Chăm chỉ chưa chắc có thể giúp bạn trở nên xuất sắc, nhưng ít nhất cũng kéo bạn ra khỏi vũng lầy của sự kém cỏi. Cho dù bị chê cười như thế nào, đừng bao giờ ngừng cố gắng, đừng bao giờ quên đi quyết tâm thuở ban đầu, cũng đừng từ bỏ. Hy vọng Đừng Mong Cuộc Đời Chiếu Cố, Hãy Nương Tựa Vào Chính Mình của Giang La sẽ tiếp thêm sức mạnh cho bạn vững tin trên con đường bạn đang đi.

Về tác giả:

Giang La tên thật là La Phong. Sau khi bài viết về trải nghiệm của tác giả với kỳ thi cao học được đăng tải, nhan đề “Đừng mong cuộc đời chiếu cố, hãy nương tựa vào chính mình” ngay lập tức trở thành từ khóa được tìm kiếm đứng đầu mạng xã hội Sina Weibo. Thành công này khiến tác giả được biết đến như một người truyền cảm hứng trên mạng xã hội Trung Quốc.

Sách được chia làm nhiều chương cụ thể, dễ theo dõi.

  • Bìa sách đẹp.

  • Nội dung thực tế và gần gũi với độc giả

  • Phong cách hành văn sâu sắc

  • ⅘ stars

Sau đây là một vài cảm nhận của mình về những điểm khiến mình ấn tượng sâu sắc nhất.

PHẦN 1: / ĐỪNG NGẠI SỰ CÔ ĐỘC/

/ĐỪNG VÌ CÔ ĐƠN MÀ VỘI VÀNG TRUY CẦU TÌNH CẢM/

Quan niệm xã hội xưa nay luôn cho rằng, ở độ tuổi nào thì nên sống với độ tuổi đó. Phải đợi đến năm hay mươi, hay ba mươi tuổi thì phải lấy chồng, sinh con, hay đơn giản là phải lập nghiệp thành công, phải trở thành Giám đốc của một công ty bề thế nào đó. Nhưng trên đời này, làm gì có quy tắc nào tuyệt đối, làm gì có quy định đến bao nhiêu tuổi thì phải kết hôn? Lẽ nào khi đã luống tuổi thì bạn không thể yêu đương nữa sao?

Những nguyên tắc như trên thực chất chỉ là quan niệm của người xưa, từ đời này truyền sang đời khác. Chúng ta liên tục bị “tiêm” vào đầu những suy nghĩ cổ hữu như thế, để rồi tự giày vò và tự làm khó chính mình.

Có nhiều người được hỏi rằng, vì sao họ lại vội vàng tìm kiếm một đối tượng để yêu như thế, thường thì các câu trả lời đều na ná nhau như: “Bởi vì tôi sợ cô đơn, tôi muốn tìm một người bầu bạn.”, hoặc là “Bởi vì gia đình tôi ép buộc và quá hà khắc nên tôi đành chấp nhận thỏa hiệp.”

Thật ra, cuộc sống mỗi người sẽ do chúng ta quyết định. Dù mọi quyết định như thế nào thì chúng ta cũng phải cáng đáng và tự chịu trách nhiệm, cho dù kết quả như thế nào đi nữa. Dùng cuộc đời đau khổ để đối lấy cái hình ảnh gia đình hạnh phúc trong mắt người khác thật sự là không đáng.

Có rất nhiều chỉ vì quá vội vã trốn khỏi cảnh cô đơn mà đi tìm một người hoàn toàn không phù hợp với mình, hoặc nghe theo ý cha mẹ mà kết hôn với một người không hề yêu thương mình, cuối cùng chỉ đổi lại sự tổn thương và không hạnh phúc cho cả hai.

Khi còn trẻ, hãy cứ nỗ lực và lao đi. Khi bạn trở nên ưu tú thì lựa chọn dành cho bạn sẽ càng nhiều và những phương án thay thế cũng vì thế mà đa dạng hơn.

Bạn có thể yêu, bạn có thể tìm một đối tượng nhưng nhất định không nên vội vã. Bạn nên biết là có nhiều cách để đối mặt với cô đơn trong cuộc sống, chứ không nhất định phải dùng tình yêu. Đó còn có thể là học tập, rèn luyện sức khỏe,  những mối quan hệ bạn bè thân sơ khác. Không phải tình yêu, mà chính việc biết cách tự làm hài lòng bản thân mới là phương thức đối mặt với cô đơn một cách hiệu nghiệm nhất.

/CUỐI CÙNG BẠN CŨNG VẪN PHẢI ĐI TRÊN CON ĐƯỜNG MÌNH LỰA CHỌN/

Trong cuộc sống, có người chọn cho mình một cuộc sống an nhàn và ổn định, có người chọn cho mình một cuộc đời với những thử thách và khám phá mới, họ sẵn sàng thách thức chính mình, vượt qua bao cam go và khó khăn để tiếp tục phấn đấu và sẽ có những người không biết tự hài lòng với chính cuộc sống của mình, lúc nào cũng than vãn và bình phẩm về cuộc đời của người khác.

Dù bạn có lựa chọn như thế nào thì cuộc sống này bạn cũng vẫn phải chịu trách nhiệm 100%. Không ai có thể can thiệp hay giúp đỡ gì được bạn. Cho dù có bạn bè thân thiết, vợ chồng son sắt hay mối quan hệ cha mẹ tình thâm thì cũng chỉ hỗ trợ cho bạn trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, phần còn lại bạn phải tự mình chịu trách nhiệm.

Bạn sẽ thường hay nghe những người xung quanh hay nói thế này: “Ôi, tại sao họ có thể thành công nhờ mối quan hệ nhỉ?”, “Vì sao tôi lại nghèo như thế?”. “Vì sao đời tôi lại thê lương đến vậy?”. Lúc nào họ cũng suy nghĩ hạn hẹp như thế, trách sao cuộc đời họ cứ bế tắc.

Tôi nghĩ rằng, vì sao bạn có thời gian để than thân trách phận mà lại không có thời gian nỗ lực? Cuộc sống này sẽ “gài” bạn vào những tình huống trớ trêu, nhưng nó chưa bao giờ chặn đứng cơ hội tiến lên của bất kỳ ai. Chỉ có bạn tự buông bỏ chính mình mà thôi.

Nếu bạn muốn có thứ gì đó thì hãy tự lực cánh sinh mà lao ra tranh đấu với cuộc đời.

Mỗi người mỗi một lựa chọn, trước khi trách cứ cuộc đời này bất công, bạn có bao giờ tự hỏi mình đã nỗ lực đủ chưa? Liệu mình đã làm hết sức hay chưa? Liệu mình đã biết đấu tranh cho lý tưởng của mình hay chưa? Không có khởi đầu nào là quá muộn màng, chỉ có những kẻ quá lười biếng để đổi thay. Chỉ cần bạn không dừng lại, tiếp tục tiến về phía trước, chưa một lần nản chí thì cuộc sống cũng sẽ không phụ lòng bạn đâu.

Chính vì vậy, cho dù bạn quyết định lựa chọn cho mình một cuộc sống như thế nào thì hãy có can đảm để gánh vác cả những hậu quả và những trách nhiệm kèm theo trong từng sự chọn lựa. Đừng phó mặc số phận mình cho ai khác.

Mỗi người vẫn phải tự đi trên con đường của chính mình. Trên đường mình đi gặp những ổ gà hay hố sâu cũng phải tự mình tìm cách vượt qua, chẳng ai có thể giúp bạn được mãi. Giống như mũi tên bắn đi rồi không thể thu lại,  một khi đã lựa chọn rồi phải nỗ lực mà làm cho tốt.

/KIÊN TRÌ VỚI CON ĐƯỜNG MÌNH CHỌN, BẤT CHẤP NGHI KỴ CỦA NGƯỜI ĐỜI/

Đôi lúc ta cần sự nghi kỵ của người đời như một động lực giúp ta tiến về phía trước. Khi làm những việc mà người khác không thể, ta mới có cảm giác mình thực sự thành công.

Khi theo đuổi bất cứ điều gì, dù là đam mê nhiệt huyết dâng trào cho một sở thích nào đó thì đôi khi trên con đường theo đuổi chúng, bạn cũng sẽ bắt gặp những ý kiến trái chiều, những bàn tán xôn xao của dư luận, thậm chí là chỉ trích từ gia đình. Họ sẽ bảo rằng: “Cái này khó lắm, cậu nên từ bỏ đi.”, “Cái này không dành cho cậu”, vv.

Một người có mục tiêu rõ ràng là người sẽ bỏ qua những lời nói gièm pha và bắt đầu tự đi trên con đường mình đã chọn. Cho dù có gặp bao nhiêu gập ghềnh và gánh nặng, họ cũng sẽ quyết tâm đi đến cùng. Họ biết rằng, chỉ có tự nỗ lực và phấn đấu vươn lên, tự quyết định con đường và vận mệnh của chính mình mới là bằng chứng thuyết phục nhất để chứng minh với thế giới rằng họ đã sai khi đã phán xét bạn quá nhanh.

Đôi khi, để hóa giải sự nghi kỵ và coi thường của người đời, không thể chỉ thông qua cách giãi bày mà mong họ hiểu được cho bạn - quan trọng hơn, bạn phải dám hành động, dám chịu áp lực và dám kiên trì cho đến khi ra được thành quả.

Đôi khi bạn phải giữ trong mình một năng lượng tích cực nhất có thể để có thể tự khích lệ bản thân và đối mặt với thế giới khắc nghiệt này. Chỉ có khi trải nghiệm, bạn mới biết con đường bạn chọn có thật sự phù hợp với bạn không. Chỉ có bạn mới có thể nếm trái ngọt chính nỗ lực mình mang lại. Không ai có thể gánh vác hay chịu trách nhiệm về cuộc đời bạn đâu.

Đừng sống theo kỳ vọng của xã hội, vì nếu làm một việc mà người khác bày ra cho bạn hoặc làm một việc gì mà bản thân không thích cũng giống như phải ở bên một người mà mình không yêu thương, một giây bên nhau cùng là gắng gượng, chưa kể đến bản thân sẽ mệt mỏi vô cùng. Nếu yêu một người, dù dành trọn đời bên người ấy cũng là tự nguyện, cho dù sau này có bị ruồng bỏ cũng không hối tiếc. Rốt cuộc bạn có hạnh phúc hay không, câu trả lời này chỉ có bạn có lời đáp mà thôi.

Trong cuộc đời mỗi người, mỗi lựa chọn đều ít nhiều ảnh hưởng đến toàn bộ quãng đời về sau. Mỗi người chỉ được sống một lần nên hãy lựa chọn thật kỹ càng. Nếu cứ gắng đi trên con đường người khác kỳ vọng, bạn có chắc là mình sẽ hạnh phúc không?

PHẦN 2: MỘT TRÁI TIM MỀM MỎNG GIỮA CUỘC ĐỜI THÔ RÁP

 /MỖI PHÚT CHIA LY ĐỀU CẦN ĐẾN DŨNG KHÍ/

Trà đạo Nhật Bản có một khái niệm là “nhất kỳ nhất hội”, nghĩa là mỗi một lần hội ngộ đều là mối nhân duyên chỉ đến một lần rồi thôi. Từng người chúng ta gặp, từng cuộc gặp gỡ ta có hôm nay biết đâu ngày mai sẽ không còn nữa. Chẳng ai biết trước điều gì đang chờ đợi chúng ta trong tương lai. Điều duy nhất chúng ta có thể làm là trân quý từng giây phút hiện tại, trân quý tất thảy những điều xảy ra trước mắt, đặc biệt là những người thân yêu xung quanh.

Trong cuộc sống của mình, có những lần từ biệt là mãi mãi. Chỉ tiếc nuối là những giây phút hiện tại cùng nhau không trân trọng và dành cho nhau những cái ôm chân thành, đến khi chia xa thì lại nuối tiếc vô cùng.

Dù cho mỗi phút chia tay có thể không phải là một lần sinh ly tử biệt. Nhưng ai dám chắc rằng lần chia tay đó có phải là lần cuối cùng từ biệt hay không?

Vì vậy, khi có thể hãy trân quý những giây phút bên nhau. Hãy nhớ mỗi cuộc hội ngộ đều có thể chỉ diễn ra một lần. Khi chúng ta gặp nhau, hãy đối xử với nhau một cách chân thành. Dành cho nhau những cái ôm chân thành, nụ cười không keo kiệt và mang đến cho nhau những ký ức đẹp.

/HÃY THÔNG CẢM VÀ BAO DUNG CHO NGƯỜI KHÁC/

Điều này có nghĩa là trong cuộc sống, chúng ta sẽ gặp vô vàn loại người. Họ mang trong mình những nguồn năng lượng tích cực và tiêu cực khác nhau. Mỗi người đều có một câu chuyện riêng, bạn chưa từng trải qua làm sao thấu hiểu và bạn có tư cách gì để đánh giá và bình phẩm về cuộc đời người khác.

Trong cuộc sống này, năng lượng tích cực không tự nhiên mà có, đồng thời năng lượng tiêu cực cũng không tự nhiên sinh ra. Đằng sau mỗi loại năng lượng tiêu cực là một câu chuyện sâu sắc. Mỗi lần thấu hiểu câu chuyện của người khác là một lần tự cảnh tỉnh cuộc sống của chính bản thân mình. Bạn không những chẳng bị ảnh hưởng, trái lại còn thêm cảm tạ vì bạn có phần may mắn hơn người khác. Bởi khi hiểu thêm một hoàn cảnh, bạn có thể chuẩn bị sẵn phương án phản ứng khi nó xảy đến với mình.

Không ai gặp thuận lợi may mắn cả đời. Cuộc đời sẽ gặp những điều không như ý và những điều không thuận lợi. Nếu bạn chưa trải qua những ma sát trong cuộc đời thì nó sẽ không coi như một cuộc đời hoàn chỉnh. Nếu cuộc đời có niềm vui thì tất nhiên sẽ có những nỗi buồn. Thành phố chỉ có ngày năng thôi là chưa trọn vẹn, cuộc đời chỉ có niềm vui thì không thực tế.

Đối với con người cũng vậy. Họ mang mình một năng lượng tiêu cực không có nghĩa là bạn xa lánh và cô lập họ. Nếu chuyện gì trong đời khiến cho bạn không vui, nhất định chống lại và gạt bỏ nó thì đó chỉ là cách làm của trẻ con. 

Người thực sự trưởng thành không sợ bóng tối, càng không sợ những năng lượng tiêu cực. Nếu bạn còn e dè những điều đó, làm sao có thể luận bàn chuyện cuộc đời. Một người có tâm trưởng thành sẽ không dễ dàng xa rời một người. Con người cần chọn cách trải qua chứ không phải là trốn chạy. 

Đối với cuộc đời mỗi người, bạn cần học cách tôn trọng và thấu hiểu cho những gì người khác trải qua. Ai cũng sẽ có lúc gặp trắc trở, và khả năng sẽ trở thành những chuyên gia phát tán năng lượng tiêu cực. Nếu bạn vì lý do đó mà rời xa hay từ bỏ một người thì sau này chắc chắn một điều sẽ không còn ai muốn kết bạn với bạn nữa. Bạn cần học cách đối mặt và tìm cách hóa giải. Khi gặp vấn đề thì hãy dũng cảm đối mặt và tôn trọng người khác.

Thế giới muôn hình vạn trạng, mọi sự vui buồn trong quá trình trưởng thành của mỗi người đều là một kiểu trạng thái. Nhưng mỗi người đều sở hữu những khả năng vô hạn và những cơ may không ai đoán định nổi. Có thể một ngày nào đó, người bạn từng xa lánh trong chợp mắt lại trở thành quý nhân mà bạn không thể với tới, đó mới là trò đùa của tạo hóa.

/ĐÁNH MẤT TÌNH YÊU KHÔNG ĐÁNG SỢ, ĐÁNH MẤT CHÍNH MÌNH MỚI LÀ CHÍ MẠNG/

Trong tình yêu, dù bất kể là ai, thì chúng ta cần phải biết điều tiết khi cho đi, không thể ngốc nghếch mà cho đi tất cả, không giữ lại cho bản thân bất cứ điều gì.

Bạn có thể yêu, nhưng tuyệt đối không tự bỏ rơi chính mình. Khi tình yêu đến, bạn sẵn sàng đón nhận, nhưng khi tình yêu đi bạn cũng cần có dũng khí để tiễn chúng đi. Một người yêu đến mức mù quáng là người yêu đến chết đi sống lại, sau đó rơi vào hố sâu tuyệt vọng khi bị đối phương bỏ rơi.

Tình yêu rất tuyệt vời nhưng bạn cần nhìn vào thực tế. Tình yêu là cả hai cùng nhau vượt qua những chông gai và khó khăn trong cuộc sống. Vì tiền đồ của đối phương mà cùng nhau nỗ lực và trưởng thành.

Tuy rằng tình yêu rất tuyệt diệu nhưng nếu cả ngày chỉ quẩn quanh bên nhau nói chuyện tình yêu rồi đánh mất luôn tương lai của hai đứa, tình yêu như vậy thì có ý nghĩa gì? Chỉ bởi vì đa số những người đang yêu đang chọn cách dành cả ngày quấn quýt bên nhau nên chắc chắn tình yêu sẽ như vậy sao?

Mong bạn đủ mạnh mẽ để dám yêu và dám từ bỏ.  Không ít những cặp đôi chia tay nhau vì những vụn vặt trong cuộc sống, sau đó họ không thể vực dậy sau sang chấn tâm lý và hệ lụy của mối tình rạn vỡ. Một người không đánh mất chính bản thân mình là người có thể lạc quan và vui vẻ trở lại, yêu lấy bản thân và bắt đầu một cuộc sống mới. Thời gian có thể không thể chữa lành tất cả mọi thứ trong lòng bạn, chúng chỉ có thể làm dịu bớt nỗi đau. Chỉ có bạn mới có thể tự chữa lành và tự giải thoát cho chính mình mà thôi.

Cuộc sống này đâu chỉ có tình yêu. Bạn vẫn còn có những thứ khác để quan tâm và tận hưởng. Khi tình yêu đi, bạn vẫn còn lại chính mình.

PHẦN 3: SỐNG BỊ ĐỘNG LÀ THUA CUỘC

/SỐNG ĐỪNG QUÁ MIỄN CƯỠNG NHƯNG CẦN KỸ LƯỠNG/

Câu trên tức là cuộc sống không chỉ đơn giản là tồn tại mà ám chỉ đến việc cách chúng ta sống. “Sống” là mục đích của chúng ta trên cõi đời này. Nhưng mỗi người sẽ có những cách sống khác nhau. Có những người chọn cho mình một cuộc sống bình yên, không có gì nổi bật, nhưng cũng có người chọn cho mình một cuộc sống rực rỡ và muôn màu.

Sống đừng miễn cưỡng tức là chúng ta không cần đi theo số đông, không nhất thiết khi thấy ảnh bạn bè đăng lên Facebook lại vội vàng kết luận cuộc sống của họ chỉ toàn màu hồng; hay khi thấy một cô bạn đăng ảnh đi du lịch đây đó, sống hết mình cùng với đám bạn thân trong suốt thời thanh xuân của mình thì lại cảm thấy ganh tỵ và cho rằng cuộc sống của mình quá thê thảm và ảm đạm. Miễn cưỡng là khi bạn cố hết sức để giống như họ. Có thể nhìn bề ngoài thì có vẻ bạn đang hạnh phúc, nhưng thực tế trong sâu tâm hồn thì lại trống rỗng và cô đơn.

Sống kỹ lưỡng là một kiểu phong cách sống bạn nên dung nạp vào cuộc sống của mình càng sớm càng tốt. Không nhất thiết phải đi theo đám đông, nhưng cũng làm mất đi vẻ đẹp mà cuộc sống này mang lại. Đôi khi, cuộc sống của bạn cũng cần có sự chỉn chu và pha một chút tinh tế.

Có nhiều khi không phải cuộc sống khó khăn mà bởi chính làm cho cuộc sống trở nên cực khổ, tất cả đều trách chính bản thân bạn. Hơn nữa, việc một người có sống tinh tế hay không, thực sự không liên quan đến địa vị hay tiền bạc.

Sống cần chút niềm vui, và ý thơ để khiến cho sự tồn tại của bạn thêm phần ý nghĩa. Đừng quá cứng nhắc, cũng như đừng bỏ lỡ những cơ hội để được làm mới chính mình. Để sống một cuộc đời muôn màu muôn vẻ, thỉnh thoảng đi du lịch ngắn ngày, ăn một bữa phong cách Nhật Bản, cùng bạn bè đi xem phim. Tất cả những điều này, bạn đều có thể làm được. Đó là lý do vì sao cuộc sống đôi khi cần có tính “nghi thức” để khiến cho một ngày của bạn khác với mọi ngày.

Mình thường hay bị xúc động với những mảnh đời khổ cực trong cuộc sống, đó có thể là cô quét lá bên ven đường, những công nhân xây dựng hay làm hồ. Cuộc sống của họ vất vả, thu nhập của họ hoàn toàn không cao, nhưng họ hiểu và yêu thương cuộc sống. Họ có thể khiến cho cuộc sống của mình chất lượng tương đương với những người có thu nhập cao gấp trăm lần họ. Mua một nhành hoa về trưng bày trong phòng, dạo phố cùng con ăn kem trên con đường rộng thênh thang, chăm sóc cho tổ ấm của mình chỉn chu và sắp xếp mọi thứ ngăn nắp luôn là một niềm vui với họ. Đó mới gọi là tận hưởng cuộc sống.

 PHẦN 4: CHỈ CẦN BẠN MUỐN THAY ĐỔI THÌ KHÔNG BAO GIỜ LÀ QUÁ MUỘN

 /TƯƠNG LAI THẾ NÀO KHÔNG QUAN TRỌNG, QUAN TRỌNG LÀ HIỆN TẠI BẠN SỐNG CÓ TỐT HAY KHÔNG?/

Thông điệp truyền tải trong câu chuyện là nếu muốn tương lai của bạn rực rỡ và ngày càng tốt đẹp hơn thì cách tốt nhất là tập trung cho hiện tại hay làm tốt những việc trước mắt đã. Đừng mơ tưởng đến tương lai xa xôi trong khi hiện tại, ngay cả những việc nhỏ bạn cũng làm nổi.

Câu chuyện từ chính cuộc đời của tác giả đã khiến cho chính mình, thậm chí là cả bạn thức tỉnh. Ngay từ khi bắt đầu đi làm, trải qua nhiều thăng trầm, những khó khăn và có những lúc tuyệt vọng. Tác giả đã nhiều lần cảm thấy chán nản, cảm thấy công việc này liệu trong tương lai có tốt đẹp hơn không. Trong lúc làm việc thì chểnh mảng và qua loa, mắc nhiều sai lầm. Tuy nhiên, khi được có cơ hội tiếp xúc với các tiền bối trong công ty thì tư duy của tác giả đã ngày càng thay đổi và trở nên chín chắn hơn.

Anh từng có tâm sự với tiền bối rằng: 

“Hiện tại, em đã mất đi nhiệt huyết như lúc ban đầu. Em cảm thấy vô cùng chán chường với cuộc sống lặp đi lặp lại này. Em không biết tương lai liệu có thể sống tốt được không, hay cuối cùng sẽ trở về tay trắng?”

Tiền bối chỉ nói với anh rằng: “Bây giờ đến công việc hiện tại mà em còn bất cẩn như vậy mà còn bận nghĩ chuyện tương lai có tốt đẹp hay không, chẳng phải là em đang lo bò trắng răng sao?”

Nếu sống tốt ngày hôm nay thì em mới có đủ tư cách để nói chuyện ngày mai chứ. Nếu như hôm nay em sống thê thảm, đừng nói đến người khác, ngay cả chính em cũng không thể tin rằng mình sẽ có tương lai xán lạn.

Thật vậy, chỉ khi bạn có thể tập trung hành động cho những giây phút hiện tại thì tương lai tốt đẹp sẽ nằm trong tay bạn.

Nếu như sau này bạn muốn trở thành giám đốc bộ phận nhưng đến một bản Powerpoint đẹp mắt mà bạn còn không làm nổi, rồi cả ngày chỉ ôm mộng tưởng về tương lai thì e rằng, giấc mơ sẽ mãi mãi nằm ngoài tầm với. Những gì bạn có quá ít ỏi, còn những điều bạn muốn thì quá nhiều. Bạn nên nhớ, cuộc sống của bạn hôm nay sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến hạnh phúc của bạn ngày mai.

Cái chúng ta thiếu không phải là khao khát mà là sự kiên trì để có thể nỗ lực làm đến cùng, cho đến nơi đến chốn. Muốn biết tương lai của bạn như thế nào, trước hết bạn phải để tâm và đầu tư vào cuộc sống hiện tại của bạn trước đã.

Hơn hai mươi tuổi phải biết cách dám tiêu tiền để đầu tư cho bản thân, như vậy mới có đủ động lực mà kiếm tiền nhiều hơn. Quá quan tâm đến tương lai chỉ có thể mang đến lo âu và áp lực không cần thiết cho mình ở hiện tại.


/SỐNG CÓ MỤC TIÊU VÀ TẬP TRUNG VÀO LỰA CHỌN CỦA MÌNH/

Có một câu chuyện từ chính tác giả như thế này. Thời gian trước, có một cô bạn đến hỏi anh mấy đầu sách hay nên đọc. Anh dành nguyên thời gian một buổi sáng rồi chọn cho cô ấy mười đầu sách. Kết quả cuối cùng khi hỏi lại thì cô nàng lại nói: “Công việc bận quá nên chẳng có thời gian đọc hết”. Trong lòng anh không khỏi chút thất vọng vì đã dày công sức bỏ nguyên một buổi sáng để chuẩn bị cho cô ta.

Sau một hồi tìm hiểu thì anh thấy rằng, do vì cô ấy có quá nhiều lựa chọn tại cùng một thời điểm. Cô vốn dĩ đọc cuốn sách A trong hai ngày nhưng mới đọc được một phần ba cuốn sách thì trong lòng đã nghĩ đến cuốn B, cứ nghĩ rằng cuốn B sẽ càng thú vị. Sau đó, cô quẳng cuốn A đi để đọc cuốn B. Nhưng cuốn B thì có vẻ không thú vị lắm nên cô chuyển sang cuốn C. Cứ thế mười cuốn sách cô đều đọc qua nhưng chẳng có cuốn nào đọc cho trọn vẹn.

Chúng ta cũng có những vấn đề tương tự như vậy. Nhiều người đặt cho mình quá nhiều mục tiêu một cách phi thực tế, để rồi kết thúc trong chán chường. Trong quá trình hoàn thành mục tiêu, chúng ta dễ bị phân tâm bởi quá nhiều thứ xung quanh.

Không phải có quá nhiều lựa chọn là càng tốt bởi vì quá nhiều sẽ khiến cho ta bị phân tán độ tập trung. Dành thời gian cho một việc duy nhất trong cùng một thời điểm sẽ giúp cho ta đạt thành công nhanh hơn.

Chắc hẳn các bạn cũng đã từng trải nghiệm cảm giác “không biết phải lựa chọn như thế nào” khi đi vòng quanh siêu thị rồi phải không? Trong các khu vực bán hàng, có quá nhiều sản phẩm, mẫu mã và nhiều mức giá khác nhau. Khi mua bất cứ món gì, các bạn sẽ có xu hướng do dự và chần chừ vì có quá nhiều lựa chọn, không biết đâu mới là chất lượng tốt nhất. Kết quả là, sau khi đi shopping xong các bạn cũng không thể lựa chọn cho mình món đồ ưng ý nhất.

Riêng cá nhân mình, khi chuẩn bị mua những món đồ cần thiết thì mình sẽ lên một danh sách các mục cần phải mua, sau đó khi đến nơi chỉ cần mua những gì trong danh sách, sau đó ra về. Không đi vòng quanh và mua những thứ không cần thiết. Hay nói cách khác, mình có mục tiêu trong đầu, sau đó chỉ cần chuyên tâm thực hiện thôi.

Đối với bạn cũng thế. Khi làm bất cứ điều gì, bạn cần có mục tiêu rõ ràng. Tập trung toàn bộ thời gian và công sức vào một nhiệm vụ hay một đầu việc thôi. Đừng cố gắng làm quá nhiều thứ cùng một lúc.

Trong thế giới hiện đại với chủ nghĩa tiêu dùng như hiện nay, bạn cần có sự kiểm soát bản thân thật tốt, chọn lựa cho mình những việc quan trọng để tập trung vào. Kênh truyền hình rất nhiều, nhiều sản phẩm điện tử để lựa chọn, nhưng cuối cùng sao chúng ta không hạnh phúc? Câu trả lời này chỉ có bạn trả lời được mà thôi.

Để sống một cuộc sống vui vẻ và tự do, chuyên gia quản lý đồ đạc người Nhật Hideko Yamashita đã đưa ra phương pháp “Đoạn - Xả - Ly”. Trong đó, “Đoạn” là không mua và không lấy những thứ mình không cần. “Xả” là xử lý những đồ đạc không cần dùng đến trong nhà, “Ly” là đoạn tuyệt cảm giác ham mê vật chất để cuộc sống của bạn thư thái và tự do hơn.

PHẦN 5: KHÔNG NGỪNG NỖ LỰC VÌ CUỘC SỐNG MÀ MÌNH MONG MUỐN

/NHỮNG ĐIỀU KHIẾN BẢN THÂN BẠN THÁN PHỤC CHÍNH LÀ ĐỘNG LỰC ĐỂ BẠN TIẾN LÊN/

Tiến về phía trước dù chỉ một bước thôi cũng có thể khiến cuộc sống của bạn đổi khác.

Trong cuộc sống, chúng ta thường không thể phân biệt sự khác nhau giữa ngưỡng mộ và ganh tỵ như thế nào. Chúng ta ngắm nhìn cuộc sống của người khác, sau đó tự chê trách chính mình vì đã không được một cuộc đời rực rỡ như họ.

 Những điều khiến bạn ngưỡng mộ là những điều bạn muốn có được; còn những điều khiến bạn ghen tỵ là những điều bạn muốn nhưng không thể có được.

Nhiều người ngưỡng mộ người này có vóc dáng đẹp, ngưỡng mộ người kia nhận được học bổng, ngưỡng mộ người này được chu du khắp nơi. Nhưng tất cả chỉ dừng lại ở mức độ nói miệng mà thôi. Thực chất, bạn hoàn toàn có thể trở thành con người khiến người khác ngưỡng mộ mà.

Nếu bạn ngưỡng mộ một cơ thể đẹp thì ngay bây giờ hãy hạn chế những đồ ăn giàu calo. Nếu bạn ngưỡng mộ người ta tài giỏi lãnh được học bổng thì hãy từ bỏ thói lười biếng và lề mề ngay bây giờ. Nếu bạn ngưỡng mộ người ta trèo đèo lội suối, được chiêm ngưỡng bao nhiêu cảnh đẹp ở khắp nơi thì ngay bây giờ đừng có ru rú trong nhà và bỏ cả thói quen dành nguyên ngày mở máy tính cày game nữa.

Ngưỡng mộ không chỉ thể hiện bằng lời nói, mà hãy cố gắng nỗ lực thu hẹp khoảng cách với người ta bằng hành động đi chứ. Bạn hoàn toàn có thể thay đổi cuộc đời mình và trở thành người mà bạn mong muốn, khiến ai cũng trầm trồ và tán thưởng. Đôi khi tất cả chúng ta thiếu chỉ đơn giản là một sự bắt đầu.

/THỰC CHẤT SỰ ỔN ĐỊNH CỦA BẠN CHỈ LÀ NHÌN QUA RẤT ỔN MÀ THÔI/

Đại ý là khi làm bất kỳ công việc nào thì chúng ta khó tránh khỏi những nguy cơ tiềm tàng có thể xảy đến với bạn bất cứ lúc nào. Làm một công việc ổn định không có nghĩa là bạn không có nguy cơ bị đào thải vào một ngày không xa.

Rất nhiều công ty khi tuyển dụng đều mong muốn nhân viên tạo ra nhiều giá trị nhất. Cuộc đời luôn có những điều bất như ý và những điều khó dự đoán trước. Nếu như một ngày nào đó, công ty đứng trên bờ vực bị phá sản hay tinh giảm nhân sự, thì liệu vị trí hiện tại của bạn có còn giữ nguyên vẹn nữa hay không? Hay đến lúc đó, bạn bị cho “ra rìa” và phải chuyển sang đơn vị công tác mới?

Cuộc sống này luôn đầy rẫy những nguy cơ, sự dễ chịu trước mắt có thể trở thành hố chôn tương lai của bạn. Vậy nên, bạn không nên sống quá vô tư, luôn phải đề cao cảnh giác trước những mối đe dọa có thể ập đến bất cứ lúc nào.

Cá nhân mình đã từng trải nghiệm và chứng kiến biết bao nhiêu người bị cắt giảm nhân sự khi công ty gặp biến cố hoặc kinh doanh không suôn sẻ. Công việc thường ngày, đặc biệt là công việc hành tính tám tiếng mỗi ngày, lặp đi lặp lại, nhìn bề ngoài thì có vẻ bận rộn vậy thôi nhưng thực chất chúng ẩn chứa những nguy cơ tiềm tàng mà bạn chưa để ý tới.

Nếu ngay bây giờ, giây phút hiện tại này bạn không cố gắng, không tự phát triển bản thân cũng như không nâng cao năng lực thì sớm hay muộn, vị trí của bạn sẽ bị thay thế rất nhanh, thậm chí khả năng bị đào thải là rất cao. Con người cần tiến bộ đi lên, tạo ra giá trị nhất cho xã hội. Nếu không học hỏi, liên tục nâng cao khả năng thì bạn sẽ đi mất giá trị trong xã hội này.

Nhiều người hay nghĩ rằng công việc trong chính phủ hay nhìn qua là rất ổn, nội bộ cũng không tranh đấu quyết liệt như trong các doanh nghiệp tư nhân, nhưng không có nghĩa là không có nguy cơ. Tương lai không ai đoán định được, nếu bây giờ quá an nhàn và theo đuổi sự ổn định thì tương lai của bạn chắc chắn sẽ không có khởi sắc tốt.

Trong cuộc sống, thê thảm nhất không phải là đau khổ mà là tê liệt bất động. Nó khiến bạn nảy sinh những cảm giác sai lệch, đồng thời chấp nhận cuộc sống an yên đó.

Lời kết

Cuộc sống là cuộc hành trình dài, trong đó chỉ có bạn mới là người viết nên vận mệnh của chính mình. Khi bạn trưởng thành và không ngừng nỗ lực và phấn đấu thì cuộc sống sẽ không bao giờ bạc đãi bạn đâu. Hy vọng Đừng Mong Cuộc Đời Chiếu Cố, Hãy Nương Tựa Vào Chính Mình của Giang La sẽ giúp bạn vượt qua những rào cản trong tư duy và bắt đầu thay đổi cuộc sống theo chiều hướng tích cực nhất.

Review chi tiết bởi: Tuyết Sơn

Hình ảnh: Tuyết Sơn

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

Bạn đam mê viết lách, yêu thích đọc sách và muốn lan toả văn hoá đọc tới cộng đồng của YBOX.VN? Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link: http://bit.ly/bookademy_ctv

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ “Tên tác giả - Bookademy”. Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

-----------------

Xem thêm

Là một điển hình của hình ảnh người trẻ vất vả tạo dựng sự nghiệp nơi đất khách quê người, cuốn sách của Giang La tập hợp những câu chuyện đời thường mà tất thảy người trẻ đang bước vào giai đoạn lập nghiệp đều có thể đồng cảm. Nhưng không giống với nhiều người trẻ có thể xem “những câu chuyện đời thường” đó là chuyện nhỏ mà bỏ qua, tác giả lại coi những tình huống mà mình gặp phải là những trải nghiệm quý giá để anh suy ngẫm và rút ra những kinh nghiệm sống cho riêng mình. Nhờ vậy mà ngày càng bồi đắp thêm năng lực trí tuệ và tâm hồn, để đến một ngày Giang La có thể ngồi xuống và viết lại tất thảy những điều tâm đắc vào một cuốn sách nho nhỏ gửi tới những người trẻ đồng trang lứa cũng đang gặp phải nhiều khúc mắc trong cuộc sống. Với chúng mình, điều tuyệt vời nhất của cuốn sách này là Giang La, tuy là người trẻ với một tâm hồn giàu cảm xúc, lại không hề để cuốn sách của mình bị sa đà vào cảm giác buồn bã hay chán ghét thực tại cuộc sống. Mà trái lại, từ dòng đầu tiên cho tới dòng cuối cùng, cuốn sách luôn luôn mang tới cho người một tinh thần lạc quan, niềm cảm mến dành cho những suy nghĩ sâu sắc đến từ một chàng trai trẻ và quan trọng hơn cả bản lĩnh vượt khó bất chấp mọi gian nan.

Đừng mong cuộc đời chiếu cố, hãy nương tựa vào chính mình. Đừng để mạng xã hội vắt kiệt thanh xuân của bạn. Bạn cứ lướt mạng xã hội, đọc biết bao những câu chuyện của bao người khác rồi cuối cùng lại quên đi cách sống cuộc sống của mình sao cho tốt. Một người một khi đã đánh mất bản thân mình thì dù có cập nhật bao nhiêu tin tức của bạn bè thì cũng không cập nhật nổi tương lai của chính mình. Tôi bắt gặp cảm xúc của mình thông qua những mẩu chuyện nhỏ được kể lại một cách nhẹ nhàng, lắng đọng trong cuốn tản văn của nhà văn Giang La mang tên “Đừng mong cuộc đời chiếu cố, hãy nương tựa vào chính mình”. Những câu chuyện được viết nên từ chính cuộc đời tác giả và từ những trải nghiệm của tác giả trên đường đời để dành cho người trẻ, và người đã-từng-trẻ, về những năm tháng thanh xuân đầy hoang mang, khi tâm trí ta lấp đầy bởi những câu hỏi cần lời giải đáp nhưng luôn căng tràn năng lượng sống tích cực. Bạn có nhận thấy rằng, giờ đây lướt mạng xã hội gần như trở thành trạng thái bình thường trong cuộc sống của rất nhiều người. Nhưng những thứ ấy có thật sự mang ý nghĩa gì không? Thực tế, lượng thông tin bạn thu thập được trong khi lướt mạng xã hội gần như bằng không. Vậy thì tại sao bạn không dùng khoảng thời gian quan tâm đến cuộc sống của người khác đó để chăm chút cho chính bản thân mình? Xuyên suốt cuốn sách là những câu chuyện ngắn nhẹ nhàng, giản dị nhưng đều khiến chúng ta phải thực sự suy ngẫm lại hành trình của mình. Bên cạnh đó, mỗi chia sẻ, trải nghiệm của tác giả dù khó khăn những vẫn đầy nội lực, làm tôi cảm nhận được tinh thần sống lạc quan khi đứng trước những điều tưởng chừng rất khó vượt qua, luôn vươn lên trong mọi hoàn cảnh mà tác giả muốn truyền tải đến người đọc. Và điều đó làm tôi thay đổi về mặt tư duy, rằng cứ lướt qua lướt lại mạng xã hội chỉ có thể khiến sự trống trải trong bạn nâng lên một cấp độ mới. Nhưng mạng xã hội đâu có lỗi, lỗi là ở bạn, bạn đã nhầm lẫn coi mạng xã hội ấy là cuộc sống của mình. Mạng xã hội không giả dối, thứ giả dối phải chăng là tâm lý của con người trên trang mạng xã hội đó thôi. Cứ như vây, chi bằng bạn bình tâm lại, học hành cho tốt và làm việc chỉn chu. Đừng để mạng xã hội vắt kiệt thanh xuân, bức tử tương lai của bạn, khiến tương lai của bạn lại khinh thường chính mình ngày hôm nay.

Cuộc sống này luôn đầy rẫy những nguy cơ, sự dễ chịu trước mắt có thể trở thành hố chôn tương lai của bạn. Vậy nên, bạn không nên sống quá vô tư, luôn phải đề cao cảnh giác trước những mối đe dọa có thể ập đến bất cứ lúc nào. Cá nhân mình đã từng trải nghiệm và chứng kiến biết bao nhiêu người bị cắt giảm nhân sự khi công ty gặp biến cố hoặc kinh doanh không suôn sẻ. Công việc thường ngày, đặc biệt là công việc hành tính tám tiếng mỗi ngày, lặp đi lặp lại, nhìn bề ngoài thì có vẻ bận rộn vậy thôi nhưng thực chất chúng ẩn chứa những nguy cơ tiềm tàng mà bạn chưa để ý tới. Nếu ngay bây giờ, giây phút hiện tại này bạn không cố gắng, không tự phát triển bản thân cũng như không nâng cao năng lực thì sớm hay muộn, vị trí của bạn sẽ bị thay thế rất nhanh, thậm chí khả năng bị đào thải là rất cao. Con người cần tiến bộ đi lên, tạo ra giá trị nhất cho xã hội. Nếu không học hỏi, liên tục nâng cao khả năng thì bạn sẽ đi mất giá trị trong xã hội này. Nhiều người hay nghĩ rằng công việc trong chính phủ hay nhìn qua là rất ổn, nội bộ cũng không tranh đấu quyết liệt như trong các doanh nghiệp tư nhân, nhưng không có nghĩa là không có nguy cơ. Tương lai không ai đoán định được, nếu bây giờ quá an nhàn và theo đuổi sự ổn định thì tương lai của bạn chắc chắn sẽ không có khởi sắc tốt. Trong cuộc sống, thê thảm nhất không phải là đau khổ mà là tê liệt bất động. Nó khiến bạn nảy sinh những cảm giác sai lệch, đồng thời chấp nhận cuộc sống an yên đó. Đây là một cuốn sách mình thấy khá đáng đọc. Nỗ lực để đứng trên đôi hân của mình luôn là một cuộc chiến và là sự nỗ lực lâu dài và bền vững nhất. Bạn sẽ chẳng bao giờ có thẻ nhờ cậy mãi vào người khác, chi bằng tự nỗ lực để dựa vào chính bản thân mình.

Quan niệm xã hội xưa nay luôn cho rằng, ở độ tuổi nào thì nên sống với độ tuổi đó. Phải đợi đến năm hay mươi, hay ba mươi tuổi thì phải lấy chồng, sinh con, hay đơn giản là phải lập nghiệp thành công, phải trở thành Giám đốc của một công ty bề thế nào đó. Nhưng trên đời này, làm gì có quy tắc nào tuyệt đối, làm gì có quy định đến bao nhiêu tuổi thì phải kết hôn? Lẽ nào khi đã luống tuổi thì bạn không thể yêu đương nữa sao? Những nguyên tắc như trên thực chất chỉ là quan niệm của người xưa, từ đời này truyền sang đời khác. Chúng ta liên tục bị “tiêm” vào đầu những suy nghĩ cổ hữu như thế, để rồi tự giày vò và tự làm khó chính mình. Có nhiều người được hỏi rằng, vì sao họ lại vội vàng tìm kiếm một đối tượng để yêu như thế, thường thì các câu trả lời đều na ná nhau như: “Bởi vì tôi sợ cô đơn, tôi muốn tìm một người bầu bạn.”, hoặc là “Bởi vì gia đình tôi ép buộc và quá hà khắc nên tôi đành chấp nhận thỏa hiệp.” Thật ra, cuộc sống mỗi người sẽ do chúng ta quyết định. Dù mọi quyết định như thế nào thì chúng ta cũng phải cáng đáng và tự chịu trách nhiệm, cho dù kết quả như thế nào đi nữa. Dùng cuộc đời đau khổ để đối lấy cái hình ảnh gia đình hạnh phúc trong mắt người khác thật sự là không đáng. Có rất nhiều chỉ vì quá vội vã trốn khỏi cảnh cô đơn mà đi tìm một người hoàn toàn không phù hợp với mình, hoặc nghe theo ý cha mẹ mà kết hôn với một người không hề yêu thương mình, cuối cùng chỉ đổi lại sự tổn thương và không hạnh phúc cho cả hai. Khi còn trẻ, hãy cứ nỗ lực và lao đi. Khi bạn trở nên ưu tú thì lựa chọn dành cho bạn sẽ càng nhiều và những phương án thay thế cũng vì thế mà đa dạng hơn. Bạn có thể yêu, bạn có thể tìm một đối tượng nhưng nhất định không nên vội vã. Bạn nên biết là có nhiều cách để đối mặt với cô đơn trong cuộc sống, chứ không nhất định phải dùng tình yêu. Đó còn có thể là học tập, rèn luyện sức khỏe, những mối quan hệ bạn bè thân sơ khác. Không phải tình yêu, mà chính việc biết cách tự làm hài lòng bản thân mới là phương thức đối mặt với cô đơn một cách hiệu nghiệm nhất.

Bởi vì người khác chỉ có thể giúp bạn được một lúc, chẳng thể giúp bạn được cả đời, cuối cùng bạn vẫn phải tự mình khôn lớn. Tôi nhớ trong cuốn “Đừng mong cuộc đời chiếu cố, hãy nương tựa vào chính mình” này có một bài viết có nhan đề là: “Nếu muốn trưởng thành thì hãy từ bỏ ý định dựa dẫm vào người khác.” Bài viết mở đầu bằng câu chuyện về một người mẹ trẻ sung sướng kể cho tác giả nghe việc đứa con gái nhỏ của cô, sau đợt công tác dài ngày của mẹ đã học được tính tự lập rất cao, khiến người mẹ chứng kiến mà cảm động phát khóc. Điều đáng nói là cô con gái nhỏ của chị vốn dĩ là một đứa bé hay khóc nhè và bám mẹ, nhưng vì mẹ đi công tác, không thể bấu víu hay dựa dẫm vào ai, sau khi khóc lóc đòi mẹ nhiều ngày không được đã buộc phải tự thân vận động xúc cơm, tắm rửa, học hành, làm bài tập… Rất nhiều người trẻ chúng ta, dù đã bước vào tầm tuổi 20 vẫn không khác gì cô bé trong câu chuyện phía trên. Ở nhà có thể dựa dẫm vào bố mẹ, đi học có thể dựa dẫm vào bạn bè, đi làm có thể dựa dẫm vào sếp và đồng nghiệp, nếu có người yêu thì có thể dựa dẫm vào người yêu… Kỳ thực nếu bạn có được từng đó nơi để dựa dẫm thì chứng tỏ rằng bạn rất được yêu thương, tôi rất mừng cho bạn! Nhưng sự yêu thương cũng có mặt trái của nó. Có một sự thật là được yêu thương thì hay được o bế, mà được o bế thì sẽ khó trưởng thành. Điều này nói ra nghe thật khắc nghiệt, nhưng quả thật là sự trưởng thành sẽ chỉ đến một khi bạn từng kinh qua bão giông, và kinh qua bão giông một-mình, mà thôi! Bởi chỉ khi một mình, dựa vào chính mình, thì bạn mới tự thân vận động đầu óc, tự quan sát, tự rút ra kết luận và tự chịu trách nhiệm nếu như trót làm sai. Thành quả bạn đạt được từ quá trình “dựa vào chính mình” này, nếu có, mới thực sự là của bạn, thuộc về bạn. Và dẫu cho những bước tiếp theo trong cuộc đời có thăng trầm đến đâu đi chăng nữa, thì những gì bạn đã tự gây dựng được sẽ trở thành thành trì và khiên giáp để bạn nương tựa và náu mình. Ngay từ bây giờ, hãy học cách xây dựng cho mình một tâm thế chủ động trong tất cả mọi vấn đề của cuộc sống nhé bạn ơi.

Là một cuốn tản văn bao hàm rất nhiều câu chuyện nhỏ được viết nên bởi một tác giả người Trung Quốc trẻ tuổi, tài năng – Giang La. Cũng như tất thảy những người trẻ đang từng bước trên hành trình tạo lập cuộc sống, theo đuổi ước mơ… Giang La mang trong mình hoài bão nhưng cũng chất chứa nhiều nỗi niềm khi cũng từng kinh qua biết bao thất bại và chứng kiến những góc tối của cuộc sống, đặc biệt khi anh là một sinh viên trẻ đang cố gắng xây dựng sự nghiệp ở nơi đất khách quê người. Tuy vậy, điều nổi bật trong cuốn sách của Giang La không phải là tâm trạng buồn bã hay chán ghét thực tế cuộc sống, ngược lại, hiển hiện một thái độ lạc quan, cầu thị và tinh thần vượt khó hết sức mạnh mẽ. Từng câu chuyện nhỏ của tác giả đều là những câu chuyện đời thường mà bất cứ ai trong chúng ta cũng đều có thể gặp phải trong cuộc sống. Nhưng trái với nhiều người có thể xem đó là chuyện nhỏ mà thờ ơ bỏ qua, tác giả lại coi những tình huống mà mình gặp phải là những trải nghiệm quý giá để anh suy ngẫm và rút ra những kinh nghiệm sống cho riêng mình. Nhờ vậy mà bồi đắp thêm năng lực trí tuệ và tâm hồn, để đến một ngày tác giả có thể ngồi xuống và viết lại tất thảy những điều tâm đắc vào một cuốn sách nhỏ nhỏ gửi tới những người trẻ đồng trang lứa cũng đang gặp phải nhiều khúc mắc trong cuộc sống. “ĐỪNG MONG CUỘC ĐỜI CHIẾU CỐ, HÃY NƯƠNG TỰA VÀO CHÍNH MÌNH” mang tới cho độc giả trẻ tuổi một sự đồng cảm sâu sắc, cũng như một nguồn cổ vũ và khích lệ để chúng ta thêm giữ vững niềm tin ở tương lai. Ngày xưa mà đọc được một câu như thế này hẳn là mình sẽ thấy buồn lắm, vì thấy nó cô đơn. Nhưng càng lớn hơn mình mới càng thấu hiểu rằng việc cô đơn và ý thức được sự cô đơn của bản thân cũng có nhiều cái hay của nó. Chỉ khi ở một mình chúng ta mới có đủ thời gian (và cả không gian) đề bình tĩnh hơn, để suy ngẫm và thấu hiểu chính bản thân mình. Ngay cả trong khó khăn cũng thế, chỉ khi biết cách vượt qua nó một mình thì mọi kinh nghiệm chúng ta tích lũy được từ đó mới thực sự là của bản thân ta, mới thực sự là đáng giá. Trong thời đại mà mọi sự kết nối của con người ngày càng nhanh, tiện hơn, mong rằng mỗi người chúng ta đều vẫn có đủ sự cô đơn cho riêng mình. “Đừng mong cuộc đời chiếu cố, hãy nương tựa vào chính mình”.