Cuộc gặp gỡ mùa hè” hệt như cái tên của nó, kể về cuộc gặp gỡ tình cờ của đôi vợ chồng nọ và cô mèo nhỏ Chibi. Xuyên suốt cuốn sách là những mẩu chuyện về cuộc đời của đôi vợ chồng ấy và chẳng thể thiếu được hình bóng của Chibi. Họ từ lạ thành quen, từ quen thành thân nhưng thân ở một khoảng cách. Bởi, cô mèo nhỏ chẳng cho ai ôm hay vuốt ve mình. Nhưng thân đâu chỉ gói gọn bấy nhiêu khi giữa những trái tim ấy có sợi dây gắn kết vô hình.

Những cụm mây trắng bồng bềnh trôi, bồng bềnh trôi, bị thổi dạt qua khung trời, bởi những làn gió nhẹ.

Trong cuốn sách ấy, mình thấy đâu đó bóng dáng mình và mình nghe văng vẳng đâu đây tiếng chuông “ring ring” mãi vang theo nhịp chân của cô mèo bé nhỏ. Câu chuyện đã kết thúc rồi nhưng sao mình vẫn thấy lòng còn chưa thỏa…

Mình đã từng thấy ánh mắt ấy. Ánh mắt sắc lẹm với đầy sự nghi ngờ nhưng cũng lắm khi ngờ nghệch của Chibi, mình đã từng thấy. Ở Chibi, có nét gì đó tinh nghịch, kiêu sa mà quen thuộc đến không ngờ. Chút thờ ơ, chút bình yên phải không “Cuộc gặp gỡ mùa hè”. 

Thật kỳ lạ khi cảm xúc mình đã từng trải qua đang được mình nhìn lại và nắm lấy.

Mình yêu ngôn từ của Takashi Hiraide. Yêu câu chuyện ngập tràng ý thơ đó. “Thơ ca” đẹp tựa tranh sơn thủy, nhẹ nhàng, bay bổng và bỗng sóng trào.

“Cuộc gặp gỡ mùa hè” hệt như cái tên của nó, kể về cuộc gặp gỡ tình cờ của đôi vợ chồng nọ và cô mèo nhỏ Chibi. Xuyên suốt cuốn sách là những mẩu chuyện về cuộc đời của đôi vợ chồng ấy và chẳng thể thiếu được hình bóng của Chibi. Họ từ lạ thành quen, từ quen thành thân nhưng thân ở một khoảng cách. Bởi, cô mèo nhỏ chẳng cho ai ôm hay vuốt ve mình. Nhưng thân đâu chỉ gói gọn bấy nhiêu khi giữa những trái tim ấy có sợi dây gắn kết vô hình.

Có những cuộc gặp gỡ mình cho là tình cờ nhưng ai mà biết được đó có phải là duyên số sắp đặt hộ hay không. Mình vẫn thường nghĩ vẩn vơ về những cuộc gặp gỡ trong cuộc đời và mình đều công nhận nó có ảnh hưởng nhất định đến cuộc sống của mình. Mình chỉ vô tình va vào nhau thôi nhưng đấy cũng được xem là gặp gỡ và đấy cũng được xem là cái duyên mà trời cho. Và những gì còn tiếp sau này sẽ hoàn toàn do mình định lấy.

“Cuộc gặp gỡ mùa hè” cũng thế. Chibi và đôi vợ chồng nhà bên đã gặp gỡ nhau một cách tình cờ nhưng cũng đầy những sự “sắp đặt” trước. Cô mèo nhỏ với chiếc vòng cổ màu đỏ gắn chiếc chuông ấy đã từ từ tiến vào cuộc sống của đôi vợ chồng ấy như thế đó. Từng ngày, từng ngày, theo bước chân nhẹ nhàng của Chibi, cuộc sống họ đã từ từ thay đổi. Từ nhạt màu, buồn tẻ đến đầy màu sắc và ngập tràn niềm vui. Những tháng ngày ngập đầy màu sắc của Chibi với họ đã đẹp hơn cái cách mà họ mong đợi thật nhiều. 

Đã có lí do cho mình chờ đợi…

Bạn đã bao giờ chờ đợi điều gì đó chưa? Và đã bao giờ bạn cảm thấy chờ đợi là một điều hạnh phúc? Thật, chờ đợi vốn chính là điều hạnh phúc khi mình có lí do để chờ.

Như cái cách đôi vợ chồng ấy chờ đợi cô mèo bé nhỏ ghé qua nhà. Như cái cách đôi vợ chồng ấy vui vẻ khi nhìn thấy Chibi. 

Bên cạnh những giây phút nhẹ nhàng ấy, mình cũng nhiều khi được dịp lắng lại. Lắng lại để nghe câu chuyện về cuộc đời. Câu chuyện về đôi vợ chồng chủ nhà với mảnh sân, góc vườn, với khóm cây xanh ngát…

Đó là câu chuyện của cuộc đời người, câu chuyện về mối quan hệ giữa hàng xóm láng giềng. Giữa chủ nhà và khách thuê nhà. Giữa tình thương khi bị chia đôi nửa. Một câu chuyện gắn liền với một ý nghĩa đặc biệt của riêng nó. 

Thời gian đã chầm chậm trôi, những kỷ niệm ngày nào giờ đây đã đầy vơi. Cô mèo nhỏ tinh nghịch với sự phấn khích khi thưởng thức món cá thu nhỏ nướng và sự hào hứng với trò chơi đập bóng. Niềm vui không thể giấu trong đôi mắt đôi vợ chồng nhà bên. 

Nhưng mọi thứ, chẳng thể ở cạnh nhau mãi mãi khi biến cố đã bất ngờ ập đến. Thời gian và thước đo hồi ức. Thời gian và sự cứu rỗi những tháng ngày ủ dột, khó khăn. Tới lúc rồi kỉ niệm ơi, cũng tới lúc đôi vợ chồng ấy phải rời xa nơi này. Xa con đường Ánh Chớp họ bảo nhau, xa căn nhà nơi hình bóng Chibi luôn hiện hữu. Thử hỏi họ có buồn không? Câu trả lời mình tin mọi người đều đã rõ…

“Cuộc gặp gỡ mùa hè” vẫn còn tiếp tục là một cuộc gặp gỡ khi cuộc gặp gỡ mới sẽ góp phần vơi đi nỗi buồn trong cuộc gặp gỡ trước kia. Những chú mèo con, mèo mẹ, mèo bố. Cả già đình mèo. Liên minh Chibi. Rồi nào mèo chị, mèo Shiroi và mèo Kappa…

Với ngôi kể thứ nhất, “Cuộc gặp gỡ mùa hè” đã miêu tả lại mọi thứ một cách thật rõ ràng. Câu chuyện này nối tiếp câu chuyện kia, cảm xúc này nối liền cảm xúc nọ. 

“Cuộc gặp gỡ mùa hè” vẫn mãi đẹp với bức tranh về mối quan hệ của cuộc đời. Có những thứ tình cờ, ngẫu nhiên nhưng sau cùng lại khiến mình mỉm cười bằng chính sự tình cờ ấy. 

“Cuộc gặp gỡ mùa hè” vẫn tuyệt vời. Nhưng trong khâu dịch thuật và biên soạn thì có một số lỗi nhỏ. Nó không nhiều nhưng mình cảm thấy hơi thất vọng một chút. Giá như mọi thứ hoàn hảo hơn một chút thì hay biết mấy. Nhưng mọi thứ, có bao giờ là hoàn hảo đâu…

Khép lại mọi chuyện, mình cảm thấy trong lòng thật nhẹ nhàng. Từng thước phim về cô mèo Chibi cứ tua chậm rãi khiến mình phút chốc cười, phút chốc đã rưng rưng. 

Câu chuyện đã kết thúc thật rồi… và dư vị mà nó để lại thật đẹp nhưng cũng thật buồn.

 

Nguồn sưu tầm: https://goo.gl/ZfsBtZ  

------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về các cuốn sách hay tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn/

Trở thành CTV viết reviews sách để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị cùng Bookademy, gửi CV (tiếng Anh hoặc Việt) về: [email protected]

Xem thêm

Ai đó đã nói rằng mọi thứ đi qua cuộc đời chúng ta đều là duyên phận. Tại không không chứ? Đó như là một sự sắp đặt định mệnh, một món quà diệu kỳ của cuộc sống. Làm ơn nói nhỏ thôi Đôi khi chỉ nghĩ lại thôi người ta cũng có lí do để mỉm cười. Làm ơn nói nhỏ thôiVậy bạn có thực sự tin vào định mệnh không?. Tất thảy mọi vấn đề đều là vấn đề của bản thân. Nhẹ nhàng ngay từ màu chủ đạo của bìa sách đến từng câu chữ ( Ngước lên nhìn bầu trời xanh trong, trước mắt tôi chỉ toàn là những cành cây trụi lá của cây du ở bên cạnh. Bầu trời xanh khiến cho vỏ của những cành cây đang nhẹ nhàng đu đưa theo gió ánh lên như kim loại bị nung đỏ. Cảm ơn tác giả Takashi Hiraide đã mang đến một quyển sách tuyệt vời để từ đó chúng ta thêm trân trọng những hạnh phúc nhỏ bé, và những người bạn bên cạnh chúng ta. Đọc quyển sách khi cuộc sống của mình đang bộn bề những xô bồ, bon chen, mình cảm thấy khá hơn rất nhiều. Có lẽ đây là một món quà tuyệt vời và đầy ngọt ngào dành cho những ai đang mệt mỏi với cuộc sống của chính mình và muốn tìm lại sự an nhiên, yên bình.

Đôi vợ chồng trẻ đại diện cho đa số người Nhật ngày nay - những người hầu như dành toàn bộ thời gian để làm việc. Mỗi ngày của họ trôi dần trong áp lực và cơn mệt mỏi vật vờ, rồi cuối cùng nhìn lại chẳng còn giây phút nào để chăm chút cho niềm vui bản thân. Cuộc sống cứ tiếp diễn như thế, mãi cho đến khi đôi vợ chồng tình cờ được một vị khách rất đặc biệt ghé thăm, đó là cô mèo với bộ lông trắng muốt điểm xuyết những đốm tròn màu tro – Chibi. Chibi đáng yêu, xinh xắn như chính cái tên của mình, ngay cả bà cụ chủ nhà nổi tiếng khó tính và không ưa mèo cũng phải nhún nhường trước dáng vẻ xinh xắn của nó. Thế nhưng tính cách của cô mèo hơi khó chiều và có vài phần kỳ lạ. Tuy rất lanh lợi và hiếu động, cô mèo này chẳng mấy thân thiện, không phải bất kỳ ai cũng có thể chạm vào: “Có lần, một cô gái trẻ đi ngang qua con đường Ánh chớp dừng chân ngồi nhìn Chibi. Con mèo không bỏ chạy, nhưng ngay khi cô gái đưa tay lên toan chạm vào Chibi thì nó lập tức né tránh.”. Sự thu hút của Chibi lan tỏa theo một cách riêng biệt, âm trầm. Giữa Chibi và những con người trong câu chuyện ấy hình thành nên vô số sợi dây gắn kết vô hình. Đôi vợ chồng đã thừa nhận sức hấp dẫn khó cưỡng của nhân vật mới này trong cuộc đời họ: “dòng chảy của Chibi đã hòa cùng dòng chảy bình lặng của vợ chồng tôi”. Từ khi cuộc gặp gỡ ấy bắt đầu, chuyện thường ngày của đôi vợ chồng chẳng thể thiếu đi bóng dáng nàng mèo nhỏ. Họ và cô mèo từ lạ rồi dần dà thành thân. Thời gian cứ thế trôi đi, Cô mèo Chibi như một làn gió mát rười rượi thổi vào khu nhà, làm dịu đi cái nóng oi ả của mùa hè, đồng thời xua đi cái u uất, tẻ nhạt trong cuộc sống của đôi vợ chồng không con cái. Cô mèo Chibi là niềm hạnh phúc nhỏ, làm khuây khỏa nỗi cô đơn ẩn sâu trong tâm hồn họ. Chibi trải qua những ngày bình đạm cùng gia đình nhỏ bé của nhân vật, khiến đôi vợ chồng coi việc quan tâm chăm sóc nó là một thói quen. Những phân đoạn miêu tả đôi vợ chồng chờ đợi tiếng chuông lanh lảnh “ring ring” báo hiệu Chibi ghé thăm nhà, nụ cười điểm trên cánh môi họ mỗi khi ngắm nhìn Chibi chơi đùa hay ngái ngủ, … đều gieo những giây phút nhẹ nhàng, lắng đọng trong lòng người đọc. Tất cả những điều quý giá ấy, đều đến từ Chibi. Mẩu chuyện này nối tiếp mẩu chuyện kia, với cô mèo Chibi là nhân vật trung tâm xuyên suốt tác phẩm, “Cuộc gặp gỡ mùa hè” đã mang đến những lớp xúc cảm tiếp nối và đầy đặn dần lên: tình thân giữa hàng xóm láng giềng, những thương yêu được chia sẻ hay niềm bi ai khi bị chia lìa bởi cái chết. Không phải niềm hạnh phúc nào cũng tồn tại mãi mãi, cuộc gặp gỡ vui vẻ giữa đôi vợ chồng và cô mèo nhỏ cũng vậy. Biến cố bất ngờ ập tới, ngay tại khoảng thời gian đôi vợ chồng dường như đã coi Chibi như một đứa con nhỏ, không thể tách rời với họ. Chibi lặng lẽ rời đi cũng như cái cách nó đến. Kết thúc câu chuyện, Chibi vẫn không thuộc về ai, dù đôi vợ chồng đã tự nhận về mình. Tuy Chibi đã đi mất, nhưng cô mèo nhỏ đó sẽ mãi còn trong nỗi nhớ của các nhân vật, như một mảnh ghép trong thước phim ký ức mà họ sẽ mang theo tới cuối đời. Takashi Hiraide đã thả một nốt trầm da diết vào bản nhạc, khiến cho độc giả trong khoảnh khắc phải lắng đọng suy tư. Khi câu chuyện đến hồi kết, có lẽ tâm trí độc giả đã khắc ghi hình ảnh một cô mèo kỳ lạ, một vị khách tha phương bất chợt ghé lại, tùy tiện làm mọi điều mình thích mà không cần sự cho phép của gia chủ. Nhưng thay vì cảm thấy ghét bỏ, chúng ta lại cảm thấy nó đáng yêu lạ lùng. “Cuộc gặp gỡ mùa hè” giữa đôi vợ chồng và cô mèo Chibi có lẽ là một nhân duyên được sắp đặt, vì cô mèo đến với họ thật đúng lúc, trong cảnh cô đơn và mệt mỏi bao trùm. Cuộc gặp gỡ cho chúng ta niềm tin rằng một khi đã có mặt trong cuộc đời nhau ắt hẳn là có “duyên”, và chính thái độ, cảm xúc của chúng ta sẽ quyết định đó có phải là mối duyên lành hay không. Vậy nên hãy trân trọng từng “nhân duyên” chúng ta có được. Và đừng ngại ngần, hãy bắt đầu cuộc gặp gỡ của bạn với cuốn sách nhẹ nhàng của Takashi Hiraide.

Với những ai yêu quý hay từng có một chú mèo chắc hẳn sẽ nhìn thấy một phần của bản thân trong cuốn light novel của tác giả Takashi Hiraide. Con người là chủ nhân của trái đất cho đến khi loài mèo xuất hiện. Chúng là sinh vật có thể phớt lờ tất cả ngay cả khi đó là chủ nhân của mình. Cũng bởi cái tính cách kiêu kỳ, chảnh chọe đó mà mèo thường xuất hiện như một đối tượng ưa thích trong thơ ca và văn chương, trong đó có cả cô nàng mèo Chibi, nhân vật chính trong cuốn light novel Cuộc gặp gỡ mùa hè. Tác phẩm đã giúp tác giả Takashi Hiraide gặt hái được nhiều thành công, trong đó có giải thưởng văn học Kiyama Shohei ở Nhật. Nó đã trở thành tựa sách hay dành cho người lớn bán chạy nhất trong thời gian dài đồng thời rất được ủng hộ và chào đón ở Pháp, nơi có số lượng fan ủng hộ đông đảo. Cuộc gặp gỡ mùa hè là một câu chuyện dịu dàng nhưng mỏng manh, được dẫn dắt nhẹ nhàng và tinh tế qua giọng kể của cặp vợ chồng nhà văn nọ. Họ đại diện cho những người Nhật Bản hiện đại, sống bận bịu, tẻ nhạt, thậm chí không có nổi thời gian để vun vén hạnh phúc cho riêng bản thân. Họ không chưa có ý định có con, vui vẻ bằng lòng khi chấp nhận có cô mèo bầu bạn. Nhưng Chibi lại không thuộc về gia đình này, nó là một vị khách đặc biệt, tự cho mình quyền tự do, nhàn tản, được làm những điều mình thích mà không cần sự cho phép của gia chủ. Chibi không phải là một cô mèo thân thiện tới mức ai cũng có thể ôm nhưng rất tình cảm theo cách của riêng nó. Lặng lẽ đến lặng lẽ đi, Chibi trải qua những ngày bình đạm của cùng gia đình nhà văn giản đơn tựa như đã rất quen thuộc hàng ngày. Cô mèo toát lên toàn bộ không khí của tác phẩm, khỏa lấp tròn trịa nỗi cô đơn của cặp gia đình không con. Mặc dù không theo phong thái nặng nề song hành tư tưởng cực đoan sắc lẹm từng thấy của văn chương Nhật Bản, dưới giọng văn của Takashi Hiraide mọi chuyện trở nên hiều dịu và dễ chịu hơn. Từng cách miêu tả, câu chữ vẫn phảng phất, dư đọng chút ưu tư lo lắng về tương lai. Có thể những tháng ngày sống cùng Chibi sẽ không thể mãi bởi họ đang ở nhà thuê, sẽ bị đuổi đi bất cứ lúc nào. Mối nhân duyên của họ và Chibi như hòa vào nhau, bao quanh, bện chặt như một ân phúc tuyệt vời đến từ thiên đường. Chibi đã thay đổi rất nhiều thứ trong cuộc sống của họ, từ đó căn nhà tràn ngập tiếng cười, hai vợ chồng trở nên gắn bó với nhau hơn. Niềm vui đã xóa tan đi nỗi chán chường, u ám của anh chồng, thổi một luồng sinh khí tươi mới bao phủ mạnh mẽ lên toàn bộ khu nhà trọ. Mỗi chương sách kể về chuyện đời sống nhân sinh rất đời thường của đôi vợ chồng, từ thời khắc giao mùa, tới chuyện công việc, hàng xóm láng giềng. Văn chương hiện thực không bôi đen hay tô hồng của Takashi Hiraide hướng nhiều đến đời sống của người dân Nhật Bản. Những cơn đau thấm tháp do áp lực công việc đè nén hay nỗi cô đơn không được sống cùng con cái của bà chủ nhà. Chibi vừa là hiện thân, vừa là mạch nguồn quan trọng sâu kết mọi nhân vật, hòa chung một dòng chảy nhân duyên bất biến. Nguyệt hội thực, nhật hội khuyết, chỉ có ký ức là bất diệt, Chibi có thể không còn mãi nhưng những mảnh ký ức tươi đẹp về cô mèo là vẫn vẹn nguyên. Một câu chuyện với phong vị nhẹ nhàng như gió thoảng, hơi gai lòng bởi nỗi buồn như ánh chớp, sẽ không quá lời nếu cho rằng Cuộc gặp gỡ mùa hè là một cuốn sách hay, thú vị viết riêng dành cho những chú mèo.

Với những ai yêu quý hay từng có một chú mèo chắc hẳn sẽ nhìn thấy một phần của bản thân trong cuốn light novel của tác giả Takashi Hiraide. Con người là chủ nhân của trái đất cho đến khi loài mèo xuất hiện. Chúng là sinh vật có thể phớt lờ tất cả ngay cả khi đó là chủ nhân của mình. Cũng bởi cái tính cách kiêu kỳ, chảnh chọe đó mà mèo thường xuất hiện như một đối tượng ưa thích trong thơ ca và văn chương, trong đó có cả cô nàng mèo Chibi, nhân vật chính trong cuốn light novel Cuộc gặp gỡ mùa hè. Tác phẩm đã giúp tác giả Takashi Hiraide gặt hái được nhiều thành công, trong đó có giải thưởng văn học Kiyama Shohei ở Nhật. Nó đã trở thành tựa sách hay dành cho người lớn bán chạy nhất trong thời gian dài đồng thời rất được ủng hộ và chào đón ở Pháp, nơi có số lượng fan ủng hộ đông đảo. Cuộc gặp gỡ mùa hè là một câu chuyện dịu dàng nhưng mỏng manh, được dẫn dắt nhẹ nhàng và tinh tế qua giọng kể của cặp vợ chồng nhà văn nọ. Họ đại diện cho những người Nhật Bản hiện đại, sống bận bịu, tẻ nhạt, thậm chí không có nổi thời gian để vun vén hạnh phúc cho riêng bản thân. Họ không chưa có ý định có con, vui vẻ bằng lòng khi chấp nhận có cô mèo bầu bạn. Nhưng Chibi lại không thuộc về gia đình này, nó là một vị khách đặc biệt, tự cho mình quyền tự do, nhàn tản, được làm những điều mình thích mà không cần sự cho phép của gia chủ. Chibi không phải là một cô mèo thân thiện tới mức ai cũng có thể ôm nhưng rất tình cảm theo cách của riêng nó. Lặng lẽ đến lặng lẽ đi, Chibi trải qua những ngày bình đạm của cùng gia đình nhà văn giản đơn tựa như đã rất quen thuộc hàng ngày. Cô mèo toát lên toàn bộ không khí của tác phẩm, khỏa lấp tròn trịa nỗi cô đơn của cặp gia đình không con. Mặc dù không theo phong thái nặng nề song hành tư tưởng cực đoan sắc lẹm từng thấy của văn chương Nhật Bản, dưới giọng văn của Takashi Hiraide mọi chuyện trở nên hiều dịu và dễ chịu hơn. Từng cách miêu tả, câu chữ vẫn phảng phất, dư đọng chút ưu tư lo lắng về tương lai. Có thể những tháng ngày sống cùng Chibi sẽ không thể mãi bởi họ đang ở nhà thuê, sẽ bị đuổi đi bất cứ lúc nào. Mối nhân duyên của họ và Chibi như hòa vào nhau, bao quanh, bện chặt như một ân phúc tuyệt vời đến từ thiên đường. Chibi đã thay đổi rất nhiều thứ trong cuộc sống của họ, từ đó căn nhà tràn ngập tiếng cười, hai vợ chồng trở nên gắn bó với nhau hơn. Niềm vui đã xóa tan đi nỗi chán chường, u ám của anh chồng, thổi một luồng sinh khí tươi mới bao phủ mạnh mẽ lên toàn bộ khu nhà trọ. Mỗi chương sách kể về chuyện đời sống nhân sinh rất đời thường của đôi vợ chồng, từ thời khắc giao mùa, tới chuyện công việc, hàng xóm láng giềng. Văn chương hiện thực không bôi đen hay tô hồng của Takashi Hiraide hướng nhiều đến đời sống của người dân Nhật Bản. Những cơn đau thấm tháp do áp lực công việc đè nén hay nỗi cô đơn không được sống cùng con cái của bà chủ nhà. Chibi vừa là hiện thân, vừa là mạch nguồn quan trọng sâu kết mọi nhân vật, hòa chung một dòng chảy nhân duyên bất biến. Nguyệt hội thực, nhật hội khuyết, chỉ có ký ức là bất diệt, Chibi có thể không còn mãi nhưng những mảnh ký ức tươi đẹp về cô mèo là vẫn vẹn nguyên. Một câu chuyện với phong vị nhẹ nhàng như gió thoảng, hơi gai lòng bởi nỗi buồn như ánh chớp, sẽ không quá lời nếu cho rằng Cuộc gặp gỡ mùa hè là một cuốn sách hay, thú vị viết riêng dành cho những chú mèo.

Cuộc Gặp Gỡ Mùa Hè là câu chuyện xoay quanh một cặp vợ chồng sống trong căn phòng trọ yên tĩnh của Tokyo. Chính là như vậy đấy. Cuộc sống của họ cứ lặng lẽ trôi đi trong tẻ nhạt cho đến một ngày, sự xuất hiện của cô mèo nhỏ Chibi đã thay đổi tất cả. Chính là như vậy đấy. Từ những con người trầm lặng, chỉ biết đến công việc, cuộc sống của họ đã trở nên sống động, rực rỡ sắc màu hơn khi họ chơi đùa cùng Chibi, hay cùng nhau lặng ngắm những hành động đáng yêu của cô mèo tinh nghịch. Cố gắng đi! Định mệnh đã đưa thiên thần bé nhỏ ấy đến với cặp vợ chồng nọ, nhưng cũng chính cái định mệnh khắc nghiệt kia lại vô tình cướp đi niềm vui, niềm an ủi của họ, khi một ngày Chibi chợt biến mất. Cố gắng đi!. Cố gắng đi! Cuốn sách này là một câu chuyện ngắn và dung dị, kể về hai vợ chồng ở trọ trong một mảnh vườn và con mèo nhỏ Chibi, Chibi là sở hữu của nhà hàng xóm nhưng lại hay thích qua nhà của đôi vợ chồng hiếm muộn này, rồi được cưng chiều như một thành viên trong gia đình. Cuộc sống của gia đình nhỏ lúc nào cũng ấm áp và vui vẻ, với bốn mùa luân phiên thay đổi, đẹp như thơ. Tuy nhiên, câu chuyện nào cũng có biến cố, biến cố bất ngờ lái câu chuyện vốn đang tươi đẹp rẽ ngoặt vào thời kì ủ dột và khó khăn hơn hẳn, đến lúc này những kỷ niệm thời gian qua bỗng trở thành niềm cứu rỗi duy nhất của gia đình, và con người ta một lần nữa phải học lấy cách trân trọng và nắm bắt mọi thứ thân thuộc xung quanh mình. Thực ra mình vốn thích cái tiêu đề của phiên bản Pháp hơn: Chú mèo đến từ bầu trời, vì nó thơ và bao quát ý nghĩa nội dung hơn tựa Cuộc gặp gỡ mùa hè. Đây là cuốn sách thứ hai mình chọn từ Sky Novel sau Người đan chữ xếp thuyền và rất hoan nghênh những tựa Nhật Bản tiếp theo, vì sách Nhật thường rất súc tích và giàu ý nghĩa. Một hạn chế của cuốn sách này, có lẽ vì để kịp ra mắt Hội sách mùa thu nên khâu biên tập hơi lỏng lẻo, trong những chương đầu lác đác vài lỗi chính tả không đáng có, hy vọng Sky Novel sẽ kiểm tra kĩ hơn ở những cuốn sách sau.

Văn hoá của người Nhật rõ ràng gần với các nước Âu Mỹ hơn là Việt Nam. Ở Việt Nam, người ta sinh con đẻ cái phần nhiều với hy vọng có người đỡ đần chăm sóc lúc về già. Còn ở Nhật, dường như việc một đứa con lớn lên biệt tăm không về thăm bố mẹ là rất thường. Cha mẹ không đỡ đần con cái chăm cháu, bố mẹ ốm con cái không về. Thảo nào dân số giảm. Mà tôi lan man gì vậy nhỉ? #Cuộc_gặp_gỡ_mùa_hè thể hiện rất rõ sự gần gũi của người Nhật với tự nhiên. Bảo sao tuổi thọ của họ cao thế. Tôi phát thèm cảm giác hoà mình vào thiên nhiên của họ. Tác phẩm giống như một cuốn nhật ký nhưng không phải ngày nào cũng ghi mà chỉ viết xuống những thời điểm diễn ra các sự kiện có ý nghĩa với tác giả. Đa phần các sự kiện đều bình dị, bất kỳ ai trong đời cũng có lúc trải qua như chuyển nhà, đi đám ma người bạn… hay sâu hơn là việc từ giã nơi chốn, người vật đã gắn bó với mình suốt một phần của cuộc đời. Văn phong nhẹ nhàng, bình thản như đang kể đôi chỗ thấm buồn khiến người đọc cảm thấy gần gũi và tìm thấy mình đâu đó trong tác phẩm. Đọc cuốn này, tôi càng mơ ước được đến Nhật hơn. Đến và ở một thời gian đủ dài để cảm nhận thiên nhiên và con người nơi ấy.

Cuộc gặp gỡ mùa hè là cuốn sách đánh gục tôi từ hình thức cho đến nội dung. Nằm giữa những cuốn sách khác, Cuộc gặp gỡ mùa hè nổi bật bởi màu áo nhàn nhạt với một nửa cái mặt mèo ngay giữa trang khiến tôi cảm thấy mình vừa có một mối nhân duyên với cuốn sách này, y hệt như cái cách vợ chồng nhân vật “tôi” đã gặp Chibi. Chibi là một cô mèo Nhật Bản lông trắng điểm những đốm tròn màu tro pha nâu nhạt, mang theo những tính nết đặc trưng của loài mèo. Kiêu ngạo, đủng đỉnh, không gần gũi và luôn xù lông cảnh giác với mọi thứ xung quanh. Sự dửng dưng xa cách ấy thật khiến người ta đau lòng. “Có lần, một cô gái trẻ đi ngang qua con đường Ánh Chợp dừng chân ngồi nhìn Chibi. Con mèo không bỏ chạy, nhưng ngay khu cô gái định đưa tay lên toan chạm vào Chibi thì nó lập tức né tránh. Giây phút Chibi cự tuyệt cô gái trẻ, dường như tôi cảm thấy có một luồng ánh sáng xanh leo lét, lạnh lẽo lướt ngang qua”. Cuộc gặp gỡ mùa hè diễn ra trong bối cảnh là một chiều cuối thu năm 1988, khi vợ chồng nhân vật “tôi” chuyển đến khu nhà trọ cổ xưa có con đường mang tên Ánh Chớp để bắt đầu một cuộc sống mới. Ở đây, họ đã gặp Chibi, cô mèo mang theo tiếng ring ring khớp nơi và xáo trộn tất cả của sống của những con người bình lặng. Nhật Bản thập niên 80 mang màu sắc đơn điệu. Con người nằm trong guồng quay của công việc, thời gian, dường như chẳng để ý đến những gì diễn ra xung quanh mình, thậm chí họ còn không buồn nghĩ đến chuyện kết hôn, sinh con, đẻ cái. Chính vì vậy mà Chibi giống như một âm thanh lạ lẫm làm sôi động cả một khu trọ nhỏ và gắn kết con người lại với nhau. Cuốn sách này không có cốt truyện đặc sắc, không có cao trào, chỉ có lời kể giản dị, gần gũi về những câu chuyện diễn ra một cách nhẹ nhàng đến lạ thường của đôi vợ chồng trẻ, chú bé hàng xóm, bà chủ nhà già sống một mình và tất cả xoay quanh Chibi. Cuộc sống cứ trôi qua, trôi qua bình lặng như vậy cho đến một ngày, Chibi không xuất hiện và tiếng chuông tắt lịm không bao giờ còn vang lên nữa. Cả khu trọ chìm trong im lặng, một nỗi mất mát dâng lên trong lòng tất cả. Sự ra đi của Chibi giống như một buổi sáng mùa hè của bất kì năm nào, bạn đang đứng lặng trong vòng xoay của cuộc đời mình, cảm nhận sự nhàn nhạt, cô đơn, tĩnh lặng, nhàm chán, thì Chibi xẹt qua, như một cơn gió trong lành nhất, mang đủ thứ mùi vị, màu sắc ném vào cuộc đời bạn, làm cho bạn đủ vui, đủ gắn bó thì lại cuốn tất cả mà bỏ đi, gim lại một nỗi đau nhỏ xíu nhưng không nguôi trong lòng bạn. Chibi chính là nhân duyên trong đời bạn. Như rất nhiều mảnh nhân duyên khác. “Người ngoài có thể không hiểu tại sao chúng ta lại có thể buồn vì những điều nhỏ nhặt lâu đến thế, nhưng họ không biết rằng những điều đó lại có ý nghĩa quan trọng như thế nào đối với chúng ta”. Cuộc gặp gỡ mùa hè của Takashi Hiraide là một câu chuyện đậm chất thơ. Tiểu thuyết đã mang lại thành công rực rỡ cho ông ở trong và ngoài nước, đặc biệt là sự thành công rực rỡ trên đất Pháp. Năm 2004, cuốn sách được dịch và xuất bản ở Pháp với cái tên Le Chat qui venait du ciel nghĩa là Con mèo đến từ bầu trời. Sự thành công này thể hiện khả năng văn chương tinh tế, giản dị của Takashi cũng như sự yêu mến của người dân Pháp dành cho loài mèo. Hãy đọc cuốn sách này để cảm nhận được sự rung động chạm đến tận cùng trái tim bạn.