Tại Sussex (Anh), một người đàn ông trung niên trở lại tìm thời thơ ấu của mình khi trên đường về nhà để dự đám tang. Ông đã rời xa ngôi nhà này một thời gian dài, bước chân dẫn ông tìm về trang trại ở cuối con đường, nơi đó khi ông lên bảy, ông gặp một cô gái mang tên Lettie Hempstock, cùng mẹ và bà ngoại cô ấy. Ông đã không nghĩ đến Lettie trong nhiều thập kỷ, nhưng khi ngồi cạnh ao đằng sau trang trại cũ xiêu vẹo nơi Lettie luôn cho rằng đó là một đại dương, lúc này dòng quá khứ xa xăm tràn về. Và nó là một quá khứ quá xa lạ, quá đáng sợ, quá nguy hiểm đã xảy ra cho bất cứ ai đến nổi cậu bé đã cố gắng quên đi.
Bốn mươi năm trước, một người đàn ông tự tử trong một chiếc xe bị đánh cắp tại trang trại này ở cuối đường. Giống như một ngòi nổ trên một pháo hoa, cái chết của ông dấy lên một sự chấn động không thể nào dập tắt được trong thời gian dài. Bóng tối dần xuất hiện, một cái gì đó đáng sợ và chiếm lấy trọn vẹn tâm trí không thể hiểu được của cậu bé. Và lúc này đây, Lettie-huyền diệu xuất hiện đã an ủi, hơn thế nữa cô hứa sẽ bảo vệ câu bé cho dù có chuyện gì xảy ra đi nữa.
Một tác phẩm đột phá từ một tác giả tài năng, Đại dương cuối đường làng được kể với một sự hiểu biết hiếm hoi của con người. Câu chuyện bóc tách, phơi bày những mảng tối từ bên trong. Một sự khuấy động, đáng sợ, và truyền thuyết bi thương tinh tế như cánh bướm và đe dọa như một con dao trong bóng tối.
Xem thêm
Đọc "Đại dương cuối đường làng" như mở một cánh cửa dẫn về quá khứ – nơi tuổi thơ của mỗi chúng ta đều ẩn chứa những điều mà khi lớn lên ta không còn nhớ rõ. Neil Gaiman đã khắc họa lại tuổi thơ ấy, vừa mộng mơ, vừa thấm đẫm sự thật phũ phàng.
Điểm sáng trong câu chuyện chính là Lettie Hempstock, một nhân vật bí ẩn nhưng đầy sức hút. Cô đại diện cho sự thông thái và lòng nhân từ, là người bảo vệ cậu bé kể chuyện khỏi những thế lực tăm tối. Tuy nhiên, chính những thế lực này lại là biểu tượng cho những nỗi đau và sự mất mát mà ai trong chúng ta cũng từng trải qua.
Đây không chỉ là câu chuyện về một cuộc phiêu lưu kỳ thú mà còn là hành trình đối mặt với nỗi sợ hãi và sự tổn thương. Gaiman không chỉ khiến người đọc nhớ về tuổi thơ mà còn khiến họ suy nghĩ về những điều họ đã quên hoặc cố quên. Cuốn sách là một tác phẩm đẹp buồn, nhẹ nhàng mà đầy sức mạnh, khiến người đọc day dứt nhưng cũng cảm thấy được an ủi.