1 năm trước Bỏ qua những tình tiết có phần cường điệu, làm quá thì nội dung tác giả đề cập cũng là những vấn đề xã hội rất đáng quan tâm. Hầu hết các đối tượng bệnh nhân đều là trẻ em, đó là áp lực học hành, bạo lực gia đình, xâm hại, bắt nạt học đường... Ngoài ra, việc trị liệu cho các bệnh nhân dù có đưa họ về trạng thái bình thường, nhưng rồi ra ngoài xã hội, trở về với môi trường cũ họ lại phải đối mặt với các vấn đề cũ. Người điều trị cũng phải là những người dễ dàng thấu hiểu, đồng cảm với bệnh nhân nhưng cũng phải mạnh mẽ, không để chính những ca bệnh kéo bản thân mình xuống vực thẳm. Like Share Trả lời
1 năm trước Thật sự cuốn sách này quá hay để lại cho mình quá nhiều cảm xúc và ấn tượng. Các bệnh nhân "tâm thần" ấy thật ra chỉ những "nạn nhân" của cái xã hội thối rữa này thôi. Câu chuyện mà phải khiến mình bật khóc là câu chuyện thứ mười ba: Hoàng tử vui vẻ và hoàng tử đau khổ, nó khiến mình phải nhận ra sự tàn nhẫn của cả cái xã hội thậm chí là của cả cái thế giới này. (Những lời nói trên chỉ là "suy nghĩ cá nhân" của mình) Like Share Trả lời
1 năm trước Đây là cuốn sách cơ nhân vật chính là nữ mình thích nhất. Các câu truyện của tất cả các nhân vật đều rất đặc biệt và các cách thức chữa trị cho các bệnh nhân cũng vậy. Thực sự thì mình cũng chỉ vô tình thấy cuốn sách này trong nhà sách Bình Minh khi đi mua một vài cây bút mà ko ngờ nó lại hay tới vậy:Đ Like Share Trả lời
1 năm trước ND cuốn sách rất hay, chủ đề mới lạ, nói về các căn bệnh tâm lý hiện nay. Mỗi câu chuyện đều có một k��t thúc hướng tới ánh sáng dù ít dù nhiều. Câu chuyện cuối cùng khiến mình rất băn khoăn, liệu giả thuyết về tế bào tâm thần gốc có thực sự đúng và cần thiết hay không thì xã hội ngày càng trở nên tha hoá hơn, các bệnh nhân mắc tâm lý thì ngày càng nhiều. Mỗi con người chúng ta khi sống trên MXH thực sự nên dừng lại một chút suy nghĩ và cẩn trọng hơn về những phát ngôn và hành động của mình. Vì chắc chắn sẽ có ai đó bị tổn thương vì những câu nói vô tâm của mình trên đó. Like Share Trả lời
1 năm trước 1 cuốn sách này là sự tổng hợp của 13 câu chuyện khác nhau của các bệnh nhân tâm lý trong quá trình điều trị ở bệnh viện, mỗi câu chuyện điều là một cuộc đời, một sự thống khổ, hay dằn vặt bản thân của mỗi nạn nhân của những căn bệnh tâm lý dưới góc nhìn của tác giả - một thực tập sinh ngành tâm lý. Nét văn thì khá nhẹ nhàng, nhưng đan xen là những suy nghĩ của tác giả về cuộc đời của các nạn nhân khá là logic. Ban đầu thì nó khá nhẹ nhàng, không gây cấn nhưng dần về sau gọi là đúng đỉnh, tác giả suy luận từ những manh mối này sang những manh mối khác, dần dần các bánh răng về đúng vị trí của nó và sự thật được hé màn. Nhưng tác phẩm này chưa thực sự đi sâu vào tâm lý của nạn nhân ( cũng đúng thôi, do đây là góc nhìn của một người ngoài cuộc) nên chưa thật sự đạt đến đỉnh cao. Cuốn này cũng cho ta biết thêm nhiều về cách mà các bác sĩ điều trị và các công việc của ngành tâm lý này trong bệnh viện. 4 🌟 Like Share Trả lời
1 năm trước Một cuốn sách khá cuốn hút cho dịp hè này. Nghe review của chị Thị Lệ Gạo Đen hay quá nên cũng tò mò đọc thử và phải nói là omg lun á. Tác giả đã giới thiệu những triệu chứng, biểu hiện của những bệnh lí liên quan một cách khá trơn tru qua từng câu chuyện, từng lời kể của thực tập sinh Mục Qua. Cô và Hàng Y y là 2 người k đội trời chung, Hạt dẻ nhỏ là trợ thủ đắc lực, luôn dõi theo và là bạn đồng hành cùng Mục Qua. 13 câu chuyện, 13 hoàn cảnh, 13 số phận trải qua nhiều biến cố trong cuộc sống, có người là từ khi sinh ra đã chẳng thể toàn vẹn về mặt tâm lí, có người lại do xã hội dồn ép, đẩy tới đường cùng. Mình đặc biệt ấn tượng với câu chuyện đầu tiên và cuối cùng, câu chuyện đầu tiên thì khá day dứt, tội nghiệp cho nhân cách chính của đứa con, chấp nhận hi sinh để mẹ có thể được hạnh phúc. Câu chuyện cuối thì là một kết cục đau buồn, dường như vẫn còn thứ gì đó mãi tiếp tục và chưa thể chìm xuống từ ám ảnh tâm lí của Tề Tố. Nhưng mà đúng là câu chuyện này có hơi hào quang nữ chính thật, kiểu như MQ chỉ là 1 thực tập sinh bình thường nhưng sự phân tích tâm lí, cách thức giải quyết những vấn đề lại rất chuyên nghiệp, tạo người xem cảm giác không thực sự đúng lắm. Đánh giá trên mặt khách quan thì quyển này vẫn khá là đáng đọc nha. Like Share Trả lời
1 năm trước Một cuốn sách mình đã mua tại nhà sách Sài Gòn, không hề có sự ‘chuẩn bị trước’. Đó là trực giác, cảm nhận, sự mong muốn của mình khi cuốn sách đập vào mắt mình vì bìa sách đỏ đen và vì 3 chữ ‘tâm lí học’ và bắt buộc mình phải có được nó ngay tại thời điểm đó. Là thời điểm lòng mình trũng lặng, không vui cũng chẳng buồn, chẳng biết là cảm giác gì nữa. Là thời điểm mà mình biết trong lòng mình luôn chấp niệm một người mà mình biết chắc là kiếp này và nếu có cả kiếp sau nữa, luôn in hình với bóng trong đầu mình. Người ta không tin vào tình cảm của mình, không dám tin, mình không trách được, mình hiểu, chỉ có bản thân mình mới biết được xúc cảm và tình cảm của mình nó sục sôi như thế nào cho dù thời gian cứ chạy mãi. Tâm lí của mình không được tốt, chỉ là không tốt đối với người mà mình thực sự có tình cảm đặc biệt. Chưa bao giờ, chưa bao giờ đến ngay cả cách đi đứng bình thường theo bản năng thôi mình còn khó khăn khi tận mắt chứng kiến họ thân mật với người khác, và cả việc thở thôi cũng khiến mình mệt mỏi đến vậy. “Trong quá khứ đau thương kia của Pơ, Pơ bị tâm lí phải nhập viện tâm thần, em chỉ biết như vây. Chính bản thân em luôn muốn làm điều gì đó nhỏ nhoi cho Pơ để hiện tại và sau này Pơ luôn cảm thấy tích cực, cuộc đời luôn đáng sống hơn Pơ nghĩ. Khoảng cách địa lí, sự kết nối, điều kiện cần, tâm lí của em… mọi thứ khiến em chưa đủ bản lĩnh để làm điều gì đó. 3/3 em vô Sài Gòn chỉ để tỏ tình với với Pơ trong một buổi tối hôm đó, em đã sẵn sàng tâm lí từ trước, em biết không có kết quả nhưng em vẫn muốn làm với người mà em dám chắc rằng đó là ‘gì đó của nhau từ kiếp trước’. Bởi vì trong kiếp này đây, trực giác của em thôi thúc phải làm điều gì đó với con người này, đáng tiếc là chỉ duyên không phận. Pơ nghĩ tình cảm của em bốc đồng, là sự trẻ con, là sự tò mò, là sự nóng vội, là sự khó hiểu… em biết, nhưng… Pơ à, chắc có lẽ cả cuộc đời này từ khi em biết Pơ, em không còn mở lòng và có xúc cảm với ai ngoài Pơ nữa. Em sẽ ngắm nhìn Pơ từ xa và muốn Pơ sống tốt, muốn Pơ hạnh phúc. Sẽ đau, sẽ buồn nhưng đó là sự lựa chọn của em trong phần đời còn lại. Chỉ muốn nói là tình cảm của em em không dễ nhoà đi theo năm tháng như Pơ đề phòng, sẽ mất rất rất lâu và có thể cả cuộc đời này”. Cuốn sách này mình đánh giá 5/5 không phải chỉ vì nội dung mà còn vì câu chuyện cá nhân của mình tại thời điểm mà mình mua nó tại nhà sách ở Sài Gòn. Gần cuối sách mình đã khóc, khóc vì lá thư của nhâm vật Tề Tố gửi lại tác giả Mục Qua, cũng là đáng khóc vì… ‘em nhớ Pơ’. Like Share Trả lời
1 năm trước Review " Hồ sơ tâm lý học tâm thần hay kẻ điên - Mục Qua " "Anh làm vậy không phải giáo dục,anh đang trả thù, trả thù cho cuộc đời bất hạnh của bản thân,anh đang gượng cười,bèn bắt bọn trẻ cũng phải gượng cười,anh chỉ đang trút giận mà thôi." Đây là một quyển sách tâm lý học cực kỳ hay ho mà mình đọc được gần đây. Trước đó mình cũng đọc một vài quyển tâm lý học Trung Quốc nhưng đều không hợp gu mình, nhưng"Hồ sơ tâm lý học tâm thần hay kẻ điên" là một ngoại lệ. Nội dung kể về 13 câu chuyện của 13 người khác nhau, đều mắc bệnh về tâm lý. Dù trước đó mình nghĩ rằng đây không phải là một quyển sách có bất kỳ plot twist nào nhưng mình đã nhầm, các tình tiết rất cuốn hút. Điểm hay mình thích ở quyển này là đưa ra nhiều loại bệnh tâm lý phổ biến như trầm cảm cười, đa nhân cách, rối loạn ám ảnh cưỡng chế,... Giúp mình biết thêm nhiều điều về loại bệnh cũng như cuộc sống của những bệnh nhân. Câu chuyện mình ấn tượng nhất là câu chuyện thứ 2 và thứ 13. Trong câu chuyện thứ 2 về trầm cảm người, mình cảm thấy thương thầy Ngô, bởi lẽ thầy cũng không phải là người xấu. Thầy chỉ bị môi trường từ nhỏ "trút giận" mà thôi. Nhưng thầy lại "trút giận" ngược lại các bạn học sinh. Đúng là người tổn thương lại muốn làm tổn thương kẻ khác 🥲 Nhìn chung, bạn nào muốn có nhiều góc nhìn hơn về các loại bệnh tâm lý thì nên đọc quyển này. Highly recommend mọi người mua em nó đọc thử nha. Rate:4/5 ⭐ Like Share Trả lời
1 năm trước Thế giới của những người mắc bệnh tâm thần Có lúc, chúng ta gọi bệnh tâm thần là bệnh cố chấp, các bệnh nhân đều cố chấp sống trong thế giới kì thú của mình, không chịu hòa nhập với người xung quanh, không thể giống với đám đồng, họ cố chấp dằn vặt chính mình.Nếu không có chuyên môn chúng ta sẽ chẳng thể hiểu nổi điều gì đang thống trị trong thế giới của những kẻ tâm thần. Tuy nhiên, nếu bạn đã sẵn sàng tiến thêm một bước vào mảng tối trong thế giới của họ, hãy cầm cuốn sách này lên.Cuốn sách “Hồ sơ tâm lý học - Tâm thần hay kẻ điên” của tác giả Mục Qua sẽ tái hiện chân thực những khốn cảnh tâm lý của những bệnh nhân tâm thần dưới góc nhìn của bác sĩ, cũng như quá trình đấu tranh và hội phục tâm lý của họ. Từ đó phơi bày những góc khuất của xã hội, môi trường gia đình, bạo lực, tội phạm,... mối liên hệ giữa bệnh nhân và xã hội.Cuốn sách bao gồm 13 câu chuyện khác nhau diễn ra trong cùng một bệnh viện tâm thần, nó lột tả chi tiết từng khía cạnh về những căn bệnh tâm thần như chứng cuồng phóng hỏa, rối loạn nhân dạng phân ly, trầm cảm cười, chứng hoang tưởng,.... Xuyên suốt cuốn sách bạn sẽ bắt gặp một nhóm “người điên” đang sống trong vực thẳm. Họ có thể là những thiên tài kỳ quái với những ý tưởng kỳ lạ không thể hiểu nổi. Là những kẻ lừa đảo có học, giấu đi nhân cách phản xã hội và phản nhân loại một cách đầy hoàn hảo, càng là những kẻ cô độc đến đáng thương,... Họ mang trong mình những tâm hồn tan nát song đầy nóng bỏng ẩn sau hai từ “kẻ điên”.Đặc biệt, những bối cảnh tâm lý trong cuốn sách đều dựa trên những câu chuyện thực tế của chính bản thân tác giả khi làm việc tại Trung Tâm sức khỏe Tâm thần từ khi là thực tập sinh. Dưới ngòi bút của mình, bổ sung thêm kiến thức tâm lý học và trích dẫn lý thuyết một cách rõ ràng cuốn sách sẽ dẫn dắt bạn đi qua tất cả những cung bậc cảm xúc từ hoài nghi, phẫn nỗ đến bị thương và đồng cảm, phá vỡ những định kiến về căn bệnh này. Like Share Trả lời
1 năm trước Điều gì đã khiến cậu bé mắc bệnh đa nhân cách chấp nhận để nhân cách khác làm chủ mình? Một cậu bé mắc chứng đa nhân cách bởi vì không được bố mẹ yêu thương. Cậu nghe trộm bố nói: Tại mẹ sức khỏe kém không sinh được thêm, lại sinh ra một đứa ngốc. Cậu cố gắng học hành chăm chỉ nhưng bản thân lại không được như các bạn, mỗi lần nhìn ánh mắt của bố cậu đều sợ hãi trốn tránh.Cậu sợ thi cử, cho đến một ngày, một nhân cách khác xuất hiện, một người em trai có thể thỏa mãn bố mẹ, học hành xuất sắc là mặt trời bé con của cha mẹ. Thế là người anh ngày càng lầm lũi, chỉ có thể viết nhật ký hoặc đứng trước gương để giao tiếp với em mình, cậu không còn nói chuyện với bất cứ ai. Cậu biết, bố mẹ chỉ yêu quý nhân cách kia của cậu vậy là cậu chấp nhận điều trị để bản thân biến mất để mẹ được hạnh phúc. Nhưng sâu thẳm trong trái tim, cậu vẫn luôn đặt câu hỏi, nếu cậu điều trị và biến mất, mẹ có nhớ cậu, có đi tìm cậu không,....?“Một sinh mệnh cô độc, u buồn, khép kín, vốn không được quan tâm, cuối cùng cũng có thể đáp lại sự kỳ vọng bên ngoài, nhưng thứ có thể tạo ra chút giá trị cho thế giới bên ngoài là sự biến mất của cậu.”Đọc truyện mà mắt cứ rưng rưng, kiểu nó buồn thực sự á. Ngày xưa, hồi còn nhỏ gộp chung tất cả những bệnh nhân tâm thần là người điên, nhưng có hiểu gì đâu, thậm chí bây giờ mình vẫn còn mờ mịt về căn bệnh này. Lần đầu tiên tìm hiểu là khi đọc cuốn sách này rồi lên google tra từng bệnh một, các hội chứng, rối loạn, mất trí,... Ai muốn đọc cuốn này chắc cũng phải tinh thần thép lắm. Mình xin phép spoil 1 chút thì cuốn sách dựa trên những câu chuyện có thật trong bệnh viện tâm thần, tất nhiên tên các nhân vật đã được thay đổi. Những bệnh nhân đáng thương, cố chấp sống trong thế giới của chính mình tạo ra để chạy trốn thực tế bi thương. Điên dại, kì quái, lập di, vô hồn,...mỗi bệnh nhân lại có một câu chuyện riêng của mình là những mảnh ghép khiếm khuyết trong trại thương điên.Và sự thực, có mấy ai dám đổng cảm với những “kẻ điên” đó, thậm chí là cả người nhà, còn các bác sĩ cũng chỉ có thể tận trách thôi. Like Share Trả lời
1 năm trước Mỗi một chứng bệnh là những lần trải qua nỗi đau Câu chuyện về 13 bệnh nhân trong 1 bệnh viện tâm thần, mỗi người mắc một chứng bệnh riêng, trải qua những nỗi đau riêng. Bạo lực học đường, xâm hại, ám ảnh bị bỏ rơi, ám ảnh phải được yêu thương, bệnh thành tích, áp lực học tập, tẩy chay, bạo lực ngôn ngữ, cuồng kiểm soát,... tất cả đều là những nguyên nhân tạo nên bệnh tâm lý.Những lời đàm tiếu, sự xa lánh, ghẻ lạnh của xã hội vô tình đã đóng khung họ trong thế giới của “kẻ điên”, họ vốn là những con người yếu ớt cần được yêu thương, nhưng cuối cùng chỉ có bản thân họ tự cứu lấy mình, thoát khỏi đau thương hoặc chọn giải thoát bằng cái chết.Thú thật đọc xong một nửa mình phải đặt sách sang một bên, uống một ngụm nước, tĩnh tâm một lúc rồi mới dám đọc tiếp. Không phải kinh dị hay gì, chỉ là quá ám ảnh, quá nặng nề. Những câu chuyện của bệnh nhân trong này khiến mình cảm thấy bi thương, phẫn nộ và đôi lúc là mặc cảm vì có thể trong một lúc nào đó chính mình cũng đã từng cười cợt những người như thế là “người điên”.Chốt lại là mình cảm thấy đây là một cuốn sách cực hay mà bạn nên đọc. Like Share Trả lời