1 năm trước Review cuốn sách Lữ khách ven đường của tác giả Tâm An Cuốn sách "Lữ khách ven đường" của tác giả Tâm An là một cuốn sách tản văn, ghi chép lại những trải nghiệm của tác giả trong cuộc sống. Sách được chia thành 10 chương, mỗi chương là một câu chuyện nhỏ, kể về một người, một vật, một sự việc, hay một cảm xúc. Chương 1: "Lữ khách" kể về hành trình của tác giả từ phố thị về với núi rừng. Tác giả sinh ra và lớn lên ở thành phố, nhưng từ nhỏ đã có ước mơ được sống ở núi rừng. Sau khi tốt nghiệp đại học, tác giả quyết định thực hiện ước mơ của mình. Tác giả bắt đầu hành trình của mình bằng cách đi bộ ra khỏi thành phố. Trên đường đi, tác giả đã gặp gỡ rất nhiều người, từ những người dân quê giản dị đến những người lữ khách khác. Tác giả cũng đã được chiêm ngưỡng rất nhiều cảnh đẹp của thiên nhiên, từ những cánh đồng lúa chín vàng đến những dãy núi trùng điệp. Sau nhiều ngày đi bộ, cuối cùng tác giả cũng đến được núi rừng. Tác giả cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi được sống trong một khung cảnh yên bình, tĩnh lặng. Tác giả đã nhận ra rằng, cuộc sống ở thành phố quá ồn ào, náo nhiệt, khiến con người ta trở nên vội vã, bất an. Còn cuộc sống ở núi rừng thì yên bình, tĩnh lặng, khiến con người ta trở nên bình tâm, an lạc. Chương 1 của cuốn sách "Lữ khách ven đường" đã mang đến cho tôi rất nhiều cảm xúc. Tôi cảm thấy đồng cảm với những suy nghĩ, cảm xúc của tác giả. Tôi cũng mong muốn được sống một cuộc sống bình yên, hạnh phúc như tác giả. Tôi rất thích cách viết với văn phong giản dị, gần gũi, dễ đi vào lòng người kết hợp sử dụng rất nhiều hình ảnh thơ mộng, trữ tình để miêu tả thiên nhiên, con người của tác giả. Chương 1 của cuốn sách đã giúp tôi hiểu thêm về cuộc sống, về con người. Tôi cảm thấy cuộc sống thật đẹp đẽ và đáng sống, nếu ta biết trân trọng những gì mình đang có. Chương 2: "Cây đa" kể về kể về một cây đa cổ thụ ở làng quê. Cây đa đã chứng kiến biết bao đổi thay của thời gian, của cuộc đời. Cây đa cũng là một người bạn, một người thân của tác giả. Tác giả bắt đầu câu chuyện bằng việc kể về lần đầu tiên anh nhìn thấy cây đa. Lúc đó, anh còn là một đứa trẻ, đang đi chơi cùng bố mẹ trong làng. Anh đã bị ấn tượng bởi vẻ bề thế, vững chãi của cây đa. Theo thời gian, tác giả đã có nhiều dịp trở lại thăm cây đa. Anh nhận thấy rằng, cây đa vẫn luôn ở đó, lặng lẽ chứng kiến biết bao đổi thay của cuộc đời. Cây đa đã chứng kiến những đứa trẻ lớn lên, trưởng thành, lập gia đình, và có con cái. Cây đa cũng đã chứng kiến những người già qua đời, những gia đình tan vỡ, những cuộc chiến tranh, và những hòa bình. Tác giả đã dành nhiều thời gian để ngồi bên cây đa, trò chuyện với cây đa. Anh cảm thấy như cây đa là một người bạn, một người thân của mình. Cây đa đã mang đến cho anh cảm giác bình yên, thư thái. Chương 2 của cuốn sách "Lữ khách ven đường" là một câu chuyện nhẹ nhàng, sâu lắng về tình yêu thương và sự gắn bó giữa con người và thiên nhiên. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi để kể về câu chuyện của mình. Câu chuyện được kể theo dòng hồi tưởng của tác giả, khiến cho người đọc cảm thấy như đang được cùng tác giả đi qua những kỷ niệm tuổi thơ của mình. Cây đa trong câu chuyện là một biểu tượng của sự bình yên, của thời gian, và của tình yêu thương. Cây đa đã chứng kiến biết bao đổi thay của cuộc đời, nhưng vẫn luôn ở đó, lặng lẽ, kiên cường. Cây đa cũng là một người bạn, một người thân của tác giả, mang đến cho anh cảm giác bình yên, thư thái. Chương 2 đã mang đến cho người đọc những cảm xúc nhẹ nhàng, sâu lắng. Câu chuyện đã giúp người đọc hiểu thêm về tình yêu thương và sự gắn bó giữa con người và thiên nhiên. Chương 3: "Bàn tay" là một câu chuyện ngắn, kể về bàn tay của người mẹ. Tác giả đã viết về bàn tay của mẹ với tất cả tình yêu thương, sự biết ơn và trân trọng. Bàn tay của mẹ là bàn tay của tình yêu thương, của sự bao dung, của sự hy sinh. Mở đầu với hình ảnh tác giả đang ngồi bên mẹ, ngắm nhìn bàn tay của mẹ, tác giả cảm nhận được bàn tay của mẹ thật ấm áp, hiền hậu. Bàn tay của mẹ đã chăm sóc, nuôi dưỡng tác giả từ khi còn nhỏ. Bàn tay của mẹ cũng là bàn tay của tình yêu thương, của sự bao dung, của sự hy sinh, nhớ lại những ngày thơ ấu, khi mẹ đã bế bồng, nâng đỡ, dỗ dành tác giả từng bước đi, từng lời nói. Bàn tay của mẹ đã làm cho tác giả cảm thấy an toàn, được che chở. Khi tác giả lớn lên, bàn tay của mẹ vẫn luôn ở bên cạnh, động viên, an ủi tác giả mỗi khi khó khăn, thất bại. Bàn tay của mẹ đã giúp tác giả vượt qua những khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Tác giả cũng chia sẻ về những suy nghĩ của mình về bàn tay của mẹ. Tác giả nghĩ rằng, bàn tay của mẹ là một món quà vô giá mà tác giả được nhận. Tác giả mong muốn sẽ mãi mãi giữ được bàn tay của mẹ bên cạnh.Chương 3 của cuốn sách "Lữ khách ven đường" đã mang đến cho người đọc những cảm xúc nhẹ nhàng, sâu lắng. Tác giả đã viết về bàn tay của mẹ với tất cả tình yêu thương, sự biết ơn và trân trọng. Bàn tay của mẹ là một hình ảnh đẹp đẽ, biểu tượng cho tình mẫu tử thiêng liêng. Câu chuyện đã khiến người đọc cảm nhận được tình yêu thương, sự hy sinh của người mẹ dành cho con cái. Bàn tay của mẹ là một món quà vô giá mà mỗi người con đều cần trân trọng. Chương 4: "Bông hoa" kể về một bông hoa dại ven đường. Bông hoa dại tuy nhỏ bé, giản dị nhưng lại mang vẻ đẹp tinh khôi, thuần khiết. Bông hoa dại cũng là biểu tượng của sự lạc quan, yêu đời. Bắt đầu bằng hình ảnh một bông hoa dại mọc ven đường, bông hoa nhỏ bé, giản dị nhưng lại mang vẻ đẹp tinh khôi, thuần khiết. Bông hoa đó khiến tác giả cảm thấy bình yên, thư thái, khiến tác giả nhận ra rằng, bông hoa dại không cần phải chen chúc trong những chậu hoa, trong những khu vườn để được ngắm nhìn. Bông hoa dại vẫn có thể vươn lên, nở hoa và tỏa hương thơm ngát. Bông hoa dại cũng là biểu tượng của sự lạc quan, yêu đời. Bông hoa không hề lo lắng về cuộc sống, về những khó khăn, thử thách. Bông hoa vẫn luôn mỉm cười, đón nhận những điều tốt đẹp của cuộc sống. Tác giả suy ngẫm rằng, con người cũng nên học hỏi từ bông hoa dại. Chúng ta không nên quá lo lắng về những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Chúng ta hãy sống lạc quan, yêu đời và tận hưởng những điều tốt đẹp của cuộc sống. Chương 5: "Gió" kể về gió. Gió là một hiện tượng tự nhiên, nhưng cũng là một người bạn thân thiết của tác giả. Gió mang đến cho tác giả cảm giác tự do, phóng khoáng. Tác giả bắt đầu chương 5 bằng một câu chuyện nhỏ: "Tôi nhớ, khi còn nhỏ, tôi thường chạy ra ngoài trời khi trời gió to. Tôi thích cảm giác được gió thổi tung mái tóc, xô ngã tôi. Tôi cảm thấy mình như được bay lên cao, thoát khỏi mọi lo toan, phiền muộn của cuộc sống." Tác giả tiếp tục chia sẻ những suy nghĩ, cảm xúc của mình về gió: "Gió là một hiện tượng tự nhiên, nhưng cũng là một người bạn thân thiết của tôi. Gió mang đến cho tôi cảm giác tự do, phóng khoáng. Khi gió thổi, tôi cảm thấy mình như được hòa nhập với thiên nhiên, với vũ trụ bao la." Tác giả cũng nói về những lợi ích của gió: "Gió giúp cây cối sinh trưởng, giúp con người làm mát cơ thể, giúp vận chuyển hàng hóa. Gió cũng là nguồn năng lượng tái tạo vô tận, có thể được sử dụng để sản xuất điện, tạo ra những công trình xanh, thân thiện với môi trường." Cuối chương 5, tác giả kết luận: "Gió là một món quà quý giá của thiên nhiên. Chúng ta cần biết trân trọng và bảo vệ gió." Đối với bản thân tôi, chương 5 đã mang đến cho tôi những cảm xúc rất đặc biệt. Tôi cảm thấy yêu thiên nhiên hơn, yêu cuộc sống hơn. Tôi cũng cảm thấy trân trọng hơn những món quà quý giá mà thiên nhiên đã ban tặng cho chúng ta. Chương 6: "Mưa" kể về những cảm xúc của tác giả khi ngắm nhìn mưa. Mưa là một hiện tượng tự nhiên quen thuộc, nhưng lại mang đến cho tác giả nhiều cảm xúc khác nhau. Mưa mang đến cho tác giả cảm giác thư thái, bình yên. Khi mưa rơi, mọi thứ xung quanh đều trở nên tĩnh lặng. Tiếng mưa rơi róc rách như tiếng ru của thiên nhiên, giúp tác giả quên đi những mệt mỏi, lo toan của cuộc sống. Mưa cũng mang đến cho tác giả cảm giác lãng mạn, thi vị. Mưa khiến cho không khí trở nên mát mẻ, dễ chịu. Những hạt mưa rơi xuống mặt hồ tạo nên những vòng tròn lăn tăn, trông như những viên ngọc sáng. Mưa cũng khiến cho những cánh hoa nở rộ, tỏa hương thơm ngát. Mưa còn mang đến cho tác giả cảm giác yêu đời, lạc quan. Khi mưa rơi, mọi thứ xung quanh đều trở nên tươi mới, tràn đầy sức sống. Những hạt mưa như những lời ru của thiên nhiên, giúp tác giả cảm thấy yêu đời, lạc quan hơn. Trong chương này, tác giả đã chia sẻ những suy nghĩ của mình về mưa. Tác giả cho rằng, mưa là một món quà của thiên nhiên, mang đến cho con người nhiều cảm xúc khác nhau. Mưa giúp con người thư thái, bình yên, lãng mạn, thi vị và yêu đời, lạc quan hơn. Chương 7: "Trăng" kể về trăng, một hiện tượng thiên nhiên nhưng cũng là một người bạn mang lại cho tác giả nhiều cảm xúc. Tác giả bắt đầu câu chuyện bằng việc chia sẻ những suy nghĩ của mình về trăng: "Trăng là một hiện tượng thiên nhiên kỳ diệu. Trăng có mặt trong đời sống của con người từ ngàn xưa. Trăng mang đến cho con người ánh sáng, mang đến cho con người những cảm xúc lãng mạn, thi vị." Tác giả đã trải qua nhiều khoảnh khắc đẹp đẽ bên trăng. Khi còn nhỏ, tác giả đã từng nằm trong lòng mẹ ngắm trăng. Khi trưởng thành, tác giả đã từng cùng người yêu đi dạo dưới ánh trăng. Khi về già, tác giả đã từng ngồi ngắm trăng một mình, nhớ lại những kỷ niệm xưa cũ. Tác giả chia sẻ những cảm xúc của mình khi ngắm trăng: "Trăng mang đến cho tôi cảm giác bình yên, thư thái. Trăng khiến tôi cảm thấy yêu đời, yêu cuộc sống hơn. Trăng cũng khiến tôi cảm thấy lãng mạn, thi vị hơn." Tác giả cũng đã chia sẻ những bài thơ, những câu ca dao, tục ngữ về trăng: "Trăng lên đỉnh núi, trăng xuống biển Trăng soi đường cho người đi Trăng soi đường cho người yêu Trăng soi đường cho lữ khách." Tác giả kết thúc câu chuyện bằng một lời nhắn nhủ: "Trăng là một người bạn của chúng ta. Hãy dành thời gian để ngắm trăng, để cảm nhận vẻ đẹp của trăng, để cảm nhận những cảm xúc mà trăng mang lại cho chúng ta." Tác giả đã chia sẻ những suy nghĩ, cảm xúc của mình về trăng một cách chân thành, tự nhiên. Chương 7 đã mang đến cho người đọc những cảm xúc nhẹ nhàng, sâu lắng. Người đọc sẽ cảm thấy bình yên, thư thái khi ngắm trăng cùng tác giả, cũng là một lời nhắc nhở cho chúng ta hãy dành thời gian để ngắm trăng, để cảm nhận vẻ đẹp của trăng, để cảm nhận những cảm xúc mà trăng mang lại cho chúng ta. Chương 8: "Nụ cười" kể về nụ cười. Tác giả đã chia sẻ những suy nghĩ, cảm xúc của mình về nụ cười, về ý nghĩa của nụ cười trong cuộc sống. Tác giả bắt đầu chương bằng câu chuyện về một lần gặp gỡ một cô bé bán vé số. Cô bé ấy có một nụ cười rất tươi, rất hồn nhiên. Nụ cười của cô bé đã khiến tác giả cảm thấy ấm áp và hạnh phúc. Tác giả cũng chia sẻ những lợi ích của nụ cười. Nụ cười có thể giúp chúng ta cảm thấy hạnh phúc hơn, giảm căng thẳng, lo âu. Nụ cười cũng có thể giúp chúng ta tạo thiện cảm với người khác, xây dựng các mối quan hệ tốt đẹp. Tác giả cũng nhận ra rằng, không phải ai cũng có thể cười. Có những người mang trong mình những nỗi đau, những tổn thương, khiến họ không thể cười. Tác giả mong muốn rằng, những người đó có thể tìm được niềm vui trong cuộc sống, để họ có thể nở nụ cười. Kết thúc chương, tác giả khẳng định rằng, nụ cười là một món quà quý giá mà chúng ta có thể tặng cho nhau. Hãy luôn mỉm cười, để cuộc sống trở nên tươi đẹp hơn. Chương 8 đã mang đến cho tôi những cảm xúc nhẹ nhàng, sâu lắng. Tôi đồng ý với những suy nghĩ, cảm xúc của tác giả về nụ cười. Nụ cười là một biểu hiện của niềm vui, hạnh phúc. Nụ cười có thể giúp chúng ta cảm thấy tốt hơn về bản thân, về cuộc sống. Tôi cũng nhận ra rằng, nụ cười không chỉ là một hành động đơn giản, mà nó còn mang ý nghĩa sâu sắc. Nụ cười có thể giúp chúng ta kết nối với nhau, xây dựng các mối quan hệ tốt đẹp. Tôi sẽ cố gắng mỉm cười nhiều hơn trong cuộc sống. Tôi muốn mang đến niềm vui cho những người xung quanh, và cũng muốn cảm nhận được niềm vui từ những nụ cười của họ. Chương 9: "Yêu thương" là một câu chuyện ngắn kể về tình yêu thương. Tác giả bắt đầu câu chuyện bằng việc kể về một lần đi chùa, anh gặp một người phụ nữ đang ngồi khóc. Anh hỏi thăm thì biết rằng người phụ nữ ấy đã mất đi người chồng yêu quý của mình. Tác giả đã chia sẻ với người phụ nữ ấy rằng: "Tình yêu thương là thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý. Tình yêu thương có thể giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Dù người chồng của bạn đã ra đi, nhưng tình yêu thương của bạn dành cho ông ấy vẫn sẽ mãi tồn tại." Tác giả cũng kể về câu chuyện của một người bạn của mình. Người bạn ấy đã từng trải qua một cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Nhưng rồi, anh ấy đã gặp một người phụ nữ khác, người đã mang đến cho anh ấy tình yêu thương đích thực. Người bạn ấy đã nói với tác giả rằng: "Tình yêu thương đã thay đổi cuộc đời tôi. Nó đã giúp tôi trở thành một người tốt hơn." Từ những câu chuyện mà tác giả kể, ta có thể thấy rằng tình yêu thương là một thứ tình cảm vô cùng quan trọng trong cuộc sống. Tình yêu thương có thể giúp con người ta vượt qua mọi khó khăn, thử thách, giúp con người ta trở nên tốt đẹp hơn. Cuối chương, tác giả viết: "Yêu thương là món quà quý giá mà chúng ta được nhận. Hãy trân trọng tình yêu thương mà chúng ta có được, và hãy dành tình yêu thương cho những người xung quanh." Chương 9 đã giúp tôi hiểu thêm về tầm quan trọng của tình yêu thương trong cuộc sống. Tôi đồng ý với quan điểm của tác giả rằng tình yêu thương là một thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý. Tình yêu thương có thể giúp con người ta vượt qua mọi khó khăn, thử thách, giúp con người ta trở nên tốt đẹp hơn. Trong cuộc sống, chúng ta cần trân trọng tình yêu thương mà chúng ta có được. Chúng ta cũng cần dành tình yêu thương cho những người xung quanh, bởi tình yêu thương có thể mang lại hạnh phúc cho tất cả mọi người. Chương 10 của cuốn sách "Lữ khách ven đường" mang tên "Sống". Chương này là một lời nhắc nhở về ý nghĩa của cuộc sống. Tác giả đã chia sẻ những suy nghĩ, cảm xúc của mình về cuộc sống, về cách để sống một cuộc sống trọn vẹn. Tác giả bắt đầu chương bằng một câu hỏi: "Sống là gì?". Câu hỏi này đã được đặt ra từ rất lâu bởi những nhà triết học, nhà thơ, nhà văn. Không có một câu trả lời duy nhất cho câu hỏi này, nhưng tác giả đã đưa ra một số suy nghĩ của mình. Theo tác giả, sống là một hành trình. Hành trình đó bắt đầu từ khi chúng ta sinh ra và kết thúc khi chúng ta chết đi. Trong hành trình đó, chúng ta sẽ gặp gỡ những người, những sự việc, những trải nghiệm khác nhau. Những trải nghiệm đó sẽ giúp chúng ta trưởng thành, học hỏi và thay đổi. Sống cũng là một cơ hội để chúng ta thể hiện bản thân. Chúng ta có thể thể hiện bản thân thông qua những việc chúng ta làm, những lời chúng ta nói, những suy nghĩ của chúng ta. Khi chúng ta thể hiện bản thân, chúng ta đang góp phần tạo nên thế giới này. Sống cũng là một món quà. Cuộc sống là một món quà quý giá mà chúng ta được nhận. Chúng ta cần trân trọng cuộc sống và sống trọn vẹn từng khoảnh khắc. Tác giả cũng chia sẻ một số cách để sống một cuộc sống trọn vẹn. Đó là: Sống chậm lại và tận hưởng từng khoảnh khắc; Yêu thương và quan tâm đến những người xung quanh; Giúp đỡ người khác. Tìm kiếm niềm vui trong cuộc sống. Chương 10 của cuốn sách "Lữ khách ven đường" là một chương giàu ý nghĩa. Chương này đã mang đến cho người đọc những suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống. Cuốn sách "Lữ khách ven đường" được viết với văn phong giản dị, gần gũi, dễ đi vào lòng người. Cuốn sách mang đến cho người đọc những cảm xúc nhẹ nhàng, sâu lắng. Cuốn sách đề cập đến những chủ đề gần gũi với cuộc sống của mỗi người, như: tình yêu thương, cuộc sống, hạnh phúc,... Tác giả đã chia sẻ những suy nghĩ, cảm xúc của mình một cách chân thành, tự nhiên. Cuốn sách phù hợp với những người yêu thích văn tản văn, những người muốn tìm kiếm những cảm xúc nhẹ nhàng, sâu lắng trong cuộc sống. Tôi rất thích cuốn sách này. Cuốn sách đã mang đến cho tôi nhiều cảm xúc. Tôi cảm thấy nhẹ nhàng, bình yên sau khi đọc cuốn sách. Tôi thích những câu chuyện giản dị, gần gũi của tác giả. Những câu chuyện này đã giúp tôi hiểu thêm về cuộc sống, về con người. Tôi rất đồng cảm với những suy nghĩ, cảm xúc của tác giả. Tôi cũng mong muốn sống một cuộc sống bình yên, hạnh phúc như tác giả. Nhìn chung, tôi rất hài lòng với cuốn sách "Lữ khách ven đường". Cuốn sách này là một món quà tinh thần quý giá mà tôi muốn dành tặng cho những người yêu thích văn tản văn. Like Share Trả lời
1 năm trước truyện mang lại cảm giác tích cực "Lữ khách ven đường" là quyển sách đầu tay của tác giả Tâm An - một người trẻ có tình với con chữ và có lòng yêu viết lách. Tâm An tuy sinh ra nơi phố thị nhưng lại chọn núi rừng làm nơi để trưởng thành. Do đó, trong “Lữ khách ven đường” còn nhắc đến những đứa trẻ đồng bào Raglai với vai trò là những người bạn đồng hành cùng tác giả, chúng hồn nhiên và vô tư, như tô thêm cho quyển sách một màu sắc tươi sáng hơn.Mỗi câu chuyện được kể lại với lối viết văn mới lạ và thu hút, một nửa như đang trò chuyện cùng các em đồng bào Raglai, nửa còn lại là tâm tư dành cho bạn đọc về những lần gặp gỡ, những con người và những ý nghĩa từ đó. Like Share Trả lời
1 năm trước Nhặt được hạt giống của cái thiện và lòng nhân ái Lữ khách đến rồi đi, họ mang trong mình ý nghĩa đối với cuộc đời chúng ta, đó có thể là những khoảnh khắc đẹp, có thể là những bài học quý báu, nhưng cũng có thể là những kỉ niệm không vui. "Lữ khách ven đường" đưa bạn đọc đến với cảm giác như được ngồi cùng các em đồng bào Raglai nghe kể chuyện, những câu chuyện tuy giản dị và nhỏ nhặt nhưng sẽ cho bạn một năng lượng mới trong cuộc sống, một tâm hồn an nhiên, và hơn nữa là một cái nhìn tích cực, bao dung đối với những người sẽ và đã lướt qua đời chúng ta. Để chúng ta có thể chào đón và trân trọng họ hơn. Like Share Trả lời