Ngày người thương một người thương khác” là ngày không phải ai cũng dễ dàng vượt qua. Nói không buồn là đang dối lòng, còn buồn thì cũng chẳng đúng tâm trạng, mà là đau lòng, một loại cảm giác âm ỉ kéo dài nhiều ngày.

Vài lời tâm sự phút đầu của tác giả Trí gửi đến độc giả ở quyển tản văn “Ngày người thương một người thương khác”:

Rồi đến một lúc nào đó, ta chợt nhận ra rằng, người ta yêu thương vô vàn, dành hết cho họ những tháng năm tuổi trẻ êm đềm, hạnh phúc, bỗng mang trọn trái tim bước ra khỏi lồng ngực ta… Đó là ngày người thương một người thương khác.

Cuốn sách là tiếng lòng của bao người mà chẳng thể nói ra được. Mỗi câu chuyện, mỗi lời văn đều đánh trúng vào tâm can của người đọc:

Cuộc đời bao la, muôn hình vạn trạng, lòng người như một chiếc ví không đáy, không bao giờ là đủ, là chấp nhận. Mình chỉ mong có thể tìm được một người yêu thương mình thật sự, người dù cho có hời hợt vô tâm một chút nhưng vẫn trân trọng mối quan hệ của cả hai và không bao giờ làm mình phải chịu nhiều thương tổn.

Đọc quyển sách này tôi thấy hình bóng mình của những ngày vắt kiệt sức yêu thương một người nhưng rốt cuộc họ quay lưng bỏ rơi mình ngay chốn chúng tôi từng nắm tay nhau.

Bìa sách là điểm thu hút đặc biệt với tôi. Thiết kế bìa đơn giản với màu sắc tươi tắn, hình vẽ bắt mắt, có chút gì đó bí ẩn. Sách gồm ba phần: phần đầu viết về ngày người thương một người thương khác, phần hai là lời tự sự của tác giả viết cho K – “thanh xuân, tình yêu và niềm đau của tôi”, phần cuối là đôi lời thủ thỉ của người bố dành cho những ngày chúng ta đau buồn. Tuy đôi chỗ câu chữ có phần lặp lại, na ná nội dung nhau, nhưng tổng thể thấy rằng ở tác giả Trí có một lối hành văn khá mới mẻ, câu từ giản đơn dễ chạm vào suy nghĩ của người đọc.

“Ngày người thương một người thương khác” là ngày không phải ai cũng dễ dàng vượt qua. Nói không buồn là đang dối lòng, còn buồn thì cũng chẳng đúng tâm trạng, mà là đau lòng, một loại cảm giác âm ỉ kéo dài nhiều ngày. Đó là “ngày ta chết nửa trái tim”, “ngày đôi chân mình chẳng còn sức lực nào để tiến về phía trước, đôi tay mình rệu rã mà chẳng buồn nắm lấy một bàn tay đang đợi sẵn”. Những ngày mình yêu nhau, người thề non hẹn biển muôn lời còn tôi vẫn ngây thơ tin tưởng. Và khi chia tay, nhớ lại những lời người đã hứa, người thì đã quên còn tôi thì vẫn ngu ngốc tin và chờ đợi. Ngày không có người bên cạnh, tôi vẫn lẳng lặng đi con đường đó, ăn lại một món ăn mà cả hai từng ăn, nghe lại một bài hát mà người từng cho tôi nghe mỗi khi tôi buồn. Tôi níu giữ tất cả, đôi lần tôi tự hỏi mình có nên cho bản thân cơ hội để vá víu cõi lòng mình. Nhưng rồi mọi thứ tôi suy nghĩ đều bị chôn vùi bởi thứ tôi mong chờ hơn hết là một tình bạn sau một tình yêu rạn nứt giữa chúng ta “Người ta từng bảo chỉ có thể từ bạn trở thành tình yêu, chứ không bao giờ có chiều ngược lại”. Trí có viết “Sau khi chia tay, đừng cố tỏ ra cao thượng để mỉm cười chào nhau như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Càng cố gắng, người ta càng khinh thường mình nhiều hơn thôi”. Nếu người đã bỏ rơi tôi, xin người đừng thương tôi nữa. Đau đớn, buồn bã là đấy nhưng rồi sau tất cả, tôi nhận ra mình đã không còn khóc được nữa, mình vẫn còn nhớ người nhưng mắt ráo hoảnh vì thế giới luôn quay, tôi cũng phải gượng cười với thế giới này để ngày kia khi tôi gặp lại người ở nơi này, tôi sẽ nói với người rằng “Người- từng là tất cả thanh xuân của tôi”. Thanh xuân tôi trôi qua một lần và người dù đúng dù sai cũng là một thứ kỉ niệm đẹp ở kí ức của tôi.

Phần hai trong cuốn tản văn này là đôi lời tâm sự chân thật của tác giả về mối tình mình đã bước qua với người tên K, về những tháng ngày anh đã yêu K hơn cả bản thân mình. Tôi tìm thấy hình ảnh của mình trong những lời thủ thỉ của anh. Anh yêu họ, tin tưởng họ, làm tất cả, nuôi dưỡng thứ tình cảm đấy lớn dần. Và tôi cũng thế. Tôi từng thương một người, thương tất cả mọi thứ hiện diện nơi bản thân họ. Rồi đến ngày kia, họ quay gót, ngoảnh mặt rời xa tôi, phía thế giới ngày đó chỉ còn âm ỉ những nỗi nhớ, nỗi buồn miên man.

Phần cuối của tản văn là phần tôi khá tâm đắc. Đấy là những lời khuyên chất chứa nhiều giá trị từ chính người trong gia đình điển hình như bố. Bố luôn là người lẳng lặng trong gia đình. Bố không sôi nổi, không quá nhiều lời như mẹ, nhưng ở bên bố, chúng ta thể nhiên luôn cảm nhận được sự lo lắng thầm lặng, sự quan tâm đầy nhiệt huyết. Bố là người tuyệt vời, bố luôn là người thương chúng ta, có thể bố đã khóc khi nhìn thấy những gì chúng ta trải qua. Bố sẽ là người bên cạnh và từng khuyên chúng ta những lúc như thế này rằng chúng ta “cứ hồn nhiên mà sống nhưng đừng vô tâm” vì “cuộc đời cũng giống như con đường, có lúc bằng phẳng, có lúc gồ ghề, có lúc con có thể bình tâm chạy trên đường nhìn cảnh vật xung quanh, nhưng cũng có những đoạn con không vững tay lái sẽ té ngã ngay. Tất cả là do mình chọn lựa”. Bố dạy chúng ta học cách biết chấp nhận với những gì mình đang có, hạnh phúc là đến từ tâm, nếu tâm chúng ta yên tĩnh thì tự khắc sẽ cảm thấy lòng mình vui vẻ. Bố sẽ vồ về vai ta và bắt ta nhoẻn miệng cười dù ngoài kia có ai đang bắt nạt, phán xét ta; bố không cho phép ta gục ngã trước miệng đời. Bố hề hề rồi nói “Con cứ sống đi, cuộc đời phải có người thương mình, ghét mình, hiểu mình, không hiểu mình, ngưỡng mộ mình, đố kỵ mình, cười sau lưng mỉa mai mình, thì đó mới đáng là cuộc sống. Con người bằng da bằng thịt thì làm sao tránh khỏi tổn thương. Nhưng con đừng để oán hận xâm chiếm lý trí”. Và rồi cuối cùng bố sẽ bảo với chúng ta rằng chỉ có bản thân ta mới hiểu chính ta, chỉ có ta mới hiểu ta đã trải qua cảm giác đau thương như thế nào.

Cất quyển sách lên kệ, tôi chợt nhận ra rằng hóa ra mình cũng đã từng như thế, đã từng cuồng nhiệt yêu, đã từng thiếu dũng khí đối diện với sự thật, đã từng ngồi lắng nghe bố động viên. Cảm ơm Trí đã viết cuốn sách này để tôi có thể ôn lại những ngày xưa cũ kia, lượm nhặt lại được mớ cảm xúc hỗn độn nhưng quý giá ngày đó. Rốt cuộc tôi cũng hiểu được “Ngày người thương một người thương khác” giờ đây đã không còn là ngày quá u ám vì trên thế gian này đâu phải ai yêu nhau cũng có thể dắt tay nhau đến cuối đời, như Trí đã viết:

Cuộc đời có mấy lần để thương? mà mình có mấy lần để nhớ? Cuộc đời như những vòng xe, cứ lăn mãi lăn mãi trên những con đường, có khi mình sẽ gặp lại người cũ ở những điểm giao nhau, cũng có khi một làn quay đi là lạc nhau mãi mãi.

 

Nguồn sưu tầm:     https://goo.gl/owmVxj 

------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về các cuốn sách hay tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn/

Trở thành CTV viết reviews sách để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị cùng Bookademy, gửi CV (tiếng Anh hoặc Việt) về: [email protected]

Xem thêm

Rồi đến một lúc nào đó, ta chợt nhận ra rằng, người ta yêu thương vô vàn, dành hết cho họ tháng năm tuổi trẻ êm đềm hạnh phúc, bỗng đem trọn trái tim bước ra khỏi lồng ngực ta... Đó là ngày người thương một người thương khác! Vẫn với giọng văn nhẹ nhàng, trầm lắng nhưng không kém phần sâu sắc, “Ngày người thương một người thương khác” là tác phẩm thứ hai mà Trí gửi đến bạn đọc. Đây là quyển sách Trí dành tặng cho những trái tim sau bao lần đổ vỡ. Đọc “Ngày người thương một người thương khác” như một quyển nhật ký nhỏ mà tác giả Trí giúp ta ôn lại tháng ngày thanh xuân, nơi ở đó từng có một người khiến ta dốc cạn tâm can, thương đến tan lòng nát dạ, người mà nhiều năm về sau khi có ai bước đến ta vẫn cho họ một vị trí đặc biệt trong tim mình. Chúng ta sẽ dễ dàng bắt gặp được bản thân mình đâu đó trên từng trang sách, trong từng câu chữ của Trí. Chúng ta chợt biết rằng, gặp nhau giữa thế gian có 8 tỉ người là một niềm may mắn. Dù cho những người đi ngang cuộc đời mình, mang lại cho mình không chỉ niềm vui, nụ cười, hạnh phúc, mà còn có cả khổ đau, nỗi buồn, tuyệt vọng. Hãy chân thành cảm ơn về tất cả.

Trí được biết đến là một tác giả trẻ. Văn phong của Trí rất mềm mại, dễ đi vào lòng người. Những tác phẩm của Trí đều đem lại rất nhiều trải nghiệm cho các bạn trẻ về tình yêu, về sự vấp ngã của những bước chân chập chững bước vào đời. "Ngày người thương một người thương khác" không phải là một cuốn sách ngoại lệ. Cuốn sách như những trang nhật ký nhỏ về tình yêu, về những cách chữa lành những vết thương dai dẳng do tình yêu mang lại Có phải trong tim bạn vẫn luôn giữ bóng hình của một người- người mà cùng bạn trải qua những ngày tháng đẹp đẽ, ngọt ngào hoặc giận hờn nhưng rồi chợt một ngày hai người đã đặt dấu chấm hết cho mối quan hệ này? Không phải tình yêu nào cũng có kết thúc tốt đẹp, những gì đã qua không thể quay về, bỗng một ngày chàng trai hay cô gái mà ta từng yêu đã trở thành người mà bạn nhớ nhưng không dám gọi tên. Cách chúng ta thương một người không giống nhau. Mỗi người đều có cuộc sống riêng và phải tiếp tục bước trên con đường của mình. Cách duy nhất để chúng ta có thể đối diện với quá khứ chính là biết dũng cảm buông bỏ bất kể dù người ấy đã phản bội bạn, dù người ấy đã không hoàn thành lời hứa với bạn. Đó là điều ai cũng hiểu nhưng không phải ai cũng làm được. Nhưng liệu chúng ta sẽ mãi mãi chìm vào những tổn thương do tình yêu mang lại hay sao? Xung quanh chúng ta vẫn còn nhiều điều sự an ủi, ta còn gia đình, người thân, ta vẫn còn bạn bè để tâm sự. Qua từng trang sách, Trí muốn gửi gắm tới các bạn độc giả rằng hãy mạnh mẽ lên, vì bạn luôn xứng đáng nhận được điều tốt đẹp hơn.

Bạn biết không, chúng ta, có thể rằng ai cũng đã từng là của nhau, ai cũng từng ôm mộng tưởng về một kẻ nào đó. Thế nhưng, chúng ta khác nhau, ai có kẻ ấy và ai không. Ta gặp nhau là duyên nhưng cần nợ để ở bên nhau, ta chẳng nợ gì nhau cả thì ắt hẳn, người ta đến rồi sẽ có ngày phải đi để tìm kẻ khác. Thế nên, vào ngày người thương một người thương khác, đừng buồn, ta yêu lấy mình đi nhé, được không? Cuộc tình nào cũng thế mà thôi, ta đi từ người lạ, đi đến thân quen, và rồi là thương yêu, rồi sẽ lại chia xa và ta lại quay về làm người lạ. Ngày mà người rời đi, có lẽ là ngày mà lòng ta nổi giống tố. Ngày ấy, là ngày bao hồi ức, bao kỉ niệm tươi đẹp ùa về mãnh liệt nhất. Khi lòng đau, là tim gợi lại bao kỉ niệm, là khi ý chí dường như tê liệt chẳng còn muốn làm gì chẳng thiết nghĩ gì. Thế nhưng, ngày người rời đi để thương người kế tiếp là ngày ta nhận ra rằng: bản thân mình cũng xứng đáng được tự mình yêu thương. Tôi đến với Trí từ cuốn sách “Tự thương mình sau những tháng năm thương người” và rồi, giờ là cuốn “Ngày người thương một người thương khác”. Văn của Trí rất lạ, dù là cuốn tản văn buồn, dù có rất nhiều những câu chuyện tình yêu đổ vỡ lồng ghép vào nhau trong từng vết nứt đau thương nhưng xuyên suốt ta vẫn thấy một lý trí mạnh mẽ buông bỏ, thay đổi và chấp nhận.

Đến một lúc nào đó, khi xem lại những tấm ảnh ngày xưa của hai đứa, em có thể mỉm cười an nhiên. Khi xem những tấm ảnh anh chụp cùng cô gái khác, em vẫn thấy lòng bình lặng. Không còn cảm xúc oằn mình thương tổn. Đến một lúc nào đó, khi nghe ai khác nhắc về anh, về chuyện hai tụi mình. Em có thể hé môi mà nói rằng, chuyện cũ đã qua rồi. Ngày người thương một người thương khác là cuốn tản văn giúp ta ôn lại một khoảng hồi ức của tuổi trẻ dù có buồn đau tiếc thương hay thế nào đi nữa thì chúng ta vẫn phải bước tiếp trên con đường phía trước một cách mạnh mẽ và an vui nhất. Quyển sách này rất giống với tâm trạng của tôi, tâm trạng của 1 người đang ngồi chắp vá lại từng mảnh vỡ trong lòng.Đau lòng nhất sau chia tay vẫn là nhớ lại những lời người đã hứa  người thì đã quên còn tôi thì vẫn ngu ngốc tin và chờ đợi “Trên đời này, thứ không đáng tin nhất đó là những lời hứa trong tình yêu. Nay người nói thương tôi, mai người nói thương người khác mất rồi. Nhẹ bẫng. Chỉ còn tôi nơi đây, vẫn tin và đợi người. Lời thương của người mong manh như sương khói như gió thổi ngang trời. Chỉ có tôi là dại khờ như chiếc lá khô nhẹ rơi khi mùa đông đến. Ngày người thương một người thương khác. Tôi như chết cả cuộc đời…”

Rồi đến một lúc nào đó, ta chợt nhận ra rằng, người ta yêu thương vô vàn, dành hết cho họ tháng năm tuổi trẻ êm đềm hạnh phúc, bỗng đem trọn trái tim bước ra khỏi lồng ngực ta… Đó là ngày người thương một người thương khác! Vẫn với giọng văn nhẹ nhàng, trầm lắng nhưng không kém phần sâu sắc, Ngày người thương một người thương khác là tác phẩm thứ hai mà Trí gửi đến bạn đọc. Đây là quyển sách Trí dành tặng cho những trái tim sau bao lần đổ vỡ. Đọc Ngày người thương một người thương khác như một quyển nhật ký nhỏ mà tác giả Trí giúp ta ôn lại tháng ngày thanh xuân, nơi ở đó từng có một người khiến ta dốc cạn tâm can, thương đến tan lòng nát dạ, người mà nhiều năm về sau khi có ai bước đến ta vẫn cho họ một vị trí đặc biệt trong tim mình. Chúng ta sẽ dễ dàng bắt gặp được bản thân mình đâu đó trên từng trang sách, trong từng câu chữ của Trí. Chúng ta chợt biết rằng, gặp nhau giữa thế gian có 8 tỉ người là một niềm may mắn. Dù cho những người đi ngang cuộc đời mình, mang lại cho mình không chỉ niềm vui, nụ cười, hạnh phúc, mà còn có cả khổ đau, nỗi buồn, tuyệt vọng. Hãy chân thành cảm ơn về tất cả.

Mình biết đến Trí qua cuốn sách “Tự thương mình sau những tháng năm thương người”, văn của Trí mềm mại, dễ đi vào lòng người. Mình đọc hết cuốn sách cứ có cảm giác Trí đang viết cho chính bản thân mình. Văn phong gần gũi, cảm xúc vô cùng chân thật, mình nghĩ rằng cuốn sách này phù hợp với những ai đã và đang trải qua những ngày thất tình. Chúng ta đã từng có một quãng thời gian yêu nhau đến chết đi sống lại, hứa hẹn đủ điều. Thế nhưng hiện tại chỉ còn là một bản tình buồn, ngày người thương thương một người khác – đó là cảm xúc khó tả. Thất tình giống như những ngày cảm xúc không có màu, chúng ta buồn, chúng ta không tìm ra động lực để tiếp tục cố gắng. Tình yêu có đôi khi khiến chúng ta bị phụ thuộc, chúng ta quen với hình bóng của một người ở bên cạnh, quen được nhắc đi ngủ sớm mỗi tối, quen được ai đó chiều chuộng mỗi ngày. Và rồi ngày mà những điều bé nhỏ ấy không còn, bạn bắt đầu cảm thấy cuộc sống nhạt nhẽo, vô vị. Ai rồi cũng thế thôi, sau khi kết thúc một đoạn tình cảm chúng ta sẽ rất khó để vượt qua. Bắt đầu cuộc sống khi không có một người thật khó, từ bỏ một thói quen đâu phải là chuyện dễ dàng nhưng con người sống là phải biết hướng đến tương lai phía trước. Khi một người đã muốn rời đi, dù cho chúng ta có dùng bất cứ cách nào thì cũng vô dụng. Tình cảm đã hết, duyên đã cạn thì đành phải chấp nhận. Chúng ta của những ngày thất tình luôn mang cảm xúc đau đớn hơn bao giờ hết. Giờ đây, tình yêu chỉ còn là hoài niệm, chúng ta tập quen với cuộc sống độc thân. Thật khó khăn, những ký ức ấy vẫn đâu đây trong cuộc sống của mỗi người thế nhưng tình yêu rồi sẽ trở lại. Hãy luôn tin rằng chúng ta sinh ra là để yêu thương thế nên đừng vì bất cứ lý do nào mà bỏ rơi bản thân nhé! Tình yêu không phải là tất cả, cuộc sống ngoài kia còn vô vàn thứ đợi chúng ta đến khám phá. Ngày hôm nay, người ấy rời bỏ chúng ta không có nghĩa là con đường tình duyên của chúng ta sẽ rơi vào bế tắc. Mà bởi vì với người ấy bạn chỉ có duyên đi cùng một đoạn đường, tình cảm đã hết chẳng gì có thể níu kéo được. Ngày người thương một người thương khác viết về những vết thương dai dẳng của tình yêu, Trí dạy chúng ta cách bước qua một cuộc tình, đọc từng chút một để cảm nhận về mọi góc nhìn khác nhau về tình yêu. Từng mảnh vỡ của tình yêu đem đến cho con người dư vị thế nhưng phải đảm bảo rằng sau chia tay chúng ta vẫn sẽ ổn. Trên thế giới này không phải ai cũng may mắn, yêu một người là có thể nắm tay người đó đi đến hết đời, nếu chuyện tình của bạn không được trọn vẹn cũng đừng buồn nhé. Hãy nói với nhau lời tạm biệt, nhớ về những kỉ niệm đẹp nhất của nhau. Thế là đủ rồi, đừng đổ lỗi hay trách móc đối phương, điều đó chỉ làm cho ta thêm mệt mỏi. “Em không dám chắc ngày mai sẽ ra sao, hoặc em sẽ quên anh ta và đến bên người. Hoặc em và người vĩnh viễn không chung đời. Nhưng em luôn cầu mong đời người được an yên, đó như là sự đền đáp tình thương người dành cho em.”

Bạn biết không, chúng ta, có thể rằng ai cũng đã từng là của nhau, ai cũng từng ôm mộng tưởng về một kẻ nào đó. Thế nhưng, chúng ta khác nhau, ai có kẻ ấy và ai không. Ta gặp nhau là duyên nhưng cần nợ để ở bên nhau, ta chẳng nợ gì nhau cả thì ắt hẳn, người ta đến rồi sẽ có ngày phải đi để tìm kẻ khác. Thế nên, vào ngày người thương một người thương khác, đừng buồn, ta yêu lấy mình đi nhé, được không? Cuộc tình nào cũng thế mà thôi, ta đi từ người lạ, đi đến thân quen, và rồi là thương yêu, rồi sẽ lại chia xa và ta lại quay về làm người lạ. Ngày mà người rời đi, có lẽ là ngày mà lòng ta nổi giống tố. Ngày ấy, là ngày bao hồi ức, bao kỉ niệm tươi đẹp ùa về mãnh liệt nhất. Khi lòng đau, là tim gợi lại bao kỉ niệm, là khi ý chí dường như tê liệt chẳng còn muốn làm gì chẳng thiết nghĩ gì. Thế nhưng, ngày người rời đi để thương người kế tiếp là ngày ta nhận ra rằng: bản thân mình cũng xứng đáng được tự mình yêu thương. Tôi đến với Trí từ cuốn sách “Tự thương mình sau những tháng năm thương người” và rồi, giờ là cuốn “ Ngày người thương một người thương khác”. Văn của Trí rất lạ, dù là cuốn tản văn buồn, dù có rất nhiều những câu chuyện tình yêu đổ vỡ lồng ghép vào nhau trong từng vết nứt đau thương nhưng xuyên suốt ta vẫn thấy một lý trí mạnh mẽ buông bỏ, thay đổi và chấp nhận. Trí nói rất nhiều về những góc khuất trong chuyện tình cảm, cũng nói rất nhiều về những cuộc tình đã đi đến hồi kết. 3 nhân vật trong một cuộc tình, thay vì bài xích lẫn nhau, họ chọn cách cảm thông cho những kẻ cùng chung số phận nhỏ bé: “Ừ, chị đến trước để khoác lên mình danh nghĩa vợ anh ấy. Em đến sau để cuộc đời đay nghiến bằng hai chữ “nhân tình”. Chung quy, chị và em vẫn bé nhỏ và đáng thương bởi phận đàn bà đầy niềm đau”. Bước vào tình yêu là khi ta bước vào một cuộc chơi buộc phải chấp nhận. Chấp nhận người ấy cần có thời gian, chấp nhận bản thân sẽ có lần rơi nước mắt, và cũng chấp nhận nếu người ấy quay đi chỉ còn mình bạn đơn côi trong cuộc tình này. Họ rời đi đôi khi chẳng cần có lý do gì cả đâu, chỉ đơn giản rằng, tình hết, duyên cạn, vậy thôi. Chính vì vậy khi người ta quay đi, người ta đến với người thương kế tiếp thì bạn cũng đừng quá khổ đau. Trí sẽ dạy bạn thích nghi với cuộc sống dần thay đổi khi không còn người ta, cuốn sách này sẽ giúp bạn yêu hơn bản thân hơn, kéo lại tâm tình buồn tủi đang trôi dạt theo năm tháng thanh xuân. Cuốn sách này cũng sẽ có khi buồn lắm đấy, sẽ có những trang giấy khiến bạn rơi lệ cũng chỉ bởi nhìn thấy câu chuyện của mình, nhưng đọc hết rồi bạn sẽ mỉm cười và sống những ngày yêu mình hơn. “Em và anh buông tay nhau trên đoạn đường không chông gai, không sóng gió, không cãi vã, không có bất cứ một mâu thuẫn nào cả. Chỉ đơn giản là duyên số đã hết, chúng ta phải buông để nhường cái quyền tiếp nối mối duyên này cho một người nào đó sắp đến” “Đến một lúc nào đó, em không còn khóc hay buồn thương anh. Chỉ thấy tuổi trẻ của mình vì một người mà thêu dệt nên quá nhiều mộng tưởng” sẽ là câu chuyện về những rung động đầu đời của tình yêu tuổi 17, của một ai đó dành cho K. Hai kẻ dấu tên cùng một câu chuyện tình, thế nhưng lại là hoàn cảnh của rất nhiều người khác. Tuổi 17, ta từng yêu một người đến thế, thanh xuân ta từng bỏ lỡ người như vậy. Nếu bạn đang loay hoay giữa dòng đời tất bật và câu chuyện tình yêu mệt mỏi của mình, muốn tìm về thanh xuân tươi đẹp ngày ấy, về những ngây ngô ngày đầu, thì câu chuyện này sẽ là một tấm vé xứng đáng đó. Và cuối cùng, sau khi đi qua hiện tại, đi qua quá khứ, đi qua tất cả ta còn lại gì? Gia đình! Người ta vẫn hay bảo rằng, gia đình là chốn yên bình nhất, sẽ là nơi bao dung ta vô điều kiện, kể cả khi ta là kẻ bị bỏ lại trong cuộc tình chơi vơi. Những lời tâm sự, những câu chuyện của một người cha nào đó kể cho đứa con nghe về tình yêu, về thế nào gọi là hạnh phúc, về những khổ đau khi buông tay ở những trang cuối cuốn sách là món ăn để lại dư vị khó quên nhất. Con yêu người ta nhiều lắm vậy mà bỏ lại con, người ta theo kẻ khác, không sao về đây cha thương, ngoài kia sóng gió bão bùng thế nào về với cha, bão tố sẽ dừng sau cánh cửa. Con của cha cứ sống hồn nhiên nhưng đừng vô tâm con nhé: “Đời này của con, hãy làm những gì con muốn, hãy yêu thương và trân quý chính mình. Không ai sống cuộc đời con mà phán xét.” Cha sẽ cho con những lời khuyên chân thành nhất, cha sẽ dắt tay con đi qua đổ vỡ của chuyện tình tuổi đôi mươi như cách cha ân cần dìu con đứng dậy khi còn nhỏ tập đi. Ngồi xuống với nhau nói chuyện, cha sẽ kể cho con nghe rất nhiều về tình yêu, cha và con sẽ như bạn bè, sẽ không còn khoảng cách thế hệ, cha sẽ hiểu và thương yêu con hơn bất kì ai trên đời, cha sẽ dạy con sống như một đóa hoa tươi đẹp nhất: “Vì cuộc đời bao la rộng lớn, mà bố chẳng thể nào đi mãi cùng con đến hết đường. Chính vì thế, bố chỉ muốn con sống như những đóa oải hương trên cao nguyên rộng lớn, tỏa hương thơm ngào ngạt giữa cuộc đời” Đến giờ, tôi nghĩ chúng ta không còn lý do gì để đau khổ khi cuộc tình chấm hết cả. Bạn tin không, mọi cuộc gặp gỡ trên thế gian này chính là vòng tròn như tôi đã nói. Chẳng còn gì để chúng ta phải tự dằn vặt, hành hạ bản thân mình đau khổ cả. Bước qua tình yêu đổ vỡ, ta có quá nhiều thứ để an ủi, ta vẫn còn một thanh xuân 17 rất đẹp trong quá khứ để nghĩ về, ta vẫn còn một vòng tay cha rộng lớn để sà vào như ngày còn nhỏ, vẫn có một gia đình đang chờ mong ta. Và ta vẫn còn Trí, vẫn còn cuốn “Ngày người thương một người thương khác” để không phải rơi nước mắt vì bất cứ ai nữa.

Chúng ta đã từng dại khờ mà tin rằng chuyện tình mình là mãi mãi. Chúng ta đã từng điên rồ, bất chấp yêu điên cuồng để rồi nhận lấy tổn thương chồng chất. Chúng ta, cuối cùng cũng mất nhau. Và cũng đã đến “Ngày người thương một người thương khác.” Tình yêu là gia vị của cuộc sống. Tình yêu giúp cảm xúc thăng hoa. Nhưng đôi khi nó cũng khiến trái tim đau đớn đến vỡ vụn. Gặp nhau là duyên, nhưng tiếc thay lại không có nợ. Rồi cũng đến lúc buông tay nhau để đi tìm khoảng trời mới, đi tìm cảm giác mới sau những tháng ngày ngổn ngang trong đời nhau. “Ngày người thương một người thương khác”, đừng buồn quá lâu. Dọn dẹp tâm trí, cân bằng cảm xúc và hướng đến một con đường mới mẻ hơn. Từng câu từng chữ mà Trí gửi gắm, dù là những chuyện tình yêu đổ vỡ, những đau thương do hy vọng quá nhiều nhưng sau cuối ta vẫn thấy ánh lên những lạc quan, chấp nhận hiện thực. “Ngày người thương một người thương khác”, ta phải chấp nhận từ bỏ, chấp nhận bản thân rơi nước mắt vì nuối tiếc, vì còn thương nhiều. Nhưng không vì thế mà trở nên bi luỵ, đày đoạ bản thân hay cứ mãi chìm trong đớn đau. Cuốn sách này sẽ giúp bạn thích nghi với những đổ vỡ, giúp bạn thêm yêu chính mình, dần vượt qua đau khổ đế tiếp tục đứng dậy kiếm tìm hạnh phúc mới cho chính mình. Những chuyện đã cũ, hãy để nó ngủ yên. Một cuộc tình chấm hết, đau khổ một thời gian là đủ. Những năm tháng thanh xuân, hãy yêu bản thân mình nhiều hơn một chút. Hãy mỉm cười nhiều hơn một chút, để mọi thứ xung quanh trở nên sáng sủa hơn. Một cuộc tình đổ vỡ, ta lại có thêm nhiều bài học hơn, nhiều trải nghiệm hơn. Và, có “Ngày người thương một người thương khác”, để không còn phải rơi nước mắt, không còn buồn vì bất cứ điều gì!

“Đến một lúc nào đó, em không còn khóc hay buồn thương anh. Chỉ thấy tuổi trẻ của mình vì một người mà thêu dệt nên quá nhiều mộng tưởng” Tình yêu là một thứ cảm xúc chân thật nhất, có những người dành cả tuổi thanh xuân, dốc cạn hết sức để yêu thương một người. Nhưng sẽ có một khoảng thời gian ta phải nếm trải sự đau đớn nhất của tình yêu, nhất là khoảnh khắc ngày người thương một người thương khác. Đến với nhau là duyên, hết duyên thì sẽ rời xa nhau. Chữ "duyên" vốn dĩ rất lạ như vậy đấy, gặp được nhau giữa 7 tỉ người, vượt qua bao sóng gió để đến với nhau nhưng rồi lại chẳng thể nắm tay nhau đi hết quãng đời còn lại. Cuốn sách "Ngày người thương một người thương khác" là một cuốn tản văn tuy buồn nhưng chất chứa trong đó một sự mạnh mẽ, kiên cường sau đổ vỡ. Với lối văn nhẹ nhàng, ngôn từ bình dị và sâu sắc, Trí đã đưa người đọc như nhìn thấy chính mình qua từng câu chữ. Cuốn sách giúp ta ôn lại những kỷ niệm thời tuổi trẻ, bất luận có buồn có hối tiếc điều gì đi nữa, ta vẫn phải đứng lên bước tiếp con đường phía trước một cách mạnh mẽ và an vui nhất. Ngoài tình yêu ra, xung quanh ta vẫn còn nhiều điều tốt đẹp đang chờ đón, đừng quá đau buồn, đừng oán trách, hãy mỉm cười sau những lần vấp ngã, hãy học cách chấp nhận và thay đổi. Rồi sau này khi nhìn lại những giọt nước mắt, những năm tháng thăng trầm ấy, bạn sẽ nhận ra rằng đấy chỉ còn là quá khứ. Đó cũng chính là thông điệp mà Trí muốn gửi đến cho tất cả bạn đọc thông qua cuốn sách "Ngày người thương một người thương khác"