Tuổi trẻ và thời gian, cũng giống như tất cả dòng chảy đổ ra biển cả, chỉ một chiều đi, chẳng bao giờ trở ngược. Mỗi giây phút cuộc đời là một món quà quý giá. Tiếc thay những khoảnh khắc cuộc sống chẳng toàn vẹn an yên, và đôi khi không phải khắc an yên nào cũng được nhận ra và trân quý. “Đừng lãng phí những ngày đẹp trời” của Jinie Lynk như hơi thở rộn ràng của tuổi trẻ, như nhịp đập thổn thức của trái tim xuân thì, như cơn gió đông mùa hạ mang theo những tinh thể từ hải dương mát lành, làm dịu đi những ngày oi bức và chạm khẽ vào những tâm hồn còn mê mải ngủ quên:

 Này em, hãy cười lên đi

Cuộc đời ngắn lắm sầu bi làm gì?

Cuốn sách chẳng có phần cũng chẳng chia chương, chỉ gồm 72 chiếc lọ thủy tinh như thế này chứa đựng 72 mảnh tâm tình của tác giả về muôn vẻ cuộc đời, về những khoảnh khắc xinh yêu ngọt ngào của cuộc sống mà đôi khi ta lại dửng dưng lạnh nhạt đến lạ, là những nhắn gửi sẻ chia về cách nắm bắt từng khắc thời gian một cách trọn vẹn, để những ngày đẹp trời sẽ chẳng bao giờ có thể bị lãng phai.



1. Luôn có những ngày đẹp trời đi ngang qua cuộc đời chúng ta.

Đó là ngày ta thấy lòng mình an yên đến lạ; là ngày ta đi đây đi đó, ngắm nhìn xung quanh, thấy những nụ cười; là ngày ta chợt ướt dưới cơn mưa rào vội vàng đổ xuống nhưng chẳng vì ướt mà bực mình, còn thấy nó sao dễ nên thơ; là ngày ta trở về, để lại mọi mệt nhoài lộn xộn ngoài kia, thấy mâm cơm đạm bạc dọn sẵn, mái nhà lấp lánh tình yêu;… Ngày đẹp trời quá đỗi giản đơn bởi thật ra, cuộc đời này luôn rất đẹp, và chẳng có ngày nào thật sự u ám, đen tối đâu.

Đừng bó gối trong căn phòng nhỏ, hay nhìn cuộc đời bằng đôi mắt nhuốm màu u buồn bế tắc. Dù cuộc sống có tồi tệ đến đâu, chỉ cần ta suy nghĩ khác đi thì chuyện gì cũng có thể thay đổi được.

Mỗi ngày đều là một ngày đẹp trời, mỗi ngày đều là một ngày  đáng để sống, để yêu thương, để chiến đấu và tồn tại.

Bởi lẽ đó,  hãy luôn trân trọng những ngày đẹp trời đi qua đời mình.

2. Thanh xuân

Những trang viết đầu tiên, tác giả chấm những đường nét nhẹ nhàng về phần đẹp nhất cuộc đời con người- tuổi trẻ- thanh xuân- đầy giông bão và lắm ngọt ngào. Ở thanh xuân ấy, chúng ta gặp đủ mọi hỉ nộ ái ố trong cuộc đời. Ta vui cười, tự do; ta buồn lặng, chợt khóc; ta lắng nhìn, trầm ngâm; ta hạnh phúc, đớn đau; ta thành công, thất bại;…                          

Thanh xuân là giai đoạn chúng ta lớn lên cùng thời gian, nương tựa vào nó mà trưởng thành sau bao lần vấp ngã đầu đời.

Thanh xuân chính là cuộc hành trình dài, càng đi xa càng không thể trở lại điểm xuất phát, thế nhưng thanh xuân lại lưu giữ cho chúng ta những tình cảm trân quý nhất, những bài học đắt giá và những hồi ức theo ta mãi về sau.

    

Tháng năm cuộc đời, có ai chưa từng mắc lỗi? Người ta thường hay để ý những tiểu tiết, quan tâm những gì không đúng với người khác để xin lỗi, để đổi thay nhưng lại quá khắt khe và “tùy tiện” với chính bản thân mình.  Ấy vậy người ta quên đi lời xin lỗi đối với bản thân khi chẳng có được giấc ngủ đủ giấc; khi để nỗi buồn không đâu và sự lười nhác trói chân mình trong căn phòng tẻ nhạt; khi bắt bản thân phải gồng lên, phải mạnh mẽ, phải cố gắng thật nhiều trong khi mỗi người đều có giới hạn riêng;… Jinie Lynk đã thấu tỏ điều đó. Nhưng cuộc đời là vậy, những lỗi lầm đến với chính bản thân mình, dù muốn dù không, chẳng thể nào chấm dứt, chỉ có thể thốt lên lời xin lỗi từ những chân thành cuộn trào từ tận đáy lòng:

Và xin lỗi, vì có lẽ, trong tương lai những điều lỗi lầm này vẫn sẽ còn tiếp diễn. Xin lỗi nhé, tôi ơi


3. Kho báu

Cuộc sống này, gia đình, bạn bè, tình yêu, sự nghiệp là những thứ vô cùng quan trọng. Qua những trang viết tiếp theo, tác giả thức tỉnh chúng ta về những gì quá đỗi gần gũi đến nỗi ta bỏ quên, đến nỗi ta lầm tưởng rằng nó sẽ bên ta mãi, để rồi một ngày ngỡ ngàng hoang mang khi đã để tuột mất. Cha mẹ sống một đời vì con. Đó là lẽ thường nhân sinh. Nhưng bạn ơi, phận làm con đừng bao giờ cho nó là lẽ hiển nhiên, rồi phung phí, rồi dửng dưng, rồi quá vô tư trước những gì cha mẹ mang đến. Bởi sau đó là biết bao mồ hôi, nước mắt, là máu của đấng sinh thành. Chẳng cha mẹ nào có thể bên con cái mãi. Hãy biết trân trọng, hãy sống từng phút giây với sự biết ơn cha mẹ mình. Đừng nói rằng chờ sau này lớn lên, chờ sau này thành đạt, chờ sau này giàu sang sẽ bù đắp cho họ. Có thể bạn, cũng có thể là cha mẹ, sẽ không có cái sau này ấy đâu.

…ai rồi cũng lớn, cha mẹ cũng sẽ già đi. Bây giờ bạn có thể sống hết mình với thanh xuân, nhưng đừng sống chỉ biết đến hiện tại mà bỏ qua tương lai, cũng đừng chỉ sống thật vui cho cuộc sống của bản thân mà bỏ qua sự già nua ốm yếu từng ngày của cha mẹ.

 Lớn lên, bạn bè cũng chẳng còn bao nhiêu, mà bạn thân lại càng khó có được.

Bạn, không quan trọng hoàn cảnh, không quan trọng tiền bạc, nhưng quan trọng nhất là sự chân thành, thành thật trong những lời nói, những câu chuyện kể nhau nghe. Phải sống thật với nhau thì mới có thể đi cùng nhau dài lâu.



Yêu

Thứ “vị hồng” không thể thiếu của tuổi trẻ. Tình yêu phủ một màu yêu đời và sức sống lên vạn vật, cho ta niềm vui, niềm hứng khởi, cho ta nguồn động lực đạp bằng khó khăn. Từ những tháng ngày cuối của tuổi học trò đôi khi đã có những ánh mắt chớm nở, lớn dần lên, vị của tình yêu cũng đổi thay, trưởng thành hơn, thực tế hơn, bớt hồng, bớt mơ mộng, đôi khi lại dễ tan vỡ, dễ khổ đau. Dù sao, tình yêu đích thực sau cùng luôn khiến người ta muốn hi sinh, muốn sống vì người khác, đôi khi cam tâm gom hết thiệt thòi khổ đau về phía mình. Jinie Lynk lại lần nữa “ gằn giọng” đầy nhẹ nhàng:

Cho dù bạn có yêu một người đến đâu, thương họ đến thế nào đi nữa, nhất định phải giữ lại tự tôn của chính mình, phải biết yêu bản thân trước khi yêu một ai đó.

4. Xóa mây đen đi thôi- ta rồi sẽ có ngày đẹp trời

Có những điều tưởng như vụn vặt, nhưng thực chất chúng lại là những phân tử nước xỉn màu, bay lên cao và tích dần tạo thành mây đen, khỏa lấp đi những xanh trong đẹp đẽ của bầu trời. Chỉ cần chú tâm một tí, vô tư một tí, đấy chúng đi, ánh dương sẽ lại ửng hồng.

Ghen tị

Tuổi trẻ là thứ mà chúng ta đang có, tương lai là thứ mà chúng ta vẫn còn đuổi kịp, cố mà dốc cho hết sức trẻ, hết nhiệt huyết và đam mê đến ngày không thể nữa. Đừng hao phí tuổi trẻ của chính mình vào những ganh ghét không nên có. Đừng vùi mình với tổn thương và vấn vương với nỗi buồn.

 Tiền.  Đặc biệt, phụ nữ phải có tiền-của-chính-mình!

Không phải tiền để ăn trắng mặc trơn, mà tiền để đảm bảo cho cuộc sống tự do của chính mình.

Tiền không phải là tất cả, tuy nhiên, tiền mang lại cho ta gần như mọi thứ. Có tiền trong tay, ta chủ động, ta tự do, ta mua những gì mình thích, đi những nơi mình muốn, ta giúp đỡ những người cần, ta chẳng cần cúi đầu sợ hãi bấu víu vào một bàn tay nào đó trong cuộc sống. Xã hội hiện đại này, phụ nữ chẳng cần quá xinh đẹp, cũng không cần phải thật thành công, nhưng hãy chắc rằng mình có tiền trong tay, tiền mồ hôi công sức của bản thân, tiền của chính mình và toàn quyền quyết định nó cho tất cả những gì mình thích. Thế là hạnh phúc.

 Lời thiên hạ

Cuộc sống này, không ít người thích lảo liếc đôi mắt kiếm tìm những câu chuyện của mọi người, rồi cũng chẳng ngần ngại buông những lời gièm pha về nó. Đơn giản bởi miệng là của họ, họ tự cho mình cái quyền ấy, họ nói tất cả bởi họ chẳng mất gì, hoặc cũng có thể vì một mục đích nào khác. Họ không quan tâm độ chính xác đến đâu và cũng chẳng mảy may đến tâm trạng hay những hậu quả lời nói đó có thể mang lại cho mọi người.

Thiên hạ là những người đứng ngoài cuộc đời bạn, họ chẳng cho bạn đồng tiền cắc bạc nào qua ngày, càng không nuôi sống được bạn, cũng chẳng cho bạn được thứ gì.

vậy nên đừng chèo lái cuộc sống của chính bạn theo ý của người khác, hãy biết lắng nghe, suy xét để đổi thay nếu thực sự cần, nhưng đừng bao giờ quá để tâm đến ý kiến của người khác. Hãy làm tốt chính mình, còn thiên hạ, nói chán lại thôi.

 Cứ như vậy Jinie Lynk dẫn dắt bạn đọc đi từ triết lí này sáng triết lí khác, còn có những trang viết ẩn hiện bóng dáng của bản thân cô, những câu chuyện của chính cô, đầy trải nghiệm và đầy chân thực. Mơ ước tuổi trẻ; những tình yêu thoáng đến thoáng đi; những tháng ngày cô đơn lạc lõng giữa dòng người đông đúc, chìm nghỉm trong dòng chảy nhộn nhịp của cuộc đời; những lúc ôm lấy một mớ hỗn độn trong lòng bộn bề cứ vậy mà chẳng thể chợp mắt; những lần chỉ muốn tìm một góc nào đó của thành phố, một vùng hoa cỏ hay một quán café book chẳng hạn, ru mình vào chốn an yên, bỏ mặc những gì đang đè nặng đến ngộp thở ngoài kia; những ngày bất chợt chỉ muốn xách chiếc bao lô ngao du thiên hạ, bước đến những miền đất mới, ngắm những nụ cười, hít thở bầu không khí không còn mùi khói xe, để rồi trở về một nơi gọi là “ nhà” , nhìn thấy bữa cơm dọn sẵn, là nơi chỉ cần bước qua cánh cổng là lòng đầy giông bão cũng trở thành tĩnh lặng an tâm;…


Sau tất cả, chuyện gì rồi cũng sẽ qua

Đời người chẳng có gì ở lại mãi mãi, chẳng có nỗi đau nào trường tồn cùng với thời gian, chuyện gì rồi cũng sẽ qua, chỉ là bản thân đủ can đảm để bước qua hay không mà thôi.

Thật ra mỗi ngày đều là một ngày đẹp trời, mỗi ngày đều là một ngày đáng để sống. Cuộc đời ai mà không có lúc bế tắc, biến cố, vấp ngã, nhưng có người lại chấp nhận để tất cả những điều đó khống chế đến mức không còn thấy những điều tốt đẹp của cuộc sống. Nhưng có người họ lịa biết cách mỉm cười, biết cách chấp nhận và đối diện, biết cách trân trọng cuộc sống, trân trọng những ngày đẹp trời của chính mình.

5. Đừng lãng phí những ngày đẹp trời

Là những trang tản văn sâu sắc nhưng cũng lại rất đỗi nhẹ nhàng, từng câu chữ như lời tâm tình sẻ chia chiêm nghiệm cuộc sống từ một người chị từng trải, có thể coi đã nêm nếm đủ những vị ngọt giọt mặn của tuổi trẻ, của cuộc sống. Cuốn sách này thực sự là một đề cử tuyệt vời cho vị trí bên li café đá ngày hè, cốc chocolate nóng ngày đông; trong chiếc balo theo từng chuyến hành trình; cạnh ô cửa sổ trong veo của một đoàn tàu đang lăn bánh giữa thành phố đến những cánh đồng hoa, hay chiếc máy bay cất cánh lẫn vào vùng màu trắng xanh của mây gió và bầu trời.

Tác giả : Xuân Hương - Bookademy

---------
Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn

Tham gia Bookademy Team để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị, đăng ký CTV tại link: https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3

Xem thêm

Cuộc sống của mỗi người chỉ trải qua một lần tuổi thanh xuân mà thôi nó sẽ không đến lần thứ hai trong cuộc đời đâu các bạn ạ vì vậy hãy trân trọng những gì đang có và nắm bắt cơ hội khi còn có thể.Cuốn sách này không chỉ dành cho tuổi trẻ mà còn dành cho những ai đã qua cái tuổi thanh xuân. Dành cho những ai muốn tìm lại cho mình chút cảm xúc xa xưa hay đơn giản chỉ là muốn nhớ lại một thời đã qua.Viết cho tuổi thanh xuân chông chênh hay vấp ngã, hoang mang khi đứng giữa các sự lựa chọn và luôn quanh quẩn với những câu hỏi mà mãi vẫn không có câu trả lời. Chỉ cần một lần vấp ngã đã cảm thấy nản chí, đổ lỗi cho số phận, cho sự kém may mắn chứ không bao giờ nghĩ đó là lỗi của mình."Thanh xuân là một lần đi xa mãi không về,thanh xuân là một lần gặp gỡ mãi chẳng quên”.Ai trong đời này đều phải vấp ngã trong cuộc đời, và những vấp ngã đấy thường rất đau. Nhưng chính bạn phải chấp nhận những vấp ngã và tự mình đứng lên, tự mình xoa dịu những vết thương ấy. Hãy tự đứng lên để vượt qua nhìn nhận những con đường còn dài ở phía trước. Đừng tự ti đổ thừa cho số phận hay cho người khác ,mọi người ai cũng đã từng phải trải qua để trường thành hơn ,cuộc chẳng có gì là dễ dàng cả.Họ đã không từ bỏ và đứng dậy tại nơi mình vấp ngã, làm lại từ đầu. Vậy thì tại sao bạn lại “lãng phí những ngày đẹp trời” của tuổi thanh xuân chỉ vì một vài vấp ngã. Chỉ vì một vài chuyện như thế đã khiến bạn gục ngã thì khi nhìn lại tuổi thanh xuân của mình bạn sẽ thấy gì? Tôi chắc chắn rằng bạn sẽ vô cùng hối hận và tiếc nuối khá nhiều đó...

Lại là 1 cuốn như hạch thứ hai. Quyển này là tiêu biểu cho cách chọn mua sách đối với thể loại tản văn của mình, đó là thường đọc không kỹ hoặc thậm chí là không thèm đọc review, mua vì ấn tượng với cái tựa và vài ba câu trích dẫn, để rồi cuối cùng bị hố, tiền mất tật mang.Nhưng mà không sao, lỡ rồi thì thôi (ngu thì chịu), trên đời này chả có gì là luôn được quyết định đúng đắn cả, phải thử để rồi sai mà biết đường tránh, mà biết cái gì hợp cái gì hay. "Đừng lãng phí những ngày đẹp trời" là 1 tản văn đơn thuần về yêu đương, hoàn toàn không có 1 chút triết lý ý nghĩa gì thực tiễn cả. Mình đã rất hy vọng bởi vì cái tựa khá hay, trích dẫn "deep" đúng tâm trạng. Bỏ hơn 50k ra thỉnh về, đọc được vài trang hoàn toàn không nuốt nổi nữa, phải bỏ ngang. Văn phong cực kỳ bình thường, không có chút đặc sắc, điểm nhấn riêng biệt, chủ đề cũng toàn xoay quanh cảm giác yêu đương rồi thất tình. Để ý tác giả này thấy cách viết vừa lai Hạ Vũ - ướt át, ủy mị quá đáng, vừa lai Anh Khang - câu từ cực kỳ lãng mạn và có gieo vần như thơ, 2 phong cách trộn chung lại thành 1 mớ tả pí lù. Cũng may là mua onl. Chớ mà mua ở ngoài bằng với giá bìa (78k) chắc tiếc hộc sữa. Đánh giá: 5/10, không nên mua. - Nội dung: bình thường. Bạn trẻ nào thích yêu đương thích có mấy câu deep về anh về em này nọ để up fb câu like thì cứ đọc. - Hình thức: + Bìa cũng được. + Chất lượng giấy tốt: trơn mịn, thơm. + Mới đọc được mấy trang nên không biết có lỗi chính tả hay type không nữa...

Có những ngày nỗi buồn cũng thật đẹp, có những ngày lòng mình an yên đến lạ, đó là những ngày đẹp trời, đẹp trời theo định nghĩa của riêng ta. Tuổi trẻ là những tháng ngày đẹp đẽ nhất, thanh xuân là khoảng thời gian quý báu nhất, suy cho cùng, dẫu có bao nhiêu vấp ngã, bao nhiêu khó khăn thì tuổi trẻ vẫn luôn mơ mộng và ít nhất giữa những bộn bề suy nghĩ, tuổi trẻ vẫn mang đầy nhiệt huyết và ước mơ, mang đầy những hoài bão và hy vọng. Đừng lãng phí những ngày đẹp trời là tập tản văn của tác giả Jinie Lynk, là những tâm sự rất đời thường, những ngày đẹp trời cô đã từng trải qua và cũng có thể chỉ viết vậy thôi. Những ngày đẹp trời đó, đến nỗi buồn cũng thật đẹp vậy nên đừng cứ lãng phí bằng những suy nghĩ vô nghĩa, bằng những tiếng thở dài hay những suy nghĩ về tương lai xa xăm. Cứ sống tốt cho hiện tại, đừng lãng phí những ngày đẹp trời chính là bạn đã có một thanh xuân trọn vẹn, đó có thể là những ngày đẹp trời giữa khoảng thời gian bão giông nhưng vẫn sẽ là những kỷ niệm tươi đẹp nhất mà bạn sẽ mỉm cười khi nhớ về. Giọng văn của Jinie Lynk ở cuốn sách này rất nhẹ nhàng, nó giống như một lời tâm sự hơn là một lời khuyên, bởi mỗi người chọn cho mình một cách sống, chỉ là đừng nên lãng phí những ngày đẹp trời mà thôi, thanh xuân ngắn lắm, cứ sống hết mình đi thôi.

Thời gian vô tận tuần hoàn, ngày qua tháng lại, mà có những ngày ta thấy thật u ám, ảm đạm, mang mác một nỗi buồn, có bao giờ bạn nghĩ sao nó lại buồn đến vậy không? Bởi bạn gặp phải một biến cố, mắc một sai lầm, bị một người khác làm tổn thương hay tự thất vọng về chính mình? Thật ra ngày buồn vì bạn nghĩ nó buồn, bạn nhìn nó bằng đôi mắt u buồn, chán nản, chứ thế giới, cuộc đời vốn vẫn vậy, chỉ là tâm trạng của bạn khác đi thôi, bởi "người buồn thì cảnh có vui đâu bao giờ?" " Cuộc đời luôn tồn tại những ngày đẹp trời, chỉ là lòng bạn có đẹp, có an nhiên để nhìn thấy nó hay không.. Thật ra cuộc đời này luôn rất đẹp, và chẳng có ngày nào thật sự u ám, đen tối đâu. Mỗi ngày ta được sống, mỗi ngày ta còn tồn tại với đời, đó là những điều ta cần phải trân trọng và nắm bắt từng phút giây. Đừng bó gối trong căn phòng nhỏ hay nhìn cuộc đời bằng đôi mắt nhuốm màu u buồn, bế tắc. Dù cuộc sống có tồi tệ đến đâu, chỉ cần ta suy nghĩ khác đi thì chuyện gì cũng có thể thay đổi được." "Đừng lãng phí những ngày đẹp trời" không có một câu chuyện cụ thể xuyên suốt nào, tác phẩm là tập hợp những mẩu chuyện, những mẩu cảm xúc đủ mọi cung bậc ta gặp phải trong cuộc sống, hỉ, nộ, ái, ố; về những điều, những người rất giản dị, thân quen, quan trọng trong cuộc sống. Đọc cuốn sách, ta cảm nhận một lối viết, một phong cách rất nhẹ nhàng, đậm chất thơ, và cũng bắt gặp hình ảnh của mình ở đâu đó, đọc xong mà chợt thấy lòng nhẹ nhõm, bình yên đến lạ.. Thanh xuân "Thanh xuân là giai đoạn chúng ta lớn lên cùng thời gian, nương tựa vào nó mà trưởng thành sau bao vấp ngã đầu đời.. Thanh xuân là quá trình em chạm mặt với tất cả cảm xúc tích cực cũng như tiêu cực của cuộc đời, và đây là giai đoạn em tự mình đưa ra quyết định đối mặt hay từ bỏ. Thanh xuân chính là cuộc hành trình dài, càng đi xa, càng không thể quay lại điểm xuất phát, thế nhưng thanh xuân lại lưu giữ cho ta những tình cảm chân quý nhất, những bài học đắt giá và những hồi ức theo ta mãi về sau" Thanh xuân chỉ có một lần, phải sống cho đáng em biết không? Có thể nói thanh xuân là quãng thời gian đẹp nhất một đời người, khi ta có trong tay tuổi trẻ, sức khỏe, hoài bão, sự nhiệt huyết, nhưng liệu bạn có đang sống hết mình với thanh xuân ấy hay chỉ sống tạm bợ qua ngày, để rồi giết chết thời gian, bóp chết tuổi trẻ một cách lãng phí? Có bao giờ bạn cảm thấy có lỗi với chính mình không? "Tôi có lỗi với chính tôi, nhiều lắm. Tôi đã bắt ép mình sống theo cách mà tôi không mong muốn.. Tôi luôn tạo cho mình những áp lực mà có lẽ chẳng ai dại gì ôm lấy." Có bao giờ bạn nghĩ sao mình lại sống như thế không, tại sao lại phải để tâm những lời thiên hạ nói, tại sao phải "muốn được như người ta", tại sao lại luôn tự cho mình là số một, tại sao cứ mãi làm mệt chính mình? Đừng sống mãi như vậy mệt mỏi lắm, làm sao bạn có thể sống mà chiều lòng tất cả những người-thiên-hạ. "Tại sao phải để tâm đến lời-thiên-hạ khi những con người-thiên-hạ đó chẳng cho bạn đồng nào để sống qua ngày? Đừng nghe lời-thiên-hạ nữa mà hãy nghe lời-chính-mình đi các bạn. Hãy biết nghe và tiếp thu một cách có chọn lọc." Và cũng.. Đừng bao giờ "muốn được như người ta" bởi vì như thế chẳng khác nào em biến mình thành bản sao của họ.. ghen tị với người khác chính là cách giết chết chính mình.. Nhớ nhé em, chẳng ai giúp em cả đời, cũng chẳng ai sống tốt cả đời cho em ghen tị. Đừng mãi nhìn vào người ta rồi nghĩ mình không có gì mà hãy nhìn ra mình đang có điều gì và cần phải phấn đấu thêm cái gì. " Tuổi trẻ hãy tìm cho mình một chân trời thuộc về riêng bạn:" Ở dưới bầu trời ấy, họ có thể thỏa thích sống với ước mơ, với đam mê và sở thích mà chẳng cần gò bó điều gì.. nhất định có một chân trời của riêng bạn, chỉ thuộc về bạn, và việc bạn phải làm chính là giữ lấy nó, chạm đến nó.. "

Tôi là một cô bé với một cuộc đời gắn bó với niềm yêu sách đến cực hạn. Vì vậy tôi luôn chọn cho mình những cuốn sách, những con chữ là người bạn trí cốt. Đối với tôi, sách nhiều hay ít không quan trọng, quan trọng là nội dung của nó ra sao, cách tác giả đưa đứa con của họ vào tim tôi như thế nào mới là điều đáng nói, nên việc lựa chọn sách của tôi khá khắt khe. Có lẽ, cuốn sách tôi sắp giới thiệu đây, đối với một số người, nó sẽ không được tuyệt vời cho lắm, nhưng nó sẽ ổn thôi, ít nhất là đối với tôi. Thật ra, “Đừng lãng phí những ngày đẹp trời” là một cuốn tản văn, được vun đắp bởi các mẩu chuyện vụn vặt trong đời với những thông điệp đẹp đẽ khác nhau mà Jinie Lynk muốn gửi đến các độc giả của cô ấy. Bằng ngôn từ tinh tế và nhẹ nhàng, Jinie Lynk đã viết nên một câu chuyện đẹp về những trải nghiệm và các kinh nghiệm cô ấy đúc kết được trong quá trình trưởng thành của bản thân (?) Nhưng trong vô vàn câu chuyện của cuốn sách, câu chuyện khiến tôi thấy được mình trong đó, câu chuyện mà tôi thấy bản thân mình như bị cuốn theo, khảm sâu vào tim có lẽ là mầu “Đừng lãng phí những ngày đẹp trời”. Đừng hiểu lầm nhé, chẳng phải tôi không thích những mẩu chuyện nhỏ khác đâu, mà trong mẩu chuyện đó, tôi tìm được sự an yên trong đó, trong mẩu chuyện đó, tôi tìm được sự bình yên trong tâm hồn… Mẩu chuyện kể về một ngày, Jinie Lynk nhận ra rằng, một ngày đẹp trời thật đơn giản, đơn giản biết bao nhiêu… Cô ấy kể rằng, bản thân cô đã có một khoảng thời gian ghét thế giới xô bồ và đầy toan tính bên kia ngoài kia đến cùng cực, hầu như thời gian đều dành để ở nhà. Và…đến ngày kia, cô ấy chẳng còn việc gì để làm. Phim coi đã chẳng còn gì để xem, đống sách cũng đã đọc xong tất cả, những bản nhạc thường nghe giờ đã chán, và cô bắt đầu ngẫm lại cuộc sống của mình, xem lại bản thân đã làm gì trong quá khứ. Rôi ngày hôm sau, cô mở cánh cửa giải thoát cho sự u tối trong góc nhà, bước ra thế giới rực rỡ sắc màu ngoài kia. Khám phá nó. Jinie Lynk đi đây, đi đó, đi nhiều nơi hơn, ngắm nhìn cuộc sống xung quanh mình, nhìn cuộc đời trôi đi, nhìn những ngày đẹp trời cứ thế mà qua đi… Và cô ấy cũng nhận ra trên cuộc đời này luôn tồn tại những ngày đẹp trời, chỉ cần lòng của cô ấy đẹp, và có đủ an yên để nhìn thấy nó hay không mà thôi . Jinie Lynk thấy rằng, mỗi ngày trên thế gian này đều là một ngày đẹp trời, đều là những ngày đáng để sống, và đáng trân trọng thât nhiều. Cuộc sống mà, ai chẳng có lần vấp ngã, nhưng không phải qua những lần vấp ngã ấy mà chối bỏ đi tất cả những điều tốt đẹp của cuộc sống. Dừng lại một phút, nhìn lại những gì đã qua, mỉm cười, chấp nhận và trân trọng những ngày được sống. Cô nàng Jinie Lynk khuyên mọi người đừng lãng phí những ngày đẹp trời của chính mình. Một ngày đẹp trời của bạn có thể là ngày bạn thấy lòng mình an yên đến lạ, không còn bận bận tâm hay vương vấn về những người đã làm bạn buồn, làm bạn tổn thương, về những nỗi buồn làm tim bạn nhói lên từng hồi. Một ngày đẹp trời trong bạn có thể là ngày bạn đi đây đi đó, cảm nhận từng nhịp chảy trôi của cuộc sống, ngắm nhìn nụ cười rực rỡ của những người xung quanh, thưởng thức vẻ đẹp của nơi bạn đến và thăm. Một ngày đẹp trời của bạn có thể là sau chuỗi giờ làm việc mệt nhọc, quay gót chân về góc nhà, cảm nhận hơi ấm của gia đình và mâm cơm hạnh phúc, có mẹ cha chờ mong. Một ngày đẹp trời của bạn cũng có thể là ngày bạn thấy nỗi cô đơn cũng thật đẹp làm sao hay cũng có thể, ngày hôm đó bạn rất buồn, nhưng cũng dễ dàng bật cười vì câu chuyện, những điều đơn giản mà thôi. Và, đó là ngày bạn trao đi tình yêu và nhận lại yêu thương. Đó là ngày, bạn cảm thấy từng phút, từng giây mình được sống trên cõi đời này đều rất đáng quý… Bản thân tôi cũng đã nhận ra, mỗi khoảnh khắc bên đời tôi đều đáng quý. Ngày đẹp trời của tôi, chính là ngày tôi được sống, và tôi nên quý trọng nó . Bởi, đời người ngắn lắm ai ơi, chẳng biết khi nào tôi lại được trải qua khoảnh khắc đó lại lần nữa, nên tôi tận hưởng nó khi tôi còn có thể…Tôi sẽ dừng bước chân vội vã của tôi lại, để lặng ngắm cuộc sống bằng đôi mắt đầy yêu thương, khi đó, cõi lòng tôi sẽ lại trở về với sự bình yên, của sự tĩnh lặng, không xô bồ, náo nhiệt của thế giới đầy hỗn độn, và,…khi đó, mỗi ngày đối với tôi, đều là những ngày đẹp trời. Lời của tôi: Đây chỉ là cảm nhận của riêng bản thân tôi. Đây là một cuốn sách nên đọc và cảm nhận một lần. Cảm nhận ngôn từ đầy tinh tế và cách dẫn dắt nhẹ nhàng đầy lôi cuốn của Jinie Lynk, để thấy cuộc đời vẫn còn những điều đẹp đẽ và bình yêu biết bao.

Thanh xuân chỉ toàn thử thách và khó khăn hay sao? Không! Thanh xuân đâu chỉ dừng lại ở những điều ấy. Đó là những ngày dù cô đơn, nhưng chỉ cần mỗi ngày ngủ thật thoải mái, phơi nắng buổi sáng, uống ly cafe, gặp gỡ những con người thật dễ thương… cũng cảm thấy lòng mình bình yên đến lạ. Là những ngày đi chơi với bạn bè vui vẻ mãi không thôi. Là những ngày đi học, đi làm, bài tập hay deadline dí đến sát mông nhưng vẫn cảm thấy hôm nay là một ngày đẹp trời. Là những ngày chỉ cần xách xe ra đường dạo loanh quanh Sài Gòn thôi là đủ thấy hết mỏi mệt luôn. Và bản thân mình đang sống sao để không phí hoài những ngày đẹp trời ấy. Thanh xuân là những ngày dù nắng hay mưa, được ai đó nắm chặt tay. Cũng là những ngày nước mắt không ngừng rơi khi ai đó ra đi. Những ngày tuổi thanh xuân đẹp đẽ như thế bạn lại định lãng phí vì những vấp ngã hay sao? Thanh xuân là thời gian, là cảm xúc của bạn mà khi nó hiện hữu bạn lại không mảy may để ý. Để rồi khi nó đi qua bạn hối hận đến mức bằng lòng đánh đổi tất cả để lấy lại quãng thời gian tươi đẹp ấy. Hãy sống và tự tin! Hãy coi như thành công không phải đích đến cuối cùng của cuộc đời bạn. Và thất bại cũng không phải vực sâu không đáy. Tất cả mọi thành công hay thất bại chỉ là động lực để bạn đi tiếp cuộc đời này thôi. Một con tàu không thể chìm nếu như nước không tràn ngập khắp cả con tàu đó. Giống như bạn không thể bị đánh gục chỉ vì một vài vấp ngã nhỏ nhoi. Bạn muốn sống như người trưởng thành, bạn muốn tuổi thanh xuân trôi qua thật nhanh chóng để không còn phải vấp ngã thêm nữa. Nhưng bạn tôi ơi! Thanh xuân chỉ đi qua một lần, bạn có chắc là bản thân sẽ không hối hận khi đánh đổi như thế không. “ Đừng lãng phí những ngày đẹp trời” viết cho những ngày thanh xuân vội vã. Dù sau này bạn có trở thành người thành công đến thế nào, cuộc sống của bạn có viên mãn đến bao nhiêu thì quãng thời gian tuổi trẻ luôn là đáng nhớ nhất, luôn khiến bạn khó quên nhất. Hãy sống sao cho những ngày của tuổi thanh xuân không trôi qua một cách lãng phí. “Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại Còn trời đất nhưng chẳng còn tôi mãi Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời.”

Cuộc sống ngày càng khó khăn và khắc nghiệt hơn. Nhưng bạn phải luôn tìm hiểu và học hỏi những cách đối mặt với từng khó khăn. Lấy thất bại làm động lực hay bài học kinh nghiệm. Ai trong đời này đều phải vấp ngã trong cuộc đời, và những vấp ngã đấy thường rất đau. Nhưng chính bạn phải chấp nhận những vấp ngã và tự mình đứng lên, tự mình xoa dịu những vết thương ấy. Đừng bao giờ có suy nghĩ sẽ có ai đó đến và giúp bạn xoa dịu những nỗi đau. Tự vực dậy bản thân chính là khả năng tuyệt vời mỗi ai cũng có, hãy tận dụng. Hãy xem đó là những kinh nghiệm quý giá trong cuộc đời và bạn sẽ không hối hận khi nhìn lại nó. Cũng đừng đổ lỗi tại người này người kia hay đổ tại số phận, ai trong đời cũng phải trải qua những bài học như thế. Họ đã vượt qua được để trưởng thành. Vậy tại sao bạn lại không thể làm được? Họ đã không từ bỏ và đứng dậy tại nơi mình vấp ngã, làm lại từ đầu. Vậy thì tại sao bạn lại “lãng phí những ngày đẹp trời” của tuổi thanh xuân chỉ vì một vài vấp ngã. Chỉ vì một vài chuyện như thế đã khiến bạn gục ngã thì khi nhìn lại tuổi thanh xuân của mình bạn sẽ thấy gì? Chắc chắn sẽ chỉ còn lại những sự hối tiếc mà thôi. Nếu bạn không dám làm lại thì làm sao bạn có thể biến những điều không thể thành có thể? Người giàu có không phải là người đáng ngưỡng mộ nhất. Mà người đứng dậy sau vấp ngã rồi thành công mới là người đáng ngưỡng mộ nhất.

Viết cho tuổi thanh xuân chông chênh hay vấp ngã, hoang mang khi đứng giữa các sự lựa chọn và luôn quanh quẩn với những câu hỏi mà mãi vẫn không có câu trả lời. Chỉ cần một lần vấp ngã đã cảm thấy nản chí, đổ lỗi cho số phận, cho sự kém may mắn chứ không bao giờ nghĩ đó là lỗi của mình. Tôi cũng đã từng như thế. Cho đến ngày có một người bạn đưa cho tôi quyển sách này “Đừng lãng phí những ngày đẹp trời” – Jinie Lynk. Tôi chợt nhận ra tuổi thanh xuân của mình đâu chỉ có những ngày âm u vì thất bại. Nó còn có những ngày đẹp đến mức dù chỉ có một mình, dù cảm thấy cô đơn vẫn cũng chẳng sao. Vậy tại sao bạn lại định chôn vùi thanh xuân của mình chỉ vì một vài thất bại không đáng có. “Thanh xuân là một lần đi xa mãi không về Thanh xuân là một lần gặp gỡ mãi chẳng quên” Tuổi thanh xuân, cái tuổi theo tôi là ẩm ương nhất trong cả quãng đường của một đời người. Dù chỉ là một lần vấp ngã, ngay lập tức ta sẽ cảm thấy chán nản, tuyệt vọng. Nếu là bạn, bạn sẽ làm gì trong trường hợp như vậy? Ngồi lì trong phòng rồi tuyệt giao với thế giới bên ngoài là cách mà tôi đã làm khi tôi thi trượt và để mất cơ hội đi du học. Suốt cả một thời gian dài tôi đã chìm đắm trong sự tuyệt vọng cho đến khi tôi tìm thấy được con đường mới cho mình. Thật là lãng phí phải không? Và nếu tôi coi đó là một bài học kinh nghiệm sớm hơn thì có lẽ tôi đã không mất một quãng thời gian dài như thế.