Trưởng Thành Sau Ngàn Lần Tranh Đấu
của Rando Kim không đơn thuần là một cuốn sách kỹ năng dành cho những bạn trẻ
mà ta thường thấy ở các hiệu sách. Nó còn hơn cả một cuốn sách kỹ năng, với những
suy nghĩ, tâm tư, câu chuyện hết sức bình thường mà ta có thể gặp trong đời sống
hằng ngày. Từng câu, từng chữ trong cuốn sách sẽ như một tấm gương nhỏ dịu dàng
nói với bạn những lời cổ vũ chân thành, giúp bạn có thêm niềm tin và động lực
trong con đường đi đến trưởng thành.
Cuốn sách này mình nghĩ phù hợp nhất đối với những bạn mới tốt nghiệp đại học và đang chuẩn bị đi làm. Nhưng điều đó không có nghĩa là những bạn còn đang học đại học sẽ thấy khó đọc mà mình thấy cuốn sách này là dành cho tất cả những người trẻ và cả những người dù đi làm nhưng vẫn còn gặp khó khăn. Chủ đề về “trưởng thành” nghe thì thấy đúng là vấn đề của bọn mình rồi nhưng mà sao vẫn thấy xa vời quá. Có phải cứ đến tuổi thì bản thân mình sẽ trưởng thành không? Liệu có ai dù đã qua tuổi xế chiều nhưng vẫn chưa thực sự trưởng thành? Ở đầu cuốn sách, tác giả Rando Kim đã ví tuổi trẻ như mùa xuân của đất trời. Mùa đông vừa qua đi, thời xuân ngắn ngủi, trời đã vội gọi hè, những bông hoa chẳng thể nở theo đúng thứ tự mà vội vàng đồng loạt trổ bông. Chúng ta cũng như thế đó, thời niên thiếu thanh xuân của mình đẹp đẽ thật đấy nhưng lại dễ chìm sâu vào những áp lực học hành, thi cử và còn đang trong vòng tay bao bọc của gia đình với nhà trường. Rồi qua thời gian đó, chúng ta lại bị đẩy đến ngưỡng cửa trưởng thành trong khi vẫn còn chưa sẵn sàng.
Mình từng ước mình được như Peter
Pan, chả bao giờ lớn, cứ thế trẻ mãi mà thoải mái bay lượn, rong chơi. Nghĩa vụ
phải lớn lên thật đáng sợ, có quá nhiều nỗi lo lắng. Đâu phải cứ lớn lên là
mình sẽ đủ chín chắn và trưởng thành đâu. Cái danh xưng “người trưởng thành” liệu
là sự trưởng thành hoàn toàn hay chỉ là trưởng thành về mặt thân thể thôi? Những
lời viết của tác giả ngay từ đầu tác phẩm giống như lời thở dài của những người
trẻ, trong đó có cả mình đang hoang mang trước cuộc đời trước mắt vậy. Và cứ thế,
dưới tư cách của người đã trưởng thành và từng chật vật để trưởng thành, Rando
Kim đề cập đến rất nhiều vấn đề mà chúng ta thường băn khoăn và bỡ ngỡ trong cuộc
sống từ bản thân, công việc cho đến những mối quan hệ.
Phần I – AMOR FATI. Hãy yêu lấy vận mệnh của bạn.
Ở phần đầu tiên này, Rando Kim muốn
nói về chính bạn, người đang chao đảo trước con đường trưởng thành.
Thi cử không đỗ, không xin được việc, thấy mệt mỏi và chán nản trong công việc, không thể cân bằng được cuộc sống,…. Có vô vàn những vấn đề chúng ta đang gặp phải trong cuộc sống của mình. Nhiều lúc chúng ta thấy kiệt sức và muốn bỏ cuộc, chúng ta than trách tại sao cuộc đời mình lại không như ý muốn trong khi những người ngoài kia lại có được những thứ họ muốn. Chắc hẳn nhiều người giống mình hay nghe một câu rằng: “Phải va vấp nhiều rồi mới trưởng thành được”. Có lẽ thế thật đấy, chúng ta sợ thất bại, nếu như gặp thất bại thì chắc chắn sẽ buồn rồi nhưng mình nghĩ rằng những lần thất bại giống như liều vacxin vậy, khi trải qua rồi thì sẽ thêm một lần miễn dịch với nỗi sợ và dần dần không gì có thể đánh gục ta được. Những câu chuyện mà tác giả kể, bức thư gửi người học trò cũ muốn chuyển công ty hay gửi một người chưa thể tìm được việc làm cho mình ta có thể dễ dàng bắt gặp trong cuộc sống này, và nhỡ đâu nó cũng đang xảy đến với ta. Thông qua những câu chuyện đấy, tác giả lại liên hệ đến những câu chuyện khác có thật về những người đã vượt qua được khó khăn để đi đến thành công như hiện tại. Nó rất khác với những bài học cuộc sống mà mình từng đọc trong các quyển hạt giống tâm hồn, vì những câu chuyện đó dễ khiến mình nghĩ đến một thứ phép màu kì diệu nào đó còn những câu chuyện trong Trưởng Thành Sau Ngàn Lần Tranh Đấu lại đem đến sự chân thực hơn về chính nỗ lực của những người trong truyện.
Hình ảnh cây mao trúc được vẽ
minh họa ở bìa cuốn sách cũng được tác giả kể một câu chuyện liên quan đến nó.
Khi hạt của mao trúc rơi xuống đất, chỉ mọc lên một cây măng nhỏ rồi hoàn toàn
không có chuyển biến gì suốt năm năm trời. Nhưng đến khoảng cuối năm thứ năm,
cây lớn vọt lên, một ngày cao thêm tới vài chục centimet cho đến khi đạt đến
chiều cao gần 25 mét. Cây mao trúc không hề lớn lên suốt năm năm trời, nhưng thực
tế trong khoảng thời gian đó, cây đã đâm rễ sâu xuống dưới đất để sẵn sàng cho
một cú nhảy vọt này.
Tác giả muốn đưa câu chuyện này
vào với mong muốn khích lệ và động viên những ai đang nản lòng và mất tinh thần
vì những khó khăn, trắc trở phải thật vững tâm, gắng chịu mà vượt qua, thời
gian này có thể chúng ta chưa đạt được những gì ta mong muốn nhưng nếu cứ cố gắng,
học hỏi và đi tiếp thì cũng giống như cây mao trúc kia, chuẩn bị kĩ càng, dành
hết sức lực cho sự vươn lên vượt bậc của mình. Dù hoàn cảnh của chúng ta có ra
sao thì đây vẫn là cuộc đời của mình, hoàn cảnh có khó khăn, hiện tại có u ám
nhưng khi ta đã vượt qua rồi thì sự thành công sẽ càng thêm rực rỡ.
Phần II – Tuổi trẻ bước vào đời
Để nói về người trưởng thành, chắc điều đầu tiên chúng ta nghĩ đến đó là công việc. Nếu bạn ra trường và có một công việc tốt, người khác sẽ nghĩ bạn đúng là may mắn quá rồi còn nếu bạn chưa có việc làm hay là một công việc tạm bợ thì chắc chắn họ sẽ cảm thấy lo lắng thay cho bạn. Nhiều bạn trẻ thường băn khoăn giữa hai lựa chọn: Làm một công việc mà mình thích hay làm công việc có thể kiếm được nhiều tiền? Hoặc rõ ràng mình đã cố gắng rất nhiều để vào được công ty mơ ước bấy lâu nay nhưng khi đi làm rồi lại khiến mình mỏi mệt thế này. Rando Kim không ngại ngần đề cập đến những vấn đề đó và nêu lên những quan điểm, suy nghĩ của mình một cách không hề áp đặt, mang tính dạy bảo mà vô cùng nhẹ nhàng.
Phần III – Hãy gặp gỡ, hãy yêu và hãy sống
Một điều bất ngờ ở cuốn sách này
đó là có những vấn đề mình chỉ từng nghĩ vu vơ đến thôi nhưng không ngờ tác giả
lại đưa vào cuốn sách và nói một cách nghiêm túc như vậy. Những mối quan hệ của
người trưởng thành từ giữa những người trong gia đình, trong công ty cho đến
người bạn đời của mình và cả với chính bản thân ta nữa. Càng lớn lên chúng ta gặp
nhiều người hơn nhưng đôi khi lại cảm thấy cô đơn hơn. Chúng ta hồi nhỏ từng
khó chịu, bực dọc với cha mẹ mình nhưng khi trưởng thành rồi mới thấy đồng cảm
với suy nghĩ của cha mẹ. Chúng ta thấy mơ hồ, hoài nghi với những mối quan hệ
ngoài xã hội, thắc mắc liệu người ta có thật sự đối xử tốt với mình không, mục
đích của họ là gì? Rồi chúng ta không biết có nên kết hôn hay không, kết hôn
khi nào và kết hôn với ai. Thậm chí vấn đề tình dục cũng được tác giả đề cập đến
trong cuốn sách như một yếu tố không thể không nói đến trong tình yêu của những
người trưởng thành.
Chúng ta tồn tại với nhau giống như mặt trăng. Luôn luôn chỉ bộc lộ ra
mặt sáng nhất của mình. Vì vậy, chúng ta không thể thấy được mặt tối của nhau.
Nếu chỉ có mình biết đến mặt tối của mình, điều này sẽ dẫn đến sự ngộ nhận. Đó
là càng sống càng rõ hơn cái "mặt khuất tối" chỉ mình mình biết, nên
dễ nảy sinh ý nghĩ chỉ cho rằng "mọi người đều giỏi giang thế kia, chỉ có
mình tôi là khổ sở thế này"
Đặc biệt nhất là mối quan hệ của
ta với chính bản thân ta. Trong mỗi một môi trường khác nhau mình lại thể hiện
thái độ khác nhau, phải chăng mình đang đeo những chiếc mặt nạ, rồi đâu mới là
con người thật của mình. Chúng ta nhìn thấy thành công của người khác và quay lại
dằn vặt, chán ghét bản thân mình. Chúng ta thật kì cục phải không?
Nhưng như theo lời của tác giả, chúng ta hãy cứ gặp gỡ, cứ yêu và cứ sống. Vì cuộc đời của bạn là độc nhất, chúng ta có thể có những nỗi sợ, vấn đề giống nhau nhưng chúng ta là những cá thể khác biệt và chúng ta cũng sẽ trưởng thành trên những con đường khác nhau. Dù tôi có thể đi theo cách khác bạn, đi chậm hơn bạn nhưng miễn là tôi không chịu bỏ cuộc thì tôi cũng sẽ đến đích thôi, bằng chính khả năng tôi. Hãy tự nhủ với lòng mình như thế nhé.
Phần IV – Gửi bạn, người đang tiến tới điểm quay đầu của cuộc đời
Rando Kim ví con người trải qua
cuộc đời như tham gia cuộc chạy marathon vậy. Đến mỗi giai đoạn của cuộc đời là
như một lần chúng ta quay trở lại vạch xuất phát để tiếp tục hành trình. Nếu
như chúng ta vượt qua nhiều nghịch cảnh thì chúng ta càng trưởng thành hơn và mỗi
chặng đường chúng ta bắt đầu lại sẽ càng thấy những chi tiết đẹp đẽ, đáng quý
mà có thể thời gian qua mình đã không để ý. Đừng ngại thất bại, hãy mạnh dạn đứng
lên, kiên cường và nhẫn nại sẽ hóa sức mạnh giúp bạn vượt qua. Hãy yêu lấy bản
thân mình, dù chúng ta không thành công và vượt trội như người khác, nhưng cũng
đừng nóng lòng mà bắt chước theo hình tượng họ, bạn hãy hoàn thiện bản thân
theo phiên bản của chính mình.
Không chao đảo thì không phải là người lớn, phải ngàn lần tranh đấu mới
có thể trưởng thành. Có đau đớn mới là tuổi trẻ? Nếu vậy thì có chao đảo mới trở
thành người lớn. Đúng vậy, có chao đảo một chút cũng không sao, sự dao động của
bạn và của tôi là hành trình hết sức tự nhiên mang tên ‘trưởng thành’
Kết luận:
Cuốn sách này, có thể các bạn
không nên vội vàng mà đọc hết từ đầu đến cuối mà hãy đọc một cách từ từ, lâu
lâu mở ra đọc vì chỉ khi ta đã từng trải nghiệm mới thấy những điều mà tác giả
nói sẽ có ích cho vấn đề của bạn. Đọc cuốn sách này làm mình nhớ đến 2 câu thơ
trong bài “Sang thu” của Hữu Thỉnh:
“Sớm cũng bớt bất ngờ
Trên hàng cây đứng tuổi”
Chúng ta từng là những cây non, trải qua nhiều mưa gió mới có thể kiên cường tiếp tục vươn lên để đón ánh nắng mặt trời và tỏa bóng mát. Những khó khăn, sóng gió mà chúng ta vấp phải trong quá
trình trưởng thành dù có khiến ta té ngã nhưng mình mong rằng cả mình và bạn sẽ
mạnh mẽ mà đứng lên vượt qua, dù có chao đảo trước cuộc đời nhưng tâm huyết thì
vẫn luôn vững chãi.
Tác giả: Tuyết Ngân - Bookademy
-----------
Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn
Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link: https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3
Một trong những thông điệp mạnh mẽ nhất của cuốn sách là tầm quan trọng của sự kiên nhẫn và bền bỉ. Tác giả cho rằng, thành công không đến từ may mắn mà từ sự nỗ lực không ngừng nghỉ.
Cuốn sách đề cập đến nhiều câu chuyện thực tế về những người đã trải qua thất bại nhưng không bỏ cuộc. Họ học cách kiên trì với mục tiêu, chấp nhận vấp ngã, và tiếp tục cố gắng dù phải đi chậm. Tác giả cũng nhắc đến khái niệm "sự trưởng thành trong đau khổ", rằng mỗi lần thất bại là một cơ hội để học hỏi và phát triển bản thân.
Câu nói nổi bật trong sách:
"Trưởng thành là khi bạn nhận ra rằng, đôi khi điều quan trọng không phải là chạy nhanh mà là không dừng lại."
Thông điệp này giúp người trẻ hiểu rằng không có con đường nào dẫn đến thành công mà không có khó khăn. Quan trọng là chúng ta có đủ dũng cảm để bước tiếp hay không