Khi kết hôn sau hai mươi năm chờ đợi, liệu anh có phân biệt rõ bao nhiêu là tình thân, bao nhiêu là tình yêu? Khi hai cơ thể hòa vào làm một, liệu anh có thể phân biệt rõ bao nhiêu là dục vọng, bao nhiêu là nghĩa vụ? Lúc gặp lại, lướt qua vai nhau, liệu anh có phân biệt rõ bao nhiêu là quyến luyến, bao nhiêu là bất lực? Lúc mười đầu ngón tay đan chặt nhau, anh nói: “Anh yêu em, từ rất lâu rồi…” em mới biết, người động lòng không chỉ có mình em…Đó nếu không là tình yêu thì là vì điều gì?

Nếu không là tình yêu cuốn sách mang đậm phong cách Diệp Lạc Vô Tâm, sẽ đưa bạn ngược lên ngược xuống nhưng vẫn bằng lòng thỏa mãn bởi một kết thúc viên mãn. Truyện dù ngắn gọn xúc tích, với 34 chương và 3 ngoại truyện, nhưng cũng sẽ giúp bạn hiểu được tình yêu thực sự có sức mạnh thần kỳ như thế nào. Bên cạnh đó, hình ảnh một người con trai hoàn mỹ mà bất cứ cô gái nào cũng mong muốn dưới ngòi bút của tác giả cũng sẽ khắc họa chân thực đến không tì vết, khiến người đọc không thể không mộng tưởng, đó là người thực hay chỉ là tưởng tượng.

Trong lời nhắn gửi yêu thương tới độc giả của mình, Diệp Lạc Vô Tâm đã từng viết:

Hàn Trạc Thần và An Dĩ Phong, những người đàn ông sống trong tăm tối nhưng luôn khao khát ánh sáng mặt trời. 

Giáo sư Dương ấm áp như ngày xuân.

Tham mưu Diệp nóng bỏng như mùa hè.

Trác nhị thiếu đẹp đẽ như trời thu.

Và… Cảnh tổng lãnh đạm như mùa đông.

Cảnh tổng của Cảnh Thiên – Cảnh Mạc Vũ là một chàng trai tuấn tú, toát lên mình khí chất phi phàm. Trên thương trường anh là người khiến mọi người đều phải kiêng nể và là nhân vật không thể đắc tội. Nhưng lại là người rất nặng về tình nghĩa gia đình. Với Cảnh Mạc Vũ, cha Cảnh Thiên Hạo và em gái Cảnh An Ngôn là hai người quan trọng nhất, thương nhớ nhất trong cuộc đời anh. Nếu nói anh là người anh trai tốt thứ hai trong thiên hạ thì không có người dám nhận đứng thứ nhất. Vốn cứ tưởng rằng mối quan hệ giữa hai người mãi chỉ dừng lại ở tình cảm giữa anh trai và em gái, cho đến một ngày người em gái mà anh thương nhất lại trở thành vợ của anh. Và người đưa đẩy mối quan hệ định mệnh ấy đi xa hơn lại là “người ba tốt” mới sáng sớm đã nôn nóng đi bắt “gian tình”, là người ba yêu quý của anh và Cảnh An Ngôn. Đau lòng có, thất vọng có, ở thời điểm đó anh chỉ có thể miễn cưỡng

“Hôm nay con còn phải thương lượng một dự án quan trọng, ngày mai con sẽ đi làm thủ tục kết hôn”

Đối với Cảnh An Ngôn khi đó cô biết đây là một canh bạc không định rõ thắng thua, nhưng vẫn muốn cược một lần. Nếu thua coi như thua tình yêu và hôn nhân của cô, còn nếu thắng cô sẽ giành được hanh phúc một đời.

Trong 8 chương đầu của câu chuyện, mình nhận thấy sự ngược luyến giữa hai nhân vật đã được khơi gợi một cách chân thực. Anh – Cảnh Mạc Vũ vốn tưởng rằng mình không yêu cô, luôn mặc niệm trong đầu mối quan hệ giữa hai người chỉ đơn thuần là tình yêu của một người anh trai với một người em gái, không hơn cũng không kém. Anh chỉ có thể né tránh và nhấn mạnh với cô “Tôi không có cách nào chung chăn gối với em gái mình”. Còn cô – Cảnh An Ngôn dùng tình yêu của mình để giúp anh nhận ra không phải anh không yêu cô, mà anh cần thời gian để thích ứng với quan hệ hiện tại của hai người, bởi anh sợ, sợ chính anh sẽ cướp đi hạnh phúc của cô, người mà anh thương hơn cả sinh mệnh của mình, anh sợ tình cảm của cô đối với anh nhất thời chỉ là sự hiểu nhầm giữa tình anh em với tình yêu bởi khi đó cô mới chỉ hai mươi tuổi, và cuộc hôn nhân này đến một cách bất ngờ là anh bị hãm hại mà mất đi sự kiểm soát, chiếm đoạt cô, cuộc hôn nhân này ngay từ đầu đã không xuất phát từ tình yêu và sự tự nguyện, đó là điều thiệt thòi lớn đối với cô.

Trong mười chương tiếp theo, có lẽ độc giả sẽ được thỏa mãn bởi những phân đoạn tình cảm giữa hai nhân vật, anh dần nhận ra tình cảm anh đối với cô không chỉ đơn thuần là tình yêu của một người anh trai đối với em gái của mình, mà hình như anh đã yêu cô từ rất lâu rồi, yêu đến mức cô như là một phần là máu thịt trong anh, chỉ là anh không sớm nhận ra từ năm tám tuổi anh chỉ muốn nắm chặt tay cô, cùng cô đi hết cuộc đời, bất kể tương lai phải đối mặt với khó khăn, thử thách như thế nào, anh cũng tuyệt đối không buông tay.

“Ngôn Ngôn, so với tình cảm hai mươi năm của chúng ta, một chữ “yêu” là quá nhẹ…”

Tuy nhiên ở thời điểm hạnh phúc ấy của hai người, lại có những người không cam lòng, muốn phá tan đi hạnh phúc cả hai đang cùng nhau cố gắng xây dựng bằng cách gây ra sự hiểu nhầm giữa hai nhân vật chính. 6 chương tiếp theo, một lần nữa tôi lại thấy đau lòng bởi những phân đoạn ngược luyến giữa hai nhân vật. Vì một lời hứa trả ơn, lo cho Hứa Tiểu Nặc ở giai đoạn cuối cuộc đời, lại không muốn Cảnh An Ngôn lo lắng bởi khi mang trong mình đứa con của anh, sự lưỡng lự phân vân của Cảnh Mạc Vũ khiến Ngôn Ngôn mất dần niềm tin vào tình yêu giữa hai người. Cho dù năm lần bảy lượt khẳng định mối quan hệ giữa anh và Hứa Tiểu Nặc không phải như Cảnh Anh Ngôn vẫn nghĩ, nhưng sự khác biệt trong cách cư xử của anh càng đẩy sự hiểu lầm của hai người đi xa hơn. Thêm vào đó sự xuất hiện của Văn Triết Lỗi – người đàn ông vô sỉ dắp tâm lợi dụng và lừa dối Ngôn Ngôn thậm chí hại chết con của cô và anh, khiến hai người hiểu lầm sâu sắc đã đẩy cuộc hôn nhân của hai người đi vào bế tắc hơn, và kết cục đau lòng chính là hôn nhân đổ vỡ, hai người đã ly hôn.

Cảnh Mạc Vũ khi đó có nằm mơ cũng không hiểu tại sao thời điểm đó, cô lại tuyệt tình rời xa anh như vậy, là tình yêu của cô dành cho anh đã khô cạn? Hay vì một lý do nào đó khác, anh không biết. Tại sao cô thà ở bên Văn Triết Lỗi đã hôn mê bất tỉnh cũng không muốn quay về bên anh? Cảnh Mạc Vũ từ từ buông tay, không tiếp tục sự cứu vãn vô ích. Mặc dù trắng tay nhưng anh vẫn kiêu ngạo như thường lệ, vẫn không chịu cúi đầu, hạ giọng cầu khẩn, giọng nói trầm thấp nhưng đầy sự kiên nghị

“…Những thứ tôi đã mất, rồi cũng có ngày tôi sẽ đòi về toàn bộ”

10 chương tiếp theo cũng là thời điểm 3 năm sau, Cảnh Mạc Vũ trở về với thân phận mới, Ngô Dục – người thừa kế tập đoàn Ngô Thị. Hóa ra anh chính là người con thất lạc hai mươi tư năm của Ngô Cẩn Mẫn người đứng đầu Ngô Thị. Anh dùng mọi cách để khiến cô trở về bên anh, lợi dụng ba, lợi dụng sự suy sụp của Cảnh Thiên để một lần nữa giữ cô lại bên mình. Thì ra thứ mà anh muốn lấy lại nhất, không phải là gia tài của Cảnh Thiên mà chính là cô – Cảnh An Ngôn.

Những khúc mắc lần lượt được giải tỏa. Cuối cùng Cảnh Mạc Vũ đã hiểu tại sao khi xưa cô tuyệt tình như vậy. Cô bị bệnh tim, căn bệnh tim ám ảnh trong tâm trí  anh, căn bệnh tim đã từng cướp đi người mẹ yêu quý của hai người! Vậy mà trong khi chiến đấu với tử thần, giữa ranh giới sự sống và cái chết cô vẫn cố giữ lấy đứa con của hai người, nhất quyết giấu anh, cô nhận tất cả lỗi lầm của ba về mình, cô gạt anh trở lại với gia đình ruột thịt! Anh hận bản thân mình, hận không sớm nhận ra để thay cô gánh chịu những tổn thương suốt thời gian qua, anh chưa bao giờ muốn ôm cô như lúc biết được toàn bộ sự thật này, dùng tất cả sức lực để ôm cô để nói với cô rằng:

“Anh đã học được cách yêu một người. Anh sẽ dùng cả cuộc đời để yêu em”


Một kết thúc đầy ngọt ngào, viên mãn cho tình yêu của cả hai, anh và cô có một đứa con trai, cùng xây dựng một gia đình hạnh phúc.

Thanh xuân tuyệt vời nhất của Cảnh Mạc Vũ chính là đã tìm được Cảnh An Ngôn, duy nhất chỉ có cô mới làm anh lay động tâm trí, làm anh luôn nhung nhớ và không ngừng yêu thương. Họ sinh ra chính là để hòa hợp với nhau, cùng nhau vẽ nên bức tranh hoàn hảo trong cuộc đời của chính mình. Trong cuộc tình của cả hai, ở những phân cảnh hai nhân vật ngược nhau, trái tim tôi như bóp nghẹt theo từng lời văn của Diệp Lạc Vô Tâm. Ai đang yêu chắc chắn sẽ thấu hiểu, nhìn đối phương vì mình mà đau khổ có lẽ bản thân mình mới là người đau nhất, người ấy tổn thương tự bản thân cũng chẳng vui vẻ gì. Cảnh An Ngôn vì chờ anh nhận ra tình cảm của mình không tiếc mang hạnh phúc cả đời mình ra đánh cược. Anh Cảnh Mạc Vũ vì yêu cô dốc toàn sức lực để trở về bên cạnh cô, che chở cho cô trong thời gian sớm nhất, với anh một lần nắm tay chính là cả đời, Ngôn Ngôn chính là người phụ nữ duy nhất anh nguyện dùng chính sinh mệnh của mình để yêu thương che chở. Với bản thân tôi thấy điều đắt giá nhất ở câu chuyện này chính là một chữ “Yêu” vì cuộc tình này “Nếu không là tình yêu” thử hỏi điều gì khiến họ vượt bao sóng gió, hiểu lầm, vẫn một mực dành trọn tình nghĩa cho đối phương?

Lời kết:

Dù trong chuyện tình này, hai nhân vật chính đều bị ngược lên ngược xuống, nhưng trên hết bởi một chữ “yêu” đã đưa hai người trở về bên cạnh nhau một cách ngọt ngào, tràn đầy hạnh phúc. Truyện của Diệp Lạc Vô Tâm là những chuyện tình khiến người ta đau cùng nỗi đau của người trong cuộc nhưng cũng khiến người ta ấm lòng, mỉm cười thay niềm hạnh phúc của nhân vật chính. Khép lại trang cuối cùng của cuốn sách, nụ cười viên mãn của Cảnh An Ngôn và Cảnh Mạc Vũ như được khắc họa chân thực trước mắt tôi, đó là một bức tranh hoàn hảo mà tôi đã hằng tưởng trong tương lai về cuộc sống hôn nhân và gia đình của mình. Đó sẽ là gì nếu không là tình yêu?

Tác giả: Huê AD - Bookademy

------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn

Tham gia cộng đồng Bookademy để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị, đăng ký CTV tại link: https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3

Xem thêm

Vẫn là văn phong quen thuộc của Diệp Lạc Vô Tâm, nhẹ nhàng và bi thương. "Nếu không là tình yêu" là một cuốn sách hay với tôi, vì tôi đọc được một vài câu rất sâu sắc, rất ý nghĩa trong đó, thực sự rất tâm đắc. Nhưng đây không phải là một cuốn sách đủ. Cách khắc họa nhân vật quá quen thuộc của Diệp Lạc Vô Tâm: nữ chính là một cô gái đáng yêu nhưng đầu óc quá nhạy cảm nên tự sinh ra những bi kịch cho cuộc đời mình mà không nhận ra tình yêu vô bờ của nam chính dành tặng. Đây là cuốn sách thứ 4 hay 5 gì đó tôi đọc của tác giả này, nhưng vẫn chỉ thấy "na ná" hình tượng nhân vật ở những cuốn khác cùng tác giả.

Hơn nữa, ở tác phẩm này có vẻ Diệp Lạc Vô Tâm đã quá lạm dụng cảnh nóng, cuốn sách này nên được giới hạn về độ tuổi đọc ở bìa sách. Và vì có quá nhiều cảnh nóng mà sách trở thành một cuốn truyện nhạt nhẽo hơn nhiều cũng như làm "giảm giá trị" trong nhân cách của các nhân vật chính vốn được xây dựng hình tượng rất đẹp, rất khí thế và uy nghiêm . Nhiều lúc đọc mà nghĩ như mấy người này là mấy kẻ mắc bệnh cuồng chuyện giường chiếu.

Nếu tác giả tập trung vào miêu tả tâm lí nhân vật, chăm chút hơn vào chi tiết của truyện để mạch truyện được logic hơn thì đây sẽ là một cuốn sách đủ.

Quyển sách này có nội dung theo mình thấy là khá nhạy cảm. Tại sao lại nhạy cảm? Vì đây lại là một tình yêu xoay quanh mối quan hệ anh trai, em gái nuôi... Để không spoiler thì mình sẽ vắn tắt lại như sau: Cảnh Mạc Vũ và Cảnh An Ngôn là hai anh em nuôi, không có quan hệ huyết thống. Từ nhỏ, Mạc Vũ được gia đình của An Ngôn nhận về nuôi. Lâu dần, cô bé An Ngôn đã quen với sự ấm áp, chiều chuộng và yêu thương của anh dành cho mình. Cô chợt phát hiện ra rằng mình đã thích người anh không chung dòng máu này. Nhưng vì ở gần nhau quá lâu, Cảnh Mạc Vũ cư nhiên coi cô như em gái ruột, mặc dù tình cảm đang nảy nở trong lòng. Bố của Cảnh An Ngôn biết tình ý của con gái, liền giúp một tay, tác hợp cho hai người. Mặc dù Cảnh Mạc Vũ luôn miệng nói chỉ coi cô là em gái, nhưng mình cảm nhận được rất sâu sắc, mãnh liệt về thứ tình cảm Mạc Vũ dành cho An Ngôn, đó là tình yêu nam nữ. Sau này, hai người họ yêu nhau, nhận ra tình cảm của nhau, nhưng lại vì những hiểu lầm không đáng có xoay quanh nữ phụ Hứa Tiểu Nặc. Họ rời xa nhau, nhưng trong lòng Mạc Vũ người anh yêu nhất vẫn là cô. Sau bao năm cách trở, cuối cùng gương vỡ lại lành. Đây là một cuốn truyện khá thực tế, má Tâm xây dựng tâm lí nhân vật rất tuyệt vời. Đáng đọc lắm các bạn, ngược tâm nhưng vẫn HE nha, đừng lo. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.

Các mối quan hệ giữa các nhân vật trong truyện của Diệp Lạc Vô Tâm luôn được xây dựng theo một cách rất riêng, có thể nói là éo le, và lắm lúc làm cho người đọc hơi khó tiếp nhận. Ở tác phẩm này, cặp đôi anh nuôi – em nuôi Cảnh Mạc Vũ và Cảnh An Ngôn là một mối nghiệt duyên kỳ lạ, đầy mâu thuẫn được trần thuật dưới góc nhìn chủ quan của nữ chính. Các tình tiết không quá mới mẻ đan xen lẫn nhau theo một kết cấu quen thuộc, qua sự sắp đặt hợp lý của tác giả đã hình thành nên nhiều nút thắt giá trị. Tuyến nhân vật phụ ở tác phẩm này không được mình đánh giá cao lắm vì vai trò khá là mờ nhạt, chỉ đạt ở mức tròn vai, góp phần thêm thắt chút kịch tính cho cốt truyện. Bù lại, lối miêu tả cảnh vật có sự kết nối với diễn biến tâm lí nhân vật của tác giả khiến mình khá ấn tượng, tưởng như cảnh vật đều thấm đẫm những trải nghiệm hờn giận, vui tươi hay đau khổ một cách sinh động. Nhìn chung, đây là một quyển sách dễ đọc vì có độ dài vừa phải, dễ hiểu. Khép lại những trang sách cuối, cá nhân mình cho rằng tác phẩm không thực sự xuất sắc, những gì còn đọng lại trong đầu mình sau khi đọc duy nhất chỉ có những câu nói ngôn tình của cặp đôi nhân vật chính và những phân đoạn tả cảnh hay mà mình đã đề cập ở trên.

Vẫn là Diệp Lạc Vô Tâm với những mối tình chứa đầy nghịch lý, “Nếu không là tình yêu” có lẽ là quyển sách ngược tâm nhất trong các ngôn tình của Tâm Tâm, quyển sách đã đọc một lần hẳn phải đọc lại thêm vài lần nữa.

Hai con người, sống cùng nhau trên danh phận anh em nhưng lại không cùng huyết thống.

Hai con người, một say đắm một hữu ý nhưng lại vô tình.

Anh có thể yêu cô không?

Khi cha cô đã cướp đi thân phận của anh từ hơn hai mươi năm trước. Sau hai mươi năm lại cưỡng ép cả hạnh phúc của anh.

Anh có thể yêu cô không?

Khi ngày kết hôn, anh đứng bên người phụ nữ khác. Khi cô đang giằng co giữa sống chết, anh lại đang bên giường chăm sóc cô ta. Khi đứa con cô bất chấp tính mạng để níu giữ cũng bởi cô ta mà không bao giờ nhìn được ánh sáng. 

Anh có thể yêu cô không? 

Khi cô ép buộc anh kết hôn rồi lại quyết định ly hôn trả anh về hai bàn tay trắng. Đẩy anh đi mãi khỏi cuộc đời mình. 

Ngày ra đi anh đã nói, rồi anh sẽ lấy lại tất cả những gì thuộc về mình, kể cả cô. 

Ngày quay lại, cô lâm vào khốn nạn (khốn đốn hoạn nạn ấy).

Ngày quay lại, anh lại có được cô? 

Ngày quay lại, biết bao điều sáng tỏ. 

Liệu lúc này anh đã có thể yêu cô chưa? 

Ngày trước cô bước 99 bước để đến bên anh, ngày quay lại 99 bước anh sẽ thay cô bước lại. 

Cuộc đời bởi có sai lầm nên mới được hoàn chỉnh. Ngày trước là cô sai hay anh không đúng?

Tình cảm do đặt nhầm chỗ hay tại hai người chưa thực sự hiểu nhau?

Một câu chuyện với biết bao sự thật được che giấu, với những sai lầm tưởng chừng như không thể nào hồi vãn. Một câu chuyện dày xéo nát cả tâm hồn.