Gáy Người Thì Lạnh
Xem thêm

Sự thật phũ phàng trong cuộc sống, của cơm áo gạo tiền được miêu tả lại trong các câu chuyện cách nhẹ nhàng, đủ để ta giật mình thức tỉnh nhưng lại không tạo cảm giác hoang mang, lo sợ. Khi nhận ra được động cơ hành động của một ai đó, có lẽ ta sẽ dừng việc phán xét họ lại mà chấp nhận hiện tại họ làm ra.

Đánh giá một người qua vẻ bề ngoài có vẻ là một điều sai lầm, nhưng đôi khi, quan sát người khác qua một ánh mắt thông cảm, ta sẽ thấy có lẽ con người cau có ấy, còn đang có nỗi lòng gì chất chứa bên trong mà chỉ cần sự cởi mở và nụ cười thân thiện ta sẽ có thể bước vào thế giới nội tâm ấy để giúp họ và cũng giúp cả ta nữa.( Những hạt mầm định kiến).

Sự thân thiện và hiếu khách làm ta nhớ mãi về một làng quê, ban đầu có vẻ ta đến đó để ngắm cảnh, nhưng khi ra về ta ngắm thêm thứ nữa – sự nhiệt tình, cái hào sảng của người bản xứ. Nhưng qua thời gian, có cái gì đó thay đổi, cảnh thì vẫn cứ thế thôi, chỉ có lòng người thì khác.

“ Nhưng cái gia đình nhỏ kia nhắc tôi nhớ rằng, con người còn dễ bị đánh mất hơn cả thiên nhiên, vì người có khả năng tự mình đánh mất mình.”

(Khoảng khắc của hoa quỳnh)

Gáy Người Thì Lạnh là một tập tản văn của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư, được Nhà xuất bản Trẻ phát hành năm 2017. Tập sách gồm 31 tản văn, mỗi tản văn là một câu chuyện nhỏ, xoay quanh những đề tài đời thường, gần gũi với cuộc sống của con người. Nguyễn Ngọc Tư là một trong những nhà văn nữ nổi bật của văn học Việt Nam hiện đại. Tên tuổi của bà gắn liền với những tác phẩm ngắn, tùy bút có phong cách sáng tạo độc đáo. Tác phẩm của Nguyễn Ngọc Tư thường xoay quanh những đề tài đời thường, gần gũi với cuộc sống của con người. Bà có sự nhạy bén trong việc nắm bắt những trạng thái tinh thần và những cung bậc cảm xúc khác nhau của con người. Ngôn ngữ của bà tinh tế, giàu hình ảnh, mang đậm chất Nam Bộ. Với cách sử dụng ngôn ngữ tinh tế và hài hước, Nguyễn Ngọc Tư đã tạo nên những câu chuyện sâu lắng và đầy ý nghĩa, thể hiện sự nhạy bén trong việc nắm bắt những trạng thái tinh thần và những cung bậc cảm xúc khác nhau của con người. Tác phẩm của bà thường có sức cuốn hút mạnh mẽ, đưa người đọc vào thế giới tư duy và cảm xúc đầy phong phú. Tác phẩm của Nguyễn Ngọc Tư đã được độc giả đón nhận nồng nhiệt và nhận được nhiều giải thưởng văn học quan trọng. Bà là một trong những cây bút tiêu biểu của văn học Việt Nam đương đại, góp phần làm phong phú thêm nền văn học nước nhà. Gáy Người Thì Lạnh của Nguyễn Ngọc Tư là một tập tản văn tinh tế, khám phá sâu sắc những góc khuất trong tâm hồn con người. Qua những câu chuyện ngắn, tác giả đã đưa người đọc đi qua những cung bậc cảm xúc, từ vui buồn, hạnh phúc, đến nỗi buồn, mất mát. Cuốn sách là một món quà tinh thần quý giá, giúp ta tìm thấy sự bình yên giữa cuộc sống vội vã. Trong một thế giới đầy áp lực và hối hả, Gáy Người Thì Lạnh như một lối thoát, đưa ta đến một thế giới khác, nơi thời gian trôi chậm hơn, để ta có thể thưởng thức những điều giản dị, bình thường. Từng trang sách là một hành trình khám phá, đưa ta đến những miền đất mới, những con người mới. Từ những cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên, những khoảnh khắc đời thường, ta nhận ra rằng cuộc sống thật đẹp, dù ở bất cứ nơi đâu, dù trong bất cứ hoàn cảnh nào. Những câu chuyện trong Gáy Người Thì Lạnh không phải lúc nào cũng phải lớn lao, nhưng chúng lại vô cùng đáng quý. Chúng nhắc ta nhớ về những điều giản đơn, về những giá trị đích thực của cuộc sống. Cuốn sách là một lời nhắc nhở về việc tận hưởng từng khoảnh khắc, trân trọng những điều nhỏ bé, và đặt chúng vào tâm hồn. Tôi rất thích cách Nguyễn Ngọc Tư sử dụng ngôn ngữ. Ngôn ngữ của bà giản dị, mộc mạc, nhưng lại rất giàu hình ảnh và cảm xúc. Những câu văn của bà như những bức tranh sinh động, giúp người đọc cảm nhận được những cảm xúc của nhân vật một cách chân thực và sâu sắc. Ở tản văn "Của nhớ và xa", tác giả đã viết về nỗi nhớ của người mẹ dành cho đứa con trai đi xa. Nỗi nhớ ấy chất chứa trong những món đồ vật, trong những kỉ niệm, trong cả những giấc mơ. Ở tản văn "Mùa bông cháy", tác giả đã viết về tình yêu của một đôi trai gái trẻ. Tình yêu ấy mãnh liệt, cháy bỏng, nhưng cũng đầy trắc trở. Ở tản văn "Mưa Vĩnh Hưng", tác giả đã viết về những mảnh đời bất hạnh, những con người bị bỏ rơi, bị coi thường.... Thông qua những câu chuyện nhỏ, Nguyễn Ngọc Tư đã mang đến cho người đọc những suy tư sâu sắc về cuộc sống và con người. Bà cho thấy rằng, cuộc sống vốn dĩ không chỉ có những niềm vui, hạnh phúc, mà còn có những nỗi buồn, khổ đau. Nhưng ngay cả trong những khó khăn, thử thách, con người vẫn luôn tìm thấy những niềm vui, những hy vọng. Gáy Người Thì Lạnh là một tập tản văn nhẹ nhàng, sâu lắng, giàu cảm xúc. Tác phẩm đã để lại trong lòng người đọc những ấn tượng khó phai. Tôi cũng rất thích cách Nguyễn Ngọc Tư xây dựng nhân vật. Nhân vật của bà thường là những người bình dị, gần gũi với cuộc sống của chúng ta. Nhưng chính những người bình dị ấy lại có những tâm hồn cao đẹp, đáng trân trọng. Những câu chuyện trong Gáy Người Thì Lạnh rất gần gũi với cuộc sống của chúng ta. Những câu chuyện ấy khiến chúng ta suy ngẫm về cuộc sống, về con người, về những giá trị của cuộc sống. Tác phẩm "Gáy người thì lạnh" của Nguyễn Ngọc Tư là một hành trình khám phá sâu sắc và thú vị về sự thay đổi của cuộc sống. Mỗi câu chuyện trong tập tản văn này đều là một mảnh ghép của bức tranh đa chiều về những biến đổi của con người và thế giới xung quanh. Từ những thăng trầm nhỏ nhoi trong cuộc sống đời thường đến những sự đảo lộn lớn lao của lịch sử, "Gáy người thì lạnh" đã mang đến cho người đọc những cảm nhận sâu sắc về sự thay đổi không ngừng của cuộc sống. Sự thay đổi có thể mang đến những khó khăn, thách thức, nhưng cũng có thể là cơ hội để con người trưởng thành và hoàn thiện bản thân. Tác phẩm đã khắc họa những nhân vật đầy sức mạnh, những con người đã vượt qua những thay đổi của cuộc sống để tìm thấy hạnh phúc và ý nghĩa của bản thân. Sự thay đổi có thể khiến chúng ta bất an và lo lắng, nhưng nó cũng có thể đem lại sự phấn khích và hy vọng về tương lai. "Gáy người thì lạnh" là một lời nhắc nhở mạnh mẽ về sự khắc nghiệt của thời gian và luân phiên của cuộc sống. Tác phẩm đã kể về những câu chuyện về sự tồn tại và sự tiến hóa, về sự hiện diện và sự biến mất, và về cách mà chúng ta có thể học hỏi và trưởng thành từ những thay đổi không thể tránh khỏi. Tác phẩm là một món quà tinh thần đầy giá trị, giúp người đọc chiêm nghiệm về ý nghĩa của sự thay đổi trong cuộc sống. Mỗi trang sách của "Gáy người thì lạnh" đều là một lời mời gọi người đọc khám phá những góc khuất của tâm hồn và tìm thấy những giá trị đích thực của cuộc sống.

0 điểm

Những giấc ngủ đến bật chợt thường làm con người chìm trong những mộng mị không đầu không cuối. Có những giấc mộng làm chúng ta hạnh phúc mỉm cười một cách đầy mãn nguyện. Lại có những giấc mơ khiến chúng ta đau xót và thẩn thờ… Bất chợt tỉnh giấc, có chút gì đó nuối tiếc, lưng chừng và đầy suy nghĩ.

Tản văn đối với tôi cũng vậy, cái thể loại văn chương ấy sao kỳ lạ lắm đổi. Nó khiến tôi mê đắm không ngừng nghỉ. Tôi có thể đọc tản văn của những nhà văn khác nhau từ ngày này qua tháng nọ. Tôi gặm nhấm từng chút một, chút một những niềm vui, nỗi buồn, sự giận dữ, sự đắng cay và cả những câu hỏi bỏ lửng. Đối với tôi đó là cả một thế giới đầy những cung bậc cảm xúc mà ở đó tôi thấy mình được là chính mình. Tôi có thể được mơ mộng và yêu cái sự mơ mộng đó của mình.

Cuốn tản văn tôi đọc gần nhất là của chị Tư (nhà văn Nguyễn Ngọc Tư). Đã tự bao giờ, tôi luôn cố tìm mua tất cả những gì liên quan đến văn của chị. Đọc hết tất cả những gì chị viết và cố gắng cảm nhận tất cả những điều chị muốn truyền đạt thông qua những tác phẩm của mình. Tôi khóc như một đứa trẻ khi đọc xong “Cánh đồng bất tận” và không hề xấu hổ khi nói về điều đó! Tôi rưng rưng khi đọc “Khói trời lộng lẫy” và thơ thẩn với “Gió lẻ”. Chưa bao giờ chị làm tôi thất vọng. Tôi thấy được trong văn chương của chị có sự đau đớn với thân phận của những con người nghèo khó trên mảnh đất miền Tây nam bộ đầy nắng. Tôi thấy sự xót xa và sự nhảy cảm với từng suy nghĩ, từng hành động, từng lời nói, từng sự thay đổi của con người trong những câu chuyện của chị. Đối với chị, thiên nhiên và cảnh vật cũng là những tâm hồn dễ bị tổn thương và cô độc. Và từ đó mà buồn!

Với “Gáy người thì lạnh” cũng là vậy, không có nhiều sự thay đổi, không đanh thép đầy giận dữ, không sâu cay nhiều tầng nghĩa. Vẫn cái văn phong giản dị ấy, vẫn cách kể chuyện đơn giản mà buồn để não lòng. Ở đâu đó trong từng câu chuyện chị viết ta vẫn tìm thấy sự hóm hỉnh và hài hước đúng kiểu người miền Nam. Đọc “Gáy người thì lạnh” tôi tìm thấy được hình ảnh của mình, niềm mơ ước cháy bỏng được trải nghiệm những nét đẹp của đất nước này theo ý riêng của mình. Tôi tìm thấy tình yêu lạ lùng của tôi dành cho thành phố nơi tôi đang sống. Tôi thấy sự ăn năng đầy bức rức với chính gia đình và người thân của mình. Ngoài ra, tôi còn tìm thấy sự chua xót với nhân tình thế thái và xã hội ngày nay, nhưng được diễn đạt theo một cách rất khác. Tôi còn tìm thấy được nhiều thứ nữa, nhưng có lẽ tôi phải giữ lấy những điều này cho riêng chính bản thân mình. Rốt cuộc, cũng có những điều không bao giờ có thể chia sẽ rộng rãi! Muôn đời vẫn thế!

Bất chợt, thấy cần phải viết một cái gì đó, cần phải làm một cái gì đó và cần phải yêu một ai đó, có điều gáy người thì lạnh mà liệu ta có đủ yêu thương để sưởi ấm tất cả? Làm người sao khó quá!

Đối với những người từng trải qua cái thời đất nước còn khó khăn, thời mà ai cũng nghèo, người ta sẽ cảm nhận chút gì đó thân thương, quen thuộc qua những câu chuyện được chia sẻ. Còn với những người trẻ sinh vào thời đất nước đang thay hình đổi áo, sẽ nhận được sự trân trọng, chút gì đó khiến họ nhận ra rằng ngay cả khi thiếu thốn về vật chất thì tình người vẫn luôn đong đầy.

Màu quá khứ được Nguyễn Ngọc Tư vẽ qua sự tiếc nuối của một phong cách âm nhạc: chất giọng mộc mạc, đầy cảm xúc trên nền nhạc guitar không bị che lấp bởi bất cứ công nghệ hay kỹ thuật nào, khiến người nghe như vút bay theo giọng hát và hơn hết, đó là thứ âm nhạc “mát rượi” giúp lòng người ta thanh mát. Nguyễn Ngọc Tư sinh vào thời bình, lúc chiến tranh chỉ vừa kết thúc, có niềm vui của người chiến thắng và cả tủi nhục của người thua trận, quá khứ ấy được chị kể lại qua những buổi coi phim tài liệu tập thể, những thước phim xước nhì nhằng và gần như người xem đều thuộc từng cảnh, nhưng vượt lên đó chị lại kể về một cuộc sống khác ngoài những thước phim – một góc cuộc sống của người lính phe “địch”.