"Một cuộc sống không tình yêu liệu có đáng để sống chăng?"
Ở tuổi 31, Linda có mọi thứ một người đàn bà cần để cảm thấy viên mãn: người chồng thành đạt và yêu thương cô, hai đứa con ngoan, sự nghiệp ổn định và cuộc sống vật chất đầy đủ. Nhưng sự hoàn hảo đó chỉ là vẻ bề ngoài, thâm tâm Linda phải đối diện với một nỗi sợ mơ hồ: vừa sợ chuỗi hành động lặp lại ngày này qua tháng khác, vừa sợ sự đời đổi thay bất ngờ khiến mình tay trắng.
Vậy thì NGOẠI TÌNH liệu có phải là giải pháp tốt nhất cho Linda lúc này không?
PAULO COELHO một lần nữa dùng tài năng của mình để khẳng định lời tuyên bố của chính ông "những điều đơn giản nhất là những điều giá trị nhất"
Xem thêm
Một quyển sách quá cần cho mình trong giai đoạn này.
Sao mình không đọc sớm hơn nhỉ?
“Ông ta khăng khăng rằng tôi chẳng cần làm gì, cứ buông xuôi bản thân- và thậm chí những nỗi sợ lớn nhất của tôi…”
“Chúng ta có thể kích thích chứng quên tương đối nhưng thực tế thì hầu như không thể nào xoá bỏ hoàn toàn được nó. Hơn nữa, quên là một phương án sai lầm. Đúng ra cô nên đối mặt với mọi việc”.
“Nhưng mỗi sáng ra, chúng ta nhất quyết chỉ muốn trưng bày những bông hồng đang nở, và giấu biệt phần cánh đầy gai nhọn làm chúng ta đau và làm chúng ta chảy máu trong tâm hồn”.
Nhất định phải đi đến tận cùng để nhận ra điều vô cùng giản dị đó ư?
Cô gái trong sách này đã quá may mắn gặp được người chồng không tưởng- khi biết nhưng cư xử quá cao thượng.