Tuổi thanh xuân là quãng thời gian tươi đẹp nhất trong cuộc đời của mỗi con người. Ở cái tuổi đó, con người ta sẽ có sự xốc nổi và bồng bột, nhưng cũng đầy những đam mê, nhiệt huyết. Ở những năm tháng thật đẹp đó, ai trong chúng ta đều muốn làm tất cả, sống hết mình để khi nhìn lại sẽ không phải hối tiếc vì hoài phí. Có rất nhiều cuốn tiểu thuyết ngôn tình đã lấy thời gian con người còn đang trong độ xuân thì làm bối cảnh cho câu chuyện của mình. Chúng ta cùng điểm qua những cuốn ngôn tình hay nhất viết về tuổi thanh xuân, chắc rằng bạn sẽ không phải hối hận vì đã đọc qua nó một lần đâu!

  1. Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi (Tác giả Cửu Bả Đao)

Ai cũng đã đi qua năm tháng học trò cũng sẽ có những rung động đầu đời và nhân vật trong truyện “Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi” cũng như vậy khi một nhóm bạn chơi với nhau cùng thương một cô gái. Lấy bối cảnh ở Đài Loan vào năm 1994, câu chuyện về nhóm bạn thân gồm Kha Cảnh Đằng, Lão Tào, Bột Khởi, Cai Biên và A Hòa, cả năm người cùng thích cô bạn Thẩm Giai Nghi xinh xắn và học giỏi nhất lớp. Một ngày nọ, Kha Cảnh Đằng – học sinh cá biệt của lớp vì quá quậy phá nên bị thầy giáo phạt, xếp lên ngồi trước mặt Thẩm Giai Nghi để cô giám sát. Một hôm, Cảnh Đằng chịu phạt thay cho Giai Nghi và từ đó, cô nữ sinh ưu tú bắt đầu giúp đỡ chàng nam sinh cá biệt học hành tử tế hơn.Từ những buổi học chung, những cảm xúc kỳ lạ giữa Giai Nghi và Cảnh Đằng bắt đầu nảy nở. Họ giữ mối quan hệ thân thiết, có phần mập mờ tới lúc lên đại học. Mặc dù Cảnh Đằng nhiều lần tỏ tình nhưng Giai Nghi vẫn chỉ im lặng. Những năm tháng ấy cứ thế trôi đi cho tới khi họ trưởng thành và có những lựa chọn riêng cho tương lai…

“Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi” như một bản nhạc nhẹ nhàng về câu chuyện tình cảm tuổi học trò đáng mến. Lật từng trang tiểu thuyết, ta không khỏi bật cười hay nghẹn ngào bởi những cảm xúc ấy có phải chính ta cũng đã từng sẽ trải qua. Rồi ta sẽ bắt gặp lại hình ảnh chính mình trong khoảng thời gian học trò đầy kỷ niệm ấy, đôi khi sẽ cười phá lên bởi những hành động, câu trả lời đầy ngô nghê, đôi khi cảm xúc lắng lại, co thắt lại dõi theo từng dòng chữ.

  1. Thời niên thiếu không thể quay lại (Tác giả Đồng Hoa)

Với văn phong nhẹ nhàng nhưng thấm đẫm cảm xúc, luôn để lại cho người đọc những ám ảnh day dứt, Thời niên thiếu không thể quay lại ấy là một tác phẩm thành công viết về thời thanh xuân tươi đẹp. Chắc hẳn trong lòng bạn đọc đây không chỉ là câu chuyện của La Kỳ Kỳ nữa mà nhìn thấy cả hình bóng của bản thân trong đây, Trương Tuấn, Tiểu Ba đều là những kí ức đẹp trong tuổi thanh xuân của cô, những tình cảm cứ lặng lẽ nảy mầm đều là hơi thở của tuổi thanh xuân. Giống như cái tên của nó, con người ta ai cũng phải trưởng thành và những kỉ niệm đẹp chỉ có thể khắc ghi trong lòng, không thể quay trở lại nữa nên hãy sống hết mình, làm những điều bản thân thích khi đang còn trong độ tuổi tươi đẹp này để sau này không phải tự trách bản thân về những thứ chưa làm được.

  1. Anh có thích nước Mĩ không (Tác giả Tân Di Ổ)

Những tác phẩm của Tân Di Ổ đều rất hiện thực, thậm chí là hiện thực đến phũ phàng và “Anh có thích nước Mỹ không?” không năm ngoài số đó. 

"Anh có thích nước Mỹ không?" được xem là cuốn tiểu thuyết thành công nhất của nhà văn Tân Di Ổ và cũng là cuốn ngôn tình hay nhất viết về tuổi thanh xuân. Có lẽ mỗi cô gái đều đã từng xốc nổi, hồn nhiên, trong sáng, yêu cuồng nhiệt, hết mình như cô nàng Trịnh Vy. Hai người đàn ông quan trọng nhất trong thời thanh xuân của cô là Trần Hiếu Chính- người cô đã dồn hết tình cảm vào để yêu quên cả bản thân mình trong những năm tháng đại học và Lâm Tĩnh- người sẽ nắm tay cô đi đến cuối cuộc đời. Đã từng có nhận định rằng: "Có lẽ tuổi xuân mỗi cô gái đều gặp Trần Hiếu Chính của mình rồi mới tìm thấy Lâm Tĩnh".

  1. Hóa ra anh vẫn ở đây ( Tác giả Tân Di Ổ)

“Hóa ra anh vẫn ở đây” kể về chuyện tình yêu giữa Tô Vận Cẩm và Trình Tranh, từ xa lạ đến thân quen, lại trở nên xa lạ rồi lại về bên nhau. Cả hai đều yêu đối phương sâu sắc nhưng lại không biết cách thể hiện tình yêu của mình, vô tình làm tổn thương cả người kia lẫn bản thân. Xen lẫn những ngọt ngào, yêu thương là hiện thực cuộc sống. Trình Tranh yêu Tô Vận Cẩm ngay từ cái nhìn đầu tiên, từ tình yêu của một cậu trai mới lớn đến tình yêu của một người đàn ông trưởng thành, vẫn là Tô Vận Cẩm. Trình Tranh yêu Vận Cẩm quá nhiều, yêu cô hơn cả bản thân mình.

Khép lại cuốn sách này, nhiều người sẽ khao khát gặp được một anh chàng như Trình Tranh hay sẽ trách Tô Vận Cẩm quá ích kỉ. Nhưng chính lòng tự tôn và tính cách của Vận Cẩm đã khiến Trình Tranh yêu cô đến quên bản thân mình, cũng như chính tính ngang bướng không bỏ cuộc đã khiến Vận Cẩm cảm động trước Trình Tranh.

  1. Yêu em từ cái nhìn đầu tiên (Tác giả Cố Mạn)

Yêu em từ cái nhìn đầu tiên của Cố Mạn không phải là tiểu thuyết tình yêu nhiều sóng gió phong ba như “Bên nhau trọn đời”. Với cuốn tiểu thuyết này mang người đọc trở về thời sinh viên nghịch ngợm, vô tư như thế nào?

Nội dung câu chuyện xoay quanh mố tình của Bối Vi Vi, một hoa khôi khoa Công nghệ thông tin trường Đại học nổi tiếng A. với nickname là Lô Vĩ Vi Vi và Tiêu Nại – chàng trai đẳng cấp cao nhất của trường đại học A mà biết bao cô gái ngưỡng mộ yêu thầm, đệ nhất cao thủ Nhất Tiếu Nại Hà ...

Điều tuyệt vời mà Cố Mạn mang đến cho đọc giả là gì? Chính là họ có thể nhìn thấy chính bản thân mình trong từng nhân vật, từng trang sách, đặc biệt là đời 8x, 9x. Từ thời điểm đó tới hiện tại, công nghệ ngày càng phát triển kéo theo nhu cầu kết nối nhiều hơn trên mạng internet, qua game online, qua mạng xã hội, và Tiêu Nại đã được kết nối với Bối Vi Vi như vậy. Nhưng tình yêu của họ không ảo, mà ngược lại vô cùng thực tế.

Kết

“Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa”. Khi đọc những cuốn tiểu thuyết trên, chắc hẳn mỗi chúng ta đều thấy hình bóng của mình trong đó, quen thuộc và gần gũi đến lạ thường.

----

Tổng hợp bởi Lan Hương - Bookademy 

Trở thành CTV viết reviews sách để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị cùng Bookademy, gửi CV (tiếng Anh hoặc Việt) về: [email protected] 

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về các cuốn sách hay tại link:https://www.facebook.com/bookademy.vn

Xem thêm

“Chia tay, chỉ cần một người đồng ý, nhưng “ở bên nhau”, lại phải có hai người đồng lòng mới được. Tình yêu bất định như thế nên mới thú vị, không phải sao? Ít nhất tôi đã hoàn thành một nửa tấm hình ghép của mình”. Một trong những câu nói của Kha Cảnh Đằng mà đến bây giờ dù đã lớn khôn, trải nghiệm đủ vị đắng chát đến ngọt ngào của tình yêu vẫn khiến trái tim tôi rung động như thuở ban đầu. Em sẽ đến cùng cơn mưa – Hành trình khám phá, một lần nữa, về tình yêu đã mất Nếu gặp lại người ấy cho tôi gửi lời chào! Một câu chuyện tình nhẹ nhàng Bên nhau trọn đời và câu chuyện về bản tình ca cổ tích Tôi đang còn trẻ. Xung quanh tôi cũng toàn người trẻ tuổi. Họ có những ước ao, những hoài bão, những khát khao rất lớn, rất mạo hiểm. Họ cũng từng đấu tranh về tình yêu đầu đời nhưng mọi thứ đều tựa như một câu chuyện cười. Bởi tình yêu luôn có ba kiểu. Một là, khi bạn chưa đủ sức chống đỡ cuộc sống, tình yêu đã bất ngờ xuất hiện, khiến bạn chỉ có thể bỏ lỡ nó trong tiếc nuối. Hai là, khi bạn đã mỏi mệt, cam lòng đầu hàng số phận, thì tình yêu lại ghé đến trong cay chát. Ba là, gặp đúng người vào đúng thời điểm. Trong tất cả chúng ta, ai ai đều mong chờ tình yêu thứ ba sẽ ghé đến bởi chuyện tốt đẹp nhất trên thế giới này là lúc bạn thích một người thì vừa vặn phát hiện người đó cũng thích bạn. Nhưng đa phần lại rơi vào hai tình yêu còn lại. Hai tình yêu còn lại thực sự không đáng để mong chờ sao? Dẫu không có kết thúc viên mãn nhưng trong hàng vạn con người được yêu người ấy đã là tốt rồi. Thậm chí đến cuối cùng, điều còn sót lại trong tâm trí mỗi người chính là “được yêu đã là tốt” rồi. “Gặp gỡ, quen biết, yêu thương rồi chia ly là nỗi đắng cay trong trái tim bao người.” (Samuel Coleridge) Trong đĩa hát mới phát hành của nhóm Sodagreen có bài “Cá bay”, có một lời bài hát mà Kha Cảnh Đằng rất thích: “Đơm hoa không kết quả thì sao chứ? Là cá thì nhất định phải bơi sao?”. Có phải rất bất cần hay không? Tình yêu quả thật chính là như thế. Không cầu đơm hoa kết trái, chỉ cầu nở rộ rực rỡ chỉ trong một phút giây đã khiến ta không còn gì để hối tiếc rồi. Nhưng con người về bản chất là ích kỷ. Ai mà chưa từng hi vọng để phải rồi thất vọng thật sâu. Đọc đến đây, tôi đã từng khóc giống như một đứa trẻ. Có ai từng biết cảm giác bất lực, khi trái tim không thèm nghe lời mình nói, yêu phải một người vĩnh viễn không yêu mình? Cái cảm giác “cả thế giới đều biết mình thích cậu, chỉ có cậu lại vờ như không nhìn thấy”? Đau đớn nhất của tuổi thanh xuân chính là một tình yêu vô vọng không kết quả. Đó là tình yêu đẹp trong sáng đến mức cứ nhớ sẽ khiến lệ tràn khóe mi. Nhưng đồng thời nó cũng là bí mật ngọt ngào nhất của tuổi thanh xuân, là điều bạn tuyệt đối không bao giờ hối tiếc. Với Cửu Bả Đao, ông không cho việc theo đuổi không thành, cầu mà không được mang chất bi mà lại là chất hài, gửi gắm sự biết ơn cuộc sống. Biết ơn cuộc đời đã cho ông và đám bạn trong thời thanh xuân dũng cảm, nhiệt huyết có thể gặp gỡ được Thẩm Giai Nghi. Ông từng thành công với rất nhiều thể loại như truyện trinh thám “Nguời thuê nhà tầng dưới” nhưng mãi đến Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi mới trở nên nổi tiếng trên toàn Châu Á. Vì sao vậy? Vì ở đó, chúng ta nhìn thấy chính mình của ngày xưa phản chiếu qua Kha Cảnh Đằng, qua Thẩm Giai Nghi, qua những bạn học trong lớp 8A Mỹ thuật ấy. Chúng ta đã đồng điệu cùng tác giả.reviewsach cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi- reviewsach.net Những câu truyện nhỏ trong cuốn tiểu thuyết về thanh xuân Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi đều có nét hao hao giống tất cả những kí ức, hoài niệm thuở thiếu thời mà ta từng trải qua. Điều đặc biệt chính là biệt tài kể chuyện vô cùng hài hước mà tự nhiên của Cửu Bả Đao. Đôi dăm ba chỗ giọng kể hài hước lại đưa vào những câu nói khiến ta phải lặng người “Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa. Mỗi người đều từng có khoảng thời gian bồng bột đấy, khoảng thời gian mà mọi cậu con trai cùng thích một cô gái trong lớp, đi qua tháng ngày với những trò nghịch ngợm hoang đường không tên. Thế rồi, tuổi thanh xuân lặng lẽ qua đi.” Thanh xuân chính là người rượt kẻ đuổi nhưng đến khi ngoảnh mặt lại đột nhiên nhận ra nếu không để ý lẫn nhau, chúng ta đã tự buông tay lạc mất nhau tự bao giờ. Từ Tình bạn đũa lệch đến tình yêu chua chát Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi kể về câu chuyện thanh xuân của một nhóm bạn thân bao gồm Kha Cảnh Đằng, Lão Tào, Bột Khởi, Cai Biên và A Hòa cùng thích cô bạn chung lớp xinh xắn, giỏi giang nhất lớp Thẩm Giai Nghi. Kha Đằng Đó là một Kha Cảnh Đằng học hành bết bát, ham chơi quậy phá, bày trò bựa bựa cùng lũ bạn trêu chọc mọi người xung quanh. Thẩm Giai Nghi Đó là một Thẩm Giai Nghi ngoan hiền, xinh đẹp, thông tuệ lại nhẹ nhàng thanh thoát được vô số cậu trai để ý và là nữ thần trong trái tim thanh xuân của mỗi người. Là một Tạ Minh Hòa hiểu biết rộng có thể tán dóc với Thẩm Giai Nghi từ chuyện xe hơi đến máy tính, thế giới bao la rộng lớn ngoài kia. Là một Tạ Mạnh học hành giỏi giang, thích làm thơ vớ vẩn tặng cho Thẩm Giai Nghi. Là một Liêu Anh Hoằng thích chọc cười bè bạn bằng các câu chuyện cười. Là một Trương Gia Huấn quái tính, hay nấu cháo điện thoại với Thẩm Giai Nghi. Là Hứa Bác Thuần luôn ngây ngô, bựa bựa cùng Kha Cảnh Đằng. Bọn họ, có công khai theo đuổi người con gái ấy, âm thầm lặng lặng lại càng nhiều. Nhưng dẫu khác nhau như thế nào, Thẩm Giai Nghi đã trở thành một mảnh ghép không thể thiếu trong tuổi trẻ bồng bột, dại dột lại ấu trĩ của họ. Câu chuyện bắt đầu khi Kha Cảnh Đằng bị thầy giáo giao cho Thẩm Giai Nghi ngoan hiền quản chế…Người ngồi trước, người ngồi sau. Lưng áo đứa con trai xuất hiện những vết mực chấm màu xanh. Theo thời gian, sau những buổi học chung, có một hạt mầm tình cảm nảy sinh giữa hai con người tưởng như vĩnh viễn không bao giờ hòa hợp ấy. “Thẩm Giai Nghi, kể từ hôm nay, thầy giao cục nợ Kha Cảnh Đằng này cho em”. Câu nói chân thành của thầy Lại khiến Kha Cảnh Đằng từ một “vua tấu hài” của lớp đang nói chuyện với bức tường bỗng trở thành người ngồi phía trước cô bạn xuất chúng nhất lớp Thẩm Giai Nghi. Tựa như Kha Cảnh Đằng nói: “Tuổi trẻ của tôi, không phải là một bức tường”. Đúng vậy, tuổi trẻ của cậu chính là người con gái ngồi phía sau lưng có “trách nhiệm” quản thúc cậu mỗi ngày. Trong mắt Thẩm Giai Nghi có lẽ Kha Cảnh Đằng vĩnh viễn là “thằng nhóc chưa biết mình đang làm gì” vừa trẻ con, ấu trĩ lại nghịch ngợm phá phách. Thế nhưng, tình bạn đũa lệch lại bắt đầu từ những lần buôn chuyện cà kê rau muống trẻ con ấu trĩ ấy. Tôi đặc biệt ấn tượng với hình ảnh bàn cờ hòa giữa Kha Cảnh Đằng và Thẩm Giai Nghi. Đó là sau một buổi đi lên chùa thiền định bởi cô giáo Chu Thục Chân, Kha Cảnh Đằng đã đánh cờ tướng với bọn con trai mà không thua một ai bởi từ nhỏ đã chơi cờ cùng với bố. Tuy nhiên, đến khi chơi cờ với Thẩm Giai Nghi, cậu mới mất trắng cái danh người thắng cuộc liên hoàn này. Bởi đó là một bàn cờ hòa. Cũng giống như mối quan hệ giữa cậu và Thẩm Giai Nghi đến tận sau này. Vĩnh viễn không có người thắng kẻ thua. Thiện cảm kỳ lạ của Kha Cảnh Đằng dành cho Thẩm Giai Nghi cùng với kì thi giảm học sinh ở lại lớp 8A Mỹ Thuật đã kéo hai con người bàn trên và bàn dưới ấy lại gần nhau hơn chút nữa. Những câu mắng “thật trẻ con”, “thật ấu trĩ” thúc đẩy cậu lao đầu vào học và thoát khỏi áp lực bị hất văng khỏi lớp. You are the apple of my eye Sách review bởi reviewsach.net Thế rồi, cậu chuyển sang chỗ Lý Tiểu Hoa, rồi trở thành bạn thân còn tình bạn giữa A Hòa cùng Thẩm Giai Nghi cũng ngày càng khăng khít. Dần dần cậu nhận ra mình thích Lý Tiểu Hoa, cô bạn luôn cười tươi và khâm phục cậu khiến cậu lọt vào Bảng Vàng, đứng thứ 59 toàn trường. Có những người con gái luôn đứng cùng ta trong một sân ga mang tên chờ đợi và chuyến xe thanh xuân với những hụt hẫng, mặt dày mày dạn công khai hoặc thầm lặng theo đuổi ai đó đã bắt đầu chuyển bánh. Nhưng chuyến xe thanh xuân mỗi người chỉ có một. Lý Tiểu Hoa lại không phải thanh xuân của Kha Cảnh Đằng. “Chúc mừng tân hôn, tuổi trẻ của tớ”. Câu nói ấy là câu nói chung của rất nhiều người trong lớp họ, một đám anh em chí cốt cùng chung hoạn nạn trên con đường tình ái…toàn một đống bại tướng chỉ biết nhìn theo đèn xe hậu của Thẩm Giai Nghi. Kết truyện, khi hôn lễ chính thức bắt đầu, Kha Cảnh Đằng đã nhìn cô dâu Thẩm Giai Nghi bước đến hạnh phúc và nghĩ thầm: “đẹp thật, ánh đèn kia căn bản là thừa thãi. Đúng là cô dâu đẹp nhất mà tôi từng thấy”. Chuyến xe thanh xuân của Kha Cảnh Đằng vĩnh viễn là Thẩm Giai Nghi nhưng thật đáng tiếc, họ đã bỏ lỡ nhau dù trong câu chuyện lẫn cả ngoài đời thực. Khi cả bọn nhao nhao đòi oẳn tù xì hôn cô dâu, Kha Cảnh Đằng đã im lặng một cách thần bí bởi vì “nếu cả bọn đều muốn hôn, tôi sẽ tuyệt đối không hôn cô dâu. Tôi hy vọng trong tim Thẩm Giai Nghi tôi mãi luôn là người đặc biệt nhất”. Ấu trĩ đến mức như thế. Nhưng cũng trưởng thành đến mức không tưởng. Chỉ cần một chút đặc biệt ấy thôi, Kha Cảnh Đằng cũng muốn cẩn thận giữ gìn. Hai từ “đặc biệt” ấy đôi khi lại nhuốm một màu sầu buồn tinh tế, dịu dàng mà sâu sắc làm sao… Thế giới nợ chúng ta một Kha Cảnh Đằng Ai chưa từng tương tư? Không ai cả. Vậy người chúng ta yêu thầm, hiện tại có còn đó không? Có lẽ đã biến mất. Reviewsach.net – Sách Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi – Cửu Bả Đao Ai trong tất cả chúng ta cũng đều có một thời để nhớ như thế. Muốn yêu cứ yêu. Muốn điên cuồng cứ điên cuồng. Muốn nỗ lực theo đuổi cứ thoải mái thể hiện. Vì đôi lúc ngoảnh mặt nhìn lại, người mà ta thích nhất có lẽ đã bị thời gian lãng quên tự bao giờ. Nhưng thanh xuân đôi lúc đồng nghĩa với thất vọng. Thất vọng vì khi ấy bạn gặp đúng người nhưng đáng tiếc lại sai thời điểm. Thất vọng bởi lúc họ cần sự chững chạc, chỗ dựa vững chắc nhưng đáng tiếc bạn chỉ là một chàng trai nhỏ đầy nhiệt huyết thanh xuân và những hứa hẹn mơ hồ. Thất vọng vì thanh xuân chưa đi đến được quả ngọt của hạnh phúc đã vội chết đi. Tình yêu học trò là tình yêu trong sáng, tự nhiên và trọn vẹn nhất. Bởi lúc đó ta yêu không toan tính, yêu không cầu sự đáp lại, yêu mãnh liệt ngang tàn nhất. Duyên phận giữa đôi ta không ai được phép can thiệp vào. Kha Cảnh Đằng năm ấy liệu có biết cậu ấy đã bỏ lỡ mất bao nhiêu cơ hội đến với Thẩm Giai Nghi- cô nàng xuất sắc, xinh đẹp nhất lớp ấy. Thẩm Giai Nghi năm ấy liệu có biết cậu ấy tồn tại trong trái tim bao chàng trai trẻ, nhất là Kha Cảnh Đằng mà cậu ấy rất quý mến. Bởi chính cái “không biết” ấy kéo họ mỗi người dạt trôi về một hướng khác nhau. Khi đọc Cô ấy năm ấy chúng ta cùng theo đuổi, tôi đã dành một đêm để tưởng niệm về những cảm xúc thanh xuân mình từng trải qua. Cảm giác thật tuyệt vời. Nó giống như bạn chỉ vừa bước qua ngày hôm qua vậy. Ngày hôm qua ấy, có một chàng trai hoặc cô gái từng là “the apple of my eyes” mà thậm chí họ còn không nhớ mặt người đã đặt họ trong chính cõi lòng mình nữa. Cửu Bả Đao đã gieo vào lòng người một chút bi chút hài thanh xuân giữa guồng xoay xô bồ mưu sinh của tạo hóa như thế đấy. Thế giới này nợ Kha Cảnh Đằng một Thẩm Giai Nghi Cửu Bả Đao & Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi Đồng thời, cũng nợ tuổi trẻ của mỗi người một Kha Cảnh Đằng vừa trẻ con, ấu trĩ nhưng lại yêu đơn phương ngây ngốc lâu như vậy. Một tình cảm đều cần chữ duyên nợ. Đột nhiên ta nhớ câu nói trong “5 centimet trên giây”: “Đời mỗi người sẽ gặp 29,2 triệu người, xác xuất để hai người yêu nhau là 0,000049. Cho nên, anh không yêu em, em không trách anh”. Bởi xác suất ít như vậy nên mới không lạc lối, bởi chỉ hướng về một phía duy nhất nên thanh xuân mới thật sự trọn vẹn, không tàn không khuyết. Bởi chút “bất hối” ấy, nó mới có thể trở thành Cô ấy năm ấy chúng ta cùng theo đuổi khiến bao nhiêu con tim cùng thổn thức, tưởng niệm lại một thời tuổi trẻ đã qua của chính bản thân mình.

Trịnh Vi yêu Lâm Tĩnh. Đó là mối tình đầu đầy ngọt ngào của cô. Những rung động nhẹ nhàng, những lời nói ngọt ngào, sự quan tâm ấm áp, cái chạm mi khẽ khàng đã từng là động lực cho cô thiếu nữ mười bảy tuổi quyết tâm thi vào một trường nổi tiếng để được chung thành phố với anh. Nhưng như bao mối tình đầu khác trên thế giới, nó đã kết thúc khi còn chưa kịp bắt đầu. Cô đau đớn, khóc lóc, từ bỏ. Trịnh Vi yêu Trần Hiếu Chính. Đó là “ánh trăng rực rỡ nhất” trong cuộc đời cô. Cuộc gặp gỡ tình cờ mở ra tình yêu khắc cốt ghi tâm. Cô gái nhỏ vì yêu mà trưởng thành. Cô gái nhỏ vì yêu mà cố gắng. Cô gái nhỏ vì yêu mà ngoan ngoãn. Cô gái nhỏ vì yêu mà chững chạc. Cô gái nhỏ vì yêu mà hướng đến tương lai. Cô gái nhỏ vì yêu mà tin tưởng. Nhưng cuối cùng thì sao? Tình yêu ấy một lần nữa khoét vào vết thương vừa mới lên da non của cô. Cô gái nhỏ vì yêu mà chờ đợi. Nhưng chẳng ai cho cô cơ hội để chờ đợi. “Đừng, em đừng đợi, vì chưa chắc anh đã đợi.” Cô gái ấy là hiện thân của những năm tháng thanh xuân rực rỡ nhất. Sự nhiệt tình ấy, sự thẳng thắn ấy, sự dũng cảm ấy chính là những thứ mà mười năm sau ngoảnh đầu nhìn lại, ta thường thở dài tiếc nuối “Giá như…”. Cô ấy đã sống hết mình. Cô đã yêu. Cô đã được yêu. Có ngọt ngào. Có đau khổ. Nhưng chưa bao giờ có hối tiếc. “Tớ không khóc, tớ sẵn sàng đánh cược, chấp nhận chịu thua.” Cuối cùng thì Trịnh Vi đã thua. Không phải vì người thứ ba. Không phải vì môn đăng hộ đối. Không phải vì nước Mỹ xa xôi. Mà vì Trần Hiếu Chính. Cô thua Trần Hiếu Chính. Cũng giống như Hứa Khai Dương thua cô. Ai yêu trước, người đó sẽ thua. Cuối cùng thì trái tim cô cũng chọn cách ra đi, dù điều đó khiến cô thật sự đau đớn. Cuối cùng thì cô cũng học được cách yêu bản thân mình nhiều hơn. Cuối cùng cô cũng hiểu, rất nhiều người, khi đi lướt qua nhau, sẽ trở thành người xa lạ. Cuối cùng, cô đã để lỡ một centimet đó. Cuối cùng, Trịnh Vi đã chọn Lâm Tĩnh. Có lẽ mình thích Trần Hiếu Chính hơn Lâm Tĩnh. Mình thích sự trầm tĩnh nhưng đôi lúc rất trẻ con của Trần Hiếu Chính hơn là sự trầm tĩnh đến lý trí của Lâm Tĩnh. Nhưng nếu phải chọn, có lẽ bất kì người con gái nào cũng sẽ chọn Lâm Tĩnh. Vì sự dịu dàng của anh. Vì sự chững chạc của anh. Vì cảm giác an toàn mà anh mang lại. Trần Hiếu Chính, có lẽ, suốt đời chỉ nên là một kí ức đẹp nhất trong thời thanh xuân kia.

Trái ngược với các định kiến từ lâu về ngôn tình rằng ủy mị, điên đảo, lụy tình, xa rời thực tế,… Nhưng không, khi đến với tác phẩm “Yêu em từ cái nhìn đầu tiên” này người đọc dường như không thể ngừng cười được đâu. Bởi vì tính cách dễ thương đến ngu ngốc của Bối Vi Vi cùng sự lạnh lùng, thanh cao nhưng nói câu nào là khiến người ta phun cơm câu đó của Tiêu Nại. Nếu như độc giả là tuýp người yêu thích sự thông minh trong đối đáp và ứng xử của nhân vật, thì đây chính là hai nhân vật mà độc giả đang tìm kiếm. Đây là một câu chuyện vui, thỉnh thoảng có hơi bực mình vì một vài nhân vật “xấu tính” nhưng nhìn chung cốt chuyện rất lôi cuốn và thỏa mãn về độ hài hước mang đến cho người đọc. Tình yêu của Tiêu Nại và Bối Vi Vi không có trắc trở, không có cao trào, càng không có sóng gió chập trùng. Nhưng đổi lại họ luôn có trong mình sự chân thành khi đối mặt với nửa kia. Có nhiều người nói tình yêu của Vi Vi và Tiêu Nại không đủ trắc trở và thử thách để có thể làm nên một tình yêu đẹp. Nhưng họ đâu biết rằng sự ngọt ngào đó chính là cảm xúc khác biệt mà Cố Mạn mang đến cho người đọc. Để ta có thể mơ mộng, có thể đặt niềm tin vào một tình yêu màu hồng, ngọt ngào như que kem mùa hè vậy

Sự trở lại của một ‘tượng đài’ ngôn tình bất hủ với sức sống mãnh liệt hơn 10 năm. Là tác phẩm làm nên tên tuổi của Tân Di Ổ - một trong những tác giả ngôn tình nổi tiếng nhất Trung Quốc. Cô cũng chính là người cải biên và chỉnh sửa lại tác phẩm này với những tình tiết mới đắt giá đi cùng với ngoại truyện được viết mới dành tặng những độc giả đã ủng hộ chặng đường sáng tác của cô. Hóa ra anh vẫn ở đây – thanh xuân của tất cả các cô gái thời kì đầu 9x nay được tái hiện lại dưới một phiên bản hoành tráng, đủ đầy kí ức năm xưa đan xen hơi thở tươi mới trong ngòi bút trưởng thành của Tân Di Ổ. Hóa ra anh vẫn ở đây là câu chuyện tình của Trình Tranh và Tô Vận Cẩm - đôi bạn học cùng lớp cấp 3. Cả hai khác biệt về mọi mặt, như ở hai đường thẳng song song chẳng có lấy một điểm chung. Trình Tranh giỏi giang, đẹp trai, dành được tất cả ánh hào quang trong lớp còn cô nàng Tô Vận Cẩm nhạt nhòa, sống kín đáo và khép kín. Dường như chẳng mấy ai quan tâm đến sự tồn tại của cô. Chẳng ai ngờ được rằng chỉ vì một ánh mắt khi đi lướt qua nhau ở hành lang lớp học mà trái tim anh chàng công tử Trình Tranh ngã gục trước một Tô Vận Cẩm hết sức bình thường. Trình Tranh yêu Vận Cẩm từ cái nhìn choáng ngợp đầu tiên nhưng đầy nông nổi bấp chất mọi lí lẽ. Mặc sự săn đón của anh chàng suốt những năm cấp ba, lờ đi nụ hôn bất ngờ Trình Tranh dành cho cô trên con đường dẫn về ký túc xá, Tô Vận Cẩm chỉ hờ hững đáp trả bằng một nụ hôn phớt qua trong ngày cuối năm học coi như trả nợ nụ hôn đầu và cũng để chấm dứt hy vọng mỏng manh của Trình Tranh. Họ khác nhau nhiều quá, Tô Vận Cẩm quá lí chí, không muốn trở thành kẻ yếu thế trong tình yêu của mình. Lên đại học, họ càng xa nhau hơn, không chỉ là tình cảm mà còn là khoảng cách địa lý. Nhưng tình cảm của Trình Tranh dành cho Tô Vận Cẩm tưởng như sẽ phai nhạt lại càng lớn dần lên, âm ỉ không dứt. Anh vượt qua bao xa xôi cách trở đến tìm cô nhưng cái mà anh nhận được là tình yêu của cô bên người mới. Khi Trình Tranh sắp bỏ cuộc vì tình yêu đơn phương vô vọng của mình thì chỉ bằng một câu nói mơ hồ trong cơn say, anh hiểu rằng thì ra tình yêu của mình hóa ra không phải đơn phương. Những tưởng mọi chuyện đã viên mãn và hạnh phúc. Nhưng yêu nhau dễ dàng, chung sống mới gian nan. Những tranh cãi trong gia đình trẻ khi sống thử đã nhấn chìm hạnh phúc hai người. Từ lúc này bi kịch mới bắt đầu. Họ bắt đầu cảm thấy như đang đi trên băng, và tình yêu trở thành thứ đá tảng nặng nề vì hai con người quá khác nhau. Một Tô Vận Cẩm luôn im lặng, có tức đến mấy cũng không nói khiến tình yêu nặng nề đến độ Trình Tranh dù từng nói: "Không, anh sẽ không buông tay đâu, cho dù làm tổn thương lẫn nhau thì anh vẫn muốn ở bên em", cũng phải mở miệng: "Chúng mình chia tay thôi, Vận Cẩm. Anh không cần em nữa". Xa cách bốn năm, gặp lại là tình cờ hay cố ý? Liệu họ còn có thể quên được nhau, bỏ đi những kỷ niệm và tình yêu đã qua để nuôi những hạnh phúc cho riêng mình? Thời gian có đem hai con người từng thân thuộc nhất trở thành hai người xa lạ? Tình yêu của Trình Tranh cố chấp lại dễ dàng buông bỏ như vậy sao? Hãy tìm đọc bộ tiểu thuyết được ví như “mối tình đầu” của hàng triệu cô gái châu Á để cảm nhận những rung cảm trong veo thời thanh xuân cùng với mơ ước về một tình yêu khắc cốt ghi tâm giữa đời thực – một tình yêu gần ngay trước mắt chứ không phải tìm kiếm ở đâu đó xa xôi các bạn nhé !

Trịnh Vy, 18 tuổi, có làn da trắng, đôi má hồng bầu bình tự nhận mình là Ngọc diện Tiểu Phi Long, một cô gái vô tư, cuộc sống dường như không có gì khiến cô phải buồn. Trịnh Vy quyết định thi vào Học viện Kiến trúc của thành phố G vì một lời hẹn ước với Lâm Tịnh - chàng trai sống cùng khu nhà tập thể với cô và hơn cô 5 tuổi. Từ khi còn rất nhỏ cô đã nói trước mặt mọi người là sẽ lấy Lâm Tịnh. 17 năm cô mải miết theo anh trên mọi con đường anh đi, đến cuối cùng cô tưởng như mình đã được ở gần anh sẽ không phải xa cách. Thật không ngờ, chuyện của người lớn - chuyện mẹ cô và cha anh đã từng yêu nhau đã khiến cho hai bên gia đình tan vỡ. Lâm Tịnh đã chọn con đường ra đi, sang Mĩ bỏ cô ở lại với bao câu hỏi ngổn ngang. Thời gian vẫn trôi, con người vẫn phải sống, Trịnh Vy mạnh mẽ tiếp tục bước tiếp con đường mình phải đi. Cô làm thư ký cho Giám đốc Công ty 2 trực thuộc Tập đoàn Kiến trúc Trung Quốc, trước kia cô nộp hồ sơ vào đây vì Trần Hiếu Chính cũng nộp hồ sơ. Nhưng nay không còn anh cô vẫn đi làm vì cô thấy đây là cơ hội cô có thể phát triển sự nghiệp. Dưới sự dìu dắt của Giám đốc Chu Cù, một Trịnh Vy sốc nổi, bốc đồng, bừa bãi đã trở thành thư ký Trịnh điềm đạm trong giao tiếp, cẩn trọng trong công việc. Cô Lý Chủ tịch Công đoàn của công ty đã giới thiệu cho cô rất nhiều chàng trai, cô nghĩ mình cũng nên tìm một người để nương tựa. Vậy là cô lao vào các cuộc hẹn hò, người thích cô thì cô không thích, mà người cô thích lại chẳng có tình cảm với cô, trước những chàng trai xa lạ cô luôn có một câu hỏi "kinh điển": "Anh có thích nước Mỹ không?"

Nếu bạn đang đọc tác phẩm này và bạn còn trẻ, xin hãy nhớ đối xử với những người bạn gặp thật dịu dàng, không phải vì sự cảm kích của anh/ cô đối với bạn, mà là để sau này, khi bất chợt nhìn lại, bạn sẽ thấy trong tuổi thanh xuân của mình có ít điều phải ân hận hơn. Một La Kỳ Kỳ luôn kiên trì, cố gắng nỗ lực hết mình nhưng bên cạnh đó vẫn có chút tự ti, luôn khép mình vào chiếc vỏ ốc hoàn hảo do cô tạo ra liệu có thể dũng cảm theo đuổi hình bóng sâu trong góc nhỏ trái tim cô không? Một Trương Tuấn luôn quậy phá để che khuất đi sự cô đơn của mình. Trong mắt mọi người, có thể cậu là con người ngỗ ngược có chút xấu xa, cậu không quan tâm vì cậu chỉ cần dịu dàng với cô bạn Kỳ Kỳ của mình – người con gái duy nhất chiếm giữ trái tim của cậu cả một thời thanh xuân. Một Hứa Tiểu Ba luôn chín chắn, bình yên ở bên Kỳ Kỳ, yêu thương và che chở, giúp đỡ cô trong những lúc cô gặp khó khăn. Thế nhưng, đằng sau đó lại là cả một tình cảm được giấu kín trong lòng. Là một trong những tác phẩm hay nhất của tác giả Đồng Hoa, “Thời Niên Thiếu Không Thể Quay Lại Ấy” – sẽ là chiếc máy bay đưa bạn trở lại với những hồi ức thuở thiếu thời, để bạn được một lần nhìn lại những thứ tưởng chừng đã bị chôn vùi theo năm tháng, để thấy được bản thân đã trưởng thành ra sao, và để sống lại quãng thời gian thanh xuân tươi đẹp đã qua của mình.