Người Đàn Ông Mang Tên Ove Người đàn ông mang tên Ove năm nay năm mươi chín tuổi. Ông là kiểu người hay chỉ thẳng mặt những kẻ mà ông không ưa như thể họ là bọn ăn trộm và ngón trỏ của ông là cây đèn pin của cảnh sát. Ove tin tất cả những người ở nơi ông sống đều kém cỏi, ngu dốt và không đáng làm hàng xóm của ông. Ove nguyên tắc, cứng nhắc, cấm cảu và cay nghiệt. Người đàn ông mang tên Ove lên kế hoạch tự tử. Nhưng những nỗ lực của ông liên tiếp bị phá đám. Bắt đầu từ việc một buổi sáng, một cặp đôi trẻ trung hay chuyện với hai đứa con cũng hay chuyện không kém chuyển đến gần nhà Ove và vô tình lùi xe đâm sầm vào tường nhà ông. Rồi đến con mèo hoang nhếch nhác, tình bạn không ngờ… cuộc sống của ông già mang tên Ove thay đổi hoàn toàn. Mang chất trào lộng duyên dáng kiểu Bắc Âu nhưng cũng tràn đầy tính nhân văn, cuốn sách trở thành một hiện tượng toàn cầu với gần 3 triệu bản in được bán ra, và được dịch sang 40 ngôn ngữ. Bộ phim cùng tên chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết đã được đề cử ở hạng mục phim nói tiếng nước ngoài hay nhất tại Oscar 2017.
Xem thêm

Quyển truyện bắt đầu với sự kiện không vui chút nào, ông Ove, 59 tuổi bị cho nghỉ hưu sớm. Nơi làm ông gắn bó hơn một phần ba thế kỉ giờ đây phủi tay, đẩy ông đi. Mất việc và thêm nỗi đau mất vợ cách đó 6 tháng khiến ông suy sụp. Một ông lão cô đơn giữa thế gian, không niềm vui, không gì có thể níu kéo ông ở lại. Một hành động tất yếu sẽ xảy ra chính là ông có ý định tự tử.  Muốn chết, chán ghét cuộc sống nên Ove trở nên ít nói, khó tính và cay nghiệt. Ngay những trang đầu của tác phẩm, tôi vốn đã không có thiện cảm với nhân vật này. Một lão già khó tính, khó chịu. Những hành động nhỏ nhặt của người khác cũng khiến ông điên lên và có những những động đáng ghét. 

Ông lão khó tính ấy chuẩn bị cái chết cho mình thật chu đáo. Nhưng nực cười là khi ông bắt đầu thực hiện ý định thì luôn có một sự việc gì đó bất thình lình ập đến khiến ông phải tạm gác lại “thôi để mai”. Qua những lần ấy, Ove đã bộc lộ ra những bản chất thật của mình. Tôi không còn thấy ghét ông nữa. Tấm màn và vỏ ốc bên ngoài được mở ra, Ove hiện lên với những nét đẹp tâm hồn đáng ngưỡng mộ. Cuốn sách đã đưa chúng ta đến với tình yêu thương giữa những người trong gia đình, bạn bè, hàng xóm láng giềng,..v..v. Chính những mối quan hệ ấy đã níu giữ ông lão Ove lại thế gian này. Đọc cuốn sách, bạn sẽ suy ngẫm mãi không thôi. Ta tự rút ra cách sống cho mình từ những hành động và việc làm của Ove.

Một cuốn sách kì dị, hài hước và tràn đầy cảm hứng! Cuốn sách này tiếp cận chủ đề mất mát và tự tử, là chủ đề còn khá nhạy cảm đối với các bạn đọc. Tuy vậy, "Người đàn ông mang tên Ove" không xoáy sâu vào khía cạnh tiêu cực của vấn đề tự tử mà có một cách tiếp cận hoàn toàn khác! Nhân vật chính Ove là một con người kì lạ, oái oăm nhưng lại vô cùng thông minh. Suốt cuộc đời kì dị của ông, tưởng chừng ông sẽ chẳng gặp được một ai có thể hiểu mình và chịu đựng mình - cho đến khi bà vợ ông xuất hiện. Việc mất đi người vợ của mình là một điều quá sức chịu đựng đối với Ove nên ông đã muốn ra đi theo bà! Ông tìm đủ mọi cách để kết liễu bản thân, nhưng hết lần này tới lần khác phải thở dài "tạm gác" vì có một công việc gì đấy cần tới sự trợ giúp của ông. 

Những công việc này đều liên quan tới những con người mà ông mới gặp, ví dụ như những người hàng xóm mà ban đầu ông cho là vô cùng phiền toái, nhưng sau này hóa ra lại vô cùng tốt bụng và cảm thông. Với cách kể xen giữa quá khứ và hiện tại, một chương truyện không quá dài hay quá ngắn, đây quả thực là một cuốn sách dễ đọc, dễ tiếp cận mặc cho chủ đề "khó nhằn". Mình rất thích cách nội dung cuốn sách được mở rộng sau mỗi chương truyện, có cả những phần kịch tính đọc rất hồi hộp. Đọc xong cuốn sách này, mình đã cảm thấy vui vẻ hơn rất nhiều! 

Đây là cuốn sách mình đã tình cờ mua vì thấy cái bìa dễ thương nhưng không ngờ là nó lại hay đến thế. Ove là người đàn ông 59 tuổi, ông đã nghỉ hưu, ông là người nguyên tắc, cứng đầu và đặc biệt là ông mù công nghệ. Mở đầu câu chuyện là ngày ông bị cho nghỉ hưu không còn gì để làm, ông cảm thấy giá trị của mình đối với cuộc sống đã là không còn, cuối cùng ông quyết định tự tử. Tuy nhiên, nhiều lần tự tử để kết thúc cuộc đời của mình thì cũng có một việc gì đấy từ những người hàng xóm xen vào, ngăn cản không cho ông thực hiện ý đồ của mình. Qua đó quá khứ của ông cũng dần được hé lộ. Ove thuộc kiểu người đàn ông thế hệ trước, người có nguyên tắc riêng của họ, quen sống trong quá khứ đến mức họ luôn thấy lạc lõng trong hiện tại. Nhưng bằng sự thấu hiểu, cảm thông chia sẻ từ những người hàng xóm chúng ta dần thấy được con người thật của ông, từ sâu tận trong tim vẫn là một người ấm áp. Đây là một câu chuyện đời thường  nói về tình yêu, tình hàng xóm láng giềng, sự chính trực của một con người và giá trị làm nên con người đó. Rất hay nên các bạn hãy đọc để cảm nhận hết.

Cuốn sách mình yêu thích nhất từ đầu năm đến giờ đây rồi. Và chắc chắn là 1 trong những cuốn hay nhất mình đọc được trong năm 2018. Làm quen với ông già 59 tuổi Ove - cứng nhắc, cộc cằn, keo kiệt, nguyên tắc và căm ghét công nghệ. Nhưng ngược lại cũng là người sống tình cảm, độc lập, trung thực và chính trực, khiêm nhường nhất tôi từng thấy. Quá khứ và hiện tại đan xen khiến người đọc hiểu và cảm thông hơn cho ông, dần dần thấy Ove đáng thương hơn là đáng ghét. Ove có rất nhiều mặt trái ngược với giới trẻ và xã hội hiện tại, nhưng có lẽ ông là một trong số ít những người còn lại giữ được những giá trị truyền thống tốt đẹp thực sự, những giá trị đạo đức cơ bản của con người. Một trong những điểm nổi bật trong sách là tình yêu của Ove và vợ. Ove dành cho vợ sự chân thành, dịu dàng, ân cần và tình yêu thương bất diệt. Nhiều câu nói về tình cảm 2 ông bà rất cảm động, cảm giác như chuyện của "ông bà anh" ngày xưa ấy. Ove rất yêu thương người vợ của mình, bà Sonja, ngay cả khi bà đã chết. Những điều ông làm đều vì vợ, làm gì Ove cũng đều nghĩ đến vợ, rằng bà sẽ thích, hoặc không thích điều này. Ove hiểu vợ mình hơn bất kỳ ai khác. Và ông luôn thầm làm mọi thứ vì bà. 

"Bạn bè của bà không thể hiểu được vì sao bà quyết định mỗi sáng thức dậy bên cạnh ông và trải qua một ngày cùng ông. Ông cũng không hiểu nổi. Ông đóng cho bà một cái giá sách để bà chất lên đó những quyển sách được viết bởi những người có thể bôi kín hết trang này tới trang khác bằng cảm xúc của mình. Ông hiểu những thứ mình có thể nhìn thấy và sờ mó được. Xi măng và bê tông. Kính và thép. Đồ nghề. Những thứ mà người ta có thể tính toán. Góc vuông và những chỉ dẫn rõ ràng. Mô hình và các bức vẽ. Những thứ mà người ta có thể vẽ ra giấy. Ông là con người của trắng và đen. Còn bà là màu sắc. Tất cả màu sắc của ông". "Vợ của Ove quý mến anh chàng béo. Sau khi mẹ cậu ta qua đời, mỗi tuần một lần bà mang một hộp đồ ăn cho cậu ta. "Để thỉnh thoảng cậu ấy được ăn tươi", bà từng nói như vậy. Ông đáp rằng cậu ta không bao giờ trả hộp, nên có lẽ cậu ta không phân biệt được cái hộp và thức ăn bên trong nó. Vợ ông bảo là ông nói thế đủ rồi. Ờ, đủ thì đủ". Còn nhiều câu nữa mà mình thấy hài hoặc hay trong sách. Nhưng nhiều quá không thể ghi ra hết được và cũng không nhớ nó ở đâu nữa. Cuốn sách gối đầu giường để đọc trước khi đi ngủ, ngủ cho ngon nhé! 

Đây là một trong những quyển sách mà mình rất thích. "Người đàn ông mang tên Ove" thực sự là một quyển sách đem lại nhiều suy nghĩ lắng đọng trong lòng. Ở đó như thấy được sự nhân văn, nhân ái, niềm tin vào những điều tốt đẹp. Bỗng một ngày người ta nói với ông rằng: “Đã đến lúc ông nghỉ ngơi rồi đấy”. Vợ ông, người mà ông vô cùng yêu, là tất cả cuộc sống của ông, là toàn bộ màu sắc trong cuộc sống của ông cũng ra đi. Ông không còn lý do gì để sống trên cuộc đời này nữa.  Ông tìm cách chấm dứt cuộc sống của mình. Ông chuẩn bị cho mình những cái chết thật hoàn hảo, ông không muốn cái chết của mình ảnh hưởng tới những người xung quanh. Đó là nguyên tắc của ông. Ông lên kế hoạch cho cái chết của mình: treo cổ lên xà nhà, nhảy xuống đường ray khi có đoàn tàu đi qua, hay nhốt mình trong chiếc ô tô kín xả đầy khói. 

Nhưng mỗi lần ông thực hiện những cái chết đó thì thần chết lại bỏ qua ông bởi những lý do trời ơi đất hỡi xảy ra. Cuộc sống dưới con mắt của ông vốn chỉ có hai màu trắng và đen. Ông là một người có phần nguyên tắc, cay nghiệt. Màu sắc duy nhất của ông, toàn bộ cuộc sống của ông chỉ có bà vợ Sonja xinh đẹp. Nhưng bà đã ra đi bỏ lại ông một mình. Nhưng chính những sự cố ngoài ý muốn khi ông tự tử bởi những người hàng xóm thậm chí cả con mèo hoang đáng ghét mà ông không hề muốn, lại làm cho cuộc sống của ông mỗi ngày lại có thêm một màu sắc. Ông ra đi nhưng là ra đi trong sự nhẹ nhàng tự nhiên chứ không phải bởi những biện pháp mà ông đã chuẩn bị cho cái chết của mình trước đó. Bằng giọng văn nhẹ nhàng, hài hước, những tình huống bình dị trong cuộc sống hàng ngày, tác giả đã vẽ nên một ông Ove từ từ đi vào lòng bạn đọc mà không dễ gì quên được. Đừng để cuộc sống của bạn chỉ có hai màu trắng và đen như ông Ove nhé. Hãy tô thêm những màu sắc vào cuộc sống của bạn. 

Những trường đoạn lấy đi nước mắt của mình nhiều nhất, phải kể đến tình cảnh cha con côi cút của ông Ove và cha mình khi ông còn nhỏ, mẹ mất sớm, hai cha con nương tựa lẫn nhau trong một ngôi nhà nhỏ giữa cánh đồng; rồi những bi kịch giáng xuống đầu ông Ove, khiến ông phải tự lập khi còn rất trẻ; những con người đại diện cho cái xấu xa của cuộc đời cứ đeo đẳng và bắt nạt ông. Rồi đến khoảnh khắc khi ông gặp được Sonja – tình yêu lớn của đời mình – người phụ nữ là tất cả sắc màu của ông. Mọi thứ tươi sáng lên để rồi bỗng chốc bi kịch lớn ập đến, phá hủy tất cả những ước mơ về một gia đình trọn vẹn, đủ đầy mà ông và Sonja đã từng mơ tới… Cái đau đớn nhất là cảnh khi ông Ove chăm sóc hai con gái của Parvenah, cái cách mà ông đối xử dịu dàng, chiều lòng tụi nhỏ, nó như xoáy sâu thêm vào cái sự trớ trêu của tình cảnh ông Ove và vợ ông: lẽ ra ông đã có thể là một người cha tuyệt vời đến như thế nào nếu như không có cái bi kịch ấy xảy đến. Mình đã khóc nức nở ở đoạn ông Ove, cuối cùng sau tất cả, đã chịu kể lại câu chuyện cuộc đời ông và bà Sonja, cái số phận đen đủi, ác nghiệt, đau xót đã giáng xuống hai ông bà, cùng những con người đứng đầu chính quyền nhưng không bao giờ chịu nghe thấu tiếng kêu ai oán, chịu cảm nhận cái nỗi tức giận của một người đàn ông chỉ mong sao có người chịu trách nhiệm cho cái bi kịch đã phá hủy ước mơ của họ. Nhưng trên tất cả, như bà Sonja đã nói, “chúng ta sống thì chúng ta phải sống, còn nếu chúng ta chết thì chúng ta sẽ chết”, ông Ove đã làm tất cả những gì có thể để cải thiện và đối mặt với số phận không may ấy, và họ vẫn trọn vẹn ở bên nhau cho đến phút giây cuối của cuộc đời bà.

 Ngay đầu tác phẩm, tôi vốn đã không có thiện cảm với nhân vật Ove này. Một lão già khó tính, khó chịu. Những hành động nhỏ nhặt của người khác cũng khiến ông điên lên và có những những hành động đáng ghét nhường nào. Ông lão gàn dở ấy chuẩn bị cái chết cho mình thật chu đáo. Nhưng nực cười là khi ông bắt đầu thực hiện ý định thì luôn có một sự việc gì đó bất thình lình ập đến khiến ông phải tạm gác lại “thôi để mai”. Qua những lần ấy, Ove đã bộc lộ ra những bản chất thật của mình. Tôi không còn thấy ghét ông nữa. Tấm màn, vỏ ốc bên ngoài được mở ra, Ove hiện lên với những nét đẹp tâm hồn đáng ngưỡng mộ. Cuốn sách đã đưa chúng ta đến với tình yêu thương giữa những người trong gia đình, bạn bè, hàng xóm láng giềng... Chính những mối quan hệ ấy đã níu giữ ông lão Ove ở lại thế gian này. Đọc cuốn sách, bạn sẽ suy ngẫm mãi không thôi. Ta tự rút ra cách sống cho mình từ những hành động, việc làm của Ove. "Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi... toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương". Thế nên, để hiểu rõ một con người, ta đừng vội vàng đánh giá họ. Hãy tìm hiểu để tìm thấy hạt ngọc ẩn sâu trong tâm hồn mỗi người.