Du học - một điều không còn xa lạ, và là ước mơ của nhiều người trẻ. Đi du học không chỉ là cơ hội được học tập tiếp thu những kiến thức từ một nền văn minh mới, một đất nước mới, mà còn là cơ hội được bước ra thế giới rộng lớn khám phá tất thảy mọi điều. Nhưng luôn tồn tại những mặt trái của mọi vấn đề mà ta cần nhìn nhận. Đi du học là rời xa gia đình, rời xa sự bảo bọc bước chân đến những phương trời mới với biết bao khó khăn như tìm việc, học hành hay khác biệt văn hóa. Trang bị kiến thức đầy đủ là phương án hữu hiệu nhất, nhưng trang bị bao nhiêu là đủ để không bỡ ngỡ, để thích ứng hoàn toàn với môi trường mới? Một cuốn cẩm nang được viết dựa trên câu chuyện của chính bản thân tác giả chính là cuốn sách phù hợp nhất. “Tôi và Paris, câu chuyện một dòng sông” chính là cuốn cẩm nang chân thực nhất mà mỗi người cần đọc trước khi đi du học, đặc biệt là những người trẻ với ước mơ được đặt chân đến nước Pháp thơ mộng.

Tôi và Paris, câu chuyện một dòng sông là những câu chuyện tản mạn của Hoàng Long về Paris mà mỗi câu chuyện đều gắn liền với một địa điểm của Paris. Vậy hãy cùng tìm hiểu về nơi được mệnh danh là “kinh đô ánh sáng” qua những kí ức của Hoàng Long với nơi đây.

Được bước ra thế giới bên ngoài, được học tập ở một đất nước mới là ước mơ của hàng triệu người trẻ, trong đó có tôi. Nhưng tại sao tôi lại nói “Tôi và Paris, câu chuyện một dòng sông” là cuốn cẩm nang chân thực nhất? Đó là vì cuốn sách này được viết dựa trên những trải nghiệm của chính riêng tác giả, không che đậy mà phản ánh một cách rõ nhất cuộc sống của một du học sinh nơi xứ người, những khó khăn vất vả mà bất kì người con xa xứ nào cũng đều gặp phải: từ tìm nhà, tìm việc, rồi khi có việc làm thêm lại khó có thể cân bằng cuộc sống và chuyện tình cảm trong cuộc sống. “Tôi sợ những gì tôi viết về người khác có thể là thương hại mỉa mai hoặc thóc mách. Thâm tâm tôi cũng biết mình chưa nhiều kinh nghiệm và chưa đủ hiểu đười. Tôi mới chỉ hiểu tôi, thậm chí chưa hết. Và tôi cũng cso vô khối chuyện để kể, vậy thì sao không viết về chính mình.” Đó là những điều Hoàng Long chia sẻ vì sao anh viết cuốn sách này.

Hoàng Long khi đặt chân đến với Paris lần đầu với một bộ dạng khá là thê thảm- “vác” theo mình hơn 60kg hành lý và chẳng thể nói được một câu tiếng Pháp. Cùng người bạn cùng trường vất vả đi tìm nhà đều bị từ chối vì “tôi cho các anh thuê nhà đến lúc có hỏa hoạn chắc các anh cũng không biết gọi cứu hỏa, mà gọi được rồi chưa chắc đã biết nói gì”, và vào lúc gần như cạn kiệt sức lực thì có thể tìm được nhà để thuê. Gian nan tìm nhà rồi lại gian nan tìm việc, với một thanh niên Việt Nam đi du học Pháp nhưng chẳng thể giao tiếp bằng tiếng của người bản địa thật sự không có quá nhiều lựa chọn. Làm việc đến 14 tiếng một ngày- một giới hạn mà hiếm người làm được đến mức khi bạn anh hỏi làm thế nào mà anh chịu được, anh chỉ đáp vỏn vẹn là bằng niềm tin. Chỉ kể đến đây chắc sẽ khiến nhiều người lo ngại đi du học thực sự khổ thế sao? Đúng nó sẽ khó khăn nếu như bạn không có sự chuẩn bị trước cho tất cả, và tác giả cũng đưa ra một số lời khuyên để có thể “tồn tại” nơi Paris đúc kết từ những kinh nghiệm xương máu của bản thân:

Điều đầu tiên chính là giai đoạn chuẩn bị

Câu “đầu xuôi, đuôi lọt” không phải lúc nào cũng đúng. Nếu bạn có nhiều hành lý, hãy lo tính và chuẩn bị kỹ càng để vừa “xuôi” ở sân bay Việt Nam, vừa ổn khi đặt chân ở nước ngoài. Nhớ rằng ở Việt Nam, bạn có gia đình, người thân bên cạnh, còn nơi đất khách quê người bạn chỉ có một mình.

Trước khi đến một thành phố xa lạ, hãy chuẩn bị bản đồ. Kể cả nếu bạn không cần dùng đến, nó cũng ít nhiều cho bạn sự tự tin, thứ mà bạn luôn cần khi đến nơi xa lạ.

Tốt hơn nếu có thể, hãy tìm mua một cuốn hướng dẫn du lịch. Không phải ngẫu nhiên mà đó luôn là loại sách bán chạy. Với những hiểu biết thực tế của mình, người viết sẽ cung cấp cho bạn những thông tin thiết yếu mà tự bạn không dễ gì tìm ra, trong khi những người thân của bạn sống ở đó không nghĩ đến để dặn bạn từ trước, như kiểu ở Paris muốn mua thẻ điện thoại phải vào hàng bán thuốc lá, và hàng thuốc lá không có hình bao thuốc hay điếu thuốc nào ở ngoài, chỉ có chữ Tabac…

Ở các thành phố lớn, sân bay thường rất xa trung tâm nhưng luôn có các phương tiện giao thông công cộng dành cho bạn. Nếu có thể xoay xở được hãy dùng tàu điện vì đó là phương tiện nhanh nhất đưa bạn đến thẳng trung tâm. Đi taxi có thể rất tốn kém và mất nhiều thời gian, có khi mất hơn nửa ngày vì kẹt xe, tắc đường, chưa kể bạn còn bị lừa hay chặt chém.

Dũng cảm lên vì đây mới chỉ là bắt đầu”.

Đối với việc tìm nhà: Tìm được phòng ưng ý chỉ là bước đầu, để có thể thuê nhà, bạn sẽ cần phải nộp hồ sơ, đợi xét duyệt, đi phỏng vấn rồi mới được thuê nhà. Nhưng có những chủ nhà rất thích cho sinh viên đặc biệt là các du học sinh thuê nhà “vì họ là người có học thức, cũng không than phiền gì nhiều vì không muốn làm phiền chủ nhà”.

Hãy tìm cách tiếp cận sớm nhất với cộng đồng sinh viên nơi cộng đồng đó. Ở Pháp, đặc biệt là ở Paris có nhiều trang web, forum của các bạn sinh viên và cộng đồng người Việt mà bạn có thể tìm thấy đủ thứ thông tin, dịch vụ hữu ích, nhất là thông tin nhà cho thuê hoặc tìm người ở chung, chia phòng, …

Ở châu Âu nói chung đi thuê nhà bạn cũng phải qua một cuộc phỏng vấn với chủ nhà. Hãy coi trọng cuộc gặp mặt ấy như thể bạn đi tìm việc: khi bạn không có bảo lãnh hay thu nhập, bạn chỉ có hai điểm mạnh duy nhất: bạn là sinh viên và bạn là người có thể tin được. Hãy chứng tỏ mình là người có học, có ý thức: đến đúng hẹn, ăn mặc chỉnh tề, đừng ngại nói về kế hoạch học tập và tìm việc của bạn vì nó thể hiện bạn có quyết tâm và biết đâu là mục đích của mình. Hãy chiếm lấy lòng tin của chủ nhà một cách tự nhiên nhất.

Cuối cùng là đối với việc tìm một công việc để làm thêm: Việc làm thêm là điều cần được cân nhắc khi đi du học, nhất là khi bạn đi du học ở một thành phố đắt đỏ như Paris, nhưng xin việc đi làm thêm không phải là đơn giản. Bởi quy định được Pháp đưa ra là mỗi du học sinh chỉ được đi làm tối đa 20 tiếng một tuần, nếu làm quá thời gian thì phải làm chui, nếu bị bắt sẽ bị trục xuất về nước. Trở ngại về ngôn ngữ cũng là điều cần xem xét trước khi tìm việc.

Hiểu rõ về luật lao động, về quyền lợi nghĩa vụ của bản thân. Ở các nước phát triển, mọi thứ đều được quy định rõ ràng, và ông chủ nào, dù có tính “bóc lột” đến mấy cũng đều biết luật. Họ không thể chèn ép bạn quá đáng nếu như bạn biết luật. 

Dù gia đình có điều kiện kinh tế khá giả cũng nên đi làm thêm nhưng nếu làm việc nhiều quá cũng nên dừng lại. Làm thêm một chút, để bạn hiểu thêm giá trị của đồng tiền, sẽ khiến bạn tổ chức cuộc sống tốt hơn, hiểu hơn công ơn cha mẹ bạn hết lòng lo cho bạn. Đi làm cũng là môi trường để bạn hòa mình vào xã hội, một xã hội thật sự, không sách vở, để bạn học thêm tiếng, có điều kiện giao tiếp với đủ loại người. Sau này đi xin việc, nếu trong hồ sơ của bạn có nhắc đến chuyện bạn đi làm thêm, dù là làm việc chân tay, nhà tuyển dụng cũng nhìn bạn khác hẳn.

Đi làm chỉ là phương tiện cho mục đích chính là học tập, đừng để lúc nào đó cái phương tiện ấy lại trở thành mục đích. Hãy nghĩ đến gia đình và sự nghiệp của mình, nghĩ đến cha mẹ đang mòn mỏi dõi theo từng bước chân bạn, và mong ngày bạn chiến thắng trở về.

Chỉ có bản thân bạn hiểu rõ hoàn cảnh của mình, và cũng chỉ có chính bạn có thể tự vực bản thân dậy, tiếp tục con đường của mình và thành công."

Đi du học không phải chỉ có những khó khăn cực khổ, vẫn còn đó đan xen những bộn bề là những sự vui vẻ, hạnh phúc như anh chia sẻ. Paris dưới ngòi bút của anh chân thực nhưng đẹp lắm. Tháp Eiffel- biểu tượng của Paris được toàn thể thế giới hết lời ca tụng thế mà lúc đầu anh thấy thật thất vọng, thấy nó chẳng khác nào “một khối sắt đen xù xì, xấu xí”. Vì “người ta thường vẽ ra nhiều mộng tưởng, do thiếu hiểu biết, do thói mơ mộng viển vông hay do những lời phóng đại của báo chí, sách vở,… để rồi khi đối mặt với thực tế, ta cảm thấy thất vọng.”

Và rồi theo thời gian, ngắm nhìn tháp Eiffel biến đổi theo mùa, nhìn thấy sự biến đổi đầy rực rỡ mà anh chợt nhận ra Eiffel đã trờ thành “khối sắt có tâm hồn”.

Cảnh đẹp và kiến trúc là điều không thể phủ nhận, nhưng cảnh đẹp và kiến trúc ấy mỗi người cảm nhận một khác, trong mỗi hoàn cảnh ta lại thấy khác. Đôi khi để thấy được một công trình kiến trúc đẹp bạn còn phải có ít nhiều kiến thức, hiểu biết về nghệ thuật, văn hóa và xuất xứ của nó.

Văn hóa của người dân Paris cũng chính là điều mà khi đi du học anh mới có thể mở rộng tầm mắt.

Ở Paris có cuộc thi/biểu diễn roller hàng năm được tổ chức ở đồi Montmatre và ở Paris cũng là nơi phù hợp cho việc di chuyển bằng xe đạp và roller. Và Paris cũng là thành phố duy nhất ở châu Âu đều đặn mỗi tuần hai lần cuộc dạo chơi miễn phí với roller, patin, xe đạp cho mọi người qua các phố ở Paris với xe cảnh sát dẫn đường, hộ tống, đoàn nhân viên tình nguyện theo giúp đỡ cùng xe cứu thương đi theo để đề phòng tai nạn. Đó giống như là ngày hội cho người trượt roller ở Paris.

Paris có hơn 130 bảo tàng lớn nhỏ về đủ mọi lĩnh vực như: bảo tàng rượu vang, bảo tàng chocolate, bảo tàng lịch sử thuốc lá,…. Người Paris rất thích đi bảo tàng dù giá vé vào cửa không hề rẻ. Người Pháp khi đi bảo tàng không ăn mặc chỉnh tề chỉ quần bò áo phông, với balo trang bị đầy đủ bánh mì và nước. Vì họ cần phải sẵn sàng ngồi xuống, quỳ xuống thậm chí nằm xuống để tìm một thông số, một dòng chữ ở dưới ghế, rồi lại ngồi lăn ra đọc sách để kiểm chứng học hỏi.

Người Pháp rất coi trọng vệ sinh, thực khách Pháp sẽ không ăn nếu trên đĩa trên cốc của họ có một vết vân tay của người phục vụ dù chỉ là lờ mờ. Người Pháp rất thích nấu ăn, đặc biệt là làm bánh ngọt/mặn. Làm bánh, thưởng thức bánh đã được nâng lên thành một thứ văn hóa, nghệ thuật. Bạn bè và đồng nghiệp của tôi đều biết làm ít nhất vài loại bánh. Nhà ai cũng có sách dạy làm bánh.

Người Pháp, trong gia đình với bạn bè, luôn tôn trọng cuộc sống sở thích của nhau, và trước tiên, của chính họ. Nếu ai đó làm điều gì đó, thì trước tiên bởi họ thích họ say mê. Với họ nghề nào cũng cao quý, cũng đáng được tôn trọng. Niềm say mê là động lực là cái đích cho cho mọi công việc. Nên lúc nào đó chợt nhận ra mình nhầm, hay không còn say mê với ghề mình đang làm thì gần như dù ở bất kể thời điểm nào, họ sẵn sàng từ bỏ tất cả, học lại, bắt đầu lại từ đầu với thứ họ thực sự đam mê.

Những ngày du học của Hoàng Long nơi Paris đã mở ra một trang mới cho chính anh. Một người chưa bao giờ có ý định đi du học, giành được học bổng và hiện tại đang làm nhân viên của một công ty chuyên về nghiên cứu, sản xuất năng lượng sạch có trụ sở đặt tại Paris. “Mỗi cuộc đời là một dòng sông, mải miết theo những lối chảy đã được định trước hay là tự mình chọn lấy? Quan trọng là tiến lên hay dừng lại, quan trọng là mạnh mẽ hay dịu dàng, là đến được nơi nào đó hay không cần ở đâu cả? “

 

Chỉ cần ý chí và sự tự tin, cộng thêm sự chuẩn bị tốt và lòng quyết tâm, bạn sẽ làm được mọi chuyện (hay ít nhất cũng là rất nhiều chuyện mà ngay cả bạn cũng không ngờ tới.

 

 

Tác giả: Hoàng Ngân – Bookademy

---------

Bài viết cộng tác cùng Bookademy xin gửi về: partner.bookademy@gmail.com

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về các cuốnsách hay tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn 

Xem thêm