Nấu ăn không phải là một chủ đề phổ biến trong văn học. Nhưng kho tàng sách đồ sộ của nhân loại vẫn có những tác phẩm thành công và gây ấn tượng bất ngờ về đề tài này.

The Gastronomical Me – MFK Fisher


Nữ nhà văn MFK Fisher được xem là một trong những cây bút hàng đầu về chủ để thức ăn, ẩm thực trong giới văn học quốc tế. Tình yêu với các món ăn của bà được khơi nguồn trong những tháng ngày sống ở Pháp, và chúng được chuyển hóa một cách rất mượt mà, nhẹ nhàng nhưng cũng đầy mãnh liệt vào tác phẩm tiêu biểu The Gastronomical Me.

Đây không phải là một quyển tiểu thuyết mà có thể được xem như một quyển tự truyện đầy chân thực của MFK Fisher, cũng chính vì vậy mà trong tác phẩm này, khán giả sẽ có thể chìm đắm cùng nhà văn trong hàng trăm trang sách và hàng nghìn dòng chữ lay động chỉ để nói về các món ăn và ẩn ý văn hoá nằm bên trong chúng.

Pow! – Mạc Ngôn


Cuốn tiểu thuyết do Mạc Ngôn viết vào năm 2003 này xoay quanh những hồi tưởng của nhân vật chính về quãng thời gian sống tại một “thị trấn lò mổ”. Trong khi dân làng xung quanh cậu bị ám ảnh với những món ăn làm từ thịt thì điều đó lại khiến chàng trai trở nên hoang mang, mệt mỏi, bế tắc. Bên cạnh việc hư cấu câu chuyện, nhà văn đoạt giải Nobel đến từ Trung Quốc này cũng kể lại một phần thời thơ ấu của mình trong Pow!.

Cách viết của ông chân thực, súc tích và gần như chạm đến đầy đủ mọi giác quan của người đọc, và chính điều đó đã mang lại sức hút mãnh liệt cho quyển tiểu thuyết này, khiến nó trở nên đặc biệt hơn cả so với các tác phẩm khác của Mạc Ngôn.

Charlie and the Chocolate Factory – Roald Dahl


Gần như bất cứ những ai yêu sách đều biết đến quyển sách này. Charlie and the Chocolate Factory không chỉ gợi lên một tuổi thơ năng động, luôn say mê với những điều mới mà còn mang đến những dư vị ngọt ngào của sô-cô-la, yếu tố ẩm thực chính đã tạo nên nền tảng để hình thành câu chuyện.

Nhà văn Roald Dahl được giới học thuật đánh giá rất cao về yếu tố sáng tạo cũng như kỹ thuật kể truyện thông qua tác phẩm này. Tuy nhiên, ông cũng biết cách tiết chế cách viết của mình sao cho nó có thể thân thiện và gần gũi với tất cả mọi bạn đọc, khiến cả người lớn lẫn trẻ em đều phải… thèm thuồng.

Kitchen Confidential: Adventures in the Culinary Underbelly – Anthony Bourdain


Đây là quyển tự truyện nổi tiếng của bếp trưởng người Mỹ Anthony Bourdain, phát hành vào năm 2000. Hành trình theo đuổi ước mơ nấu ăn và những câu chuyện hậu trường bếp núc của những nhà hàng được Anthony Bourdain kể lại một cách rất dung dị, chuẩn xác, chi tiết và ngồn ngộn sức sống.

\Nhiều nhà phê bình đã cho rằng Kitchen Confidential: Adventures in the Culinary Underbelly có sức ảnh hưởng rất lớn đối với dòng văn học ẩm thực đương đại, và cũng chính nó đã biến chủ nhân quyển sách trở thành siêu sao và có một sự nghiệp thăng hoa mạnh mẽ trong suốt 15 năm qua.

Like Water For Chocolate – Laura Esquivel


Đây là tác phẩm văn học đầu tay của nữ tiểu thuyết gia người Mexico Laura Esquivel, phát hành vào năm 1989. Ngay khi vừa phát hành, quyển sách đã nhanh chóng tạo ra một “cơn bão” torng cộng đồng người yêu văn học bởi cốt truyện cảm động, sâu sắc kết hợp cùng lối viết duy mỹ, ướt át và đầy tính dịu dàng.

Câu chuyện xoay quanh Tita, một cô gái không có cuộc sống hạnh phúc vị bị ràng buộc bởi các hủ tục, niềm vui duy nhất còn lại của cô chính là bếp núc. Việc đặt một con người đau khổ vào căn bếp và giúp họ tìm thấy ánh sáng đã khiến Laura Esquivel có nhiều mảnh đất màu mỡ để khai thác tâm lý nhân vật, đồng thời khiến độc giả phải “thèm thuồng” vì cách miêu tả những món ăn đặc sắc, ấn tượng.

Nguồn: Vnwriter

--------------------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link:https://www.facebook.com/bookademy.vn

Tham gia cộng đồng Bookademy để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị, đăng ký CTV tại link:https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3  

Xem thêm

Like Water for Chocolate của Laura Esquirel là một cuốn tiểu thuyết chứa đầy những ẩn dụ phong phú và đẹp đẽ và ngôn ngữ tượng hình, chủ nghĩa hiện thực kỳ diệu và hay nhất là THỰC PHẨM! Cảm xúc dồn nén khi viết nên tác phẩm này được thể hiện rõ ràng và đã tạo nên một hành trình ý nghĩa, xúc động và thót tim cho mỗi độc giả. Hãy xem Tita khám phá bản thân, học những bài học cuộc sống và quan trọng nhất là tình yêu nồng cháy. Một lần nữa, cuốn sách xoay quanh việc nấu ăn, được nhân cách hóa xuyên suốt cuốn sách và được nói với không khí của tình yêu, niềm đam mê và niềm tự hào… nó trở thành một thứ không chỉ đơn thuần là nấu ăn. Nấu ăn là một vector của cảm xúc trong cuốn sách này, mùi thơm, âm thanh, mùi, cảm xúc, v.v. tất cả đều phản ánh cảm xúc và suy nghĩ của Tita. Để phản ánh điều này xa hơn, một mô-típ được sử dụng xuyên suốt cuốn sách: nóng và lạnh được sử dụng liên tục để so sánh tốt và xấu. Mama Elena hầu như luôn được mô tả là lạnh lùng, lạnh lùng. Bất cứ khi nào Tita buồn bã hoặc trong giai đoạn trầm cảm; Cô được mô tả là có cảm giác ớn lạnh kinh niên trong xương. John được miêu tả là người ấm áp, tượng trưng rằng anh thực sự yêu cô và tôn trọng cô. Có một biểu tượng khác liên quan đến điều này sẽ trở thành một điểm phổ biến ở cuối cuốn sách. Lặp đi lặp lại, một ngọn lửa nhỏ được sử dụng để mô tả hòa bình nội tại, tình yêu và niềm đam mê. Đây là cách chữa trị cho Tita khỏi cái lạnh không thể chịu đựng được. Ngọn lửa được thắp lên bởi những người yêu thương bạn và nâng bạn lên. Để mang lại mô-típ nhiệt độ và ngọn lửa tròn đầy, trong nấu ăn, nhiệt thường được áp dụng để nấu một thứ gì đó. Trước khi có sự trợ giúp của ngọn lửa, thực phẩm vẫn còn sống và không thể ăn được. Với sức nóng, thức ăn được biến thành một tác phẩm nghệ thuật đầy cảm xúc.

Cậu bé 11 tuổi Charlie Bucket sống trong một ngôi nhà bé xíu với bố mẹ và bốn ông bà. Ông bà của cậu phải nằm chung trên chiếc giường duy nhất trong phòng ngủ duy nhất của căn nhà. Charlie và bố mẹ phải nằm trên nệm đặt dưới nền nhà. Mỗi năm một lần vào ngày sinh nhật của mình, Charlie nhận được một thanh sô-cô-la Wonka mà cậu luôn cố gắng để dành trong nhiều tháng sau đó. Willy Wonka, chủ nhà máy sô-cô-la Wonka, bất ngờ quyết định mở cửa đón năm em nhỏ cùng cha mẹ chúng tới thăm nhà máy sau 10 năm không có bất cứ tiếp xúc với bên ngoài, bởi những công ty đối thủ liên tục đánh cắp công thức của ông. Để chọn ra người sẽ được vào nhà máy đồng thời được cung cấp sô cô la trọn đời, ngài Wonka giấu năm chiếc vé vàng trong những tờ giấy gói các thanh sô-cô-la Wonka. Cuộc truy tìm chủ nhân năm tấm vé vàng tỏ ra hết sức quyết liệt. Bất cứ ai tìm được nó đều trở thành trung tâm chú ý của báo chí. Bốn tấm vé đầu tiên lần lượt tìm ra chủ nhân của nó: cậu bé béo phì Augustus Gloop, cô bé hư và nóng nảy Veruca Salt, cô bé nghiện kẹo cao su Violet Beauregarde, và cậu bé nghiện ti-vi Mike Teavee. Một ngày nọ, Charlie nhìn thấy một đồng 50 xu (tờ 1 đôla trong phiên bản Mỹ) nằm lẫn trong tuyết. Cậu quyết định sử dụng một ít tiền để mua sô cô la còn phần còn lại sẽ mang về cho mẹ. Cậu mua hai thanh, và sau khi bóc thanh sôcôla thứ hai, Charlie tìm thấy chiếc vé vàng thứ năm. Và trùng hợp là ngày hôm sau cũng chính là ngày mà ngài Wonka mở cửa đón khách. Charlie và ông nội Joe tận hưởng khung cảnh, âm thanh, hương vị của nhà máy và gặp những người Oompa-Loompa, một chủng tộc tí hon đã và đang giúp ông Wonka vận hành nhà máy kể từ khi ông cứu họ khỏi những nỗi sợ hãi và nghèo khó ở Loompaland. Những đứa trẻ đồng hành cùng Charlie lần lượt bị buộc phải dừng chuyến tham quan nhà máy vì những lý do hài hước, bí ẩn và đau đớn. Augustus Gloop bị rơi xuống Sông Chocolate sau khi cố gắng cúi xuống uống nước sông và bị hút ngược lên ống dẫn nước. Violet Beauregarde ham hố ăn thử một miếng kẹo cao su vẫn trong giai đoạn thử nghiệm và bị biến thành quả việt quất xanh khổng lồ. Veruca Salt bị những con sóc phân loại hạt coi là "hạt hỏng" nên bị chúng ném vào thùng rác. Mike Teavee bị teo nhỏ và mắc kẹt trong một chiếc tivi. Sau khi kết thúc hành trình, bốn đứa trẻ có cho riêng mình một diện mạo mới: Augustus bị chiếc ống ép cho thành gầy nhom; da của Violet biến thành màu tím; khắp người Veruca toàn rác là rác; còn Mike thì cao tới 10 feet (hơn 3 mét) và mảnh như sợi dây vì nhầm lẫn trong quá trình hồi phục hình dạng của cậu. Lúc này, khi chỉ còn mình Charlie, Willy Wonka chúc mừng cậu vì đã là người "giành được" nhà máy này. Ông tiết lộ tuổi thật của mình cũng như lý do đằng sau những chiếc vé vàng, đồng thời tuyên bố Charlie sẽ là người kế tục ông vận hành nhà máy. Họ cùng nhau đi tới nhà Charlie bằng chiếc thang máy thủy tinh và đưa toàn bộ gia đình của Charlie tới sống tại nhà máy.

Năm 1929, một MFK Fisher mới kết hôn đã nói lời tạm biệt với nền ẩm thực Mỹ truyền thống và lên đường cùng chồng đến Dijon, nơi lần đầu tiên bà được nếm thử món ăn Pháp thực sự. Gastronomical Me là biên niên sử ghi lại niềm đam mê của cô ấy về một cách hoàn toàn mới để ăn, uống và tôn vinh các giác quan. Khi cô ấy kể lại những bữa ăn đáng nhớ được chia sẻ với một loạt các nhân vật lập dị và hấp dẫn, đặt trong bối cảnh căng thẳng gia tăng trước chiến tranh, chúng ta chứng kiến ​​sự hình thành không chỉ về sở thích mà còn về tính cách và tài năng phi thường của cô ấy. MFK Fisher nhìn thấy dạ dày cuộc sống đầu tiên. Tờ New York Times cho biết "Cô ấy đã nhổ sự kiềm chế của người Puritan ra như một thứ rượu xỉn màu và thực hiện một cuộc sống thưởng thức những thú vui chậm rãi, gợi cảm trên bàn ăn." Và giữa các bữa ăn, cô ấy thưởng thức thú vui của đàn ông và đi du lịch nữa. Cô nhớ lại California vào năm 1912, cuộc sống ở Pháp vào những năm 1930, và du lịch một mình đến Mexico vào năm 1941. Con hàu đầu tiên của cô là một câu chuyện đẹp, về tuổi thanh xuân và vinh quang của loài nhuyễn thể lông xù, và sự hài hước của cô cũng bộc trực như sở thích của cô trên bàn ăn .