Đi tìm một bức tranh bí ẩn, Jonathan đã gặp Clara.
Cả hai nhận ra họ đã gặp nhau ở đâu đó.
Nhưng ở đâu, khi nào?
Ở London,cách đây hơn một nửa thế kỷ...
Khi nàng chính là cô gái trong tranh...
Một chuyện tình lãng mạng nữa của Marc Levy, để chứng minh cho sự bất tử của tình cảm con người. Một câu chuyện đã mang ta từ Saint-Péterbourg tới Boston, từ London tới Florence rồi Paris, nơi mà tình yêu và những bí ẩn của nó đã thách thức cả thời gian, khi những đôi tình nhân chết đi, rồi tái sinh và tìm ra nhau, trong kiếp sau...
Xem thêm
Bên cạnh chuyện tình cảm, Marc Levy còn khắc họa thêm những điểm nghệ thuật phong cách châu Âu. Những lối sống bình dân của người phương Tây; Kiến thức hội họa và một vài nét thời kì phong kiến xưa. Đây là một câu chuyện tình không quá ướt át nhưng đủ để cảm nhận nhiều hơn về tình yêu. Trong tình yêu, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Sự thật thì có rất nhiều người bảo rằng, một khi đã yêu nhau thật sự, thì chẳng có gì có thể chia cắt được. Đúng là vậy, nhưng lại có một thứ có thể ngăn cách được tình yêu. Đó là cái chết. Nhưng kì lạ thay, tình yêu của Jonathan và Clara thì ngoại lệ khi “cô gái mặc váy đỏ’ trong bức tranh ấy chính là Clara của một trăm năm trước. Đây là sự thật hay chỉ là sự bịa đặt khi nhà họa sĩ Vlardimir Radskin đã vẽ chân dung của đứa con gái Clara của mình cách đây một thế kỷ.
Đời người là vòng luân hồi. Dù đã trải qua hơn cả một thế kỷ, nhưng cuối cùng họ đã làm mọi thứ để cùng chung một hơi thở. Jonathan và Clara đã đến với nhau như thế.
Chết đi rồi sống lại.
Dù đau đớn nhưng rất tuyệt vời.