“Cuộc đời vốn là một hành trình dài đầy bôn ba, gặp được ai cũng đều là món quà tuyệt vời, ta trân trọng những ai khiến ta có thể gọi là bạn, bởi đó là nơi trái tim ta dừng chân”. Thật vậy! Cuộc đời này vốn dĩ rất rộng và dài, nhưng may mắn mình đã gặp được Bookademy trong một lần tình cờ. Đối với mình, Bookademy chính là mối nhân duyên đầu đời, nhưng để đồng hành và đi cùng Bookademy trên một chặng đường dài thì cần nhiều hơn là một chữ “duyên”. Trên cuộc hành trình ấy ra sao? Có điều gì thú vị chăng? Buồn hay là vui? Không, nó còn nhiều hơn cả thế.
Khởi Đầu Mối Nhân Duyên
Cái ngày thử apply vào Bookademy, mình vẫn là một cô bé cấp 3 và được ví von như “tấm chiếu mới”. Đương nhiên cô gái ấy chẳng có chút kinh nghiệm nào trong việc viết lách nói chung và review sách nói riêng. Đối với mình mà nói, chuyện viết và phải viết thường xuyên chỉ dành cho người có sự nhạy cảm cũng như thích thú với những con chữ, và đó chắc chắn không phải là mình. Vậy cơ duyên nào khiến mình apply vô nơi đây? Thật ra chả có lý do nào cao siêu cả, đơn giản là mình nghĩ rằng thôi thì cứ thử xem sao, nếu không được thì thôi. Cuối cùng sau bao ngày đợi chờ, mình cũng trở thành một trong những mảnh ghép của Bookademy. Mình vui lắm. Và có lẽ mối nhân duyên đầu đời của bản thân mình cũng bắt đầu từ ngày ấy.
Nếu hôm nay bạn dự định bắt đầu làm điều gì đó cho riêng mình, ví dụ như một trang blog, một chiếc CV để apply vào tổ chức nào đó; và bạn chần chừ lần lữa vì chưa cảm thấy sẵn sàng, vì nghĩ rằng bản thân chưa đủ giỏi và còn nhiều thiếu sót, thì mình phải nói thật một điều rằng: không có thời điểm nào gọi là hoàn hảo để bắt đầu làm một việc gì đó đâu. Cho nên đừng lý do nữa, bởi lẽ “hành trình vạn dặm luôn bắt đầu từ một bước chân”, và mình chính là nhân chứng sống cho điều đó.
Biết đâu chỉ cần can đảm một chút, dũng cảm bước lên một bước, bạn sẽ có thể gặp được nhiều điều và nhiều người tuyệt vời đến với cuộc đời bạn hơn là bạn nghĩ đấy. Hãy thử bước ra ngoài vùng an toàn của chính mình và khám phá những điều xung quanh mình bạn nhé.
Bạn biết bài hát “Thiếu Niên” không? Mình rất thích bài ấy, đặc biệt là đoạn:
Đoạn đường tương lai sẽ chẳng thiếu gì mưa gió trắc trở
Tin vào bản thân sẽ đạt được những bước tiến lớn
Đừng dừng lại, đừng để những tổn thương níu lấy cậu
Cứ kiên trì bước tiếp và dấu chân cậu sẽ in mãi trong đường đời.
Những Trải Nghiệm Đầu Tiên
Một bài review sách ở Bookademy thường có độ dài trung bình khoảng 2500 - 3000 từ, nghe có vẻ đáng sợ nhỉ? Lúc đầu mình cũng hơi hoảng, nhưng nhờ có anh chị dìu dắt và chỉ bảo, “đứa con đầu lòng” của mình cuối cùng cũng “ra đời”. Cái cảm xúc hoàn thành xong một bài viết đầu tay nó lạ lắm. Đó là niềm vui hân hoan đan xen với một chút hồi hộp cộng với sự mong chờ vì không biết mọi người có chào đón bài của mình không? Đó là nỗi lo lắng về việc mình viết như vậy đã hợp lý chưa? Liệu còn sai sót nào không? Bài của mình bao giờ được duyệt? May mắn thay, bài viết của mình được mọi người đón nhận nhiệt tình, lọt Top View ở ngay bài đầu tiên. Và đó cũng chính là động lực để mình viết tiếp bài thứ 2, thứ 3, và viết cho đến tận bây giờ.
Nhưng bạn biết không, bây giờ xem lại hình ảnh và bài viết đầu tiên của bản thân mình mới thấy có những lỗi sai cơ bản và nhiều hình ảnh nhìn vẫn không được ưng cho lắm. Nhưng mình luôn trân trọng và biết ơn những lỗi sai đó, vì nếu như không có nó thì đã không có mình ngày hôm nay. Bởi vì mình đã được team định hướng rằng: Sai thì sửa, chửa thì đẻ, nhưng không được phép sai một lỗi quá nhiều lần. Đó chính là tư duy đã giúp mình vượt lên trên chính bản thân trong những ngày đầu bập bõm.
Và niềm vui như được nhân lên gấp bội khi bây giờ mình đã tiến bộ lên rất nhiều. Hình ảnh cũng như bài viết làm ra chất lượng hơn và không cần phải tốn thời gian sửa nhiều như hồi trước nữa. Ngoài ra, mình cũng đã viết được nhiều bài hơn, sản xuất được nhiều dạng hơn và được độc giả đón nhận nhiều hơn. Sự tiến bộ trong cả quá trình này đến từ nhiều yếu tố. Mình tin rằng trước hết nó đến từ chính sự nỗ lực và không ngừng cố gắng của bản thân mình. Tuy nhiên cũng không thể thiếu được sự giúp đỡ tận tình từ các anh chị trong Bookademy Team.
Trách Nhiệm Đối Với Dự Án
Sau khi vô Bookademy khoảng 2 tháng, mình được team tin tưởng và bắt đầu nhận sách hỗ trợ team off, và đó cũng là lúc hai chữ “trách nhiệm” được đặt lên hàng đầu. Bình thường đối với một cuốn sách, mình có thể thích thì viết, cảm thấy không có hứng thì bỏ qua một bên. Nhưng đối với sách của nhà tài trợ, cho dù cuốn sách ấy có “khoai” cỡ nào thì mình cũng phải “nhai”. Bởi vì mình đã nhận, nếu không viết sẽ ảnh hưởng đến team. Đó cũng là điều mình không muốn xảy ra một chút nào.
Trải qua vài lần như thế, mình cũng có kinh nghiệm hơn trong việc viết sách nhà tài trợ và không ngần ngại hỗ trợ cho team off. Cũng nhờ những trải nghiệm như vậy đã rèn giũa mình thành một người sống có trách nhiệm hơn, làm việc có kế hoạch và cố gắng ít ảnh hưởng đến mọi người nhất có thể. Cuối cùng, mình đúc kết được một điều rằng: sống có trách nhiệm thì người khác sẽ tôn trọng mình, và điều đó cũng thể hiện rằng mình đang tôn trọng chính bản thân.
Sau khi nghe câu chuyện của mình, chắc bạn cảm thấy công việc này nó đáng sợ lắm, nhưng tại sao mình vẫn làm? Câu trả lời: mình làm vì đam mê, sở thích. Không những mình mà mọi người trong team cũng thế. Mình nhận ra rằng đam mê sẽ là động lực giúp mình đi qua mọi thử thách trong công việc cũng như cuộc sống.
Nhưng Ở Bookademy Không Chỉ Viết Review Sách…
Nghe có vẻ hơi vô lý nhỉ? Ngoài viết review sách ra thì còn được viết cái gì? Đúng thế! Nhiệm vụ của tất cả mọi người trong team chúng mình là viết review về những cuốn sách hay và mới nhằm đưa đến cho độc giả một cái nhìn toàn diện nhất về cuốn sách ấy.
Thế nhưng không dừng lại tại đó, mình còn được thử thách với những dạng content đặc biệt như: Bài Học Rút Ra Từ Sách, Tổng Hợp Những Cuốn Sách Cùng Một Chủ Đề hay những Content Tự Do thể hiện quan điểm của mỗi người về một vấn đề trong cuộc sống. Bạn có thể lên YBOX, vào tab Viện Sách và nhìn tổng quan một lượt, bạn sẽ thấy có những bài viết với tiêu đề là “Trong “Trường Đời”, “Cái Tát” Chính Là Món Quà”, “4 Tips Cần Nhớ Để Có Một Bài Review Sách Xuất Sắc Nhất”, “Covid-19 Đã Để Lại Trong Chúng Ta Điều Gì?”. Đó chính là các bài viết mà mình đang muốn nói đến.
Bạn thấy đấy, chúng mình tha hồ được “quẩy bút” và luôn được anh chị trong team hỗ trợ hết sức có thể. Mình nhận ra rằng, không quan trọng là mình viết như thế nào, mà quan trọng là mình có muốn viết hay không thôi. Thú thực với các bạn, khi thử thách với những content mới như vậy, mình cảm thấy không hề dễ chịu chút nào. Nó bắt mình động não hơn bình thường, đọc nhiều hơn, phải tìm nhiều tài liệu tham khảo hơn và để viết ra một bài như vậy cũng tốn nhiều thời gian hơn nữa. Nhưng trên tất cả mình vẫn viết, bởi mình không tin là mình không thể hoàn thành được, bởi các anh chị luôn ở “phía sau cánh gà” động viên và sửa bài cho mình. Vậy thì có lý do gì để mình không viết sao?
Những Điều “Không Thể Quên” Ở Bookademy
Thanh xuân của bạn có gì? Thanh xuân của mình có gia đình, có bạn bè, có một ước mơ để theo đuổi và có cả Bookademy. Với mình, Bookademy còn có tên gọi khác là “Family”, là “Friend”, là chốn mình nuôi dưỡng những “đứa con tinh thần” của mình và là nơi để mình trở về.
Ở Bookademy, mình tìm được những cuốn sách hợp gu với bản thân.
Ở Bookademy, mình đọc được các bài review sách cực hay và xịn sò đến từ các bạn trong team.
Ở Bookademy, mình được làm quen với các anh chị có cùng sở thích, cùng chí hướng và đam mê.
Ở Bookademy, mình có người chị luôn sẵn sàng nghe mình tâm sự về mọi điều vui buồn trong cuộc sống.
Ở Bookademy không rầm rộ, không ồn ào, không vội vã nhưng chứa đựng trong đó là cả một bầu trời tâm huyết của tất cả mọi người.
Ở Bookademy đã cho mình những mối quan hệ không thể quên. Là tình yêu thương giữa các anh chị em không màng đến khoảng cách địa lý, tuổi tác hay địa vị xã hội.
Ở Bookademy còn rất nhiều thứ hay ho và đáng học hỏi mà mình chưa khám phá hết.
Ở Bookademy mình được là chính mình.
“Bookademy” - không thể lẫn với một thứ nào khác, và không gì có thể thay thế được, bởi vì không có một “Bookademy” thứ hai.
“Bookademy” đối với mọi người có thể chỉ là một cái tên, nhưng đối với mình thì nó luôn có một vị trí rất đặc biệt mà không một ngôn từ nào có thể miêu tả được. Và mình luôn muốn đồng hành cùng Bookademy lâu thật lâu hơn nữa, chắc chắn là như vậy.
Một Năm Trôi Qua…
Một năm trôi qua, mình đã hoàn thành những bài mà không nghĩ mình sẽ viết, và viết đến tận bây giờ. Thành thật mà nói, sẽ không có một con đường tắt nào giúp mình đạt được điều mà bản thân mong muốn ngoài sự chăm chỉ. Mình sẵn sàng viết, sẵn sàng nhận sách của team off, sẵn sàng ủng hộ những dạng content mới của Bookademy. Và cũng từ những điều ấy, mình đã học hỏi được rất nhiều thứ, đã tiến bộ lên rất nhiều so với lúc mới vào.
Một năm trôi qua, mặc dù có những lúc bản thân rất bận, nhưng mình luôn tranh thủ để viết bài và đạt đầy đủ KPI nhất có thể. Mình luôn tâm niệm một điều rằng: “chỉ cần lý do đủ mạnh, bạn sẽ tìm cách để làm”. Và mình đã làm được.
Một năm trôi qua, mặc dù còn rất nhiều thiếu sót, nhưng mọi người luôn góp ý và sẵn sàng feedback cho mình.
Một năm trôi qua, nơi đây đã cho mình rất nhiều thứ, là kỹ năng, kinh nghiệm và cả những mối quan hệ không thể quên.
Một năm trôi qua, mình rất vui vì bài viết của mình ít nhiều cũng lan tỏa và mang lại giá trị cho cộng đồng.
Một năm trôi qua, nhưng mình không muốn nó chỉ dừng lại ở một năm, mà còn hai, ba hay nhiều năm nữa.
Một năm trôi qua, mình đã cùng mọi người trải qua sinh nhật 3 tuổi của Bookademy và mình hy vọng sẽ còn được thổi nến trong những sinh nhật 4 tuổi, 5 tuổi và nhiều thật nhiều tuổi hơn nữa.
Vài Điều Muốn Nói
Bạn biết không? Nhân duyên là thứ rất kỳ lạ, nó nằm ngoài dự tính của mình, nó tuyệt vời hơn mình nghĩ:
Đôi khi chỉ cần một cú click chuột sẽ đưa mình đến chân trời mới. (#DO)
Đôi khi chỉ vài ba dòng feedback thôi, chúng mình lại quen nhau.
Đôi khi chỉ một hai câu tin nhắn động viên, lại là động lực để mình tiếp tục viết.
Đôi khi… à không, rất nhiều khi mình tự hỏi, mình đã làm gì để được may mắn như vậy? Thật sự bây giờ mình không biết nói gì ngoài lời cảm ơn.
Cảm ơn nhân duyên đã đưa Bookademy đến với cuộc đời mình.
Cảm ơn Bookademy đã cho mình cơ hội để phát triển.
Cảm ơn Bookademy đã cho mình gặp gỡ và làm việc với những anh chị cực kỳ tâm huyết với nghề.
Cảm ơn anh chị luôn dõi theo và sẵn sàng support cho đứa em này.
Và cuối cùng, cảm ơn mọi người đã luôn ủng hộ Bookademy của chúng mình.
Đôi Lời Cuối
Thoáng cái đã một năm mình cộng tác ở nơi đây. Thật ra, nếu không cảm thấy happy với công việc này, mình sẽ không ở được đến lâu như vậy. Mình sẽ có hàng vạn lý do để từ bỏ. Trên tất cả, mình luôn mong muốn sẽ gắn bó với Bookademy lâu thật lâu hơn nữa. Chặng đường phía trước không ai nói hay được điều gì, nhưng Bookademy vẫn luôn là một điều đặc biệt khó quên trong cuộc đời mình.
Bởi vì, Bookademy chính là mối nhân duyên đầu đời…
Bởi vì, hành trình vạn dặm luôn bắt đầu từ một bước chân….
Còn bạn thì sao, nhân duyên đầu đời của bạn là gì?
Tác giả: Hồng Dịu - Bookademy
Hình ảnh: Hồng Dịu - Bookademy
______________
Theo
dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy
Bạn đam mê viết lách, yêu thích đọc sách
và muốn lan toả văn hoá đọc tới cộng đồng của YBOX.VN? Đăng ký để trở thành
CTV Bookademy tại link: http://bit.ly/bookademy_ctv
(*) Bản quyền bài viết thuộc về
Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ
“Tên tác giả - Bookademy”. Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều
không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.