Đến một độ tuổi nhất định, gần như mọi câu hỏi mà người ta tự vấn đều xoay quanh một điểm, ta nên sống cuộc đời mình như thế nào?

Britt-Marie cảm thấy những yêu cầu của bà không hề khó thực hiện. Tất cả những điều bà muốn chỉ là một ngăn kéo cất nĩa dao muỗng gọn gàng theo đúng thứ tự. Và bất cứ ai cũng phải chùi giày ở thảm trước khi bước vào sàn nhà bóng loáng bà mới lau. Và ăn tối lúc 6 giờ. Và không chơi bóng đá.

Chua bao gio la qua muon de di tim noi minh thuoc ve hinh anh 1
Cuốn sách Britt-Marie đã ở đây.

Không phải Britt-Marie ghét bóng đá, hay bất cứ môn thể thao nào khác. Bà chỉ đơn giản là không hiểu được tại sao người ta phải khiến mình bị lấm bẩn, bị gãy chân, xước xát mặt chỉ để tranh giành một quả bóng. Hơn nữa, môn bóng đá ở Borg cũng không được chăm chút nhiều cho lắm.

Britt-Marie tìm đến Borg, một nơi khỉ ho cò gáy ở vùng nông thôn không phải để làm người lau dọn, hay một người giải quyết các xung đột, và càng không phải là huấn luyện viên của một đội bóng nhí. Bà đơn giản chỉ muốn tìm một công việc để chứng minh với thế giới rằng mình vẫn còn sống và tồn tại, thay vì chỉ thu lu ở nhà đợi chồng đi làm về và rồi bị phản bội.

Từ một phụ nữ “văn minh” trở thành ban huấn luyện bóng đá bất đắc dĩ cho lũ trẻ ở Borg, Britt-Marie bỗng trở thành điểm tựa cho tất cả những người dân nơi đây, thổi bừng sức sống cho cái thị trấn xám xịt này. Và khi đó, lần đầu tiên trong đời, Britt-Marie thực sự tìm được một nơi thuộc về.

Tiếp nối thành công của Người đàn ông mang tên Ove  Bà ngoại tôi gửi lời xin lỗi, Fredrik Backman tiếp tục cho ra mắt cuốn tiểu thuyết Britt-Marie đã ở đây, giữ nguyên tinh thần của bộ truyện: chỉ những người đặc biệt mới làm nên điều khác biệt.

Britt-Marie là một nhân vật phụ đã xuất hiện trong cuốn sách trước về mối quan hệ giữa bà ngoại và cô gái nhỏ Elsa, nay trở lại với cuốn sách mới, bạn đọc có cơ hội được biết nhiều hơn về cuộc sống của bà.

Chua bao gio la qua muon de di tim noi minh thuoc ve hinh anh 2
Bộ ba tác phẩm đã được xuất bản của Fredirk Backman.

Ở tuổi 63, lần đầu tiên trong đời Britt-Marie có một chuyến phiêu lưu thực thụ. Vốn là một người ưa sạch sẽ ngăn nắp và chỉ muốn sống một cuộc sống bình thường nhất có thể, nhưng kể từ khi Britt-Marie đặt chân đến Borg, bà đã phá bỏ hầu hết hết các nguyên tắc của mình.

Ẩn bên trong sự kỳ quặc mọi người chỉ thấy được bằng mắt thường là một tâm hồn giàu trí tưởng tượng, những đam mê bay bổng và một trái tim nhân hậu chỉ có thể cảm nhận được bằng trái tim.

Nếu nhìn vào Britt-Marie và ông Ove, mở đầu mọi câu chuyện của họ đều khá buồn cười và hài hước, bởi họ đều là những người khác biệt - những người như họ rất hiếm trong xã hội này, nếu như họ có thực sự tồn tại.

Vậy nên khi cư xử không giống như người bình thường, họ thực ra đang chứng minh bản thân mình khác biệt, ta chỉ nhận ra điều đó rõ hơn qua Elsa và những câu chuyện thần tiên của bà ngoại đã giải thích về thế giới người lớn như cách chúng ta sống bây giờ: lo lắng, sợ hãi, cô đơn, buồn bã và đau đớn.

Đây chính là sự kỳ diệu trong những cuốn sách của Fredrik Backman: khả năng mang lại nước mắt cho độc giả cả trong niềm vui và nỗi buồn, đôi khi chỉ cần đến một chương truyện.

Chua bao gio la qua muon de di tim noi minh thuoc ve hinh anh 3
Nhà văn, nhà báo người Thụy Điển Fredrik Backman.

Nói như vậy không có nghĩa là ta so sánh cuộc sống của Backman theo bất kỳ cách nào với cuộc sống của các nhân vật trong sách hoặc câu chuyện của họ.

Ông đơn giản chỉ nói ngôn ngữ của nhân vật qua chuyện họ đang trải qua, và để giúp họ phát triển vượt ra ngoài bản thân mình theo cách mà chỉ những người kể chuyện thành thạo mới thực sự làm được.

Nguồn: Zing.vn

---------
Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn

Tham gia cộng đồng Bookademy để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị, đăng ký CTV tại link: https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3

Xem thêm

Tớ thích cách tác giả kể chuyện đan xen giữa hiện tại và quá khứ, với những kí ức buồn vui và cả tình yêu khiến ta nhói lòng. Tớ cũng thích cách tác giả hướng chúng ta nghĩ về những cuộc đời mà ta sẽ dễ chán ghét khi chưa hiểu hết, và về những lựa chọn tạo nên cuộc đời của mỗi con người. Cuộc sống cứ cuốn chúng ta đi, khiến ta không còn đủ kiên nhẫn để tìm hiểu một ai khác hết nữa, và ta bỗng dễ phán xét người khác hơn hẳn. Đối với Britt-Marie có lẽ cũng vậy. Cuộc đời bà gắn với người chồng mà trong mắt bà luôn giỏi giang, mọi điều ông làm đều tốt hơn bà, dù đơn giản như pha café hay phức tạp hơn như ngoại giao và nói những câu thật hài hước. Vẫn giọng văn dịu dàng và day dứt, không thiếu đi chất hài hước nhẹ nhàng và những chi tiết cảm động, nhưng với Chi thì thành công của tác giả chính là ở cái thế giới thực nhưng không hề trần trụi, cùng góc nhìn rất riêng mà tác giả đem tới cho người đọc.

Britt-Marie was here là cuốn sách hay nhất mà tôi đã đọc trong năm nay. Nói một cách đơn giản, nó thật tuyệt vời. Britt-Marie khó tính, bực bội và khó xử về mặt xã hội. Cô ấy cũng vô tâm và thô lỗ. Một nhân vật phụ trong My Grandwoman Asked Me to Tell You She's Sorry, Britt-Marie ngay lập tức bị không thích trong cuốn sách đó và cũng không được yêu thích ở phần đầu của cuốn này. Tuy nhiên, Fredrik Backman có cách làm đáng yêu này khiến những người dạy học cũ trở nên dễ mến và cực kỳ thành công trong việc đó (tức là Ove và Britt-Marie). Tính cách của cô ấy, tài năng của cô ấy, sự kém cỏi trong xã hội của cô ấy .. chúng phát triển dựa trên bạn. Ở đây, chúng tôi tìm hiểu lý do tại sao cô ấy như vậy và chúng tôi phát hiện ra rằng, do thời thơ ấu và cuộc hôn nhân của cô ấy, cô ấy đã cảm thấy vô hình trong suốt cuộc đời mình. Cô ấy gặp khó khăn trong việc tìm ra con người thật của mình và có cuồng tín hay không đơn giản vì đó là thứ duy nhất cô ấy có thể kiểm soát. Sau khi mất tất cả, cô quyết định tìm một công việc và buộc phải chuyển đến một thị trấn nhỏ. Trong quá trình đó, cô ấy tìm thấy một khiếu hài hước, phát hiện ra rằng cô ấy có khả năng kết bạn và cũng tìm thấy cảm giác của chính mình. Fredrik Backman's A Man Called Ove là một trong những cuốn sách yêu thích của tôi. Phong cách viết của anh ấy thông minh, hài hước, kỳ quặc và cực kỳ tuyệt vời. Các nhân vật của anh ấy rất phong phú, phát triển tốt và được yêu thích. Ngoài Britt-Marie, Vega, Somebody, Bank, Sami và "cô gái đến từ văn phòng thất nghiệp" đã cho cả trái tim và linh hồn vào câu chuyện và cho Britt-Marie chính xác những gì cô ấy cần: bạn bè và lý do để có được nó. Tôi không nghĩ rằng ông Backman có thể viết một cuốn sách khác mà tôi yêu thích như "Ove" nhưng nếu sự thật được nói ra, tôi yêu cuốn này hơn. Nó thực sự là một hiện tượng.

BRITT-MARIE WAS HERE – Fredrik Backman Một bà lão 63 tuổi lần đầu tiên rời đi khỏi nơi mình sinh sống sau hàng chục năm, một thị trấn bị lãng quên, một công việc ở một nhà văn hóa sẽ đóng cửa trong vòng 3 tuần, một cửa hàng tiện lợi kiêm tiệm pizza kiệm trạm ý tế, một sân bóng tạm bợ trên bãi giữa xe, và những con người tuy có đời sống cực khổ bất hạnh nhưng lại đầy lòng yêu thương, mà khi chỉ đi ngang qua trên đường bạn sẽ chẳng bao giờ để ý rằng họ cũng xứng đáng có cho mình những câu chuyện tươi đẹp trong cuộc đời của mình. “A human being, any human being at all, has so perishingly few chances to stay right there, to let go of time and fall into the moment. And to love someone without measure, explode with passion... A few times when we are children, maybe, for those of us who are allowed to be... But after that? How many breaths are we allowed to take beyond the confines of ourselves? How many pure emotions make us cheer out loud without a sense of shame? How many chances do we get to be blessed by amnesia?” “One morning you wake up with more life behind you than in front of you, not being able to understand how it’s happened.” “If a human being closes her eyes hard and long enough, she can remember all the times she had made a choice in her life just for her own sake. And realize, perhaps, that it has never happened.” _Trích đoạn_

Lần đầu tiên tôi gặp Britt-Marie trong cuốn tiểu thuyết của Fredrik Backman là khi bà ở trong vai một nhân vật phụ của cuốn Bà ngoại tôi gửi lời xin lỗi. Trong đó, Britt- Marie là một nhân vật hay cáu kỉnh, khó tính và có đôi chút lập dị. Nhân vật của Backman có vẻ như thường được ông xây dựng khá đặc biệt. Một Ove thô lỗ, khó tính hay hoài nghi trong Người đàn ông mang tên Ove, và bây giờ là một Britt- Marie kỳ quặc. Bà muốn mọi thứ phải luôn sạch sẽ, gọn gàng, trật tự đúng theo cách mà chúng vốn thế. Cuộc sống của bà từ trước tới nay luôn xoay quanh Kent, chồng bà. Cuộc sống của người phụ nữ nội trợ chỉ biết đến bếp núc, dọn dẹp, chăm sóc ông chồng và những đứa trẻ. Thế rồi sau 40 năm kết hôn, bà chia tay với người chồng lừa dối và dấn thân vào cuộc phiêu lưu mới ở tuổi 63. Britt-Marie tìm thấy chính mình ở thị trấn Borg, với một công việc tạm thời là người chăm sóc một trung tâm giải trí. Borg là một thị trấn lụi tàn, nơi mọi thứ đang đóng cửa. Và từ đây, cuộc sống của Britt-Marie đã hoàn toàn thay đổi. Cuộc sống hoàn hảo đầy các quy tắc của bà đã bị phá vỡ. Tại đây bà đã tìm thấy chính mình. Britt-Marie quyết tâm rằng bà có thể tự lập sau khi mất đi chỗ dựa là người chồng cũ. Sự tham gia của bà với những đứa trẻ trong đội bóng mang đến mục tiêu, niềm vui và những mối quan hệ mới. Một con chuột, bóng đá, những đứa trẻ tuyệt vời, cảnh sát viên Sven và những người dân thị trấn Borg... sẽ cùng Britt-Marie mang đến cho bạn rất nhiều cảm xúc.

Britt-Marie là một bà lão 63 tuổi, chịu đựng một cuộc sống tẻ nhạt và không có tự do. Bà sống cùng một người chồng chi li, hời hợt, đôi lúc đón lấy những sự mỉa mai từ những đứa con riêng của chồng, quá khứ nhiều khi cũng ùa về cùng sự cay nghiệt của mẹ, tất cả làm bà Britt thu mình vào vỏ bọc của một người phụ nữ “đức hạnh”, chỉ biết dọn dẹp làm niềm vui duy nhất. Cho đến một ngày, niềm tin bị phản bội, bà Britt đi tìm một cuộc sống mới, và ở đó, bà gặp được chính mình. Sự đơn độc và bị hòa tan của bà được tìm thấy, và an ủi, không phải bằng những câu từ đẹp đẽ mĩ miều hay những đóa hoa được bao gói trong những tờ giấy sặc sỡ, mà bằng một trận bóng đá nảy lửa nơi người ta sẵn sàng chết vì nó, và một chiếc xe được đổ đầy xăng. Britt-Marie không phải bỗng dưng mà trở nên lầm lì. Tuổi thơ bị đặt dưới cái bóng người chị, rồi trở thành người may mắn sống sót và chịu những so sánh như cắt xé vào lòng đứa trẻ vừa mới lên mười. Cuộc đời nhiều bất hạnh tạo cho bà thói quen chấp nhận và chịu đựng, bị nói là “giao tiếp kém”, bà tin mình thật sự không biết nói chuyện, bị nói “hung dữ thụ động”, bà chỉ dám tự phản bác trong lòng. Con người bị thời gian nghiền cho gần vụn nát ấy, trong một ngày tự bỏ nhà đi tìm chính mình. Phải biết, ngay từ khi bước ra khỏi nhà, Britt-Marie đã biết mình phải đi đâu. Đi tìm việc làm. Sự thông minh và khả năng thích nghi của con người, chính là chờ những lúc khó khăn nhất để kiểm nghiệm. Britt-Marie không chỉ thông minh, bà còn tốt bụng và can đảm. Sự mộng mơ còn tiềm ẩn của một cô gái từ tuổi xuân thì của bà cũng bị thời gian đóng băng ngần ấy năm, và tình huống hôm đó đã sưởi ấm làm hiển lộ những điều quý giá ấy. Ở một thị trấn gần biến mất như Borg, người ta không tìm thấy hy vọng, vì người ta đã nhìn quen những thứ lấp lánh. Nhưng Britt, người chỉ chờ đợi được thấy ánh mặt trời mỗi ngày là đủ thỏa mãn, bà thấy ở Borg những điều bình thường nhưng khác lạ, thế giới vốn chỉ có sự xã giao lơi lả của chồng mà bà từng thấy, nay bỗng chẳng so sánh được với những con người chỉ nói lời thô tục nhưng không chê bai bà, những đứa trẻ nhốt bà ngoài sân vì bà ảnh hưởng đến trận bóng, thị trấn cho bà một công việc mà không có ai nói bà “rồi sẽ chẳng đi tới đâu”, và cho bà cả một tình yêu mà trước nay bà chưa từng biết đến. 20190716153957_IMG_2145 Một con người, ai cũng có những lúc cảm thấy bị cả thế giới quay lưng, ai cũng có những lúc cần được động viên, sẻ chia và an ủi. Nhưng không phải ai cũng biết cách an ủi. Người chồng bà chỉ dùng cái cười nhạt, những đứa con chồng chẳng màng bận tâm, đám khách khứa trong nhà ngọt nhạt đãi bôi, và hằng hà những con người xem bà như cái bóng. Còn ở Borg, Sami cùng bà sắp xếp tủ nĩa dao đúng thứ tự, Người nào đó cùng bà uống bia, con chuột trong nhà văn hóa nghe bà than thở, những đứa trẻ hồn nhiên dạy bà cách đá bóng, và cả những con người lầm lỡ trong quá khứ cũng để cho bà được giãy bày. Thế giới bà từng sống chỉ có ánh sáng từ cái ban công mà bà chăm chút và gửi gắm hy vọng, còn Borg có cả một sân bóng nơi mà tiếng mắng chửi đẫm hương vị cuộc sống, của những con người nghèo khổ nhưng không bao giờ từ bỏ cơ hội được hạnh phúc, và được làm người. Nếu tôi nói với bạn những lời sáo rỗng như là hãy biết ước mơ, hãy bức mình ra khỏi những điều tầm thường, thì đó cũng chỉ là giới hạn bề mặt của một cuốn sách. Điều tôi thích nhất ở “Britt-Marie đang ở đây”, chính là sự tôn trọng của tác giả đối với những ước mơ dưới hình dạng cơn sóng ngầm trong tâm tưởng mỗi người. Đó là sự rèn giũa trí tuệ qua trò chơi ô chữ, là mong ước hướng sáng từ cái ban công, là sự phân xử và đánh giá một cách đa chiều của bà Britt đối với chồng mình, với những đứa con và cả những vị khách tới nhà. Bạn không phải lúc nào cũng có may mắn đổi đời, không phải lúc nào thời cơ cũng đến. Nhưng đừng bao giờ từ bỏ những thói quen tốt đẹp nhỏ bé có thể giữ cho bạn một tâm hồn khác biệt, giữ cho bạn niềm vui được sống dù hoàn cảnh tăm tối. Hãy luôn tìm ra sự hạnh phúc trong bất cứ điều kiện nào, dù là nhỏ nhất, rồi một khi niềm hạnh phúc ấy phải đối đầu với thực tế, bạn tự khắc biết phải làm thế nào. Thêm nữa, xin đừng quen với việc nói những lời xáo rỗng. Khi bạn không biết cách an ủi, hãy im lặng, khi bạn muốn nói lời cay đắng, hãy nghĩ kĩ, khi bạn muốn bày tỏ nỗi lòng của mình, đừng viện cớ để dìm người khác xuống. Cuộc đời bà Britt không bị cô lập bởi cái nghèo đói hay bất cứ sự khác biệt chủng tộc- giới tính nào như những câu chuyện khác, bà chỉ bị cô lập bởi những lời nói nặng nề từ người mẹ đến người chồng, từ đám con riêng đến những người xa lạ. Lời nói mang sức mạnh kinh khủng, nhưng lại là thứ vũ khí khó kiềm chế nhất, vì nó không mất tiền, và không để lại hậu quả hiện hữu. Sau cùng, Britt-Marie thuộc về Borg, nhưng Borg không giữ chân bà, vùng đất ấy đổ đầy xăng cho bà lên đường đi tìm ước mơ mà bà đã ấp ủ bấy lâu. Một Paris tráng lệ sẽ được Britt nhìn bằng ánh mắt của một người hạnh phúc khi biết có gia đình đang chờ đợi ở nhà…

Bạn muốn tìm một cái gì đó văn chương bóng bẩy, điêu luyện trong từng câu chữ? Không, bạn sẽ không tìm thấy cái đó trong Fredrick Backman đâu. Tất cả những gì trong đó là một sự gần gũi đời thường như cân đường hộp sữa vậy. Đâu đó chỉ là những câu chuyện giữa cuộc sống đời thường, những cái gì thân thuộc có thể nói là thường nhất trong những cái bình thường nhưng nó như một ly cafe sữa vậy. Nhấm từ từ để thưởng thức vị đắng rồi vị ngọt vào đầu lưỡi, nó từ từ thấm dần thấm dần vào trong bạn. Fredrik Backman rất có duyên và rất giỏi trong việc xây dựng hình tượng các nhân vật “cây cao bóng cả”. Trong con mắt mọi người họ là những người kỳ lạ, có thể là phiền phức. Nhưng ai cũng có quá khứ, cũng có những khó khăn của mình chẳng qua là họ cho nó vào trong mà ít ai hiểu được. Hài hước là chất không thể thiếu trong Fredrik Backman. Mọi sự việc với những hành động tưởng như không bình thường của các nhân vật lại là chất để gây cười, thậm chí một vụ cướp cũng trở nên hài hước. Nhưng đâu chỉ hài hước, mà cái hài hước ấy chỉ là gia vị để che dấu đi những tổn thương, những khó khăn trong lòng mỗi người thôi. Một lần nữa chào mừng các bạn đến với thế giới của bà Britt Marie. Cuộc sống của bà là sống cuộc sống của người khác, suốt 40 năm bà không ra khỏi nhà, cuộc sống của bà là ông Kent chồng bà mặc dù ông là người đàn ông mắc lỗi khi có bồ, là natri bicarbonate là Faxin những chất tẩy rửa để làm sạch, là sự sạch sẽ ngăn nắp khi dao nĩa trong tủ bếp lúc nào cũng phải được phân chia theo loại rõ ràng, mọi thứ lúc nào cũng cần phải ngăn nắp, sạch sẽ và đặc biệt là không có bóng đá. Nhưng bà ở tình thế bắt buộc lại vô tình trở thành huấn luận viên của một đội mà không thể coi là một đội bóng. Những ai yêu bóng đá nhất là giải Ngoại hạng Anh có lẽ sẽ tìm thấy sự đồng cảm và yêu thích trong quyển sách này. Bóng đá đem lại cho cuộc sống như đã chết, đã lụi tàn ở Borg một cái gì khác. Đôi khi bạn ủng hộ một đội bóng chỉ vì không có ai ủng hộ nó. Làm kẻ ngoại đạo như bà Britt Marie cũng khản cả tiếng chỉ vì hò hét, đau như chính mình bị đau khi các cầu thủ ở Borg bị thương. Tỷ số một trận đấu bóng liệu có quan trọng không khi bạn thua với tỷ số 1- 14 nhưng bạn vẫn sẵn sàng hò hét ăn mừng chỉ vì bàn thắng mà mình đã ghi được hay bạn thua 0 - 5 nhưng trận đấu vẫn bị gián đoạn chỉ vì bạn cản phá được một quả phạt đền trong trận đấu đó. Mọi thứ với đội bóng ngẫu nhiên của bà Britt Marie là cách mà họ chiến đấu, cách mà họ được vui vẻ khi được làm điều đó. Luôn tìm thấy một cái gì đó nghèn nghẹn khi người ta vẫn phải ra đi dù không mong muốn. Nhưng vẫn còn cả một tương lai phía trước, cuộc sống vẫn cứ phải tiếp diễn.

Britt-Marie Đã Ở Đây – Tớ đến với quyển này sau khi đã chén xong “Người đàn ông mang tên Ove” của cùng tác giả. Phải nói là một lần nữa, Fredrik Backman không khiến tớ thất vọng. Dù cá nhân tớ vẫn thích câu chuyện của ông Ove hơn, nhưng theo dõi cuộc hành trình của bà Britt-marie cũng là một trải nghiệm cực kì đáng nhớ. Tớ cũng thấy khá may mắn vì đã chọn đọc quyển này trước cuốn “Bà ngoại tôi gửi lời xin lỗi” của cùng tác giả, vì trong cuốn sách đó nhân vật Britt – Marie đã không thể nào chiếm được đủ tình cảm cũng như sự quan tâm của tớ. Nếu đã đọc “Bà ngoại tôi gửi lời xin lỗi” rồi thì chắc tớ sẽ bỏ qua “Britt-Marie đã ở đây” ngay trong một nốt nhạc mà chẳng thèm để tâm đến cái bìa sách cực kì đáng yêu kia.Có nhiều điểm chung khi ta nói về ông Ove và bà Britt-marie, họ đều là những nhân vật không hề hoàn hảo, những khuyết điểm thậm chí còn lồ lộ ra ngoài, gần như che lấp hết những điểm tốt đẹp mà họ có. Họ có kiểu xuất hiện lần đầu khá khó chịu, và trong phần lớn trường hợp sẽ là những người ta luôn mong tránh né càng xa càng tốt. Họ luôn tự đặt ra những nguyên tắc cho bản thân và người khác để rồi bị ám ảnh bởi những nguyên tắc ấy đến mức kì quặc. Giống như cách bà Britt-Marie luôn bị ám ảnh bởi việc phải sắp xếp gọn gàng sạch sẽ cho nơi mình sống. Hay những điều về ông chồng cũ của bà. Britt-Marie trong những chương đầu chỉ đơn giản là một người phụ nữ lớn tuổi bảo thủ, đầy những nguyên tắc tủn mủn, hay cáu bẳn và lắm khi còn vô lý đùng đùng nữa. Cách bà suy nghĩ, cư xử trong có thể khiến chúng ta bật cười trong tức tối, hoặc tức tối trong lúc cười ngặt nghẽo, hoặc cả hai luôn. Nhưng nếu cậu đang lo lắng rằng chỉ có những nhân vật chính quá khó ưa như vậy thì liệu có thể đồng hành tiếp cùng họ trong vài trăm trang sách được không. Thì xin hãy yên tâm ở tài kể chuyện tài tình của Fredrick Backman. Ông sẽ luôn biết cách để khiến chúng ta dần dần có cảm tình với những nhân vật mà lúc đầu khi lé mắt ngó sang, ta cứ đinh ninh trăm phần trăm rằng đây là kiểu nhân vật mình ghét. Ông đã từng làm được điều đó với ông Ove, và chẳng có lý do gì mà ông không làm điều tương tự với bà Britt-Dần dần, lần giở lại những trang cuộc đời mấy chục năm của bà Britt-Marie, tớ đã hiểu thêm về con người bà ấy, về những nỗi đau và những thứ đã biến bà trở thành một con người kì quặc như ngày nay. Hóa ra chẳng có ai vừa sinh ra đã tự lựa chọn để trở thành người khó ưa như vậy, mọi thứ đều là một quá trình dài và sứt sẹo, đều bắt nguồn từ sự tự ti to lớn được xây dựng lên từ sự tốt đẹp cũng như cái chết của người chị gái, sự bỏ bê, đay nghiến đến vô lý của người mẹ, và vô vàn những định kiến, những sự xem nhẹ đến từ thế giới xung quanh. Tớ hiểu được rằng sâu bên trong, bà cũng đang phải tự vật lộn với chính mình. Sau tất cả những hành động lời nói gây khó chịu ấy, Britt-Marie cũng chỉ là một người phụ nữ đã phải một mình chống chọi lại với cuộc đời này quá lâu. Thậm chí tớ còn tìm thấy chút gì đó mình trong những tổn thương của bà ấy nữa. Chi tiết nói về niềm yêu thích của bà với những tấm bản đồ đã thật sự chạm vào cảm xúc của tớ, cũng lấy đi của tớ vài gam nỗi buồn nữa. Bên cạnh việc khắc họa một cuộc đời đang ở buổi xế chiều, tình cảm giữa người với người vẫn luôn là điểm sáng trong tác phẩm Britt-Marie Đã Ở Đây. Những tương tác của Britt-marie với những con người ở Borg, với cô nhân viên trung tâm giới thiệu việc làm, và với cả người chồng cũ Kent của mình nữa, đã được miêu tả rất nhẹ nhàng và thú vị. Nó đem tới cho tác phẩm Britt-Marie Đã Ở Đây bầu không khí vui tươi hài hước, khác hẳn sự nặng nề ta có thể cảm nhận được từ quá khứ của bà Britt-Marie. Tác giả đã cho thấy cái tình mà những con người ở vùng đất đã bị bỏ rơi Borg dành cho nhau. Từng con người trên mảnh đất này đều có chút gì giống với bà Britt-Marie, đều mang những vết thương sâu hoắm từ quá khứ và đều phải vật lộn để tồn tại. Cũng chính vì vậy mà cách họ đối xử với nhau thoạt nhìn thì tưởng như xấu xí, xù xì nhưng hóa ra lại vô cùng đáng yêu và đáng trân trọng. Vì đã yêu sẵn khu phố nhỏ của ông Ove trong “Người đàn ông mang tên Ove”, tớ cũng rất nhanh chóng yêu mến cách mà những người ở Borg liên tục tới làm phiền bà Britt-Marie theo đủ cách cách khác nhau, cách bà chăm sóc lũ trẻ hay rung động trước lòng tốt và sự quan tâm từ những người xa lạ. Tớ yêu cách mà bà và những con người ở Borg đã từ từ thay đổi lần nhau, để hướng đến một Borg tốt đẹp hơn, và cả một Britt-marie tốt đẹp hơn. Sau khi tháo bỏ sự xấu xí bên ngoài, mọi điều tớ nhìn thấy đều nhẹ nhàng và xinh đẹp lạ lùng. Mà tiện nhắc đến cái kết, đó không hoàn toàn là cái kết tớ chờ đợi, nhưng nó hợp lý và cũng đủ tốt đẹp. Tớ muốn tin rằng sau tất cả, Borg và bà Britt-Marie vẫn là những điều tuyệt với nhất của nhau.Britt-Marie Đã Ở Đây – Một câu chuyện về nỗi đau, sự phản bội và những điều bị lãng quên như cuốn sách này đáng lẽ sẽ phải thật buồn. Nhưng qua giọng kể bằng sự hài hước nhẹ nhàng của tác giả, tất cả chỉ dịu dàng ấm nóng như một tách cà phê sữa thôi. Sau một “Bà ngoại tôi gửi lời xin lỗi” hơi lan man, tớ giờ đang khá hài lòng với quyển sách này.

Đến một độ tuổi nhất định, gần như mọi câu hỏi mà người ta tự vấn đều xoay quanh một điểm, ta nên sống cuộc đời mình như thế nào? Britt-Marie cảm thấy những yêu cầu của bà không hề khó thực hiện. Tất cả những điều bà muốn chỉ là một ngăn kéo cất nĩa dao muỗng gọn gàng theo đúng thứ tự. Và bất cứ ai cũng phải chùi giày ở thảm trước khi bước vào sàn nhà bóng loáng bà mới lau. Và ăn tối lúc 6 giờ. Và không chơi bóng đá.Không phải Britt-Marie ghét bóng đá, hay bất cứ môn thể thao nào khác. Bà chỉ đơn giản là không hiểu được tại sao người ta phải khiến mình bị lấm bẩn, bị gãy chân, xước xát mặt chỉ để tranh giành một quả bóng. Hơn nữa, môn bóng đá ở Borg cũng không được chăm chút nhiều cho lắm. Britt-Marie tìm đến Borg, một nơi khỉ ho cò gáy ở vùng nông thôn không phải để làm người lau dọn, hay một người giải quyết các xung đột, và càng không phải là huấn luyện viên của một đội bóng nhí. Bà đơn giản chỉ muốn tìm một công việc để chứng minh với thế giới rằng mình vẫn còn sống và tồn tại, thay vì chỉ thu lu ở nhà đợi chồng đi làm về và rồi bị phản bội. Từ một phụ nữ “văn minh” trở thành ban huấn luyện bóng đá bất đắc dĩ cho lũ trẻ ở Borg, Britt-Marie bỗng trở thành điểm tựa cho tất cả những người dân nơi đây, thổi bừng sức sống cho cái thị trấn xám xịt này. Và khi đó, lần đầu tiên trong đời, Britt-Marie thực sự tìm được một nơi thuộc về. Tiếp nối thành công của Người đàn ông mang tên Ove và Bà ngoại tôi gửi lời xin lỗi, Fredrik Backman tiếp tục cho ra mắt cuốn tiểu thuyết Britt-Marie đã ở đây, giữ nguyên tinh thần của bộ truyện: chỉ những người đặc biệt mới làm nên điều khác biệt. Britt-Marie là một nhân vật phụ đã xuất hiện trong cuốn sách trước về mối quan hệ giữa bà ngoại và cô gái nhỏ Elsa, nay trở lại với cuốn sách mới, bạn đọc có cơ hội được biết nhiều hơn về cuộc sống của bà.Ở tuổi 63, lần đầu tiên trong đời Britt-Marie có một chuyến phiêu lưu thực thụ. Vốn là một người ưa sạch sẽ ngăn nắp và chỉ muốn sống một cuộc sống bình thường nhất có thể, nhưng kể từ khi Britt-Marie đặt chân đến Borg, bà đã phá bỏ hầu hết hết các nguyên tắc của mình. Ẩn bên trong sự kỳ quặc mọi người chỉ thấy được bằng mắt thường là một tâm hồn giàu trí tưởng tượng, những đam mê bay bổng và một trái tim nhân hậu chỉ có thể cảm nhận được bằng trái tim. Nếu nhìn vào Britt-Marie và ông Ove, mở đầu mọi câu chuyện của họ đều khá buồn cười và hài hước, bởi họ đều là những người khác biệt – những người như họ rất hiếm trong xã hội này, nếu như họ có thực sự tồn tại. Vậy nên khi cư xử không giống như người bình thường, họ thực ra đang chứng minh bản thân mình khác biệt, ta chỉ nhận ra điều đó rõ hơn qua Elsa và những câu chuyện thần tiên của bà ngoại đã giải thích về thế giới người lớn như cách chúng ta sống bây giờ: lo lắng, sợ hãi, cô đơn, buồn bã và đau đớn. Đây chính là sự kỳ diệu trong những cuốn sách của Fredrik Backman: khả năng mang lại nước mắt cho độc giả cả trong niềm vui và nỗi buồn, đôi khi chỉ cần đến một chương truyện.Nói như vậy không có nghĩa là ta so sánh cuộc sống của Backman theo bất kỳ cách nào với cuộc sống của các nhân vật trong sách hoặc câu chuyện của họ. Ông đơn giản chỉ nói ngôn ngữ của nhân vật qua chuyện họ đang trải qua, và để giúp họ phát triển vượt ra ngoài bản thân mình theo cách mà chỉ những người kể chuyện thành thạo mới thực sự làm được.