2 năm trước Món quà từ Michel bussi ”Khi bạn nói dối đủ lớn và đủ nhiều thì đó là sự thật”?Một đứa trẻ hơn ba tuổi khăng khăng rằng cha mẹ hiện tại không phải cha mẹ thật của nó, bởi vì con thú bông loài gặm nhấm của cậu kể cho cậu nghe như vậy. Một vụ cướp ngân hàng diễn ra từ nhiều tháng trước mà quá trình điều tra đang đến giai đoạn nước rút. Một chàng bác sĩ tâm lý học đường điển trai, người duy nhất tin lời của cậu bé. Một cô thiếu tá “lỡ thì” bị cuốn vào hai vụ án diễn ra song song (vì anh bác sĩ đeo bám cô không ngừng). Và cuối cùng, một nhân vật bí ẩn, mấu chốt của vấn đề, một bộ óc tính toán đến mức tinh vi (và nhờ đôi chút may mắn?). Tất cả đã đủ cuốn hút bạn chưa, với một cuốn tiểu thuyết trinh thám đến từ nước Pháp?Như đã nói ở trên, tác phẩm này gồm hai vụ án được điều tra độc lập cùng lúc với nhau, và dĩ nhiên, tôi bị hút hơn vào vụ án của cậu bé Malone, với bí ẩn của cậu, rằng những câu chuyện mà cậu kể có là thật, dù mang ít nhiều hoang đường? Chàng bác sĩ tâm lý đã khẳng định rằng trí nhớ của một đứa trẻ ở độ tuổi này có thể dễ dàng mất đi chỉ sau vài tuần, vài tháng, và những ký ức mà ta còn lưu giữ lại vào khoảng thời gian đó khi lớn lên thực chất không phải ký ức trực tiếp, vậy vì sao Malone có thể nhớ và kể lại những câu chuyện ấy suốt một thời gian dài mà không hề quên nó đi? Cái con thú bông loài gặm nhấm đó liên quan gì đến tất cả chuyện này? Bên cạnh vụ án của Malone, quá trình đuổi bắt tên cướp ngân hàng cũng khá là hấp dẫn. Vì sao mỗi khi cảnh sát đuổi đến sát nút, hắn lại có thể biến mất tài tình đến vậy, trong khi đang bị trọng thương? Hồi hộp, gay cấn đến những trang cuối cùng, một số bất ngờ cài cắm đúng lúc xuyên suốt tác phẩm, đây thực sự là một cuốn sách rất đáng đọc. Điểm trừ nhẹ có lẽ là một số đoạn tả cảnh tả tình hơi dài dòng và lãng mạn hóa (có lẽ là theo kiểu Pháp?), và quý cô Marianne hoàn toàn vẫn có thể là một cô gái độc thân kiêu hãnh cơ mà?Điều đầu tiên tôi thích ở tiểu thuyết này đó là đây không phải câu chuyện tôn vinh chỉ một người hùng đơn lẻ. Vụ án được phá không chỉ bởi công sức của cô cảnh sát Marianne, mà nó là sự đóng góp từ giả thiết của bác sĩ Vasile, linh cảm hợp lý của cảnh sát sắp về hưu Papy và những suy luận rất đúng thời điểm của chàng cảnh sát cấp dưới. Điều thứ hai tôi thích hơn nữa, đó là những câu chuyện của Gouti kể cho Malone rải rác suốt tác phẩm, những câu chuyện tưởng chừng cho trẻ con nhưng chứa đựng những triết lý mà người lớn cũng phải suy ngẫm. “Khi con còn nhỏ thì thật khó mà hiểu được, nhưng con hãy lắng nghe cho kỹ. Ai đó mà ta yêu thương, đôi khi phải dám để cho họ đi xa. Hoặc biết chờ đợi thật lâu. Đó là bằng chứng đích thực của tình yêu, có lẽ là bằng chứng duy nhất” - câu chuyện của Gouti. Khi đọc hết tác phẩm này rồi, ngồi ngẫm nghĩ lại, có lẽ bạn sẽ thấm thía nó hơn, tôi nghĩ nó ít nhiều có liên quan đến toàn bộ nội dung tác phẩm đấy. Like Share Trả lời
2 năm trước Maman a tort- Michel Bussi Michel Bussi là tác giả yêu thích của mình. Biết đến ông đầu tiên qua cuốn "Xin đừng buông tay", sau đó là "Hoa súng đen" - tác phẩm mình coi như một kiệt tác trinh thám. Vậy nên không lý gì mình lại bỏ qua "Mẹ đã sai rồi", cuốn sách với lời giới thiệu vô vàn thu hút. Quả thật truyện mở đầu rất rất thu hút. Mọi thứ vô cùng bí ẩn. Cậu bé Malone khăng khăng cho rằng người mẹ hiện tại không phải mẹ của cậu, có một mẹ khác mới là mẹ đẻ cậu, trong khi thực tế lại chứng minh điều ngược lại. Không một ai tin lời Malone ngoài vị bác sĩ tâm lý, anh tìm mọi cách giúp Malone và giải mã uẩn khúc, giống như cuộc chạy đua với thời gian bởi không lâu nữa cậu bé sẽ quên hết mọi chuyện, quên đi quá khứ của mình, đồng nghĩa là sự thật sẽ bị chôn vùi mãi mãi. Song song đó cảnh sát đang dốc sức điều tra một vụ cướp nghiêm trọng và tình hình không hề khả quan... Cứ lớp lớp bí ẩn giăng mắc như vậy buộc người đọc hồi hộp lật giở từng trang, tìm hiểu mọi chuyện, khám phá sự thật. Like Share Trả lời
2 năm trước Bí ẩn ẩn sau cuốn sách “Mẹ đã sai rồi”, cái tên hẳn khiến nhiều người liên tưởng đến câu chuyện cảm động về tình mẫu tử, về những lỗi lầm của người mẹ. Tuy nhiên, mượn đề tài về chủ đề này thì có, nhưng cái chính tác giả muốn đề cập là cuộc truy tìm tung thích cậu nhóc Malone cùng vụ cướp xảy ra trong khu Le Havre mà thôi. Hai vụ án này có liên quan gì đến nhau? Chú bé Malone cứ thao thao bất tuyệt rằng người mẹ hiện tại không phải là mẹ thật của cậu, rằng cậu có cuộc sống trước kia trong khu rừng gần những tên yêu tinh. Không ai tin ngoại trừ chàng bác sĩ tâm lý Vasile đẹp trai, bị dẫn dụ bởi những lời kì lạ của cậu nhóc cùng một cô gái trẻ đẹp, đã tìm tới sự giúp đỡ của thiếu tá Marianne Augresse. Không may cho anh, sở cảnh sát địa phương đang đau đầu với vụ cướp táo tợn của 4 tên bịt mặt. Marianne cần làm gì để giải quyết chu toàn hai vụ án cùng lúc. Câu chuyện mở màn bằng hai vụ tưởng chừng rời rạc lại liên quan đến nhau quá đỗi. Chỉ có điều, mối liên kết này phải dành cho độc giả đọc đến chương cuối cùng mới khám phá ra, tác giả đã kì công dàn xếp, che giấu những tò mò quá đỗi tài tình, nên người review để bạn đọc tự khám phá cái kết ấy. Những ai yêu thể loại trinh thám, yêu vẻ đẹp của suy luận, hay thích cảm giác hồi hộp theo dõi từng trang phá án của các vị cảnh sát tài ba ắt sẽ thất vọng, bởi hơn 2 phần 3 sách khá buồn ngủ. Những trang cuối tác giả có tạo nhiều plot twist vẫn không có màn đấu trí căng não và đang đợi bạn giải mã. Like Share Trả lời
2 năm trước Đâu là kẻ chủ mưu, chân tướng thực sự là gì? “Mẹ đã sai rồi” không đơn thuần là một cuốn sách trinh thám. Đây là cuốn tiểu thuyết 500 trang đủ sức mang lại cho độc giả nhiều cung bậc cảm xúc hơn những gì một cuốn trinh thám bình thường có thể mang lại. Tình yêu. Lòng thương cảm. Tức giận. Hồi hộp. Đau lòng. Căm phẫn. Nhẹ nhõm. Hài lòng.“Mẹ đã sai rồi” giống như một cơn lốc. Mỗi trang sách là một vòng xoáy. Càng đọc càng thấy xoáy mạnh hơn, siết chặt hơn, cuốn theo toàn bộ tâm trí của người đọc. Mọi thứ đều được lột tả một cách xuất sắc, hòa quyện, thống nhất, tạo thành một trong những cuốn tiểu thuyết trinh thám xuất sắc nhất, đáng đọc nhất của Michel Bussi. Và để trả lời cho tiêu đề thì bạn hãy lựa chọn cuốn sách này và bạn sẽ được trải nghiệm qua mọi cung bậc cảm xúc mà Michel Bussi đem tới. Like Share Trả lời
2 năm trước Món ăn tinh thần cho người yêu trinh thám Malone - một cậu nhóc 3 tuổi đã dứt khoát khẳng định rằng mẹ cậu không phải là mẹ thật. Trí óc non nớt và những ký ức mong manh như khu rừng yêu tinh, tên lửa hay toà lâu đài nhìn ra biển với một con thuyền đắm gãy đôi về cuộc sống trước kia cùng Mẹ thật khiến không một ai tin lời Malone - họ cho rằng đó đơn thuần chỉ là thế giới tưởng tượng sinh động của cậu nhóc 3 tuổi, chỉ trừ anh chàng bác sĩ tâm lý Vasile, người quyết tâm chạy đua với những ký ức bí ẩn ấy để tìm ra sự thật đằng sau những lời nói của đứa trẻ.Đồng hành cùng anh là cô thiếu tá Marianne - một người phụ nữ 40 tuổi, chưa chồng cũng chẳng tình nhân, một nữ thiếu tá quyết đoán trong công việc nhưng cô vẫn mang trong mình giấc mơ hạnh phúc yên ổn với một đứa con, một gia đình. Trước lời nhờ cậy của Vasile, cô chấp nhận tìm ra chân tướng sự thật sau những bức tranh hay câu chuyện của Malone. Cùng lúc đó chính bản thân Marianne đang săn đuổi theo một tên tội phạm đã gây ra vụ cướp nữ trang nhiều tháng trước mà cảnh sát vẫn chưa tóm gọn được. Hai hay thậm chí ba, bốn vụ án chồng chéo nhau tưởng như tách biệt lại chính là những ghép vừa vặn tạo ra một bức tranh hoàn chỉnh, dẫn tới chìa khoá giải đáp bí ẩn mang tên Mẹ thật của cậu nhóc 3 tuổi.Mạch truyện ổn định, logic chặt chẽ, dẫn dắt người đọc theo dòng ký ức và khiến người đọc sống trong những suy nghĩ và câu chuyện của Malone. Michel Bussi đã thể hiện xuyên suốt được yếu tố psychological đan xem trinh thám trong cả câu chuyện. Ngoài ra, Mẹ đã sai rồi còn có thêm một chút yếu tố thriller được thể hiện qua ý nghĩ của cậu nhóc Malone nên đọc buổi đêm yếu tim có hơi rờn rợn tí. Like Share Trả lời
2 năm trước Review Mẹ đã sai rồi Khi nhìn vào tựa sách, mình đã tưởng rằng quyển sách có nội dung về tình mẫu tử là chủ yếu. Nhưng không, đây là quyển sách thuần trinh thám với lối viết khá tài tình, hấp dẫn mình qua từng chương truyện. Mình thậm chí đọc đi đọc lại và cố gắng ghi nhớ các chi tiết để có thể suy đoán được ý định của tác giả. Nhưng tưởng có thể biết được âm mưu đằng sau, nhưng Michel Bussi lại loại bỏ những suy nghĩ trước đó của mình bằng cách liên tục đưa những cú twist bất ngờ. Càng về cuối thì truyện càng hấp dẫn, từng chi tiết nhỏ được kể xuyên suốt từ đầu được móc nối với nhau để trả lời từng câu hỏi mà mình đặt ra. Rốt cuộc ai là kẻ chủ mưu và hắn làm vậy vì mục đích gì? Và xuất thân thật sự của đứa trẻ, Malone cũng được hé lộ. Đây không thực sự là một quyển trinh thám quá xuất sắc với vụ án kinh hoàng, giật gân. Bạn sẽ không tìm tháy chi tiết nào quá máu me, kinh dị hay nhuốm màu u ám, ghê rợn như những quyển trinh thám giết người khác. Nó khá nhẹ nhàng và rất thích hợp cho những ai mới bắt đầu với thể loại này. Vậy nên cá nhân mình cho quyển này 8,5/10. Tuy phần đầu câu chuyện có chút hơi dài dòng nhưng đừng vì thế mà bỏ qua " Mẹ đã sai rồi " nhé, chắc chắn nó sẽ không làm bạn thất vọng. Like Share Trả lời
2 năm trước Mẹ đã sai rồi Bị ấn tượng bởi Michel Bussi từ tác phẩm “Hoa súng đen” nên ngay khi “Mẹ đã sai rồi” được lên kệ mình không thể bỏ qua mà đã tìm đọc ngay. Một lần nữa người đọc lại thấy được tài năng có thể nói là bậc thầy trong nghệ thuật đánh lạc hướng người đọc của ông. Tác phẩm này cũng không ngoại lệ, bằng tài năng của mình ông đã dẫn dắt người đọc đi từ hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Hồi hộp và lôi cuốn bạn như bị thôi miên khi phiêu lưu cùng các nhân vật trong tác phẩm. Bằng những mảnh ghép tưởng chừng như rời rạc, vụn vặt nhưng khi bạn đủ kiên nhẫn, tỉnh táo, đủ thông minh để chọn lọc, lắp ghép, sắp xếp chúng vào đúng chỗ bạn sẽ hoàn thành được bức tranh một cách hoàn chỉnh và giải đáp được những câu hỏi mà tác giả đã đặt ra. Liệu bạn có tin không khi mà Malone, một cậu bé ba tuổi rưỡi nói với bạn rằng “ Mẹ không phải là mẹ thật của cháu”. Vasile – bác sĩ tâm lý của cậu bé là người duy nhất tin vào điều cậu bé nói và tìm mọi cách để khám phá ra sự thật. Tình cờ Vasile đã quen và kể chuyện cậu bé cho thiếu tá cảnh sát Marianne để nhờ sự giúp đỡ. Nhưng vị thiếu tá không hề có ý định quan tâm tới cậu bé bởi cô đang bận điều tra một vụ cướp nữ trang và hàng hiệu trị giá hàng triệu đô một cách táo tợn. Hai người trong băng cướp đó đã bị bắn chết ngay tại chỗ, một người bị nhận diện đã tẩu thoát, số nữ trang và hàng hiệu bị cướp biến mất một cách bí ẩn không để lại một chút dấu vết. Liệu thiếu tá cảnh sát có tìm ra tên cướp tẩu thoát cùng số nữ trang và hàng hiệu bị cướp và anh chàng bác sĩ tâm lý có tìm ra câu trả lời ai là mẹ thật của cậu bé? Hãy cùng chơi trò chơi bằng con chữ cùng Michel Bussi trong tác phẩm này. 0 điểm Like Share Trả lời
2 năm trước Mình rất hài lòng với cuốn sách này. Sau thành công của "Hoa súng đen", Michel Bussi - một trong những tác giả xuất sắc nhất của dòng trinh thám Pháp lại gây bất ngờ cho mình với tác phẩm "Mẹ đã sai rồi". Vẫn là phong cách quen thuộc của Bussi khi không chỉ khai thác yếu tố trinh thám mà còn tập trung vào khắc họa tâm lý nhân vật cũng như dựng lên một không gian tuyệt vời để độc giả thưởng thức. Mỗi chương lại được kể dưới góc nhìn của một nhân vật khiến ta có cảm giác như đang chơi trò ghép hình mà độc giả phải tự tưởng tượng, suy luận, lắp ghép để tìm được lời giải cuối cùng. Cách giải quyết vấn đề trong tác phẩm này còn dựa vào sự may mắn tuy nhiên tác phẩm lại đề cập đến một vấn đề quen thuộc là mối quan hệ trong gia đình, cụ thể là mối quan hệ giữa mẹ và con ảnh hưởng như thế nào đến sự phát triển tâm lý của một đứa trẻ. Kết thúc tác phẩm khá bất ngờ nên mình rất hài lòng với cuốn sách này. Like Share Trả lời
2 năm trước Malone, cậu bé 30 tháng tuổi. Malone, cậu bé 30 tháng tuổi khẳng định mẹ kia không phải mẹ ruột của cậu, và chỉ có Vaslie, một bác sĩ tâm lý trẻ em, là tin cậu, và quyết tìm ra sự thật. Marianne, một nữ thanh tra, với ham muốn được làm mẹ mãnh liệt, đang điều tra một vụ cướp bóc hàng hiệu nghiệm trọng. Cô đã bị lôi cuốn vào việc điều tra vụ cướp xen lẫn việc tìm hiểu Malone có phải sự thật ko. Malone có rất nhiều mẹ, vậy ai mới mẹ thật sự của cậu bé. Và qua quyển sách này, rút ra được là đừng bao giờ xem thường phụ nữ, nhất là những người phụ nữ làm mẹ. Hai vụ việc tưởng chừng tách biệt lại đan xe nhau, từng sự thật lật mặt cho đến từng phút cuối vẫn còn bị Bussi lừa thêm một vố Một quyển trinh thám – tâm lý khá hay, trừ việc thanh tra hơi bị thái quá trong việc có con. Dù Gouti là một con chuột nhắm, nhưng mình vẫn thích bìa sách con gấu bông hơn. Công nhận Nhã Nam luôn khiến độc giả ưng ý bìa sách hết nấc. Like Share Trả lời
2 năm trước Những manh mối... Khi mình bắt đầu đọc cuốn này, những gì mình muốn đọc là những manh mối được liên tục đưa ra, những lời tra xét, phán đoán,… nhưng đến cuối nó lại ra một kết quả hoàn toàn khác nhưng lại rất hợp lí. Tuy nhiên khi đọc, những manh mối liên tục được tác giả thêm vào mỗi phần của câu chuyện, những manh mối rõ ràng đưa tới kết luận, và nó đúng với sự thật chứ thật sự không có đánh lừa gì cả (trừ những manh mối về mẹ thật của Malone). Và khi cái kết diễn ra, mình thật sự không nhận nổi cái kết, nó rất kì và nó khiến mình khó chịu, nó thật sự không đúng vì đến cuối, “Malone” không hề biết mẹ đẻ mình là ai nữa và cái kết của những người mẹ thiệt là kỳ cục. Nhưng cái mình khoái những truyện là những cái manh mối mà tác giả đưa ra là quá thú vị và không lường. Những manh mối này chính là lý do khiến cốt truyện lôi cuốn hơn. Điều này cũng dễ hiểu vì ngay từ đầu truyện đọc giả đã không thể biết gì nhiều nên tác giả giờ đưa ra gì mình cũng thấy bất ngờ. Và đặc biệt, về người mẹ thật của Malone được đưa ra vào phút cuối, cũng khiến cho mình quá bất ngờ. Like Share Trả lời
2 năm trước "Maman a tort". Tên gốc của cuốn này là "Maman a tort", được 3.9/5 trên Goodreads (một con số khá ấn tượng dù người đọc không nhiều, mình nghĩ một phần nguyên nhân là do đây không phải sách bằng tiếng Anh). Đây là tiểu thuyết thuộc thể loại psychological/thriller/crime, và Michel Bussi đã làm rất tốt trong việc nhấn mạnh hai yếu tố này xuyên suốt cuốn sách, thay vì làm nó lạc đề. Sách cũng nói nhiều về tâm lý một đứa trẻ con, và bằng cách nào đấy tác giả thực sự khiến mình bị đi theo suy nghĩ của nhân vật “Malone” - một đứa trẻ 4 tuổi. Vài đoạn suy nghĩ của đứa bé đọc buổi đêm làm mình thấy khá sợ. Cuốn sách này khá dày, nhưng bù lại nội dung rất cuốn hút và không bị thừa, mình đọc liền tù tì trong hơn 2 ngày mới hết. Đây là lần đầu mình đọc cuốn thriller không chỉ có một, mà tận ba, bốn twists liền nhau. Sách có chất lượng giấy giống quyển Cô gái trên tàu khiến sách không bị nhăn, mốc nhưng nặng, cầm đọc lâu khá đau tay, mong Nhã Nam chuyển qua giấy xốp tái chế, làm sách khổ nhỏ, vừa thân thiện môi trường vừa nhẹ. Điểm trừ của cuốn sách này có lẽ là bìa, vì dụng ý người làm bìa chắc là liên quan đến đoạn gần cuối truyện, nhưng con thú bông của Malone là chuột chứ không phải gấu. Nói chung đây là cuốn sách đáng đọc, dành cho người thích psychological/thriller có pha trộn yếu tố trinh thám. Like Share Trả lời
”Khi bạn nói dối đủ lớn và đủ nhiều thì đó là sự thật”?
Một đứa trẻ hơn ba tuổi khăng khăng rằng cha mẹ hiện tại không phải cha mẹ thật của nó, bởi vì con thú bông loài gặm nhấm của cậu kể cho cậu nghe như vậy. Một vụ cướp ngân hàng diễn ra từ nhiều tháng trước mà quá trình điều tra đang đến giai đoạn nước rút. Một chàng bác sĩ tâm lý học đường điển trai, người duy nhất tin lời của cậu bé. Một cô thiếu tá “lỡ thì” bị cuốn vào hai vụ án diễn ra song song (vì anh bác sĩ đeo bám cô không ngừng). Và cuối cùng, một nhân vật bí ẩn, mấu chốt của vấn đề, một bộ óc tính toán đến mức tinh vi (và nhờ đôi chút may mắn?). Tất cả đã đủ cuốn hút bạn chưa, với một cuốn tiểu thuyết trinh thám đến từ nước Pháp?
Như đã nói ở trên, tác phẩm này gồm hai vụ án được điều tra độc lập cùng lúc với nhau, và dĩ nhiên, tôi bị hút hơn vào vụ án của cậu bé Malone, với bí ẩn của cậu, rằng những câu chuyện mà cậu kể có là thật, dù mang ít nhiều hoang đường? Chàng bác sĩ tâm lý đã khẳng định rằng trí nhớ của một đứa trẻ ở độ tuổi này có thể dễ dàng mất đi chỉ sau vài tuần, vài tháng, và những ký ức mà ta còn lưu giữ lại vào khoảng thời gian đó khi lớn lên thực chất không phải ký ức trực tiếp, vậy vì sao Malone có thể nhớ và kể lại những câu chuyện ấy suốt một thời gian dài mà không hề quên nó đi? Cái con thú bông loài gặm nhấm đó liên quan gì đến tất cả chuyện này? Bên cạnh vụ án của Malone, quá trình đuổi bắt tên cướp ngân hàng cũng khá là hấp dẫn. Vì sao mỗi khi cảnh sát đuổi đến sát nút, hắn lại có thể biến mất tài tình đến vậy, trong khi đang bị trọng thương? Hồi hộp, gay cấn đến những trang cuối cùng, một số bất ngờ cài cắm đúng lúc xuyên suốt tác phẩm, đây thực sự là một cuốn sách rất đáng đọc. Điểm trừ nhẹ có lẽ là một số đoạn tả cảnh tả tình hơi dài dòng và lãng mạn hóa (có lẽ là theo kiểu Pháp?), và quý cô Marianne hoàn toàn vẫn có thể là một cô gái độc thân kiêu hãnh cơ mà?
Điều đầu tiên tôi thích ở tiểu thuyết này đó là đây không phải câu chuyện tôn vinh chỉ một người hùng đơn lẻ. Vụ án được phá không chỉ bởi công sức của cô cảnh sát Marianne, mà nó là sự đóng góp từ giả thiết của bác sĩ Vasile, linh cảm hợp lý của cảnh sát sắp về hưu Papy và những suy luận rất đúng thời điểm của chàng cảnh sát cấp dưới. Điều thứ hai tôi thích hơn nữa, đó là những câu chuyện của Gouti kể cho Malone rải rác suốt tác phẩm, những câu chuyện tưởng chừng cho trẻ con nhưng chứa đựng những triết lý mà người lớn cũng phải suy ngẫm. “Khi con còn nhỏ thì thật khó mà hiểu được, nhưng con hãy lắng nghe cho kỹ. Ai đó mà ta yêu thương, đôi khi phải dám để cho họ đi xa. Hoặc biết chờ đợi thật lâu. Đó là bằng chứng đích thực của tình yêu, có lẽ là bằng chứng duy nhất” - câu chuyện của Gouti. Khi đọc hết tác phẩm này rồi, ngồi ngẫm nghĩ lại, có lẽ bạn sẽ thấm thía nó hơn, tôi nghĩ nó ít nhiều có liên quan đến toàn bộ nội dung tác phẩm đấy.