Chế độ ăn giảm cân và kiểm soát tiểu đường, một cuốn sách cần đọc cho những ai đang mong muốn tìm hiểu về một phương pháp giảm cân hiệu quả và bền vững, dựa trên những cơ sở khoa học. Cuốn sách là câu chuyện của hai nhân vật “người thật, việc thật” và hành trình của họ kiểm soát tiểu đường và giảm cân thành công. Nhóm tác giả đã tạo nên một cuốn sách vô cùng cuốn hút, thực tế và mang tính áp dụng cao, dành tặng cho độc giả.

 'Nói thật, tôi vốn không ưa cô Hà từ lâu (...). Có lẽ từ nhỏ, tôi đã bị nghe nhiều điều bịa đặt về cô Hà từ những người sống cạnh. Lý do khác là từ trước đến thời điểm đó, tôi luôn nghiên cứu và theo sát các lý thuyết, nghiên cứu của y học chính thống, vậy nên những phương pháp "ngoài luồng" của cô làm tôi khó chịu. Nhiều lúc tôi còn nghĩ cô chắc giống các thể loại "Người gây ảnh hưởng" trên mạng, bán niềm tin và do khách hàng "tin sái cổ" nên có hiệu quả đến sức khỏe' (chia sẻ của một nhân vật "người thật, việc thật" trong sách)

Có lẽ đa số những người trong chúng ta khi đọc tiêu đề sách đều có những suy nghĩ như vậy. Cá nhân tôi khi cầm cuốn sách lên cũng đã có những nghi ngờ về tính đúng đắn và khoa học của cuốn sách. Vậy mà khi đặt cuốn sách xuống, tôi thấy những nỗi hoài nghi của mình biến mất, thay vào đó là rất nhiều kiến thức chưa từng được biết về các cơ chế khoa học đằng sau việc nhịn ăn, cũng như những kiến thức về dinh dưỡng và cơ thể. Trong bài review này, tôi sẽ chú trọng vào phần hai của sách - nhịn ăn giảm cân và thải độc. Hi vọng sau bài viết này, các bạn sẽ có thêm một sự lựa chọn để tham khảo khi muốn giảm cân khoa học và bền vững trong thời gian dài nhé!

Câu chuyện của nhân vật 'người thật, việc thật':

Nhân vật trong câu chuyện có tên Trần Doãn Hưng, một người đã thành công trong việc giảm 27kg trong 6 tháng (!!) bằng cách thay đổi chế độ ăn xen kẽ với nhịn ăn. Từ một người có vóc dáng cân đối, Hưng bắt đầu tăng cân từ năm 13 tuổi, khi anh sang Anh du học. Do có thói quen ăn nhanh, lại nghiện đồ ăn đã qua chế biến, kết hợp với việc mê game và vận động ít dần, Hưng đạt mức 90kg sau khi tốt nghiệp đại học và đi làm. Đến lúc này, Hưng bừng tỉnh và quyết định giảm cân bằng phương pháp tính calo, 'kiêng khem' thực đơn hàng ngày, kết hợp với tập luyện. Sau hai lần giảm cân, Hưng đều đạt được một thành công nhất định, nhưng những cơn thèm ăn bị kìm kẹp quá lâu khiến anh không giữ được mức cân của mình, thậm chí sau lần giảm cân thứ nhất, anh còn tăng lại đến 98kg! Vào lúc này, Hưng quyết định thử phương pháp nhịn ăn giảm cân của người quen - cô Hà (một trong số những tác giả) và đã thành công giảm xuống còn dưới 70kg sau 7 đợt nhịn, mỗi đợt khoảng 7 ngày. Anh đã ghi lại hành trình giảm cân của mình rất chi tiết để chia sẻ lại với bạn đọc.

Đây chính là một điểm tôi rất thích ở cuốn sách này. Ông bà ta có câu 'Trăm nghe không bằng một thấy'. Việc được trực tiếp 'thấy' hành trình giảm cân ngoạn mục của một người khiến phương pháp nhịn ăn khoa học này trở nên uy tín hơn rất nhiều. Không xa lạ hay mơ hồ khó hiểu, chính nhân vật 'người thật việc thật' kể những trải nghiệm rất sát với thực tế, với tất cả những ‘ups and downs’ trong quá trình nhịn cân khiến người đọc hình dung được hành trình của anh một cách rõ nét và có thể áp dụng được cho bản thân. Từng lịch trình nhịn, cảm xúc, cảm giác và cân nặng đều được ghi chép rất cẩn thận và chi tiết, giúp người đọc theo dõi sát sao được những sự thay đổi của nhân vật qua từng đợt nhịn. Độc giả cũng nhận được những kinh nghiệm vô cùng cá nhân và quý báu của nhân vật đã rút ra qua thời gian về cách anh đã điều chỉnh chế độ nhịn sao cho phù hợp với bản thân nhất.

Tôi xin phép được tóm tắt một vài kinh nghiệm của nhân vật khi nhịn ăn:

  • Trong vài đợt đầu nhịn, bổ sung nước xương, nước hoa quả, kháng sinh, kombucha và nước ép mạ lúa mì để cơ thể quen dần, sau này khi quen dần có thể chỉ nhịn uống nước lọc.

  • Sau khi nhịn, trong vài bữa đầu cần chú ý đến thức ăn, nhẹ nhàng tránh làm quá tải hệ tiêu hóa và gan sau đợt nghỉ việc dài.

  • Trong đợt nhịn, những ngày đầu cảm giác sảng khoái và không cảm thấy khác biệt, những ngày sau có thể bị uể oải.

  • Những đợt đầu rất khó và cần quyết tâm cao vì cơ thể chưa quen với việc nhịn, cộng thêm việc chưa kiểm soát được cơn thèm ăn. Nhưng những đợt sau (từ đợt 4 đối với nhân vật trong sách), mỗi đợt nhịn lại càng trở nên dễ dàng hơn, tâm trạng thậm chí 'háo hức' khi bước vào đợt nhịn mới, cơ thể nghiện cảm giác nhẹ, khỏe hơn khi nhịn.

  • Sau các đợt nhịn, khẩu phần ăn giảm dần một cách đáng kể

  • Sau khi ăn lại thường bị tăng cân, từ khoảng 1,5-7kg, tăng bao nhiêu tùy từng người và chế độ ăn sau khi nhịn (với nhân vật trong sách, giữa các đợt nhịn, anh ăn theo chế độ 5:2 - ăn năm ngày nhịn hai ngày)

  • Khi nhịn dài, cơ thể bị thiếu muối và thường mất cân bằng điện giải. Do đó có thể bổ sung muối biển và uống nước khoáng/dừa tươi. Như vậy sẽ đỡ cảm giác mệt mỏi, uể oải và cơ thể nhiều năng lượng hơn.

Sau đây là một lịch trình nhịn của nhân vật, sau nhiều lần anh thay đổi để phù hợp hơn với bản thân hơn (đợt 7, cũng là đợt cuối):

    • Hằng ngày: Sáng dậy uống nước ép mạ mì, sau đó làm enema cà phê. Trưa và tối uống nước xương có nêm muối biển. Đợt này, nước xương có hầm thêm các loại rau, củ, gia vị, chắt lấy nước uống rất ngon, gần giống uống nước phở hay nước bún gà, bổ sung năng lượng, khoáng chất và vitamin.

    • Ngày 1 đến ngày 7: Rất nhẹ nhàng, tinh thần cực kỳ phấn chấn , không hề có dấu hiệu mệt mỏi, uể oải. Người rất nhẹ nhàng, lúc nào cũng có năng lượng, mặc dù sức bền yếu, chỉ cần vận động một lúc là thấy hơi mệt. Do nhịn quá dễ, kết quả đang tốt (1kg/ ngày), và có thời gian để nhịn tiếp, tôi quyết định kéo dài đợt nhịn lên 12 ngày. Sau 7 ngày, cân nặng về mức 68kg

    • Ngày 8 đến ngày 12: tiếp tục nhịn, cảm giác không khác bảy ngày đầu. Giảm cân chậm lại (0,5kg/ngày). Cuối ngày thứ 12, cân nặng là 65,5kg.

    • Ngày 13: Có biểu hiện chán, rất nhạt miệng, giảm cân rất chậm (0,3kg/ngày), nên dừng lại. Cân nặng 65,2kg.

Những lần nhịn trước, nhịn đủ bảy ngày tiêu tốn rất nhiều ý chí, vì từ ngày thứ tư trở đi người bị uể oải và mệt mỏi. Lần nhịn này, do bổ sung đủ vi chất nên tôi không hề bị mệt mỏi, uể oải nữa, lại còn cảm thấy người nhẹ nhàng, tràn đầy năng lượng, đầu óc sáng suốt.

Ngoài hành trình nhịn ăn của nhân vật chính, ban tác giả còn dành hẳn một phần lớn của quyển sách (Phần 3: Thông tin tham khảo) để giải thích các cơ sở khoa học (của việc nhịn ăn đối với cân bằng năng lượng ra vào cơ thể) được sưu tầm và tổng hợp lại theo cách logic và dễ hiểu nhất có thể từ những nguồn thông tin uy tín:

  • Có hai nguồn năng lượng chính dùng trong cơ thể: glucose từ đường bột và chất béo từ dầu mỡ. Trong hai nguồn nhiên liệu này, glucose, vì không phù hợp cho việc lưu trữ, nên được 'ưu tiên' sử dụng trong các tế bào hơn. Chất béo, ngược lại, trở thành nguồn dự trữ nhiên liệu lâu dài cho cơ thể và được cất giữ trong các mô mỡ. Ngoài ra, glucose nạp vào khi dư thừa sẽ được chuyển tới gan và được gọi là glycogen. Gan chỉ lưu trữ từ 100 - 120gr glycogen, lượng glucose không được lưu trữ hết sẽ chuyển thành chất béo dưới dạng mỡ thừa.

  • Insulin - hormone chính điều khiển hoạt động hấp thụ năng lượng của cơ thể. Glucose cần insulin tham gia vận chuyển để vượt qua màng tế bào vào bên trong tế bào, còn chất béo có thể có thể dễ dàng đi qua. Do vậy, nồng độ insulin tăng sẽ phát tín hiệu cho tế bào mỡ nhập kho để tích trữ chất béo, và ngược lại, khi nồng độ insulin thấp sẽ thúc đẩy tế bào mỡ phân giải mỡ để bù cho glucose bị thiếu hụt.

  • Khi lượng glucose tăng vọt trong máu, tuyến tụy sẽ phản ứng thái quá bằng cách tiết ra quá nhiều insulin. Các tế bào khi đó chuyển sang sử dụng toàn bộ glucose, mô mỡ ngưng phân giải mỡ dự trữ và bắt đầu quá trình tích mỡ. Kết quả là ngay cả khi glucose trong máu đã cạn, glycogen và mỡ vẫn không được huy động, do mức insulin trong máu vẫn còn cao, gây ra cơn đói. Điều này giải thích cho việc người béo, tuy vẫn có mỡ dự trữ năng lượng, vẫn luôn cảm thấy đói và thèm ăn.

  • Vậy điều gì sẽ xảy ra khi chúng ta nhịn ăn? Từ 6-24 tiếng sau bữa ăn, lượng đường và insulin giảm. Gan lúc này bắt đầu dùng tới glycogen để cung cấp năng lượng, đủ cho khoảng 24-36 tiếng tiếp. Từ 24 tiếng đến 2 ngày sau khi nhịn, gan bắt đầu sản xuất glucose từ các axit amin. Và từ 2-3 ngày sau bữa ăn cuối, mức insulin đã đạt mức thấp và kích thích quá trình phân giải mỡ để có năng lượng. Các axit béo sẽ trực tiếp cung cấp năng lượng cho các mô của cơ thể, và một phần dùng để tạo ra thể ketone-năng lượng não có thể dùng được. Trạng thái cơ thể dùng ketone này làm năng lượng được gọi là Ketosis.

Nói tóm lại, việc nhịn ăn sẽ khiến cơ thể chuyển từ đốt glucose sang đốt chất béo. Cơ thể sẽ không 'đốt cơ', mà chỉ huy động đến lượng chất béo dự trữ chưa được dùng đến. Do vẫn có năng lượng từ nguồn nhiên liệu ấy 'tiếp tế' cho cơ thể, cơ thể sẽ không phải chịu 'những hậu quả tai hại' như mọi người hay đồn (trừ khi người nhịn ăn bị suy dinh dưỡng).

Có lẽ đọc đến đây, bạn sẽ thắc mắc liệu chế độ nhịn này có phù hợp với mình? Từ kinh nghiệm đã đọc cuốn sách, tôi tin rằng phương pháp này sẽ phù hợp nhất đối với những người:

  • Có thời gian, không quá bị áp lực công việc. Lí do là vì những ngày đầu giảm cân dễ bị mệt, uể oải, có thể ảnh hưởng đến công việc nếu quá bận rộn. Thêm nữa, áp lực công việc cũng gây ra stress, dẫn tới cảm giác thèm ăn và mong muốn được ăn thỏa thích, khiến việc nhịn trở nên khó khăn hơn.

  • Không thành công với các phương pháp giảm cân 'truyền thống' và phổ biến, muốn giảm cân hiệu quả, tránh thèm ăn và giữ cân được lâu dài.

Chế độ ăn giảm cân và kiểm soát tiểu đường đã khiến tôi mở mang đầu óc rất nhiều về một phương pháp giảm cân khoa học và hiệu quả, được tiếp cận với thông tin đa chiều trong lĩnh vực sức khỏe, cụ thể là giảm cân. Trong một bài review, tôi không thể nào tóm tắt được hết những gì tôi đã học được từ cuốn sách này. Nếu bạn tò mò về phương pháp này hoặc hứng thú với việc giảm cân, tôi tin rằng đây là một cuốn sách đáng để thử. Tuy nhiên, trước khi áp dụng phương pháp nhịn ăn giảm cân thải độc này, bạn cần tham khảo kỹ hơn các luồng ý kiến khác, tốt nhất là trực tiếp từ các chuyên gia y tế, cũng như hiểu rõ về cơ thể mình. Nên nhớ mỗi người có thể trạng khác nhau, tuyệt đối không bắt chước người khác khi chưa hiểu cơ thể mình.

Chúc các bạn có thời gian đọc vui vẻ và rút ra được nhiều điều lý thú!

Review chi tiết bởi: Tú Linh - Bookademy

--------------------------------------------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

Xem thêm

CÁC NHÂN TỐ ẢNH HƯỞNG LÊN ĐƯỜNG HUYẾT 1. ĂN CHẤT BỘT VÀ THỰC PHẨM NGỌT Đây là nhân tố trực tiếp và dễ nhận thấy nhất. Ngay khi ta bắt đầu ăn các loại thực phẩm chứa chất bột hoặc đường (carb) – trừ các loại chất xơ mà cơ thể không tiêu hóa, đường huyết sẽ tăng lên. Với người bình thường, chừng hai tiếng sau khi ăn, đường huyết phải trở về mức bình thường. Với những người bị tiểu đường, do tụy không sản xuất đủ insulin, hoặc tế bào bị “trơ”, hấp thụ chất bột đường chậm, nên đường huyết sẽ ở mức cao kéo dài, hoặc liên tục. Có một điều mà bệnh nhân tiểu đường cần lưu ý: cơ thể mỗi người có thể phản ứng rất KHÁC NHAU với cùng một loại thực phẩm, đặc biệt là những loại chứa chất bột và đường. Những nghiên cứu gần đây cũng chỉ ra rằng, ngay cả những cặp song sinh giống hệt nhau cũng có thể có những phản ứng khác nhau đối với cùng một loại thực phẩm. Do sự khác biệt đó nên lời khuyên về một chế độ dinh dưỡng tiêu chuẩn sẽ không phù hợp cho tất cả mọi người. Vì vậy chế độ ăn cần được thiết kế phù hợp với bản thân từng người, đặc biệt là bệnh nhân tiểu đường. Chế độ ăn này phụ thuộc vào hệ vi sinh đường ruột, lối sống của từng người. Cùng một loại đồ ăn, nhưng cơ thể từng người sẽ có phản ứng riêng không giống bất cứ ai khác. Với người này, ăn chuối có thể đẩy đường huyết lên cao hơn là ăn bánh ngọt, nhưng với người khác thì có thể ngược lại. Có người khi ăn táo đường huyết sẽ bị đẩy lên cao, trong khi ăn chuối thì không bị… Vì vậy theo quan điểm của cá nhân tôi thì hai điều quan trọng nhất trong việc kiểm soát tiểu đường bằng chế độ ăn là: Xác định thời điểm nào là thời điểm đường huyết bị tăng cao trong ngày của cá nhân mình; Xác định những loại đồ ăn có chứa bột và đường PHÙ HỢP và KHÔNG PHÙ HỢP VỚI CÁ NHÂN MÌNH, cũng như định lượng từng loại cho mỗi bữa ăn. 2. HORMONE “CĂNG THẲNG” Nhiều người trong chúng ta không biết rằng một số loại hormone cũng là nguyên nhân làm đường huyết tăng cao. Danh sách các hormone ảnh hưởng đến chỉ số đường huyết gồm: glucagon, epinephrine, cortisol và hormone tăng trưởng. Những hormone này còn được gọi là hormone “căng thẳng”, cùng với glucagon có tác dụng làm cho lượng đường trong máu tăng lên. Vì vậy, số đông người bị tiểu đường có chỉ số đường huyết cao “ngất ngưởng” khi vừa ngủ dậy buổi sáng, dù chưa ăn gì. Lý do là trước khi dậy quãng 2 – 3 tiếng, cơ thể tự sản xuất một số hormone nêu trên để chuẩn bị cho hoạt động của một ngày mới. Chính các loại hormone đó là thủ phạm làm tăng đường huyết lúc ngủ dậy buổi sáng. 3.HIỆN TƯỢNG KÍCH ỨNG TRIỆU CHỨNG “NGHIỆN ĐƯỜNG BỘT” Đây là khám phá khá mới mẻ mà tôi tìm được trong một số tài liệu hiếm hoi. Lúc đầu, khi đọc về hiện tượng này, tôi không tin. Người ta nghiện thuốc lá, thuốc phiện, heroin, rượu, v.v. chứ có ai lại nghiện đồ ngọt. Không tin, nhưng tôi vẫn bỏ công tìm một số người bị tiểu đường để thử, cụ thể như sau: Tôi yêu cầu họ đo đường huyết lần 1. Sau đó, yêu cầu họ liếm vào miếng trái cây ngọt (chuối, mít, cam ngọt, v.v.). Lưu ý là chỉ được liếm, chứ không nhai, không ăn. Sau 15 phút, đo lại đường huyết lần 2. Đây thực sự là cuốn sách rất hữu ích, cung cấp nhiều kiến thức.

Cuốn sách giúp tôi hiểu rõ hơn về nguyên nhân của bệnh tiểu đường, nhờ đó biết cách phòng chống căn bệnh mà nhiều người đang mắc hiện nay: Như chúng ta đã biết, lượng carbohydrate (carb) từ bữa ăn hằng ngày được hấp thu vào ruột rồi chuyển hóa thành đường (glucose) và hòa tan trong máu. Để tế bào có thể hấp thụ được đường, tụy sẽ sản xuất ra một loại hormone có tên là insulin. Nhờ insulin, đường glucose được đưa vào các tế bào và trở thành nguồn năng lượng chính của cơ thể. Nếu hoạt động của insulin không hiệu quả hoặc lượng glucose trong máu tăng lên đến mức vượt quá khả năng xử lý của insulin, thì sẽ có một lượng lớn glucose không được chuyển hóa thành nguồn năng lượng của cơ thể, bị dư thừa trong máu. Tình trạng lượng glucose trong máu (lượng đường trong máu) vượt quá tỷ lệ nhất định được gọi là “bệnh tiểu đường” (hay bệnh đái tháo đường). Hay nói cách khác, một người bị coi là mắc bệnh tiểu đường khi có chỉ số đường huyết cao hơn so với mức bình thường theo quy định của cơ quan y tế nước đó. Hiện nay còn có nhiều tranh cãi về nguyên nhân và cơ chế gây ra bệnh tiểu đường. Theo quan điểm và suy luận của cá nhân tôi, sau khi nghiên cứu rất nhiều thông tin cả từ y học truyền thống và y học thay thế, các nguyên nhân chính gây ra bệnh tiểu đường là: Ảnh hưởng đường huyết của mẹ lên thai nhi: Nếu mẹ bị tiểu đường quá nặng, hoặc đường huyết tăng rất cao trong thời gian mang thai, thì đứa bé sinh ra rất dễ có khả năng bị tiểu đường. Tại sao thế? Đơn giản vì máu của mẹ luân chuyển để nuôi thai nhi, làm cho đường huyết trong máu của thai nhi cũng bị tăng cao như mẹ. Để tồn tại, cái tụy nhỏ bé vừa thành hình đã buộc phải căng gồng hết sức để sản xuất insulin nhằm hạ bớt đường huyết của thai nhi xuống. Hoạt động quá sức này sẽ làm cho tụy bị yếu hoặc hỏng ngay từ lúc bé chưa được sinh ra. Trường hợp này rơi vào dạng tiểu đường loại 1. Ảnh hưởng từ chế độ ăn của mẹ trong thời gian cho con bú: Trong thời gian cho con bú, nhiều bà mẹ thường được khuyên nên ăn nhiều cà rốt hầm với chân giò, 2 – 3 bát cơm gạo trắng mỗi bữa để đủ sữa cho con bú. Tất nhiên với cách ăn uống như vậy, sau mỗi bữa ăn, đường huyết mẹ sẽ tăng cao. Khi mẹ cho con bú chắc chắn đường huyết của con cũng sẽ bị đẩy lên cao. Kết quả là cái tụy nhỏ nhoi của bé lại phải gồng hết mình để sản xuất insulin và lại tiếp tục bị suy yếu – dẫn tới tiểu đường loại 1 hoặc 2 về sau. Ảnh hưởng của chế độ ăn sau khi trẻ cai sữa và trưởng thành: Như chúng ta đã biết, tụy giống như một nhà máy sản xuất có hai chức năng cơ bản. Chức năng thứ nhất là sản xuất các loại enzyme giúp cơ thể tiêu hóa đồ ăn; và chức năng thứ hai là sản xuất ra các loại hormone giúp cơ thể điều hòa lượng đường trong máu. Với các chức năng trên, nếu ăn quá nhiều bất cứ loại đồ ăn nào, đều sẽ khiến tụy làm việc quá tải. Ví dụ: Nếu ăn quá nhiều chất béo hoặc đạm động vật, tụy sẽ bị quá tải và không thể sản xuất đủ enzyme để tiêu hóa các loại đồ ăn đó – lâu dài sẽ làm suy yếu cả tụy và hệ tiêu hóa. Nếu chế độ ăn quá nhiều chất bột, tụy sẽ phải tăng cường sản xuất enzyme amylase, đồng thời phải “tăng ca liên tục” để sản xuất hormone insulin. Con người còn được nghỉ ít nhất 1 – 2 ngày/tuần, một năm có 12 ngày phép. Còn tụy phải làm việc liên tục 24/24 giờ, một năm 365 ngày, mà ngày nào cũng “tăng ca tối đa”, thì việc nó kiệt sức sau vài năm là không thể tránh khỏi. Tất cả các nhân tố ảnh hưởng trên làm cho tụy bị suy yếu, dẫn đến không có khả năng sản xuất insulin để điều hòa đường huyết của cơ thể, là nguyên nhân của bệnh tiểu đường loại 1. Hoặc tụy vẫn có khả năng sản xuất insulin nhưng sản xuất không đủ, hoặc tế bào bị “trơ”, cần rất nhiều insulin mới hấp thụ và chuyển hóa được glucose, là nguyên nhân của bệnh tiểu đường loại 2.

Để chữa các căn bệnh mãn tính, có phải chúng ta cứ nên đổ xô vào những thứ thuốc đắt tiền hay các phương pháp y khoa tiên tiến nhất không. Ban đầu tôi cũng nghĩ là vậy, tôi luôn cảm thấy stress nặng nề với căn bệnh béo phì của tôi, tôi đã thử rất nhiều cách như ăn kiêng, bỏ tiền đi spa giảm béo và nhiều thứ, nhưng sau khi đọc xong cuốn sách "Chế độ ăn giảm cân và kiểm soát tiểu đường", tôi nhận ra ăn kiêng cần phải đúng và một điều nữa tôi đã lơ là đó là "tôi phải giữ cho tâm thế mình càng bình an càng tốt", nó cũng sẽ giúp tôi trong quá trình điều trị bệnh béo phì. Với nền tảng cơ bản là NHÌN VÀO NGUYÊN NHÂN của bệnh tật, coi mỗi con người là BẢN THỂ CÁ NHÂN, không ai giống ai, để dùng các phương pháp và sản phẩm tự nhiên, đưa cơ thể về trạng thái cân bằng – thì mọi căn bệnh mạn tính sẽ được kiểm soát. Xin lưu ý, tôi muốn nói là TỰ KIỂM SOÁT, chứ không nói là CHỮA KHỎI HẲN đâu nhé! Ăn uống và sinh hoạt lung tung vài tháng, bệnh sẽ lại xuất hiện ngay. Thay vì dùng những viên thuốc đắt tiền, hại cho đủ các bộ phận cơ thể, thì hãy dùng đồ ăn thức uống hợp lý, chế độ thải độc định kỳ, các bài tập thư giãn, để tự kiểm soát bệnh tật.Đây thực sự là muốn cuốn sách rất hay và nói rất kĩ về các kiến thức liên quan đến béo phì và tiểu đường.

Trong cuốn sách này, tôi thích nhất là 2 phần, đó là đoạn nói về "Cái miệng", lý giải cho việc mọi bệnh tật bắt nguồn từ cái miệng và việc giữ cho cơ thể sạch cả trong lẫn ngoài. 1. Cái miệng: nghĩa là chế độ ăn cân bằng, đủ cả lượng và chất, với các loại thực phẩm càng tự nhiên, càng ít chế biến càng tốt. Hai từ “chế biến” của tôi có hàm ý nhiều về các loại thực phẩm ăn sẵn, chế biến qua dây chuyền công nghiệp 2. Giữ cho cơ thể sạch sẽ cả bên trong lẫn bên ngoài, bằng các phương pháp càng gần với tự nhiên càng tốt. Thải độc không chỉ bao hàm tẩy nấm Candida, tẩy sỏi gan, làm sạch gan và đại tràng bằng enema cà phê (thụt rửa đại tràng bằng cà phê) hoặc các sản phẩm thiên nhiên khác. Từ lâu, ta vẫn được khuyên là phải đánh răng ít nhất 2 lần/ngày: về bản chất là thải độc bằng cách làm sạch răng miệng. Hoặc ta được khuyên là phải tắm hằng ngày. Cái khác nhau ở đây là: các tập đoàn sản xuất kem đánh răng, sữa tắm từ hóa chất bỏ hàng tỉ đô-la ra để quảng cáo, nói lên sự cần thiết phải dùng hóa chất làm sạch răng, sạch da. Nhưng khi ai đó nói về enema cà phê, thì chính những người vẫn khuyên ta tắm và đánh răng hằng ngày lại lập tức phản biện bằng cách nói rằng: cơ thể có cơ chế tự thải độc! Vậy sao cái miệng ta không có cơ chế tự làm sạch, mà chỉ đại tràng mới có? Mặc dù ai cũng biết rằng đại tràng bẩn hơn miệng đến cỡ nào? 3. Giữ cho tâm thế càng bình an càng tốt. Điều khiển được để tự mình vượt qua các khủng hoảng tâm lý một cách nhanh chóng. Với nền tảng cơ bản là NHÌN VÀO NGUYÊN NHÂN của bệnh tật, coi mỗi con người là BẢN THỂ CÁ NHÂN, không ai giống ai, để dùng các phương pháp và sản phẩm tự nhiên, đưa cơ thể về trạng thái cân bằng – thì mọi căn bệnh mạn tính sẽ được kiểm soát. Thay vì dùng những viên thuốc đắt tiền, hại cho đủ các bộ phận cơ thể, thì hãy dùng đồ ăn thức uống hợp lý, chế độ thải độc định kỳ, các bài tập thư giãn, để tự kiểm soát bệnh tật. Cuốn sách này tôi giúp tôi hiểu biết thêm rất nhiều và biết cách kiểm soát với căn bệnh béo phì của mình hơn.

Tôi đã từng được đọc một vài cuốn sách của tác giả Trần Bích Hài và đa số những cuốn sách này dạy về các phương pháp bảo vệ sức khỏe. Tiếp theo chuỗi sách về thực hành bảo vệ sức khỏe bằng các phương pháp tự nhiên của tác giả Trần Bích Hà và Việt Healthy, “Chế độ ăn giảm cân và kiểm soát tiểu đường” sẽ đã giúp tôi tìm hướng giải quyết cho hai vấn đề vô cùng phổ biến trong cuộc sống ngày nay. Cũng như những cuốn trước, cuốn sách này đã giới thiệu tới người đọc cơ sở khoa học cơ bản, thông tin tham khảo chuyên sâu cũng như những bước thực hành cụ thể của các phương pháp kiểm soát tiểu đường và giảm cân. Điểm đặc biệt của nó là phần trình bày tỉ mỉ, chân thực hành trình thực tế của hai nhân vật “người thật việc thật”: Một người thành công trong việc kiểm soát tình trạng sức khỏe, bỏ được thuốc tiểu đường; một người giảm được hơn 30kg. Quan trọng hơn cả là họ đều duy trì được những thành quả này lâu dài. Qua những câu chuyện này, chắc chắn người đọc sẽ rút ra được cách thức áp dụng phù hợp với bản thân mình. Tôi thực sự rất thích cuốn sách này.