1 ngày trước Đáng yêu Juli nhìn cây thấy rực trời xanh,Bryce thấy nó... chỉ là chỗ để té.Em tặng trứng gà, anh đòi mẹ đem vứt,Thương thì thương, vẫn giấu nhẹm như không.Một bên theo đuổi, một bên cứ trốn,Cả câu chuyện là một vũ điệu con tim.Dưới lớp áo “teen” tưởng chừng nhẹ bẫng,Lại cất giấu bài học trưởng thành.Đọc rồi, bạn sẽ hiểu:Tình yêu đôi khi bắt đầu… từ một ánh nhìn,Và lớn lên trong sự thấu hiểu. Like Share Trả lời
1 ngày trước Dở khóc, dở cười Mình đã nghĩ đây là một cuốn sách “sến súa tuổi teen”. Sai lầm lớn nha!Mở ra tưởng đọc cho vui, ai dè mắc cười vì anh bạn Bryce chạy trốn như ninja. Lúc thì núp sau lùm cây, lúc thì giả vờ “bận học” để né cô nàng Juli cá tính.Nhưng đừng để bị lừa bởi những tràng cười – đến lúc ông bố Juli xuất hiện với tình yêu thương vô điều kiện, mình phải giả vờ dụi mắt cho đỡ quê.Cuốn này đúng kiểu: cười trước, nghẹn sau, rồi ồ lên “Ủa, tưởng vậy mà không phải vậy hả?”Tóm lại: dễ thương, thông minh, đáng đọc. Không đọc là "dở hơi" thiệt đó nha! Like Share Trả lời
1 ngày trước Nhiều hơn một sự thật Lúc đầu mình nghĩ “Bên kia đường có đứa dở hơi” chỉ là một truyện tình cảm học đường đơn giản, nhưng hóa ra nó đem lại nhiều cảm xúc hơn thế. Nhẹ nhàng, hài hước, sâu sắc – cuốn sách này khiến mình như được sống lại thời cấp hai: ngại ngùng, vụng về và đầy mộng mơ.Điều mình thích nhất là cách kể chuyện từ hai góc nhìn của Bryce và Juli. Nó làm mình nhớ rằng, trong mọi chuyện, luôn có nhiều hơn một sự thật. Có những điều mình tưởng là “rõ ràng”, nhưng thực ra lại rất khác khi đứng từ phía bên kia.Cuốn sách không cố dạy đạo lý, nhưng sau khi gấp lại, mình tự thấy phải sống tử tế và nhìn người khác bằng sự cảm thông nhiều hơn.Với mình, đây là một cuốn sách chữa lành – vừa nhẹ tênh, vừa đọng lại. Đọc xong chỉ muốn quay lại tuổi 17 để yêu, ghét, rồi trưởng thành như cách Juli và Bryce đã làm. Like Share Trả lời
1 ngày trước 2 ngôi kể Ở góc độ một người đọc kỹ, tôi đánh giá “Bên kia đường có đứa dở hơi” là một tác phẩm nổi bật trong dòng văn học thiếu niên hiện đại. Dù hướng đến đối tượng tuổi teen, cuốn sách vẫn đủ chiều sâu để chạm tới trái tim độc giả trưởng thành.Tác giả Wendelin Van Draanen đã rất tinh tế khi xây dựng kết cấu truyện song song hai ngôi kể thứ nhất, mang lại chiều sâu nhân vật và góc nhìn đa chiều cho một câu chuyện tưởng chừng đơn giản. Đặc biệt, cách lồng ghép các biểu tượng như cây tiêu huyền, những quả trứng, hay sân cỏ rậm rạp đã nâng tầm tác phẩm lên một lớp nghĩa ẩn dụ đáng giá.Nhân vật được khắc họa rõ nét, đặc biệt là sự đối lập giữa hai gia đình, cho thấy sự phê phán nhẹ nhàng nhưng sâu cay về chủ nghĩa hình thức và sự thiếu thấu cảm.Một cuốn sách đáng được đưa vào danh sách đọc cho học sinh – không chỉ để học văn, mà còn để học làm người. Like Share Trả lời
1 ngày trước Xoá bỏ định kiến “Bên kia đường có đứa dở hơi” tuy khoác lên mình chiếc áo tuổi teen, nhưng lại chứa đựng những tầng sâu giá trị mà bất kỳ người trưởng thành nào cũng nên đọc để soi chiếu chính mình.Cuốn sách không chỉ kể về mối quan hệ giữa hai đứa trẻ – một theo đuổi, một trốn tránh – mà còn gợi mở những vấn đề xã hội như định kiến giai cấp, vai trò của giáo dục trong gia đình, và cách con người học cách cảm thông.Chẳng hạn như hình ảnh ông bố Bryce – người đàn ông lịch lãm nhưng đầy định kiến – là một ví dụ điển hình về kiểu người đánh giá người khác qua vẻ ngoài. Trong khi đó, Juli và gia đình cô lại sống trong sự khiêm nhường, lặng lẽ gieo những hạt giống yêu thương.Câu chuyện cũng đặt ra câu hỏi: Liệu ta đang nhìn người khác qua ánh sáng đúng, hay chỉ qua lăng kính cá nhân đầy bụi mờ?Một tác phẩm có thể khiến bạn vừa bật cười, vừa rưng rưng, và quan trọng nhất – khiến bạn tự hỏi: "Mình đã bao giờ bỏ qua điều quý giá chỉ vì định kiến?" Like Share Trả lời
1 ngày trước Người tìm - kẻ trốn Có những cuốn sách đến nhẹ nhàng như cơn gió, nhưng để lại dư vị thật lâu trong lòng người đọc. “Bên kia đường có đứa dở hơi” là một trong những cuốn như thế – ấm áp, lấp lánh và đầy những xúc cảm tinh khôi.Tôi yêu cách câu chuyện dệt nên mối quan hệ “mèo vờn chuột” giữa Juli và Bryce – một người thì không ngừng chạy theo, một người thì cứ mãi lẩn trốn. Nhưng rồi đến một thời điểm, khi đôi mắt bắt đầu nhìn sâu hơn, người ta mới hiểu rằng thế giới không chỉ có đúng và sai, đẹp và xấu, mà còn có những sắc độ cảm xúc lặng lẽ ẩn sau từng chi tiết nhỏ.Điều khiến tôi thực sự thích thú là cách kể chuyện bằng hai giọng kể đan xen – Juli và Bryce – như thể đang nghe hai trái tim cùng thổn thức theo một nhịp riêng biệt.Một cuốn sách như một tách trà ấm ngày đông – dễ thương, sâu sắc và dịu dàng. Dù bạn là ai, ở độ tuổi nào, cũng sẽ tìm thấy bản thân mình đâu đó trong ánh mắt ngây thơ và những lần “ồ lên” ngỡ ngàng. Like Share Trả lời
1 ngày trước Nhan đề "3 xu" Nếu bạn định lướt qua cuốn sách này chỉ 3 giây sau khi thấy cái nhan đề "có vẻ 3 xu" của nó (như sai lầm của mình hồi 17 tuổi) thì tin mình đi giá trị của nó đúng là "3 xu" x "to the moon and back"!Mình đến với "Bên kia đường có đứa dở hơi" bằng một sự tình cờ. Thực ra đó là món quà mình được đứa bạn thân tặng dịp sinh nhật thứ 17, nhưng bằng một sự vô tâm nho nhỏ của tuổi trẻ, mình đặt nó trên kệ sách cùng hàng tá những cuốn sách mới tinh của mình. Một ngày đẹp trời, mình vô tình đọc được dòng review của một người bạn trên Facebook về một bộ phim tuổi teen nọ. Thú vị bởi cách cô ấy review, mình tò mò gõ vào dòng tìm kiếm "Flipped" và... ngạc nhiên chưa! Bộ phim ấy được chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết đã nằm lặng lẽ cả năm qua trên kệ sách của mình.Cuốn tiểu thuyết xoay quanh câu chuyện của Juli Baker và Bryce Loski từ cái ngày chuyến xe chở đồ nhà Loski đỗ xịch tại khu phố nhà Baker sinh sống và Bryce trở thành hàng xóm cũng như bạn học mới của Juli. Ngay thời khắc ấy và cả nhiều năm sau này của tuổi thiếu niên, cô bé cá tính Juli đã theo đuổi Bryce không ngừng nghỉ, từ việc tìm cách rủ Bryce đi chơi hàng ngày đến việc gây lộn với Shelly tóc xù - bạn gái hờ của Bryce, hay việc tặng nhà Loski 6 quả trứng gà một tuần trong suốt hai năm ròng rã từ những cô gà mái mà Juli tự nuôi.Trái ngược lại với Juli, Bryce Loski thì lại luôn tìm cách lẩn trốn, theo như cái cách của cậu ta nói là "con bé đó đã biến hơn một nửa thập kỉ đời tôi thành một mớ những cuộc trốn chạy cần hoạch định chiến lược bài bản". Một người tìm, một người trốn, câu chuyện giữa Juli và Bryce cứ thế kéo dài suốt từ hè năm lớp 2 đến khi cả hai học lớp 8, khi mà cả hai đứa đã trưởng thành hơn để nghĩ lại về những điều tưởng đã mặc định trong đầu mình.Nhưng cuốn sách không chỉ dừng lại ở câu chuyện tình cảm thiếu niên hài hước, nó còn đưa người đọc đến với nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Ở trang này mình còn cười haha vì Bryce không phân biệt được gà mái với gà trống, vì cái cách trẻ con mà cậu ấy dùng để chạy trốn Juli, nhưng mình đã làm ướt nhòe trang giấy sau khi chứng kiến sự nhẫn nhịn, bao dung của bố Juli dành cho người em trai bị tâm thần nhẹ.Có lẽ tác giả Draanen đã xây dựng "Bên kia đường có đứa dở hơi" bằng vô vàn những sự "mâu thuẫn". Ông thợ nề Baker lại vẽ rất đẹp, trên cái sân bừa bộn và rậm cỏ của ngôi nhà đi thuê. Ông Loski bảnh bao, hào nhoáng nhưng luôn thường trực sự coi thường, dè bỉu gia đình ở căn nhà đối diện. Một Juli mạnh mẽ, cá tính nhưng cũng rất nội tâm. Một Bryce bảnh trai với đôi mắt biếc lại chỉ nhìn thấy bề nổi của vấn đề. Ông ngoại Chester, hai người anh Matt và Mike, ...cũng đều khác so với ấn tượng ban đầu của mình về họ.Điều đặc biệt là truyện không được kể theo ngôi thứ ba mà được kể từ hai ngôi thứ nhất. Lời của Juli và lời của Bryce được đan xen suốt cả cuốn sách. Cùng một sự kiện, tác giả lần lượt dẫn dắt chúng ta dưới điểm nhìn của hai nhân vật, rằng chuyện này Juli nghĩ thế nào, cách nhìn của Bryce lại ra sao? Nghe cả hai nhân vật chính "tự thuật", như cách nhìn một đồng xu từ cả hai phía, thỉnh thoảng mình lại ồ lên "Tưởng thế mà không phải thế".Xuyên suốt câu chuyện, độc giả có thể dễ dàng thấy những thông điệp của tác giả trao đến mình, cũng có thể tự bản thân chiêm nghiệm một điều mới mẻ nào đó. Câu chuyện về quang cảnh trên ngọn cây tiêu huyền, về cách nhìn người "đúng sáng", về mỗi liên hệ giữa chi tiết và tổng thể,... đều có thể trở thành những bài học đắt giá cho chúng ta."Bên kia đường có đứa dở hơi" là một cuốn sách thú vị và đáng đọc. Dù được gán mác "dành cho tuổi teen" nhưng mình tin rằng, trong cuốn sách, độc giả ở bất kì lứa tuổi nào cũng đều có thể tìm thấy điều gì đó cho riêng mình. Những người trưởng thành có thể bật cười vì một thời thanh xuân nọ, thanh thiếu niên lại có thể nhìn thấy mình đâu đó qua dáng hình Bryce và Juli. Với mình thì cuốn sách như một thanh kitkat trà xanh, vừa đủ vị ngọt, vương chút vị thanh, dư ít vị đắng, nhâm nhi cùng tách trà ấm vào một sáng cuối tuần mùa đông thì cũng không tệ chứ nhỉ? Like Share Trả lời
6 tháng trước Tôi có những chuyện buồn với nó Vài tháng trước, tôi từng thích một người, và anh ấy lớn hơn tôi. Anh ấy 19 tuổi còn tôi 18. Chúng tôi bắt đầu làm quen với nhau, và tôi nghĩ anh ấy ngọt ngào, khá dễ thương và rất đẹp trai, nên đúng vậy, tôi bị hấp dẫn bởi anh ấy. Lúc đó, tôi cảm thấy như mình đang yêu. Chúng tôi nhắn tin với nhau đến tận nửa đêm vài ngày liền.Nhưng rồi tôi nhận ra, càng nhắn tin, tôi càng thấy rằng chỉ có mình tôi là người cố gắng. Tôi cố gắng giữ cuộc trò chuyện luôn tiếp tục, nhưng anh ấy không làm điều tương tự với tôi. Đến khi nhận ra rằng anh ấy không cảm nhận điều tương tự và tôi là người duy nhất nỗ lực, tôi cảm thấy trái tim tan vỡ. Anh ấy khiến tôi cảm thấy mình không có giá trị.Vì vậy, tôi ngừng cố gắng kéo dài cuộc trò chuyện vì tôi đã quá mệt mỏi khi phải chiến đấu một mình. Cuối cùng, chúng tôi cũng dừng nhắn tin cho nhau. Like Share Trả lời
6 tháng trước Tôi sẽ sớm cập nhật Đánh giá sẽ được cập nhật sớm."Tính cách của một người được định hình từ khi còn nhỏ. Những lựa chọn bạn đưa ra bây giờ sẽ ảnh hưởng đến bạn suốt đời."Tôi không biết bắt đầu như thế nào để nói về cuốn sách này, nhưng trước tiên, tôi muốn nói rằng cuốn sách này đã thay đổi cuộc đời tôi. Tôi sẽ không bao giờ còn như trước nữa, và tôi không hề phóng đại. Tôi muốn nói điều này ngay bây giờ: Like Share Trả lời
6 tháng trước Một phiên bản khác biệt Bây giờ, tôi không nói rằng Van Draanen là một phiên bản sao chép của John Green. Được so sánh với John Green – một trong những tác giả yêu thích của tôi – có lẽ là một trong những lời khen tuyệt vời nhất mà tôi có thể dành tặng. Sự khác biệt giữa hai người họ là cách họ bắt đầu tiểu thuyết. John Green sẽ khiến bạn cười thật lớn, trong khi Van Draanen sẽ làm bạn cười mỉm từ tai này sang tai kia. Một nụ cười đầy lạc quan, có thể chữa lành mọi tổn thương. Tôi nghĩ rằng một sự khác biệt khác là cuốn tiểu thuyết của Van Draanen đã được chuyển thể thành phim, trong khi tác phẩm của Green, hiện tại, chỉ mới được mua bản quyền. Like Share Trả lời
Juli nhìn cây thấy rực trời xanh,
Bryce thấy nó... chỉ là chỗ để té.
Em tặng trứng gà, anh đòi mẹ đem vứt,
Thương thì thương, vẫn giấu nhẹm như không.
Một bên theo đuổi, một bên cứ trốn,
Cả câu chuyện là một vũ điệu con tim.
Dưới lớp áo “teen” tưởng chừng nhẹ bẫng,
Lại cất giấu bài học trưởng thành.
Đọc rồi, bạn sẽ hiểu:
Tình yêu đôi khi bắt đầu… từ một ánh nhìn,
Và lớn lên trong sự thấu hiểu.