Xem thêm

Cuốn sách "Học yêu mình sau muôn vẻ nỗi đau" của tác giả Yến Nhi là một tác phẩm đầy cảm hứng và ý nghĩa về việc chữa lành và tự trị sau những nỗi đau trong cuộc sống. Tác giả đã chia sẻ những câu chuyện cá nhân và cung cấp những chiến lược và công cụ để giúp chúng ta xây dựng lại sự tự tin và tìm lại niềm vui trong cuộc sống. Cuốn sách bắt đầu bằng việc phân tích và giải thích các nguyên nhân gây ra nỗi đau và khám phá những cách chúng ảnh hưởng đến tâm trí và cảm xúc của chúng ta. Tác giả cung cấp những bài học quý giá về việc chấp nhận và xử lý nỗi đau, từ việc tha thứ, tự trị và tìm kiếm niềm vui từ bên trong. Cuốn sách cũng tập trung vào việc xây dựng lại sự tự tin và tìm lại niềm tin vào bản thân. Tác giả đưa ra những phương pháp và bài tập thực tế để giúp chúng ta khám phá và phát triển những phẩm chất tích cực, như lòng biết ơn, lòng tự trọng và lòng yêu thương bản thân. Tôi rất ấn tượng với cách tác giả kết hợp giữa những câu chuyện cá nhân và lý thuyết để truyền tải thông điệp của cuốn sách một cách rõ ràng và sâu sắc. Cuốn sách này không chỉ là một nguồn cảm hứng mà còn là một hướng dẫn thực tế để chúng ta có thể học cách yêu mình và sống một cuộc sống đầy ý nghĩa.


Hàng đêm, bao nhiêu cái nick online là bấy nhiêu con người, hoặc vẫn tiếp tục công việc của mình, hoặc đang muốn tìm cách giải khuây những chộn rộn, tù túng của một ngày đã qua. Họ cặm cụi với những suy nghĩ của mình và muốn trôi qua thật nhanh quãng thời gian không gửi gắm nổi đống bế tắc vào một ai xung quanh. Họ tìm đến nhau, trên mạng. Họ chạy trốn, trên mạng. Và họ cùng cô đơn. Đằng sau những dòng chữ đó là gì, em biết không? Là chiếc mặt nạ đã tháo rời hoặc những thứ tuy rất đời nhưng đã được tô vẽ. Đằng sau màn hình đó, có thể là một con người muốn được thành thực với chính bản thân, hoặc những người đang dối chính mình và gạt lừa người khác. Họ, đều có ít nhất một lần, thấy mình cô đơn trên mạng, em tin không? Những Facebook hàng trăm nghìn lượt theo dõi, những status vừa đăng đã có hàng nghìn lượt like, những tấm ảnh linh tinh cũng được hàng trăm người chia sẻ, họ tuy nổi tiếng, nhưng có hạnh phúc không em? Đêm càng khuya, nỗi cô đơn lại rã nhỏ và len lỏi đến cùng cực, bám sâu vào từng mạch máu li ti và len lỏi giữa muôn vàn những tia cảm xúc. Lắm lúc, họ thả bừa một nắm tâm trạng hỗn độn lên mạng chỉ để mong ai đó lo lắng, quan tâm. Rồi có hay không, cũng tự thỏa hiệp với chính mình để chợp mắt. Người mỏi mệt về chuyện làm ăn, cuộc sống. Người giản đơn buồn chỉ vì người yêu không kịp trò chuyện đã ngủ quên. Người chưa thể chợp mắt vì nỗi nhớ cuồng điên còn thức. Người ngủ muộn, chỉ vì thói quen. Họ, những con người khác nhau, cùng cô đơn trên mạng, giống nhau.

Tôi đọc được một câu chuyện trên mạng:

Có một cô gái ít nói, luôn là người cô độc, ngoại trừ những lúc cần thiết giao lưu, căn bản không nói chuyện với mọi người. Cô hầu như không tham gia các hoạt động khác nhau do ký túc xá tổ chức. Mặc dù tiếng ồn lấn át, cô ấy vẫn ngồi tập trung đọc sách.

Theo thời gian, những người bạn cùng phòng bắt đầu đưa ra kết luận về cô: Với tính cách thu mình, ích kỷ và thờ ơ, khó nắm bắt, có thể một ngày nào đó cô sẽ làm điều gì đó khác thường.

Nhưng rồi kết quả của cô gái khiến ai cũng bất ngờ: Bài phát biểu bằng tiếng Anh của cô ấy hay đến nỗi ngay cả người nước ngoài cũng chia sẻ và thích nó. Cô ấy phân tích các tin tức trong ngành và đi thẳng vào vấn đề. Những bài viết của cô sắc sảo, sâu sắc khiến người ta phải choáng ngợp.

Vào học kỳ thứ hai của năm cuối cấp, cô gái được giới thiệu vào Đại học có tiếng. Khi đó, mọi người mới nhận ra rằng chính định kiến của bản thân đã gây ra những sai lệch trong nhận thức và hiểu lầm cô gái.

Cuốn sách "Học yêu mình sau muôn vẻ nỗi đau" đã cho ra một kết luận: Người hướng nội không có vấn đề về tâm lý, họ chỉ không muốn gần gũi với những người hời hợt, và họ không cố theo đám đông. Giữ một khoảng cách nhất định với người khác, không phải vì họ không tốt mà vì họ không thích ồn ào, náo nhiệt.