Cầu kỳ, tinh tế và cũng rất đời. Đó làm cảm nhận khi đọc tập bút ký "Đi như là ở lại" của Lê Vũ Trường Giang.

Trong lớp nhà văn trẻ ngày nay ít người chọn viết ký và viết thể loại này cho tới, cho hay. Nhưng Lê Vũ Trường Giang là một ngoại lệ. Nhiều bạn đọc biết đến anh với các truyện ngắn hay và đoạt giải, nhưng anh viết bút ký hay hơn và hợp với thể loại này hơn.

Cũng có thể nói chính thể loại bút ký đã chọn Lê Vũ Trường Giang, chọn một người viết có khả năng dung hợp văn chương và những cảm xúc lẫn những khảo cứu học thuật cho thể văn cầu kỳ này.

Đi như là ở lại là cuốn sách gói những kỷ niệm, cảm xúc mà chính người viết trải nghiệm trong các chuyến đi của mình. 15 bài ký của tác giả là những gợi mở về con người cảnh sắc và những trầm tích gắn với từng địa danh. Bởi vậy có thể coi Đi như là ở lại là một cuốn cẩm nang đậm chất văn chương về một số danh thắng trên đất nước ta.

Tập bút ký: Đi như là ở lạiĐi như là ở lại được viết bằng lối văn chau chuốt. Từ những trải nghiệm ấu thơ nơi cồn Trằm, hay những suy tư về phận vạn đò bềnh bồng sông Hương, đến dấu chân miền núi cao đèo sâu của tổ quốc được tác giả lưu lại bằng một lối viết chọn lọc kỹ lưỡng. Trong cách viết của tác giả có chút triết lý, chút hoài tưởng, chút rung cảm trước cái đẹp và cả nỗi xót xa cuộc đời. Ngay cả những bài viết về mảnh đất quê hương tác giả, nơi núi Ngự soi bóng trên sông Hương, cũng là những gợi ý về một hành trình sâu lắng hơn cho bất kỳ ai sẽ đến với mảnh đất này. 

Lật từng trang của Đi như là ở lại, ta theo chân tác giả là đi vào những cuộc du hành vừa hoài cổ vừa đau đáu cái hiện thực của từng địa danh. Mượn cái xưa mà vòng về cái nay là cách mà tác giả chọn để làm bật lên cho từng địa danh khiến mảnh đất mà anh đặc tả có trầm tích và sức sống hơn.

Những Nguyễn Phúc Ánh, Lê Thánh Tông ... đến những phận người nhỏ mọn như người thợ đóng thuyền trên sông Hương, người phụ nữ gần như vô danh địu con trên đỉnh La Pán Tẩn… cùng lúc hiện lên qua trang viết.

Những ký thác như theo lời tác giả đều là sự ghi chép kỹ càng của một người viết về mỗi nơi mà anh đặt chân. Đọc Chiến địa hoaVén mây qua Hải Vân Quan hay Quẩy gánh tang bồng nơi hải khẩu. .. ta không chỉ được thưởng thức những nét riêng của địa danh mà còn đằm mình trong những hoài cổ về hồn đất và các danh nhân đã ký thác đời mình ở đó.

Lê Vũ Trường Giang có chất văn chương lại thêm sự tỉ mẩn của người học sử. Sự kết hợp đó tạo cho tác phẩm bút ký của anh, vừa như những khảo cứu học thuật nhưng vẫn mềm mại và thi vị một cách kỳ lạ.

Cách viết này là xương sống của thể loại bút ký khi đòi hỏi sự thật trong mỗi cuộc du hành, sự hư cấu nhường chỗ cho những khảo luận nghiêm túc. Địa danh và danh nhân những gì thoát thai từ lịch sử và hiện hữu của ngày nay cần đến sự nghiêm túc minh bạch của người viết bút ký.

Tác giả Lê Vũ Trường Giang.

Đọc bút ký của Lê Vũ Trường Giang, ngoài cảm nhận và chiêm nghiệm về quá khứ, tương lai của nơi chốn tác giả ký thác, ta còn thưởng thức thêm kiến thức của người viết.

Nhiều khi người viết tìm được cảm xúc của mình từ chính những người viết trước, từ một câu thơ của kẻ chọc trời khuấy nước Đào Duy Từ, hay một vài cảm nhận rút ra từ Hoàng Phủ Ngọc Tường.

Những chiêm nghiệm về bản thể con người trước thiên nhiên đều cho thấy tác giả là một người đọc, một kẻ thu nạp và nghiền ngẫm những tri thức mình góp nhặt được từ sách vở.

Bởi vậy ta không lạ khi tên của tập bút ký Đi như là ở lại gom những ẩn ý từng bài ký. Càng không lạ khi chính tên tập được tác giả kỹ càng trích lục từ một câu thơ của nhà thơ Inrasara.

Đưa sự đọc vào những cái viết của mình, cách đó dù đôi lúc sẽ khiến một vài độc giả tinh nhậy nhíu mày khi lướt qua, nhưng không thể phủ nhận nó làm cho tác phẩm có phần sang và sáng hơn.

Lê Vũ Trường Giang viết bút ký như thể anh đang hoài niệm lại những nơi mình đã đi qua, nhấm nháp và cảm thụ tầng lớp văn hóa mà địa danh ghi dấu trong lòng kẻ thiên di. Với tập bút ký này, Lê Vũ Trường Giang găm vào lòng người đọc những hoài niệm về những địa danh mà ta để lại dấu chân.

Nguồn: https://news.zing.vn/

-------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về các cuốn sách hay tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn/

Trở thành CTV viết reviews sách để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị cùng Bookademy, gửi CV (tiếng Anh hoặc Việt) về: [email protected]

Xem thêm

"Đi như là ở lại" là một cuốn sách tuyệt vời của Lê Vũ Trường Giang, mang lại cho tôi nhiều suy ngẫm và cảm xúc. Cuốn sách này không chỉ là một bộ sưu tập các câu chuyện và trải nghiệm cá nhân của tác giả, mà còn là một hành trình sâu sắc vào sự ý thức và ý nghĩa của cuộc sống. Tôi đã tìm thấy những bài học về sự biết ơn, sự chấp nhận và sự đánh giá cao những khoảnh khắc đơn giản nhưng đáng quý trong cuộc sống. Tác giả viết với ngôn ngữ mộc mạc và chân thành, tạo nên một không gian đọc thoải mái và đầy cảm xúc. Cuốn sách này chứa đựng những câu chuyện và suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống, tình yêu và ý nghĩa của việc tồn tại. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ tinh tế và nhẹ nhàng, giúp tạo nên một không gian đọc thư thái và sâu lắng. Tôi đã học được rất nhiều từ cuốn sách này, như cách đối diện với khó khăn, tận hưởng những khoảnh khắc đơn giản và biết trân trọng những người xung quanh. Cuốn sách cung cấp những góc nhìn mới và cung cấp các công cụ cần thiết để tạo ra một cuộc sống đáng sống. Tôi rất khuyến khích mọi người đọc cuốn sách này và để nó truyền cảm hứng và thay đổi cuộc đời của bạn.

Đọc "Đi Như Là Ở Lại" của Lê Vũ Trường Giang, trong tôi như hiện lên những miền đất tác giả đã từng đi qua bằng những những nhận xét sâu sắc, những đồng cảm của Lê Vũ Trường Giang về những số phận long đong trong Nỗi niềm Hương Giang (trang 164) rất tinh tế, qua đó thấy rằng tác giả đã có một ánh nhìn nhân ái hoà quyện vào đời sống bấp bênh của những phận đời lênh đênh sông nước, tuy nhiên bên cạnh đó vẫn có những nét đẹp đời sống văn hoá rất riêng của cư dân vạn đò, đó cũng là một trong những dấu ấn của sông Hương nói riêng và mảnh đất Thần Kinh non nước hữu tình.

Đọc "Đi Như Là Ở Lại" đôi lúc ta lại như được tìm về với những miền kí ức dại khờ, của những hồn nhiên tuổi thơ với những cảm xúc khó phai trong những ngày Tết cổ truyền. Lại thấy tác giả có những nỗi hoài niệm rất dễ thương, những hình ảnh trồng hoa vạn thọ, đi chợ Đông Ba, lặt lá hoàng mai, trông nồi bánh tét... Tuổi thơ luôn đẹp, và để ghi lại những khoảnh khắc đã từng trôi qua làm nên một bức tranh đa sắc quyến dụ người xem là một điều không phải ai cũng làm được: "Tôi lặn ngụp trong hương xưa, tìm lại bóng hình của những mùa xuân đẹp như tranh làng Sình, lung linh như sào bông giấy Thanh Tiên và thơm ngọt mùi mứt Tết chợ Đông Ba…” (Khúc rời Tết cũ, trang101).

Đọc "Đi Như Là Ở Lại" của Lê Vũ Trường Giang tôi còn như được lang thang cùng tác giả đến rất nhiều những vùng miền trên quê hương. Có những vùng tôi đã đặt chân tới, cũng có những nơi tôi chưa từng biết đến, nhưng qua ngòi bút của tác giả những địa danh ấy chợt bừng sáng, lung linh vớ những phác họa khái quát lẫn chi tiết, sự quan sát và cảm của tác giả quả thật khiến tôi thú vị: "Tôi nhớ cái cảm giác điện Gia Thành chỉ còn là đống gạch đá tàn hoang năm xưa, để lại nỗi xao lòng cho người hoài cổ lội đường xa đến thăm cố tích. Trong cái nhìn thẩm mỹ toàn diện, sự đổ vỡ không hẳn đã làm phai hết cái đẹp chân thiện của cảnh sắc Thiên Thọ Lăng...Tiếng chim trời vỗ cánh chao liệng trên ngọn núi trước mặt, mang những thanh âm xa xôi của quá khứ về, lòng người trải ra, hoàng hôn đã liếm vàng những cánh rừng âm u nghìn cội..”. (Giấc ngủ lâm tuyền, trang 99).

Cách viết của Lê Vũ Trường Giang, không quá thô mộc để phải xơ cứng, cũng không quá đỗi trau chuốt để như một chàng công tử đỏm dáng bảnh bao, mà tác giả chọn những từ ngữ rất đẹp, rất giàu thanh âm ngữ điệu và rất "sang". Chẳng thế mà nhà văn Nguyễn Khắc Phê đã nhận xét về "Đi Như Là Ở Lại": "Khát vọng hướng tới đỉnh cao của nghệ thuật bút kí, và hầu hết bút kí của anh in trong cuốn sách vừa ra mắt bạn đọc đã thể hiện sự công phu của tác giả về nhiều mặt. Đạt được điều đó, trước hết, do tác giả đã có một quan niệm có thể nói là nghiêm túc và đặt yêu cầu cao về thể loại văn học này".

Có lẽ đi, viết và đọc, đó là niềm đam mê của Lê Vũ Trường Giang và chính điều đó đã làm nên tên tuổi của Lê Vũ Trường Giang hôm nay.

Trở lại với "Đi Như Là Ở Lại", Lê Vũ Trường Giang viết: "...Tôi muốn chép lại những hồi ức đã ngủ quên, cả trạng huống, diễn tiến tinh thần lúc tôi điền dã những vùng đất đi qua. Sự lục lại, truy vấn trí nhớ có thể không phục hồi nguyên trạng nhưng chí ít cũng gìn giữ những chi tiết có tính mộc bản của hồi ức..." (trang 6). Và quả thật vậy, kí ức đầu tiên Giang nói về vùng Trằm ở làng Thần Phù. Nơi đó tuổi thơ Lê Vũ Trường Giang gắn liền trên miền đất cát với những bạt ngàn dưa gang, dưa hồng, những nhọc nhằn nhưng thấm đẫm bao ngọt ngào lẫn cơ cực của một miền quê. Đọc "Mênh Mông Trằm" của Lê Vũ Trường Giang, dường như có những hình ảnh của tôi trong đó, có lẽ không chỉ riêng tôi mà là rất nhiều những ai đã từng có một tuổi thơ trong veo, những tháng ngày khó khăn mà in sâu vào từng mạch nguồn của cảm xúc qua nhiều trường đoạn của đời người. Bất chợt tôi nghĩ phải chăng với Lê Vũ Trường Giang luôn thao thiết nặng lòng với mảnh đất nơi mình sinh ra, những ngọn gió Lào khắc nghiệt và những giọt mồ hôi trên những ruộng sắn, nương khoai đã tôi luyện nên một Lê Vũ Trường Giang bản lĩnh và rắn rỏi, khẳng định mình qua những trang viết.