1 năm trước Mình đọc ĐGLC mất đúng 1 tuần. Truyện dày 800 trang, khổ to, nhưng không quá khó đọc do lời văn gần gũi và các tình tiết cũng tương đối dồn dập, gối sóng với nhau Các nhân vật hiện ra rất thực tế, có mặt tốt mặt xấu và theo cảm nhận của mình thì tâm lý nhân vật cũng khá phù hợp với bối cảnh lịch sử của truyện Mình không biết nếu 1 người hoàn toàn không quan tâm gì tới Đạo Phật đọc cuốn này thì thấy sao, nhưng riêng mình, một người tiếp xúc với Phật Giáo tương đối thường xuyên (thông qua mẹ mình) - và cũng rất thích việc đi chùa, thì ĐGLC là 1 tác phẩm tuyệt vời Like Share Trả lời
1 năm trước một cu��n sách thấm nhuần tinh thần phật giáo. Đó là toàn cảnh ngôi làng Sọ trong cả hai cuộc kháng chiến, trong sự gắn bó vô hình với ngôi chùa, với tiếng chuông phả vào thing không. Bên cạnh ngôi thứ 3, câu chuyện còn được kể qua ngôi thứ nhất thông qua An. Rất ấn tượng với câu văn " hành trình ấy của tôi là hành trình đi tìm kiếm giọt nước mắt"- sự tìm kiếm một thứ hữu hình nhưng lại được trừu tượng hoá trong những mảnh vỡ, sự xáo trộn, những vết thương chưa lành hắn. Khép lại năm 2022 cùng một cuốn sách đầy xứng đáng! Like Share Trả lời
1 năm trước ít ra khi Béo đọc cuốn này,nó vẫn nhớ và bảo truyện này về đạo Phật và chữ Duyên Duyên khi cậu bé An và chị gái tránh nạn đến cửa Phật Duyên khi cậu được sư cụ và sư thúc yêu thương Duyên khi cậu thoát tục, lấy vợ và trở thành thầy thuốc vùng xa ... Truyện cũng giúp có cái nhìn rõ hơn về thời kỳ kháng chiến chống Pháp, đánh Mỹ và giai đoạn đấu tố cường hào... Truyện có rất nhiều tình tiết, đọc khá lôi cuốn Nhiều khi,mình đọc vì tình tiết mà không đánh giá được chính xác giá trị của cả truyện Có cách thôi, tóm tắt or viết review :))) Like Share Trả lời
1 năm trước Nhiều comment về cuốn sách như một cuốn sách về Tôn giáo, và nó chưa tới. Nhưng mình lại cảm giác cuốn sách như một cuốn sách về cả Tôn giáo, chính trị, lịch sử, văn hóa và cảm thấy học được rất nhiều từ nó. Giai đoạn lịch sử từ thời bị Pháp đô hộ tàn ác, đứng lên chống giặc ngoại xâm, những bi kịch thời cải cách ruộng đất, giai đoạn sửa chữa sai lầm và giải phóng... Nhà chùa, sư cụ Vô Úy, sư bác Khoan Độ và cậu bé An đi qua những giai đoạn thăng trầm đó, vẫn giữ được một mảng trời riêng thanh cảnh và trong sạch của nhà chùa. Like Share Trả lời
1 năm trước Đây là cuốn sách tôi đọc mà không muốn bỏ xuống. Một sự kết hợp giữa Phật giáo và lịch sử. Để hiểu hơn về tác phẩm, bạn cần biết cơ bản những giai đoạn lịch sử của đất nước, càng hiểu sâu về lịch sử, càng hiểu sâu về tác phẩm. Số phận của những nhân vật trong tác phẩm cũng chính là số phận của cha mẹ, ông bà chúng ta, của thế hệ trước. Khi đọc Đội gạo lên chùa, tôi tưởng tượng toàn bộ câu chuyện như một cái cây lớn, mà mỗi cành, nhánh là một nhân vật, trong đó có các câu chuyện về nhân vật, về một giai đoạn lịch sử của đất nước. Lịch sử VN dù đau thương, nhưng phải nói là vô cùng hấp dẫn nếu như bạn biết cách tìm hiều và sâu kết các câu chuyện với nhau. Like Share Trả lời
1 năm trước Mình đọc quyển này vì muốn tìm đến một quyển nào đó nhẹ nhàng thôi sau cuốn “đời nhẹ khôn kham” nặng não. Quả thật là bất ngờ và bị lôi cuốn vào câu chuyện của tác giả Nguyễn Xuân Khánh. Cách viết dân dã của tác giả càng làm nổi bật lên nét chân quê của con người và làng quê Việt Nam. Đạo Phật được lồng ghép khéo léo xuyên suốt từ đầu đến cuối chuyện mà không làm người đọc cảm thấy bị ngợp hay có phần xáo rỗng. Đất nước trải qua thăng trầm từ chống Pháp đến chống Mỹ, số phận người dân cũng bị kéo theo tron những giai đoạn lịch sử đầy biến động. Tác giả không đẩy câu chuyện đi theo một chiều, ngược lại là hướng đến sự đa chiều như: - sư cụ rõ ràng được mô tả học vấn sâu rộng nhưng không phải là tiên là thánh, cũng bị bí trước những câu hỏi khó về đạo phật. Rõ ràng nhà sư phải ăn chay nhưng khi đứng trước cái chết thì nước thịt cũng phải dùng :)) - cộng sản, việt minh, cải cách ruộng đất, hay thân phận của người phụ nữ trong xã hội đầy biến động cũng được mổ xẻ từ nhiều góc nhìn. Có những nhân vật lúc đầu ta ghét lắm mà rồi từ góc nhìn khác lại có cái đồng cảm sâu sắc (mẹ Rêu chẳng hạn). - Cái kết chuyện của chú tiểu An cũng làm ta phải suy nghĩ. Tu tập thế nào mới đúng? Cũng là hai chữ “Tuỳ Duyên” - thể hiện cái tầm của sư thầy Vô Uý. Mình sẽ tìm đọc các tác phẩm khác của tác giả NXK :D Like Share Trả lời
1 năm trước “Ba cô đội gạo lên chùaMột cô yếm thắm bỏ bùa cho sư”Sách nói về các nhân vật xoay quanh làng Sọ và ngôi chùa tại làng Sọ. Truyện được kể xen kẽ từ ngôi thứ ba và ngôi thứ nhất của chú tiểu An, sau khi cha mẹ bị giặc Pháp giết, hai chị em đã phải nương nhờ nơi cửa Phật. Mạch truyện xuyên suốt từ thời kì chống Pháp, những câu chuyện tàn bạo của thực dân Pháp, đến những điều sai trái của cải cách ruộng đất, đấu tố địa chủ, những oan sai. Sau thời kì sửa sai đến câu chuyện chú tiểu An phải lên đường nhập ngũ chống Mỹ, những câu chuyện trong quân ngũ khi cậu phải cầm súng nhưng tâm vẫn niệm hồng danh Đức Phật. Xuyên suốt câu chuyện là sự gắn bó giữa Phật giáo với làng quê Việt Nam trong các thời kì. Like Share Trả lời
1 năm trước Mình thích đọc sách của bác Nguyễn Xuân Khánh từ cuốn Mẫu thượng ngàn. Nhưng đọc Đội gạo lên chùa, mình có chút thất vọng vì cách xây dựng nhân vật và tình tiết truyện khá gượng ép. Ở Mẫu thượng ngàn, giọng kể tỉ tê, vô tư hồn nhiên bao nhiêu thì ở Đội gạo lên chùa, những dòng ký ức, tự sự của nhân vật An về đạo về đời lại chủ quan, gượng gạo bấy nhiêu. Mình thật sự khó chịu với những câu hỏi tu từ của nhân vật chính!!! Đối với mình, điểm cộng của tác phẩm có lẽ là các nhân vật cụ vãi Thầm, sư Khoan Độ, cô Rêu và cụ chánh Long. Thêm vào nữa, đây là một trong những tác phẩm văn học dám đề cập đến đề tài Cải cách ruộng đất. Cho nên mình chấm 3.5 sao và thêm 0.5 sao cảm tình cho bác tác giả, hahaha. Like Share Trả lời
1 năm trước Một cuốn sách dài hơn 800 trang nhưng rất hay, rấy xứng đáng "cày" Không lạ khi đọc review, mọi người khen tác giả thổi hồn vào làng quê Việt. "Đội gạo lên chùa" mang đậm tâm Phật giáo trong bối cảnh Việt Nam trải qua nhiều biến động: chiến tranh chống Pháp, đấu tố địa chủ, kháng chiến chống Mỹ... Tác giả có hiểu biết sâu về thời kỳ, về cả chiêm nghiệm nhân sinh và đạo Phật. Vẫn cách kể chuyện như vẽ, cách các nhân vật rất tình với nhau, làng Sọ thật sự sống động và sắc nét. Không review nội dung vì cuốn sách theo mình rất rất đáng đọc. Cái kết truyện cũng hợp lý, lạc đạo tùy duyên như cách Sư Cụ Vô Úy dạy xuyên suốt câu chuyện. Mình trích câu kết truyện mà bản thân mình khá ưng "Ánh trăng kia là ánh sáng của Phật, tỏa chiếu khắp nhân gian. Kiếp nhân sinh là con đom đóm. Chẳng ai thắp mà đom đóm vẫn sáng. Nghĩa là con người vốn có as trong mình." Like Share Trả lời
1 năm trước "Ở đời vui đạo, hãy tuỳ duyên, Hễ đói thì ăn, mệt ngủ liền. Trong nhà có báu thôi tìm kiếm Đối cảnh vô tâm chớ hỏi Thiền." (Cư trần lạc đạo- Phật hoàng Trần Nhân Tông) Hai chữ "tùy duyên" này là gói đủ cho tác phẩm xuất sắc của bác Nguyễn Xuân Khánh. Văn bác Khánh đẹp, đầy ăm ắp, dày dặn mà chan chứa. Con đường đi đến với Đạo ở ngay giữa chốn nhân gian này. Cuộc đời có nhiều con đường nhiều khi phải đi con đường vòng vèo chùng chình mới có thể tới đích. Có những thứ xảy đến với ta đột ngột bất ngờ dường như là duyên là nghiệp muốn trốn chạy cũng không thoát. Chi bằng hãy bình tâm hãy vô úy mà đối mặt. Chúng ta phải tự nương tựa vào chính mình, tự thắp ngon đèn sáng giữa lòng nhân gian mà đi, vượt lên đổ nát hoang tàn của kiếp người. Tình người luôn luôn là thứ thiêng liêng nhất trong mỗi con người. "Kiếp nhân sinh là kiếp đom đóm chả ai thắp mà nó vẫn sáng. Nghĩa là con người vẫn có ánh sáng trong mình. Trong đêm đen con đom đóm cố hết sức để tự phát sáng. Ánh sáng ấy nhỏ nhoi lắm yếu ớt lắm nhưng dù sao cũng là ánh sáng." Like Share Trả lời