Đã bao nhiêu lần bạn tự hỏi về sự tồn tại của bản thân trên thế giới này? Đã bao nhiêu lần bạn thấy mình chìm trong những ý nghĩ tích cực nhất. Đã bao nhiêu lần bạn bỏ lỡ cơ hội đáng lẽ thuộc về bạn?
Một cuốn sách hay không chỉ là cuốn sách khiến bạn nhìn thấy chính bản thân mình trong đó mà còn là một cuốn sách giúp bạn trở nên tốt hơn. Đâu đó đã có người nói rằng, nếu điều gì khiến bạn vui vẻ nhưng không khiến bạn tốt lên, hãy từ bỏ nó.
“Mình là cá, việc của mình là bơi” sẽ khiến bạn thấy rằng:
- Tự đày đọa bản thân bằng những ý nghĩ tiêu cực chỉ khiến bạn rút ngắn thời gian của những tháng ngày vui vẻ.
- Muốn yêu cuộc sống này, trước hết cần biết chấp nhận bản thân và yêu chính mình đã.
- Cuộc sống ngắn ngủi lắm, chớp mắt một cái là bạn đã thêm một tuổi. Vậy thì đừng lãng phí cơ hội làm điều mình muốn.
- Hãy sống như một chú cá, bơi hết mình, cố gắng hết sức dù cho ngày mai có ra sao đi nữa.
- Chỉ cần là một hạt giống mạnh mẽ, bạn sẽ trở thành một cây cổ thụ.
Cuộc sống hiện đại vốn chứa đựng vô vàn những điều phức tạp, đừng giăng mắc thêm những “cái bẫy” cho chính bản thân bằng những suy nghĩ tiêu cực. Hãy tập trung vào việc mình có thể làm được và làm tốt công việc ấy.
Cuộc đời không bao giờ cho chúng ta những thử thách mà con người không thể vượt qua được. Trái tim con người vốn là tạo vật mạnh mẽ nhất, chỉ cần bạn luôn ghi nhớ điều đó.
Xem thêm
Trong chương kết của Mình Là Cá, Việc Của Mình Là Bơi, Takeshi Furukawa khiến người đọc lặng lại với một câu hỏi sâu sắc: “Bạn đã từng tự hỏi: tại sao bạn phải sống quá hoàn hảo?” Nhiều người trong chúng ta không sống theo cách mình muốn, chỉ vì sợ sai, sợ làm người khác thất vọng, sợ mình không đủ tốt. Nhưng sự thật là – càng cố gắng hoàn hảo, ta càng mất đi tự do.
Furukawa không phủ nhận giá trị của sự cầu tiến, nhưng ông phân biệt rõ: cầu tiến là để phát triển, còn cầu toàn là vì sợ hãi. Chính sự sợ hãi khiến ta không dám thử nghiệm, không dám thất bại, không dám “làm xấu” đi hình ảnh của mình trong mắt người khác. Nhưng đó là cái bẫy giết chết sáng tạo, giết chết cá tính, và giết chết những điều thật sự có giá trị.
Tác giả dùng hình ảnh con cá một lần nữa: không con cá nào bơi hoàn hảo suốt cuộc đời. Có lúc nó bị đẩy trôi, có lúc nó mất phương hướng. Nhưng nó vẫn cứ bơi, bởi đó là bản năng. Con người cũng vậy, sẽ có lúc sai, lúc yếu đuối, nhưng điều quan trọng là vẫn tiếp tục tiến lên – theo cách của riêng mình.