Cuốn Đi Qua Hoa Cúc là tập truyện dài của Nguyễn Nhật Ánh, mở đầu câu truyện tác giả kể lại tuổi ấu thơ hồn nhiên của nhân vật trong truyện, kết hợp với tả cảnh ở miền quê, những ngôi nhà nằm dọc hai bên đường đá sỏi dọc theo hai bên hàng dâm bụt và cả cây sứ cây bàng tỏa bóng mát, tỏa hương thơm trước sân nhà. Một nét vẽ nên thơ thật đầm ấm ở một vùng quê xa xôi tác giả dường như làm ấm lòng cho người đọc. Thật vậy mỗi cốt truyện của Nguyễn Nhật Ánh đã phác họa lên một nét quê hương ngọt ngào, một thời ấu thơ đẹp, một tình yêu của tuổi học trò cũng hòa lẫn tình yêu khát khao của bao lứa tuổi. Cuốn truyện dài Đi Qua Hoa Cúc là một trong những tác phẩm tuyệt tác hay của tác giả làm thôi thúc người đọc thêm nhiều ấn tượng và sự lôi cuốn tràn dâng trong lòng bạn đọc.
Xem thêm

Tuổi học trò trong Đi qua hoa cúc hiện lên không rực rỡ mà trầm lắng, mang theo một nỗi buồn rất nhẹ. Nguyễn Nhật Ánh không tô vẽ tình yêu quá lãng mạn, mà để mọi thứ diễn ra tự nhiên như chính cảm xúc của con người. Những rung động đầu đời được miêu tả bằng sự e dè, vụng về và cả những hiểu lầm nhỏ. Chính những điều ấy lại khiến câu chuyện trở nên gần gũi. Cuốn sách cho thấy tuổi trẻ không phải lúc nào cũng đầy tiếng cười, mà đôi khi là những khoảng lặng rất dài. Đọc Đi qua hoa cúc, người đọc không chỉ nhớ về một mối tình cũ, mà còn nhớ về chính mình của ngày xưa – ngây ngô, nhút nhát nhưng rất chân thành. Đây là một tác phẩm phù hợp để đọc chậm, đọc trong những lúc lòng cần sự yên tĩnh.