối ấy lại bộc lộ những trò tinh quái, những ý tưởng khác người mà đôi lúc chính cậu cũng cảm thấy tự hào, sung sướng.

Nhưng buồn cười nhất vẫn là những trò nghịch ngợm khác người của Greg cùng người bạn thân Rowley - một cậu bé hơi “kém thông minh” nhưng khá chân thành. Dù nhiều lần ngán ngẩm vì có một người bạn ngờ nghệch đến thế, Greg vẫn gắn bó với Rowley như hình với bóng.
Chơi với Rowley, Greg đã hé lộ những phẩm chất của một cậu bé tốt bụng, biết yêu quý và quan tâm đến bạn, luôn đồng cam cộng khổ trong những phi vụ bất thành… Và hơn thế, cậu bé còn biết lo cho một người nghèo chỉ nhận được mỗi chiếc áo len đỏ xấu xí vào đêm Giáng sinh…
Greg luôn bướng bỉnh, phiền toái, hay bị thầy cô và bố mẹ trách mắng, nhưng vẫn rất đáng yêu. Dù sao, Greg cũng mới chỉ bước vào trung học, lứa tuổi của những rắc rối dễ thương nhưng chẳng dễ giải quyết. Đây cũng là một cậu bé rất thông minh, nhanh trí, dám chịu trách nhiệm về những hành động của bản thân, luôn có thiên hướng gắn bó với gia đình, bạn bè, thầy cô…
Câu chuyện vui nhộn về những năm tháng trung học của cậu bé Greg được nhà văn Jeff Kinney kể lại dưới dạng hồi ký của chính cậu, vừa khiến sự kiện thêm chân thực, vừa gia tăng màu sắc chủ quan. Lối kể chuyện có duyên cùng hàng loạt tranh minh họa sinh động, hài hước đã đưa người đọc đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.
Tác phẩm được kết cấu theo chuỗi thời gian, với những mắt xích là những sự kiện đáng nhớ xảy ra trong từng ngày tiêu biểu. Mỗi mắt xích lại mở ra một không gian khác nhau, với những hành động nhân vật khác nhau. Chính vì thế, độc giả chỉ có thể nín thở chờ đợi, chứ không thể đoán ra Greg sẽ gặp những rắc rối gì, sẽ bày ra những trò nghịch ngợm gì tiếp theo.
Bất ngờ, hóm hỉnh, đáng yêu, “Nhật ký chú bé nhút nhát” là bộ truyện tranh hấp dẫn từ đầu đến cuối. “Đừng vội vàng phán xét gì cả, hãy đọc, tưởng tượng và cười thật sảng khoái” - đó là thông điệp mà nhà văn kiêm họa sĩ truyện tranh Jeff Kinney gửi đến độc giả.

Tôi đang học môn đánh giá phê phán văn học thiếu nhi trong học kỳ này và đây là một trong những cuốn sách mà tôi phải đọc. Con gái tôi đã đọc cuốn sách này khi nó mới ra mắt và thực sự yêu thích nó. Tôi nhìn qua khi cô ấy đọc và nhận thấy tất cả những hình ảnh và tôi rất vui mừng vì cô ấy cuối cùng đã tìm thấy một thứ mà cô ấy thích. Nó rất, rất phổ biến, vì vậy tôi nghĩ rằng phải có điều gì đó tốt về nó. Nhưng tôi không hiểu. Tại sao cuốn sách này lại được ưa chuộng? Tôi nghĩ rằng trẻ em có thể thích sự mới mẻ của các hình ảnh trong sách. Câu chuyện hứa hẹn rất nhiều. Nhân vật chính là một cậu bé bình thường trong trung học. Không phải là một học sinh mọt sách nhưng cũng không phải là một vận động viên nổi tiếng. Cuốn sách kể về cuộc sống thông thường của anh ta và cách anh ta cố gắng để được chú ý bởi các cô gái và trở nên phổ biến hơn ở trường.

Đây là một câu chuyện quen thuộc đối với mọi người, đúng không? Vấn đề là tôi thực sự không thích nhân vật chính. Anh ta không phải là một người tốt. Anh ta chế giễu bạn tốt nhất của mình, để anh ta trở thành người đổ tội mỗi khi họ gặp rắc rối và thực tế là một tên tồi tệ. Không có gì đáng ngạc nhiên khi không ai thích anh ta. Giọng điệu của cuốn sách rất tốt. Tác giả có một giọng điệu hài hước mỉa mai phù hợp với học sinh tiểu học cao cấp. Tôi chỉ mong nhân vật chính là một người tốt hơn. Tôi không thích nghĩ rằng con gái tôi đã mê mẩn một cuốn sách mà nhân vật chính gặp rắc rối, phát hiện ra rằng anh ta đã bị nhầm với bạn tốt nhất của mình, để bạn tốt nhận trách nhiệm cho những gì đã xảy ra và sau đó nói với mẹ rằng anh ta đã làm đúng và được dẫn đi ăn kem. Thực sự? Đó là tốt nhất mà Jeff Kinney có thể làm sao?

"NHÂN VẬT

GREG

Greg là nhân vật chính trong loạt sách này. Anh ấy lười biếng, nhàm chán và ích kỷ. Tổng thể, không phải là một nhân vật tốt hoặc thú vị. Và tôi buồn khi phải nói rằng anh ấy thể hiện phần lớn tuổi trẻ ngày nay. Tôi không thích cách anh ấy khiến Rowley chịu trách nhiệm cho việc kinh sợ trẻ mẫu giáo, Greg chỉ đơn giản nói rằng anh ấy cần phải ""gánh một phần trách nhiệm cho đội"". Đây chỉ là một ví dụ về tính cách ích kỷ của Greg, nó được thể hiện rõ ràng trong phần còn lại của cuốn sách.

ROWLEY

Rowley cũng là một nhân vật không đáng yêu. Tuy nhiên, tôi thấy anh ấy là nhân vật yêu thích của mình. Tôi cảm thấy tiếc cho anh ấy, vì anh ấy phải chịu đựng Greg. Rowley khá trẻ con và buồn tẻ, hơn cả mức mà một đứa trẻ nên có. Tôi cảm thấy như Jeff Kinney đang nói rằng những đứa trẻ không có anh chị em ruột hoặc được nuông chiều (Rowley) hoặc kỳ quặc (Fregley).

HOLLY

Có thể nói Holly là người mà Greg thích. Tuy nhiên, anh ấy đã đi qua rất nhiều cô gái khác nhau nên khó nói. Có vẻ như anh ấy mải mê với một cô gái trong một thời gian rồi nếu cô ấy không nói chuyện với anh ấy sau năm phút, anh ấy sẽ chuyển sang người khác. Không biết nhiều về Holly, chỉ biết rằng cô ấy tốt bụng và phổ biến.

FREGLEY

Cậu bé kỳ quặc với một nốt ruồi bí mật. Thú vị.

NGHỆ THUẬT

Bức tranh được thực hiện rất tệ, chỉ đơn giản là những hình người dùng nét và tất cả họ thực sự chỉ có một vài kiểu tóc. Các chàng trai có tóc chỉ là vài sợi như Greg hoặc tóc đứng dựng lên. Các cô gái chỉ có tóc dài đến vai và mái. Không nhiều thời gian được đầu tư vào nghệ thuật, như bạn có thể thấy rõ ràng. Nó đơn giản và không được suy nghĩ kỹ lưỡng. Họ có thể làm tốt hơn nhiều.

Tôi đề xuất thay vì cuốn sách tồi tệ này, bạn hãy đọc...

Harry Potter

Percy Jackson và Các Vị Thần Olympia

Dork Diaries

Nancy Drew

Chasing Vermeer

Ghostgirl

Bộ truyện Bí Mật"

Tôi đang đọc "Nhật ký của chàng gà nhỏ". Tác giả của nó là Jeff Kinney, ông đã viết một loạt sách nhưng tôi đang đọc quyển đầu tiên. Hai nhân vật chính là Greg và Rowley và họ vừa mới nhập học trung học cơ sở và hiện tại họ giống như những đứa trẻ nhỏ trong trường, và tất cả mọi người đều trêu chọc học sinh lớp sáu. Greg không phải là một người ngoại giao, đối với anh ấy, một ngày hoàn hảo là ngồi trong nhà chơi trò chơi điện tử với bát bỏng ngô. Và để làm rõ điều này, cha của Greg không thích Greg chơi game chút nào, ông muốn Greg trở thành một người như hàng xóm bên cạnh, người gần như sống ngoài trời, tất cả những gì họ làm chỉ là chơi bóng đá, bóng rổ, bóng chày, bóng đá và mọi môn thể thao mà bạn có thể tưởng tượng. Greg không giống tôi vì đối với tôi, một ngày hoàn hảo là chơi ngoài trời với bạn bè của tôi. Nhưng một cách nào đó, anh ấy cũng có thể giống tôi vì khi anh ấy lớn lên, anh ấy muốn trở nên nổi tiếng và tin tôi, tôi rất thích được nổi tiếng. Tôi đánh giá cuốn sách này 4 sao rưỡi.

--------------------------------------------------–----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tôi đang đọc "Nhật ký của chàng gà nhỏ". Có 6 quyển sách trong loạt này nhưng tôi đang đọc quyển đầu tiên. Tên tác giả là Jeff Kinney và ông đã làm một công việc rất tốt trong việc đưa cuốn sách này trở nên sống động. Khi tôi đọc cuốn sách này, tôi cảm thấy như những gì đang diễn ra trong sách đang xảy ra ngay bây giờ trong cuộc sống thực. Jeff Kinney cũng làm rất tốt trong việc viết tiểu thuyết. Greg có một cái tính thực sự hài hước. Greg cũng có hai người anh em, một anh trai lớn tên là Roderick, người có một ban nhạc với bốn người bạn của mình, và Greg có một em trai nhỏ tên là Manny, luôn tố cáo Greg về mọi thứ và anh ta luôn gặp rắc rối. Nếu bạn thích sách hài hước, đây là cuốn sách dành cho bạn. Tôi đánh giá cuốn sách này 5 sao, hy vọng bạn sẽ đọc nó.

Ôi Bubby!

Mất rất nhiều năm để tôi bắt đầu đọc loạt sách này vì suốt những năm qua, mọi người đã đưa cho tôi những đánh giá trái ngược. Một số người yêu thích loạt sách này và những người khác không, nhưng hiện tại tôi đang mắc kẹt trong tình yêu với các tiểu thuyết đồ họa, sách nghệ thuật tuần tự và những thứ tương tự, vì vậy tôi quyết định thử đọc và tôi đã ngạc nhiên khi thích nó đến như vậy.

Greg Heffley, một cậu bé tiền teen vừa bắt đầu học lớp sáu và giống như bất kỳ đứa trẻ nào ở tuổi đó, cậu đang cố gắng tìm chỗ đứng và hòa nhập. Cậu có hai anh em trai, một anh trai lớn hơn và một em trai nhỏ hơn. Cậu không thực sự gần gũi với anh em của mình. Cậu có một người bạn thân là Rowley, sống không quá xa và họ luôn làm mọi thứ cùng nhau.

Greg thậm chí còn tàn nhẫn, đôi khi là một tên tồi và cậu nói dối và cậu không phải là một người bạn tốt và cách cậu nói thì châm biếm. Tôi không hiểu tại sao mọi người (tôi có nghĩa là những người đọc) mong đợi quá nhiều từ Greg và lại ghét cậu và loạt sách này vì Greg chỉ mới mười một tuổi và tôi biết rất nhiều đứa trẻ cùng tuổi và hầu hết chúng đều giống Greg. Chúng đều nói dối đôi khi, chúng đều tàn nhẫn và chúng đều muốn làm những gì chúng muốn. Gia đình của chúng tất nhiên dạy chúng cách tốt hơn và rất nhiều lần trẻ em thực sự tiến bộ nhưng mọi người không ai giống nhau. Ví dụ, đêm Halloween vừa qua, tôi để một số viên sô cô la và kẹo trong cái bát và để ngoài cho trẻ em lấy.