Xem thêm

“Đâu có ai muốn lựa chọn cô đơn” là tập gồm 16 truyện ngắn về những người trẻ khát khao sống cuộc đời rộng lớn, nhiều hoài bão nhưng đôi khi lại bị mắc kẹt trong khó khăn chồng chất của hiện thực, trong những mối quan hệ bịt bùng và trong dòng suy nghĩ mâu thuẫn của chính bản thân mình. Tình yêu là chủ đề xuyên suốt của tập truyện nhưng bên cạnh đó những vấn đề thực tế của xã hội cũng được phơi bày: sự đáng sợ của căn bệnh trầm cảm, vấn nạn phá thai, áp lực người trẻ phải chịu từ gánh nặng vật chất và đánh giá của những người xung quanh,… Có những người tìm được lối ra, cũng có người kẹt lại; có câu chuyện kết thúc có hậu, cũng có câu chuyện gây tiếc nuối tới phút cuối cùng. Nhưng cuộc sống vốn không hoàn hảo nên dù vui hay buồn, mỗi truyện ngắn cũng mang một màu sắc khác nhau để ghép vào bức tranh nội tâm và tình yêu không chỉ lãng mạn mà cũng đầy hiện thực.

Đọc “Đâu ai muốn lựa chọn cô đơn” người ta nhận ra rằng chịu đựng nỗi cô độc hình như dễ dàng hơn việc để một ai khác bước vào đời mình, xới tung tất cả rồi lẳng lặng bỏ đi. Bởi vậy, cô đơn đôi khi không phải một lựa chọn mà chỉ là một nơi ẩn náu tạm bợ.

Cô đơn là khi không có ai bên cạnh, tâm sự cũng chẳng thể nói cùng ai, chỉ riêng bạn với bạn gặm nhấm nỗi buồn, tự mình động viên chính mình. Nhưng khi bạn đã lớn, nỗi cô đơn ấy ngày một thầm lặng hơn, đôi khi bạn chỉ có thể tự mình cảm nhận nó, tự mình thu về một góc giữa hàng vạn người xung quanh chứ không phải vì bên cạnh bạn đã không còn một ai, chỉ vì đã không còn người bạn tin tưởng yêu thương.Cảm giác cô đơn không có ngay từ khi chúng ta sinh ra mà bắt đầu từ khi chúng ta yêu một người.Bạn đã bao giờ nghe qua hoặc trải qua cái cảm giác cô đơn dù bạn vẫn đang yêu một người hay chưa? Đó là thứ cảm giác rất tệ, vô cùng tệ, nó bòn rút hết sinh lực của bạn, khiến bạn như rơi vào một hố sâu trống rỗng. Dù cho muốn vùng vẫy cũng không thể nào thoát ra được.Điều tệ hại nhất trong tình yêu là coi thường cảm nhận của đối phương, tôn trọng quá mức công việc, thời gian hoặc các mối quan hệ khác của mình. Bạn nên nhớ rằng, khi người ta có người yêu mà không thể cùng chia sẻ, cùng quan tâm, cùng chăm sóc cuộc đời nhau, thì người ta sẽ cảm thấy cô đơn đến tột cùng.Cô đơn quá lâu, con người sẽ sinh ra tâm lý kỳ lạ, luôn luôn sinh ra cảm giác thân thiết với người tỏ ra lo lắng cho mình. 

Con người đi đến hết đời người không tránh khỏi sự cô đơn nhưng bạn có quyền lựa chọn người cùng chia sẻ sự cô đơn ấy với bạn, người mà bạn có thể bên cạnh để nắm tay đi qua những ngày tháng hạnh phúc, người có thể ở bên bạn khi bạn cần, bảo vệ bạn khi bạn yếu đuối.Tổn thương nhiều hơn khiến người ta chọn cách tự bảo vệ mình bằng cách tạo cho mình vỏ bọc cách biệt với thế giới. Vậy thì là cô đơn chọn bạn hay bạn đang lựa chọn nó để đối diện với cuộc đời khốc liệt ngoài kia?Người từng sống trong cô đơn mới biết trân trọng sự quan tâm của người khác đối với mình, đôi khi nó chỉ là một cử chỉ nhỏ, một lời hỏi thăm đơn giản nhưng cũng khiến lòng người trở nên ấm hơn. Nhưng đâu phải lúc nào con người cũng đủ thời gian để làm việc tưởng chừng nhỏ nhặt ấy.Chúng ta hoàn toàn không biết mình lớn lên cho đến một ngày nhận ra mình suy nghĩ nhiều hơn trước, nhận ra đôi mắt mình ít ồn ào hơn trước, nhận ra đôi môi mình mỉm cười vì vui không còn nhiều như trước và nhận ra gò má mình lâu lắm rồi chẳng có thứ gì chảy ướt nó đi…Cái cảm giác cô đơn khi đang yêu một ai đó, thật ra còn tệ hơn cảm giác cô đơn khi chỉ có một mình!