Ta không phải là kẻ ta soi thấy trong gương
Ta là kẻ đang ánh lên trong cái nhìn thiên hạ.
 (Tarun J. TEJPAL)
Guillaume Musso là một nhà văn trẻ xuất thân từ Pháp – xứ sở của những tác phẩm kinh điển như “Những người khốn khổ” (Victor Hugo) hay “Không gia đình” (Hecto Malot). Nếu bạn là người yêu mến văn chương, hẳn bạn cũng từng nghe đến trào lưu văn học lãng mạn Pháp giai đoạn TK XVIII – TK XIX với “thị hiếu về ước mơ, về sự huyền diệu và phóng khoáng, của trí tưởng tượng vượt khỏi lề thói”, là sự cách mạng về tự do trong nghệ thuật chân chính. Chủ nghĩa lãng mạn đã tạo ra làn sóng gây ảnh hưởng nổi bật trong đời sống nghệ thuật và tinh thần ở Pháp. Chính chủ nghĩa lãng mạn đã đổi mới hoàn toàn bộ mặt văn học Pháp ăn sâu vào những tác phẩm văn chương. Và từ đó, các thế hệ nhà văn sau này đã kế thừa sự lãng mạn của các bậc tiền bối kết hợp cùng với một chút ngông hiện đại và những sáng tạo mới mẻ để viết lên những tác phẩm ăn khách đậm chất Pháp. Họ là những gương mặt thống trị dòng văn học lãng mạn đương đại như là Marc Levy hay Frédéric Beigbeder, và nhà văn trẻ Guillaume Musso.

G. Musso sinh năm 1974 tại một thị trấn nhỏ bên bờ Địa Trung Hải. Các tác phẩm của anh không đơn thuần chỉ là áng văn lãng mạn ủy mị, nét cuốn hút trong văn chương của Musso chính là yếu tố hồi hộp đến ngẹt thở trong chính tình yêu lãng mạn, trinh thám và kỳ ảo dị thường trong chính đời sống hằng ngày tưởng như đơn giản. Căm ghét và yêu thương, oán hận và tha thứ cứ đan xen và hòa quyện tạo thành luồng văn bí ẩn cuốn hút người đọc. Và “Ngày mai” không phải là ngoại lệ.



Tôi sẽ không làm một điều trong bài review này, đó là: tiết lộ cốt truyện. Đối với một tác phẩm thuộc thể loại văn học lãng mạn, việc biết trước cốt truyện là một điều khá bình thường và sẽ không ảnh hưởng quá nhiều đến việc cảm thụ tác phẩm. Tuy nhiên, “Ngày mai” là tác phẩm thuộc thể loại trinh thám lãng mạn, việc biết trước cái kết cuốn sách chẳng khác nào bạn đọc review của spoiler về phim “Avenger” trước khi ra rạp! Do đó, trong bài review này, tôi chỉ đưa ra yếu tố cơ bản nhất về nội dung để bạn đọc có thể nắm bắt được ý chính mà tác giả hướng đến và những gì tôi cảm nhận được về cuốn sách.

“Ngày mai” có tên tiếng Anh là “Next”, kể về câu chuyện giữa hai nhân vật chính là Emma Lovestein và Mathew Shapiro. Nam chính là giảng viên môn triết học tai trường Đại học danh tiếng Harvard, sống tại Beacon Hill, Boston. Hội tụ tất cả những ưu điểm của một người đàn ông trưởng thành, Mathew là mẫu người lý tưởng của tất cả phụ nữ và luôn khiến những sinh viên nữ trong trường si mê đắm đuối. Gương mặt góc cạnh trẻ trung, mái tóc cắt ngắn mang lại cho thầy giáo một vẻ quyến rũ khó cưỡng. Khác với những người đồng nghiệp với dáng vẻ chỉn chu và khắc khổ, anh chọn cho mình phong cách thời trang có một chút bụi bặm với quần jean mài, áo len cổ lọ và đôi giày ống bằng da đem lại một nét hấp dẫn bí ẩn. Bên cạnh diện mạo điển trai, sự thông thái và phong cách điềm đạm được mài giũa qua thời gian cộng với khả năng hùng biện đã tạo nên sức hút lan tỏa đối với sinh viên khắp trường. Mathew trở thành một trong những giảng viên nổi tiếng bậc nhất của trường Harvard. Mathew đã từng có một người vợ trước nhưng sau thời gian dài không có con, họ đã ly dị. Anh đi thêm bước nữa với Kate – một người phụ nữ hoàn hảo và có một đứa con gái tên Emily. Họ đã từng có khoảng thời gian hạnh phúc và đầm ấm đáng ghen tỵ. Nhưng rồi nghịch cảnh đổ ập xuống đầu Mathew như một cơn ác mộng, người vợ mà anh hằng yêu quý vĩnh viễn ra đi sau một vụ tai nạn nghiêm trọng, đứa con gái nhỏ Emily bỗng dưng mất đi người mẹ khi mới hai tuổi. Từ đó, anh luôn mang một vẻ u sầu và đắm chìm trong nỗi buồn vô tận về người vợ quá cố của mình. Đã nhiều năm anh không biết đến cảm giác yêu đương. Anh chọn cho mình nỗi buồn để níu kéo kí ức hạnh phúc. Anh tận hưởng cảm giác ở một mình, không cần ai phải hiểu hay an ủi và anh thấy mình cần điều đó. Anh chỉ muốn ấp ủ nỗi đau của mình vì đó là mối liên hệ duy nhất cuối cùng gắn kết anh và Kate.



Từ khi nào mà Mathew trở thành một người đàn ông cô độc và không còn tin vào niềm hạnh phúc tồn tại trong cuộc sống.

Thấm nhuần thuyết định mệnh khắc kỷ và cái vô thường của đạo Phật, từ đây anh nhìn nhận cuộc sống như nó nó vốn có: điều gì đó rất mực mong manh và bất định, một tiến trình thường xuyên biến động. Không có gì bất biến, hạnh phúc lại càng không. Hạnh phúc vốn mong manh như thủy tinh, có lẽ chỉ kéo dài một khoảnh khắc, ta không nên coi đó như một thành quả

Đôi khi, không. thể chống chọi nổi khi kí ức kéo đến, nỗi đau bủa vây, anh tìm đến thuốc trầm cảm và rượu, có lúc anh nghĩ đến cách tự vẫn, nhưng vì cô con gái bé bỏng, anh gắng gượng sống tiếp. Musso viết rất hay và chân thực về nỗi nhớ người thương chực chờ ấy. Dù Mathew cố gắng giữ khoảng cách nhưng khoảng tạm lắng ấy rất mong manh. Có khi chỉ là một người phụ nữ trên phố phảng phất mùi nước hoa giống Kate, mặc áo khoác ngoài giống cô, hay chỉ là một ca khúc trên đài, một bức ảnh kẹp trong sách nay tìm lại được đều nhắc nhớ anh về những tháng ngày hạnh phúc. Nỗi đau khi mất đi người mình yêu thương và gắn bó được diễn tả từ từ, chậm chậm nhưng ám ảnh vô cùng. Những chuỗi ngày đen tối ấy cứ kéo dài lê thê không hồi kết. Cho đến khi anh gặp Emma.

Emma Lovenstein là phó quản lý quầy rượu nhà hàng Thống Soái tại New York. Cô am hiểu sâu sắc về thức ăn và rượu vang. Xinh đẹp, duyên dáng, thông minh nhưng cô lại nhạy cảm và đầy tự ti về bản thân. Vì từng bị phản bội hết lần này đến lần khác và khả năng cao không thể sinh con khiến Emma luôn cảm thấy khốn khổ và bất công. Emma là tuýp người đa sầu đa cảm, có lúc cô cảm thấy tràn trề nhiệt huyết và đầy ắp dự định nhưng ngày hôm sau cô lại cảm thấy buồn bã ủ ê. Emma đã cố tự tử nhiều lần nhưng bất thành. Anh trai Emma cũng cảm thấy mệt mỏi vì chứng bệnh tâm lý của cô. Emma cô độc và đáng thương. Cả Emma và Mathew đều có điểm chung là họ không thể tìm thấy một niềm ham sống đúng nghĩa, họ chỉ đang tồn tại qua ngày. Nhưng bằng một phép màu diệu kì, hai tâm hồn đơn độc ấy đã gặp được nhau.

Mathew biết đến Emma qua việc mua lại chiếc Macbook cũ của cô từ người anh trai Emma. Mathew phát hiện trong máy còn một số bức ảnh còn sót lại của Emma nên anh đã viết email thông báo cho cô. Chỉ qua vai cuộc trao đổi ngắn ngủi, cả hai tìm thấy một sự hòa hợp mới mẻ với nửa kia. Họ quyết định hẹn gặp mặt tại một nhà hàng tại New York để ăn tối. Nhưng một sự kiện kì lạ đã xảy ra. Vào cùng một ngày, cùng một giờ, họ cùng đẩy cửa bước vào cùng một nhà hàng, bước tới cùng một bàn, nhưng… lại không gặp nhau. Emma tức giận còn Mathew cảm thấy trống rỗng. Cả hai như cảm thấy mình quá ngây thơ để tiếp tục tin vào tình yêu và hạnh phúc sau chừng đó đổ vỡ. Nhưng đây không đơn giản là một cuộc hẹn bị lỡ. Mathew đã phát hiện ra một sự thật đầy bất ngờ và đáng sợ: Emma đang sống ở năm 2010 còn Mathew đang sống ở năm 2011. Giữa họ là thời gian ngăn cách: cô ở quá khứ còn anh thuộc về tương lai. Và vì một lý do nào đó không thể hiểu nổi, máy tính xách tay là phương tiện duy nhất liên lạc giữa họ. Và đáng buồn hơn, vào thời điểm Mathew đang sống, thì Emma đã chết.



Cuốn sách đặc biệt ở chỗ là khi tác giả viết về một điều vô lý nhưng điều vô lý đó không đào thải đi sự thật cuộc sống, nhờ cách viết của tác giả khiến độc giả cảm thấy bước nhảy vọt về thời gian hay sự tồn tại của một vũ trụ song song là hoàn toàn có khả năng, ở một nơi nào đó…

Nghi ngờ, đấu tranh trong một mớ hỗn độn, lần đầu tiên trong đời Mathew cảm thấy rối bời đến vậy, “lần đầu tiên anh cảm thấy niềm xác tín của mình bị lung lay đến thế”, từ một người tôn thờ chủ nghĩa vô thần và khoa học, Mathew dần dần chấp nhận sự việc trước nay anh vẫn phủ nhận và quyết tâm thuyết phục Emma tin vào điều vô lý ấy để giúp anh cứu sống Kate – người vợ yêu dấu của anh.

Emma – một cô gái tưởng chừng như yếu đuối, tự mình chống chọi với chứng tâm lý bất ổn, đau lòng thay biết được sau một năm nữa mình sẽ chết. Một cái chết không gì đáng buồn và đau đớn hơn – cô tự gieo mình vào đường ray của một đoàn tàu đang chạy. Rốt cuộc cô đã phải trải qua những gì, đã cảm thấy tồi tệ thế nào mà phải quyết định kết liễu cuộc đời mình đến thế? Khi nhìn thấy gia đình Mathew hạnh phúc, Emma đau khổ, thèm muốn, oán hận, ganh ghét.. “Cô chưa từng biết đến niềm hạnh phúc gia đình, vẻ thanh thản thoát ra từ họ, tình yêu đang tự do luân chuyển từ người này sang người khác. Tại sao? Cô kém cạnh những người khác ở điểm nào mà không có được niềm đại hạnh đó?” ” “Cô lại cảm thấy cuộc đời với mình thật bất công, cô bị quấy nhiễu bởi những câu hỏi không lời đáp. Tại sao một số người được hưởng tình yêu và có được một gia đình như hậu phương vững chắc? Chuyện đó liên quan gì đến tài cán, đến cơ may, đến tình cờ, đến số phận? Cô đã làm sai điều gì trong cuộc đời mình mà phải cô độc thế này, dễ tổn thương và tuyệt đối tự ti thế này? Emma đã từng có suy nghĩ sẽ để mặc cho Kate chết và cô sẽ thế chỗ của Kate, Emma sẽ là người mẹ của Emily và là thành viên trong ngôi nhà hạnh phúc ấy. Emma liên tưởng đến kết thúc viên mãn của cuộc đời mình, sẽ sống cuối đời trong yêu thương và không đời nào tự tử vì cô đã tìm được lẽ sống cho đời mình.

 Nhưng lương tâm Emma đã mạnh mẽ hơn lý trí, chính cô gái bệnh hoạn, bất ổn, đầy ganh ghét ấy lại quyết định giúp đỡ Mathew để trả lại cho anh gia đình trọn vẹn mà anh từng có dù biết nếu tiếp tục chứng kiến viễn cảnh hạnh phúc ấy cô sẽ càng tổn thương và sẽ lại tìm đến cái chết sớm thôi. Một tâm hồn khốn khổ dang tay giúp đỡ một tâm hồn khốn khổ khác. Emma – một cô gái thiếu thốn và khao khát yêu thương lại là người đi tìm kiếm tình yêu và đem đến cho trái tim khác!



Bạn đọc sẽ tưởng tượng đến tương lai thay đổi nhờ Emma trộm chìa khóa xe để Kate không thể lái xe về nhà, rồi Kate sẽ không găp tai nạn và nhờ đó, gia đình Mathew chung sống hạnh phúc. Emma vẫn sẽ chết một năm sau đó vì quá chán nản và cô đơn. Nhưng mọi chuyện không đơn giản như chúng ta tưởng. Nếu vậy thì tôi đã không giới thiệu cho các bạn cuốn sách này. Bạn có tin vào số mệnh? Liệu chúng ta có quyền được khiến người chết sống lại và thay đổi tương lai mà không phải trả giá điều gì? Bạn vẫn thường xem những bộ phim về cỗ máy thời gian quay ngược về quá khứ, khi cố gắng thay đổi quá khứ, con người đã phạm vào quy luật của tự nhiên và tất yếu phải hứng chịu hậu quả. Với ý định ban đầu là giúp Kate thoát khỏi tai nạn, Emma dần bị cuốn vào một phi vụ bí ẩn vượt ngoài tầm kiểm soát liên quan đến tính mạng con người, thậm chí còn dính dáng đến an ninh chính trị quốc gia. Vậy đâu là sự thật? Liệu Emma có thể hoàn thành sứ mạng của mình và thay đổi vận mệnh của Kate? Liệu Kate có xứng đáng để được cứu?  Ẩn giấu sau một gia đình hạnh phúc ấy là bí mật ghê gớm như thế nào?

Tình yêu có thể đưa con người đi đến đâu.

Xa.

Rất xa.


Nhưng có một giới hạn mà ít người sẵn sàng mạo hiểm vượt qua.


Kate đã vượt qua giới hạn đó.


Có một điều rất hay của cuốn sách này nữa đó là, tác giả chia cuốn sách thành nhiều chương nhỏ, đặt tiêu đề cho mỗi chương. Dưới những tiêu đề ấy luôn có những câu châm ngôn đầy ẩn ý pha chút ma mị phản ánh đôi nét về nội dung chương đó. Các chương được sắp xếp logic tuân theo mạch thời gian và mạch cảm xúc của hai nhân vật chính Emma và Mathew. Bắt đầu là “Giữa những bóng ma” Emma và Mathew tình cờ gặp nhau và kết thúc là “Trong thung lũng của các linh hồn” nơi mọi thứ sáng tỏ.

Bên cạnh hai nhân vật chính, còn có nhân vật bí ẩn Nick và cậu bé thiên tài tin học Romuald. Họ là những nhân vật giúp Emma vén bức màn dối trá để tìm ra sự thật. Rốt cuộc Emma có thể đi xa đến đâu, liệu Kate có được cứu sống? Hãy tìm đọc cuốn sách “Ngày mai” của Musso để tìm kiếm câu trả lời. Tôi chắc rằng cuốn sách sẽ làm bạn thỏa mãn trí tò mò của bạn.

Tác giả: Vivian - Bookademy

------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về các cuốn sách hay tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn

Trở thành CTV viết reviews sách để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị cùng Bookademy, gửi CV (tiếng Anh hoặc Việt) về:  

[email protected]

Xem thêm

Chúa ơi lần đầu tiên mình đọc sách Musso ạ. Nghe danh Musso đã lâu, một tác giả lừng danh trong việc xây dựng plot twist và đọc rồi mới thấy đúng là không chê vào đâu được, phải khá lâu rồi mới có quyển sách khiến mình ôm 24/24 không dứt ra được thế này OMGGG TUYỆT VỜIII Matthew Shapiro – một thầy giáo triết học trẻ tài năng tại Harvard, người vừa mất vợ sau một tai nạn khủng khiếp gần một năm trước, để lại cho anh đứa con gái Emily bé bỏng. Matthew vẫn chưa thật sự thoát ra khỏi đau khổ, những ký ức xưa cũ hạnh phúc về người vợ hiện lên như những nhát dao sắc nhọn đâm vào tim anh mỗi khi trông thấy thứ gì đó gợi nhắc đến vợ mình. Câu chuyện bắt đầu vào một sáng 19 tháng Mười hai năm 2011, sau khi hết tiết, Matthew cùng người bạn sống chung nhà kể từ ngày vợ anh qua đời – April Ferguson – một cô nàng xinh đẹp, cá tính, chỉ thích phụ nữ và đang chăm chút cho cái gallery nghệ thuật đi gặp khách hàng. Trong khi chờ bạn, Matthew tản bộ trên vỉa hè và bắt gặp một ngôi nhà đang bày bán những món hàng cũ theo kiểu chợ trời. Tại đó, Matthew tìm được một món đồ mình đang cần với giá vô cùng phải chăng, mà anh không hề biết rằng khi cầm nó trên tay, vận mệnh của anh cũng theo đó mà thay đổi. Chiếc Macbook Pro phiên bản cũ ấy xưa kia là của Emma Lovenstein – quản lí rượu ở quầy bar của nhà hàng Thống Soái, New York. Một cô gái luôn loay hoay đi tìm tình yêu đích thực của đời mình, nhưng không may lại vướng phải gã đàn ông thối nát và bị kéo vào một cuộc tình nghiệt ngã. Chính những đau thương từ cuộc tình tội lỗi đó đã khiến Emma trở nên trầm cảm, luôn tự ti và nhiều lần tự tử để giải thoát bản thân nhưng không thành. Chiếc máy tính ấy đã trở thành phương thức liên lạc duy nhất kết nối thầy giáo triết học trẻ điển trai cùng cô quản lí rượu tài năng, xinh đẹp – hai con người tưởng chừng chỉ là hai đường thẳng song song mãi không thể cắt nhau. Qua những bức mail, như thể bị tia sét ái tình đánh trúng, cả hai tìm thấy được sự hoà hợp ở đối phương, những cảm xúc đã mất từ lâu dần trở lại, mở ra một tia sáng hy vọng cho tương lai. Sau một thoáng đắn đo ngần ngại, cuối cùng Matthew cũng quyết định hẹn Emma cùng dùng bữa tối tại một nhà hàng của bạn anh. Cả hai hết sức hồi hộp, chuẩn bị kĩ càng cho cuộc hẹn chóng vánh cùng người bạn mới quen chưa đầy một ngày này. Và rồi, Ngày hôm sau, Vào đúng giờ hẹn, Matthew Shapiro và Emma Lovenstein đẩy cửa bước vào nhà hàng Số 5 – nơi cả hai sẽ cùng nhau dùng bữa. Nhưng họ lại không gặp được đối phương. Emma mail, Matthew không trả lời. Matthew nhắn, Emma không hồi đáp. Phải chăng đây là một trò đùa? Ai trong hai người đã lừa dối người còn lại? Thật ra thì, không ai cả, tất cả đều do sự ngăn cách của thời gian: Emma ở quá khứ, còn Matthew thuộc tương lai – một sự thật hết sức khó tin, song đúng là như vậy. Trong khi Matthew lờ mờ nhận ra được sự thật kỳ lạ ấy thì Emma lại đang tức giận, cảm xúc ngổn ngang vì nghĩ rằng lại có thêm một người đàn ông tồi đang lừa gạt cô. Và rồi, mọi thứ sáng tỏ, nhưng sau đó, câu chuyện mới chính thức bắt đầu. Cùng với ý nghĩ thay đổi quá khứ khắc nghiệt của mình, Matthew đã đẩy Emma vào một cuộc rượt đuổi với thời gian, nhưng mọi thứ lại đi theo hướng toàn toàn ngược lại với dự định. Những bí mật khủng khiếp dần được lật mở – những sự thật dối trá, âm mưu đáng sợ luôn mang trên mình danh nghĩa tình yêu.

Nhờ lời giới thiệu từ giáo viên tiếng Pháp của tôi, tôi bắt đầu đọc "Ngày mai". Emma làm nghề thử rượu ở NYC, trong khi Matthew dạy triết học ở Harvard. Họ tình cờ gặp nhau khi Matthew mua chiếc MacBook đã qua sử dụng - thứ hoàn toàn bất ngờ và gây sốc, lại thuộc về Emma. Sau đó, anh ấy quyết định liên lạc với cô ấy qua email. Chỉ sau khi họ hẹn gặp nhau tại một nhà hàng và không ai trong số họ xuất hiện, họ mới nhận ra rằng họ đến từ những khoảng thời gian khác nhau!!! Matthew dường như đã sống ở năm 2011, trong khi Emma dường như đã sống ở năm 2010. Nhưng làm sao điều đó có thể xảy ra?!? 

Mặc dù là một tín đồ của thể loại lãng mạn, ly kỳ và đặc biệt là tiểu thuyết, tôi thấy cuốn sách này sáo rỗng hơn là một chủ đề văn học tuyệt vời. Tuy nhiên, nó đã để lại cho tôi nhiều cảm xúc lẫn lộn. 2/3 đầu tiên thực sự là một khởi đầu vô nghĩa, buồn tẻ. Sau đó, một ý tưởng hấp dẫn xuất hiện ngày càng nhiều, chiếm lấy mọi thứ, hành động ngày càng hấp dẫn hơn và cảm giác không thể đặt cuốn sách xuống của tôi xuất hiện. Phong cách dễ chịu, và các nhân vật có cá tính độc đáo. Nhưng sau đó là phần ba cuối cùng, đó là một sự thất vọng lớn! Cốt truyện chắc chắn biến thành một phim kinh dị hồi hộp điển hình, với Emma chuyển đổi từ một cô gái trẻ đau khổ thành một James Bond vướng víu. 

Nhiều độc giả có lẽ sẽ thích cuốn sách vì ý tưởng hấp dẫn và tác giả biết cách viết độc đáo để khiến bạn say mê với câu chuyện của anh ấy. Bất chấp tất cả những nhược điểm trong cách viết, điều tôi thực sự thích ở Guillaume Musso là làm thế nào, mặc dù là một người Pháp, anh ấy đã có thể miêu tả một cuộc trả giá chân thực đến vậy của đô thị Mỹ. Trong tương lai xa, rất có thể tôi sẽ chọn một cuốn sách khác của Guillaume Musso để cho anh ấy một cơ hội khác.

Đừng đọc cuốn sách này! Tôi nghĩ đây là một trong những câu chuyện tồi tệ nhất mà tôi từng đọc. Và tôi đã đọc rất nhiều sách. Nhưng cái này...wow...ai nghĩ đây sẽ là một ý tưởng hay, một ấn phẩm hay và hàng nghìn độc giả thích nó là ai? Tôi không hiểu. Mọi thứ về câu chuyện đều sáo rỗng và quá ngô nghê... Tôi không thích Emma hay Mathew. Cốt truyện khó hiểu quá! Có bao giờ có một lời giải thích tại sao họ có thể giao tiếp? Không. Có ai trong số họ là người tốt không? Không. Nhưng câu chuyện muốn chúng ta tin như vậy. Cô ấy sẵn sàng để một người phụ nữ chết để có được một chàng trai mà cô ấy quen khoảng một tuần. Anh ta bỏ vợ để theo một người phụ nữ mà anh ta gặp một lần. Tốt. Ít nhất họ xứng đáng với nhau. Không có gì trong câu chuyện này được phép bình thường. Người vợ thật hoàn hảo. Trong Kỹ năng và bộ não cũng như ngoại hình. Anh ấy là giáo sư hoàn hảo và được học sinh yêu mến. Emma thực sự không ổn định về tinh thần và rõ ràng là một thám tử xuất sắc. Cô gây áp lực với một thực tập sinh trẻ người Pháp trong việc giúp cô phạm nhiều tội trong khi liên tục coi thường và gọi tên anh ta. Họ cùng nhau giải quyết một vụ án khó hiểu đến mức gần như hài hước. Nói ngắn gọn: người vợ cuối cùng là một kẻ tâm thần, người chỉ cưới Matt để có được trái tim của anh ta. Trái tim theo đúng nghĩa đen của anh ấy vì rõ ràng nhóm máu cực hiếm của anh ấy trùng với người yêu của cô ấy. Vì vậy, cô kết hôn với anh ta trong 4 (!!!) năm và sau đó quyết định giết anh ta. Tôi cảm thấy phát điên khi chỉ nghĩ về tất cả những lỗ hổng lớn trong cốt truyện và “cốt truyện”. Tôi hy vọng tôi có thể cứu bạn đọc thảm họa này!

Một đặc điểm được chia sẻ giữa tất cả các nhân vật trong cuốn sách này, đó là cảm giác cô đơn. Họ không ngừng tìm kiếm các công ty và cảm giác thân thuộc. Cuộc chiến để lấp đầy khoảng trống bên trong chúng ta là của nhau. Tôi cảm thấy đồng cảm và kết nối với Emma và Romuald. Họ làm rất nhiều điều để bản thân không phải đối mặt với phần đen tối của cuộc đời mình. Nhưng đó chỉ là một cuộc chạy trốn, cho đến khi họ chung tay vì một mục tiêu chung. Tôi đoán rằng trong sự cô đơn của sự tồn tại của chúng ta, chúng ta vẫn có thể tìm thấy ai đó để thực sự dựa vào. Emma tìm thấy Romuald, không chỉ với tư cách là một "người bạn đồng hành" mà còn như một người anh trai. Matt tìm thấy April, và sau đó là Emma, ​​để giúp anh ấy sống lại (đúng là Emma đã thay đổi cuộc đời anh ấy). Ngay cả Kate cũng đặt cuộc sống của mình vào một người đàn ông khác, Nick. Vì vậy, chúng ta có thể thấy mạng lưới của sự phụ thuộc trong cuộc sống. Bằng cách kết nối các điểm và tạo ra mạng lưới này, Musso đã dệt nên một cốt truyện phi thường vượt qua giới hạn của trí tưởng tượng. Anh ấy đang thực sự thể hiện phong độ đỉnh cao và đáp ứng được kỳ vọng của một tác giả có sách bán chạy thông qua các tác phẩm mới nhất của mình. Tôi chỉ hơi say với cuốn sách, suy nghĩ rất nhiều về việc con đường của chúng ta giao nhau và thay đổi như thế nào và (một chút) lạc vào cõi mộng mơ ở đâu đó. Cuối cùng, đây là nơi sách sẽ đưa chúng ta đến, phải không?

Vẫn hay như mọi khi, một cuộc phiêu lưu khác của Musso. Điểm đặc biệt ở những cuốn sách của anh ấy là chúng bắt đầu chậm rãi và có vẻ rất điển hình, nhưng bạn sẽ tìm thấy một điểm khác biệt khiến chúng không giống bất kỳ cuốn nào khác và khiến bạn đọc đến trang cuối cùng. Thật khó thở khi lạc vào thế giới mà anh ấy đã xây dựng trong cuốn sách này. Là một độc giả của Musso, tôi khá quen với việc được đưa từ thành phố này sang thành phố khác trong suốt cuốn sách (hãy nghĩ về chuyến du hành vòng quanh thế giới trong Tiếng gọi từ một thiên thần!). Cái được ở đây là ông lôi ra những nét thơ mộng nhất của từng thành phố trong cuốn sách, đó là New York và Boston vào đây. Thật khó cưỡng lại mong muốn được tự mình đến và kiểm chứng những cảnh tượng đó. Hoặc có thể đó chỉ là tôi muốn đi du lịch và sách của Musso là một lối tắt đến những nơi đó. 

Về dàn nhân vật, khá đặc trưng cho thể loại này, nhưng vẫn hấp dẫn dẫn ta vào tình tiết chính của truyện. Mặc dù tôi chắc chắn sẽ hy vọng vào một cuốn sách mà không ai bắt đầu với công việc như mơ ước, gia đình hạnh phúc và thành công :)). Nhưng anh ấy đã nhắc lại một điểm ở đây: luôn có những bí mật bên dưới mỗi người, và họ càng có vẻ hoàn hảo bao nhiêu thì bí mật của họ càng đáng ngạc nhiên bấy nhiêu. Bắt đầu từ hiện tại, anh ấy đưa chúng ta về quá khứ của gia đình Matthew, và thật đáng ngạc nhiên khi anh ấy thu thập được một lượng thông tin khổng lồ dưới bề mặt của một gia đình hoàn hảo. Khi chúng tôi nghĩ rằng chúng tôi đã biết đủ để dự đoán câu chuyện, nó sẽ thay đổi (phần hay nhất của Musso :)).

Với lối viết đan xen giữa hiện tại và quá khứ, hai con người, hai cuộc đời song song, trải qua những cuộc truy tìm sự thật nghẹt thở đến choáng váng, một chuyện tình lãng mạn pha nét trinh thám, Musso chẳng những không làm người đọc rối trí mà còn khiến chúng ta như thể đang chứng kiến tận mắt cuộc rượt đuổi thót tim này, mọi thứ hấp dẫn và chân thật đến khó tin, một cốt truyện độc đáo với bối cảnh rõ ràng, tính cách nhân vật được khắc hoạ hết sức rõ nét, cá tính. Ngày mai thật sự là một siêu phẩm, với những pha cua khét lẹt và những tình tiết không-thể-đoán-trước-được khiến mình phải há hốc mồm liên tục. Xuyên suốt câu chuyện mình chỉ đoán được duy nhất một tình tiết thôi còn lại thì hoàn toàn mù tịt, phải theo chân cô nàng Emma mới có thể lần ra mọi chuyện. Emma cũng chính là nhân vật mình thích nhất, những tưởng cô đã bị tham vọng ích kỷ của mình làm mù quáng rồi đó chứ nhưng không ngờ lại là một nữ chính toả ánh sáng lấp lánh của lòng can đảm. Trời ơi Ngày mai thực sự là một siêu phẩm đó ạ, văn phong Musso cuốn khỏi bàn cãi rồi, lại thêm bản dịch quá mượt nữa nên phải gọi là TUYỆT VỜI. Ai fan Musso mà chưa đọc Ngày mai thì thật là thiếu xót còn ai chưa đọc sách Musso thì quất cuốn này ngay và luôn đi chứ chần chừ chi nữa. Mình sẽ đọc thêm nhiều tác phẩm khác của ông, chắc chắn rồi, Tết định mua Cô gái trong trang sách cùng luôn vì nghe cái nội dung quá ư là hấp dẫn mà cuối cùng bỏ lại thật là tiếc nuối quá đi =((( À quên mất, đoạn giữa có một chỗ chắc là do lỗi đánh máy hay sao ấy mà chỗ đó đáng lẽ mốc thời gian phải là “năm nay” thay vì “năm ngoái” như trong sách. Lúc đọc đến đó mình bị rối một hồi vì không hiểu sao lại là “năm ngoái” cho được, vì xét theo ngày tháng và tình tiết chắc chắn phải là “năm nay”. Ngẫm nghĩ một hồi tự thấy bản thân mình đúng, chắc là do sai sót khi đánh máy rồi.

Một tác phẩm của Guillaume Musso dành cho những bạn đọc suy ngẫm về tình yêu ở cuộc sống hiện tại. Một quyển sách chứa đựng những tình tiết khiến bạn không ngừng lật giở từng trang một để xem chuỗi sự kiện diễn ra như thế nào. Hồi hộp có, bí ẩn có, xoay chuyển tình huống (plot twist) và cả những cung bậc tình cảm của những nhân vật chính. Tác giả lồng ghép một cách nhẹ nhàng như thể đưa người đọc vào thế giới rất riêng – thế giới của “Ngày mai” – một ngày mai không u tối mà đáng hy vọng và mong chờ. Mình chỉ muốn nói ngắn gọn: Đối với mình, đây là một trong những tác phẩm hay nhất của Guillaume Musso, cũng là quyển sách thứ tư mà mình đã đọc. Sau đây là đoạn giới thiệu sách: “Emma tìm kiếm trong vô vọng người đàn ông của đời mình. Matthew vừa mất vợ sau một tai nạn khủng khiếp. Cả hai thấy như cơ hội một lần nữa lại mở ra với mình khi tình cờ gặp nhau trên mạng. Họ hẹn nhau tại một nhà hàng. Vào cùng một ngày, cùng một giờ, họ cùng đẩy cửa bước vào cùng một nhà hàng, bước tới cùng một bàn nhưng … lại không gặp nhau. Một trò đùa? Hay một màn lừa đảo? Đây không đơn giản là một cuộc hẹn bị lỡ. Giữa họ là thời gian ngăn cách: cô ở quá khứ còn anh thuộc tương lai. Trong cuộc rượt đuổi giành giật với thời gian, Emma không biết rằng cô sẽ khám phá ra bí mật khủng khiếp vốn vẫn núp sau lá bài tình yêu.” (Giới thiệu trên bìa sách). Mình thấy cốt truyện rất chặt chẽ, lôi cuốn và chân thực. Dĩ nhiên là đọc đến những tình tiết xoay chuyển mình cứ ngơ ra và không thể lường trước được. Tất cả tạo cho “Ngày mai” một hình ảnh rất riêng biệt. Với cách kể chuyện lồng ghép quá khứ và hiện tại, đan xen các tuyến nhân vật và những cung bậc cảm xúc một cách hợp lí, khéo léo đã tạo ra những tình huống chồng chéo lên nhau một cách bất ngờ khiến quyển sách lôi cuốn trong từng tình tiết và nghẹt thở đến trang cuối cùng. Vì vậy, “Ngày mai” xứng đáng là một cuốn sách một con mọt sách cần phải có trong tủ sách của mình. Cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã từng viết: “Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy. Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.” Ngày mai cho ta hy vọng, cho ta yêu thương nếu chúng ta biết trân quý từng giây phút ở hiện tại. Về tuyến nhân vật, những lữ khách của thời gian gặp nhau thông qua “cầu nối” mà chúng ta thật sự không ngờ đến – một chiếc “…”. Một sự gắn kết bí ẩn, vô tình nhưng hợp lí. Một cuộc phiêu lưu đầy hấp dẫn của những nhân vật chính (Emma, Matthew,…) và sự xuất hiện của những nhân vật phụ. Một quyển sách hay là một quyển sách dạy cho bạn được một vài bài học. “Ngày mai” dạy mình hiểu rằng, đừng tin quá nhiều vào tình yêu, chỉ nên đặt trái tim của mình đúng lúc, đúng chỗ và đúng người. Bên cạnh đó là một bài học khác, rằng tình yêu là thứ duy nhất kéo bạn ra khỏi thứ bầy nhầy trong vô vọng. Matthew và Emma là sự bù đắp cho nhau sau biết bao đổi dời: một người có rất nhiều tình yêu thương, một người khao khát được yêu thương. Điều mà mình rút ra được từ câu chuyện này là chân thành, kiên định và cố gắng với tình yêu sẽ không bao giờ làm bạn hối hận! Ngày mai của bạn như thế nào phụ thuộc rất nhiều vào những gì bạn đã làm ở quá khứ và ở hiện tại. Trân trọng những gì mình đang có, trân trọng những người xứng đáng và những giá trị rất riêng của mình để từ đó mình có thể nói rằng mình là một người đặc biệt trên hành trình ngắm nhìn tứ xứ và nhân sinh. Mỗi bước đi nhỏ bé, dần dần và từ từ như thể chúng ta – những con người đang lần mò tìm kiếm ánh sáng của ngày mai, những ngày đẹp trời.

Cuốn sách đã hấp dẫn tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên. Lời giới thiệu ở bìa sau cộng với bìa sách màu capuchino đã gây cho tôi ấn tượng về một tình yêu lãng mạn, vượt qua cả thời gian. Nhưng hóa ra, câu chuyện không chỉ đơn giản là một câu chuyện tình yêu nam nữ, nó còn có yếu tố trinh thám lôi cuốn, hồi hộp. Emma đang tìm kiếm tình yêu của đời mình một cách vô vọng vì đã bị tổn thương trong quá khứ, Matthew mất vợ sau một tai nạn khủng khiếp. Cả hai con người, mang hai trái tim không lành lặn, tìm thấy cơ hội mở ra khi gặp nhau trên mạng. Nhưng số phận thật biết cách trêu đùa, họ lại là người của hai khoảng thời gian khác nhau. Đó sẽ là một tình yêu vượt qua cả sự ngân cách của thời gian, của cái chết. Yếu tố trinh thám cũng được tác giả vận dụng rất thành công. Đến cuối cuốn sách, tôi bị sốc khi phát hiện ra sự thật về người vợ đã khuất của Matthew, phát hiện ra rằng anh còn sống chỉ bởi vợ anh đã gặp tai nạn tình cờ đó. Cả câu chuyện, tôi đã luôn nghĩ rằng Kate – người vợ xấu số của Matthew là một người phụ nữ xinh đẹp, thành công, yêu chồng con, nhưng hóa ra, ẩn đằng sau vẻ ngoài ấy là một bí mật và một âm mưu khủng khiếp. Người phụ nữ ấy cũng mang một trái tim đầy yêu thương, nhưng không phải với người chồng của mình, mà là với người đàn ông đang hấp hối trên giường bệnh với một trái tim dị tật. Cô cũng chỉ là một người phụ nữ đang yêu hết mình, hy sinh tất cả cho người mình yêu. Và tôi nghĩ, Musso đã cho cô ấy một cái kết thật có hậu, được chết cùng với người mình yêu, cùng với tình yêu mãnh liệt của mình. Trong "Ngày Mai", yếu tố trinh thám và lãng mạn đã được kết hợp một cách nhuần nhuyễn, tạo ra một tác phẩm tuyệt vời, đậm chất Musso.

Guillaume Musso mê hoặc bạn với một cốt truyện hấp dẫn và sự thay đổi độc đáo với những gì có thể xảy ra như một câu chuyện lọ lem. “Ngày mai” xoay quanh nhân vật Matthew Shapiro, một giáo sư triết học trẻ tuổi, thích mặc quần jean đã sờn màu và đôi giày da cà tàng, và luôn cố gắng duy trì không khí chuyên nghiệp khi dạy về Nietzsche và Plato trong giảng đường Harvard. Cuộc sống của anh sụp đổ một cách thảm hại khi vợ là Kate, một bác sĩ quyến rũ với sự nghiệp đầy triển vọng, qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi. Ngay khi anh ta sắp buông xuôi vì số phận nghiệt ngã thì anh ta cầm một chiếc Macbook cũ – một thứ có thể kết nối được với chủ sở hữu trước đó, Emma Lovenstein, người bằng cách nào đó vẫn còn sống trong quá khứ - chính xác là một năm kể từ thời điểm hiện tại. Emma đã chỉ cách cho Matthew với hy vọng cứu Kate khỏi tai nạn xe hơi và có kết thúc hạnh phúc. Thực sự, tôi rất thích và phát cuồng về cuốn tiểu thuyết này. Tất cả những gì tôi có thể nói là câu chuyện ném vào mặt bạn những bất ngờ mà bạn không thể bỏ lỡ một chữ hay bất kỳ tình tiết nào. Ngoài tất cả sự hồi hộp thú vị mà tác giả đã xây dựng, cuốn tiểu thuyết thực sự chạm đến sự bất hợp lý trong ham muốn của con người. Chúng ta luôn nghĩ về việc quay ngược thời gian và sửa chữa những sai lầm ngu ngốc - như lần đầu tiên bạn nặn mụn quá mạnh khiến mặt bạn sưng lên khi bạn ở tuổi dậy thì và muốn quay lại quá khứ để nặn mụn đúng cách hơn. Matthew và Emily chứng minh rằng sự xa xỉ của thời gian không thực sự phù hợp với thế giới chúng ta đang sống. Thực tế là vậy nhưng chúng ta cần học cách đối phó với nó. Đôi khi, những tình huống sẽ không kết thúc có hậu như chúng ta luôn tưởng tượng. Điểm góp ý cho tác phẩm này chính là Musso nên phát triển tính cách nhân vật một cách rõ ràng hơn để độc giả ấn tượng hơn. Tất cả các nhân vật trong “Ngày mai” đều rất hấp dẫn và mỗi người đều có những câu chuyện hấp dẫn của riêng mình. Nhưng những thông tin cá nhân cũng như hoàn cảnh quá khứ của họ chưa được khai thác nhiều. Thực sự là tôi rất tò mò muốn biết thêm về những nhân vật ấy, những nền tảng và trải nghiệm quá khứ của họ để hình thành những nhân vật ở thời điểm hiện tại. Tuy nhiên, cuốn tiểu thuyết chắc chắn là quyển sách tuyệt vời và cực kỳ giải trí. Bằng chứng là nó đã được dịch ra 17 thứ tiếng khác nhau và bán trên toàn thế giới – một thành tích đáng nể trong thị trường sách ngày nay.