Cuốn Đi Qua Hoa Cúc là tập truyện dài của Nguyễn Nhật Ánh, mở đầu câu truyện tác giả kể lại tuổi ấu thơ hồn nhiên của nhân vật trong truyện, kết hợp với tả cảnh ở miền quê, những ngôi nhà nằm dọc hai bên đường đá sỏi dọc theo hai bên hàng dâm bụt và cả cây sứ cây bàng tỏa bóng mát, tỏa hương thơm trước sân nhà. Một nét vẽ nên thơ thật đầm ấm ở một vùng quê xa xôi tác giả dường như làm ấm lòng cho người đọc. Thật vậy mỗi cốt truyện của Nguyễn Nhật Ánh đã phác họa lên một nét quê hương ngọt ngào, một thời ấu thơ đẹp, một tình yêu của tuổi học trò cũng hòa lẫn tình yêu khát khao của bao lứa tuổi. Cuốn truyện dài Đi Qua Hoa Cúc là một trong những tác phẩm tuyệt tác hay của tác giả làm thôi thúc người đọc thêm nhiều ấn tượng và sự lôi cuốn tràn dâng trong lòng bạn đọc.
Xem thêm
Đây là lần đầu tiên mình đọc một tác phẩm của bác Ánh dù đã nghe danh bác từ rất lâu rồi. Câu truyện thật sự gây cho mình một ấn tượng lớn. Ngay từ đầu truyện về cảnh sinh hoạt làng quê đã khiến mình cảm thấy thật sự rất thoải mái, rất muốn đắm chìm vào lối sinh hoạt ấy. Những trò tiêu khiển của Trường và anh em thẳng Chửng thực sự khiến mình mong muốn một mùa hè rực rỡ như vậy. Thế rồi chị Ngà đến, làm đảo lộn hầu hết sinh hoạt của Trường - cũng là nhân vật chính của truyện. Sự ân cần của chị Ngà đã làm Trường rung động. Tác giả đã khắc họa tâm trạng tuổi mới lớn của Trường cũng như lần đầu biết cảm nắng của Trường một cách chân thật vô cùng. Chân thật tới mức khắc sâu vào tâm trí người đọc. Từ cách Trường ngại ngùng khi biết mình thích chị Ngà, đến khi Trường giận dữ và hậm hực vì ghen với anh Điền tán tỉnh chị Ngà khiến mình thấy tình yêu của Trường thật đẹp dù chỉ là ngọn lửa cháy riêng trong lòng. Những trò phá đám anh Điền để ủng hộ bạn mình của anh em nhà Chửng cũng khiến tác phẩm thêm phần thú vị hơn rất nhiều. Cách Trường lo lắng lao ra tìm chị Ngà khi nhớ đến bờ suối, tâm trạng Trường bàng hoàng nhận tin chị đã mất, Trường không dám đối mặt với sự thật quá đỗi đau đớn đó để rồi cậu đã chạy trốn, chạy trốn đi khỏi những tiếng bàn tán xôn xao về chị Ngà, về cái chết của chị và chạy trốn chính tình yêu của mình. Cái kết của câu truyện khi Trường bắt gặp một người phụ nữ giống chị Ngà dẫn theo con nhỏ rồi lại chạy đi tìm suốt cả tuần trời khiến tim mình lại trùng xuống một nhịp. Nếu chị Ngà thật sự còn sống, rồi sẽ đến lúc Trường tìm lại được chị nhưng có chăng sẽ chẳng còn mái tóc dài thơ thẩn, mơ màng ngắm nhìn dàn hoa cúc năm ấy.