1 năm trước Cô đơn và độc nhất Cô độc hay đơn côi cũng vậy, đều là quá trình ta buộc phải trải qua để trở thành một cá thể riêng biệt. Đừng đâm đầu vào thế giới của ai đó, chỉ vì một chốc đau đớn và sợ hãi. Bạn đứng tại đây, như một lời khẳng định rằng, bạn chính là cảnh sắc của cuộc đời. Gió táp mưa sa, song bạn vẫn an nhiên biết mấy, thư thả gạt đi những giọt mưa ướt trên áo như chưa từng có giông bão bủa vây. Chúng ta đến với thế gian, mỗi người đều mang theo một kịch bản độc nhất vô nhị, quan trọng là màn trình diễn của mỗi người ra sao. Like Share Trả lời
1 năm trước Cô độc là một người bạn Có rất nhiều lời khuyên giúp cải thiện vóc dáng và nâng cao sức khỏe nhưng cách tốt nhất có lẽ là ăn uống, ngủ nghỉ và tập thể dục trong phần lớn thời gian sống cô độc. Không ai rèn luyện và thực hiện những mục tiêu sức khỏe của mình bằng cách rủ rê một hoặc vài người bạn tập chung. Chúng ta chỉ mất thời gian tán gẫu và nhận xét lẫn nhau, còn bản thân lúc đó đã bị bỏ quên một cách tội nghiệp. Một lời khuyên khác là khi đã quá căng thẳng và mệt mỏi với những buổi giao lưu gặp gỡ vô ích, những buổi tiệc tùng thâu đêm suốt sáng, hãy nạp lại năng lượng bằng cách thưởng cho mình một không gian riêng tư và yên tĩnh để bản thân nghỉ ngơi, thư giãn bằng những bản nhạc cổ điển nhẹ nhàng, tái tạo lại trạng thái tập trung tinh thần trọn vẹn. Nếu cảm thấy mệt mỏi, hãy thưởng cho mình những giấc ngủ sâu hoặc dành ra một khoảng thời gian ngắn trong ngày để chợp mắt. Sự cô độc sẽ không còn là nỗi sợ hãi mà nó đến để giúp ta biết được đâu mới là những ưu tiên chính trong cuộc sống của mình và nó sẽ trở thành một người bạn tuyệt vời. Like Share Trả lời
1 năm trước Sức mạnh của tĩnh lặng Nhiều người sợ phải ra ngoài một mình, đi uống cà phê một mình, ăn tối một mình và sợ cả ở nhà một mình nữa. Những con người này chỉ muốn nỗi cô độc biến mất khỏi cuộc sống của họ và mong là nó sẽ không bao giờ quay trở lại một giây phút nào. Họ muốn loại bỏ cô độc ra ngoài vòng quay sự tồn tại của mình. Họ cho rằng chỉ cần được kết nối, chỉ cần có ai đó đến bên vỗ về và lắng nghe họ trong một khoảng thời gian ngắn thôi, mọi phiền muộn sẽ lập tức tan biến, sự cô độc sẽ không còn hiện diện và họ sẽ nhanh chóng vui vẻ trở lại. Hãy bình tĩnh. Không ai trong chúng ta thực sự cảm thấy thoải mái khi thoát ra ngoài vùng an toàn của mình trong thời gian đầu. Nhưng giá trị mà những trải nghiệm mang lại sẽ lớn hơn rất nhiều so với cảm giác được yên ổn và trạng thái an toàn. Ở đây, hãy thử thách bản thân đối diện với nỗi cô độc trong một khoảng thời gian, ta sẽ nhận ra có vô vàn bí mật hấp dẫn mà tạo hóa chỉ hé mở cho những ai chịu đào bới tìm kiếm một mình trong tĩnh lặng. Like Share Trả lời
1 năm trước Vốn dĩ cô độc không đáng sợ! Có phải dạo gần đây ta luôn vô tình đặt số mệnh của mình vào sự chi phối của truyền thông và mạng xã hội? Hay phải chăng ta đã đánh giá quá cao các tính năng và lợi ích mà chiếc điện thoại tạo ra để kết nối ta và những con người khác một cách bất tận? Nếu thực sự đúng như vậy thì có lẽ chúng ta đã bỏ qua một loại hình giải trí đặc biệt khác và cũng đem lại rất nhiều tác động tích cực cho tâm hồn của mình. Ngược lại với “giải trí đám đông”, đó là giải trí trong khi sống đơn độc. Hãy làm bạn với công việc hằng ngày của mình và học cách yêu thích nó. Có rất nhiều niềm vui trong công việc mà chúng ta có thể khai thác, phục vụ mục đích mưu cầu hạnh phúc mà đôi khi ta vô tình bỏ qua vì quá chú tâm vào kết quả chứ không phải là quá trình thực hiện chúng. Thả mình trong sự tĩnh lặng để âm thầm rà soát xem ta đã từng bỏ rơi những thú vui đơn giản như mời trà một người đồng nghiệp, pha một tách cà phê thật ngon cho sếp như thế nào hay đã quên rằng thư ký của ta cũng cần có thời gian nghỉ ngơi và thư giãn. Rất có thể họ cũng đang gặp phải những vấn đề khó khăn trong cuộc sống và cũng cần được phục hồi như chúng ta vậy. Like Share Trả lời
1 năm trước Thất vọng Xuyên suốt quyển sách là chiêm nghiệm của tác giả về cuộc sống, công việc, hôn nhân, và thời thanh xuân. Nhưng có lẽ vì tuổi đời còn trẻ, nên tác giả chưa có những trải nghiệm sâu sắc, phần lớn đều là những ý kiến chủ quan, phiến diện và có phần tiêu cực. Mình đọc tựa sách và quyết định đọc quyển sách với hy vọng mang lại những điều tích cực trong cuộc sống, nhưng điều mình nhận là ngược lại. Sách hướng mình theo kiểu sống thu mình, không chia sẻ cảm xúc, sống cho bản thân, điều mình nghĩ không hẳn đã tốt cho người vốn đã đơn độc. Cách viết không có gì đặc sắc, chỉ ở một vài đoạn nếu như có cùng tâm trạng với tác giả thì xem như tạm được, nhưng cũng không khác gì với những dòng status buồn nhan nhản trên mạng xã hội. Đọc thấy cũng ổn đấy nhưng mấy phút sau chẳng còn đọng lại gì. Nếu bạn mong chờ điều gì đó sâu lắng, tích cực từ quyển sách, chắc bạn sẽ thất vọng giống như mình. Like Share Trả lời
1 năm trước Một mình không đáng sợ Một mình không đáng sợ mà đáng sợ nhất là sống không vượt qua được “hỉ – nộ – ái -ố – sân -si”. Trên hành trình kể từ khi sinh ra có thể cuộc sống nhạt nhoà nhưng chúng ta vẫn có thể viên mãn trong đoạn kết cuộc đời, chỉ cần an nhiên trên con đường của riêng mình thế thôi. Trưởng thành chính là dần hiểu phải tự học cách yêu bản thân, học cách sống chung với nó, học cách hạnh phúc với nó và học cách từ bỏ những thứ không hợp với mình. Trưởng thành là sống đủ cho chính mình và mạnh mẽ vượt qua những nỗi đau, tự bằng lòng với cuộc sống hiện tại. Like Share Trả lời
1 năm trước Thanh xuân và trưởng thành Nhìn lại những kí ức tuổi trẻ, lúc đó ta chỉ muốn trưởng thành thật nhanh, thoát khỏi những ngày tháng áp lực dưới mái trường cấp ba, muốn được tự do tung cánh lên bầu trời bao la nhưng đến một thời điểm ta nhận ra rằng “Thanh xuân là yêu sai, thanh xuân là ngược đường, thanh xuân là tổn thương, thanh xuân là tiếc nuối”. Và rồi tự lặng lẽ trong thế giới riêng của mình, hoài niệm những thứ đã qua, lặng lẽ cười rồi lặng lẽ cất vào một góc nhỏ trong tim. Có đôi khi, thấy họ tay trong tay mình cũng cô đơn và thầm ghen trước hạnh phúc của ai đó nhưng lại ngại bắt đầu một mối quan hệ mới, bởi vì ngại trao quá nhiều niềm tin vào một ai đó để rồi bị phụ lòng, để rồi nước mắt nước mắt tự khô trên gối. Like Share Trả lời
1 năm trước Cuộc sống luôn tồn tại những thứ ta không tưởng Thế đấy! Cuộc sống mà, luôn tồn tại những thứ ta không tưởng, chẳng thể nào biết trước được chuyện gì sắp xảy ra, cuộc đời dài như thế, rộng lớn như thế, tìm được người hiểu để mình để có thể chẳng phải bận tâm gì cả mà trút hết sầu muộn quả thật là rất khó, có những lúc yếu lòng chỉ muốn có một bờ vai để tựa vào, được ai đó thì thầm vào tai “đừng lo gì cả, có anh ở đây rồi” nhưng có lẽ nỗi đau chỉ riêng mình gánh chịu. Ừ thì! chúng ta đều là người lớn cả rồi đều phải tự có trách nhiệm với những chuyện mình làm, đâu thể giống con nít. Like Share Trả lời
1 năm trước Thanh xuân lỡ hẹn Thế giới này rất nhiều điều khiến ta mông lung, có những chuyện nghĩ là thông suốt rồi nhưng lại mộng mị, tình yêu tưởng chừng như đã hiểu tất cả nhưng hoá ra tất cả đều là hiểu lầm, có những người tưởng chừng như sẽ đi cùng ta đến cuối cuộc đời, ai ngờ là thanh xuân lỡ hẹn, có những kỉ niệm tưởng như đã lãng quên nhưng chỉ cần gợi nhớ ta bất giác “à” lên một tiếng “à, ngày xưa tôi cũng đã từng” hay “à, mình cũng từng có tình yêu giống như vậy”. Like Share Trả lời
1 năm trước Hồng trần như mộng “Cái giá phải trả cho sự trưởng thành là cô đơn.Cái giá phải trả cho thành công là thất bại.Cái giá phải trả cho tình yêu là thanh xuân không trở lại.Cái giá phải trả cho sự vĩ đại là trách nhiệm của bản thân.Và cái giá phải trả cho tình thân là những gì còn lại mãi mãi”.À thì! Hồng trần như mộng – người tỉnh thì mộng tan, nhân sinh như kịch – người tan thì kịch tàn. Chuyện cũ thì khó quên mà khó quên chính là hoài niệm, chúng ta ai cũng vậy đều muốn vứt bỏ quá khứ không vui, để sống một cuộc sống mới vui tươi, hạnh phúc hơn, nhưng lãng quên quá khứ chẳng phải điều dễ dàng, thời gian cũng khó có thể xoá nhoà. Like Share Trả lời
1 năm trước Nội dung miễn chê Bìa sách rất đẹp, màu sắc nhẹ nhàng, không quá sặc sỡ, tạo cảm giác thanh thản cho người đọc. Nội dung hay, mỗi câu chuyện là một bài học, là một triết lý sống ở đời, giúp ta nhận ra mình sống như thế nào cho tốt hơn và có ích cho bản thân và mọi người mình yêu thương. Cuốn tản văn này viết rất hay và khi đọc nó giúp cho mình ngộ ra vài điều về cuộc sống này. Đôi khi một mình cũng là cách hay để thư giãn tâm hồn sau những hỗn độn trên dòng đời xô bồ. Một quyển sách rất đáng để đọc, như thể thấy bản thân mình trong từng câu văn của chị. Tóm lại, nội dung sách miễn chê. Like Share Trả lời
Cô độc hay đơn côi cũng vậy, đều là quá trình ta buộc phải trải qua để trở thành một cá thể riêng biệt. Đừng đâm đầu vào thế giới của ai đó, chỉ vì một chốc đau đớn và sợ hãi. Bạn đứng tại đây, như một lời khẳng định rằng, bạn chính là cảnh sắc của cuộc đời. Gió táp mưa sa, song bạn vẫn an nhiên biết mấy, thư thả gạt đi những giọt mưa ướt trên áo như chưa từng có giông bão bủa vây. Chúng ta đến với thế gian, mỗi người đều mang theo một kịch bản độc nhất vô nhị, quan trọng là màn trình diễn của mỗi người ra sao.