G. Musso sinh năm 1974 tại một thị trấn nhỏ bên bờ Địa Trung Hải. Các tác phẩm của anh không đơn thuần chỉ là áng văn lãng mạn ủy mị, nét cuốn hút trong văn chương của Musso chính là yếu tố hồi hộp đến ngẹt thở trong chính tình yêu lãng mạn, trinh thám và kỳ ảo dị thường trong chính đời sống hằng ngày tưởng như đơn giản. Căm ghét và yêu thương, oán hận và tha thứ cứ đan xen và hòa quyện tạo thành luồng văn bí ẩn cuốn hút người đọc. Và “Ngày mai” không phải là ngoại lệ.
Tôi sẽ không làm một điều trong
bài review này, đó là: tiết lộ cốt truyện. Đối với một tác phẩm thuộc thể loại
văn học lãng mạn, việc biết trước cốt truyện là một điều khá bình thường và sẽ
không ảnh hưởng quá nhiều đến việc cảm thụ tác phẩm. Tuy nhiên, “Ngày mai” là
tác phẩm thuộc thể loại trinh thám lãng mạn, việc biết trước cái kết cuốn sách chẳng
khác nào bạn đọc review của spoiler về phim “Avenger” trước khi ra rạp! Do đó,
trong bài review này, tôi chỉ đưa ra yếu tố cơ bản nhất về nội dung để bạn đọc
có thể nắm bắt được ý chính mà tác giả hướng đến và những gì tôi cảm nhận được
về cuốn sách.
“Ngày mai” có tên tiếng Anh là “Next”, kể về câu chuyện giữa hai nhân vật chính là Emma Lovestein và Mathew Shapiro. Nam chính là giảng viên môn triết học tai trường Đại học danh tiếng Harvard, sống tại Beacon Hill, Boston. Hội tụ tất cả những ưu điểm của một người đàn ông trưởng thành, Mathew là mẫu người lý tưởng của tất cả phụ nữ và luôn khiến những sinh viên nữ trong trường si mê đắm đuối. Gương mặt góc cạnh trẻ trung, mái tóc cắt ngắn mang lại cho thầy giáo một vẻ quyến rũ khó cưỡng. Khác với những người đồng nghiệp với dáng vẻ chỉn chu và khắc khổ, anh chọn cho mình phong cách thời trang có một chút bụi bặm với quần jean mài, áo len cổ lọ và đôi giày ống bằng da đem lại một nét hấp dẫn bí ẩn. Bên cạnh diện mạo điển trai, sự thông thái và phong cách điềm đạm được mài giũa qua thời gian cộng với khả năng hùng biện đã tạo nên sức hút lan tỏa đối với sinh viên khắp trường. Mathew trở thành một trong những giảng viên nổi tiếng bậc nhất của trường Harvard. Mathew đã từng có một người vợ trước nhưng sau thời gian dài không có con, họ đã ly dị. Anh đi thêm bước nữa với Kate – một người phụ nữ hoàn hảo và có một đứa con gái tên Emily. Họ đã từng có khoảng thời gian hạnh phúc và đầm ấm đáng ghen tỵ. Nhưng rồi nghịch cảnh đổ ập xuống đầu Mathew như một cơn ác mộng, người vợ mà anh hằng yêu quý vĩnh viễn ra đi sau một vụ tai nạn nghiêm trọng, đứa con gái nhỏ Emily bỗng dưng mất đi người mẹ khi mới hai tuổi. Từ đó, anh luôn mang một vẻ u sầu và đắm chìm trong nỗi buồn vô tận về người vợ quá cố của mình. Đã nhiều năm anh không biết đến cảm giác yêu đương. Anh chọn cho mình nỗi buồn để níu kéo kí ức hạnh phúc. Anh tận hưởng cảm giác ở một mình, không cần ai phải hiểu hay an ủi và anh thấy mình cần điều đó. Anh chỉ muốn ấp ủ nỗi đau của mình vì đó là mối liên hệ duy nhất cuối cùng gắn kết anh và Kate.
Từ khi nào mà Mathew trở thành một người đàn ông cô độc và không còn tin vào niềm hạnh phúc tồn tại trong cuộc sống.
Thấm nhuần thuyết định mệnh khắc kỷ và cái vô thường của đạo Phật, từ đây anh nhìn nhận cuộc sống như nó nó vốn có: điều gì đó rất mực mong manh và bất định, một tiến trình thường xuyên biến động. Không có gì bất biến, hạnh phúc lại càng không. Hạnh phúc vốn mong manh như thủy tinh, có lẽ chỉ kéo dài một khoảnh khắc, ta không nên coi đó như một thành quả
Đôi khi, không. thể chống chọi nổi khi kí ức kéo đến, nỗi đau bủa vây, anh tìm đến thuốc trầm cảm và rượu, có lúc anh nghĩ đến cách tự vẫn, nhưng vì cô con gái bé bỏng, anh gắng gượng sống tiếp. Musso viết rất hay và chân thực về nỗi nhớ người thương chực chờ ấy. Dù Mathew cố gắng giữ khoảng cách nhưng khoảng tạm lắng ấy rất mong manh. Có khi chỉ là một người phụ nữ trên phố phảng phất mùi nước hoa giống Kate, mặc áo khoác ngoài giống cô, hay chỉ là một ca khúc trên đài, một bức ảnh kẹp trong sách nay tìm lại được đều nhắc nhớ anh về những tháng ngày hạnh phúc. Nỗi đau khi mất đi người mình yêu thương và gắn bó được diễn tả từ từ, chậm chậm nhưng ám ảnh vô cùng. Những chuỗi ngày đen tối ấy cứ kéo dài lê thê không hồi kết. Cho đến khi anh gặp Emma.
Emma Lovenstein là phó quản lý quầy rượu nhà hàng Thống Soái tại New York. Cô am hiểu sâu sắc về thức ăn và rượu vang. Xinh đẹp, duyên dáng, thông minh nhưng cô lại nhạy cảm và đầy tự ti về bản thân. Vì từng bị phản bội hết lần này đến lần khác và khả năng cao không thể sinh con khiến Emma luôn cảm thấy khốn khổ và bất công. Emma là tuýp người đa sầu đa cảm, có lúc cô cảm thấy tràn trề nhiệt huyết và đầy ắp dự định nhưng ngày hôm sau cô lại cảm thấy buồn bã ủ ê. Emma đã cố tự tử nhiều lần nhưng bất thành. Anh trai Emma cũng cảm thấy mệt mỏi vì chứng bệnh tâm lý của cô. Emma cô độc và đáng thương. Cả Emma và Mathew đều có điểm chung là họ không thể tìm thấy một niềm ham sống đúng nghĩa, họ chỉ đang tồn tại qua ngày. Nhưng bằng một phép màu diệu kì, hai tâm hồn đơn độc ấy đã gặp được nhau.
Mathew biết đến Emma qua việc mua lại chiếc Macbook cũ của cô từ người anh trai Emma. Mathew phát hiện trong máy còn một số bức ảnh còn sót lại của Emma nên anh đã viết email thông báo cho cô. Chỉ qua vai cuộc trao đổi ngắn ngủi, cả hai tìm thấy một sự hòa hợp mới mẻ với nửa kia. Họ quyết định hẹn gặp mặt tại một nhà hàng tại New York để ăn tối. Nhưng một sự kiện kì lạ đã xảy ra. Vào cùng một ngày, cùng một giờ, họ cùng đẩy cửa bước vào cùng một nhà hàng, bước tới cùng một bàn, nhưng… lại không gặp nhau. Emma tức giận còn Mathew cảm thấy trống rỗng. Cả hai như cảm thấy mình quá ngây thơ để tiếp tục tin vào tình yêu và hạnh phúc sau chừng đó đổ vỡ. Nhưng đây không đơn giản là một cuộc hẹn bị lỡ. Mathew đã phát hiện ra một sự thật đầy bất ngờ và đáng sợ: Emma đang sống ở năm 2010 còn Mathew đang sống ở năm 2011. Giữa họ là thời gian ngăn cách: cô ở quá khứ còn anh thuộc về tương lai. Và vì một lý do nào đó không thể hiểu nổi, máy tính xách tay là phương tiện duy nhất liên lạc giữa họ. Và đáng buồn hơn, vào thời điểm Mathew đang sống, thì Emma đã chết.
Cuốn sách đặc biệt ở chỗ là khi
tác giả viết về một điều vô lý nhưng điều vô lý đó không đào thải đi sự thật cuộc
sống, nhờ cách viết của tác giả khiến độc giả cảm thấy bước nhảy vọt về thời
gian hay sự tồn tại của một vũ trụ song song là hoàn toàn có khả năng, ở một
nơi nào đó…
Nghi ngờ, đấu tranh trong một mớ
hỗn độn, lần đầu tiên trong đời Mathew cảm thấy rối bời đến vậy, “lần đầu tiên
anh cảm thấy niềm xác tín của mình bị lung lay đến thế”, từ một người tôn thờ
chủ nghĩa vô thần và khoa học, Mathew dần dần chấp nhận sự việc trước nay anh vẫn
phủ nhận và quyết tâm thuyết phục Emma tin vào điều vô lý ấy để giúp anh cứu sống
Kate – người vợ yêu dấu của anh.
Emma – một cô gái tưởng chừng như yếu đuối, tự mình chống chọi với chứng tâm lý bất ổn, đau lòng thay biết được sau một năm nữa mình sẽ chết. Một cái chết không gì đáng buồn và đau đớn hơn – cô tự gieo mình vào đường ray của một đoàn tàu đang chạy. Rốt cuộc cô đã phải trải qua những gì, đã cảm thấy tồi tệ thế nào mà phải quyết định kết liễu cuộc đời mình đến thế? Khi nhìn thấy gia đình Mathew hạnh phúc, Emma đau khổ, thèm muốn, oán hận, ganh ghét.. “Cô chưa từng biết đến niềm hạnh phúc gia đình, vẻ thanh thản thoát ra từ họ, tình yêu đang tự do luân chuyển từ người này sang người khác. Tại sao? Cô kém cạnh những người khác ở điểm nào mà không có được niềm đại hạnh đó?” ” “Cô lại cảm thấy cuộc đời với mình thật bất công, cô bị quấy nhiễu bởi những câu hỏi không lời đáp. Tại sao một số người được hưởng tình yêu và có được một gia đình như hậu phương vững chắc? Chuyện đó liên quan gì đến tài cán, đến cơ may, đến tình cờ, đến số phận? Cô đã làm sai điều gì trong cuộc đời mình mà phải cô độc thế này, dễ tổn thương và tuyệt đối tự ti thế này? Emma đã từng có suy nghĩ sẽ để mặc cho Kate chết và cô sẽ thế chỗ của Kate, Emma sẽ là người mẹ của Emily và là thành viên trong ngôi nhà hạnh phúc ấy. Emma liên tưởng đến kết thúc viên mãn của cuộc đời mình, sẽ sống cuối đời trong yêu thương và không đời nào tự tử vì cô đã tìm được lẽ sống cho đời mình.
Bạn đọc sẽ tưởng tượng đến tương lai thay đổi nhờ Emma trộm chìa khóa xe để Kate không thể lái xe về nhà, rồi Kate sẽ không găp tai nạn và nhờ đó, gia đình Mathew chung sống hạnh phúc. Emma vẫn sẽ chết một năm sau đó vì quá chán nản và cô đơn. Nhưng mọi chuyện không đơn giản như chúng ta tưởng. Nếu vậy thì tôi đã không giới thiệu cho các bạn cuốn sách này. Bạn có tin vào số mệnh? Liệu chúng ta có quyền được khiến người chết sống lại và thay đổi tương lai mà không phải trả giá điều gì? Bạn vẫn thường xem những bộ phim về cỗ máy thời gian quay ngược về quá khứ, khi cố gắng thay đổi quá khứ, con người đã phạm vào quy luật của tự nhiên và tất yếu phải hứng chịu hậu quả. Với ý định ban đầu là giúp Kate thoát khỏi tai nạn, Emma dần bị cuốn vào một phi vụ bí ẩn vượt ngoài tầm kiểm soát liên quan đến tính mạng con người, thậm chí còn dính dáng đến an ninh chính trị quốc gia. Vậy đâu là sự thật? Liệu Emma có thể hoàn thành sứ mạng của mình và thay đổi vận mệnh của Kate? Liệu Kate có xứng đáng để được cứu? Ẩn giấu sau một gia đình hạnh phúc ấy là bí mật ghê gớm như thế nào?
Tình yêu có thể đưa con người đi đến đâu.
Xa.
Rất xa.
Nhưng có một giới hạn mà ít người
sẵn sàng mạo hiểm vượt qua.
Kate đã vượt qua giới hạn đó.
Có một điều rất hay của cuốn sách này nữa đó là, tác giả chia cuốn sách thành nhiều chương nhỏ, đặt tiêu đề cho mỗi chương. Dưới những tiêu đề ấy luôn có những câu châm ngôn đầy ẩn ý pha chút ma mị phản ánh đôi nét về nội dung chương đó. Các chương được sắp xếp logic tuân theo mạch thời gian và mạch cảm xúc của hai nhân vật chính Emma và Mathew. Bắt đầu là “Giữa những bóng ma” Emma và Mathew tình cờ gặp nhau và kết thúc là “Trong thung lũng của các linh hồn” nơi mọi thứ sáng tỏ.
Bên cạnh hai nhân vật chính, còn
có nhân vật bí ẩn Nick và cậu bé thiên tài tin học Romuald. Họ là những nhân vật
giúp Emma vén bức màn dối trá để tìm ra sự thật. Rốt cuộc Emma có thể đi xa đến
đâu, liệu Kate có được cứu sống? Hãy tìm đọc cuốn sách “Ngày mai” của Musso để
tìm kiếm câu trả lời. Tôi chắc rằng cuốn sách sẽ làm bạn thỏa mãn trí tò mò của
bạn.
Tác giả: Vivian - Bookademy
------
Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về các cuốn sách hay tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn
Trở thành CTV viết reviews sách để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị cùng Bookademy, gửi CV (tiếng Anh hoặc Việt) về:
Chúa ơi lần đầu tiên mình đọc sách Musso ạ. Nghe danh Musso đã lâu, một tác giả lừng danh trong việc xây dựng plot twist và đọc rồi mới thấy đúng là không chê vào đâu được, phải khá lâu rồi mới có quyển sách khiến mình ôm 24/24 không dứt ra được thế này OMGGG TUYỆT VỜIII Matthew Shapiro – một thầy giáo triết học trẻ tài năng tại Harvard, người vừa mất vợ sau một tai nạn khủng khiếp gần một năm trước, để lại cho anh đứa con gái Emily bé bỏng. Matthew vẫn chưa thật sự thoát ra khỏi đau khổ, những ký ức xưa cũ hạnh phúc về người vợ hiện lên như những nhát dao sắc nhọn đâm vào tim anh mỗi khi trông thấy thứ gì đó gợi nhắc đến vợ mình. Câu chuyện bắt đầu vào một sáng 19 tháng Mười hai năm 2011, sau khi hết tiết, Matthew cùng người bạn sống chung nhà kể từ ngày vợ anh qua đời – April Ferguson – một cô nàng xinh đẹp, cá tính, chỉ thích phụ nữ và đang chăm chút cho cái gallery nghệ thuật đi gặp khách hàng. Trong khi chờ bạn, Matthew tản bộ trên vỉa hè và bắt gặp một ngôi nhà đang bày bán những món hàng cũ theo kiểu chợ trời. Tại đó, Matthew tìm được một món đồ mình đang cần với giá vô cùng phải chăng, mà anh không hề biết rằng khi cầm nó trên tay, vận mệnh của anh cũng theo đó mà thay đổi. Chiếc Macbook Pro phiên bản cũ ấy xưa kia là của Emma Lovenstein – quản lí rượu ở quầy bar của nhà hàng Thống Soái, New York. Một cô gái luôn loay hoay đi tìm tình yêu đích thực của đời mình, nhưng không may lại vướng phải gã đàn ông thối nát và bị kéo vào một cuộc tình nghiệt ngã. Chính những đau thương từ cuộc tình tội lỗi đó đã khiến Emma trở nên trầm cảm, luôn tự ti và nhiều lần tự tử để giải thoát bản thân nhưng không thành. Chiếc máy tính ấy đã trở thành phương thức liên lạc duy nhất kết nối thầy giáo triết học trẻ điển trai cùng cô quản lí rượu tài năng, xinh đẹp – hai con người tưởng chừng chỉ là hai đường thẳng song song mãi không thể cắt nhau. Qua những bức mail, như thể bị tia sét ái tình đánh trúng, cả hai tìm thấy được sự hoà hợp ở đối phương, những cảm xúc đã mất từ lâu dần trở lại, mở ra một tia sáng hy vọng cho tương lai. Sau một thoáng đắn đo ngần ngại, cuối cùng Matthew cũng quyết định hẹn Emma cùng dùng bữa tối tại một nhà hàng của bạn anh. Cả hai hết sức hồi hộp, chuẩn bị kĩ càng cho cuộc hẹn chóng vánh cùng người bạn mới quen chưa đầy một ngày này. Và rồi, Ngày hôm sau, Vào đúng giờ hẹn, Matthew Shapiro và Emma Lovenstein đẩy cửa bước vào nhà hàng Số 5 – nơi cả hai sẽ cùng nhau dùng bữa. Nhưng họ lại không gặp được đối phương. Emma mail, Matthew không trả lời. Matthew nhắn, Emma không hồi đáp. Phải chăng đây là một trò đùa? Ai trong hai người đã lừa dối người còn lại? Thật ra thì, không ai cả, tất cả đều do sự ngăn cách của thời gian: Emma ở quá khứ, còn Matthew thuộc tương lai – một sự thật hết sức khó tin, song đúng là như vậy. Trong khi Matthew lờ mờ nhận ra được sự thật kỳ lạ ấy thì Emma lại đang tức giận, cảm xúc ngổn ngang vì nghĩ rằng lại có thêm một người đàn ông tồi đang lừa gạt cô. Và rồi, mọi thứ sáng tỏ, nhưng sau đó, câu chuyện mới chính thức bắt đầu. Cùng với ý nghĩ thay đổi quá khứ khắc nghiệt của mình, Matthew đã đẩy Emma vào một cuộc rượt đuổi với thời gian, nhưng mọi thứ lại đi theo hướng toàn toàn ngược lại với dự định. Những bí mật khủng khiếp dần được lật mở – những sự thật dối trá, âm mưu đáng sợ luôn mang trên mình danh nghĩa tình yêu.