Là câu chuyện của âm mưu, tình yêu và trào phúng xã hội, Bá tước Monte Cristo của Alexandre Dumas là cuốn tiểu thuyết hay nhất viết về tình yêu và hận thù - hai thái cực tưởng như trái ngược nhưng lại liên tục giao nhau, đến nỗi người ta phải tự hỏi: yêu người mình hận hay hận người mình yêu?

Bá tước Monte Cristo kể câu chuyện của chàng trai Edmond Dantes - một thuỷ thủ trẻ trung và điển trai, chuẩn bị có đám cưới trong mơ với vị hôn thê Mercedes xinh đẹp. Sớm thôi, Dantes cũng sẽ trở thành thuyền trưởng của tàu Pharaon khi mà người cựu thuyền trưởng Leclere qua đời trong một trận sốt và uỷ thác lại con thuyền cho chàng. Chàng là một tay thuỷ thủ lành nghề và chất phác, được bạn bè kính trọng và giành được sự yêu quý của ông Morrel chủ tàu. Tương lai mở ra đầy hứa hẹn cho Dantes. Nhưng số phận nghiệt ngã, vẽ nên viễn cảnh tươi sáng để rồi bôi đen tất cả. Làm sao Dantes ngờ được cánh cửa tương lai đáng mơ ước chỉ dành cho riêng chàng đó lại phản chủ theo cách không ngờ đến nhất. Nó thay thế lòng kính trọng của bạn bè chàng bằng sự ghen tị và ác ý đối với chàng; và mang đến cho chàng thêm những thù ghét. Những kẻ đố kỵ đã dựng nên một tấn thảm kịch cho Dantes vào đúng cái ngày mà đáng lẽ ra hạnh phúc phải đến trọn vẹn với chàng - ngày cử hành hôn lễ với nàng Mercedes. Dantes bị buộc tội mưu phản, khi không may nhiệm vụ cuối cùng của chàng lại là bằng chứng phạm tội được bọn chúng gài bẫy công phu: trong nhiệm vụ cuối cùng của chàng trên chuyến hải trình là dừng lại ở đảo Elba để nhận và chuyển thư. Đó là năm 1815 và cả nước Pháp vẫn bị giành qua giật lại giữa hai phe phái là chủ nghĩa Bonaparte và Quân chủ, trong khi Napoleon đang bị biệt giam ngoài đảo mà vẫn tính kế giành lại Pháp. Dantes đã vô tình là khiên chắn cho hành động khuất tất, lợi dụng của những kẻ đố kỵ thuộc phe Quân chủ: một mũi tên trúng hai đích khi chúng vừa đồng loã với nhau tống cổ Dantes vào tù - bằng tội danh mà chàng chưa bao giờ phạm phải , vừa răn đe cảnh cáo những tàn dư của phe Bonaparte, củng cố quyên lực của mình. Về phần Dantes, chàng bị ném vào nhà lao pháo đài If trên hòn đảo biệt lập trong 14 năm trời bị cả thế giới lãng quên.


Dantes đã xoay sở để trốn thoát trong nhiều năm sau đó, thông minh hơn, từng trải, giàu có hơn và quyết tâm trả cho bằng được mối hận thù. Điều đáng ngạc nhiên trong cuốn sách là mức độ phức tạp và tinh vi, thủ đoạn trong kế hoạch của chàng. Dantes dành ra hằng năm trời tính toán đường đi nước bước, tự làm gián điệp cho chính mình bằng cách thâm nhập vào cuộc sống, thói sinh hoạt của kẻ thù, hay thậm chí làm bạn với những đứa con của chúng. Chúng ta đều biết trả thù luôn là một ý tưởng không tồi - nó chiếm hữu tâm trí của bạn và không để lại cho bạn thứ gì ngoài sự trống rỗng và mệt mỏi. Như một điều tất yếu, câu hỏi quan trọng được đặt ra bởi độc giả là liệu Dantes có nhận thức được rằng trừng phạt người khác chẳng làm cho chàng cảm thấy thoả mãn hơn là tận hưởng cuộc sống của chính mình (tôi không thể ngừng liên tưởng đến Inigo Montoya khi đọc cuốn sách này). Rằng khi nào Dantes mới nhận ra chàng không thể trừng phạt kẻ xấu mà không làm tổn thương đến những người vô tội xung quanh chúng.

Nước Pháp thời Napoleon

Một số thông tin cần thiết về bối cảnh của cuốn tiểu thuyết để ta có thể hiểu sâu sắc thông điệp của nó, vì nước Pháp thời kì Napoleon luôn là một vấn đề lịch sử với nhiều góc khuất thú vị:

Monte Cristo được coi là một cuốn tiểu thuyết "phiêu lưu". Cuốn sách được xuất bản vào năm 1844 dưới hình thức dài kì và trở nên vô cùng nổi tiếng ở thời điểm đó. Đây cũng được coi là tiểu thuyết "lịch sử" mặc dù có một điều khá kì lạ rằng câu chuyện được sáng tác vào năm 1844, trong khi giai đoạn 1815 - 1835 mới được gọi tên mang ý nghĩa lịch sử. Nhưng Dumas thực sự đã viết về những cột mốc trọng yếu nhất gánh vác cả lịch sử nước Pháp.


Cuốn tiểu thuyết cũng là một phần của chủ nghĩa Lãng mạn nổi lên ở Châu Âu trong những năm 1800 - 1840. Tôi có thể giải thích chi tiết khái niệm chủ nghĩa Lãng mạn ở đây, nhưng điều này là không cần thiết đối với những người đã, đang và sẽ đọc Monte Cristo - cái lãng mạn xúc cảm là một đặc trưng tiêu biểu xuyên suốt câu chuyện. Dantes yêu Mercedes cả một đời, mặc dù chàng cảm thấy mình bị nàng phản bội khủng khiếp. Chàng bị tác động bởi cảm xúc nhưng đồng thời cũng gần như làm chủ được chúng để đánh lừa mọi người xung quanh, kể cả những người gần gũi nhất. Lúc nào Dantes cũng bị giày vò giữa những gì chàng muốn làm và phải làm, và điều đó thật không tốt cho sức khoẻ đã đến tuổi già của chàng. Tình yêu, tình thương mến vẫn luôn tồn tại, chực chờ để bước chân vào cuộc sống của Dantes, nhưng chàng đã quá lún sâu vào hận thù đến nỗi không hề nhận ra nó.

Alexandre Dumas chào đời tại Pháp vào năm 1802. Bố ông từng là tướng lĩnh trong quân đội của Napoleon nhưng đã bị vắt kiệt sức lực và ở tình trạng khánh kiệt ngay đúng khoảng thời gian Dumas được sinh ra. Dumas là cháu trai của một quý tộc Pháp và một nô lệ người Haiti, có lẽ đó là một trong những nguyên do mà Dumas nhấn mạnh sự giam cầm tù nhân trong tiểu thuyết có liên quan đến nô lệ ở ngoài đời thực. Dumas sống và chứng kiến những thời kì lịch sự với dấu ấn sống động nhất, ông biết rất rõ mình đang viết về điều gì và điều đó có ý nghĩa như thế nào đối với người khác. Và rõ ràng là ông cũng quen biết gia đình Napoleon.

Monte Cristo và khởi đầu của nguồn cảm hứng

Wikipedia đã cho chúng ta một khái niệm đầy hấp dẫn về hoàn cảnh sáng tác của Monte Cristo :

Dumas có mối quan hệ gần gũi với các thành viên của gia đình Napoleon khi ông đang sống tại Florence năm 1941. Ông đi tham quan quanh đảo Monte Cristo bằng một con thuyền buồm nhỏ, được hộ tống bởi một hoàng tử trẻ cũng là người anh em họ của Louis Bonaparte - chính là hoàng đế Pháp mười năm sau đó. Trong chuyến hải trình này ông đã hứa với hoàng tử là sẽ viết một cuốn tiểu thuyết lấy tiêu đề trùng với tên hòn đảo. Khi đó hoàng đế tương lai đang bị cầm tù ở nhà lao Ham (cũng là một cái tên được nhắc đến trong cuốn sách) và Dumas đã đến thăm chàng. Năm 1840, Louis Napoleon bị kết án chung thân trong ngục tù, nhưng đã xoay sở để trốn thoát thành công bằng nguỵ trang vào năm 1846, vào đúng thời điểm cuốn tiểu thuyết của Dumas đang làm mưa làm gió trong dư luận quần chúng. Cùng phong cách với Dantes, Louis Napoleon xuất hiện trở lại ở Paris với hình ảnh một người đàn ông quyền lực bí ẩn. Tuy nhiên đến năm 1848, Dumas đã không chọn bầu cử cho Louis Napoleon. Cuốn tiểu thuyết đã vô tình, đi trái ý muốn của cha đẻ nó, đóng góp một yếu tố tinh thần quan trọng trong chiến thắng của bậc đế vương tương lai Napoleon III.

  • Điều tôi đặc biệt yêu thích ở Monte Cristo đó là mức độ phức tạp và tinh vi trong mưu kế của Dantes, và cách mà Dumas tiết lộ từng tình tiết một theo cách không thể nào bình tĩnh hơn qua 650 trang sách. Với cương vị là một nhà văn viết truyện dài kỳ, lẽ dĩ nhiên ông có quyền giữ cái sở thích vẽ vời hết ý tưởng ra trong đầu nhưng lại lần nữa không tiết lộ cho độc giả. Nhưng nếu bạn mong muốn một cuốn sách đủ thu hút để làm cho bạn chìm đắm vào nó thì đây là một lựa chọn tuyệt vời. Chúng ta biết chắc ta đang chuẩn bị đối mặt với điều gì khi cầm trên tay 650 trang giấy nặng chịch, nhưng ta vẫn không thể đặt quyển sách xuống được.

Những ngôi sao thực sự của cuốn sách lại là con của ba "kẻ thù" của Dantes. Nghịch lý trớ trêu khi bố mẹ càng sa đoạ, nhân cách thối rữa bao nhiêu thì con của chúng lại ngây thơ bấy nhiêu. Dumas đã thực sự thổi cái hồn, sức sống vào mỗi đứa trẻ, làm cho cuộc đời chúng giao nhau và từ đó tạo nên những bước ngoặt thú vị.


Mặc dù chàng có bộ óc thiên tài khi bày mưu tính kế và sở hữu một gia tài khổng lồ, Dantes học được rằng chàng không thể nắm bắt và điều khiển cuộc sống của người khác nhiều như chàng từng nghĩ. Chàng cảm thấy mình như một hình mẫu người cha tiêu chuẩn cho những đứa trẻ mà ngày đêm chàng mong muốn cuộc sống của chúng bị huỷ hoại, đến cuối cùng chính bọn trẻ lại dạy cho chàng nhiều điều mà trong suốt cuộc đời chàng, những tháng ngày hạnh phúc hay cả 14 năm cầm tù chàng chưa bao giờ được dạy. Chứng kiến mối quan hệ giữa Dantes và những nguời trẻ tuổi này dần trở thành tình bạn có lẽ cũng là điều hấp dẫn nhất của cuốn sách. Tôi tự nhận thấy bản thân chỉ mong chờ để xem đến phân đoạn nào Dantes nhận ra mưu kế của chàng sẽ làm tổn thương những người bạn mới đó đến nhường nào.

Vấn đề lớn nhất của Dantes, tâm trí chàng là con nguời hay là quái vật? Dantes chà đạp lên kẻ thù của chàng bằng những thủ đoạn hết sức tàn bạo, thế nhưng lại đối xử với nguời thân của chàng thật ôn nhu. Dumas đã để cho Dantes đóng vai trò như một "thiên thần báo thù", trừng phạt kẻ ác nhân danh Chúa tối cao. Nhưng những hành động mà thực sự làm cho người ta bị huỷ hoại, theo đúng nghĩa đen về cả mặt thể chất và tinh thần, mặc dù họ xứng đáng nhận quả báo ấy thì đó có phải là kết cục mà Chúa muốn? Tôi phải thừa nhận rằng tôi không nhận thức được rõ ràng ý đồ của Dumas ở đây. Dantes được khắc hoạ, được tôn vinh như thánh sống, nhưng tôi cảm thấy đáng tiếc cho chàng. Tiếc cho cái trọng trách quá lớn mà chàng phải gánh gồng trên vai, vì ngoài chàng ra thì sẽ chẳng có ai thực hiện được cả; vì số phận nghiệt ngã giao cho chàng sứ mệnh phải trả thù cho bằng được chỉ để cuối cùng chàng nhận ra đau khổ nhân đôi. Chàng có thể lạnh lùng và không khoan nhượng, nhưng chính điều đó làm ta cảm thấy xót xa và chỉ muốn Dantes có thể tận hưởng ý nghĩa cuộc sống của mình hơn là chỉ chia rẽ, chà đạp kẻ thù rồi lại dằn vặt có lỗi với những người thân vô tội của chúng. Nhưng một điều quan trọng không thể không nhắc tới, chính là Dantes làm việc tốt bất cứ khi nào chàng có thể, bất cứ khi nào có người cần đến mình, thậm chí cả khi nó phản lại kế hoạch trả thù của chàng.


Tôi cũng thích thú với phương diện của quyển sách mà làm cho bạn phải suy nghĩ liệu sự độc ác có hay không mang tính tuyệt đối, và nhân vật phản diện liệu có phần nào hối lỗi cho việc chúng đã làm. Phản diện trong Monte Cristo có rất nhiều, và có cá tính mạnh mẽ riêng biệt. Chúng không cùng được nặn ra từ một cái khuôn, cũng không được tô vẽ bằng một bộ màu duy nhất; nhưng điểm chung của chúng là không thể nào dành được sự cảm thông tuyệt đối của ta cho những gì chúng đã thực hiện. Villefort, luật sư của nhà vua có lẽ là nhân vật thú vị nhất vì mâu thuẫn cứ luôn tồn tại song song trong nội tâm của hắn. Hắn trọng danh tiếng và phẩm giá, đặc biệt là khi liên quan đến công việc, nhưng chính hắn lại tự phá huỷ cái ràng buộc thiêng liêng đó của mình: vu khống tội danh và tống Dantes vào tù. Dantes biết rằng cú đánh hiểm nhất vào Villefort chắc chắn sẽ là huỷ hoại thanh danh của Villefort duới danh nghĩa của hắn là một luật sư (tất nhiên Dantes đã thực hiện được mục đích của minh). Mercedes cũng gây hứng thú không kém, vì Dantes luôn day dứt và dằn vặt nội tâm, chàng phật lòng khi thấy Mercedes đã từ bỏ mình quá sớm, nhưng đồng thời cũng muốn tha thứ cho nàng vì biết rằng nàng bị ép buộc gả cho kẻ thù. Hay đơn giản hơn, có lẽ Mercedes không thể đợi Dantes mãi mãi được.

Bá tước Monte Cristo là  cuốn sách thuộc hàng kinh điển mà tôi đã luôn muốn đọc, và vui mừng thay nó đã thực sự vượt hơn cả kỳ vọng của tôi. Thật lòng, tôi đã chờ đợi một cuốn tiểu thuyết phiêu lưu hung hăng tàn bạo hơn, nhưng cuốn sách lại mang đậm chất tâm lí và tập trung khắc hoạ tình cảm nội tâm của các nhân vật một cách sâu sắc. Đây cũng là cuốn sách đã được kể đi viết lại hàng trăm lần, đến mức chúng ta tự hỏi bản gốc có bị loãng đi giữa tất cả những dị bản và tác phẩm ăn theo khác, nhưng đáng mừng là điều đó không xảy ra.


Review chi tiết bởi Hồng Nhung - Bookademy


---------


Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật những thông tin thú vị về sách tại link:  https://www.facebook.com/bookademy.vn


Tham gia cộng đồng Bookademy để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị, đăng kí CTV tại link: https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3 

 

Xem thêm

Hạnh phúc và bất hạnh, như hai mặt của một đồng xu, luôn tồn tại song song và không có một thước đo tuyệt đối nào cho chúng. Sự so sánh với những trải nghiệm khác chính là thước đo mà mỗi người tự tạo ra cho riêng mình. Chính vì vậy, câu nói "Phải đã từng muốn chết, Maxmillien ạ, mới biết rằng sống là tốt đẹp biết bao" đã cho chúng ta thấy rõ giá trị của cuộc sống thông qua sự so sánh. Trong thế giới phức tạp của chúng ta, luật trả thù và báo ứng thường được coi là những quy luật không thể tránh khỏi. Tuy nhiên, liệu trả thù có phải là con đường duy nhất để giải quyết những tổn thương, hay còn có những cách thức khác hiệu quả hơn? Trả thù, xét cho cùng, chỉ là một vòng luẩn quẩn của đau khổ và hận thù. Tác phẩm "Bá tước Monte Cristo" của Alexandre Dumas là một minh chứng rõ nét cho điều đó. Edmond Dantès, trong cơn đau khổ tột cùng, đã dấn thân vào con đường trả thù. Tuy nhiên, sau khi đạt được mục đích, anh nhận ra rằng hạnh phúc thực sự không đến từ sự trả thù mà từ sự tha thứ và lòng nhân ái. Tâm lý của Edmond Dantès đã trải qua nhiều biến đổi, từ một người đầy thù hận đến một người giác ngộ. Qua nhân vật này, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về sự vô nghĩa của việc trả thù và tầm quan trọng của việc sống một cuộc đời có ý nghĩa.

Alexandre Dumas, sinh năm 1802 tại Villers-Cotterêts, Pháp, là một trong những cây bút sáng giá nhất của thế kỷ 19. Xuất thân từ một gia đình có hai dòng máu khác biệt, ông đã tạo nên một kho tàng văn học đồ sộ, phản ánh sự đa dạng và phong phú của cuộc sống. Các tác phẩm của ông, đặc biệt là "Ba người lính ngự lâm" và "Bá tước Monte Cristo", đã được dịch ra nhiều ngôn ngữ và được yêu thích bởi hàng triệu độc giả trên toàn thế giới. Thành công của Dumas không chỉ nằm ở tài năng văn chương mà còn ở khả năng nắm bắt tâm lý độc giả và xây dựng những câu chuyện hấp dẫn, kịch tính. Từ những câu chuyện tình yêu lãng mạn đến những cuộc phiêu lưu đầy kịch tính, Dumas đã vẽ nên một bức tranh sống động về xã hội thời kỳ đó. Với ngòi bút tài hoa, ông đã chinh phục hàng triệu độc giả trên toàn thế giới và để lại dấu ấn sâu đậm trong lịch sử văn học. Ông đã để lại một di sản văn học vô giá, tiếp tục truyền cảm hứng cho các thế hệ nhà văn sau này.

Trong kho tàng văn học đồ sộ của Alexandre Dumas, hai tác phẩm “Bá tước Monte Cristo” và “Ba người lính ngự lâm” luôn được nhắc đến đầu tiên. Nếu như “Bá tước Monte Cristo” là một bản giao hưởng về sự trả thù, tình yêu và sự tha thứ, thì “Ba người lính ngự lâm” lại là một bức tranh sinh động về tình bạn, lòng trung thành và cuộc đấu tranh cho công lý trong bối cảnh nước Pháp đầy biến động. Bên cạnh vai trò là một nhà văn tiểu thuyết tài ba, Dumas còn để lại dấu ấn đậm nét trong lĩnh vực báo chí và sân khấu. Sự nghiệp sáng tác đồ sộ của ông đã góp phần làm phong phú thêm kho tàng văn học thế giới và khẳng định vị thế của ông như một trong những cây bút xuất sắc nhất mọi thời đại. Mặc dù đã ra đi vào năm 1870, di sản văn học của Dumas vẫn sống mãi với thời gian và tiếp tục truyền cảm hứng cho biết bao thế hệ độc giả. "Bá tước Monte Cristo" là bản anh hùng ca về Edmond Dantès, một chàng thủy thủ trẻ từng tận hưởng cuộc sống bình yên tại Marseille. Bi kịch ập đến khi anh bị vu oan và giam cầm suốt 14 năm trong ngục tối tối tăm. Quãng thời gian tù đày ấy không chỉ cướp đi thanh xuân của Edmond mà còn rèn luyện nên một con người hoàn toàn khác. Từ một chàng trai ngây thơ, anh trở thành một bậc thầy về sự báo thù, một nhà triết học đầy mưu lược. Với khối óc siêu việt và lòng căm thù nung nấu, Monte Cristo đã xây dựng một đế chế quyền lực bí ẩn, sẵn sàng trừng phạt những kẻ đã gây ra tội ác cho mình. Cuộc hành trình trả thù của ông không chỉ là một chuỗi các sự kiện kịch tính mà còn là một cuộc khám phá sâu sắc về tâm lý con người, về ranh giới giữa thiện và ác, giữa tình yêu và hận thù.

Trong cuộc sống đầy biến động, lòng tự trọng thường bị tổn thương và công lý đôi khi bị chà đạp. Đáp lại, con người ta thường cảm thấy thôi thúc phải trả đũa, để khôi phục lại sự cân bằng và chứng tỏ giá trị bản thân. Nhưng liệu hành động trả thù có thực sự mang lại sự thanh thản, hay chỉ là một vòng luẩn quẩn của đau khổ và hận thù? Khái niệm báo ứng, dường như, phản ánh một quy luật tự nhiên hơn: mọi hành động đều có hệ quả. Tuy nhiên, báo ứng không đơn thuần là kết quả tức thời mà còn là tổng hòa của những lựa chọn và hành vi trong quá khứ. Tiểu thuyết "Bá tước Monte Cristo" đã khắc họa sâu sắc những khía cạnh tâm lý phức tạp này, khi nhân vật chính vừa tìm kiếm công lý, vừa đối mặt với những hậu quả không lường trước của việc trả thù. Câu chuyện bắt đầu với Edmond Dantès, một chàng trai trẻ ngây thơ, tràn đầy hy vọng. Tuy nhiên, số phận nghiệt ngã đã đẩy anh vào vực sâu của nỗi oan khiên, giam cầm anh trong nhà tù tối tăm. Sự bất công ấy đã thổi bùng lên trong lòng anh ngọn lửa hận thù, biến đổi anh từ một người đàn ông lương thiện thành một Bá tước Monte Cristo ranh mãnh, lạnh lùng. Trong hành trình trả thù, Monte Cristo không chỉ là một kẻ săn đuổi công lý mà còn là một ẩn số đầy bí ẩn, đặt ra những câu hỏi về ranh giới giữa thiện và ác, giữa công lý và báo thù. Edmond Dantès, dưới vỏ bọc Bá tước Monte Cristo, đã dấn thân vào một cuộc trả thù đầy hận thù. Hắn không ngần ngại sử dụng mọi thủ đoạn, từ những âm mưu tinh vi đến những đòn trả thù tàn nhẫn, để khiến những kẻ đã gây ra bất hạnh cho mình phải trả giá. Tuy nhiên, trong quá trình thực hiện kế hoạch, Dantès dần nhận ra rằng sự trả thù không mang lại bình yên. Thay vào đó, nó chỉ càng khiến hắn chìm sâu vào vực thẳm của sự cô đơn và hối hận. Cảm giác trống rỗng bao trùm lấy hắn, và những hậu quả không lường trước của hành động đã khiến hắn phải đối diện với một sự thật phũ phàng: sự trả thù chỉ là một vòng luẩn quẩn không có hồi kết. Luật nhân quả, khi được vận hành bởi hận thù, trở thành một vòng xoáy vô tận. Mỗi hành động trả đũa không chỉ là một vết thương mới mà còn là chất xúc tác khiến những vết thương cũ càng thêm sưng tấy. Liệu có lối thoát nào khỏi mê cung thù hận này để tìm đến bến bờ bình yên? Sâu thẳm trong mỗi chúng ta, bên cạnh hận thù, còn có một khát vọng mãnh liệt được hòa giải, được tha thứ. Tha thứ không đơn thuần là quên đi quá khứ, mà là một hành trình giải phóng bản thân khỏi xiềng xích của oán hận. Nó là chiếc chìa khóa mở ra cánh cửa của hòa bình, tạo điều kiện cho một cuộc sống ý nghĩa và tích cực hơn. Để thực sự tha thứ, chúng ta cần nhìn sâu vào bên trong tâm hồn mình. Chúng ta cần thấu hiểu, đồng cảm với cả những kẻ đã gây ra tổn thương. Khi đó, dòng chảy của sự tha thứ sẽ không chỉ làm dịu mát tâm hồn mà còn mang đến một khởi đầu mới, một tương lai tươi sáng hơn. Trong "Bá tước Monte Cristo", câu chuyện trả thù không chỉ là mạch truyện chính mà còn là một bức tranh sâu sắc về tâm lý con người. Tác phẩm không chỉ đơn thuần là một tác phẩm văn học mà còn là một bài học về sự phức tạp của tâm hồn và những hệ lụy khôn lường của các quyết định. Qua đó, độc giả có cơ hội suy ngẫm về khát vọng công lý, sự cứu rỗi và những giá trị đích thực của cuộc sống.

Cuộc sống vốn dĩ là một hành trình đầy chông gai. Thế nhưng, sự bất công xã hội như một chất xúc tác, đẩy con người ta đến những giới hạn mà họ chưa từng nghĩ tới. Trước áp lực của cuộc sống, nhiều người đã phải thay đổi, đôi khi là thay đổi bản thân một cách không mong muốn. Sự chênh lệch giàu nghèo không chỉ là vấn đề kinh tế mà còn là một cuộc chiến tâm lý, nơi mà lòng tự trọng, nhân phẩm của con người bị thử thách. Những người giàu có, với quyền lực trong tay, đôi khi trở nên kiêu căng, hợm hĩnh. Trong khi đó, những người nghèo khó lại phải gồng mình chống chọi với sự bất công, dần mất đi niềm tin vào cuộc sống. "Bá tước Monte Cristo" của Alexandre Dumas không chỉ là một câu chuyện trả thù đơn thuần, mà còn là một hành trình khám phá tâm lý sâu sắc về sự biến đổi của con người. Edmond Dantès, từ một chàng thủy thủ trẻ ngây thơ, đã trở thành một bá tước quyền lực, lạnh lùng. Dumas đã khéo léo phơi bày những góc khuất tâm lý của nhân vật, cho thấy sự phức tạp của con người khi đối diện với nỗi đau và sự bất công. Bối cảnh xã hội phức tạp của thế kỷ 19, với những bất công và tham vọng, đã góp phần tạo nên một câu chuyện đầy kịch tính và ý nghĩa. Qua câu chuyện của Edmond, Dumas đặt ra những câu hỏi sâu sắc về công lý, đạo đức và bản chất con người. Đồng thời, với lối viết tài hoa, Dumas đã tạo ra một tác phẩm kinh điển, cuốn hút người đọc từ trang đầu tiên đến trang cuối cùng. Ban đầu, Edmond Dantès hiện lên như một tấm gương về sự trong sáng và lương thiện. Là một chàng thanh niên tràn đầy nhiệt huyết, anh sở hữu một trái tim ấm áp, luôn hướng về những điều tốt đẹp. Tình yêu dành cho Mercedes, cô gái anh hằng mong ước, càng tô điểm thêm cho bức tranh tươi đẹp về tương lai của Edmond. Thế nhưng, số phận trớ trêu đã đẩy anh vào vực sâu của nỗi đau khi bị giam cầm oan uổng tại nhà tù If. Chính những ngày tháng tù đày khắc nghiệt đã gieo vào lòng Edmond một hạt giống hận thù. Sự tuyệt vọng và cô đơn bao trùm lấy tâm hồn anh, khiến anh dần thay đổi. Từ một chàng trai ngây thơ, Edmond trở thành một kẻ mưu mô, đầy bí ẩn với danh nghĩa Bá tước Monte Cristo. Khát khao trả thù đã trở thành động lực thôi thúc anh thực hiện những kế hoạch tàn nhẫn, nhằm trừng phạt những kẻ đã gây ra tội ác cho mình. Sự biến đổi của Edmond không chỉ đơn thuần là kết quả của sự trả thù. Đó còn là một quá trình phức tạp, chịu tác động của nhiều yếu tố tâm lý. Cuộc sống trong ngục tối đã làm thay đổi sâu sắc quan niệm của anh về công lý và sự công bằng. Edmond nhận ra rằng, luật pháp không phải lúc nào cũng bảo vệ những người vô tội và những kẻ có quyền lực có thể tùy tiện xâm hại đến cuộc sống của người khác. Chính những trải nghiệm đau khổ này đã khiến anh trở nên cứng rắn và tàn nhẫn hơn. Những năm tháng dài đằng đẵng bị giam cầm trong bóng tối, chịu đựng sự bất công và cô độc đã khắc sâu những vết thương không thể xóa nhòa trong tâm hồn Edmond Dantès. Sự mất mát đau đớng của gia đình, sự phản bội của những người thân tín đã từng bước đẩy anh đến bờ vực tuyệt vọng. Trong lòng anh, ngọn lửa hận thù ngày càng cháy bỏng, thiêu đốt mọi hy vọng về một tương lai tươi sáng. Dưới lớp vỏ bọc của Monte Cristo, một con người hoàn toàn khác đã được tái sinh. Sự biến đổi ấy không chỉ là sự thay đổi về ngoại hình mà còn là sự lột xác về tâm hồn. Khao khát trả thù đã trở thành động lực thôi thúc anh hành động, biến anh trở thành một kẻ báo thù tàn nhẫn, sẵn sàng dùng mọi thủ đoạn để triệt hạ những kẻ đã gây ra đau khổ cho mình. Tuy nhiên, trong sâu thẳm tâm hồn, Edmond vẫn còn lưu giữ một phần con người lương thiện. Anh khao khát công lý, mong muốn những kẻ ác phải trả giá cho những hành vi của mình. Qua từng cuộc trả thù, Edmond dần nhận ra rằng hận thù chỉ là một vòng luẩn quẩn không có hồi kết. Nó không chỉ làm tổn thương những kẻ thù mà còn tàn phá chính bản thân anh. Càng trả thù, anh càng chìm sâu vào bóng tối, càng cô độc và đau khổ. Cuối cùng, Edmond đã nhận ra rằng sự tha thứ mới là con đường duy nhất để giải thoát bản thân khỏi những xiềng xích của quá khứ. Anh hiểu rằng, bằng cách tha thứ, anh không chỉ giải phóng những kẻ thù mà còn giải phóng chính mình. Qua câu chuyện của Edmond Dantès, chúng ta thấy rõ được sức mạnh ghê gớm của hoàn cảnh đối với con người. Một người tốt bụng, lương thiện có thể trở nên tàn ác và độc ác nếu phải chịu đựng quá nhiều đau khổ. Đồng thời, câu chuyện cũng đặt ra những câu hỏi về bản chất của con người: liệu con người có thể tha thứ và quên đi những nỗi đau trong quá khứ? Hay thù hận sẽ mãi là một vết sẹo không thể xóa nhòa? 

Bá tước Monte Cristo không đơn thuần là một tác phẩm văn học kinh điển, mà còn là một bản giao hưởng sâu lắng về tâm hồn con người, nơi những cung bậc cảm xúc đan xen phức tạp, từ hận thù đến yêu thương, từ đau khổ đến hạnh phúc. Cuộc đời bi kịch của Edmond Dantès, từ một chàng thủy thủ trẻ đầy hoài bão đến một bá tước quyền lực, giàu có, là một hành trình khám phá những góc khuất tâm lý sâu thẳm của con người. Qua nhân vật này, tác giả Alexandre Dumas đã vẽ nên một bức chân dung sống động về sự biến đổi của con người trước những biến cố cuộc đời, về sức mạnh của lòng căm thù và sự tha thứ. Sự trả thù, một chủ đề xuyên suốt tác phẩm, không chỉ đơn thuần là một hành động trả đũa, mà còn là một ngọn lửa thiêu đốt tâm hồn Edmond. Tác giả không hề tô vẽ cho sự trả thù, mà phơi bày những hệ lụy đau thương mà nó mang lại. Edmond, trong quá trình thực hiện kế hoạch trả thù, đã tự cô lập mình, đánh mất đi những người thân yêu và cuối cùng nhận ra rằng hạnh phúc không thể xây dựng trên nền tảng của hận thù. Bên cạnh đó, Bá tước Monte Cristo còn là một bài ca ca ngợi về tình yêu, lòng nhân ái và sự tha thứ. Những nhân vật như Haydée, Mercedes, hay chính bản thân Edmond khi quyết định tha thứ cho những kẻ đã gây ra tội ác, đã mang đến những tia sáng hy vọng giữa bóng tối. Tác phẩm khẳng định rằng, dù con người có trải qua những đau khổ tột cùng, thì trong sâu thẳm mỗi người vẫn luôn tồn tại những hạt giống của lòng nhân hậu. Cuối cùng, Bá tước Monte Cristo không chỉ là một câu chuyện về cuộc đời của một con người, mà còn là một bức tranh sinh động về xã hội Pháp thế kỷ XIX, với những mâu thuẫn giai cấp, những âm mưu chính trị và những giá trị đạo đức bị đảo lộn. Tác phẩm đã vượt qua giới hạn của một tác phẩm văn học để trở thành một tài liệu lịch sử quý giá, giúp chúng ta hiểu rõ hơn về cuộc sống của con người trong quá khứ.


0 điểm

Tôi đã xúc động xuyên suốt cả tiểu thuyết này. Tôi khóc; tôi cổ vũ; tôi cười. Tôi đi ngủ suy nghĩ về các nhân vật và thức dậy suy nghĩ về sự trả thù. Tôi muốn tìm cách quay ngược thời gian và thiêu rụi nước Pháp vì một nhân vật hư cấu. Tác giả đã làm một công việc đáng ngưỡng mộ khi đưa tôi trực tiếp vào câu chuyện và cảm nhận được sự căm thù, tình yêu, nỗi sợ hãi, sự đồng cảm và tất cả những cảm xúc khác mà các nhân vật trải qua. Đây là một tiểu thuyết sẽ khiến cảm xúc của bạn trải qua nhiều cung bậc.

Đây cũng là một cuốn tiểu thuyết sẽ khiến bạn suy nghĩ và đặt câu hỏi. Đi đến đâu là được? Khi nào bạn dừng lại? Vì ai bạn dừng lại? Điều này có ổn không? Chúa có đứng về phía những người tốt hay những kẻ xấu? Ai là người tốt và ai là kẻ xấu? Việc kiểm tra nhân tính có bảo vệ bạn hay cô lập bạn? Điều gì xảy ra khi bạn muốn quay lại, và làm thế nào để đến đó?

Như chính Bá tước đã nói, "Tất cả trí tuệ của con người đều được chứa đựng trong hai từ này: 'chờ đợi' và 'hy vọng'!"

Lời khuyên của tôi: Hãy đọc phiên bản đầy đủ do Robin Buss dịch. Nó có một chương mà nhiều phiên bản bỏ qua, và chương đó, ít nhất đối với tôi, là rất quan trọng.

Cuối cùng cũng đã đọc được tác phẩm kinh điển này lần đầu tiên. Ý tôi là, ai mà không thích một câu chuyện trả thù ĐÃ HAY chứ, phải không? Than ôi, nó còn hơn thế nhiều! Với 1200 trang, bạn không nghĩ nó nên như vậy sao? :)

Tôi sẽ bỏ qua phần tóm tắt cốt truyện vì rất nhiều người đã làm điều này hoặc xem một số phiên bản trên TV, nhưng vì tôi cũng chưa pernah xem phim nào về tác phẩm này nên tôi không thể nói họ làm tốt như thế nào.

Tuy nhiên, TÔI CÓ THỂ nói rằng tôi không bao giờ cảm thấy nhàm chán. Không một lần. Từ âm mưu và thủ đoạn, hy vọng về một cuộc sống hạnh phúc viên mãn, tan vỡ, nỗi sợ Napoleon quay trở lại lục địa khiến một số kẻ ngốc hãm hại chàng trai tội nghiệp Edmund Dantes và kết án anh ta đến trọn đời trong một nhà tù lâu đài kinh tởm vào đêm trước đám cưới của chính mình... nghe thật hào nhoáng, độc ác một cách kỳ diệu. Và nó đúng là như vậy. Nhưng đó chỉ là khởi đầu của niềm vui.

Trong tù, anh kết bạn và được một học giả uyên bác, có kiến thức uyên thâm và bí mật về một kho báu lớn kết bạn, nhưng Edmond vẫn mất 14 năm thanh xuân để dàn xếp một cuộc vượt ngục hoành tráng bằng cách buộc một viên đạn đại bác vào chân, bị ném xuống biển như người chết.

Thứ thúc đẩy anh ta là SỰ TRẢ THÙ những kẻ đã giam cầm anh ta một cách vô tội.

850 trang sách là một câu chuyện phiêu lưu ly kỳ, anh ta đội lốt Bá tước Monte Cristo giàu có rực rỡ, dùng những thủ đoạn như ve vãn, hối lộ, mua chuộc và lừa đảo để chen chân vào xã hội thượng lưu Paris. Anh ta không bao giờ đánh mất chủ đề trả thù to lớn của mình, tìm kiếm và dòm ngó vào từng kẻ tồi tệ đã cướp đi toàn bộ tương lai của mình, nhưng không giống như những câu chuyện báo thù hiện đại mà chúng ta quen thuộc, anh ta thực hiện việc đó theo cách rất Cơ Đốc.

Nếu một người thực sự ăn năn và làm việc thiện, Edmond sẽ tha thứ. Nếu kẻ ngốc đó vẫn là kẻ ngốc, thì Edmond sẽ âm mưu với tất cả trí thông minh và của cải của mình để mang đến sự hủy hoại hoàn toàn kẻ thù của mình. Ý tôi là sự hủy hoại hoàn toàn. Không chỉ tài sản của chúng, mà còn cả gia đình, hy vọng, thậm chí cả linh hồn của chúng... hắn ta ném chúng xuống vực thẳm. :) Chậm rãi. Cẩn thận. Edmond không bao giờ hớn hở về nhiệm vụ của mình. Anh ta đảm bảo đó là điều đúng đắn, luôn luôn đặt câu hỏi, luôn luôn cho kẻ thù của mình thêm nhiều, nhiều hơn nữa và nhiều hơn nữa cơ hội để sửa chữa... và qua nhiều tình tiết đa dạng, chúng ta thấy cái thòng lọng siết chặt từng người một... trừ khi họ là người tốt.

Và với vai trò là thẩm phán, bồi thẩm đoàn và người thi hành án, Edmond trao cho mỗi người họ những gì họ xứng đáng nhận được. :)

Kinh điển ư? Hơn cả kinh điển. Nó vẫn là một tác phẩm dễ đọc và thú vị ngay cả đối với chúng ta, những người hiện đại. Bất hủ? Có lẽ. Một trong những tiểu thuyết hay nhất từng được viết?

Đúng.

Với một lưu ý. Có rất nhiều tác phẩm yêu thích hiện đại trong phim ảnh và tiểu thuyết lấy trực tiếp từ cốt truyện và chủ đề ở đây. Giống như, những phần khổng lồ. Giống như "Nhà tù Shawshank" và "V for Vendetta". Những bộ phim này thậm chí còn đề cập rất nhiều đến Bá tước. :)

Nó cũng có một truyền thống phong phú trong các thể loại yêu thích cá nhân của tôi như khoa học viễn tưởng. "Người đàn ông bị hủy hoại" của Bester gợi nhớ rất nhiều, cũng giống như bộ sách "Lightbringer" của Weeks trong lĩnh vực giả tưởng. :)

Thật đáng nói rằng những câu chuyện như thế này vẫn là những tác phẩm thu hút đông đảo người xem, phải không? Chuyện gì đã xảy ra với chúng ta vậy??? lol

"Tại sao nên đọc các tác phẩm kinh điển?" - Italo Calvino đặt ra câu hỏi này trong một bài luận mà tôi biết nhưng chưa đọc. Câu trả lời của riêng tôi là chúng là nền tảng cho văn hóa và thế giới quan hiện tại của chúng ta. Trong một câu trích dẫn gần đúng khác mà hiện tại tôi không thể tìm được nguồn chính xác: chúng ta có thể nhìn xa hơn vào thế giới vì chúng ta đang đứng trên vai của những người khổng lồ. Alexandre Dumas là một trong những người khổng lồ này, thường bị hiểu lầm là một kẻ rong ruổi phiêu lưu đơn giản hoặc là một tác giả hướng đến thanh thiếu niên, nạn nhân của chính sự nổi tiếng rộng rãi của mình. Giống như nhiều cậu bé khác, tôi đã hoàn toàn bị mê hoặc bởi những hành động hài hước và táo bạo của ba chàng lính ngự lâm phлюс một, nhưng tôi lại dè dặt khi cầm lên quyển sách đồ sộ hơn nhiều kể về những thử thách và hoạn nạn của Bá tước Monte Cristo. Tại sao phải mất công vật lộn với gã bóp mèo này trong nhiều tuần, trong khi đã có sẵn một số phiên bản phim? và tại sao lại lãng phí thời gian với một cuốn sách dành cho trẻ em khi tôi có thể đọc một số thứ 'nghiêm túc'? Cùng Italo Calvino đã đề xuất một kệ sách đặc biệt trong hiệu sách dành cho loại tiểu thuyết nổi tiếng này: "Những cuốn sách mà mọi người đều đã đọc nên giống như thể bạn cũng đã đọc chúng." Nội dung thực tế của cuốn sách trưởng thành và triết học hơn nhiều so với những gì tôi mong đợi: theo như phần giới thiệu đề cập đến: "Ngay cả trong thời đại của chúng ta, cũng không có nhiều sách dành cho trẻ em liên quan đến một nữ sát thủ hàng loạt, hai trường hợp giết trẻ sơ sinh, một vụ đâm chém và ba vụ tự sát; một cảnh tra tấn và hành quyết kéo dài; những tưởng tượng tình dục do ma túy gây ra, quan hệ ngoài luân thường, cải trang nam và đồng tính luyến nữ; thể hiện kiến thức cổ điển của tác giả và kiến thức của ông về lịch sử châu Âu hiện đại, phong tục và chế độ ăn uống của người Ý, tác dụng của cần sa, v.v."

Một chàng thủy thủ trẻ tuổi đến từ Marseille tên Edmond Dantes bị vu oan là kẻ phản bội và gián điệp cho Napoleon, vị hoàng đế đang bị lưu đày trên đảo Elba vào thời điểm đó. Đúng vào đêm trước lễ đính hôn, Edmond bị giam vào nhà tù Chateau d'If, nơi anh sẽ trải qua gần hai thập kỷ bị giam trong một ngục tối biệt giam. Sau một cuộc vượt ngục táo bạo và nhờ sự giúp đỡ của việc phát hiện ra một kho báu ẩn giấu, anh ta sẽ trở về Pháp để trả thù những kẻ đã phản bội mình.

Anh ta là một chàng trai trẻ tuổi từ mười tám đến hai mươi tuổi, cao ráo, mảnh khảnh, với đôi mắt đen láo liên và mái tóc đen mun. Toàn bộ phong thái của anh toát lên sự bình tĩnh và kiên quyết đặc trưng của những người đã quen vật lộn với nguy hiểm từ thời thơ ấu.

Đánh giá qua lăng kính của một người trẻ thế hệ Y (Millennial), cuốn tiểu thuyết đang cho thấy dấu hiệu của thời đại: ngôn ngữ thường quá khoa trương; một biên tập viên giỏi có thể cắt giảm ít nhất một phần ba số trang mà không mất đi bất kỳ yếu tố cốt lõi nào; các nút thắt trong cốt truyện có thể dễ dàng đoán được từ xa; một số nhân vật thiếu chiều sâu và sự tinh tế trong phân vai trò thiện hay ác. Tuy nhiên, bản thân chủ đề của tác phẩm không chỉ hoành tráng mà còn vượt thời gian, được chứng minh qua vô số bản chuyển thể và kể lại hiện đại (như "The Stars My Destination"). Kẻ thù của Edmont Dantes không chỉ đơn thuần là những kẻ xấu xa, chúng là những đại diện cho sự tha hóa của những trụ cột cơ bản nhất của xã hội: Fernand (quân đội), Danglars (kinh tế), Villefort (hệ thống tư pháp), Mercedes (hôn nhân). Chính trị, hậu quả của vài thập kỷ chiến tranh cách mạng và nghèo đói là một trong những vấn đề nóng bỏng khác của những năm 1840 được đưa vào tác phẩm, và chúng vẫn là những vấn đề nóng bỏng cho đến ngày nay.

Trong nhiều tình huống của tiểu thuyết, các nhân vật kêu cầu Chúa trong lời cầu nguyện hoặc khuyên răn về những bất hạnh của họ, nhưng đối với tôi, những khoảnh khắc quan trọng đến khi đàn ông và phụ nữ được thể hiện là hoàn toàn chịu trách nhiệm về hành động của chính họ, giống như Caderousse được trao cơ hội cứu chuộc lỗi nhiều hơn một lần, và mỗi lần đều thất bại trong việc chọn con đường đúng. Tôi nghĩ Dumas đang thể hiện sự hỗn loạn của thời kỳ cách mạng mà ông đang sống: Cách mạng Pháp và sau đó là Napoleon đã thách thức và thường xuyên phá hủy tất cả các quy tắc cũ của chính phủ tập quyền, thần quyền, thay thế chúng bằng lý thuyết về quy tắc của lý trí và thực tế là một thứ vô chính phủ ích kỷ và hung hãn. Giống như bá tước Monte Cristo, Dumas đang tìm kiếm những thể chế và ý tưởng mới để dẫn lối cho nhân loại tiến tới tương lai. Một phần lập luận của ông là quay trở lại Luật Moses, nhưng ông không thể bỏ qua các nguyên tắc nhân văn đặt Con người chịu trách nhiệm về vận mệnh của mình. Dưới đây là một vài câu trích dẫn để minh họa cho cuộc tranh luận này:

Tôi để mỗi người họ trên bệ riêng của họ: Robespierre ở Quảng trường Louis XV, trên giàn giáo của ông ta, và Napoleon ở Quảng trường Vendome, trên cột trụ của ông ta. Sự khác biệt là sự bình đẳng với người đầu tiên là hạ thấp và với người thứ hai là nâng cao: một người hạ bệ các vị vua xuống mức độ của máy chém, người kia nâng cao nhân dân lên ngang bằng ngai vàng. (Villefort)

Cuốn tiểu thuyết mở ra những hướng đi mới mẻ của việc điều tra và bình luận phê bình trong hầu hết các chương, và tôi rất thích dành nhiều ngày hơn để cố gắng sắp xếp tất cả các ý tưởng của mình theo thứ tự, nhưng tôi cũng bị lôi kéo bởi những cuốn sách khác mà tôi đã bắt đầu đọc, vì vậy tôi sẽ cố gắng đi nhanh từ đây:

Giống như Dickens, Dumas có vấn đề với cách miêu tả phụ nữ của mình. Họ hoặc là độc ác đến tận xương hoặc là những thiên thần nhạt nhẽo và yếu đuối khiến bạn muốn phát ốm vì sự ngọt ngào. Valentine là minh họa hoàn hảo về người phụ nữ lý tưởng của năm 1840: ngây thơ, trong sáng, dễ ngất xỉu, phục tùng và chỉ thích chăm sóc nhà cửa cho đàn ông của mình. Cô ấy là hình ảnh phản chiếu của Esther từ "Bleak House". Thoạt nhìn, Mercedes xuất hiện như một nhân vật hoang dã, mạnh mẽ hơn, nhưng sau đó sẽ bị relegitimize vào vai trò đơn giản là người mẹ đau khổ và tội nhân ăn năn. Tuy nhiên, tôi sẽ không đổ lỗi quá nhiều cho tác giả, vì đây là những thái độ thịnh hành vào thời điểm đó.

Dấu hiệu ban đầu của thời đại thay đổi và đạo đức thay đổi: Khi bạn nghĩ, Caderousse nói, buông thõng tay xuống tờ giấy, rằng thứ bạn có ở đây có thể giết một người chắc chắn hơn là bạn trốn trong rừng để giết anh ta! Tôi luôn sợ một cây bút, một lọ mực và một tờ giấy hơn là một thanh kiếm và một khẩu súng lục.

thoáng nhìn về bí mật sức mạnh và thành công của Monte Cristo: Một ngày có 24 giờ, một giờ có 60 phút và một phút có 60 giây. Rất nhiều việc có thể được thực hiện trong tám mươi sáu nghìn bốn trăm giây.