“Tất cả chúng ta đều từng đặt ra ít nhất một lần câu hỏi này: nếu như có may mắn được quay lại, chúng ta sẽ thay đổi điều gì trong cuộc đời mình?

Nếu như được làm lại, ta sẽ tìm cách sửa chữa lỗilầm nào? Sẽ lựa chọn xóa đi nỗi đau nào, sự ân hận, niềm hối tiếc nào?

Liệu ta có dám mang lại một ý nghĩa mới cho sự tồn tại của mình hay không?

Nhưng để trở thành ai?

Để đi đến đâu?

Và cùng với ai?"

Đó là câu hỏi mà chúng ta vẫn thường tự vấn bản thân mình, hàng ngày, hàng giờ. Và đó cũng chính là những lời tựa gợi biết bao băn khoăn, da diết trước khi chúng ta bước vào một thế giới kỳ bí, mộng mị nhưng đầy lãng mạn và hồi hộp đến nghẹt của Guillaume Musso với tác phẩm “Hẹn em ngày đó”.

Câu chuyện được bắt đầu vào mùa mưa tháng Chín năm 2006 tại một vùng đất Đông Nam Á xa xôi, cách xa những con mắt Phương Tây - vùng Đông Bắc Cam-pu-chia khi bác sĩ Elliott Cooper nhận được “một cái lọ nhỏ xíu bằng thủy tinh thổi, cái lọ có chứa mười viên nhộng màu vàng…” từ người trưởng làng già, thay cho lời cảm ơn về sự cống hiến của vị bác sĩ phẫu thuật cho vùng đất này. Và kể từ đây, hành trình trở về quá khứ của Elliott bắt đầu.

Cuộc đời của vị bác sĩ phẫu thuật Elliott sáu mươi tuổi, tưởng như đã hoàn mỹ khi có được những thành công và sự trọng vọng trong sự nghiệp, một tình bạn chân thành, một cô con gái nhỏ xinh đẹp, thông minh. Thế nhưng, tận cùng nỗi đau, tận cùng mất mát ẩn lấp trong Elliott có lẽ là sự ra đi của người phụ nữ mà ông đã dành hết tình yêu thời trẻ - Ilena.

Mười viên thuốc bí ẩn, thần kỳ và những cuộc “du hành” vượt thời gian và không gian đã đưa Elliott trở lại, để rồi gặp lại chính bản thân mình thuở ba mươi. Để rồi Elliott có cơ hội “quay lại và nhìn thấy tuổi trẻ của chính mình”, một bác sĩ phẫu thuật trẻ tuổi luôn cởi mở với mọi người và tình yêu của ông, Ilena - nữ bác sĩ thú ý chăm sóc những chú cá voi và hải cẩu tại Ocean World, Orlando. Một người hướng về Thái Bình Dương, một người hướng về Đại Tây Dương, tình yêu vượt khoảng cách, vượt qua sự chênh lệch về giờ giấc không “tước đi của họ những xúc cảm nồng nhiệt từ trái tim”. Mỗi lần gặp lại nhau là một lần họ mang đến cho nhau một luồng dưỡng khí mới. Thế nhưng điều duy nhất vênh lệch giữa hai người họ xuất phát từ một mong ước: Ilena luôn muốn được có một thiên thần với Elliott, còn vị bác sĩ trẻ nhận thấy tình yêu thôi chưa đủ, và anh không muốn gánh trách nhiệm sinh thành một đứa bé.

Mỗi viên thuốc được uống là một cuộc gặp “không liền mạch” giữa hiện tại và quá khứ được diễn ra, điều này làm cho Elliott tuổi sáu mươi và chàng trai thuở ba mươi không hết bàng hoàng. Những chương chuyện nối tiếp nhau đưa độc giả tìm về quá khứ đầy xáo trộn của nhân vật chính, về tình yêu, tình bạn và sự nghiệp.

Tuổi già và bệnh tật ở hiện tại cùng niềm ân hận vùi sâu bấy lâu trong quá khứ hơn bao giờ hết thôi thúc Elliott mong ước được gặp lại Ilena một lần trong đời. Sau ba mươi năm, Elliott cảm thấy như phải chịu một cú sốc khi gặp lại cô, tất cả những xúc cảm hiện lên trong ông khi đó là sự hối tiếc vì đã không yêu cô nhiều hơn, không hiểu cô hơn, không biết cách bảo vệ cô. Elliott cảm thấy hoàn toàn bất lực. Cuộc gặp gỡ ở chương thứ 11 của cuốn sách như một nhát dao cứa qua tim của chàng trai trẻ và vị bác sĩ phẫu thuật đáng kính, khi Elliott tuổi sáu mươi trước khi biến mất, qua hai hàng nước mắt, đã buông một câu nói không thể nào tin được: “Bởi vì cậu đã giết cô ấy…”

Cuộc sống luôn tồn tại những nghịch cảnh, chúng ta có thể tìm cách vượt qua, nhưng không thể thay đổi được số mệnh. Elliott cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự, ông phải đảm bảo rằng quá khứ phải được diễn ra như nó đã từng, để con gái bé bỏng của ông - Angie được ra đời. Đều khiến Elliott đau khổ nhất đó là Angie ra đời sau cái chết của Elena mười năm, tức là chuyện tồi tệ nhất vẫn sẽ xảy đến với người ông yêu thương.

Để rồi từ đó, Elliott của quá khứ và chàng trai Elliott tuổi ba mươi cùng hợp sức thay đổi những điều không tưởng: thay đổi quá khứ, thay đổi định mệnh, giành lại sự sống cho Ilena và sự ra đời của cô con gái nhỏ Angie. Elliott đã chấp nhận đánh đổi tất cả, tình bạn, tình yêu, thậm chí cả mạng sống của bản thân mình để có thể đảm bảo một điều rằng, hai thiên thần trong đời của ông, được sống và hạnh phúc.

Elliott của hiện tại, sau đó qua đời bởi căn bệnh ung thư phổi quái ác do thói quen hút thuốc lá khi còn trẻ của mình. Nhưng chính thay đổi trong quá khứ đã cho Elliott một cơ hội để làm lại và tìm lại những gì ông đã mất đi, dù muộn màng. Cuốn sổ ghi chép về cuộc gặp gỡ của ông và bản sao, những chuyến du hành vượt thời gian, sự cam kết kỳ lạ để cứu sống Ilena…đã đến tay người bạn thân già - Matt và Ilena, hóa giải bao hiểu lầm và khúc mắc và những câu hỏi vì sao trong suốt ba mươi năm.

Và thật điên rồ, với mười viên thuốc, Elliott mới chỉ thực hiện chín chuyến đi. Cuộc du hành với viên thuốc cuối cùng lại dành cho Matt, để gửi đến ông một thông điệp, để cứu sống vị bác sĩ trẻ đầy nhiệt huyết và tài năng, điếu thuốc ngày hôm nay Elliott hút, sẽ là điếu thuốc lá cuối cùng trong cuộc đời ông. Và cuộc gặp gỡ kết lại cuốn sách, không thể đẹp đẽ và ngọt ngào hơn, khi đó là cuộc gặp của tình yêu, của những xúc cảm bị dồn nén sau biết bao biến cố:

 “Ilena băng qua đương và tiến vài bước về phía bãi biển. Cây Cầu Cổng Vàng đang ở rất gần, và lần đầu tiên bà có đủ can đảm để nhìn cây cầu đáng nguyền rủa nơi từ đó bà đã gieo mình xuống ba mươi năm trước.

Nó vẫn mang trong mình ánh sáng lấp lánh mê hoặc lòng người.

Như bị thôi miên bởi ánh sáng ban ngày, Ilena bước về phía biển.

Trên bờ biển,một người đàn ông đang thả bộ dọc theo triền sóng.

Khi ông qua người lại, Ilena nhìn thấy khuôn mặt ông và trái tim bà se thắt lại.

Ông ấy đây rồi.”

“Hẹn em ngày đó” là những trang viết đan xen giữa thực và ảo, giữa tỉnh và mơ, giữa hạnh phúc và nuổi tiếc,…Cuốn sách chạm đến mọi cung bậc của cảm xúc, về tình bạn chân thành, về tình yêu cháy bỏng, tình phụ tử thiêng liêng cao cả. Không chỉ vậy, ngòi bút của Musso còn len lỏi vào từng góc khuất của tâm hồn con người, đó là nỗi ám ảnh, mặc cảm của Elliott tuổi ba mươi về việc làm cha, về nỗi ân hận và day dứt khi để vuột mất những người mình thương yêu và trân trọng, nỗi sợ hãi và cô đơn khi bệnh tật bủa vây,…

Được giới phê bình văn học Pháp cho rằng: “là sự kết hợp hoàn hảo giữa Marc Levy và Stephen King”, Guillaume Musso để lại dấu ấn trong lòng bạn đọc bởi lối viết đậm sắc liêu trai, hấp dẫn nhưng văn phong vẫn không hề mất đi sự mềm mại, lãng mạn và tha thiết. Musso luôn có một cách thức “riêng biệt” nào đó để sắp xếp các tình huống truyện thật lôi cuốn, tài tình. Yếu tố bất ngờ được nhà văn người Pháp xâu chuỗi một cách đầy logic khiến người đọc như cuốn theo dòng chảy của câu chuyện mà ông đang kể. Mỗi chương truyện là một lời đề tựa để đưa bạn đọc dễ dàng thả mình vào những điều mà Musso sắp kể tới đây.

“Hẹn em ngày đó” để lại cho người đọc dấu ấn về một cuộc đối đầu đáng kinh ngạc giữa hiện tại và quá khứ, về một tình yêu chân thành, nồng nhiệt nhưng cũng rất đỗi mong manh và ám ảnh, một diễn biến truyện hồi hộp đến nghẹt thở. Gấp lại cuốn sách, sẽ có rất nhiều câu hỏi hiện lên trong tôi và cả phần lớn độc giả, về hiện tại, về quá khứ và cả về tương lai. Những việc ngày hôm nay ta làm, liệu ta có dám đối mặt với kết quả của nó trong nay mai… Cuốn sách không chỉ kể một câu chuyện, mà còn giúp cho người đọc biết trân quý hơn thực tại, biết băn khoăn về tương lai. Hay xa hơn là gợi nhắc trong ta một câu hỏi, không ngớt: Liệu chúng ta có dám đẩy lùi cái chết bằng cách cố sống, chịu đau đớn, phạm sai làm, liều lĩnh, cho đi và mất mát như cách Elliott đã làm? Ta thực sự là ai, cuộc sống này của ta liệu sẽ đi đến đâu, và cùng với ai,…

 

Tác giả: Mai Phương - Bookademy

-------------------------------

Trở thành CTV viết reviews sách để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị cùng Bookademy, gửi CV (tiếng Anh hoặc tiếng Việt) về : [email protected]

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về các cuốn sách hay tại Link htpp://www.facebook.com/bookademy.vn 

 

Xem thêm

Chắc hẳn cái tên Guillaume Musso đã chẳng còn xa lạ gì với các độc giả mê tiểu thuyết / văn học nước ngoài rồi phải không? Tác giả người Pháp này đã làm tôi và nhiều bạn khác “chết đứ đừ” với mật ngọt, với những tình tiết của ông trong mỗi câu chuyện. Là vì đất Pháp thơ mộng nên văn chương của ông cũng bay bổng ấy à?! Dù sao thì, hôm nay tôi lên đây là để review cho các bạn về tác phẩm đầu tiên mà tôi đọc của ông ấy (và sau đó thì lọt hố luôn): Tác phẩm “Hẹn em ngày đó”. Đây là một câu chuyện giả tưởng, với các hiện tượng “du hành vượt thời gian”, “đi qua lỗ đen không gian” hay đại loại vậy. Trong một dịp tình cờ, trưởng khoa Cooper Elliott sáu mươi tuổi đã được một cụ già người Campuchia tặng một lọ thuốc vàng gồm mười viên nhỏ, và được kể nghe về tác dụng của lọ thuốc. Ông đã chẳng tin, nhưng cứ thử uống một viên và chìm vào giấc ngủ xem thế nào. Và thật là kỳ lạ, trong giấc mơ, ông đã gặp lại bản sao ba mươi tuổi của mình ở sân bay. Và tác dụng của viên thuốc chỉ có trong vòng hai mươi phút, nên hai mươi phút sau, ông đã bị chảy máu cam và tỉnh dậy ở thế giới hiện tại của mình. Ông đã không tin điều đó, nhưng tờ giấy để thấm máu mà ông đã lấy ở sân bay vẫn nằm nguyên trong túi áo pijama của ông. Và ông đã tin đó là sự thật! Và ông đã dùng chính những viên thuốc đó để thoả mãn mong ước của mình; đó là được gặp lại người phụ nữ ông yêu da diết bốn mươi năm. Bà ấy là Ilena, và bà ấy đã mất cách đây ba mươi năm, tức là khi bà ấy mới chỉ hai mươi chín tuổi và ông Elliott khi đó còn là một bác sĩ trẻ ba mươi tuổi. Nhưng bà vẫn để lại trong trái tim ông những lỗ thủng lớn mà chẳng người phụ nữ nào có thể lấp đầy. Ông vẫn cứ sống như thế, cùng với cô con gái Angie cho đến khi ông trút hơi thở cuối cùng. Những lần vượt thời gian, quay về quá khứ cách đây ba mươi năm; những cuộc chạm trán giữa hai cá thể của cùng một người; những cuộc chạy đua với số phận để cứu Ilena làm tôi muốn vỡ oà. Với tôi, tác phẩm này sẽ là một tác phẩm thật tuyệt vời nếu như tôi cảm nhận được sâu sắc hơn về tình yêu của Ilena dành cho Elliott. Nhưng tôi chẳng cảm nhận được gì về tình cảm của cô ta, tôi chỉ thấy trong thứ gọi là tình yêu của cô ta chỉ có sự ích kỷ và ràng buộc – Một điểm trừ! Và Elliott đã thật là hạnh phúc khi có một người bạn thân như Matt – ông ấy là một người bạn vô cùng tuyệt vời. Giữa họ có một tình bạn mà tôi từng ao ước, một tình bạn chẳng có tính toán chi li và tin tưởng nhau hết mực! Bạn hãy đọc và cảm nhận “Hẹn em ngày đó” nhé!

Được ví như sự kết hợp hoàn hảo giữa Marc Levy và Stephen King, các tiểu thuyết của Guillaume Musso luôn mang đậm màu sắc liêu trai, cốt truyện hấp dẫn, kết thúc đầy bất ngờ song cũng không kém phần lãng mạn. “Hẹn em ngày đó” cũng là một câu chuyện lãng mạn như vậy của nhà văn Pháp hiện được rất nhiều bạn trẻ yêu thích. Nếu bạn hỏi vì sao giữa muôn trùng các tác giả, tác phẩm về tình yêu, tôi lại lựa chọn Guillaume Musso? Và vì sao giữa muôn trùng các câu chuyện tình yêu đẹp đẽ khác của vị tác gia này như: Trở lại tìm nhau, Nếu đời anh vắng em, Cô gái trong trang sách, Bởi vì yêu, Rồi sau đó…, tôi lại chọn “Hẹn em ngày đó”? Biết sao được. Tôi chỉ là tìm thấy mình trong ngần ấy trang sách ngắn ngủi, tôi cũng có ước ao tột bậc được một lần trở lại quá khứ, để đổi thay và để yêu thương nhiều hơn… Qủa thực, khả năng xây dựng cốt truyện ly kỳ, hấp dẫn, khơi dậy cảm giác hồi hộp đến tột độ là đặc điểm nổi bật, riêng có ở Guillaume Musso và người đọc rất dễ dàng nhận thấy ở “Hẹn em ngày đó” – một câu chuyện khai thác đề tài tình bạn, tình yêu không theo lối mòn và vẫn tràn đầy lãng mạn, xúc động, đầy những bất ngờ và mang đậm màu sắc kỳ ảo giữa ba nhân vật Elliott, Ilena và Matt. Bối cảnh đầu của câu chuyện là rừng già Đông – Bắc Campuchia một ngày mưa bão mịt mùng. Chiếc máy bay của Hội Chữ thập đỏ ngập ngừng liệng vòng cuối trước khi cất cánh mà không có vị bác sĩ phẫu thuật tài năng Elliott khi ông quyết định nán lại để vì một bệnh nhi tật nguyền. Và trong đêm mưa gió định mệnh ấy, một nghĩa cử cao đẹp, một lời thổ lộ, một món quà kỳ lạ từ ông già bản xứ, tất cả đã làm thay đổi cuộc đời Elliott 60 tuổi, đang cận kề cái chết và luôn day dứt về vụ tai nạn đã cướp đi người yêu Ilena ba mươi năm trước. Nhờ món quà bí ẩn là những viên thuốc bí ẩn, Elliott đã đi ngược thời gian, trở lại quá khứ, gặp gỡ với bản sao của chính mình, bản sao trẻ hơn ông ba mươi tuổi. Và câu chuyện thực sự được mở ra. Sau những cuộc gặp gỡ kỳ lạ, những bỡ ngỡ, nghi ngờ, thậm chí hoảng loạn rồi tin tưởng, Elliott đến từ 2006 và chàng Elliott thuở ba mươi cùng nhau thực hiện những điều không tưởng: thay đổi định mệnh, giành lại cuộc sống cho người phụ nữ họ yêu và gìn giữ quyền được sinh ra của cô con gái nhỏ Angie. Thế nhưng, để đi ngược lại những điều đã được định đoạt ấy, Elliott phải đánh đổi tất cả: hạnh phúc, tình bạn, thậm chí cả mạng sống của chính mình. Và khi ông trút hơi thở cuối cùng, đó cũng là lúc bắt đầu một cuộc du hành ngược thời gian mới, cuộc du hành của những người thân yêu để cứu lấy người tình, người bạn tuyệt vời Elliott… Khó mà nói hết vì sao “Hẹn em ngày đó” để lại ấn tượng cho tôi nhiều như vậy. Tình bạn, tình yêu và cả cách sống, cách vượt qua những nỗi đau và ám ảnh để hướng đến một cuộc sống ý nghĩa hơn đều được gửi gắm trọn vẹn và thấm đẫm xúc cảm trong tập sách này. Hình ảnh một bản sao già cả, bệnh tật và rầu rĩ, bên một Elliottt tràn trề sinh lực của tuổi 30 gieo vào tôi những nỗi niềm day dứt khôn nguôi, đến mức đã có lúc tôi tự giày vò chính mình, vì gì ư? Chắc là vì những lồi lẫm… Sống vốn đã chẳng dễ dàng nhưng để quay lại, đối diện với lỗi lầm còn nặng nề gấp bội. Hai con người ấy – Elliottt 60 tuổi và Elliottt 30 tuổi – đã hợp sức cùng nhau để thay đổi quá khứ, bằng chính thôi thúc khó lý giải của con tim. Một người đánh đổi bằng tất cả sức lực yếu ớt còn lại. Một người đánh đổi bằng điều quý giá nhất trong cuộc đời mình. Tưởng mạnh mẽ nhưng mà chông chênh, tưởng như với tới niềm vui song hóa ra lại đón nhận kết cục chua chát. Nhưng không một ai muốn dừng lại, vì tình yêu, vì Ilena. Câu chuyện tình yêu ấy đan xen giữa thực và ảo mộng. Điều này cứ chòng chành lặp đi lặp lại trong suốt hơn 300 trang sách, vừa tạo nên sắc màu lãng mạn, vừa như chạm tới tầng sâu kín nhất trong tâm hồn. Guillaume Musso có thể gợi cho bạn nhớ đến những giấc mơ của Marc Levy (Nếu em không phải một giấc mơ, Gặp lại, Kiếp sau, Bảy ngày cho mãi mãi), nhưng anh không bị trộn lẫn trong đó. Dường như chất liệu thực tế được anh ghìm chặt hơn, bằng cách ghi chú cẩn thận trong mỗi chương sách: Ngày tháng năm, tuổi của nhân vật, mỗi lần gặp lại quá khứ. Không bắt buộc tất cả nhân vật cùng trở lại giấc mơ với Musso, đó thực sự là nơi chỉ dành cho những ai thực sự cô đơn, thực lòng khao khát được quay về. Tác giả không tô hồng sức mạnh của những giấc mơ, song lại không cưỡng lại khát vọng nhìn thấy thành quả của mình, rằng rốt cuộc con người ta phải đạt được điều gì đó mà họ đã trót để vuột mất, như hình ảnh Elliottt và Ilena gặp nhau khi cả hai đều đã già bên chiếc cầu Cổng Vàng… Những chương sách dạt dào xúc cảm được thể hiện cô đọng, như những giấc mơ ngắn ngủi của nhân vật chính Elliottt, nhưng diễn biến thời gian được tác giả cố ý duy trì liền mạch. Có đủ cả 10 lần trở về của 10 viên thuốc. Có đủ hết những năm Elliottt lâm cảnh gà trống nuôi con, được đánh số lần lượt từ 1986 đến 2007… Có thể nói, Guillaume Musso như không muốn hướng độc giả dành quá nhiều sự quan tâm trong hành trình “hẹn lại” của mình. Để tránh ấn tượng về cảm xúc viễn vông, anh sắp xếp những cuộc hẹn đó lọt thỏm như chỉ là một góc nhỏ, của riêng một cá nhân, giữa một xã hội ăm ắp sự kiện: nào là tin trên CNN một học sinh vừa nã súng vào 12 bạn học khác trước khi nã súng vào mình ở trường trung học Columbine ở Litttletown, John Lennon bị ám sát ở New York bởi gã tâm thần Mark Chapman, sự kiện 11/9/2001 tại World Trade Center… Tất cả tạo nên sự dồn nén, tạo nên sự hấp dẫn lôi cuốn, độc giả và bản thân tôi, khi đã đọc đi đọc lại cuốn “Hẹn em ngày đó” lần thứ ba vẫn thấy vẹn nguyên trong mình những trăn trở và khao khát không gì có thể che lấp nổi… Dẫu biết là hoang đường, dẫu biết là không thực tế nhưng tôi vẫn muốn tin: thế giới này còn đủ tươi đẹp để bản thân tôi thấy mình vẫn còn có ích, còn đáng sống, để ngày ngày không phải tự giày vò bản thân bằng những lời nói “Giá như…”, “Ước gì…” Đến đây, tôi bỗng nhớ biết bao câu nói: “Khi có nhiều con đường cùng mở ra trước mắt và bạn không biết nên chọn con đường nào, chớ nên lựa chọn ngẫu nhiên mà hãy ngồi xuống và chờ đợi. Cứ chờ và chờ nữa. Đừng cử động, hãy nín lặng và lắng nghe trái tim. Rồi khi nó cất tiếng, hãy đứng lên và đi theo hướng mà nó chỉ cho bạn.” (Susana Tamoro)… Bạn hãy cũng như vậy nhé! Hãy luôn mỉm cười, hãy là chính mình và luôn quý trọng những gì đang có!

“Nếu thời gian có quay trở lại…. tôi sẽ….” Bạn của tôi ơi… Có lẽ đã không ít lần chúng ta từng khao khát mình có thể được trở về quá khứ. Để sửa chữa những lỗi lầm. Để lần nữa được đắm chìm trong những khoảnh khắc hạnh phúc. Hay chỉ đơn giản là để được gặp lại người mình yêu. Đó là những ước muốn, khao khát thầm kín của con người dẫu trong sâu thẳm chúng ta đều biết rằng điều đó không thể nào xảy ra. Nhưng Guillaume Musso với tác phẩm Hẹn em ngày đó đã vẽ nên một câu chuyện đậm chất liêu trai về một người đàn ông có thể quay trở về quá khứ. Với ngòi bút ma mị, giọng văn nhẹ nhàng, cốt truyện thú vị, tác phẩm lôi cuốn người đọc dõi theo chuyến hành trình trở về quá khứ của ông để tìm lại tình yêu của đời mình. Hẹn em ngày đó bắt đầu khi Elliott Cooper – một bác sĩ ngoại khoa , sau khi chăm sóc và chữa trị cho một cậu bé ở vùng Đông Bắc Campuchia, đã khiến vị già làng cảm mến tấm lòng của ông. Vị già làng quyết định tặng cho Elliott “một cái lọ nhỏ xíu bằng thủy tinh thổi, cái lọ có chứa mười viên nhộng màu vàng…”. Trong đó, mỗi viên thuốc có thể đưa Elliot trở về quá khứ 30 năm trước, trong 20 phút. Elliott quyết định sử dụng những viên thuốc này quay về quá khứ để gặp lại Ilena- tình yêu của đời ông, đã ra đi khi còn rất trẻ. Mười viên thuốc thần kỳ mở ra một chuyến hành trình đầy thú vị, nơi Elliot có thể gặp lại chính mình thời trai trẻ, và nơi đó cũng có Ilena người ông yêu nhất. Elliot luôn luôn dằn vặt và hối hận suốt một quãng thời gian rất dài, vì ông cho rằng chính mình là nguyên nhân khiến Ilena phải chết. Và vì thế, ông quyết định sẽ dùng những viên thuốc này để thay đổi quá khứ, để cứu Ilena. Hẹn em ngày đó Mình cũng từng ao ước có phép màu tương tự như những viên thuốc của Elliot. Có những điều mình hối tiếc ở quá khứ. Và mình khao khát được quay lại để thay đổi nó, để khiến nó tốt hơn theo ý muốn của mình. Đôi khi mình cứ tự hỏi, tại sao mày lại làm như thế? Dở hơi quá, lẽ ra mày không nên nói vậy? Đãng ra mày phải quyết định khác, chọn phương án B chứ không phải A… Nhiều chuyện xảy ra rồi mà khiến mình lăn tăn tự hỏi bản thân mất mấy ngày. Rồi nó cũng thành quá khứ, và mình phải đối diện với hiện thực phát sinh cho nó mang đến. Thế nên nếu có thể quay lại để sửa chữa thì chẳng phải quá tốt sao? Nhưng rồi… mình nhận ra… phải chăng mọi thứ đã trôi qua thì dù có quay lại nó cũng không còn ý nghĩa? Nếu chúng ta cứ sống mãi trong quá khứ với nỗi dằn vặt, day dứt thì có thay đổi được mọi chuyện không? Và thật sự nếu được quay lại lần nữa, mình có muốn làm khác đi hay không? Đọc xong Hẹn em ngày đó thấy lòng bâng khuâng. Có buồn, có tiếc nuối. Nhưng nhờ đó lại thêm hiểu và trân trọng hiện tại hơn. Chuyện đã qua, nên để nó qua đi… Mình phải học cách chấp nhận, yêu thương bản thân, yêu thương những con người ở cuộc sống hiện tại. Cốt truyện nhẹ nhàng, lời văn miêu tả chi tiết khắc họa rõ nét khung cảnh trong mỗi lần Elliot quay trở về quá khứ, Guillaume Musso đã tạo nên một tác phẩm không thể tuyệt vời hơn về tình yêu cao thượng, tình bạn chân thành và cả tình phụ tử thiêng liêng.

Sau mỗi quyển sách của Musso, mình lại không ngừng suy nghĩ là sẽ phải viết một chút, nghĩ một chút và nói to cho cả thế giới biết đến câu chuyện mà Musso đã viết, và vì sau mỗi quyển sách, mình có cảm xúc quá nhiều nên mình sẽ thường ngưng đọc tiếp một thời gian để được chìm vào trong quyển sách ấy. ‘Hẹn em ngày đó’ có một trang bìa thực sự không cuốn hút, nếu như không phải mình là fan của Musso từ trước thì có lẽ trang bìa này không thật sự thuyết phục mình phải mua nó. Nhưng nếu mọi người tò mò và muốn thưởng thức một cuốn tiểu thuyết lãng mạn thật sự chứ không phải thể loại ngôn tình rẻ tiền hay vài cuốn sách dạy đời nhàm chán thì hãy nhớ đến Guillaume Musso. Ở bài này, mình không muốn đánh giá một cách rập khuôn vào câu chuyện quá nhiều vì câu chuyện đã đủ lôi cuốn với mình rồi, mình sẽ nói về cảm xúc mà câu chuyện đã tạo nên trong mình. ‘Hẹn em ngày đó’ là quyển sách thứ 2 của Musso mà mình cảm nhận được gần như tuyệt đối, hòa quyện cùng nhân vật sau cuốn ‘Bởi vì yêu’ – quyển sách đã đưa mình đi qua quá nhiều cung bậc và suy nghĩ về cuộc đời, về tình cảm và mối quan hệ người với người. ‘Hẹn em ngày đó’ nói về Elliot, một bác sĩ tại San Francisco đầy tâm huyết và trong một hoàn cảnh đặc biệt, ông được ban cho cơ hội thực hiện điều ước gặp lại người phụ nữ ông yêu, Ilena – người đã mất đi 30 năm trước bằng cách uống những viên thuốc kỳ bí, trở về quá khứ và gặp lại bản sao của chính mình. Ông đã có mặt vào đúng thời điểm quyết định, khi mà chỉ một hành động từ phía ông thôi cũng đủ để cứu mạng Ilena. Elliot tự hỏi bản thân liệu có đúng khi can thiệp vào quá khứ, vào số mệnh khi mà phải níu kéo giữa 2 mạng sống, rằng nếu cứu sống Ilena, cũng đồng nghĩa với việc con gái yêu quý hiện tại của ông sẽ vĩnh viễn không tồn tại? Xuyên suốt câu chuyện là hành trình của Elliot đấu tranh với bản thân, với số phận khi mà định mệnh dường như đã vĩnh viễn định đoạt số phận con người? “Chúng ta sống trong hiện tại với đôi mắt bị bịt kín. Chỉ mãi sau này, khi tháo khăn bịt mắt ra và nhìn lại quá khứ, chúng ta mới thấy được những gì đã sống và hiểu được ý nghĩa của chúng” – Guillaume Musso Musso luôn thành công trong việc tạo ra những bất ngờ trong từng tình tiết truyện, liệu có đúng không khi Elliot quyết định thay đổi định mệnh? Phân cảnh mình thích nhất có lẽ là phần Elliot thời trẻ – đã chọn lên toa tàu số 2 thay vì số 3 để gặp được Ilena năm 19 tuổi, bị kéo vào vụ nổ và cứu được chàng thanh niên Matt – người mà sau đó đã trở thành người bạn thân nhất của ông. Một buổi sáng, Elliot đã chọn đi lên một toa tàu thay vì toa tàu còn lại, sự lựa chọn đó đã cho ông tìm thấy được những thứ quý giá nhất của cuộc đời, một tình yêu… một tình bạn… và một định hướng nghề nghiệp. Liệu đó phải chăng chỉ đơn thuần là một sự lựa chọn hay đó chính là định mệnh? Xuyên suốt câu chuyện là cuộc du hành về thời gian với 9 viên thuốc kì lạ, và bất ngờ làm sao, khi mà viên thuốc cuối cùng – viên thứ 10, là dành cho Matt, luôn là người dẫn đường cho Elliot… luôn là người bạn tốt nhất… Mỗi bước đi của quá khứ đều dẫn đến kết quả của hiện tại, có lẽ thực sự có một sự sắp xếp cho số phận mà chúng ta đang từng ngày trải qua. Một câu chuyện về vòng xoáy số phận, định mệnh và những con người cố gắng xoay chiều chúng. Một câu chuyện thực sự đánh sâu vào tình bạn và tình yêu như tất cả những câu chuyện của ông mà mình đã từng đọc, luôn hiện hữu trong đấy một tình bạn vượt lên trên tất cả, có lẽ để nói câu chuyện này có nội dung và nhân vật hay thôi là chưa đủ. Musso luôn hướng câu chuyện đến ý nghĩa cuộc sống và nhân đạo, về số phận còn nhiều hơn mạch truyện chính, biết trước cái kết chính là một tội lỗi khi đọc những câu chuyện của Musso. ‘Hẹn em ngày đó’ đã để lại một cảm xúc rất mạnh về số phận đối với mình qua những lần đối đầu của Elliot giữa hiện tại và quá khứ, Musso nhẹ nhàng đi sâu vào trái tim người đọc, thắt chặt nó bằng nỗi ám ảnh của Elliot, tình yêu sâu đậm mà mong manh giữa ông và Ilena, sự trân trọng cuộc sống khi bị bệnh tật bủa vây. Có lẽ chúng ta chỉ có thể vượt lên nghịch cảnh của cuộc sống mà lại không thể thay đổi được số mệnh… ‘Hẹn em ngày đó’ đã được chuyển thể thành phim – cũng như ‘Bởi vì yêu’, và mình cũng đều chưa dám xem 2 bộ phim này vì cảm xúc quá lớn trong từng câu chữ mà Musso đã thể hiện và mình không tin rằng một bộ phim có thể truyền tải được hết những cảm xúc đặc biệt trong từng nhân vật của ông.

“Tất cả chúng ta đều từng đặt ra ít nhất một lần câu hỏi này: nếu như có may mắn được quay lại, chúng ta sẽ thay đổi điều gì trong cuộc đời mình? Nếu như được làm lại, ta sẽ tìm cách sửa chữa lỗi lầm nào? Sẽ lựa chọn xóa đi nỗi đau nào, sự ân hận, niềm hối tiếc nào? Liệu ta có dám mang lại một ý nghĩa mới cho sự tồn tại của mình hay không? Nhưng để trở thành ai? Để đi đến đâu? Và cùng với ai?” Hẹn em ngày đó Tất cả những câu hỏi này có lẽ bạn sẽ tìm thấy câu trả lời trong cuốn sách đặc biệt của Guillaume Musso. “Hẹn em ngày đó” chừng như vẽ nên một chuyện tình đẹp nhưng thắm đượm nỗi buồn với một motip vừa quen thuộc vừa mới lạ: có những hối tiếc ở hiện tại và khát khao quay về quá khứ để thay đổi những hối tiếc đó. Và chừng như, cuốn sách làm khắc khoải hơn nữa cái nỗi đau mà người đàn ông Elliott đã giữ chặt trong lòng mình. Dưới ngòi bút tinh tế của Musso, những khắc khoải ấy, những đớn đau ấy, hiện về trong mỗi giấc mơ và trở thành thứ ám ảnh. Cũng chính vì vậy mà khát khao trở về “ngày đó” trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Phải chăng, Musso nói hộ chúng ta về mong mỏi ấy: mong mỏi được làm lại, mong mỏi sống tốt hơn cách mình đã từng sống ngày hôm qua, và mong mỏi quá khứ không để lại nhiều hối tiếc cho hiện tại đến như thế? Cuộc hội ngộ của Elliott 30 tuổi và Elliott 60 tuổi là cuộc hội ngộ mang tính bước ngoặt thay đổi mọi thứ – thay đổi những điều làm Elliott 30 tuổi đau đớn và thay đổi những điều làm Elliott 60 tuổi mãi chẳng thể nguôi ngoai. Khoảng cách thế hệ không làm họ xa cách, hay nói khác hơn, ở họ có một sợi dây liên kết buộc chặt không thể phủ nhận nhau: rằng họ là nhau của 30 năm trước – 30 năm sau. Và trên hết, dù là Elliott 30 tuổi hay là Elliott 60 tuổi thì ở họ vẫn mãi mãi một tình yêu sâu đậm, bất diệt với cô gái Ilena. Họ trở về để đối mặt với sự thật khủng khiếp, với sự mất mát chẳng thể nào bù đắp hay trở về với chính lòng mình, và tự hỏi, họ có thật sự muốn thay đổi những điều đã xảy đến “ngày hôm qua” hay không? Những phát hiện đầy mới mẻ, những phút giây căng thẳng đến nghẹt thở cùng những quyết định không dễ dàng, khiến cho câu chuyện mang một hơi thở rất Musso – rất kỳ diệu, rất cuốn hút. Tôi vốn nghĩ, cuộc đời sẽ đẹp biết mấy nếu ta được trao cho những cơ hội ấy – cơ hội được làm lại. Nhưng thật sự, có những điều mà chúng ta, dù có cố gắng, dù có khát khao đến như thế nào cũng chẳng thể làm khác đi được. Phải chăng đó gọi là số mệnh? Không, Musso không cố nói cho chúng ta những điều ấy. Với tôi, “Hẹn em ngày đó” như một lời răn nhủ: Nếu thật sự muốn thay đổi, và nếu thật sự có một cơ may như Elliott, chúng ta có thể phần nào đó thay đổi. Nhưng mọi thứ sẽ không thể nào trọn vẹn như lúc nó chưa bắt đầu. Nếu đã là như thế, vì sao chúng ta không sống thật hết mình, thật trọn vẹn để bản thân mình hôm nay không để lại tiếc nuối cho ngày sau nhiều như vậy, như Elliott của những năm 30 tuổi đã từng? Khép lại những trang văn Musso, bao giờ cũng là cái dư vị khó quên lẩn khuất trong từng ý nghĩ. Ấy là một giọng văn đầy sáng tạo nhưng cũng đầy triết lý, để khi bắt đầu những trang sách ấy, bạn khó lòng dứt ra khỏi được.

Trước tất cả, tôi phải lần nữa cảm ơn Jung Jaehyun, cậu nghệ sĩ nhỏ người Hàn, nhờ có cậu tôi mới biết đến cuốn sách này, tìm thấy một mảnh hồn đẹp đẽ giữa những vòng xoay của thời gian bất tận và bất tử. “Nếu Marc Levy là nhà văn đã đánh thức ham muốn đọc của những độc giả ít đọc thì Guillaume Musso là người viết khiến ngay cả những độc giả đã ngừng đọc phải say mê.” Tìm mãi trong trăm ngàn đánh giá về “Hẹn em ngày đó” mới được một câu nói hợp ý. Tôi có một giá sách không lớn, từng là người có thể say sưa đọc bất cứ thứ gì người ta đưa cho tôi, từ cuốn truyện Dế mèn phiêu lưu kí in từ những năm 80 đến Nghìn lẻ một đêm bản bìa cứng. Thế nhưng bước vào tuổi 20, với cái cớ bất kì ai cũng có – bận rộn – đã từ rất lâu rồi tôi không thể đọc trọn vẹn một cuốn sách nào cả. Và quả thực, như lời đánh giá kia, kẻ đã ngừng đọc như tôi, lại dùng hai ngày say mê từng con chữ của Hẹn em ngày đó, đọc trọn vẹn cho đến dấu chấm cuối cùng mà không hề hối tiếc thời gian. Ấn tượng về “Hẹn em ngày đó” có lẽ là “đẹp”. Guillaume Musso với ngòi bút đầy tinh tế của mình đã trở thành nhiếp ảnh gia của thời gian khi ghi lại được những khoảnh khắc đẹp nhất của San Fransico. Mỗi một tình huống truyện đều có một nơi diễn ra rõ ràng như tin thời sự. Thế nhưng bối cảnh lại được miêu tả lãng mạn hơn bất cứ cuốn sách du lịch nào. Đọc từng trang của Hẹn em ngày đó giống như ta đang xem từng thước phim của một bộ phim điện ảnh nghệ thuật. Tôi có thể tưởng tượng ra con đường ngoằn nghèo đầy hoa đỗ quyên được mệnh danh là cung đường lắt léo nhất thế giới, có thể nhìn thấy trước mắt căn nhà của Matt – bạn thân của nhân vật chính Elliott – trên đỉnh đồi Telegraph với thảm thực vật phong phú và xa xa là tháp Coit tỏa ánh sáng trắng lung linh. Thế nhưng, nếu chỉ vậy, những bức ảnh mãi sẽ chỉ là nhưng mảnh kí ức nằm yên. Một tâm hồn Pháp tinh tế điển hình hẳn nhiên sẽ chẳng chịu vậy, cho nên, cuộc sống là không thể thiếu âm nhac, hành trình của Hẹn em ngày đó cũng chưa bao giờ thôi tiếng nhạc. Tân Thế giới những năm 70 nhắc cho bạn nhớ gì, những Let It Be của The Beatles, Hotel California của Eagles, âm nhạc của Marvin Gaye. Hơi thở mạnh bạo say mê đẹp đẽ của tuổi trẻ điên cuồng vì tình yêu và tự do. Sự kiện Summer of love 1976 và những cái tên của thời đại nhắc nhở cho tất cả về một thế kỉ 20 ghi vào lịch sử thế giới số sự kiện nhiều hơn tất cả những thế kỉ khác. Trong chiều không gian, Guillaume Musso đã thành công đến vậy, còn chiều thời gian, lại là một món quà khác của Guillaume Musso dành cho văn chương nhân loại. Cuộc gặp gỡ của một người với chính mình sau khoảng cách ba mươi năm. Du hành thời gian luôn là chủ đề đầy hấp dẫn của văn học bởi cho đến nay dù khoa học công nghệ và trí tuệ loài người có phát triển đến đâu vẫn không thể quay ngược dòng thời gian bất tận. Bằng trí tưởng tượng phong phú tinh tế cùng với trí tuệ của mình, Guillaume Musso đã sử dụng câu chuyện của Elliott Cooper để viết lại một lịch sử 30 năm từ 1976 đến 2006 của San Fransico hoa lệ. Những biến đổi của thành phố, những nhịp thay đổi của thời đại, từ thành phố của dân hippi đến thành phố chào đón những người đồng tính, những góc tối về đêm của Thành phố không ngủ. Một câu chuyện ngắn ngủi, đọc xong lại dường như hiểu được cả San Fransico để mà yêu thương cả một thành phố. Một điều nữa, là câu chuyện của Hẹn em ngày đó không chỉ có một trục thời gian. Trước mỗi chương truyện, thời gian nơi chốn sẽ được ghi chú rõ ràng. Trục thời gian của Hẹn em ngày đó chia ra thành những câu chuyện diễn tiến song song vừa cùng chiều vừa ngược chiều: Câu chuyện của Elliott 30 tuổi, câu chuyện của Elliott 60 tuổi, và có những khi là câu chuyện của Elliott 19 tuổi, 12 tuổi. Khi nào là quá khứ, lúc nào là hiện tại, chuyện gì diễn ra trước và nguyên nhân của nó nơi đâu – bạn phải thật tập trung mới có thể nắm bắt được, nếu không, mấu chốt vấn đề có thể chạy trốn ngay trước mắt bạn chỉ bằng vài dòng chữ. Nhưng tiểu thuyết vẫn là tiểu thuyết, và chất lãng mạn là điều cốt yếu chưa đựng linh hồn của cả cuốn tiểu thuyết. Đọc Hẹn em ngày đó, tôi nhớ lại rất nhiều những cuốn sách mình đã từng đọc, chất văn chương Pháp lãng mạn đậm tính nhân văn của Không gia đình, dòng thời gian kì ảo lay động vì tình yêu của Em sẽ đến cùng cơn mưa, chút hoang mang với xã hội và ý nghĩa tồn tại của con người trong Rừng Na Uy. Tất cả những điều ấy được hòa trộn và có chút gì còn hơn thế nữa. Ý nghĩa của tình bạn và tình yêu tồn tại trong cuộc đời của một con người là như thế nào? Tình yêu của Elliott và Ilena, tình bạn giữa anh và Matt, mối quan hệ cảm thông của anh với ông cảnh sát già Malden, sợi dây tình cảm liên kết tâm hồn những con người một cách đầy kì diệu, khiến cho thế giới tràn ngập yêu thương. Về hình dung nhân vật, có thể nói Elliott Cooper đã trở thành một trong những nhân vật tiểu thuyết mà tôi yêu thích nhất. Xuất hiện ở độ tuổi 30, ở Elliott có cái sự trưởng thành chín chắn và nghiêm cẩn của một người đàn ông thành thục, còn cả sự quyến rũ nồng đậm của chàng trai chung thủy và chân tình, chàng thanh niên cuồng nhiệt với cô người yêu xinh đẹp và cùng chẳng ngán màn ẩu đả nào. Và còn cả nét quyến rũ xinh đẹp của cô gái Braxin Ilena, người khởi nguồn cho tất cả mọi chuyện của chuyến phiêu lưu vượt thời gian. Matt – cậu chàng người Pháp hóm hỉnh và nhiệt tình cũng là một nhân vật đặc sắc. Ở Matt là chút gì đó vừa tươi sáng lại đượm chút buồn không tên. Chàng trai người Pháp lãng mạn với mọi cô nàng nhưng lại dành cả một đời để báo ân người đã cứu mạng mình mà chẳng hề suy nghĩ cho bản thân. Chuyến hành trình vượt thời gian của Elliott, không chỉ thay đổi số phận của anh, mà còn mang lại những ngã rẽ khác, cho những con người xứng đáng. Và cũng bởi toàn vẹn đến thế, nên có những khi sẽ cảm thấy, kết cục của câu chuyện có phần quá đẹp, đẹp đến không thực, tựa như một câu chuyện cổ tích.

Hẹn em ngày đó ? Câu chuỵên bắt đầu với Elliott, một bác sĩ 60 tuổi đầy thành công và tâm huyết cùng căn bệnh ung thư phổi giai đoạn cuối và đứa con gái yêu thương. Ba mươi năm nay chưa lúc nào ông nguôi ngoai nỗi ân hận kể từ cái chết của Ilena - người phụ nữ ông chưa bao giờ ngừng yêu. Một ngày nọ, trong hoàn cảnh đặc biệt, hoặc đơn giản chỉ là một biến tấu nhỏ thường có trong các câu chuyện của Guillaume Musso, bác sĩ Elliott có 10 viên thuốc để trở về quá khứ và gặp lại bản sao của chính mình. Với 10 viên thuốc, hết 9 lần dành cho người mình yêu thương thì lần cuối cùng lại đến từ người thương yêu dành cho mình. Mình chỉ rơi nước mắt khi đọc đến đoạn ông mất, gửi thư lại cho Matt. Đọc xong vẫn chưa chịu chấp nhận cái kết. Dù đó là cái kết thúc hợp lý. Khó mà nói hết vì sao câu chuyện để lại ấn tượng cho bạn đọc nhiều thế nếu bạn không tự tay mở từng trang và khám phá. Tình bạn, tình yêu và cả cách sống, cách vượt qua những nỗi đau và ám ảnh để hướng đến một cuộc sống ý nghĩa hơn đều được gửi gắm trong Hẹn em ngày đó. Yêu thương trọn vẹn trước khi quá muộn. Có thể bạn chọn lấy cách bình yên để tránh né những nỗi sợ hãi của mình và mãi mãi trốn trong vỏ bọc tưởng chừng như yên ổn đó, hay bạn chọn đối đầu với sợ hãi để được yêu thương hết mình và giành lấy hạnh phúc thật sự. Tất cả chỉ là do bạn chọn lựa. Guillaume Musso không khuyên bạn nên làm thế này hay thế khác mà câu truyện của ông chỉ đơn giản đưa đến một thông điệp: "Hãy trân trọng từng giây phút hạnh phúc bên nhau khi còn có thể". Tuy nhiên lời văn hơi dài dòng và có phần sến sẩm.Đó là điều mình không thích ở cuốn sách này.Và nếu bạn nào có ý định muốn đọc một cuốn sách cuốn hút ngay từ đầu thì đây không phải lựa chọn phù hợp vì phải theo đến giữa cuốn sách mình mới hòa được vào nhịp điệu của nó.

Mình đến với Guillaume Musso và thành fan của ông cũng nhờ " Hẹn em ngày đó ". Cuốn sách đến với mình một cách tình cờ, mình đọc nó vào một buổi chiều tình cờ và rồi cũng tình cờ yêu. Người xung quanh mình vẫn bảo rằng họ giật thót tim mỗi lần đọc cuốn sách, nhưng mình thì khác. Bởi văn học Pháp luôn để lại trong mình những dư âm lạ kỳ chẳng thể nào quên. Nhiều chút nhẹ nhàng, nhiều chút thương nhớ, nhiều chút bồi hồi kèm thêm một chút gay cấn, hồi hộp. Đó là những từ mà mình có thể dùng khi nghe ai đó nhắc về " Hẹn em ngày đó. " Tình yêu cuồng nhiệt, một hành động nhỏ dẫn đến cái chết, sự giả tưởng được đem thời gian quay về, sự tuyệt vọng vì không thể thay đổi quá khứ, lòng nhiệt thành đứng lên sau bao lần thử nhưng luôn thất bại,... tất cả những điều ấy được Guillaume Musso trộn lẫn lại, rồi đem tặng độc giả một hương vị riêng biệt mang tên " Hẹn em ngày đó ". Với mình, điều giả tưởng mang tên " liều thuốc quay ngược thời gian " chỉ là sự huyễn hoặc, mong cầu những tiếc nuối trong quá khứ và là sự ân hận kéo dài đến hiện tại của vị bác sĩ đầy tâm huyết - cũng là nhân vật chính của cuốn sách. Ông chỉ nuối tiếc: giá như ngày đấy mình không làm như vậy thì thật tốt biết bao. Ông ước ao giá mà mình có thể thấu hiểu đối phương nhiều hơn một chữ nhiều. Nhưng dù chỉ là tự huyễn và giả tưởng, thì mình vẫn yêu " Hẹn em ngày đó " như ngày đầu tiên