Mẹ làm gì có ước mơ
Xem thêm

"Mẹ làm gì có ước mơ" không chỉ là những câu chuyện cảm động về tình mẫu tử, mà còn là một hành trình khám phá nỗi cô đơn sâu thẳm trong tâm hồn người mẹ. Hạ Mer đã khéo léo chạm đến trái tim người đọc bằng những câu chuyện chân thực, giản dị nhưng đầy xúc động về những hy sinh thầm lặng của người mẹ.

Qua từng trang sách, hình ảnh người mẹ hiện lên rõ nét với những ước mơ giản dị, những nỗi niềm riêng tư mà họ ít khi chia sẻ. Đó có thể là mong muốn được đi học, được làm một công việc mình yêu thích, hay đơn giản chỉ là được nghỉ ngơi sau những ngày làm việc vất vả. Nhưng tất cả những ước mơ ấy đều bị gác lại để nhường chỗ cho hạnh phúc của con cái.

Nỗi cô đơn của người mẹ được thể hiện một cách tinh tế qua những câu nói, những hành động tưởng chừng như vô tình. Đó là cái nhìn xa xăm, là những giọt nước mắt rơi trong đêm, là những lời than thở nhẹ nhàng. Dù luôn cố gắng tỏ ra mạnh mẽ, nhưng sâu thẳm trong lòng, người mẹ vẫn khao khát được sẻ chia, được thấu hiểu.

Tuy nhiên, cuốn sách không chỉ dừng lại ở việc khắc họa nỗi buồn của người mẹ, mà còn khơi gợi trong lòng người đọc sự đồng cảm và trân trọng. Qua những câu chuyện này, chúng ta nhận ra rằng, đằng sau hình ảnh người mẹ tần tảo, luôn yêu thương con cái hết mực, là một tâm hồn nhạy cảm, mong manh.

"Mẹ làm gì có ước mơ" không chỉ là một cuốn sách hay, mà còn là một lời nhắc nhở chúng ta về những hy sinh thầm lặng của người mẹ. Cuốn sách giúp chúng ta hiểu hơn về tâm hồn của mẹ và trân trọng những gì mà mẹ đã dành cho chúng ta.

"Mẹ làm gì có ước mơ" không chỉ đơn thuần là một câu chuyện, mà còn là một bức tranh chân thực về những hy sinh thầm lặng của người mẹ. Tác giả Hạ Mer đã khéo léo chạm đến trái tim người đọc bằng những câu chuyện giản dị, gần gũi nhưng lại chứa đựng những cảm xúc sâu sắc về tình mẫu tử.

Cuốn sách đã khắc họa hình ảnh người mẹ với những hy sinh thầm lặng, những ước mơ bị chôn vùi để dành trọn tình yêu thương cho con cái. Qua từng trang sách, người đọc như cảm nhận được nỗi lòng của người mẹ, những lo toan, những vất vả mà họ phải gánh chịu. Từ việc thức đêm chăm sóc con ốm đến việc lo lắng cho tương lai của con, người mẹ luôn đặt con cái lên trên hết.

Những hy sinh của người mẹ thường không được nhắc đến một cách rõ ràng, mà được thể hiện qua những hành động nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngày. Đó có thể là một bữa cơm ấm cúng, một lời động viên nhẹ nhàng, hay đơn giản chỉ là một cái ôm thật chặt. Qua đó, tác giả đã khéo léo nhấn mạnh giá trị của những điều giản dị trong cuộc sống và tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ.

Tuy nhiên, bên cạnh những cảm xúc tích cực, cuốn sách cũng để lại trong lòng người đọc một nỗi buồn man mác. Đó là nỗi buồn khi nhận ra rằng, đằng sau sự hy sinh cao cả của người mẹ là những ước mơ dang dở, những khát vọng chưa được thực hiện.

"Mẹ làm gì có ước mơ" là một tác phẩm văn học đầy cảm xúc, khắc họa chân thực và sâu sắc tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ dành cho con cái. Qua những câu chuyện giản dị, tác giả Hạ Mer đã khơi gợi trong lòng người đọc những xúc cảm mạnh mẽ, giúp ta hiểu rõ hơn về sự hy sinh thầm lặng của những người mẹ.

Điểm nhấn của cuốn sách chính là việc tác giả đã thành công trong việc truyền tải tình yêu không điều kiện của người mẹ. Dù phải đối mặt với nhiều khó khăn, vất vả, người mẹ vẫn luôn dành cho con cái những điều tốt đẹp nhất. Họ sẵn sàng từ bỏ ước mơ, hy vọng của mình để con cái được sống hạnh phúc. Tình yêu ấy được thể hiện qua từng hành động, cử chỉ nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngày, từ việc chăm sóc con ốm đến việc lo lắng cho tương lai của con.

Qua những trang sách, người đọc không khỏi xúc động trước hình ảnh người mẹ tần tảo, chịu thương chịu khó. Họ là những người phụ nữ mạnh mẽ, luôn sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn để bảo vệ con cái. Tình yêu của người mẹ như một ngọn hải đăng soi sáng con đường đời cho con, giúp con vượt qua mọi sóng gió.

Tuy nhiên, bên cạnh những cảm xúc tích cực, cuốn sách cũng để lại trong lòng người đọc một nỗi buồn man mác. Đó là nỗi buồn khi nhận ra rằng, đằng sau sự hy sinh cao cả của người mẹ là những ước mơ dang dở, những khát vọng chưa được thực hiện.

"Mẹ làm gì có ước mơ" là một tác phẩm văn học đầy cảm xúc, khắc họa chân thực và sâu sắc tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ dành cho con cái. Qua những câu chuyện giản dị, tác giả Hạ Mer đã khơi gợi trong lòng người đọc những xúc cảm mạnh mẽ, giúp ta hiểu rõ hơn về sự hy sinh thầm lặng của những người mẹ.

Điểm nhấn của cuốn sách chính là việc tác giả đã thành công trong việc truyền tải tình yêu không điều kiện của người mẹ. Dù phải đối mặt với nhiều khó khăn, vất vả, người mẹ vẫn luôn dành cho con cái những điều tốt đẹp nhất. Họ sẵn sàng từ bỏ ước mơ, hy vọng của mình để con cái được sống hạnh phúc. Tình yêu ấy được thể hiện qua từng hành động, cử chỉ nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngày, từ việc chăm sóc con ốm đến việc lo lắng cho tương lai của con.

Qua những trang sách, người đọc không khỏi xúc động trước hình ảnh người mẹ tần tảo, chịu thương chịu khó. Họ là những người phụ nữ mạnh mẽ, luôn sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn để bảo vệ con cái. Tình yêu của người mẹ như một ngọn hải đăng soi sáng con đường đời cho con, giúp con vượt qua mọi sóng gió.

Tuy nhiên, bên cạnh những cảm xúc tích cực, cuốn sách cũng để lại trong lòng người đọc một nỗi buồn man mác. Đó là nỗi buồn khi nhận ra rằng, đằng sau sự hy sinh cao cả của người mẹ là những ước mơ dang dở, những khát vọng chưa được thực hiện.

Ai sinh ra trên đời cũng có riêng cho mình những hoài bão và ước mơ, và chính chúng ta cũng đang ngày ngày phấn đấu vì chúng. Nhưng bạn đã bao giờ tự hỏi, “Ước mơ của mẹ là gì?” Phải chăng ước mơ của mẹ đã lùi dần sau những khó khăn, lo toan của cuộc sống? Một ngày nọ, tôi quyết định trực tiếp hỏi mẹ. Mẹ trả lời: “Thì mẹ ước bây khỏe mạnh, sau ni bây lớn lên thành công, đưa ba mẹ đi du lịch khắp nơi, yên bề gia thất, lấy được chồng thương yêu chiều chuộng.” Tôi hỏi tiếp: “Không ước mơ của mẹ à?” Mẹ mỉm cười, ánh mắt hiền hậu: “Tuổi ni rồi mà còn ước mơ chi nữa, ước mơ của mẹ là bây đó.” Do vậy, khi đọc tác phẩm “Mẹ làm gì có ước mơ” của nhà văn Hạ Mer, tôi cảm nhận được sâu sắc những hy sinh thầm lặng của mẹ. Mẹ vẫn luôn âm thầm vì con cái, nhưng có lẽ chỉ khi chúng ta thực sự trưởng thành, trở thành cha mẹ, ta mới thấm thía hết những điều đó. Có thể ba đôi khi lạnh lùng, khô khan, nhưng ba mãi là điểm tựa để cả gia đình nương tựa. Chúng ta dễ dàng thốt lên lời cảm ơn với người lạ, nhưng sao lại khó khăn để nói lời yêu thương với chính ba mẹ - những người luôn hy sinh vô điều kiện cho ta? Ba mẹ mặc những bộ quần áo cũ kỹ, sờn cả vai suốt năm này qua năm khác, nhưng lại chẳng tiếc gì mua cho ta quần áo mới mỗi dịp Tết đến xuân về. Đó là hình ảnh in sâu trong ký ức tôi, và chắc chắn cũng là ký ức của rất nhiều người khác. Ngoài kia thế giới bao la rộng lớn, còn thế giới của mẹ chính là con. Bằng những câu từ giản dị, chất phác, không hoa mỹ, nhưng lại len lỏi và chạm đến trái tim mỗi người con. Khi ta lớn lên, có thế giới riêng, những nỗi niềm tuổi thơ chỉ còn trong ký ức, nhưng trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc đời chúng ta đến mãi về sau. Dẫu có vươn xa đến đâu, cha mẹ vẫn luôn là hậu phương vững chắc. Cha mẹ không hoàn hảo nhưng luôn cố gắng yêu thương ta một cách hoàn hào nhất, nhờ những tình yêu thương, sự cảm thông và thấu hiểu luôn là cầu nối để chúng ta thay đổi, trở nên tốt hơn mỗi ngày. Vậy thì, ngại gì mà không trao cho ba mẹ những cái ôm, những lời yêu thương từ tận đáy lòng, bởi chính họ vẫn luôn là người mà ta yêu thương nhất cũng những người đã luôn yêu thương ta một cách vô điều kiện như thế.

0 điểm

những ngày chần chừ trước bộ hồ sơ đại học to bự, bố mẹ đã hỏi mình muốn làm gì. Thế nhưng cho đến bây giờ, mình vẫn chưa từng tò mò về ước mơ của bố mẹ.

 “Tại sao mẹ lại chẳng có nổi một ước mơ cho riêng mình? Phải chăng gánh vai mẹ đã quá mệt mỏi với cơm áo gạo tiền, với những bữa ăn và học phí của con.”

Ngày bé, mình cũng là từng là một Hạ Mer. Căn nhà lá xập xệ chất đầy thùng, thao với chiếc bàn, chiếc giường cũ kỹ là tất cả những gì của gia đình mình. Có năm trời bão lớn, góc nhà run rẩy nép mình dưới những cơn giận dữ của thiên nhiên, mẹ luôn dặn ráng học, biết con chữ với người ta để sau này thôi còn khổ nữa.

Đến bây giờ, khi trải qua những biến cố và thăng trầm, mình mới hiểu được một điều, rằng mỗi người trên đời đều có những ước mơ nhỏ bé và lớn lao khác nhau. Nhưng có lẽ hầu hết các ông bố, bà mẹ đều có chung một mong muốn, đó là những đứa con của họ sẽ khỏe mạnh, sống tốt và không phải chịu nhiều vất vả.

“À không, mẹ có ước mơ đấy chứ. Mẹ ước mơ có một người bố, rồi mẹ cho nó cả một gia đình. Mẹ ước mơ được tới trường, nên mẹ cho nó học con chữ. Mẹ ước mơ được một bữa no nên dẫu có phải đi làm vất vả, khổ cực đến đâu mẹ cũng cho nó được bữa cơm ngon, chỉ khác một điều, ước mơ của mẹ là các con mất rồi.”