Nếu còn trẻ, và là một người yêu sách, bạn không thể bỏ qua 5 kiệt tác dưới đây. Chúng đều là những tác phẩm đã giúp thay đổi cuộc sống và suy nghĩ của độc giả trên khắp thế giới.

The Fault in our Stars (Khi lỗi thuộc về những vì sao)



Tác phẩm này của nhà văn John Green đã được xuất bản tại Việt Nam với cái tên Khi lỗi thuộc về những vì sao. Câu chuyện xoay quanh tình yêu lãng mạn, thi vị nhưng cũng đầy… tréo ngoe của đôi bạn trẻ Hazel và Gus. Trong khi Hazel mắc bệnh ung thư phổi thì Gus lại là chàng trai mắc bệnh ung thư xương. Việc hai thiếu niên đang đứng trước một kết cục hiểm nghèo đem lòng yêu nhau đã mang đến sự độc đáo cho toàn bộ câu chuyện.

Không giống với những tiểu thuyết tình yêu khác, The Fault in our Stars không chỉ khai thác góc độ tình yêu mà còn xoay quanh nhiều khía cạnh khác trong đời sống tuổi trẻ như gia đình, tình bạn, sự nghiệp… Đặc biệt, đề tài ước mơ cũng được khai thác rất nhẹ nhàng và sâu sắc, để lại nhiều suy ngẫm trong lòng người đọc. Nếu vừa bước sang hoặc đang mấp mé ở ngưỡng cửa 20, bạn sẽ không thể bỏ qua tiểu thuyết này, bởi nó sẽ giúp bạn biết quý trọng hơn mỗi giây phút mình còn có mặt trên cuộc đời.

The Catcher in the Rye (Bắt trẻ đồng xanh)


The Catcher in the Rye là tiểu thuyết nổi tiếng của nhà văn J. D. Salinger ra mắt vào năm 1951. Nó thường được biết đến tại Việt Nam với cái tên quen thuộc: Bắt trẻ đồng xanh. Tiểu thuyết này từng bị cấm một thời gian dài tại nhiều quốc gia vì ngôn từ bạo liệt, nội dung dữ dội và đầy chân thực về cuộc sống của một chàng trai trẻ nổi loạn.

Nhân vật chính Holden trong The Catcher in the Rye sau này đã trở thành một biểu tượng nổi tiếng cho những thanh thiếu niên dám dấn thân, biết theo đuổi ước mơ của mình và kiên quyết phản đối lại những điều cũ kỹ, nhàm chán. Dĩ nhiên, nhân vật Holden không phải là một kiểu mẫu hoàn hảo, thậm chí từng có lúc phạm sai lầm rất nghiêm trọng, nhưng đây vẫn là một nhân vật có sức truyền cảm hứng rất mạnh mẽ đến với nhiều thế hệ trẻ trên thế giới.

The Book Thief (Kẻ trộm sách)


Được ra mắt vào năm 2005 bởi tác giả người Úc Markus Zusak, The Book Thief là câu chuyện về Liesel Meminger, cô bé 9 tuổi sống chung với bố mẹ nuôi tại Đức trong giai đoạn những người Do Thái đang bị đàn áp khốc liệt. Quyển sách này từng được dịch tại Việt Nam với tên gọi Kẻ trộm sách và cũng đã thu hút sự chú ý của khá nhiều độc giả.

Sở dĩ gọi The Book Thief là một trong những quyển sách mà tuổi trẻ nên đọc là vì tác phẩm này đã khái quát hóa được rất nhiều phẩm chất mà một thanh thiếu niên nên có trước khi bước vào ngưỡng cửa cuộc đời: sự chân thật, lòng dũng cảm, sự tốt bụng và đặc biệt là còn cần phải có một chút trí tò mò. Tất cả những đức tính ấy khi ghép lại sẽ tạo ra một con người mạnh mẽ, phi thường và luôn được mọi người yêu thương. Và đó chính là những gì mà tuổi trẻ cần phải biết nhất.

The Drifters (Sáu người đi khắp thế gian)


Đây là tiểu thuyết ra mắt năm 1971 của nhà văn từng đoạt giải Putlizer James A. Michener. Câu chuyện xoay quanh 6 bạn trẻ với 6 hoàn cảnh khác nhau, đến từ 6 nơi khác nhau nhưng hoàn cảnh đã đưa đẩy họ đi chung một chuyến hành trình xuyên qua nhiều quốc gia. Đó chính là lý do tại sao khi xuất bản ở Việt Nam, The Drifers có tên là Sáu người đi khắp thế gian. Điểm thu hút nhất ở tiểu thuyết này chính là chất sống ngồn ngộn trên từng trang sách. Mỗi chương, mỗi trang đều chứa đầy những thông tin và trải nghiệm về văn hóa đặc sắc, lồng ghép trong đó là những thông điệp về ước mơ, khát vọng và nỗi trăn trở của người trẻ trước thời cuộc.

The Drifters là một thiên truyện đẹp về những con người đang loay hoay tìm lối đi cho riêng mình, và trên con đường đó, có khi họ thất bại, có lúc họ thành công, nhưng điều quan trọng là họ đều học được cách dấn thân và gặt hái được những thành quả của riêng mình. Quyển sách này không phải là một tác phẩm dạy người trẻ sống tốt, mà nó truyền cảm hứng cho những thanh thiếu niên biết cách theo đuổi lý tưởng của riêng mình.

To Kill a Mockingbird (Giết con chim nhại)


Nếu những quyển sách trên giúp tuổi trẻ biết sống can đảm, hạnh phúc, tự chủ thì To Kill a Mockingbird lại hứa hẹn tạo ra một hiệu ứng khác: sống thiện tâm. Quyển sách được biết ở Việt Nam với tên gọi Giết con chim nhại này được viết ra với nhãn quan của một cô bé 6 tuổi Jean Louise Finch, con của một luật sư. Với tiền đề đó, toàn bộ tiểu thuyết đều là những dòng văn trong sáng, hồn nhiên và đầy tính lạc quan về cuộc đời, tượng trưng cho tinh thần sống của cô bé Jean.

Tuy nhiên, nhà văn Harper Lee cũng không quên lồng ghép trong đó rất nhiều thông điệp về nhân sinh quan, về sự thiện lương, tốt bụng và cách sống công bằng với tất cả mọi người. Đọc To Kill a Mockingbird, hẳn một người trẻ dù ngỗ ngược đến mấy cũng sẽ thấy “mủi lòng” và bỗng nhiên cảm nhận được sự yên bình trong nội tại, và đó chính là thành công lớn nhất của Harper Lee.

Nguồn: Tuyết Tùng-Vnwriter

------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link:https://www.facebook.com/bookademy.vn

Tham gia cộng đồng Bookademy để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị, đăng ký CTV tại link:https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3


 

Xem thêm

Holden Caulfield là một thằng trẻ trâu ỉ ôi suốt hai trăm trang sách hay là một thiếu niên bất hạnh đang bị khủng hoảng tâm lý? Bắt trẻ đồng xanh là một thiên văn học kinh điển hay chỉ là những trang viết thiếu tính văn chương? Có phải nó đã khích động lòng người tiêu cực? Hay chăng nó đã lột tả đúng tâm lý tuổi phản nghịch và ai cũng có thể liên hệ đến bản thân? Là ngôn từ trần trụi đúng với tâm lý thiếu niên hay là lối viết tùy tiện không chọn lọc thiếu nhân văn? Mình nghĩ cuốn sách này hẳn là đại diện của cái mà người ta vẫn thường gọi là “những phản ứng trái chiều”. Dường như bất cứ ai quyết định cầm nó lên đều phải trở nên cực đoan – hoặc yêu thích đến điên cuồng; hoặc ghét bỏ cùng tận. Người ta sẽ dễ đánh giá nó hoặc một sao hoặc năm sao, ít khi ở giữa. Nó cũng là một trong những cuốn sách bị cấm lên cấm xuống chủ yếu vì ngôn ngữ thô tục và nội dung nhạy cảm, quan niệm đạo đức mập mờ… Và đến giờ người ta vẫn đang cãi nhau xem cho nó vào trường dạy thì có thỏa đáng không. Những từ khóa xuất hiện trong các cảm nhận/phân tích/bài luận về tựa sách này thường đánh nhau toác đầu chảy máu, như là: “Tâm lý tuổi nổi loạn”, “một thằng trẻ trâu”, “kinh điển”, “nhảm nhí”, “sâu sắc”, “chả có nội dung gì”, “được tung hô quá đáng”, “không thể không đọc”, “đồng cảm sâu sắc”, “không đồng cảm nổi”,… Ở những giai đoạn khác nhau, nhất là khi bị reading slump, Bắt trẻ đồng xanh là một cuốn sách mà mình có thể đọc lại, hoài niệm cái cảm giác hoàn toàn chìm đắm đọc say sưa quên giờ giấc mà bản thân đánh mất đã lâu. Thế nên mình mạnh dạn đánh giá rằng nó khá là dễ đọc, ít nhất đối với một số đối tượng như mình. Còn về nội dung: Cuốn sách này gần như đi ngược lại tất cả những gì được khuyến khích, nhân vật chính bi quan, tuyệt vọng, lối viết trần trụi không kiêng nể cả trong miêu tả, lời thoại lẫn đề tài. Điểm sáng duy nhất đó là Holden có lòng đồng cảm quá lớn, muốn níu giữ và ngây thơ, tìm kiếm điều đúng đắn, hay tình người… Điều đặc biệt ở cuốn sách này – mà nói ra nghe có vẻ cliché – hầu như mỗi thời điểm giở sách ra mình đều nhận ra những điều khác, những điều mà khi chưa trải nghiệm hoặc chưa đủ hiểu biết, hay không đủ để tâm, người ta thường không thể hiểu được. Bởi vì Holden Caulfield có một lối kể phô trương phóng đại khi nói về những việc không tác động trực tiếp đến mình, và qua loa trốn tránh khi nhắc đến những nguyên nhân thực sự (quá khứ bị lạm dụng tình dục, em trai đã chết…), Holden che giấu những việc khiến cậu ta rơi vào tình trạng nhắc đến ở đầu sách – phải vào bệnh viện tâm thần – trong muôn vàn suy nghĩ vụn vặt. Đó là cách Holden đương đầu với những cảm xúc tiêu cực – bằng việc tách rời bản thân ra khỏi những sự kiện khiến mình tổn thương, đứng từ xa nhìn lại. Cá nhân mình càng lớn thì cảm nhận về Bắt trẻ đồng xanh càng khác. Ngày mình còn mười sáu mười bảy tuổi, đọc Bắt trẻ đồng xanh như vén mây thấy trăng vậy. Có một lớp màn mong manh bảo vệ hầu hết những đứa trẻ đang lớn khỏi thế giới trần trụi, Salinger đã xé mất bức màn ấy, nói thành tiếng những điều ta mơ hồ nhận ra nhưng không thể nói thành lời. Chưa đánh mất ngây thơ mà đọc về tiếc nuối ngây thơ, chưa đủ trải đời mà đọc về lòng người thiếu chân thành hay thối nát – không thể hiểu kỹ được; mà chưa đủ chín chắn, lại trong lúc cảm tình sục sôi nhất – đột nhiên có cảm giác được thấu hiểu, thường sẽ sinh ra sự tôn sùng thái quá. Đã từng có lúc Bắt trẻ đồng xanh được xem như Chân Kinh trong lòng mình. Đã từng. Nhưng mà càng lớn mình càng có cảm nhận khác đi. Mình cảm thấy Holden không thực sự đại diện cho những đứa trẻ mới lớn, mà là đại diện của những đứa trẻ mới lớn bất hạnh nhất đã bị dẫn lối sai trong lúc tiến đến thế giới trưởng thành. Không phải trưởng thành là đau đớn – trưởng thành quả thật đau đớn – nhưng chưa kịp trưởng thành đã đột ngột bị gỡ mất lớp lăng kính hồng bảo vệ, bị cưỡng ép phải lớn lên, đó mới là bất hạnh không thể cứu vãn. Vậy nên như bất cứ đứa trẻ mới lớn nào, Holden tò mò về tình dục, thế nhưng lại khác với những đứa khác, cậu ghê tởm tình dục, cũng ghê tởm thế giới người lớn. Điều này có thể hiểu được, bởi vì khái niệm tình dục đã được hình thành trong đầu Holden một cách lệch lạc và buồn thảm, và người trưởng thành cậu ngưỡng mộ tìm đến trong lúc khủng hoảng lại rất có thể có mục đích mờ ám với cậu, như chuyện đã xảy ra rất nhiều lần trong quá khứ. Mình thực sự nghĩ Holden là một trong những đứa trẻ bi kịch. Holden Caulfield, Jane Gallagher, James Castle – chúng đều là những đứa trẻ đã ngã xuống vực sâu mà không có ai kịp đưa tay bắt lại. James phải dừng lại; Jane có lẽ đã không xây dựng được lòng tự tôn; và Holden, hình thành cái nhìn vô vọng về thế giới. Là bởi đã đánh mất ngây thơ nên mới tiếc thương và muốn bảo vệ ngây thơ. Muốn trở thành người bắt trẻ trên cánh đồng. Thực sự thì, phải đọc mới biết bạn sẽ cảm thấy gì về cuốn sách này. Có thể bạn sẽ nhìn nhận Holden như một nhân vật dễ liên hệ, hoặc cũng có thể bạn sẽ thấy Holden chỉ là một thằng nhóc thích ỉ ôi. Rõ kỳ diệu nhỉ? Cùng một cuốn sách một nội dung lại có thể tạo ra nhiều góc nhìn đến như vậy.

Kẻ trộm sách là một câu chuyện cảm động chân thực và cảm động về những con người trong một gia đình, một khu phố mang tên Thiên đường và về những con người không cùng dòng máu với nhau trong những năm chiến tranh khốc liệt và đẫm máu nhất lịch sử nước Đức dưới thời của Hitler.Nếu bạn đã từng biết đến cô gái Do Thái Anne Frank và cuốn nhật ký gây chấn động của cô thì Kẻ trộm sách sẽ một lần nữa mang đến cho bạn một câu chuyện khác không kém phần bi kịch về một tay đấm bốc Do Thái. Người thanh niên ba mươi tuổi này (hoặc hơn nhưng chưa có gia đình, mình nhớ như thế có thể không chính xác) cũng đã ghi lại cuộc đời của mình thành một cuốn sách, nhưng anh ta dành tặng riêng nó cho Kẻ trộm sách – một đứa bé gái 13 tuổi đã không ngại trò chuyện cùng anh suốt những ngày tháng trốn chui trốn nhủi dưới căn hầm ẩm mốc và đọc sách cho anh nghe trong những ngày anh bệnh đến nằm liệt giường.Có một người bạn cùng đọc sách là một điều tuyệt vời nhất. Đây là phát hiện thích thú nhất khi mình đọc cuốn sách này. Kẻ trộm sách có người bố nuôi đọc sách cùng cô bé mỗi đêm cho đến khi cả hai bố con buồn ngủ không mở mắt lên được. Còn mình thì may mắn có út cưng cùng đọc sách với mình mỗi khi mình về quê thăm mẹ. Nhưng một mình làm bạn với sách cũng đã là một điều hạnh phúc. Kẻ trộm sách đã từng một mình lén lượm một cuốn sách của tay đào mộ đánh rơi mặc dù lúc này chưa hề biết đọc một chữ nào, một mình nhặt trộm hai cuốn sách Do Thái bị Đức Quốc Xã đốt sót và thậm chí một mình chui tọt vào thư viện trộm 1 cuốn sách rồi trộm tiếp một cuốn nữa, một cuốn nữa,… ở những lần sau và về nhà một mình đọc ngấu nghiến những thành quả mình trộm được một cách hạnh phúc.

Sáu Người Đi Khắp Thế Gian, như cái tên đã chuyển tải, là một cuộc hành trình của những kẻ lang bạt, hơn thế, là hành trình của những con người miệt mài trên những chặng đường vô tận để tìm cho mình một nơi dừng chân. Sáu con người, Joe, Cato, Yigal, Gretchen, Britta và Monica, là sáu mảnh đời, sáu số phận. Điểm chung duy nhất giữa họ chính là đều đang chạy trốn hiện tại đầy hỗn loạn. Và thế là câu chuyện được kể lại, thông qua một ông già ít nhiều quen biết cả sáu người, quen biết cả những gì họ chối bỏ, những gì họ muốn thoát khỏi để dấn thân vào cuộc du hành với đầy đủ mọi góc cạnh của cuộc sống đương thời. Sức mạnh, cám dỗ, cảm xúc, nhục cảm, buông thả, thương tổn… mọi trạng thái tinh thần hiện lên trong trang sách thông qua hình ảnh của những kẻ bỏ xứ để trôi dạt vô định. Sáu Người Đi Khắp Thế Gian có bóng dáng của một thiên tiểu thuyết sử thi khi lồng ghép nhiều câu chuyện vào một, tái hiện lại những khung cảnh thông qua cách kể vừa như tường thuật, vừa như nhìn thấu mà lại vừa như chiêm nghiệm. Sau cùng, Sáu Người Đi Khắp Thế Gian là hành trình vô tận con người tìm kiếm chính mình, tìm kiếm một nơi mình thuộc về dù hành trình ấy có khi kết thúc trong một cái kết hoàn hảo nhưng có khi để ngỏ vô định và mờ mịt. Họ là bốn người Mỹ, một cô gái Na Uy, một cô gái Anh. Chiến tranh Việt Nam, chiến tranh Trung Đông, nạn phân biệt chủng tộc, đạo Hồi và những bóng ma của quá khứ đã xô đẩy họ trôi dạt tới thành phố mặt trời, để rồi, từ nơi đây, họ lại bắt đầu hành trình phiêu lưu mới đến với những đêm phương Nam Tây Ban Nha vò xé tâm can, những trận đấu bò rừng ngàn cân treo sợi tóc, những thành lũy Bồ Đào Nha thách thức thời gian, những rừng rậm châu Phi đầy ám ảnh, những bão táp cuộc đời và những tan vỡ trong lòng người… Không tìm bất cứ góc cạnh nào để ẩn náu, họ đã cùng nhau đối diện với cuộc đời trong cuộc Thập Tự Chinh kiếm tìm những giá trị mới… Như một bách khoa thư kết hợp nhuần nhuyễn súng ống và hoa hồng, tình yêu và tình dục, tôn giáo và nghệ thuật, du hành và ma túy, những bản ballad say lòng và tiếng kêu thầm xé ruột, có thể nói Sáu người đi khắp thế gian là một cuốn tiểu thuyết độc nhất vô nhị không bao giờ cũ về cuộc sống…

Bắt trẻ đồng xanh, nghe tên thì mình không tài nào hình dung nổi nội dung cuốn sách nói về cái gì. Mà thực ra cũng không quan trọng lắm, vì rõ ràng mình mua sách chỉ vì nó đẹp. Với thiết kế bìa rất đơn giản, chỉ một màu xanh lục đậm, tên sách “Bắt trẻ đồng xanh” màu trắng và tên tác giả “J. D. Sailinger” màu xanh ngọc bích – có lẽ vậy. Đơn giản nhưng không đơn điệu, và nó thực sự cuốn hút mình.Nội dung cuốn sách chỉ xoay quanh mấy ngày sau khi nhân vật tôi kể chuyện – Holden Caulfield bị đuổi học khỏi trường dự bị Pencey danh giá. Không gồm những triết lý cao siêu, không đoạn gay cấn hay cao trào. Rải khắp câu chuyện là những câu nói tục và chửi đời như “bộ tịch”, “mắc dịch”, “trời đánh thánh vật”, “bỏ mẹ”, là những ngày lang thang khắp thành phố nước Mỹ của cậu với những ý nghĩ điên rồ hay trẻ trâu. Tuy nhiên, qua những câu chuyện của cậu nhóc 17 tuổi, mình thấy chính mình, những người thân của mình trong câu chuyện đó. Là một nhóc tì 17 tuổi, với những suy nghĩ của tuổi trẻ bồng bột, trẻ trâu và ánh mắt nhìn đời hãy còn trong sáng. Cậu cho rằng cậu đang sống rất tử tế, với những giá trị đạo đức và rất là con người. Cậu lại cho rằng cuộc sống này thật đơn giản, nhưng con người lại đang chọn một cách sống quá bộ tịch, ai ai cũng đang đâm đầu vào kiếm tiền, làm giàu để ngồi trong xe sang, nhà hàng sang trọng và nói những câu chuyện hết sức bộ tịch. Cũng vì chán ghét những con người bộ tịch mà cậu không thèm học hành gì theo cách thầy cô muốn, để rồi bị đuổi khỏi ngôi trường Pencey. Mặc dù với những suy nghĩ và lời nói tiêu cực, và cậu khinh ghét cả thế giới, nhưng tác giả lại rất thành công khi xây dựng được hình ảnh một cậu bé 17 tuổi và không để người đọc ghét bỏ cậu. Thay vào đó là sự đồng cảm với chính cậu. Bởi chúng ta đã từng như cậu. Bên cạnh đó, ẩn sau một cậu nhóc quậy phá và nhìn đời bằng con mắt rất tiêu cực như Holden Caulfield, đó lại là một trái tim nhân hậu và lòng trắc ẩn. Nhân tiện, lòng trắc ẩn được khắc họa rõ ràng và hay nhất mình từng biết đến đó chính là tập phim “Nắng” – một phim chiếu rạp của Việt nam (bạn có thể tìm xem thử). Quay lại với Holden, lòng trắc ẩn của cậu chính là Allie – cậu em trai của cậu đã qua đời khi cậu 13 tuổi, đó là Phoebe Caulfield – cô em gái yêu quý của Holden, người mà cậu có thể cà riềng cà tỏi cùng suốt ngày đêm. Vậy, tiêu đề bắt trẻ đồng xanh có liên quan gì tới câu chuyện? À… đó chỉ là một câu trong một lời bài hát thiếu nhi mà cậu nghe một cậu bé hát khi cậu đi lang thang. Rồi cậu trở nên thích thú và thích được chơi đuổi bắt với những đứa trẻ ở đồng xanh, thích rong ruổi khắp đồng xanh cả mùa hè. Rõ ràng đây là một tác phẩm văn học nước ngoài, nên khi mình đọc phải kể đến công lao to lớn của người dịch, với những từ ngữ cực kì mới mẻ (thậm chí bạn sẽ chưa được nghe trước đó bao giờ) và lôi cuốn, tác giả đưa chúng ta tới với tác phẩm gốc một cách chân thực nhất. Cũng bởi là một tác phẩm văn học, nên như mình đã nói, sẽ không có nhiều châm ngôn triết lý trong cuốn sách này. Đổi là sự thấu hiểu và đồng cảm cho lứa tuổi mới lớn. Tuy nhiên, với một kết thúc mở, trong khi tràn ngập khắp nội dung sách lại là những ngôn từ và góc nhìn khá tiêu cực về đời, nên mình không nghĩ nó phù hợp với những bạn tuổi mới lớn, hay những bạn đang có suy nghĩ giống Holden. Cuốn sách sẽ phù hợp hơn với những người yêu thích văn học hay những người đã qua rồi cái tuổi thích đuổi bắt. Đọc để đồng cảm và hiểu cho em mình, con mình và cháu mình – những đứa trẻ đang như là Holden.

Tình yêu đâu chỉ dành riêng cho người hoàn hảo về thể xác? Vui có, buồn có, đớn đau có, hạnh phúc có… Khi lỗi thuộc về những vì sao của John Green đã làm tâm hồn ta chao liệng với biết bao cảm xúc. Buồn biết bao trước những đứa trẻ bị tế bào ung thư tàn phá, chúng chống chọi từng ngày để kéo dài, nới rộng khoảng cách tới tử thần. Chúng đã có thêm sức mạnh qua những tấm gương chiến đấu với bệnh tật nơi Hội Tương Trợ. Chốn vốn dĩ dành cho những đứa trẻ kém may mắn ấy đã trở thành sợi tơ se duyên cho hai đứa trẻ bất hạnh: Augustus Waters mắc căn bệnh u xương và Hazel Grace, một cô gái 16 tuổi mắc chứng ung thư tuyến giáp di căn lên phổi. Tình yêu cùng sự quan tâm đã khiến cuộc đời ngắn ngủi của đôi trẻ trở nên ý nghĩa hơn. Những bông hoa héo hắt trở nên tươi tắn dưới làn nước tình yêu thần kỳ. Cuộc đời vốn dĩ nhạt màu của Hazel được phết lên những gam màu tươi tắn, rực rỡ. Nhưng cỏ dại luôn lấn át hoa, cái buồn, nỗi đau đớn luôn dễ đè bẹp con người. Ở tác phẩm cũng vậy, những bi kịch của bệnh tật như làn roi quất mạnh vào những chú ngựa cứng đầu, cứ từng đợt, từng đợt như thế. Đau đớn khôn cùng, những nhân vật của chúng ta cũng bi quan, cũng mệt mỏi, khổ sở trăm bề. Còn đau đớn hơn gấp trăm lần sự chịu đựng nỗi đau thể xác của bản thân là Hazel phải chứng kiến bệnh tật giày vò, hút kiệt cùng sức lực của người mình yêu thương. Hazel tươi sống chẳng bao lâu đã lại héo hắt vì người cô yêu thương chết dần chết mòn mỗi ngày. Cuộc sống này không phải là một công xưởng sản xuất điều ước nên những ước mong không thể thành sự thật được. Tuy đau thương nhưng những đứa trẻ cũng thật giàu nghị lực, tình cảm dạt dào. Chúng dám sống hết mình, yêu hết mình và làm tất cả vì người mình yêu. Phải đeo ống trợ thở, phải mang một chiếc chân giả nhưng cả Hazel và Augustus đều không khiếm khuyết trong tình yêu của mình.Câu chuyện đã khiến mỗi người đọc phải băn khoăn và suy ngẫm rất nhiều. Đặc biệt là vấn đề yêu thương, dấu ấn của ta trong cuộc sống. “Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra để lưu lại dấu ấn trên mặt đất, trong trái tim người khác”, phải sống thế nào cho khi mình mất đi thì hình ảnh của mình vẫn tồn tại trong kí ức của người ở lại. Trăn trở của tác giả, lo lắng của nhân vật cũng là sự suy ngẫm, băn khoăn của người đọc về vai trò, ý nghĩa của mình trong cuộc sống.

Một cuốn sách viết về một cuộc chiến đã xảy ra từ rất lâu – một cuộc chiến tàn khốc để lại rất nhiều mất mát, nhưng lại dạy ta những bài học rất nhân văn dù ta sống ở trong thời đại hay bối cảnh nào. close " data-link-categories="" data-link-keywords="" data-link-tags="" data-video-key="undefined">arrow_forward_iosĐọc thêm " data-link-categories="" data-link-keywords="" data-link-tags="" data-video-key="undefined">arrow_forward_iosĐọc thêm Powered by GliaStudio Giữa khung nền ảm đạm của cuộc chiến, len lỏi vào đó là sự trân trọng âm nhạc và sắc màu Âm nhạc và những sắc màu là đại diện cho những điều nhỏ nhoi đẹp đẽ luôn hiện hữu xung quanh chúng ta. Một bài hát có thể làm lòng ta nhẹ nhõm phần nào trong những căng thẳng của đời sống, một sắc cầu vồng sau ngày mưa cũng làm ta phấn chấn hơn trên đường trở về nhà. Một sớm mai thức dậy thấy bầu trời xanh lộng gió cũng làm ta thêm yêu đời. Cuộc sống sẽ đẹp hơn biết bao nhiêu nếu ta biết trân trọng những điều như vậy. Giữa sự lạnh lùng tàn bạo của chiến tranh là tình thương giữa người cha nuôi và cô con gái nhỏ, tình bạn hồn nhiên giữa hai cô cậu bé lớn lên trong cùng một góc phố tồi tàn thời chiến, là tình cảm của những kẻ đồng cảnh ngộ trú ngụ trong hầm tránh bom, là lòng thương xót của người cha với anh chàng Do Thái đang trốn chạy khỏi sự truy đuổi của Đức Quốc Xã. “Khi ông bật đèn sáng lên trong gian phòng rửa nhỏ xíu và thảm hại vào đêm hôm đó, Liesel quan sát nét lạ lùng trong đôi mắt của người cha nuôi. Chúng được làm từ lòng tốt, và bằng bạc. Như thứ bạc mềm, đang tan chảy vậy.” Sự kết nối giữa người với người là một sợi dây giữ ta thăng bằng trong cuộc sống. Con người, nếu không có đồng loại, không có sự cảm thông sẻ chia, sẽ đơn độc đến tận cùng. Giữa thế giới còn đầy rẫy những hiểm ác và ngập tràn những điều phù phiếm và xấu xa, thứ tồn tại vững chãi nhất là lòng nhân đạo đối với người đang gặp khó khăn, và sự can đảm trong cuộc chiến của chính mình.

Kẻ Trộm Sách là một cuốn sách kỳ lạ, nó mang màu chết chóc nhưng lại tràn đầy hơi thở của sự sống. Dõi theo những nhân vật được đặt trong bối cảnh của một chiến tranh tàn khốc, đến cuối cùng chúng ta phải thốt lên “Nhân hậu nhất là con người, độc ác nhất cũng là con người” Kẻ Trộm Sách đưa chúng ta theo chân cô bé Liesel Meminger – một bé gái được nhận nuôi bởi một gia đình ở phố Thiên Đàng vào những năm thế chiến thứ II nổ ra, chứng kiến chuỗi sự kiện lạ kỳ diễn ra xung quanh cô bé có số phận đặc biệt này. Chuyến hành trình đầy lôi cuốn với tác phẩm này sẽ khiến cho độc giả phải nín thở khi được Thần Chết dẫn lối qua vô vàn những cung bậc cảm xúc ngỡ ngàng, rồi xúc động đến nghẹn ngào, hay hồi hộp căng thẳng rồi lại thở phào nhẹ nhõm. Vừa khóc lại bật cười, rồi lại rơi nước mắt khi lật giở qua từng trang giấy. Cả câu chuyện như nằm sẵn dưới cây bút của Thần Chết, vị thần chết này không trêu đùa với mạng sống của con người, nhưng lại như trêu đùa với cảm xúc của chính chúng ta. Ông kể cho ta nghe về hạnh phúc nhưng lại cảnh báo về sự khổ đau. Ông biến những niềm vui trở nên mong manh, khiến cho người đọc nâng niu từng khoảnh khắc ngọt ngào, rồi lại ném họ vào hố sâu của đớn đau một cách bất ngờ. Ẩn mình dưới vai của một Thần Chết, Markus Zusak xứng đáng với nhận định mà công chúng ưu ái dành cho mình “Một bậc thầy về ngôn từ”. Ngay giữa sự chết chóc của một cuộc chiến khủng khiếp tiêu diệt biết bao sinh mạng của nhân loại, câu chuyện này như một đóa hoa nhỏ bé và rực rỡ mọc lên giữa vô vàn bom đạn dữ dội, nơi các ác tràn lan khắp mọi nơi. Câu chuyện xoáy sâu vào sự phức tạp bên trong mỗi con người, sự đối lập trong cả thế giới loài người, một sự hỗn độn xen lẫn cả thiện ác, khiến cho cả Thần chết cũng phải bối rối mà thốt lên rằng: “Tôi những muốn hỏi bà ấy làm sao mà một giống loài lại có thể vừa quá xấu xa, vừa quá vĩ đại như vậy, và làm sao mà từ ngữ của giống loài ấy lại có thể vừa đáng nguyền rủa, vừa thần diệu đến thế”

Với những trang đầu tiên của sách, bầu không khí khá ảm đạm, buồn hiu vì bạn sẽ được biết đến cô gái Hazel mang căn bệnh ung thư tuyến giáp như đã nói, và cô chỉ xoay quanh trong nhà cùng với niềm vui kì lạ: xem các show truyền hình giải trí cao, và dành nhiều thời gian nghĩ về cái chết, một cuộc đời không mấy màu sắc và khá chán ngẩm. Cô may mắn khi có người mẹ thật sự yêu thương, thấu hiểu và tôn trọng mọi quyết định của cô. Vì thế, cô được mẹ đưa tham gia vào Hội Tương Trợ để có cái nhìn khác về bệnh ung thư, kết được nhiều bạn bè và không mãi suy nghĩ về cái chết mà theo Hazel đây chỉ là cái màn mô phỏng tạm thời do họ tự vẽ và tô màu của căn bệnh vốn không qua khỏi này. Gặp được nhiều người cùng cảnh ngộ trong căn bệnh hiểm nghèo, cô cũng thấy không mấy khá hơn cho đến khi gặp Augustus Waters – người bạn và cũng là người cô yêu nhiều nhất. Họ cùng niềm đam mê đọc sách, và thích bàn luận về nhiều cuốn sách, đặc biệt là cuốn “Nỗi đau tột cùng” mà Hazel rất yêu thích, cô thích và tò mò về kết truyện đến mức muốn được bay đến Amsterdam để hỏi ông Van Houten về cốt truyện. Ước nguyện của một cô gái ung thư giai đoạn cuối cũng được đáp ứng và cô được đến cùng với Augustus Waters. Và tình yêu của họ được viết nên, nhẹ nhàng và hơi kém may mắn khi cả hai đều đang giai đoạn cuối của căn bệnh quái ác.Thật sự, đọc qua từng trang tôi rất sợ một trong hai sẽ đột ngột ra đi. Có những trang thấm đẫm niềm đau, không khỏi xót xa cho họ để gắng qua cơn đau chết người đến mức cứ ngỡ như cái chết vẫn sẽ là con đường êm dịu nhất để giải thoát. Đã không biết bao nhiêu lần tôi thầm cầu nguyện cho Hazel vượt qua sự hành hạ của hai lá phổi yếu ớt của mình, cô gái bẻ nhỏ phải sống phụ thuộc vào chiếc máy thở quen thuộc, chỉ có duy nhất một liều thuốc chữa trị trong bao nhiêu năm qua. Với hình chàng trai Augustus Waters đầy ấm áp, chân thành khiến tôi mườn tượng ra một con người điển trai, nhiệt tình với người mình yêu rất nhiều. Họ cùng ăn uống, cùng ngắm sao, cùng nhau chia sẻ và cùng nhau mạnh mẽ. Trong tôi, vẫn luôn mong mỏi điều kì diệu sẽ đến, sẽ đẩy lùi cơn bệnh hoặc ít nhất là không còn tăng lên để họ sống mãi giây phút bên nhau mà không xa rời nhưng điều gì đến sẽ đến cho dù tôi có ra sức gào khóc. Một cái kết bất ngờ đối với tôi, Gus- cái tên gọi thân thương mà tôi yêu quý đã ra đi trong sự đau lòng và tiếc nuối. Lòng tôi có một khoảng lặng đến uất khóc khi đọc đến những trang sách về tang lễ của Gus, và Hazel – người anh yêu viếng thăm cùng với bạn bè anh. Tôi cười nhiều nhất và hạnh phúc nhất khi đọc đến những trang sách mà Hazel và Gus ở bên nhau, những câu nói hài hước của anh và điều đấy thật ấm áp. Sự ra đi của Gus khiến cô đau gấp vạn lần, niềm đau dai dẳng và sâu sắc hơn những cơn đau phổi đến chết của cô. Tuy nhiên, tình yêu cô dành cho Gus là đẹp đẽ nhất trong cuộc đời này, một cô gái bất hạnh trong bệnh tật như vô cùng hạnh phúc trong tình yêu và cô tin rằng, Gus cũng yêu cô bằng cả tình cảm trọn vẹn, bằng hết sức lực của một con người bị ung thư giai đoạn cuối. Món quà mà Gus để lại cho người con gái anh yêu là điếu thư được viết bởi Van Houten. Với lối viết không thể nào thấy lỗ hỏng của ngôn ngữ, từng con chữ đều để lại nhiều cảm xúc riêng biệt, từng câu chữ và lời nói nhân vật đều chạm đến trái tim người đọc. Không quá mỹ miều, ướt át như ngôn tình, đau thương bi đát quá đáng, phong cách viết dịu dàng, nhẹ nhàng, đẹp đẽ, mê hồn đến mức muốn đọc đi nhiều lần. Câu chuyện đáng nhớ tuy có cái kết buồn thật, nhưng lại thật vẫn tôn lên ý nghĩa cuộc sống, Hazel không biết mình sẽ tồn tại bao lâu nữa nhưng cô chắc rằng đây là tình yêu cô sẽ mãi.

Sách đánh bật nét độc đáo thu hút người đọc bởi bìa xanh biển đậm cùng với kiểu mây trắng, đen làm nền cho tên sách. Đối với một tín đồ sách, không ai là không biết đến “Khi lỗi thuộc về những vì sao” bởi sự nổi tiếng lan rộng đến phát hành phim của tác giả John Green- một tác giả của quyển sách bán chạy nhất theo nhận định của York Times. Ngoài ra, phiên bản tiếng anh của tác phẩm có tên là “The fault in our stars”. Theo mình thì sách khá dày, chất lượng giấy tốt và đảm bảo; sách rất tiện mang theo. Đằng sau sách còn có những lời bình luận, đánh giá của các chuyên gia, tác giả khiến đọc giả hiểu được phần nào nội dung cuốn sách. Nói chung, đây là cuốn tiểu thuyết rất đậm chất tình yêu đích thực, đôi bạn trẻ cùng nhau vượt qua cái đau đớn của bệnh tật và mặc cảm bản thân, đã đương đầu với sự thật, sống trọn một tình yêu dang dở và mất mác. Dẫu đó tồn tại một cái kết không mong đợi vì vốn dĩ cuộc đời không phải là truyện cổ tích, nhưng đó lại mang đến một cảm giác đau trong hạnh phúc, viên mãn, là một sự mất mác đẹp đẽ hơn bất kì sự ra đi nào, vì họ đã yêu nồng cháy và bằng cả trái tim mình. Vốn là tiểu thuyết, cốt chuyện xoay quanh về đôi bạn trẻ yêu nhau, nét màu đôi chút đượm buồn, nhẹ nhàng không phải phù hợp với tất cả mọi người.

Một cuốn tiểu thuyết vốn có một kết truyện không trọn vẹn như một câu chuyện cổ tích, một tình yêu đẹp với những điều giản đơn nhất, vẫn đẫm buồn nhưng lại nhẹ nhàng đến kì diệu, không quá bi đát đau thương. “Khi lỗi thuộc về những vì sao” đầy nổi tiếng của John Green, đây là tác phẩm kinh điển mang đến nhiều sự đồng cảm, mang nhiều nụ cười, hy vọng và đôi chút ấm áp nhưng cũng lấy đi nhiều nước mắt, nhiều thương tổn để lại khó xoa dịu. Có lẽ, đây là một tình yêu đẹp nhất, nhẹ nhàng nhưng cũng mãnh liệt nhất, cho đi nhiều nhất nhưng cũng mất mác nhiều nhất của đôi bạn trẻ trong độ tuổi thanh xuân, đẹp đẽ và đầy sự sống hơn bao giờ. Cô gái trẻ, với trọn thanh xuân mười sáu tuổi, Hazel trong độ tuổi đẹp nhất đời người lại mang trong mình cơn bệnh ung thư tuyến giáp đang di căn đến phổi đã dựng nên một tình yêu với chàng trai mười bảy tuổi Augustus Waters bị hành hạ bởi cơn ung thư u xương ác tính. Hai bạn trẻ đã phải lòng nhau khi giao lưu ở Hội Tương Trợ- hội hoạt động của những người ung thư để tưởng nhớ bệnh nhân đã khuất và tiếp sức cho các bạn mạnh mẽ vượt qua cơn bạo bệnh này. Một mối tình không ướt át như ngôn tình, không quá lãng mạn nhưng nhiều cảm xúc trong cuộn chiến cái chết và tình yêu được viết nên như bản nhạc đầy thăng trầm, đầy màu sắc, đầy vui buồn và cũng đầy bất hạnh, tạo nên sức công phá mãnh liệt của cảm xúc với hai nhân vật chính mà sự sống yếu ớt chỉ như ngọn nến trước gió.