Một buổi sáng thứ hai, bạn thức dậy bởi một lời nhắc nhỏ trong thâm tâm: “Dậy đi làm kìa, hôm nay là thứ hai đó”. Nhưng cái đầu nặng trịch và cái thân thể uể oải bởi ảnh hưởng của cả ngày Chủ nhật tụ tập ăn chơi kéo bạn ở trên giường thêm một lát nữa, và một lát nữa… Đến lúc choàng tỉnh giấc thì ôi, trễ giờ rồi. Bạn vệ sinh cá nhân, thay quần áo, soạn ba lô và chạy đến nơi làm việc một cách hối hả. Một ngày mới, một tuần mới bắt đầu với tiếng phàn nàn của sếp, một núi công việc phải làm cùng tâm trí sợ hãi, lo lắng. Bạn quên mất bữa ăn sáng và quên luôn cái không khí trong trẻo, tinh tươm của ngày đầu tuần. Bạn gì ơi, dù mình biết bạn đang rất bận rộn, nhưng cho mình xin vài phút nhé, vài phút ngắn như vài phút bạn đã ngủ nướng trên giường mỗi sáng thôi. Mình muốn mời bạn cùng ngồi xuống và uống một tách trà. Đừng từ chối mình, nếu có hãy từ chối kẻ đang lởn vởn xung quanh bạn kìa. Bạn thấy hắn không? “Hắn kìa. Kẻ mang tên Bộn Bề.”

Khi nghịch cảnh bao vây tứ phía

Hãy ngồi xuống và uống một tách trà

(Ajahn Brahm)

Bức Tranh Toàn Cảnh

Bạn đã từng nghe đến khái niệm “lối sống tối giản” hay “chủ nghĩa tối giản” chưa? Đây không chỉ là một lối sống đang dần trở thành trào lưu ở Nhật Bản (Danshari), mà còn là một trường phái trong các môn nghệ thuật về thị giác và âm nhạc. Từ gốc của nó là “minimalism” trong tiếng Anh, dịch sát nghĩa sang tiếng Việt là “phong cách tối thiểu” hay “chủ nghĩa tối thiểu”. Ấy vậy, mà không biết ai đó, đã vô tình một cách thật tài tình khi chuyển ngữ từ “tối thiểu” – mang ý nghĩa ít nhất, thành “tối giản” – mang ý nghĩa đơn giản nhất. Bạn thấy sự khác biệt không? “Tối thiểu” hay “ít” chỉ nói về số lượng, còn “tối giản” hay “đơn giản” lại vừa nói về số lượng, vừa nói về chất lượng.

Áp dụng những khái niệm này vào cuộc sống, bạn muốn lựa chọn một lối sống như thế nào? Bạn có 04 phương án lựa chọn:

A.      Lối sống Bộn Bề – Bạn sở hữu rất nhiều tài sản, có rất nhiều mối quan hệ, luôn bận rộn với công việc và những lo toan, bận tâm, sợ hãi luôn len lỏi trong từng suy nghĩ.

B.       Lối sống Tối Thiểu – Bạn có ít tài sản, ít mối quan hệ, ít việc và ít phải suy nghĩ, lo toan.

C.       Lối sống Tối Giản – Bạn có một lượng tài sản đáp ứng đủ nhu cầu, có những những người thân luôn bên cạnh lúc bạn cần, luôn được làm những công việc mà bạn đam mê và luôn cảm thấy hài lòng, hạnh phúc.

D.      Không chọn lối sống nào cả.

Mình tin chắc là các bạn đã chọn cho mình một câu trả lời phù hợp nhất. Riêng mình, mình chọn phương án C – Lối sống tối giản. Vì sao ư? Vì mình tin rằng lối sống tối giản không chỉ đơn thuần là việc tối giản về hình thức bên ngoài, tức vứt bớt đồ đạc, làm bớt việc hay gặp bớt người, mà nó còn là việc tối giản về mặt nội dung bên trong, tức là tối giản về mặt tư duy, thái độ và cảm xúc. Và vì, “khi đã có tư duy tối giản rồi thì dù có ngồi giữa một đống bộn bề cuộc sống bạn vẫn cảm thấy thân tâm trong trẻo”.

À, có bạn nào chọn phương án D không? Mình thì loại nó đầu tiên, vì chọn phương án này chẳng khác nào nói tôi không muốn sống nữa. Nhưng nếu bạn thấy 3 phương án kia làm bạn khó nghĩ quá, và chọn phương án D như một thói quen khi làm bài trắc nghiệm, mình có một đề nghị táo bạo cho bạn, đó là hãy một lần “chết thử”. Kiểu như thế này:

Hồi trẻ mỗi lần hậm hực chuyện gì tôi hay nằm tưởng tưởng ra cảnh mình chết. Mục đích chỉ để bay lên không trung và hả hê nhìn xuống đám người dám khiến mình buồn bực đang khóc lóc vật vã như thế nào.

[…] Tôi nhìn thấy bi kịch của chính mình qua lần “chết thử” ấy. Trong giây phút, tôi ngỡ mình sắp chết thật vì vỡ tim, đó là khi thấy Cá Con quấy khóc đòi mẹ, thấy Cá Cha ngồi trầm ngâm với khói thuốc mỗi đêm, thấy hai cha con cứ ôm nhau thui thủi trong nhà lặng lẽ như hai cái bóng…

[…] sáng hôm sau tôi thức dậy với đôi mắt sung bụp. Tôi ôm hôn Cá. Da thịt thật của tôi này, chạm lấy da thịt thật của Cá này. Cảm giác hạnh phúc và biết ơn ngập tràn vì mình vẫn còn sống.

Ổn thôi, bạn và mình vẫn còn đang sống, tất cả chỉ là sự tưởng tượng. Nhưng sau khi tưởng tượng xong, bạn thấy được điều gì? Có phải là không có gì đáng quý hơn sinh mệnh của mình không? Có phải còn người là còn tất cả không? Có phải khi cận kề cái chết, mọi bồn bề dường như biến mất để nhường chỗ cho một mối quan tâm duy nhất là sự sống không? Vậy nên, để bắt đầu cho hành trình tối giản hóa tư duy, hãy chọn cho mình nền tảng vững chắc, đó chính là sự “tôn vinh sinh mệnh”. Đó vừa là điểm xuất phát, vừa là đích đến của hành trình này – Hành trình trở về số 0, “một số 0 thật hoàn hảo và diệu kì”.



Tư Duy Tối Giản Và Chuyện Ngoại Hình

Tối giản tư duy trong chuyện ngoại hình chính là tối giản tư duy về cái đẹp. Với người tối giản, cái đẹp phải xuất phát từ sự trân trọng, yêu thương, thấu hiểu và hòa hợp với thân thể của mình. Bạn phải giải phóng cơ thể của mình khỏi những trói buộc hữu hình và vô hình của xã hội. Từ đó, thấy rằng việc bạn có được một cơ thể này từ đầu mình, chân tay, gương mặt đến mái tóc, làn da, bản thân nó đã là một tuyệt tác của tạo hóa. Khi bạn thấy trân trọng vẻ đẹp tạo hóa của mình, bạn sẽ thấy mình thật đẹp. Cái đẹp từ trong suy nghĩ sẽ được thể hiện ra bên ngoài trong cái gọi là “thần thái”. Và khi đã có thần thái rồi, mọi người sẽ tự cảm nhận được ở bạn một vẻ đẹp vượt lên trên những vẻ đẹp hình thức thông thường. Lúc đó, dù bạn có đang mặc một bộ trang phục thời trang hay quê mùa, dù đi giày hay chân trần, dù tóc dài hay tóc ngắn, hay thậm chí bạn khỏa thân và cạo trọc đầu đi nữa thì mọi người vẫn thấy bạn đẹp. Chẳng phải bạn và mình vẫn thường hãy nói rằng “quan trọng là thần thái” đó thôi.

Nhưng nếu có người vẫn chê bạn xấu xí, kì cục, thì sao? Ừ thì cũng có sao đâu. Đẹp hay xấu làm gì có chuẩn mực, quy định nào rõ ràng để mà đánh giá. Chẳng qua chỉ là góc nhìn khác nhau của mỗi người, mỗi thời đại hay không gian nhất định thôi. Tất cả chỉ mang tính tương đối. Mà nếu có tồn tại một hệ thống các tiêu chuẩn về cái đẹp đi nữa, thì những người bị cho là “xấu” thật ra là do họ “lệch chuẩn” thôi.

Khi rơi vào trường hợp “lệch chuẩn”, bạn có 2 cách để thoát khỏi nó:

Một là, thay đổi bản thân để phù hợp với tiêu chuẩn, tức làm đẹp. Tuy nhiên, hãy làm đẹp dựa trên sự trân trọng và thấu hiểu cơ thể mình và trong một niềm vui thích hồn nhiên, chứ đừng vồ vập, vật vã chạy theo cái đẹp rồi vô tình trở thành nô lệ của nó.

Tưởng tượng, nếu cái đẹp là một con chó thì việc bạn cần làm là thong dong dắt nó đi dạo, chứ không phải là hồng hộc chạy đuối theo nó.

Và hai là, hãy tìm cách xóa bỏ những tiêu chuẩn đó, tức đưa mình ra khỏi những góc nhìn của người khác, của xã hội về cái đẹp. Hãy nhìn nhận, đánh giá cái đẹp theo đúng bản chất của nó, theo đúng góc nhìn của bản thân.

Mỗi ngày tôi ngồi trước gương ngắm chính mình. Tôi nhìn sâu vào bộ tóc xơ cứng, trán hẹp, tai nhỏ, mắt xếch, mũi gồ, xương hàm bạnh, răng ngắn, lợi dài. […] Tôi học yêu tất cả những đường nét này. Tôi biết ơn tất cả những đường nét được ban tặng này. Và tôi thấy tôi đẹp hoàn hảo theo đúng chuẩn của … tạo hóa.



Tư Duy Tối Giản Và Tiền

Tiền nói riêng, hay tài sản vật chất nói chung là những thứ quan trọng trong cuộc sống. Tư duy tối giản về tiền liệu có phải là có càng ít tiền càng tốt không? Không phải đâu, đừng lo lắng, bạn vẫn có thể sống tối giản cùng với rất nhiều tiền, vấn đề vẫn nằm ở tư duy.

Có một khái niệm bạn cần làm quen và hiểu rõ, đó là tư tưởng “vô sở hữu”. “Vô sở hữu” không phải là không sở hữu gì, mà là không sở hữu những gì không cần thiết. Và hơn thế nữa, đó là trạng thái tự do của thể xác và tinh thần đối với tài sản mà bạn sở hữu. Vậy làm thế nào để thực hành “vô sở hữu?” Hãy cùng nghiền ngẫm những câu hỏi sau đây:

- Theo bạn, tiền có mua được bình an không?

- Của có thật sự đi thay người?

- Tiền có cản trở bạn trong việc thực hiện mong muốn thật sự của mình không?

- Và thật ra, bạn có thật sự làm việc cật lực là vì tiền không? Hay là vì một mục tiêu nào khác đằng sau đó?

Suy nghĩ thật kĩ nhé, kẻo ngộ nhận đấy.

Suy cho cùng, tiền quan trọng nhưng cũng chỉ là một phương tiện trong cuộc sống. Đừng bao giờ đặt mục tiêu phải kiếm được thật nhiều tiền, vì sẽ chẳng bao giờ là đủ. Thay vào đó, hãy xác định cho mình một mục tiêu, một khao khát rõ ràng, và tự khắc bạn sẽ thấm thía được vai trò thật sự của đồng tiền.



Tư Duy Tối Giản Và Kiếm Tiền

Bạn đã hiểu được vai trò của tiền rồi chứ? Một khi đã hiểu thì tất nhiên chúng ta phải bắt tay vào việc kiếm tiền. Nhưng đừng vội vàng, hấp tấp, hãy kiếm tiền theo phong cách của một người tối giản.

Bạn có đồng ý với mình rằng không phải lúc nào khối lượng công việc cũng tỉ lệ thuận với hiệu quả không? Và không phải lúc nào người siêng năng, cần cù cũng trở thành người giỏi, đúng không? Chìa khóa của hiệu quả và điểm khác biệt của người giỏi luôn nằm ở vấn đề kỹ năng và phương pháp. Trong mọi vấn đề, luôn luôn tồn tại giải pháp. Và trong số đó, luôn tồn tại một giải pháp làm ít mà được nhiều, đơn giản mà hiệu quả ít nhất là hơn cách mà bạn đang làm. Đôi lúc bạn đừng quá cần cù, mà hãy giữ bình tĩnh, suy xét và tìm cho mình một phương pháp tốt nhất. Như Abraham Lincoln có câu: “Nếu được cho 6 tiếng để chặt một cái cây, tôi sẽ dành ra 4 tiếng đầu để mài rìu”.

Tư duy tối giản luôn mong muốn đưa bạn đến trạng thái hạnh phúc, vậy nên việc kiếm tiền cũng cần phải vui. Sẽ khó mà vui được khi hầu như tất cả chúng ta hàng ngày đều đang đeo trên đầu một chiếc “vòng kim cô 8 tiếng”, và lao mình vào guồng máy công việc lặp đi lặp lại một cách nhàm chán. Chúng ta thường có 2 sai lầm trong tư duy về công việc: Một là quan điểm “bây giờ ráng chịu cực, sau này kinh tế khá lên sẽ làm việc mình thích”, nhưng vì mải mê chịu cực nên họ không biết họ thích gì, và thế là tháng này sang năm nọ cứ phải chịu cực; Hai là, họ không nhận ra rằng luôn có cách để tận hưởng và tìm niềm vui từ một công việc mà họ không yêu thích.

Để khắc phục những sai lầm này, hãy luôn nhớ rằng: Cách bạn nghĩ sẽ là cách bạn làm, và cách bạn làm một việc sẽ là cách bạn làm mọi việc.

Tư Duy Tối Giản Và Định Kiến Xã Hội

Định kiến xã hội là những quy định bất thành văn và vô hình của xã hội đối với những hành vi của cá nhân thành viên trong xã hội đó. Khác với chuẩn mực xã hội hay quy phạm đạo đức, định kiến xã hội thường được nhắc đến với sắc thái tiêu cực hơn. Nó buộc những cá nhân trong xã hội suy nghĩ và hành động theo nó, không được sống thật với cảm xúc, suy nghĩ, bản tính của bản thân. Nó giam cầm tinh thần của cá nhân trong những quy định mơ hồ, bảo thủ và vô căn cứ. Trước định kiến xã hội, con người vô tình trở thành những nô lệ trong một thế giới tự do.

Chuyện định kiến xã hội, không nằm ở xã hội, mà có khi nằm chính trong tư tưởng của mỗi người. Để vượt qua những định kiến ấy, chúng ta cần chiến thắng chính những định kiến tồn tại trong mình.

Hãy một lần “mặt dày” trước những định kiến, thị phi vớ vẩn kiểu như thi rớt đại học, cha mẹ nghèo khó, quê mùa, đi xe cà tàng, mặc đồ hàng chợ, điện thoại cùi bắp, đầu hói, bụng bia, răng hô, chân ngắn,… Rõ ràng những việc đó chẳng có gì là sai trái, xấu xa, và cũng chẳng ảnh hưởng gì đến hòa bình thế giới, vậy thì việc gì phải bận tâm hay xấu hổ.

Hãy một lần cất đi chiếc “mặt nạ thể diện” mà bạn vẫn thường đeo để che giấu những điều chưa tốt của mình, hay thậm chí còn để phóng đại, tô vẽ thêm cho bản thân. Con người mình như thế nào thì thể hiện ra y vậy, hãy giống như “một quả cà chua trong đỏ ngoài đỏ, chứ không phải một quả dưa hấu, trong đỏ mà ngoài xanh”.

Đừng bao giờ cố gắng làm hài lòng tất cả mọi người, và hãy giữ tâm tĩnh lặng trước những chuyện thị phi. Bởi vì, chỉ có bạn mới hiểu bạn đang làm gì và chỉ có bạn mới là người cần làm hài lòng nhất.

Luôn có ai đó yêu thương ta và luôn có ai đó không hài lòng về ta. Sao không tập trung nguồn năng lượng của bản thân cho những người yêu quý mình? Hà cớ gì để ý đến những người không quan trọng?



Tối Thiểu Hóa – Giữ Ở Mức Ít Nhất Có Thể

Phân loại, lựa chọn, từ chối, vứt bỏ bớt công việc và đồ đạc là một cách để bạn thực hành lối sống tối giản. Nhưng điều quan trọng hơn chính là sự phân loại, lựa chọn, từ chối và vứt bỏ trong tâm trí bạn. Một số kinh nghiệm trong tư duy của một người tối giản:

Người đối diện mình là người quan trọng nhất, việc mình đang làm là việc quan trọng nhất và thời điểm hiện tại là quan trọng nhất.

Khi chúng ta chỉ kiểm soát những thứ thuộc về mình, một phần lớn những suy nghĩ không đâu sẽ được dọn dẹp trong tâm trí.

Ngừng kì vọng vào bản thân, ta sẽ ngừng thất vọng với thất bại và vui vẻ hơn với thành quả mình đạt được. Ngừng kì vọng lên người khác, ta sẽ ngừng phán xét và đón nhận mọi ưu khuyết điểm của họ.



Kết - Chân Dung Người Tối Giản

Để phác họa chân dung của một người tối giản, mình xin sử dụng 3 nét vẽ lớn:

-          Nét thứ nhất: Người tối giản phải là một người ĐỘC LẬP, tức phải làm chủ được cuộc sống, làm chủ được tư duy và làm chủ được cảm xúc của bản thân.

-          Nét thứ hai: Người tối giản phải là một người TỰ DO, tự do thể hiện bản thân, tự do làm điều mình thích và tự do theo đuổi giấc mơ.

-          Nét thứ ba: Người tối giản phải là một người HẠNH PHÚC trong sự biết ơn, tình yêu thương vô điều kiện và tận hưởng từng giây phút được sống.

Đó là những nét vẽ lớn, để có được những nét chi tiết và màu sắc hơn, xin mời các bạn cùng tìm đọc quyển NGƯỜI TỐI GIẢN – HÀNH TRÌNH TRỞ VỀ SỐ 0 của tác giả Phạm Quỳnh Giang, để cùng chắp bút và tô vẽ nên một chân dung người tối giản rõ nét hơn và thật phù hợp với bản thân các bạn nhé! 


Tác giả: Hải Đăng - Bookademy

------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về các cuốn sách hay tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn/

Trở thành CTV viết reviews sách để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị cùng Bookademy, gửi CV (tiếng Anh hoặc Việt) về: [email protected]

Xem thêm

"Cuộc đời vô giới hạn, giấc mơ cũng vô giới hạn, hà tất gì phải để nỗi sợ giam hãm mình trong những công việc nhàm chán, lặp đi lặp lại mỗi ngày?" "Có thể nói thử thách lớn nhất của việc theo đuổi giấc mơ là… không biết giấc mơ của mình là gì. Nhiều người trong chúng ta muốn đủ thứ, thích đủ thứ, nhưng lại không biết điều mình thực sự muốn, thực sự thích là gì. Mà tệ hơn, ngay cả khi biết mình muốn gì, mình thích rồi, người ta vẫn không có được tự do để theo đuổi nó." "Người tối giản bằng cách này hay cách khác biết loại bỏ những cảm xúc tiêu cực và duy trì cảm xúc tích cực trong mọi tình huống. Họ biết tách rời giữa cảm xúc và hoàn cảnh, không để nghịch cảnh tác động hủy hoại niềm vui sống của mình." "Một tuần trôi qua dù bằng phẳng cách mấy cũng có những sự cố lớn hay nhỏ xảy ra. Nếu chúng ta hiểu rằng sự việc trước dù xấu cách mấy chẳng qua là viên đá lót đường cho những điều tốt đẹp đến phía sau, liệu chúng ta còn buồn bực?" "Con người thường để người khác sống hộ mình vì hai lý do chính, yêu thương và sợ hãi. Yêu nên sợ người ta buồn, thế là cuộc đời mình để họ quyết định dù trong lòng không vui. Còn sợ vì không muốn quyền lợi của mình bị ảnh hưởng nên chấp nhận để người khác kiểm soát mình." "Người đối diện mình là quan trọng nhất, việc mình đang làm là việc quan trọng nhất, thời điểm hiện tại là quan trọng nhất."

Trong hình dung của tác giả Phạm Quỳnh Giang, tinh thần cơ bản nhất của tư duy tối giản là đặt sinh mệnh con người vào vị trí trung tâm, xem sinh mệnh con người là khởi điểm đẹp đẽ nhất, một sự “tối thiểu hoá” hay “tối giản hoá” hoàn hảo nhất. Do vậy, với cô, hành trình tối giản hoá cuộc sống là cuộc hành trình đi đến đỉnh cao của tư tưởng tôn vinh sinh mệnh nhằm đạt được hạnh phúc, bình an và tự do đón nhận mọi điều trong cuộc sống này. Đó là cuộc hành trình trở về con số 0, hay nói cách khác là cuộc hành trình trở về với bản ngã của mình. Ở trạng thái này, cuộc sống của bạn tràn đầy viên mãn. Nội dung cuốn sách nghiêng về tối giản hơn là tối thiểu và nghiêng nhiều về mặt tinh thần bên trong (tư duy tối giản) hơn là mặt biểu hiện bên ngoài (lối sống tối giản). Trong 195 trang của “Người tối giản – Hành trình trở về số 0”, tác giả đã đề cập đến tư duy tối giản đối với các vấn đề như chuyện ngoại hình, kiếm tiền, định kiến xã hội, sống – chết… bằng những câu chuyện nhỏ đầy hấp dẫn. Mục đích của cuốn sách này là khơi nguồn cảm hứng, hướng độc giả đến tư duy tối giản để giải phóng bản thân khỏi những bộn bề của công việc, áp lực tài chính trong đời sống thường ngày và tiến nhập vào trạng thái tự do về tinh thần, chẳng còn vướng bận đến những hối hả của xã hội. Dù bạn không đi đến chặng cuối của cuộc hành trình tìm đến sự tự do tuyệt đối thì bạn cũng đã trút bỏ đi ít nhiều lo toan.

Với một quyển sách do một cô gái người Việt viết cho người Việt như thế này có lẽ sẽ đưa đến cho bạn nhiều góc nhìn mới mẻ nhưng cũng không kém phần gần gũi về lối sống tối giản và cụ thể hơn là về người tối giản. Về lối sống tối giản, mình đã được đọc qua một vài quyển sách cũng như các bài viết trên các blog về lối sống này, tuy nhiên chúng đa phần chỉ khắc họa vào lối sống tối giản thể hiện ở bên ngoài chứ chưa đào sâu vào thế giới bên trong như tinh thần, định kiến xã hội như cách quyển sách này thể hiện. Có thể bạn sẽ khá bất ngờ về những chia sẻ khá nổi loạn và thẳng thắn của tác giả Phạm Quỳnh Giang trong một vài chương sách như: Chết "thử"; Tại sao phải mặc quần áo? Chuẩn đẹp là của ai? Tiền có mua được bình an? Vòng “kim cô” 8 tiếng,… Nhưng tụ chung lại, quyển sách đã hoàn thành tốt nhiệm vụ và mang đến cho mình khá nhiều chiêm nghiệm mà trước đây mình chưa thực sự hiểu rõ về lối sống mình đang theo đuổi. Tác giả gọi đây là cuộc hành trình trở về với bản ngã của chính mình, ở đấy tâm hồn không còn bị lẫn tạp bởi những định kiến xã hội đang nhồi vào bộ não bạn, ở đấy bạn cảm thấy linh hồn mình được hoàn toàn tự do và cuộc sống ngập tràn những viên mãn trong đó. Từ đó tác giả phác thảo cho chúng ta rõ hơn về chân dung thực sự của một người tối giản chính là: Độc lập, tự do, hạnh phúc. Người tối giản trước hết là một người độc lập, tức họ làm chủ được cuộc sống của mình, làm chủ được tư duy của mình. Nói cách khác, họ không sống theo ý người khác muốn, không nghĩ theo cách người khác áp đặt, và giữ được tâm bình lặng trong mọi nghịch cảnh. Bên cạnh đó, người tối giản tôn trọng tự do của bản thân nên họ không ngần ngại thể hiện mình, làm điều mình thích và theo đuổi giấc mơ. Và cuối cùng tác giả nói về hạnh phúc như sau hạnh phúc đơn giản là việc chúng ta “để tâm đến những gì mình đang có để biết ơn, tận hưởng và yêu thương. Yêu thương của người tối giản là một yêu thương vô điều kiện. Họ yêu thương chính bản thân mình, trân trọng những sinh mệnh khác như trân trọng chính sinh mệnh mình và cho đi yêu thương, là khi người ta hạnh phúc nhất. Những dòng chia sẻ tưởng chừng đơn giản và nhẹ nhàng trên đã khiến mình suy nghĩ nhiều hơn về cuộc sống của chính mình, quả thực chỉ khi chúng ta có một cuộc sống tối giản hơn chúng ta mới thật sự có cơ hội trở về và tận hưởng cái độc lập, tự do và hạnh phúc mà chúng ta hằng mong ước.

Tối giản không có nghĩa là căn phòng sạch bách Trong khoảng vài năm trở lại đây, chủ đề “tối giản” trở thành xu hướng được đông đảo mọi người hưởng ứng. Đặc biệt, nhiều đầu sách cũng được xuất bản, nhằm trang bị cho độc giả những kiến thức, hướng dẫn thực hành về lối sống tối giản. Tuy nhiên, hầu hết đó là những cuốn sách được dịch từ nước ngoài; Người tối giản của Phạm Quỳnh Giang là một trong những cuốn sách “thuần Việt” đầu tiên về chủ đề này. Khác với những cuốn sách có cùng chủ đề, "Người tối giản" của Phạm Quỳnh Giang khuyến khích độc giả tập trung vào tư duy tối giản hơn là lối sống tối giản. Hiện tại, lối sống tối giản đang có nhiều tên gọi khác nhau, và mỗi cách gọi cũng mang lại những hình dung khác nhau về lối sống này. Như trong tiếng Nhật, lối sống tối giản được biết đến với cái tên Danshari với nghĩa Hán - Việt là “đoạn xả li”, trong đó “đoạn” là đoạn tuyệt, “xả” là rũ bỏ và “li” là rời xa. Theo đó, lối sống tối giản được tạo thành bởi ba tinh thần lớn: không chấp nhận đưa thêm những thứ không cần thiết vào cuộc sống của mình, vứt bỏ hết những thứ không cần thiết hiện có và thoát ra khỏi những ám ảnh về vật chất. Trong khi đó, với ý nghĩa “tối thiểu hóa”, lối sống tối giản ở phương Tây lại được thể hiện ở ba mảng chính. Đó là loại bỏ bớt những vật dụng không cần thiết, loại bỏ bớt những công việc không cần thiết, và loại bỏ bớt những mối quan hệ không cần thiết. Còn trong quyển sách Người tối giản, tác giả Phạm Quỳnh Giang tiếp cận với phong cách sống tối giản theo một cách hoàn toàn khác, trong đó nghiêng nhiều về tối giản hơn là tối thiểu và nghiêng nhiều về mặt tinh thần bên trong (tư duy tối giản) hơn là mặt biểu hiện bên ngoài (lối sống tối giản). “Trong hình dung của tôi, tinh thần cơ bản nhất của tư duy tối giản là đặt sinh mệnh của con người vào vị trí trung tâm, xem sinh mệnh con người là một khởi điểm đẹp đẽ nhất, một sự “tối thiểu hóa” hay “tối giản hóa” hoàn hảo nhất. Từ đó, với tôi hành trình tối giản hóa cuộc sống là hành trình đi đến đỉnh cao của tinh thần biết ơn sinh mệnh! Mà để làm được điều này, cần xóa hết nhưng quan niệm của “xã hội” trong đầu”, tác giả chia sẻ. Từ suy nghĩ đó, tác giả Phạm Quỳnh Giang cho rằng, lối sống tối giản (tức vứt bớt đồ đi, làm bớt việc đi, gặp bớt người đi, bận lòng bớt đi) chỉ là phương tiện chứ không phải là mục đích. Còn một khi đã có tư duy tối giản rồi thì dù có ngồi giữa một đống bộn bề cuộc sống bạn vẫn cảm thấy thân tâm trong trẻo. Nói cách khác, lối sống tối giản chỉ là một trong những sợi dây để bạn lần tìm đến cảnh giới tự do tuyệt đối về mặt tinh thần. Phạm Quỳnh Giang nhắn nhủ: “Hiểu được điều này, bạn sẽ hiểu nơi tôi muốn đưa các bạn đến không phải là một căn phòng sạch bách đồ đạc, hay một cuộc sống khổ hạnh không vật chất, mà là một cảnh giới tinh thần khi bản thân bạn không còn bị ràng buộc vào bất cứ thứ gì, kể cả lúc vật chất thừa mứa đang vây xung quanh”. Trở về số 0 Để có thể đạt tới tư duy tối giản, giúp bản thân được hạnh phúc, tác giả khuyến khích độc giả quay về số 0. Số 0 đó là gì? Đó là linh hồn của một đứa trẻ ngây thơ, biết tận hưởng từng giây từng phút trong cuộc đời mình. Đó là linh hồn trong trẻo của một người “chưa bị xã hội hóa”, chưa có khái niệm gì về những ràng buộc giữa những hành vi và cảm xúc của bản thân với mớ tư tưởng, định kiến, đòi hỏi của xã hội đang dội vào mình. Theo tác giả, loài người chúng ta đang bị “nhồi nhét” bởi một loạt những khuôn mẫu, thay đổi xoành xoạch theo không gian và thời gian. Lúc thì răng đen mới đẹp, mũi tẹt thì kém xinh, rồi gia đình phải có nếp có tẻ, không đẻ được con trai là có tội với tổ tiên, phải học lên đại học thì tương lai mới rộng mở, thành công được đo bằng mức thu nhập… Từ một linh hồn trong trẻo đang ở số 0 hoàn hảo, chúng ta dần bị cuốn theo tất cả những thứ mà xã hội đã quy định ấy như bị thôi miên. Dần dà, chúng ta nghĩ đó là những chuyện đương nhiên, những tư tưởng ấy là chân lý, và chúng ta phải chạy theo số đông đó nếu muốn yên ổn tồn tại. Chúng ta bắt đầu đánh vật với cuộc sống mưu sinh, điên cuồng chạy theo vật chất, bất lực trước những mối quan hệ không thành, mắc kẹt trong hàng đống định kiến của xã hội, khổ sở với những tiêu chuẩn mà người ta đang áp đặt cho cuộc đời mình. Tác giả Phạm Quỳnh Giang đúc kết: “Khi cơ thể bạn, suy nghĩ của bạn, hành động của bạn đã hoàn toàn thuộc về bạn, đã hoàn toàn được giải phóng trước sự tác động của những lời thị phi, những ánh nhìn dè bỉu, đó là lúc bạn lấy được thăng bằng và thấm thía được ý nghĩa cùng niềm vui của cuộc sống này”.

Người Tối Giản – Hành Trình Trở Về Số 0 sẽ truyền cảm hứng cho bạn vận dụng phong cách sống tối giản và tư duy tối giản như một công cụ hữu hiệu để giải phóng bản thân khỏi những kẻ mang tên Bộn Bề. Điểm đích mà tác giả muốn trỏ đến đó là sự tự do về tinh thần. Việc hướng về một phong cách sống tối giản và rèn luyện tư duy tối giản không chỉ giúp bạn thoát khỏi những áp lực về công việc, những lo toan về tài chính, mà còn giúp bạn tận hưởng từng giây, từng phút của cuộc sống này. Tác giả Phạm Quỳnh Giang không chỉ coi lối sống tối giản là việc bạn có bao nhiều đồ đạc, những vật hiện thân bên ngoài mà cô tìm đến việc nắm bắt cái thần thái của những người tối giản _ một sự tự do tuyệt đối từ chính bên trong bản thân mỗi con người, “đó là những người có một cái tâm tĩnh lặng, một cái đầu biết tư duy mạch lạc về những thứ mình cần, và một đôi tay dám vứt bỏ những thứ thừa thãi trong cuộc sống của mình. Từ tư duy ấy mới khiến không gian sống của người tối giản không thể tinh gọn hơn và họ không còn sợ mất bất cứ điều gì, không còn bị ràng buộc vào bất cứ điều gì. Nói cách khác, đó là những con người tự do, tự do tuyệt đối.”