Những cuốn sách viết về người đồng tính đã từng có thời gian bị cấm đoán, bị coi là bệnh hoạn, nhưng cũng chính thời gian đã chứng minh sức sống mạnh mẽ của những điều khác biệt đó. Bài viết này sẽ tổng hợp 5 cuốn tiểu thuyết nổi tiếng viết về LGBT trên thế giới và cả ở Việt Nam.

 

Hiểu một chút về LGBT…

LGBT là tên viết tắt của Lesbian (đồng tính nữ), Gay (đồng tính nam), Bisexual (song tính) và Transgender (chuyển giới). Thuật ngữ này mô tả xu hướng tình dục của một người, tức là họ có sự hấp dẫn tình yêu và tình dục với những người cùng giới tính. Theo thống kê, tại Hoa Kỳ có khoảng 3,5% số người được xác định là người đồng tính hoặc song tính. Nhưng nhiều người trong số họ cảm thấy rằng họ không phải là 100% đồng tính, thẳng tính hay song tính. Xu hướng tình dục của những người này thường theo hướng liên tục, lâu dài và cố định. Tuy nhiên, cũng có một số người không cảm thấy có bất kỳ sự hấp dẫn tình dục nào kể cả ở người cùng giới hay khác giới, đây được coi là trường hợp “vô tính”…

Những cuốn tiểu thuyết nổi tiếng viết về LGBT:

 

 

1. The Danish Girl (Cô gái Đan Mạch) - David Ebershoff

The Danish girl - Cô gái Đan Mạch là một câu chuyện cảm động về người chuyển giới đầu tiên trên thế giới tên là Lili Elbe. Truyện lấy bối cảnh ở thủ đô Copenhagen của Đan Mạch vào thập niên 20 của thế kỉ XX, kể về cuộc sống của họa sĩ nổi tiếng Einar Wegener (hay Lili Elbe khi đã là phụ nữ). Vợ của anh – Gerda cũng là một họa sĩ. Khi nữ người mẫu không đến, Gerda nhờ chồng giả gái để cô thực hiện bức họa dang dở. Từ giây phút chạm vào chiếc váy, thoa lên môi son đỏ, Einar có những thay đổi đến không ngờ và cuộc sống vợ chồng của họa sĩ nổi tiếng gặp phải nhiều sóng gió.

Bức tranh vẽ nhân vật Lili (tên do Gerda đặt cho chồng khi thấy anh thể hiện quá hoàn hảo trong vai trò người mẫu nữ) trở nên nổi tiếng, và Gerda tiếp tục vẽ những bức tranh chân dung của chồng mình. Nhưng Gerda không ngờ rằng, cô đang ngày càng đánh thức một con người khác trong cơ thể anh. Và rồi cũng tới ngày, anh muốn vĩnh viễn ở trong cơ thể của một người phụ nữ…

Tất cả đều được thể hiện bằng một văn phong trong sáng, đẹp đẽ. Tác phẩm Cô gái Đan Mạch cũng đã được chuyển thể thành phim và giành được nhiều tán thưởng của giới phê bình lẫn công chúng.

 

 

2. Call me by your name (Gọi em bằng tên anh) - André Aciman

Câu chuyện được thuật lại qua hồi tưởng của Elio Perlman (nam). Mỗi mùa hè, gia đình Elio đều mời một sinh viên đến ở cùng trong 6 tuần để phụ giúp bố Elio trong các công việc giấy tờ. Khách trọ mùa hè năm đó là Oliver, một chàng sinh viên người Mỹ vô tư, cởi mở, hoàn toàn trái ngược với cá tính hướng nội của Elio. Sau vài lần tiếp xúc, Elio nhận ra rằng mình đã có cảm tình với Oliver nhưng lại e ngại rằng anh không có cùng cảm xúc với mình. Như một nhà khảo cổ, Elio lần tìm nền tảng cho những ham muốn của mình, khám phá chính bản thân mình cũng như định nghĩa rõ ràng những cảm xúc mới lạ của cậu với Oliver.

Cuốn tiểu thuyết đã được chuyển thể thành bộ phim điện ảnh cùng tên dưới sự thể hiện xuất sắc của Timothée Chalamet và Armie Hammer, gây ra một cơn sốt trên toàn cầu và dành được hàng chục giải thưởng cũng như những đề cử danh giá tại Oscar, Gotham hay BAFTA,…

 

 

3. Brokeback Mountain (Chuyện tình núi Brokeback) - Annie Proulx

Chuyện Tình Núi Brokeback kể về hai người đàn ông Ennis del Mar và Jack Twist, cả hai đều là hình ảnh tiêu biểu cho những chàng trai cao bồi Mỹ đầy nam tính những năm 60 của thế kỉ XX. Mùa hè năm 1963, họ cùng được thuê để chăm sóc một trang trại chăn thả gia súc theo mùa trên núi Brokeback (một ngọn núi hư cấu). Trải qua một khoảng thời gian cùng sống, cùng làm việc, giữa họ dần nảy sinh tình cảm. Họ yêu nhau, say mê nhau. Nhưng rồi khi mùa chăn gia súc kết thúc, họ cũng phải cách xa. Tình cảm mãnh liệt thời tuổi trẻ giữa hai người mãi mãi chôn giấu nơi vùng núi Brokeback.

Tuy yêu nhau, nhưng cả hai đều không được hạnh phúc. Giữa họ có quá nhiều trở ngại và vướng bận như gia đình, định kiến xã hội,… Nhất là Ennis, ngày còn nhỏ anh đã từng được cha dẫn đi xem xác của một người đàn ông đồng tính bị đánh chết. Hình ảnh đó luôn ám ảnh Ennis. Anh yêu Jack nhưng lại cảm thấy ghê tởm, muốn chối bỏ cảm xúc của bản thân. Trong khi Jack luôn sẵn sàng vứt bỏ tất cả để ở bên Ennis thì anh chỉ muốn trốn tránh.

Chuyện tình núi Brokeback khép lại với những dòng tâm sự ngổn ngang. Những mảnh đời trôi dạt như cứa sâu trong tâm khảm bạn đọc một niềm thương xót, nuối tiếc. Đọc tập truyện ngắn, ta cảm nhận được xã hội với quy tắc vận hành tưởng vô hại nhưng đầy cay nghiệt đã o ép những mảnh đời vào từng “quy chuẩn” mặc định, khiến bao số phận phải đớn đau. Chuyện Tình Núi Brokeback là một tiểu thuyết thuộc motif bi kịch tình yêu quen thuộc. Tuy nói về đề tài đồng tính nhưng tác phẩm vẫn đủ sức chạm đến trái tim người đọc như bất cứ một bi kịch kinh điển nào khác.

Bộ phim chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết đồng tính nổi tiếng này đã được trình chiếu vào cuối năm 2005. Brokeback Mountain đã giành được rất nhiều giải  thưởng danh giá như: giải Oscar 2006 cho Đạo diễn xuất sắc nhất, Kịch bản chuyển thể xuất sắc nhất, Nhạc phim hay nhất; giải Quả cầu vàng 2006 cho Phim hay nhất (thể loại chính kịch), Kịch bản xuất sắc nhất, Bài hát chủ đề hay nhất,... Phim cũng được thư viện Quốc hội Mỹ đưa vào danh sách phim bảo tồn năm 2018 bởi những giá trị văn hóa, lịch sử quý giá của nó.

 

 

4. Một thế giới không có đàn bà – Bùi Anh Tấn

Bùi Anh Tấn là một trong những nhà văn viết nhiều về đồng tính luyến ái nhất. Trong những tác phẩm của ông, độc giả dễ dàng nhận ra đồng tính không phải là câu chuyện vui vẻ để cười nói khoe khoang mà là một vấn đề thời sự xã hội chứa nhiều tính riêng tư và đau khổ. Một thế giới không có đàn bà là tiểu thuyết của nhà văn Bùi Anh Tấn, được chuyển thể thành phim cùng tên, nằm trong series Cảnh sát hình sự đình đám một thời. Truyện mở ra bằng cái chết của thạc sĩ Bàng - Phó viện trưởng Viện nghiên cứu, một nhân vật có gia thế, học thức và địa vị cao trong xã hội. Ông được phát hiện bị bắn chết trên giường ngủ trong trạng thái gần như lõa thể. Cùng lúc đó, phòng cảnh sát hình sự cũng nhận được ba vụ án khác, nạn nhân là những nam thanh niên trẻ, bị đánh đập, hành hạ tới chết. Bí mật nào được ẩn giấu đằng sau những vụ án mạng trên? Cái chết của ba thanh niên có liên quan gì đến vụ án của thạc sĩ Bàng?

Một thế giới không có đàn bà không chỉ là câu chuyện phá án đơn thuần, là sự hi sinh âm thầm của những chiến sĩ công an mà còn mang đến cho người đọc những hiểu biết sâu sắc và chân thật nhất về thế giới của những người đồng tính. Những góc khuất của tâm hồn được soi rõ và làm dấy lên trong suy nghĩ người đọc sự xúc động và cảm thông.

 

 

5. Đời Callboy – Nguyễn Ngọc Thạch

Nguyễn Ngọc Thạch được biết đến như một cây bút trẻ sung sức và đáng nể trong mảng đề tài nhạy cảm đối với dư luận xã hội như mại dâm, đồng tính, trinh tiết. Là một chàng trai đồng tính, Nguyễn Ngọc Thạch tỏ ra không mệt mỏi trên hành trình khai thác thế giới mà bản thân là một thành viên ưu tú. Một trong những tác phẩm gây sự chú ý nhất của nhà văn sinh năm 1987 này là Đời Callboy. Tác phẩm được đánh giá là đã miêu tả cuộc sống thật tới mức trần trụi về những người đàn ông làm nghề mại dâm. Do câu chuyện quá chân thực nên nhiều người cho rằng tác giả đã ngồi nhà và bịa ra tác phẩm nhưng Nguyễn Ngọc Thạch trả lời với báo giới rằng: “Dĩ nhiên để viết về mảng hiện thực xã hội, bản thân người viết phải sống đủ, trải nghiệm đủ thì tác phẩm mới có được độ chân thật cần thiết cho nó. Còn mức trải nghiệm, dấn thân của mỗi người viết dành cho đề tài, sẽ thể hiện bằng độ sâu, độ chân thật mà độc giả cảm nhận được”.

Đời Callboy được đánh giá là có tiết tấu chậm rãi, chất chứa nhiều ưu tư về số phận, cuộc đời những bạn trẻ đồng tính bị cuốn vào vòng xoáy của đồng tiền, tình dục và tội lỗi. “Callboy” là những người thanh niên dùng thân xác đổi lấy đồng tiền. Và cũng giống như gái mại dâm, “callboy” tồn tại trong thế giới bóng tối, nơi mà thước đo của nhân cách được quy đổi thành vật chất, còn tình dục được đem ra trao đổi, ngã giá như một món hàng giản đơn. Nguyễn Ngọc Thạch đã khéo léo đưa những chi tiết mà không phải nhà văn nào cũng làm được khiến cho Đời Callboy trở thành một tác phẩm độc quyền không chỉ về nội dung mà còn về vấn đề khai thác. Đó cũng là một trong những lý do khiến cho tác phẩm này luôn được xếp vào danh sách những cuốn sách bán chạy nhất dẫu nó đã được xuất bản gần 3 năm.


Lời kết:

Giữa những xô bồ của cuộc sống bây giờ, có những lúc bạn không còn được là chính mình nữa. Nhưng can đảm chính là khi bạn quyết định không để bất cứ ai, bất cứ điều gì chi phối khiến bạn đánh mất bản thân. Bạn là bạn, chứ không phải một người nào đó mà tất cả đều muốn bạn trở thành. Đồng tính cũng là những người có một cuộc sống bình thường như bao người khác. Và chính vì bình thường, nên sẽ có một ngày bạn không cần phải "thừa nhận" như thể đó là một sự tội lỗi, đúng như MC đồng tính lừng danh thế giới - Ellen Degeneres từng nói rằng: “Một ngày nào đó, chúng ta không phải thừa nhận mình là người đồng tính. Chúng ta chỉ cần nói rằng tôi đang yêu và đó là tất cả những gì quan trọng”.

Kim Chi – Bookademy

______________

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

Bạn đam mê viết lách, yêu thích đọc sách và muốn lan tỏa văn hóa đọc tới cộng đồng của YBOX.VN? Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link: http://bit.ly/bookademy_ctv

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ “Tên tác giả - Bookademy”. Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

Xem thêm

“Cô gái Đan Mạch” là một quyển tiểu thuyết lấy nguồn cảm hứng dựa trên câu chuyện có thật về cuộc đời của người họa sĩ nổi tiếng Einar Wegener. Không lâu sau khi được xuất bản lần đầu, quyển tiểu thuyết đã tạo nên tiếng vang lớn trên toàn thế giới và chiếm trọn sự yêu thích của vô vàn độc giả. Quyển sách là tác phẩm đầu tay đầy ấn tượng của nhà văn người Mỹ David Ebershoff. Năm 2015, Cô gái Đan Mạch được chuyển thể thành bộ phim cùng tên, sau đó trở thành hiện tượng gây sốt phòng vé toàn cầu và xuất sắc giành giải thưởng Oscar danh giá cũng vào năm ấy. • Nhà văn đa tài David Ebershoff và vài nét về tác phẩm nổi bật Cô gái Đan Mạch David Ebershoff sinh tháng 1 năm 1969, ông vừa là một nhà văn vừa là một biên tập viên cũng đồng thời là một giáo viên. David Ebershoff từng xuất hiện hai lần trong danh sách 100 người có ảnh hưởng đến cộng đồng LGBT trên tạp chí Out. Những đầu sách của người tác giả tài ba phần lớn đều rất được ưa thích, chỉ tính mỗi tác phẩm “Cô gái Đan Mạch” mà đã có hơn hai mươi quốc gia khác nhau dịch lại và phát hành rộng rãi. Tác phẩm “Cô gái Đan Mạch” ra đời năm 2000 đánh dấu một bước ngoặt to lớn trong sự nghiệp của David Ebershoff. Dẫu chỉ là sáng tác đầu tay nhưng sự tài tình hiếm thấy lại được thể hiện rõ trong từng dòng chữ của quyển tiểu thuyết và cũng từ đó mà trên văn đàn thế giới người ta lại phát hiện thêm một cái tên sáng giá, một tác phẩm kinh điển để đời. “Cô gái Đan Mạch” dẫn chúng ta đến với một bức chân dung đẹp đẽ lạ thường nhưng cũng đầy rẫy bi thương của người họa sĩ Einar Wegener. Về những đau đớn, khổ tâm lẫn dằn vặt mà anh phải chịu đựng khi chiến đấu vì khát vọng lớn lao nhất nhưng cũng nhỏ bé nhất– được là chính mình. Nội tâm sâu thẳm đầy giằng xé của một con người trong hình hài nam giới nhưng lại ẩn chứa tâm hồn của người phụ nữ được thể hiện thông qua toàn bộ nội dung “Cô gái Đan Mạch”. Và khi vấn đề nhạy cảm được khai thác, câu chuyện còn mang đến cho ta nhiều ý nghĩa hơn ta tưởng. • “Cô gái Đan Mạch” và ước mơ dị thường đầy trái ngang Hai nhân vật chính trọng tâm trong “Cô gái Đan Mạch” là đôi vợ chồng Gerda và Einar Wegener. Cặp đôi họa sĩ người Đan Mạch luôn hạnh phúc và vui vẻ ở công việc lẫn đời thường cho đến một ngày Gerda vô tình đưa ra một lời yêu cầu bất ngờ. Chính lời yêu cầu hôm ấy là chất xúc tác, là yếu tố quyết định dẫn đến chuỗi sự kiện diễn ra về sau. Trong một lần người mẫu cho bức tranh của mình gặp vấn đề, Gerda đã nhờ chính chồng mình Einar Wegener làm người mẫu tạm thời để cô hoàn thành bức họa. Khoảnh khắc Einar Wegener ướm lên thân hình gầy guộc của mình chiếc váy khiêu vũ lộng lẫy, có điều gì đó đã vĩnh viễn thay đổi trong trái tim chàng họa sĩ ấy. “Tôi không thể phủ nhận, dù lạ lùng đến đâu, rằng tôi cảm thấy thoải mái trong bộ đồ ấy. Tôi thích cảm giác mềm mại của quần áo phụ nữ.” Từng ngón tay anh cứ thế chậm rãi mân mê dưới lớp tất mỏng, Einar Wegener thẫn thờ chìm đắm vào cảm giác khoác lên mình chiếc váy để rồi trong tâm hồn chầm chậm nhóm lên một ngọn lửa. Thời gian càng trôi đốm lửa ngày càng lớn, lớn đến nỗi thiêu rụi cả bức màn che khiến cho anh nhận ra trong con người mình còn tồn tại một nhân cách khác. Những lần giả trang đi dự tiệc cùng vợ ngày càng thường xuyên đến nỗi chẳng biết tự lúc nào cuộc hôn nhân của họ bỗng chốc trở thành một trò chơi hóa trang nơi hiện thực lẫn lộn với mộng ảo. Câu chuyện cũng từ giai đoạn này mà bao trùm một bầu không khí buồn man mác, tiếc nuối đến lạ. Ở thời điểm mà Einar Wegener sống, khái niệm chuyển giới và nhận thức về cộng đồng LGBT còn rất xa lạ và mới mẻ. Mà cũng chính vì thế nên những nỗ lực của chàng họa sĩ ấy phải lớn lao đến nhường nào, phải dũng cảm đến nhường nào. Khát vọng mãnh liệt tìm ra câu trả lời cho câu hỏi mình là ai, mình thuộc về nơi nào luôn trằn trọc và ám ảnh tâm trí chàng họa sĩ. Mong muốn được là chính mình tưởng như nhỏ nhoi lại hóa xa vời đến vô cùng. • Cuộc chiến bền bỉ đến cùng cho mơ ước được chạm tay vào niềm hạnh phúc là chính mình được thể hiện qua nhân vật Einar Wegener Sau khi đưa ra quyết định với cuộc đời của chính mình, Einar Wegener tiến hành những cuộc phẫu thuật chuyển giới và anh cũng đã lấy cái tên Lili cho thân phận mới của mình. Những cuộc phẫu thuật đầy đớn đau ấy được xem là đỉnh điểm của hành trình Einar Wegener tìm lại đúng bản dạng giới tính của chính anh. Những nỗi đau thấu trời cùng vô số liều morphin mà Lili phải chịu đựng là cái giá quá đắt. Chúng khiến con người ta không ngừng suy ngẫm và tự hỏi rốt cuộc có xứng đáng không, cuối cùng có ý nghĩa gì không khi có thể phải đánh đổi cả mạng sống. Sau cuối, mặc cho những nỗ lực to lớn, Lili vẫn không thể qua khỏi. Cuộc phẫu thuật cấy ghép tử cung thất bại vì loại thuốc ngăn ngừa sự đào thải của các cơ quan cấy ghép chưa ra đời vào thời điểm ấy. Nhưng xét về một mặt nào đó cái chết của Lili hoàn toàn không phải là một thất bại mà ngược lại là một chiến thắng sâu xa vang dội, là khởi nguồn mạnh mẽ cho những người đồng cảnh ngộ mãi không thể tìm ra lối thoát. Sự ra đi của Lili đã trở thành một biểu tượng cho cuộc chiến không lùi bước trước tạo hóa, trước cuộc đời và trở thành một điều gì đó quý hóa đáng trân trọng. Dù cho quãng thời gian mà Einar Wegener được sống với bản chất của mình vô cùng ngắn ngủi nhưng ngần ấy thời gian cũng đã đủ để thỏa niềm khát vọng mãnh liệt, thiêng liêng nhất cuộc đời người họa sĩ. Chính Lili cũng đã từng viết rằng cô không hối hận, dẫu chỉ vỏn vẹn mười bốn tháng nhưng đó lại là khoảng thời gian hạnh phúc nhất, trọn vẹn nhất. Cô viết cho người bạn của mình những dòng tâm thư đầy nặng nề nhưng vẫn ẩn chứa thấp thoáng sự ngọt ngào của niềm hạnh phúc. Lili bảo cô có quyền được sống và cũng đã chứng minh quyền được sống ấy suốt mười bốn tháng cuối đời. • Những nỗi buồn thăm thẳm tồn tại bên trong những nhân vật dưới ngòi bút của David Ebershoff Trong “Cô gái Đan Mạch”, người đọc thỉnh thoảng lại nhận thấy có nét gì đó thật buồn, thật bi thương ở các nhân vật. Chẳng hạn như quá khứ của Gerda và tấn bi kịch cô phải chịu đựng. Gerda trong tác phẩm là một cô gái người Mỹ phóng khoáng, tự do. Nhưng đau đớn thay cô lại có một quá khứ chịu nhiều mất mát. Gerda từng phải chính tay chôn cất đứa con duy nhất của mình để rồi sau đó cô cũng lại bất lực chứng kiến người chồng đầu tiên của mình qua đời vì bệnh lao. Ngỡ cuối cùng cũng đạt được hạnh phúc đời mình nơi người chồng thứ hai Einar Wegener nhưng cuộc đời vẫn chưa thôi đày đọa cô gái tội nghiệp. Bi kịch là khi người đàn ông mà Gerda đã gặp, yêu và hôn đắm say nơi sảnh học viện Mỹ thuật Đan Mạch nhiều năm trước lại không phải là Einar Wegener cô hằng biết mà đó chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài của một Lili đang ngủ say. Những gì ban đầu cả hai ngỡ chỉ là một trò chơi bỗng chốc trở thành một tình cảnh không ai nghĩ mình sẽ phải đối mặt. Ngẫm lại mới thấy dường như cuộc hôn nhân bất hạnh của đôi vợ chồng lại thực chất đang xoay quanh ba người: Gerda, Einar và Lili. Gerda đối mặt với sự giằng xé trong ước muốn của chính bản thân và ước muốn mong rằng Einar Wegener được hạnh phúc cũng như cái cách mà chàng họa sĩ bị giằng xé giữa lớp vỏ bọc là đàn ông và khát khao được làm phụ nữ vốn đã luôn tồn tại bên trong anh kể từ ngày được sinh ra. • Sự thành công của bộ phim chuyển thể cùng tên của đạo diễn Tom Hooper Năm 2015, bộ phim chuyển thể cùng tên lấy cảm hứng từ quyển sách được công chiếu. Bộ phim của đạo diễn Tom Hooper nhanh chóng nhận được vô số lời phản hồi tích cực từ khán giả và những người có chuyên môn. Từ bối cảnh với vẻ đẹp tráng lệ đến những âm hưởng, giai điệu mang đậm dấu ấn cổ điển kiến trúc châu Âu đầu thế kỷ 20, tất cả hiện lên như một bức tranh tuyệt đẹp có thể lay động trái tim của bất kỳ ai. Thêm vào đó, phong cách thời trang ấn tượng của thập niên 1920 vô cùng đặc sắc với những chiếc váy suông hay giày Mary Jane qua bàn tay của các nhà thiết kế nổi tiếng sẽ đánh thức tất cả mọi giác quan của người xem. Hơn hết thảy, diễn xuất nhập tâm đến rùng mình của hai nhân vật chính Einar Wegener (Eddie Redmayne thủ vai) và nữ bạn diễn Gerda Wegener (Alicia Vikander thủ vai) đã làm nổi bật cả bộ phim. Nét biến hóa trong từng ánh mắt, từng chuyển động cơ thể cùng với diễn biến nội tâm phức tạp của họ chính là nền tảng tạo nên sức ảnh hưởng to lớn cho “Cô gái Đan Mạch”. “Cô gái Đan Mạch” quả thật là quyển tiểu thuyết mà bạn nên đọc một lần trong đời. Bởi với vô số kiếp người, nó không chỉ đơn giản là một quyển sách mà còn là cả một biểu tượng, là một minh chứng đầy dũng cảm cho cộng đồng thế giới thứ ba. Đồng thời, sự tài tình của David Ebershoff sẽ đưa bạn đến với những cung bậc cảm xúc sâu lắng, tha thiết khác nhau để rồi đến tận khi kết thúc bạn vẫn còn vấn vương, suy tư mãi về câu chuyện tuyệt đẹp ấy. Thanh Thảo  

Một trong những bìa sách đẹp nhất mà Nhã Nam từng thực hiện. “Thử nghe cái này coi”, Jack nói, “và tao sẽ nói chỉ một lần. Cho mày biết, mình có thể sống chung cuộc sống hạnh phúc, một cuộc sống hạnh phúc khốn khiếp. Mày không chịu, Ennis, vì vậy bây giờ mình chỉ có Núi Brokeback. Mọi thứ xây trên đó. Tất cả mình chỉ có thế, hỡi ơi, vậy thôi, vì vậy tao mong mày biết điều đó nếu mày không bao giờ biết hết mọi thứ. Đếm xem được vài ba lần mình gặp nhau trong hai mươi năm. Đo xem mày kiềm chế tao cỡ nào, rồi hỏi tao về chuyện Mexico, rồi nói mày sẽ giết tao vì tao cần mà gần như không bao giờ có. Mày đếch biết là nó tệ ra sao. Tao không phải là mày. Tao đâu có thể chịu mỗi năm một, hai lần làm tình ở tuốt trên cao. Mày quá đáng đối với tao, Ennis, đồ chó đẻ điếm đàng. Ước gì tao biết cách bỏ mày.” (Chuyện tình núi Brokeback) Tôi có thói quen khi bận rộn thì không đụng đến sách, nhưng đây là trường hợp đặc biệt giữa những ngày bộn bề công việc (dù đã xin nghỉ phép dài hạn 2/5 nơi vẫn thường làm chưa kể đến học hành và linh tinh chuyện sống trên đời). Cũng không thể trách được bởi đây là lần đầu tiên sau quãng thời gian hai năm, xuyên suốt chiều dài từ HN đến TP HCM, đôi ba lần đi đến mòn gót giày quanh đường Lưu Hữu Khánh, tôi mới tìm được nó trong hiệu sách nhỏ Kính Vạn Hoa của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Và như để cho bõ bèn hai năm tìm kiếm, tôi đọc nghiến ngấu nó, không ngưng nghỉ một con chữ nào. Cho đến lúc câu chuyện đã kết thúc rồi, cảm giác đau đớn đến tận xương tuỷ bỗng hiển hiện ngay trước mắt rõ ràng như có thể sờ vào, chạm đến được. Cái cảm giác đã từng làm tôi ướt mắt như khi đọc The Thorn Bird hay Fight Club ngày nào. “Chuyện tình núi Brokeback” thực chất chỉ là một truyện ngắn trong cả tập truyện cùng tên của tác giả Annie Proulx. Có lẽ nhiều người sẽ quen thuộc với tựa đề này hơn qua phiên bản điện ảnh từng đạt giải Oscar của đạo diễn Lý Lan – cũng là một trong những bộ phim đầu tiên phải nhắc đến khi nói về những bộ phim đồng tính hay nhất. Tôi không thích cái danh xưng này lắm, vì khi tiếp cận câu chuyện này tôi đã khoác lên mình lớp mặt nạ của một người chẳng biết, chẳng để tâm gì nhiều. Và quả thực, ý nghĩ duy nhất của tôi chỉ là “à, và họ đã yêu nhau như thế”. Cách dẫn dắt của Annie đã khiến người ta quên bẫng đi nhân vật chính là hai chàng đực rựa cao bồi. Đơn giản rằng họ đã tìm thấy, đã làm tình, và đã yêu nhau. Tập sách có tổng cộng mười truyện ngắn, là một người đọc sách không được chân chính lắm, tôi đã mạn phép bỏ qua chín truyện kia để đến với câu chuyện đã khiến tôi ám ảnh ngay từ lần đầu được biết đến. Nếu phải nói gì khơi gợi cảm giác thân thuộc nhất, với tôi có lẽ chính là phong cách miêu tả của Annie rất gần gủi với The Thorn Bird. Đặc trưng của họ là cảnh thiên nhiên hoang dã khắc nghiệt, khô cằn đến mức choáng ngợp khó thở – dù ở Brokeback thiểu hẳn đi sự chi tiết tả thực sắc bén vô cùng ấn tượng và điêu luyện của McCulough. Ở đó, ta như lường trước được số phận chẳng mấy yên ả của con người. Tôi đã từng nghe nhiều người than phiền rằng, đã xem phim thì đừng đọc sách, vì bao nhiêu cái êm ả, dạt dào cảm xúc của phim đã bị truyện phủi đi sạch trơn rồi. Tôi mới xem qua bộ phim này, nhưng quả thật tôi phải đồng ý với ý kiến đó. Nếu từng thước phim mang màu vàng của nên thơ, những lời thoại đến tột cùng nỗi đau, thì từng trang sách lại nhuốm đầy sự gai góc cùng thứ ngôn từ quá lí tính đến mức trần trụi. Tình yêu giữa Ennis và Jack cũng không được màu hồng hoá, chỉ còn lại là những đêm làm tình, những câu thoại đặc sệt lối chửi thề, làm nổi bật cái gai góc của những tay cao bồi thô kệch, ít học lớn lên trong cảnh nghèo nàn. Nhưng giữa sự khô khan ấy lại có những chi tiết khiến tôi thấy nhói lòng. Vì kí ức sâu đậm nhât trong Jack lại là cái ôm từ đằng sau ấm áp giữa đêm đông, hay câu nói đầy đau đớn của gã vào cái đêm cuối cùng “Ước gì tao biết cách bỏ mày”. Mối tình giữa hai người đàn ông không thể vượt qua được rào cản xã hội, tiếng đời và chính bản thân mình, kết cục chỉ còn lại nỗi đau xót. Ước nguyện của Jack được rải tro mình trên núi Brokeback đã chẳng thể hoàn thành. Ennis còn sống với niềm đau vô hạn và khoảnh khắc vỡ tan khi nhìn thấy chiếc áo của mình lồng trong chiếc áo của Jack như thể được chở che. Hình ảnh hắn nhìn đôi áo, nhìn bức bưu thiếp in hình núi Brokeback và ứa lệ khiến tôi đau thắt cả lòng, biết rằng từ nay hắn sẽ chẳng nào tìm thấy cho mình bình yên. Ở cùng hắn sẽ chỉ là nỗi cô đơn, hối hận, day dứt trong những giấc mơ tìm về hồi ức xa xưa. Tôi đã từng viết trong câu chuyện của mình, rằng hối hận là cảm giác ác độc nhất trên thế giới này. Bởi khi anh đã hối hận, nó sẽ chẳng thể nào rời bỏ được anh. Tôi vẫn còn cả một chặng đường dài với cuốn sách, nhưng hôm nay đã là đủ. Đủ để tôi lần đầu tiên viết được những dòng hoàn chỉnh cho một tác phẩm tuyệt vời, và đủ để tôi ghi nhớ mãi câu kết “If you can’t fix it, you have to stand it”. Nếu không thể làm gì, bạn phải chịu vậy thôi.

Tôi muốn viết vài lời để nói về cách mà Andre Aciman đã biến “Call me by your name” trở thành một bản tình ca đầy thơ mộng. Một buổi sáng tháng tư, André Aciman mơ về việc mình ở trong biệt thự tại Italy nhìn ra biển. Trong không gian ấy có sân tennis, có hồ bơi. Ở đó cũng có gia đình và bạn bè, cùng nhân viên phục vụ, một người làm vườn và một tài xế. Thậm chí, ngôi nhà giống trong một bức tranh của Claude Monet. Ông bắt đầu viết vài dòng vào cuốn nhật ký về những gì mình mơ thấy, và đó là cách mà một “Call me by your name” đầy chất thơ và tính nghệ sĩ tài tình được ra đời. “Tôi hoàn toàn không biết nó sẽ là câu chuyện, càng không phải là cuốn tiểu thuyết.” Những cảm hứng bất chợt từ một giấc mơ, cùng với tính cách bất cần vào buổi sáng hôm ấy đã khiến ông quyết định sẽ gác tác phẩm sắp đến hạn nộp qua một bên và viết vài câu về ngôi nhà bên bờ biển nước Ý. Và cuối cùng, tác giả đã không thể cưỡng lại được niềm mong mỏi viết về căn nhà đó, khi ông đã yêu lấy nhân vật, yêu lấy khung cảnh thơ mộng bình yên không thể dứt rời. “Tôi đã yêu Elio, tôi yêu Oliver, yêu tình yêu của họ và thế giới hoàn toàn mới này, tôi đã ôm ấp từng phút giây.” Có lẽ bởi vì xuất phát từ một giấc mơ, từ cái cảm hứng bất chợt nổi dậy và cuốn lấy trái tim tác giả, từ quyết định viết tiếp dù cho đến hạn chót của một cuốn tiểu thuyết khác và được André Aciman ví là “giống hệt tình yêu” mà “Call me by your name” mới đầy mộng mơ và nồng nhiệt như vậy. Từng câu từng chữ được ông viết trong tác phẩm khiến tôi cảm thấy như nắng của mùa hè nước Ý năm ấy đang chảy trên da mình, cát của bờ biển bên căn nhà kia đang len lỏi dưới chân mình. Ngòi bút tài tình của nhà văn đưa tôi du ngoạn đến vùng đất tình yêu cháy bỏng của Oliver và Elio, để tôi được chứng kiến một chuyện tình sẽ mãi nằm trong một góc trái tim của hai con người. Vì đã yêu lấy “tình yêu của họ”, những gì mà André Aciman viết ra đã không còn gói gọn như những con chữ trên trang giấy nữa, mà thay vào đó, nó bay bổng và thật đến mức người ta đồng cảm và cũng bật khóc nuối tiếc cho một chuyện tình, nhưng cũng tha thiết và trào dâng với những tháng hè ở miền Bắc nước Ý nơi tình yêu nở rộ. Chuyện lấy bối cảnh vào những năm 1980 và kéo dài đến tận 20 năm sau đó, chỉ là những con chữ thôi những tôi cũng có cảm giác như chính mình đi bước qua 20 năm dài cùng Oliver và Elio. Và tim tôi thổn thức từng hồi khi họ trao nhau những lời cuối tác phẩm, rằng “Anh nhớ tất cả mọi thứ.” Đầy sâu sắc và lắng đọng, cùng với tài năng sử dụng ngôn ngữ vẽ nền bức tranh mùa hè ấy, “Call me by your name” cuốn người đọc vào nó theo một cách riêng: quá đỗi bình dị cho những tâm hồn ưa mạo hiểm, nhưng cũng quá nồng nhiệt cho những tâm hồn mỏng manh. Tôi chỉ muốn nói rằng tôi thật sự, thật sự rất cảm ơn André Aciman vì vào buổi sáng tháng tư năm ấy, nhà văn đã chọn sẽ dành bốn tháng cho tác phẩm, chứ không chỉ còn là một ngày viết vài dòng vào nhật ký như dự định ban đầu.

"Một bức tình thư, một sự cầu nguyện, và chút gì đó của một khúc bi thương khắc sâu trên phiến đá... Một quyển sách đẹp đẽ đến đặc biệt." The New York book review đã dành tặng những lời lẽ đầy thương mến, đầy ngọt ngào ấy cho "Call me by your name" của André Aciman. Một tác phẩm kinh điển đầy mới mẻ, một câu chuyện tình yêu đầy những cung bậc cảm xúc, "Call me by your name" là mối tình giữa một chàng thiếu niên và vị khách tá túc tại căn dinh thự của cha mẹ cậu vào một mùa hè tại miền Bắc nước Ý đầy thơ mộng. Bằng nét tài tình của một nhà văn, André Aciman đã vẽ nên một khung cảnh nên thơ, một câu chuyện tình yêu bình dị mà cũng đầy nuối tiếc. Những rung cảm, những dày vò cùng những mê đắm của hai nhân vật về một tình yêu không báo trước, không hề chuẩn bị, cũng không biết được kết thúc chính là thứ lôi kéo sự xúc động trong tôi khi đọc tác phẩm. Tôi nhìn thấy một mùa hè và tình yêu cuồng nhiệt, nhưng cũng trong sáng của Oliver dành cho Elio, sẵn sàng vượt qua mọi rào cản trở ngại. Càng về cuối, khi mùa hè dần trôi đi thì tình yêu lại càng rạo rực, và tôi nhận ra rằng khi ta đã yêu bằng tất cả của mình, mọi thứ xung quanh con người ta đều sẽ dần tạm bợ. Cái kết của tác phẩm có thể khiến cho người ta day dứt, và tôi cùng vậy, nhưng tôi thích nó. Bởi nó khiến tôi hiểu được rằng mỗi giây phút trong tình yêu đều không thể chờ đợi. Hai tháng mùa hè ấy, họ được sống là chính họ, là của nhau, được vui cười hạnh phúc với những cảm xúc chân thực nhất của mình. Và có lẽ đến cuối câu truyện ấy, khi Oliver nói rằng "Anh cũng giống như em"; "Anh nhớ tất cả mọi thứ.", ta mới phát hiện rằng hóa ra chính những cảm xúc ấy, dẫu có day dứt, dẫu có đau buồn, lại luôn đẹp đẽ trong lòng trái tim vẫn luôn hòa cùng nhịp đập. Như "Giấc mộng đêm hè" của thời hiện đại, "Call me by your name" thật sự đã khiến bao trái tim thổn thức và nguôi ngoai không ngừng về một mối tình thật đẹp, và cũng thật buồn.

“Một thế giới không có đàn bà” được đánh giá là một trong những cuốn tiểu thuyết viết về đề tài đồng tình luyến ái hay nhất bởi những điều trong cuốn sách là những ghi nhận có thật, những cảm nhận, chiêm nghiệm từ thực tế cuộc sống của chính tác giả. Nó ra đời vào năm 1999, khi mà vấn đề đồng tính luyến ái còn khá mới mẻ ở Việt Nam và mới chỉ được quan tâm trong những năm gần đây, những kẻ đồng tính luyến ái bị xã hội lên án khắt khe, chia rẽ, ngăn cấm, khinh bỉ nó, đẩy lùi nó vào bóng tối, mặc nhiên không chấp nhận nó tồn tại, dù trong thực tế đời sống và còn dự báo cả trong tương lai nữa, nó đã và đang tồn tại. Đọc tác phẩm này, tôi có thể hiểu sâu hơn về những con người đồng tính luyến ái, từ đó hiểu và để rồi nhìn nhận vấn đề này ở một khía cạnh khác và cao hơn nữa chính là sự cảm thông, thấu hiểu, trân trọng đối với họ và đối diện với vấn đề này như thế nào trong xã hội hiện nay. Hãy lưu ý, vấn đề này phát triển hay không còn là do tất cả chúng ta ngồi đây nhìn nhận vấn đề này như thế nào, xử sự ra sao? Một điều quan trọng nữa, đó là sự hy sinh thầm lặng của các trinh sát, chiến sỹ công an. Họ phải thường xuyên vắng mặt ở nhà, dành nhiều thời gian cho công việc và đôi khi phải đối mặt với nhiều tình huống nguy hiểm. Một từ “hi sinh” cũng không thể đủ để diễn tả công lao của họ.

Call Me By Your Name là một trong số ít những tiểu thuyết thành công khi lựa chọn chủ đề về tình yêu đồng tính. Dù được phát hành vào năm 2007, khi nhiều nước đã chấp nhận hôn nhân đồng giới, tình yêu đồng giới cũng được xã hội suy nghĩ thoáng hơn. Nhưng để hiểu rõ về quá trình phát triển của một tình yêu đồng giới thực sự là như thế nào, có lẽ phải đến khi cầm trên tay cuốn sách Call Me By Your Name thì chúng ta mới thực sự hiểu hết được. Song hành cùng với câu chuyện tình của Oliver và Elio, André Aciman đã thổi một luồng gió đậm hương vị học thuật vào Call Me By Your Name. Đó là không gian đậm nét văn hóa lịch sử tại vùng Riviera, Ý. Đó là sự uyên bác, thông minh được tác giả miêu tả về bố Elio (1 học giả) và Oliver; những buổi chuyện trò giữa 2 người được mở ra với đa dạng chủ đề từ văn hóa, triết học cho đến hội họa, thi ca,…sự dẫn dắt hội thoại đầy ly kỳ và thu hút, khiến nhiều người đọc trong vài phút bất giác quên mất chuyện tình giữa Oliver – Elio, nhường chỗ cho những cuộc trao đổi giữa 2 người. Bên cạnh đó, khả năng chơi dương cầm và piano ấn tượng được miêu tả như một thiên tài âm nhạc – Elio đã tạo nên âm thanh chủ đạo cho toàn bộ tác phẩm. Hơn thế nữa là nhiều sự sắp đặt tài tình khác, cho thấy tầm nhìn và kiến thức uyên thâm của André Aciman đã tạo nên điểm khác biệt so với những câu chuyện tình mà chúng ta thường được biết đến trước đây.

Lấy cảm hứng từ câu chuyện có thật, dựa trên cuốn sách có thật "The Danish Girl" của David Ebershoff, The Danish Girl (tên tiếng Việt: Cô gái Đan Mạch) là câu chuyện về Lili Elbe – người chuyển giới đầu tiên trên thế giới. Câu chuyện buồn hay bức chân dung buồn về một chàng họa sĩ tài năng khao khát được tự do "vẽ" nên con người của chính mình nhưng lại hiện ra xuất thần trong chính bức tranh do người vợ cũng là họa sĩ của mình vẽ nên. Bức tranh hay cũng chính là con người anh, con người với nhân dạng giới tính nữ bị khuất lấp trong hình hài của người nam. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu như buổi chiều hôm đó chàng họa sĩ Einar Wegener không đồng ý với lời đề nghị của Gerda là chấp nhận hóa trang thành mẫu nữ để nàng vẽ tranh? Chuyện gì sẽ xảy ra nếu như liên tiếp những chuỗi ngày sau đó Einar không quyết tâm đi theo tiếng gọi của tâm hồn mình để tìm lại chính mình? Và chuyện gì sẽ xảy ra nếu như Gerda không giàu lòng vị tha mà chấp nhận hy sinh?... Thật khó có thể trả lời những câu hỏi này một cách trọn vẹn, cũng như thật không dám chắc nếu không có những tình huống như thế thì câu chuyện có khác đi không, hay vẫn sẽ diễn ra theo một cách khác, nhưng hành trình để một chàng trai quyết tâm trở thành cô gái trong The Danish Girl thì vẫn luôn chờ đợi ở đó, như hình ảnh chiếc khăn bay lên không trung trong cảnh phim cuối cùng với thông điệp muốn nói: Cái gì của tự nhiên thì cũng sẽ trở về tới tự nhiên.