“Gió hạ về mơn man màu nắng. Sắc phượng hồng theo tà áo trắng. Bỗng bồi hồi, trang sách tình xưa. Em – “Cô gái đến từ hôm qua” Theo dòng hồi ức cũ, một cậu bé Thư “Lớn” hay chuyên bắt nạt cô bạn nhỏ Tiểu Li hiện lên thật dí dỏm, hồn nhiên. Nhưng càng hồi tưởng về những kí ức một thời “ngon lành” của mình thì cậu bé Thư lại càng cảm nhận rõ thực tại phũ phàng: cậu bé Thư ngày nào giờ đã thành một chàng Thư “thơ tha thơ thẩn”. Mà ngộ thay, cái tính dạn dĩ, ra oai với tụi con gái ngày nào giờ đã không những “mềm” mà còn “nát” hẳn, khi hình bóng Việt An – cô bạn chuyển trường mới đến đang làm tâm hồn treo ngược cành cây của anh chàng xao động, nhớ nhung. Đối lập với Tiểu Li hiền lành, yếu đuối, chuyên bị Thư bắt nạt thì giờ đây Việt An mới là người “hành hạ” chàng. Vì lẽ thế mà Thư chua xót nhận ra rằng: "Con gái càng lớn càng khôn, con trai càng lớn càng ngu"!
Một ánh lườm của Việt An khiến trái tim chàng thư sinh thấp thỏng vì sợ bắt tội “cố tình vẩy mực lên áo nàng”. Một câu nói của cô bạn An xinh đẹp cũng làm chàng vừa run run vừa háo hức: run vì sợ nàng quở trách mấy câu thơ tình mà chàng đã ngụ ý ghi vào sách của nàng, nhưng lại rạo rực khi lời mời đi xem phim được thốt ra từ người chàng tương tư bấy lâu. Theo kể sách của “thần Cupid” Hải gầy, chàng bắt tay chinh phục tình yêu nhưng xui xẻo thay tất cả đều thất bại. Nào là phi vụ giành chỗ ngồi cạnh người đẹp thì bị Hồng Hoa và Chiêu Minh – 2 cô bạn thân của Việt An – phá tan một cách không ngờ. Rồi đến “áo em để anh giật” cũng chưa kịp thực hiện thi Chiêu Minh bắt quả tang. Đỉnh điểm nhất là theo châm ngôn “theo tình tình trốn, trốn tình tình theo” cứ ngỡ là thành công mĩ mãn, ai ngờ đâu mới lạnh lùng được vài hôm, tâm hồn chàng Thư “thơ thẩn” đã bồi hồi, xao xuyến, nhớ nhung rạo rực; đang cố kiếm nén nhưng bỗng lời “trách yêu” của Việt An đã làm chàng giơ tay đầu hàng, không làm ngơ được nữa. Nhưng càng hết mình với Việt An, Thư cũng có chút hoài niệm, tiếc nuối về quá khứ với cô bạn gái đầu đời - Tiểu Li. Cô bạn nhỏ hay bị giành ăn, rồi bị sai đi kiếm đồ mỗi khi chơi. Đáng buồn nhất là lần cậu Thư “nhỏ” đang vật lộn với thằng Lợi sứt vì thói keo kiệt và ủy mạnh hiếp yếu thì bỗng nhiên vô tình xô ngã cô bạn Tiểu Li đang can ngăn vào cạnh bàn, máu chảy tèm lem. Kể từ giây phút đó, trong cậu bé có cảm giác ăn năn, hối lỗi kì lạ và các biểu hiện cũng dần thay đổi hẳn. Thời gian ân cần chăm sóc, gắn bó thân thiết, bảo vệ Tiểu Li chỉ là phút chốc đến nỗi sự biến mất đột ngột của gia đình Tiểu Li đọng lại biết bao bàng hoàng trong lòng Thư. Cậu nhận ra sự cô đơn, trống trải khi cô bạn nhỏ ngày nào đã rời khỏi chốn này, và cậu chẳng thể quay ngược lại thời gian để sửa chửa hết lỗi lầm. Tưởng chừng như ngõ dẫn về quá khứ khép lại và con đường hướng về tương lai cũng mơ hồ. Kì lạ thay, Việt An lại tới thăm nhà rồi ngồi nghe Thư kể chuyện say sưa về cô bạn thuở nhỏ. Và rồi: “Trong một thoáng tôi lặng người đi và cảm thấy thời gian như ngừng lại, những tia nắng thôi nhảy múa, những làn gió thôi đuổi bắt nhau trên tầng cây và dãy ráng đỏ phía chân trời thôi bốc cháy, chúng như lịm đi, nhạt dần và bỗng chốc ngả sang màu tím thẫm, lặng lẽ và huyễn hoặc như một bức thủy họa giấu đằng sau nó những điều không thể giãi bày.”
Chàng đã hiểu vì sao khi bắt gặp cái tên Việt An lại có cảm giác thân quen mà lại mơ hồ đến thế. Ôi, cô bạn Tiểu Li bé nhỏ ngày nào đã trở thành Việt An xinh đẹp và lém lỉnh! Vết sẹo mờ trên trán Việt An – Thư chạm vào như cảm được một giấc mơ tựa hồ sương khói vì sợ nó tan đi. Lời thì thầm trong nỗi niềm xúc động với Việt An và cả chính mình: - Chào Tiểu Li, cô bạn nhỏ!
Câu chuyện tưởng chừng như đơn giản nhưng dưới ngòi bút dung dị, nhẹ nhàng lại có một sức hấp dẫn kì lạ. Sức hấp đẫn trong từng trang sách “Cô gái đến từ hôm qua” viết cho lứa tuổi học trò mượt mà như ngọn suối trong lành ấy, gợi về cả một bầu trời tuổi thơ, vẫn có một ý nghĩa dành cho người trưởng thành, những người đã vướng chút buồn phiền cuộc sống, luôn có khát khao quay trở lại cái thời bé dại, ngây ngô. Cho chúng ta được thấy mình rõ hơn, thấy mình giữa cái guồng xoay bất tận, thấy mình đang day dứt với những ký ức trôi xa, để được ước một lần nữa được quay trở lại với ngày tháng đã qua mà không thể lấy lại được.
Còn nói về Cô gái đến từ hôm qua phiên bản truyện. Có 2 điều thực sự ấn tượng:1. Thế giới quan của tuổi thiếu nhi và tuổi thiếu niên được lồng qua 2 góc máy quay song song. Lúc thì Thư đang ở thì hiện tại và bị “quay” như dế với mối tình với Việt An. Lúc thì Thư lại ở thì quá khứ với đủ trò “quay” Tiểu Li. Đúng như người ta nói, nếu hiện tại không làm ta hạnh phúc, ta chỉ muốn chui về quá khứ thôi.2. Nhân vật ấn tượng nhất với mình là Hải gầy. Hải gầy ba hoa tô hô nhưng lại chẳng biết gì sự đời mà chỉ thuộc danh ngôn. Hải gầy vô cùng tốt với bạn mà cũng vô cùng “ác” khi troll Thư tơi bời. Hải gầy rất hào phóng, bạn nói cái đưa tiền luôn. Và những câu thoại của Hải gầy luôn làm mình chết cười vì sự đáng yêu.
Nguồn tổng hợp: tranhamy.com; afamily.vn; The Book Express Project
---------
Trở thành CTV viết reviews sách để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị cùng Bookademy, gửi CV (tiếng Anh hoặc Việt) về: [email protected]
Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về các cuốnsáchhaytạilink:https://www.facebook.com/bookademy.vn
"Cô Gái Đến Từ Hôm Qua" của Nguyễn Nhật Ánh xoay quanh câu chuyện tình cảm ngây ngô của Thư – một cậu học sinh trung học với những rung động đầu đời dành cho cô bạn cùng lớp xinh đẹp và thông minh là Việt An. Cốt truyện đan xen giữa hiện tại của Thư và những ký ức về người bạn thuở nhỏ tên Tiểu Li, tạo nên một mạch truyện vừa hài hước vừa trữ tình.
Thư vốn là một cậu bé nghịch ngợm, hồn nhiên. Khi còn nhỏ, cậu từng chơi đùa và thân thiết với cô bé Tiểu Li, người luôn khiến cậu “lép vế” trong các trò chơi. Dù Tiểu Li đã chuyển đi, hình ảnh cô bé vẫn để lại trong lòng Thư một ấn tượng sâu đậm.
Ở hiện tại, Thư phải lòng Việt An, nhưng luôn vụng về và lúng túng trong việc tỏ tình. Cậu bày ra nhiều cách để gây ấn tượng với Việt An, nhưng phần lớn đều thất bại và trở thành trò cười. Trong khi đó, Thư vẫn chưa thể quên đi Tiểu Li và thường xuyên nhớ về những kỷ niệm của họ. Cậu dần nhận ra tình cảm dành cho Việt An cũng mang nét tương đồng với cảm xúc từng có với Tiểu Li.
Cuối cùng, Thư phát hiện ra một bí mật bất ngờ: Việt An chính là Tiểu Li ngày xưa, người bạn thân từng chơi đùa cùng cậu. Tình tiết này mang đến một cái kết vừa ngọt ngào, vừa gợi lên sự tiếc nuối về thời gian đã qua, đồng thời khép lại một hành trình tuổi học trò với những cảm xúc chân thành và trong sáng.