Bộ sưu tập sách hay tháng 4 sẽ bao gồm các tác phẩm thấm đẫm màu sắc hoài niệm và tâm linh, dẫn dắt người đọc vào miền xúc cảm vô cùng đặc biệt.

  1. THƯƠNG NHỚ THỜI BAO CẤP – THÀNH PHONG, HỮU KHOA

 

 

Tập hợp những câu cửa miệng, tục ngữ, thành ngữ, câu ca vần vè, biển hiệu bán hàng, những khúc đồng dao… Thương nhớ thời bao cấp là một cuốn sách hay, một chuyến viễn du đưa độc giả trở lại thời kỳ có một không hai của xã hội Việt Nam cuối thế kỷ 20. Dẫu hiển hiện trong những sáng tác dân gian ấy là một xã hội còn vô cùng khó khăn, với nỗi lo lắng nhọc nhằn về những nhu yếu phẩm không thể căn bản hơn: cái khăn mặt, túi cá khô, cái quần đùi hoa, cuốn sổ gạo, cục gạch xếp hàng…ta vẫn thấy vượt lên trên là cái nhìn sâu sắc, điềm tĩnh cùng thái độ phản biện hài hước và đôi khi vui tươi đến lạ kỳ. Với những minh họa sinh động, hóm hỉnh của Thành Phong và Hữu Khoa, đây có thể xem là một cuốn artbook dành cho những độc giả mà thời bao cấp chỉ là một ý niệm xa xôi, mơ hồ, cũng như cho những người mà đó là cả một phần đời thương khó, chẳng quên.

  1. BÀ NGOẠI TÔI GỬI LỜI XIN LỖI – FREDRIK BACKMAN

 

 

Nếu bạn từng yêu thích giọng văn hài hước và kỹ thuật thắt mở nút đầy kịch tính của Người đàn ông mang tên Ove – một cuốn sách rất hay và cũng rất được yêu thích, bạn sẽ tiếp tục yêu thích cuốn sách này. Có gì cổ xưa và quen thuộc như chuyện về bà ngoại? Cô bé bảy tuổi Elsa có bà ngoại là người chuyên kể những câu chuyện tưởng tượng cho cô nghe, nhưng mỗi câu chuyện lại liên quan đến những ký ức kỳ lạ của chính bà. Người ta sẽ gọi bà ngoại của Elsa là lập dị hay điên khùng, nhưng với Elsa, bà là một siêu anh hùng. Ẩn dưới những câu chuyện đầy màu sắc cổ tích là những con người có thật. Họ đều là những nhân vật của cuộc đời bà ngoại và lần lượt hé lộ câu chuyện kỳ lạ nhất về bà – một người đã phiêu lưu khắp nơi. Thông qua những lá thư bí ẩn chứa lời xin lỗi của bà ngoại, Elsa bắt đầu hành trình đi tìm sự thật, nghẹt thở và ma mị…

  1. 1987+: 30 CHƯA PHẢI LÀ TẾT – NHIỀU TÁC GIẢ

 

 

Tiếp nối những câu chuyện của tuổi 30, 1987+: 30 chưa phải là Tết là cuốn sách hay có thể xem là tập hai của cuốn 1987. Nếu như tập đầu tiên mang màu sắc trong trẻo, hồn nhiên đi theo quãng thời gian 30 năm từ ấu thơ đến trưởng thành của thế hệ 1987 thì trong cuốn sách mới sẽ là những câu chuyện, suy nghĩ mang tính thời cuộc và cả những dự án dành cho cột mốc “tam thập nhi lập”.

Lần này, với nhóm tác giả mới hoàn toàn, trong đó có cả những nhân vật sinh năm 1988 – những người sẽ bước qua cột mốc tuổi 30 trong năm 2018. Trải qua 30 năm, cuộc đời đã quật ngã họ nhiều lần, theo cách này hay cách khác. Nhưng tất cả đều đứng lên, làm chủ chính mình. Trước tuổi 30, họ dành tất cả thời gian để khám phá thế giới. Khi bước sang tuổi 30, vùng đất mà họ muốn khai phá nhất chính là bản thân mình.

  1. YÊU DẤU – TONI MORRISON

 

Seth sinh ra đã là nô lệ, bỏ trốn tới Ohio, nhưng mười tám năm sau chị vẫn chưa được tự do. Chị vẫn còn quá nhiều ký ức chưa thể quên và vẫn bị ám ảnh bởi đứa con đã chết mà chưa kịp có tên, trên mộ bia chỉ đề Yêu DấuYêu Dấu không phải cuốn sách hay và dễ đọc. Không đơn giản. Dĩ nhiên nó không hề dễ chịu. Đó là kiểu câu chuyện sẽ bóp nghẹt rồi làm tan nát trái tim ta rất lâu trước khi đưa ra bất cứ dấu hiệu nào xoa dịu. Nhưng rồi, sau tất cả những ác nghiệt của số phận và của lòng người, sau những bạo lực cực đoan, Yêu Dấu vẫn là câu chuyện đẹp đẽ về sự kiên cường của tinh thần con người, về tình yêu và hy vọng, về khát vọng – khát vọng sống và tự do – mãnh liệt, bạo liệt vô cùng.

  1. MỘT CỘI CÂY RỪNG – AJAHN CHAH

 

 

“Phật pháp đang hiển lộ trong mọi khoảnh khắc, nhưng chỉ khi tâm an tĩnh, chúng ta mới có thể thấu hiểu, vì Phật pháp đang giảng dạy chúng ta bằng vô ngôn”. Ajahn Chah khuyến khích chúng ta tìm Pháp, học Pháp từ thiên nhiên, từ mọi công việc đời thường. Nghiên cứu Phật pháp là việc phải làm hàng ngày, nhưng ngay cả khi bạn đã dụng công nghiền ngẫm kinh sách mà không thực hành thì cũng giống như một lữ khách chỉ nghiên cứu lộ trình trên bản đồ mà không thực sự bước đi trên con đường đó. 

Một Cội Cây Rừng là một cuốn sách hay sẽ giúp bạn thấu đạt chân lý “trong khổ có lạc, trong hỗn độn có tĩnh lặng” thông qua việc thấy được thực tướng của vạn pháp. Các dụ ngôn sinh động từ thực tế cuộc sống mà Ajahn Chah dẫn ra trong cuốn sách sẽ giúp bạn thấu suốt thực tại, để tâm an tĩnh, buông bỏ tất cả và khởi sinh trí huệ.

  1. NƯỚC MẮT HẠT BUI – QUẾ HƯƠNG

 

 

Quế Hương quan niệm, “Văn chương là cõi ảo. Đời vẫn vậy, thiện – ác song hành, tốt – xấu ngổn ngang, chỉ nhà văn với trí tưởng tượng mới thay đổi được người và đời theo tâm thế, tâm cảnh của mình. Nhà văn là nhà ảo thuật của cuộc đời, trên trang viết.” Vì thế, truyện của chị “là những giấc mơ cuộc đời trên giấy” – những khát khao về người, về đời.

Với trái tim đa cảm, thiện lương, Quế Hương đã dệt nên những “giấc mơ cuộc đời” tuyệt đẹp bằng ngôn từ bay bổng. Có điều, cái đẹp trong văn chương hay trong hiện thực của chị thường gắn với nỗi buồn, mà sau cùng, điều đọng lại nơi người đọc là vẻ đẹp lung linh, ấm áp của tình yêu, của tình người, của tình đời, của hoài niệm, của bao dung…

  1. HOA SEN TRÊN TUYẾT – NGUYÊN PHONG

Trên nền câu chuyện cuộc đời của nhân vật có thật, triệu phú Alan Havey, Hoa sen trên tuyết là cuốn sách hay gieo vào độc giả nhiều điều phải nghĩ. Xuất thân từ một gia đình nghèo ở Mỹ và hiểu rõ giá trị của đồng tiền. Alan Havey đã nỗ lực rất nhiều để làm việc, học tập và đạt được những thành công nhất định: biệt thự lộng lẫy bên bờ Michigan, căn nhà nghỉ mát trên núi Mt Vernon, du thuyền, tài khoản kếch xù trong ngân hàng và một cô vợ đẹp như diễn viên điện ảnh… Cuộc sống đầy đủ cứ thế diễn ra cho tới khi những biến cố lần lượt đến trong cuộc đời: ông phát hiện bị ung thư; một số khoản đầu tư bị thua lỗ và sự nghiệp của ông có chiều hướng đi xuống. Và người vợ – cũng là niềm tự hào của ông với mọi người – đòi ly hôn để chia tài sản…

Tại sao ông lại phải gánh chịu những việc như vậy trong khi ông đã dành phần lớn thời gian, công sức của mình để làm việc và nỗ lực? Ông để vợ ông có cuộc sống tốt nhất nhưng cuối cùng ông vẫn bị bỏ rơi với hàng loạt cáo buộc? Thực sự, sống tốt là như thế nào? Câu trả lời nằm ở hành trình ông rời bỏ những bế tắc, theo lời khuyên của một người bạn, để thực hiện một chuyến du lịch “không mục đích” đến Dharamsala – nơi Đức Đạt Lai Lạt Ma và hàng chục nghìn người Tây Tạng đang tị nạn. Cả cuốn sách là những ghi chép tỉ mỉ về hành trình của ông, những người ông gặp để từ đó, mang đến lời giải đáp cho câu hỏi của chung rất nhiều người: “Ý nghĩa của cuộc sống này là gì?”.

 

 

Đọc Hoa sen trên tuyết độc giả cũng sẽ hiểu thêm về đời sống nơi văn hóa tâm linh đang diễn ra ở vùng tuyết sơn Tây Tạng. Suốt hành trình của vị triệu phú, câu thần chú Om Mani Padme Hum xuất hiện hàng nghìn lần, ở khắp mọi nơi và đi sâu vào đời sống của người dân Tây Tạng. Om Mani Padme Hum là câu thần chú linh thiêng nhất của người Tây Tạng và nó có nghĩa là “Hoa sen trên tuyết”. Người Tây Tạng tin rằng, gió sẽ giúp họ lan truyền điều tốt đẹp, linh thiêng đến mọi nơi, muôn loài. Vì vậy họ khắc nó trên đá, trên gỗ, dệt trên vải… và cầu nguyện ngay cả khi đang đi trên đường hay ngoài chợ…

  1. BẠN ĐẮT GIÁ BAO NHIÊU – VÃN TÌNH

 

 

Hơn bốn mươi câu chuyện trong sách hay này xoay quanh các chủ đề tình yêu, hôn nhân, gia đình, sự nghiệp… đến từ chính cuộc sống của tác giả và những người xung quanh, vừa thực tế lại vừa gợi mở, dễ dàng giúp chúng ta liên hệ với tình huống của chính mình. Vãn Tình hy vọng có thể giúp các cô gái thoát khỏi tình cảnh khó khăn, tìm lại bản ngã, sống cuộc đời theo cách mà mình mong muốn.

Đọc cuốn sách này, đôi khi bạn nên dừng lại và thành thực với bản thân, liệu bạn có đang là phiên-bản-mà-bạn-yêu-thích-nhất, phiên-bản-bạn-mong- muốn-trở-thành. Hãy thử trả lời các câu hỏi: Sự thỏa hiệp có làm bạn hạnh phúc hay không? Bạn có đang cố gắng lấy lòng tất cả mọi người? Bạn có dám thay đổi?… Và quan trọng nhất: Bạn đắt giá bao nhiêu?

  1. CẢM ƠN VÌ ĐẾN TRỄ – THOMAS L. FRIEDMAN

 

 

 

Trong Cảm ơn vì đến trễ, một tác phẩm không giống bất kỳ tác phẩm nào ông từng viết trước đây, Thomas L. Friedman phơi bày những sự chuyển động mang tính kiến tạo đang tái định hình thế giới ngày nay và giải thích cách để tận dụng tối đa lợi ích từ chúng.

Luận đề của Friedman là: để hiểu được thế kỷ 21, bạn cần phải hiểu 3 lực lượng lớn nhất của hành tinh này – Định luật Moore (công nghệ), Thị trường (toàn cầu hóa), và Thiên nhiên (biến đổi khí hậu và mất đa dạng sinh học) – đang tăng tốc cùng lúc, làm thay đổi nơi làm việc, chính trị, địa chính trị, đạo đức và cộng đồng. Một sự giải phóng năng lượng phi thường đang tái định hình mọi thứ: từ cách chúng ta gọi taxi đến số mệnh của các quốc gia, và đến những mối quan hệ thân thiết nhất của chúng ta. Nó đang tạo ra những cơ hội to lớn và mới mẻ cho các cá nhân và những nhóm nhỏ để cứu – hoặc cũng có thể là phá hủy – thế giới.

Cảm ơn vì đến trễ là một cuốn sách hay về lịch sử đương đại, đóng vai trò như một hướng dẫn thực hành cho việc suy nghĩ về kỷ nguyên của những sự tăng tốc này. Nó cũng là một lập luận cho việc “đến trễ” – tạm dừng để nhận thức sâu sắc kỷ nguyên lịch sử tuyệt vời mà chúng ta đang trải qua, và cũng để suy ngẫm về những khả năng cũng như nguy cơ của nó. Friedman chỉ ra cho chúng ta cách để mỗi cá nhân có thể neo lại trong mắt bão, và cách các cộng đồng có thể tạo ra “nền tảng niềm tin” để làm điều tương tự với các nhóm dân số ngày càng đa dạng và được số hóa của họ.

  1. MƠ LAM KINH – ĐINH PHƯƠNG

Mơ Lam Kinh là cuốn sách hay cho thấy một Đinh Phương đa dạng và không ngừng tìm kiếm những cách thể hiện mới. 13 truyện ngắn. 13 tưởng niệm ký ức. 13 đoản khúc lơ lửng. Và 13 mê cung dẫn dắt người đọc khám phá thế giới nội tâm đa diện của con người. Tái hiện lịch sử ở những quãng tối, chiến tranh, ly loạn; khắc họa hiện tại với những ngột ngạt, quẩn quanh thường nhật. 

Mơ Lam Kinh là cuộc kiếm tìm triền miên sự vượt thoát. Hiện tại hay lịch sử, mơ hay thực, người hay ma, các nhân vật của Đinh Phương đều bị phân mảnh trong ý thức. Hệt những cái bóng khuyết, rơi ở thời đại, địa vị, hoàn cảnh nào, họ đều lạc giữa mất mát. Theo chân họ, băng qua dải ngôn từ đẹp hư ảo, qua màn sương thấp thoáng đâu đó đốm lửa buồn hiu của phận người, biết đâu, mỗi chúng ta cũng sẽ tìm được mảng bóng mình bị khuyết…

 

Nguồn: elle.vn

------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về các cuốn sách hay tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn/

Trở thành CTV viết reviews sách để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị cùng Bookademy, gửi CV (tiếng Anh hoặc Việt) về: [email protected]

 

Xem thêm

Tất cả chúng ta đều cảm nhận được một điều gì đó to lớn đang diễn ra. Bạn cảm nhận được nó ở nơi làm việc. Bạn cảm nhận được nó khi nói chuyện với con cái. Bạn không thể không thấy nó khi đọc báo hay xem tin tức. Cuộc sống của chúng ta đang tăng tốc - và đó là sự tăng tốc chóng mặt. Trong Cảm ơn vì đến trễ, một tác phẩm không giống bất kỳ tác phẩm nào ông từng viết trước đây, Thomas L. Friedman phơi bày những sự chuyển động mang tính kiến tạo đang tái định hình thế giới ngày nay và giải thích cách để tận dụng tối đa lợi ích từ chúng. Luận đề của Friedman là: để hiểu được thế kỷ 21, bạn cần phải hiểu 3 lực lượng lớn nhất của hành tinh này - Định luật Moore (công nghệ), Thị trường (toàn cầu hóa), và Thiên nhiên (biến đổi khí hậu và mất đa dạng sinh học) - đang tăng tốc cùng lúc, làm thay đổi nơi làm việc, chính trị, địa chính trị, đạo đức và cộng đồng. Một sự giải phóng năng lượng phi thường đang tái định hình mọi thứ: từ cách chúng ta gọi taxi đến số mệnh của các quốc gia, và đến những mối quan hệ thân thiết nhất của chúng ta. Nó đang tạo ra những cơ hội to lớn và mới mẻ cho các cá nhân và những nhóm nhỏ để cứu - hoặc cũng có thể là phá hủy - thế giới. Cảm ơn vì đến trễ là một tác phẩm về lịch sử đương đại, đóng vai trò như một hướng dẫn thực hành cho việc suy nghĩ về kỷ nguyên của những sự tăng tốc này. Nó cũng là một lập luận cho việc “đến trễ” - tạm dừng để nhận thức sâu sắc kỷ nguyên lịch sử tuyệt vời mà chúng ta đang trải qua, và cũng để suy ngẫm về những khả năng cũng như nguy cơ của nó. Friedman chỉ ra cho chúng ta cách để mỗi cá nhân có thể neo lại trong mắt bão, và cách các cộng đồng có thể tạo ra “nền tảng niềm tin” để làm điều tương tự với các nhóm dân số ngày càng đa dạng và được số hóa của họ. Được viết bằng ngòi bút đầy sức sống, trí tuệ và sự lạc quan đặc trưng “kiểu Friedman”, và cùng với sự tiếp cận trực tiếp với rất nhiều người đi đầu trong những sự thay đổi mà ông miêu tả, Cảm ơn vì đến trễ là tác phẩm tham vọng nhất của Friedman - một chỉ dẫn thiết yếu của hiện tại và tương lai.

Đây là cuốn sách rất hay và cập nhật, về những đề tài rất “lớn” – toàn cầu hóa, những công nghệ mới nhất, biến đổi khí hậu, chính trị Mỹ v.v… – và rất cập nhật (sách được viết và phát hành ở Mỹ trong thời gian diễn ra bầu cử Tổng thống, năm 2016). Sách dày, hơi khó đọc (nhất là những phần về công nghệ) nhưng rất hay và rất “liên quan” đến cuộc sống của chúng ta. Thông điệp của tác giả – một nhà báo, một tác gia cực kỳ “hot” của Mỹ trong khoảng 20 năm trở lại đây, người từng 3 lần đoạt giải thưởng Pulitzer danh giá – là khá rõ ràng và đầy tham vọng: ông ta muốn tóm lược, diễn giải những xu thế mới nhất của thế giới (nói theo cách của ông ta là “những lực lượng đang làm Cỗ máy thế giới vận hành”), sau đó đề xuất cách ứng xử của chúng ta trước những xu thế đó. Hơi quá tham vọng? Có lẽ là như thế, nếu nghe lời “tuyên bố” khá “chảnh” của chính tác giả: cuốn sách này là một “chuyên mục” (column) về …thế giới! Tuy nhiên, Thomas Friedman dường như có đủ kinh nghiệm và thẩm quyền để viết và bàn về những vấn đề vừa to tát vừa gần gũi như thế! Túm lại thì qua cuốn sách bự chảng này, tác giả muốn khuyên chúng ta nên bình tâm, nên chậm lại 1 chút, vì thế giới ngày nay đang biến đổi quá nhanh chóng, nhanh hơn mức loài người có thể hiểu, nắm bắt và thích nghi!!!! Công nghê mới thì liên tục xuất hiện, sự phụ thuộc lẫn nhau của các quốc gia thì ngày càng tăng, thiên nhiên và biến đổi khí hậu ảnh hưởng từng ngày đến cả trái đất…Tình hình mới mẻ đó làm nảy sinh vô số vấn đề kinh tế, chính trị, xã hội, cuộc sống cá nhân và gia đình v.v… mà nhìn chung mọi người chưa từng gặp và có kinh nghiệm giải quyết.Cách duy nhất là …chậm lại, chậm lại một chút, để suy ngẫm và thấu hiểu, trước khi đưa ra những giải pháp cụ thể! Là phóng viên kỳ cựu của New York Times, là 1 tác giả có tiếng là bestseller, nên T.Friedman có cơ hội gặp, trao đổi, làm việc với khá nhiều “VIP” trong đủ mọi lĩnh vực, từ giới doanh nhân, tài phiệt, đến những chuyên gia công nghệ, những quan chức Chính phủ… tất cả làm nguồn “đầu vào” cực kỳ phong phú & chất lượng cho tác phẩm này. Máu nghề nghiệp năm xưa – phóng viên đưa tin tại điểm nóng Trung Đông – cũng khiến tác giả tiếp tục cập nhật những “thông tin chiến sự” gần đây phản ánh những xu thế xung đột của thế giới, chẳng hạn như Mùa Xuân Arab, những cuộc di dân ở châu Phi v.v… tất cả khiến cho nhiều đoạn của cuốn sách này có thể đọc riêng lẻ như những bài phóng sự hấp dẫn! Một cuốn sách dày dặn, cập nhật và hết sức thú vị!

Bạn đắt giá bao nhiêu đã thay đổi tư duy của hàng triệu người phụ nữ Trung Quốc. Nếu bạn đang tìm kiếm giá trị của bản thân thì hãy đọc cuốn sách này, Vãn Tình sẽ cho bạn một câu trả lời mà bạn cất công tìm kiếm bấy lâu nay. Những câu chuyện xoay quanh chúng ta cùng với các ví dụ cụ thể trong cuộc sống được Tác giả thể hiện rõ trên từng trang sách, nó truyền nguồn cảm hứng mạnh mẽ đến phái nữ, cuốn sách này sẽ phù hợp với các bạn nữ, hãy cùng cảm nhận năng lượng tích cực mà tác giả đem đến cho chúng ta nhé! Cuốn sách bao gồm 43 câu chuyện xung quanh các vấn đề chúng ta thường gặp trong cuộc sống như tình yêu, hôn nhân, sự nghiệp,… thật dễ dàng để mỗi người áp dụng vào chính cuộc sống của mình. Cuốn sách hướng bạn đọc đến những điều tích cực, giá trị của bản thân bạn phải do bạn “định giá”, nếu không thể khẳng định được giá trị của bản thân thì bạn khó có thể lấy được sự tin tưởng cũng như tôn trọng của mọi người. Chúng ta không thể quyết định được gia đình mình sinh ra, môi trường mình sống. Nhưng điều chúng ta có thể làm đó là thay đổi bản thân, nghèo không phải là cái tội nhưng nếu nghèo lâu quá là lỗi của bạn. Mọi thứ trên đời này đều có cái giá của nó, chúng ta không thể trông chờ vào bất cứ ai giúp đỡ chúng ta đến suốt cuộc đời này được. Mỗi một sự giúp đỡ của người khác đều chỉ là tạm thời và chỉ có bạn mới có thể giải quyết một cách triệt để các vấn đề của bản thân. Là con gái, chúng ta không thể sống phụ thuộc vào bất cứ ai mà điều chúng ta cần làm đó là độc lập. Độc lập giúp bạn tìm kiếm thấy giá trị của bản thân, tự do sống cuộc đời mình mong muốn mà không bị ràng buộc bởi bất cứ điều gì. “Thực ra chúng ta không cần tìm người cứu giúp mình, càng không cần phải dựa vào sức mạnh bên ngoài để giải quyết vấn đề của bản thân, vì nếu như vậy thì dù vấn đề được giải quyết cũng chỉ là tạm thời. Trí tuệ của người khác không thể tự động cứu giúp bạn, chỉ có sức mạnh nội tại trong chính con người bạn kết hợp với hành động thực tiễn mới tạo nên thay đổi được thôi.” Trên đời này không có thành công nào từ trên trời rơi xuống, thành công được hình thành dựa trên quá trình nỗ lực của mỗi người. Một ngày chúng ta đều có 24 giờ như nhau, thời gian “đối xử” với mọi người đều rất công bằng. Nhưng tại sao lại có người thành công, hạnh phúc trong cuộc sống còn có một số người còn lại thì chỉ có thể xem thành công đó là một ước mơ mà cả đời không bao giờ chạm đến được. “Thật ra xã hội này rất công bằng, bạn muốn thành tựu lớn bao nhiêu, bạn phải đối mặt với nguy hiểm và áp lực lớn nhường nào, bạn sẽ nhận được thành tựu lớn nhường ấy. Trên đời này không có “con cưng” của Thượng đế, bạn không thể chiếm hết mọi thứ tốt về mình được đâu.” Chúng ta sinh ra và lớn lên là một bản thể độc lập, không ai giống một ai. Ở mỗi người đều tồn tại những điểm tốt, điểm xấu và chúng ta không thể hoàn hảo hết ở tất cả mọi mặt. Một số trong chúng ta khi phát hiện ra khuyết điểm của mình liền tự ti, bạn luôn cố gắng gồng mình lên làm hài lòng thiên hạ. Nhưng làm sao chúng ta có thể làm vừa lòng tất cả mọi người được? Cô gái à, bạn hãy yêu những điều không hoàn hảo của mình. Phong cách sống là do chính bạn chọn lựa, sống sao miễn bản thân vui và không cảm thấy gò bó là được rồi. Việc của bạn là sống cho bản thân chứ không phải làm hài lòng tất cả mọi người. “Không cần phải trở thành cô gái được mọi người yêu quý, nhưng nhất định phải trở thành cô gái mà chính mình yêu thích.”

“Bà ngoại tôi gửi lời xin lỗi” kể về Elsa, một cô bé 7 tuổi. Bố mẹ Elsa li dị, em luôn cảm thấy cô đơn. Ở trường, Elsa bị các bạn cùng trang lứa cô lập vì em khác biệt, em già trước tuổi. Già trước tuổi thì đã sao chứ? Có bạn nào từng nghe câu “Họ cười tôi vì tôi khác họ, tôi cười họ vì họ quá giống nhau” của Joker trong bộ phim The Dark Knight rồi chứ? Ai mà chẳng có sự khác biệt của riêng họ, tại sao lại cứ bắt người khác giống với đám đông vậy? Và Elsa rất may mắn khi có một người Bà Ngoại hiểu em. Bà Ngoại đã gần bảy mươi tám tuổi, nhưng bà lại không làm một bà lão bảy mươi tám tuổi được. Bà hút thuốc trong WC, lái xe với tốc độ cao, vượt rào giữa đêm khuya để vào sở thú, tán tỉnh mấy anh cảnh sát, bắn sơn và ném phân vào người họ… Còn Elsa thì không giống một đứa trẻ bảy tuổi. Em không tỏ ra ngớ ngẩn như những đứa trẻ khác ở cùng độ tuổi, em luôn khó chịu khi người khác nói sai chính tả, em luôn dùng Wikipedia để tra cứu những thứ mà người lớn nói, và có đứa trẻ bảy tuổi nào đọc hết cả bộ truyện Harry Potter và có thể kể chi tiết? Elsa và Bà Ngoại lại là một cặp cạ cứng. Bà Ngoại làm những việc ngớ ngẩn ấy là để làm Elsa vui khi em bị các bạn bắt nạt ở trường, Bà Ngoại ném quả địa cầu vào thầy hiệu trưởng vì thầy bắt Elsa phải giống các bạn, Bà Ngoại tưởng tượng ra các câu truyện cổ tích để kể cho Elsa. Elsa đã thấy rằng, Bà Ngoại đích thị là một người bạn tốt, một người mà em có thể chia sẻ, tâm sự và hiểu em nhất. Nhưng các bạn có biết rằng, những câu truyện cổ tích của Bà Ngoại đều là những ký ức của bà. Những nhân vật trong truyện đều là những người xung quanh Elsa. Mỗi người một tính cách, một quá khứ khác nhau. Và Bà Ngoại là người đã gắn kết họ lại với nhau . Có thể, đối với mẹ Elsa, Bà Ngoại là một người mẹ tồi, nhưng đối với Elsa, Bà Ngoại là một người bạn thân nhất. Đối với mọi người, bà là một anh hùng. Bà thay đổi con người của bà, bà trở lên lập dị, khác biệt để hiểu Elsa, để tâm sự với em. “Hiệp sĩ Elsa của bà, Xin lỗi cháu bà phải chết. Xin lỗi vì bà sẽ chết. Xin lỗi vì bà phải già đi …” Đã đến lúc bà phải đi, bà muốn Elsa mạnh mẽ giống như những hiệp sĩ mà bà kể. Bà muốn Elsa hiểu được rằng em không việc gì phải giống với những đứa trẻ khác, hãy cứ sống với chính bản thân em. “Bà ngoại tôi gửi lời xin lỗi” còn cho chúng ta nhiều bài học ý nghĩa khác về cuộc sống. Mỗi chúng ta đều nên một lần đọc qua tác phẩm này để hiểu rõ hơn về trẻ con, rằng mỗi con người đều có một mặt trái ở sâu thẳm tâm hồn của họ.

Đọc cuốn sách này, ta không khỏi bùi ngùi nhớ về thời gian khổ. Những ai sinh ra trước đổi mới, hẳn còn nhớ rõ những kỷ niệm tem phiếu, rau cháo nuôi nhau, còn những bạn trẻ bây giờ thì đó một thế giới... siêu thực. Cuốn sách thích thú với bạn đọc ở chỗ, tác giả sử dụng những câu ca, những lời nói vần vè, những quán ngữ kết hợp với tranh vẽ nói về một thời đã xa như canh toàn quốc, phở không người lái và cả những quảng cáo thời bao cấp như bích kê gối mông, chuyên may vá, lộn cổ áo sơ mi… khiến người đọc, nhất là đối với những người đã qua thời bao cấp thấy rưng rưng. Một thời như thế đấy, người ta đâu có thừa thãi cái gì, đến cái quần áo rách cũng phải tận dụng lại, là bởi cái đó không quan trọng bằng việc lo cho bữa ăn từng ngày. Thời đấy, dân mình đói khổ, ăn sắn, ăn khoai, rau măng qua ngày, vậy nên nhà nhà lo lắng khi tháng ba ngày tám đến, hạt cơm cõng nặng sắn khoai. Cuốn sách cũng đề cập đến những vấn đề “nóng” như tuyển dụng, bổ nhiệm con ông cháu cha, vấn đề tham nhũng, cửa quyền… được gói qua những câu ca nghe mà chua xót: Con cháu các cụ cả, Thẳng thắn thật thà thường thua thiệt/Luồn lách lươn lẹo lại lên lương. Đọc cuốn sách người trong cuộc hồi tưởng về quá khứ để trân quý giá trị của công cuộc đổi mới hôm nay. Còn những bạn trẻ bây giờ hiểu thêm những khó khăn của ông bà, cha mẹ mình đã trải qua, để nỗ lực nhiều hơn cho hành trình mới

Cuốn sách 1987+: 30 chưa phải là Tết quả là một cuốn sách rất đáng đọc, nó giúp ta suy ngẫm cuộc đời của mình khi chạm mốc tuổi 30. Sách này dành cho mọi lứa tuổi. Với những ai chưa đến tuổi 30 thì có thể xem đây là những bài học kinh nghiệm để rút ngắn thời gian, không phí hoài tuổi trẻ của mình một cách lãng phí. Còn những ai đã qua tuổi 30 thì ôn lại kỉ niệm của chính mình thông qua những câu chuyện của các nhân vật trong đây. Nhưng có lẽ độ tuổi 30 là tuyệt vời nhất khi đọc vì lúc đó bạn sẽ cảm nhận được rất rõ từng mạch cảm xúc của từng nhân vật trong đây, có thể cùng khóc với những khó khăn của họ hay tủm tỉm cười khi họ tìm đến được hạnh phúc và chạm đến thành công của riêng mình. Hay cũng có thể phản bác những ý kiến và lối suy nghĩ của họ. Và cũng có lúc tìm được những suy nghĩ tương đồng để rồi phải thốt lên câu: “ Ôi sao giống mình quá vậy”. Chính lúc này tôi đảm bảo bạn chỉ muốn tìm cách để liên lạc hay gặp họ ngay lập tức để cùng chia sẻ những ý nghĩ và hành động ấy. Bạn có thể đồng cảm với từng mẩu chuyện của họ, với từng mạch cảm xúc trong họ như thể những câu chuyện trong đây là họ viết là dành cho bạn vậy.

Câu chuyện bắt đầu với một người đàn ông sinh ra trong nghèo khó. Vì muốn thoát khỏi cảnh cùng cực, anh rời bỏ gia đình ngay khi có thể. Lớn lên anh trở thành y sĩ, anh làm việc gấp ba bốn lần người thường. Cuối cùng anh có được điều bản thân ao ước: một biệt thự lộng lẫy bên hồ, một căn nhà nghỉ mát trên núi, một chiếc du thuyền và một người vợ đẹp như diễn viên. Nhưng rồi một biến cố xảy ra, anh mắc bệnh ung thư, công việc liên tiếp gặp trục trặc và đỉnh điểm mà người vợ vẫn khiến anh tự hào với bạn bè đòi ly dị và tranh chấp tài sản. Cú sốc quá lớn khiến anh lâm vào khủng hoảng, oán trách cuộc đời và bắt đầu đặt câu hỏi về ý nghĩa cuộc sống. Đúng lúc đó, một ngày bạn ngày xưa anh hằng ngưỡng mộ xuất hiện, đã xuất gia thành nhà sư. Người bạn khuyên anh nên đến Dharamsala, nơi Đức Đạt Lai Lạt Ma và những người Tây Tạng lưu vong đang ngụ cư. Và thế là hành trình khám phá Phật giáo Mật Tông Tây Tạng của anh bắt đầu. Anh ra đi với một tư thế không mong cầu, không hy vọng sẽ khám phá được gì, không ý thức được mình sẽ đi đâu về đâu. Chỉ có một câu hỏi duy nhất tồn tại trong tâm trí là sống để làm gì, khi người ta phải chịu nhiều đau khổ như vậy. Trong hành trình không mục đích rõ ràng ấy, anh đã gặp và chứng ngộ nhiều điều. Những người Tây Tạng sống nghèo khó ở một nơi thời tiết khắc nghiệt, nhưng điều họ tha thiết mong muốn nhất không phải là vật chất, mà là con cháu họ giữ được đạo, biết tu học. Một bà cụ ăn xin đói lả bên đường sẵn sàng chia sẻ miếng bánh quý giá cho con chó hoang. Một thầy tu vì muốn biết mùi vị cuộc đời mà rời bỏ tu viện, cuối cùng phải nếm trải bao nhiêu đau đớn. Một nhà nghiên cứu Phật giáo nổi tiếng thế giới vì một câu nói mà buông bỏ mọi sự, lên núi ẩn tu mười năm. Và hơn hết, anh đã gặp được Đạt Lai Lạt Ma và biết được bí ẩn tu hành của người Tây Tạng là gì. Xen lẫn trên hành trình đó, lịch sử Tây Tạng, bí ẩn về các hóa thân Đạt Lai Lạt Ma, sức ảnh hưởng của tôn giáo trong đời sống và cuộc lưu vong vĩ đại của người Tây Tạng hiện ra ngồn ngộn, vẽ nên một chân dung chân thực khiến ta hiểu được tại sao dân tộc này lại quý trọng Phật giáo đến thế. Tại sao lớp lớp người Tây Tạng đến nay vẫn sẵn sàng hy sinh để giữ lấy từng viên gạch, từng cột kèo của những ngôi chùa linh thiêng xứ họ. Hoa sen trên tuyết nằm trong loạt sách viết về những chuyến du hành khám phá đời sống tâm linh do dịch giả Nguyên Phong thực hiện Tây Tạng kỳ bí và những huyền thoại về Phật giáo Mật tông luôn có sức hấp dẫn với nhiều người. Riêng Hoa sen trên tuyết lại hướng đến một hành trình khám phá chính mình, tìm thấy bản lai diện mục, để biết rằng không có một pháp môn bí ẩn, không một phương tiện ngoại thân nào quan trọng bằng sự chứng ngộ của chính bản thân mình. Nếu biết thế gian này đầy đau khổ, như một căn nhà đang cháy, thì phải tìm cách thoát khỏi nó. Và không có một đường tắt nào để đạt được điều đó.

Khi đọc hết cuốn tiểu thuyết “Yêu Dấu”, ắt hẳn bạn đọc sẽ chẳng thể nào dễ dàng thoát ra được cảm giác bàng hoàng, sửng sốt lẫn kinh ngạc vốn đã đeo đẳng họ suốt từ những dòng chữ đầu tiên. Cảm giác ấy xuất hiện không chỉ bởi vì những sự thật kinh hoàng bấy lâu bị lấp liếm bỗng chốc phơi bày hết sự trần trụi mà còn bởi nghệ thuât huyền thoại được tác giả vận dụng triệt để đã tạo nên một tầm vóc lớn lao cho thiên tiểu thuyết, khiến cho những vỉa tầng ý nghĩa mà nhân vât chuyên chở lớn gấp nhiều lần diện mạo được khắc họa bởi câu chữ. Đối diện với những thân phận nhỏ bé gánh nặng lịch sử của cả một dân tộc, người đọc không khỏi thán phục trước khả năng chịu đựng phi thường của họ. Trên bức tranh sẫm màu của cộng đồng người da đên sống trên đất Mĩ, trước, trong và sau thời kì chiếm hữu nô lệ, nổi bật lên là hình ảnh của hai người phụ nữ, bởi họ có vai trò đặc biệt gắn kết những sự kiện, biến cố và là nhân vât trung tâm của những biến cố đó. Trong tiểu thuyết “Yêu dấu”, Baby Suggs là hình ảnh tiêu biểu cho những người phụ nữ da đen chịu cảnh nô lệ. Như bất kì một người dân châu Phi nào khác, cuộc sống của bà luôn ở trong trạng thái “bị xoay chuyển như những quân cờ”. Kể từ khi chế độ nô lệ thiết lập “chính sách cai trị” độc đoán và tàn nhẫn của nó thì lần lượt các thế hệ những người da đen trên đất Mĩ bị cuốn vào một vòng xoát nghiệt ngã của tình cảm “không trốn được thì bị người ta treo cổ, bị người ta thuê, làm cái cho vay, bị bán đi, rồi lại quay về, làm của dự trữ, rồi lại bị đem cầm cố, bị chiếm đoạt, cướp bóc hay cầm giữ”. Và cứ nối tiếp mãi từ ông bà đến các thế hệ con cháu sau này, các quân cờ liên tục bị thay đổi nhưng những người nắm giữ chúng trong tay vẫn không hề có ý định kết thúc cuộc chơi. Cho đến những giây phút cuối cùng của đời mình, sau bao nhiêu năm cần mẫn phục dịch cho người da trắng, Baby Suggs mới sững sờ nhận ra “sự ô trọc của cuộc đời” khi thấm thía rằng “không có ai chịu dừng trò chơi cờ lại, chỉ vì trong những quân cờ ấy có cả các con bà”. Thường xuyên bị những người đàn ông da đen quấy nhiễu, chịu cảnh nô lệ tình dục, chính vì thế mà tám đứa con của Baby Suggs có đến sáu người cha. Tuy nhiên, đã từ rất lâu bà đã bị tước mất tình mẫu tử đối với bảy đứa con đầu tiên và cho đến cuối đời Baby Suggs vẫn không có tin tức gì về chúng. Kí ức còn sót lại trong bà về những đứa trẻ này vỏn vẹn chỉ là: chúng đã bị bán làm nô lệ khi còn rất nhỏ. Trong những năm tháng ở Bluestone, sau khi thân thể đã được giải phóng, mỗi ngày bà mẹ bất hạnh ấy vẫn không thôi day dứt. Hi sinh con cái, hi sinh tự do, đến cuối đời, những gì Baby Suggs nhận được chỉ là một sự “tự do bị đánh tráo” và những chấn thương không thể bù đắp được về thể chất lẫn tinh thần. Không những vậy, tất cả những gì được xem là tài sản quí giá nhất của người phụ nữ như: người đàn ông trụ cột của gia đình, con cái, sức khỏe, quyền định đoạt quá khứ và tương lai,… đối với bà cũng là con số không tròn trĩnh. Còn Sethe là người phụ nữ bất hạnh và những ngộ nhận về chế độ nô lệ với khát vọng vươn đến tự do và hạnh phúc. Cuộc đời Sethe là sự tiếp nối bất hạnh của Baby Suggs nói riêng và những phụ nữ nô lệ da đen nói chung. Như bất kì một nô lệ nào, Sethe lớn lên trong sự mù mịt về người sinh ra mình và là một trong những nạn nhân đau đớn của chế độ Apactheid (chế độ phân biệt chủng tộc). Chị chấp nhận cuộc sống lệ thuộc như một lẽ tất yếu. Khi bị đưa đến Sweet Home, Sethe mới mười ba tuổi với “ánh mắt long lanh”. Có thể nhìn thấy ở người thiếu nữ này hình ảnh những đứa con bị bán đi của Baby Suggs. Có thể trong một gia đình chủ nô nào đó trên nước Mĩ, chúng cũng đang phải hứng chịu tình cảnh tương tự như những người đàn ông và phụ nữ ở Sweet Home hằng ngày đối mặt. Sweet Home, trái ngược hẳn với cái tên gọi đẹp đẽ của nó, lại chính là đieiern hình cho sự áp chế của chế độ chiếm hữu nô lệ và những người nông nô nơi đây cũng là đại diện cho hàng triệu nô lệ da đen trên khắp nước Mĩ. Họ sống một cuộc sống không dành cho con người, không nghỉ ngơi, không phụ nữ (đối với đàn ông) và giải trí quả thực là một nhu cầu vô cùng xa xỉ. Những nữ nô thì ngoài việc đồng áng, họ còn có nhiệm vụ giúp bà chủ chu toàn mọi việc trong gia đình. Tuy nhiên, bản chất tội lỗi của chế độ nô lệ nói riêng và xã hội tư bản nói chung chỉ thực sự lộ rõ qua hình thức duy trì “dòng giống nô lệ” đáng kinh tởm của nó. Và đây cũng là nguyên nhân giải thích vì sao khi đến Ohio, cô Sethe ở Bluestone không còn ánh nhìn long lanh trong đôi mắt nữa mà thay vào đó là “hai cái giếng đen ngòm không phản chiếu chút ánh lửa nào”. Lạm dụng tình dục , một mặt để thỏa mãn nhu cầu thể xác cho những nô lệ khác phái, những người mà khao khát tính dục lúc nào cũng thường trực trong họ, mặt khác đó cũng là một cách thức vô cùng phi nhân tính được các chủ nô da trắng khuyến khích nhằm đảm bảo nguồn sinh lợi cho họ với sự ra đời của những thế hệ nô lệ kế tiếp. Nữ nô, với những chủ da trắng, “là một loại hàng hóa tự sinh sản mà không cần chi phí”. Ở một nơi được cho là “miền đất hứa” như Mĩ, trong suốt những năm đầu của thế kỉ XVII cho đến tận giữa thế kỉ XIX, hầu như trong bất kì gia đình chủ nô da trắng nào cũng dễ dàng bắt gặp những mảnh đời chắp vá như vậy.

Sự thành công của sách không phải chỉ là về chủ đề kinh tế mà còn nằm ở chỗ tác phẩm đã giúp cho bạn đọc hình dung ra cách mà thế giới tương lai vận hành, những cái giá phải trả của sự phồn vinh… Thậm chí sau đó, khái niệm “thế giới phẳng” còn trở thành một danh từ chỉ những vấn đề trong quá trình hội nhập, phát triển. Khoảng dừng là ý tưởng xuyên suốt cả bộ sách, giữa những dòng xoáy của sự phát triển, khoảng dừng là thời điểm giúp người đọc nhìn lại quá khứ, hiểu điều gì đã từng xảy ra, làm thay đổi tất cả. Tác giả đặt mốc thời gian năm 2007, năm mà theo ông là điểm mốc định hình cả thế giới hôm nay. Ngày 9-1-2007, Steve Jobs giới thiệu điện thoại iPhone. Vài tháng sau, Google giới thiệu hệ điều hành Android, thêm vài tháng, Facebook – mạng xã hội dành riêng cho trường học bước ra cộng đồng. Rồi cũng năm 2007, một dự án khởi nghiệp nhỏ trình làng với cái tên Twitter, công ty bán hàng trực tuyến Amazon giới thiệu máy đọc sách điện tử Kindle… Tất cả khi đó đều có vẻ rất bình thường. Năm 2014, trong một lần tìm chỗ gửi xe tại New York, Friedman gặp một người giữ xe, qua trò chuyện ông biết được đó là một công dân Ethopia lưu vong. Người này giới thiệu trang mạng xã hội của mình cho ông và sau đó Friedman phát hiện ra rằng, người giữ xe đó hàng ngày sau giờ làm đã viết các bài phân tích về tình hình xã hội Ethopia, về vấn đề cuộc sống, về ảnh hưởng của suy thoái kinh tế… Và Friedman chợt giật mình khi hiểu ra, với tiến bộ công nghệ, người giữ xe bình dị đó cũng là một nhà báo chẳng khác gì ông, một phóng viên cao cấp của tờ báo thuộc dạng nổi tiếng thế giới (The New York Times). Đây là một ví dụ điển hình của sự thay đổi công nghệ đã ảnh hưởng đến mọi người như thế nào. Trong Cảm ơn vì đến trễ, Thomas L. Friedman phơi bày những sự chuyển động mang tính kiến tạo đang tái định hình thế giới ngày nay và giải thích cách để tận dụng tối đa lợi ích từ chúng. Luận đề của Friedman là: để hiểu được thế kỷ 21, bạn cần phải hiểu 3 lực lượng lớn nhất của hành tinh này: Định luật Moore (công nghệ), Thị trường (toàn cầu hóa), và Thiên nhiên (biến đổi khí hậu và mất đa dạng sinh học) – đang tăng tốc cùng lúc, làm thay đổi nơi làm việc, chính trị, địa chính trị, đạo đức và cộng đồng. Cũng vì vậy, có thể xem Cảm ơn vì đến trễ là một tác phẩm về lịch sử đương đại, đóng vai trò như một minh họa điển hình về sự tăng tốc của thế giới. Được viết bằng ngòi bút đầy sức sống, trí tuệ và sự lạc quan đặc trưng “kiểu Friedman” và cùng với sự tiếp cận trực tiếp với rất nhiều người đi đầu, lãnh đạo các tập đoàn kinh tế, công nghệ lớn có ảnh hưởng quyết định trong những sự thay đổi mà ông miêu tả, Cảm ơn vì đến trễ được chính Friedman kỳ vọng là tác phẩm tham vọng nhất của ông, nhằm chỉ ra một tương lai gần của thế giới như Thế giới phẳng đã làm.