Trong cuộc đời này, có ai lại không được lớn lên trong vòng tay của mẹ, được nghe tiếng ru hời ầu ơ ngọt ngào, có ai lại không dược chìm vào giấc mơ trong gió mát tay mẹ quạt mỗi trưa hè oi ả. Và trong cuộc đời này, có ai yêu con bằng mẹ, có ai dạn dày sương gió, có ai sẵn sàng sẻ chia ngọt bùi cùng con như mẹ…Những người mẹ, người cha chẳng bao giờ đòi hỏi con cái phải làm gì cho mình, bởi đối với họ, chỉ cần thấy con mình được vui vẻ, hạnh phúc là quá đủ. Còn chúng ta, những đứa con thì lại quá vô tư, vô tư đến mức trở thành vô tâm lúc nào không hay. Cũng phải thôi, bởi trong vòng tay cha mẹ, ai cũng như một đứa trẻ mà…

Hãy thử dừng lại, dù chỉ một phút thôi, để nhìn lại cha mẹ mình, để thấy mái tóc mẹ đã bạc thêm vài sợi, thấy khóe mắt cha có thêm vài vết chân chim.

Hãy nhớ lại những lúc mẹ đã nói dối rằng mẹ không sao trong khi mẹ đang ốm, những lúc cha khuyên răn mà ta cứng đầu không chịu nghe theo… Hãy nhớ lại những khi ta học bài ôn thi, vẫn là mẹ thức tới tận khuya, mang vào phòng cho con cốc sữa, đóng cửa rồi mà vẫn trằn trọc không yên. Hãy nhớ lại những khi cha ngồi chờ bên cửa, sợ con về khuya lại xảy ra chuyện gì…

Chỉ một phút mỗi ngày thôi, nhìn lại những gì cha mẹ đã làm cho ta, rồi nghĩ lại xem mình đã làm gì cho cha mẹ… Rất có thể, một lúc nào đó, khi ta muốn bên cha nhiều hơn, muốn nói rằng “Con yêu mẹ” thì lại quá muộn rồi…

Hãy trân trọng hơn những phút giây hiếm có bên cha mẹ, đừng để khi nhận ra thì đã quá muộn. Bởi sẽ có một ngày, khi ta khao khát có được sự bình yên bên cha, sự ấm áp trong lòng mẹ thì sẽ không còn nữa…

1. Hãy Chăm Sóc Mẹ



Cuốn sách mê hoặc lạ thường này đã khẳng định vị trí của Shin Kyung-sook như một hiện tượng văn học châu Á, tạo ra trào lưu đọc mới ở Hàn Quốc từ sự cộng cảm trước một tác phẩm đầy sức mạnh. Bằng câu chuyện cảm động thấm thía về người mẹ đi lạc đường, tác giả dựng nên bức tranh rộng lớn về xứ sở quê hương, nơi cảnh trí và phong tục Hàn Quốc được khắc họa với vẻ đẹp tươi thắm nhưng thao thiết, đầy trắc ẩn. Những người con đi tìm mẹ, và họ mang theo dòng hồi ức riêng tư, lay động, vừa khao khát, vừa chống chếnh mất mát, thay phiên nhau dẫn người đọc trên một hành trình kép, tới những nẻo xa của một nền văn hóa độc đáo và tới những góc khuất sâu thẳm của trái tim.

Năm 2009 Hãy chăm sóc mẹ của Shin Kyung-sook xuất hiện như một điểm sáng chói của văn học Hàn Quốc. Không chỉ thành công về mặt thị trường khi bán được hàng triệu bản, tác phẩm còn được giới phê bình đánh giá cao, nổi tiếng vang xa khắp các nước châu Á. Tác phẩm được xuất bản tại 19 nước, trong đó có Mỹ.

Tóm tắt tác phẩm

Tác phẩm Hãy chăm sóc mẹ của nhà văn Hàn Quốc Kyung-sook Shin mở đầu bằng khung cảnh xáo trộn của một gia đình. Mẹ bị lạc khi chuẩn bị bước lên tàu điện ngầm cùng bố ở ga Seoul. Hai ông bà dự định lên đây thăm cậu con cả. Con gái đầu, Chi-hon, là người đứng ra viết thông báo tìm người lạc thay cho cả gia đình. “Ngoại hình: Tóc ngắn đã muối tiêu, xương gò má cao, khi đi lạc đang mặc áo sơ mi xanh da trời, áo khoác trắng, váy xếp nếp màu be”. Trong tiềm thức của mình, Chi-hon vẫn nghĩ mẹ là người thường “bước đi giữa biển người với phong thái có thể đe dọa cả những tòa nhà lừng lững đang nhìn thẳng xuống từ trên cao”. Trong khi đó, những người qua đường đáp lại thông báo tìm người lạc của cô bằng miêu tả về một “một bà già cứ lững thững bước đi, thỉnh thoảng lại ngồi bệt xuống đường hay đứng thẫn thờ trước cầu thang cuốn”. Liệu đó có phải là người mẹ mà cả gia đình cô đang cất công tìm kiếm?

Một ngày, một tuần rồi gần một tháng chầm chậm trôi qua. Người chồng và những đứa con hiện đều đã phương trưởng cả không chỉ lo sốt vó mà còn day dứt tâm can vì cảm giác tội lỗi, và rối bời “trong nỗi hoảng loạn như thể tất cả mọi người đều bị tổn thương ở vùng não”. Họ cũng lấy làm băn khoăn tại sao mẹ không biết hỏi đường về nhà cậu con cả cho đến khi phát hiện ra hai sự thật rằng mẹ không biết chữ và mẹ bệnh ung thư vú khiến đầu óc không được minh mẫn như thường.

Từ đây, những hy vọng tìm lại mẹ càng trở nên mong manh hơn…

2. Mẹ dắt con đi

Tự nhận mình không có năng khiếu về chụp hình, quay phim, hội họa giống như các anh chị trong gia đình, Phoenix Ho chọn cách ghi dấu những kỷ niệm về con qua các đoạn văn ngắn để chia sẻ cho gia đình và bạn bè thân thuộc ở Mỹ. Những bài viết của chị lần lượt được đăng tải trên Facebook bằng hai thứ tiếng: Việt và Anh (sau này chị dùng tiếng Việt là chủ yếu) đã nhận được sự đồng cảm và chia sẻ của rất nhiều người. Và ngày hôm nay, những câu chuyện mà tác giả Phoenix Ho gọi là “các đoạn văn ngắn” đã được thành hình bằng cuốn sách Mẹ dắt con đi.

Tên cuốn sách xuất phát từ câu ca dao về tình yêu vô bờ của mẹ, đã trở nên thân thuộc với mỗi người dân Việt: “Ví dầu cầu ván đóng đinh. Cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi. Khó đi mẹ dắt con đi. Con đi trường học, mẹ đi trường đời”. Vì lẽ đó, lật giở từng trang sách của Mẹ dắt con đi, bạn đọc sẽ gặp ở đây tấm lòng bao la của người mẹ trẻ với con mình. Người mẹ ấy không những mang nặng đẻ đau chín tháng mười ngày, mà còn tận tụy với con từ lúc con vừa được sinh ra, đến khi chập chững bước đi và bập bẹ cất lên những tiếng nói đầu tiên trong đời.

Tác giả Phoenix không kể một mạch những câu chuyện về Gấu – tên thân mật của con trai chị, từ lúc sinh ra cho đến lúc cậu bé được 7 tuổi; mà chị phân chia thành 6 nhóm truyện theo các chủ đề khác nhau như: Gắn bó, Thỏ thẻ như trẻ lên ba, Nuôi dưỡng tùy cá tính tự nhiên, Kỷ luật dựa trên giá trị sống, Khi con qua 5 tuổi và Những khoảng lặng. Những câu chuyện trong cuốn sách này, được viết một cách mộc mạc, tự nhiên giống như chị đang ghi lại những khoảnh khắc trong cuộc sống của hai mẹ con, từ trong nhà ra đường phố, từ chuyện ăn ngủ đến chuyện cư xử với những người xung quanh… Ở đó, có những câu chuyện khiến chúng ta không khỏi bật cười vì sự hồn nhiên, ngây thơ của Gấu; nhưng cũng có những câu chuyện khiến chúng ta phải bùi ngùi xúc động trước tình thương bao la mà chị dành cho con trai của mình.

Đến với cuốn sách Mẹ dắt con đi của tác giả Phoenix, bạn đọc càng thêm tin rằng: không ai yêu thương ta bằng mẹ. Bạn đọc sẽ đồng cảm với cảm giác lần đầu tiên làm mẹ của Phonenix Ho khi chị có những thương lo không biết giãi bày cùng ai: “Cho dù làm mẹ tốt cách nào, lòng mẹ vẫn luôn canh cánh mình làm sai và sợ ảnh hưởng không tốt vào cuộc đời con sau này. Quá thông cảm ư? – Sau này con khó hài lòng với người khác. Quá cứng rắn ư? – Làm tổn thương con thì sao! Quá bảo vệ ư? – Rồi làm sao nó có thể tự lập khi trưởng thành”. Chị yêu con đến mức nhiều khi một biểu hiện gì đó khác thường ở con cũng khiến chị se thắt lòng, như khi phát hiện chiếc răng của con có một lỗ nhỏ, là dấu hiệu của sâu răng. Yêu con là vậy, nhưng Phoenix Ho cũng rất nghiêm khắc trong việc dạy dỗ con. Dù rất khó nhưng chị vẫn cố gắng để con trai mình hiểu rằng “yêu thương giữa cha mẹ và con cái phải có hai chiều”. Bởi theo chị, mục đích là để “tránh tình trạng con lớn lên khư khư trong tâm trí rằng cha mẹ thương mình là chuyện đương nhiên, còn ngược lại thì không hề có”.

Bạn đọc sẽ còn tìm thấy ở Mẹ dắt con đi những bài học và kinh nghiệm bổ ích trong việc dạy con, được tác giả Phoenix Ho chắt lọc từ rất nhiều tài liệu tin cậy cũng như từ trải nghiệm bản thân của lần đầu tiên làm mẹ. Đặc biệt là cách chị vượt qua khó khăn của giai đoạn làm mẹ đơn thân để yêu thương con, không để con phải thiếu thốn về tình cảm. Và giờ đây, khi đã vượt qua rất nhiều khó khăn của lần đầu làm mẹ, để chứng kiến con từng bước trưởng thành, chị cảm thấy rõ hơn về vai trò thiêng liêng của mình: “Đến ngày hôm nay tôi mới tự tin rằng mình sẽ làm tốt vai trò này. Tôi cảm thấy hãnh diện vì những gì mình đã đạt được và tôi tin mình sẽ còn tiếp tục học hỏi được thật nhiều mỗi ngày trong cuộc hành trình nuôi dạy con dài đằng đẵng này”.

3. Yêu thương mẹ kể



“Mình là mẹ của một cậu bé con tròn trĩnh, tình cảm, hay ríu ra ríu rít kể cho mẹ nghe những chuyện không đầu không cuối. Chỉ bấy nhiêu thôi đủ làm mình thấy mình là người Hạnh phúc nhất trần đời. Mỗi ngày nuôi con, nhìn con lớn lên, mình ngập chìm trong thứ tình cảm mênh mông của tình mẫu tử.

Và mình mong muốn ghi lại thứ cảm xúc “ma mị” đầy men say đó qua những trang Facebook. Mình không ngờ là có nhiều bà mẹ yêu thích những bài viết của mình. Chắc mọi người tìm được trong đó sự gắn kết của những trái tim làm mẹ.

Những trang viết như một lời kể về quá trình lớn lên của Nam, về những câu chuyện tản mạn dọc đường. Đôi khi là viết cho con khi con ở gần hay khi con đang cách xa ngàn dặm. Đôi khi là nói chuyện với các bà mẹ về cách nuôi dạy con từ khi con còn trứng nước. Đôi khi là tự nói với chính mình về cách sống ở đời. Bởi vậy, xin bạn đọc lượng thứ nếu đại từ nhân xưng không thống nhất.

Mình cũng không hề chau chuốt về câu chữ. Chỉ là những lời thủ thỉ từ tâm.

Được các cô chú trong Công ty CP sách Thái Hà thương mến và động viên, mình chuyển những bài viết đó thành cuốn sách bạn đang cầm trên tay. Mình không muốn sửa chữa gì nhiều so với những bài đã đăng, vì mình nghĩ, yêu thương thật thà dễ làm rung động những tấm lòng.

Cảm ơn bạn đã mang “yêu thương thật thà” của mình về trong lòng bạn.’

(Phan Thị Hồ Điệp)

4. Mẹ thơm một cái

Một Quyển Sách Rất Chân Thật Và Cảm Động

Đây là quyển sách đầu tiên mình đọc của Cửu Bả Đao. Mình đã “đổ” trước nó vì cái tựa siêu dễ thương: “Mẹ, thơm một cái” và lời đề từ phía sau sách về cách thương mẹ của ba anh em nhà Đao: “Ba anh em, từ trong bụng mẹ, đã yêu thương mẹ theo cách riêng của mình.” (à còn vì bìa sách siêu đẹp của anh Tùng Nâm nữa XD) Sách được viết theo kiểu nhật ký, ghi lại những tháng ngày chăm sóc mẹ bị ung thư máu trong bệnh viện của ba anh em tác giả. Trước khi được in thành sách, mỗi chương đều được Đao tải lên mạng như một chia sẻ cá nhân. Tuy tác giả tự nhận viết kiểu này thật “chắp vá”. Nhưng mình thấy những trang viết dù qua nhiều ngày vẫn liên hệ với nhau rất chặt chẽ. Mẹ bệnh làm cuộc sống trong nhà đảo lộn, ai nấy từ bà nội đến ba đứa con trai đều phải vất vả duy trì cuộc sống bình thường. Người mẹ hiện lên trên trang viết của Cửu Bả Đao là bà mẹ mạnh mẽ, giàu đức hi sinh và yêu thương gia đình hết mực, thậm chí còn tự nhận mình “chiều chồng quá nên chồng sinh hư”. Nhà bán hiệu thuốc, không khá giả mấy nhưng bà không ngần ngại mượn nợ để ba đứa con ăn học thành tài. Bà mạnh mẽ khi “quán triệt” cho thằng Út về quan niệm yêu thương. Bà kiên nhẫn đạp xe chở Đao về buổi trưa hồi học tiểu học vì sợ anh theo đám bạn hư hỏng. Bố Đao thậm chí còn hơi ỷ lại và sống dựa dẫm vào mẹ. Mẹ, khi bị bệnh cũng chính là thời gian duy nhất mẹ được ngủ trọn giấc, là thời gian để mẹ được nghỉ ngơi, Mẹ, khi vắng đi khỏi vị trí thường ngày rồi, mới thấy không ai thay thế được. Không dùng những lời lẽ đao to búa lớn, nhưng suy nghĩ chân thực của tác giả cũng đủ khiến người đọc cảm động và mềm lòng. Viết về mẹ mà, mà ai cũng yêu mẹ cả. Chỉ là đôi khi quên mất mẹ cũng cần được yêu thương và chăm sóc như ta vậy. Đan xen trong những lo lắng dành cho mẹ là những câu chuyện đời sống hàng ngày của tác giả: chuyện chú chó Puma già hay bệnh, mối quan hệ giữa Đao và cô bạn gái Chó Xù, chuyện Đao đi nhận nhiều giải thưởng văn học, ... rồi từ đó rút ra những bài học sâu sắc về triết lý nhân sinh, tình yêu, quan niệm sáng tác văn chương ,.. “Mẹ ơi, thơm một cái. Thơm cái nữa. Rồi thơm cái nữa.” Lâu rồi mình mới đọc một cuốn sách đáng yêu như vậy, đọc xong thấy thương mẹ hơn một vạn lần

Bạn đọc N. Jacqueline cảm nhận.

Mẹ Yêu Chúng Tôi Nên Yêu Cả Những Thứ Chúng Tôi Thích Bao Gồm Cả Chó Và Các Cô Gái

Mẹ – là người quan trọng nhất nhà, khi mẹ ốm, mọi thứ rỗi tung lên. Bà nội chiến đấu với cơm cháy và bánh gạo, ba phải điều hành tiệm thuốc. Ba con trai phải thay nhau chăm mẹ. Mẹ là người phụ nữ cả đời hy sinh, vun vén cho chồng con và gia đình nhà chồng. Mẹ cũng thật may mắn vì có 3 con trai hiếu thảo và vô cùng thương mẹ. Tình yêu mẹ cũng như sự đoàn kết của 3 người con trai trong suốt 14 tháng chăm mẹ ốm thật khiến người ta cảm phục. Xen lẫn vào những ngày tháng chăm mẹ của nhân vật tôi là những cậu chuyện vụn vặt trong cuộc sống như chuyện tình yêu của Tôi và Chó Xù, chuyện về con chó già Puma và nhân vật tôi, chuyện thời thơ ấu của Tôi. Có những tình tiết khiến người ta vô cùng cảm động như chuyện chia tay của Tôi và Xù, chuyện con Puma bị ốm. Nhân vật tôi ở đây dường như chính là nhân vật Kha Cảnh Đằng trong” Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi”. Đọc “Mẹ thơm một cái” người đọc sẽ cảm nhận được một thế giới ấm áp tình yêu thương cũng như cảm nhận được những rắc rối nhỏ của cuộc sống mà ai cũng phải đối mặt một lần trong cuộc đời.

Bạn đọc Nguyễn Thủy cảm nhận.

 

5. Mẹ ơi con sẽ lại quay về

“Sáu đứa con thân yêu của mẹ! Nhìn các con sống đầy đủ, không phải ghen tỵ ai khiến người làm mẹ này cũng cảm thấy vui. Nhưng trong nhà càng đầy đủ vật chất thì các thành viên lại càng phải trò chuyện với nhau nhiều hơn. Đừng lấy cớ bận rộn mà cố giải quyết mọi thứ chỉ bằng tiền. Phải cùng quây quần lại, mở lòng ra và chia sẻ những khoảng thời gian trò chuyện thật thân tình. Khi nghe người khác nói, hãy nghe bằng cả hai tai. Đừng nghe bằng tai này rồi cho ra tai kia. Phải tôn trọng và lắng nghe những gì người khác nói. Như thế con mới có thể yêu quý họ thật lòng được.

Hãy biết chia sẻ tình yêu cho người khác. Trong một ngôi nhà không có tình yêu thì hoa không thể nở, ong bướm cũng chẳng muốn vào. Phải cho đi thì mới có thứ để nhận về. Đừng lúc nào cũng cho rằng mình đúng còn người khác sai. Cho dù có chuyện gì xảy ra cũng không được vội vàng hấp tấp. Phải biết chịu đựng và chờ đợi. Bình tĩnh bước từng bước một, bám thật chắc thì mới có thể trèo lên cao.

Đừng bao giờ tỏ ra tài giỏi ở bất cứ đâu cũng như trước mặt bất kỳ ai. Phải luôn luôn sống khiêm nhường. Khi gặp cảnh khó khăn không được nản lòng mất hy vọng. Cũng đừng đánh mất sự vững vàng và niềm tin của chính mình. Phải như thế thì mới không bị người khác xem thường. Đặc biệt phải cẩn thận khi đã thành công. Những lúc như vậy càng phải biết nhìn lại những ngày khó khăn đã qua và nghĩ về những khổ nạn có thể đến bất cứ lúc nào sắp tới mà chú ý giữ mình hơn.

Đời người sáu mươi, bảy mươi năm cũng chỉ là một thoáng. Khi còn trẻ, hãy biết quý thời gian mà sống cho tốt. Nếu không biết coi trọng thời gian mà sống hoài sống phí, đến khi già đi sẽ phải hối hận rất nhiều. Đừng để đến bảy mươi tuổi phải tiếc nuối vô vọng, khi còn trẻ hãy luôn cố gắng nỗ lực thật nhiều. Đừng bao giờ hối hận.

Đừng xem những lời bà mẹ già này nhắn nhủ nãy giờ như gió thoảng, mà hãy lắng nghe bằng cả hai tai.

Nếu được như vậy thì cả gia đình ta sẽ luôn hạnh phúc.”

6. Hạt Giống Tâm Hồn – Xin Đừng Làm Mẹ Khóc

“Mẹ! Có nghĩa là mãi mãi

Là – cho – đi – không – đòi – lại – bao – giờ”

(Thanh Nguyên)

Trong mỗi người chúng ta, mẹ không chỉ là người sinh ra và nuôi nấng ta, mà còn là người có vị trí thật đặc biệt. Có những món ăn, không ai nấu ngon bằng mẹ, có những sở thích của ta, chỉ mẹ là người hiểu rõ nhất. Ấy mà, cũng có khi, ta làm mẹ buồn, cũng có khi ta mãi vui chơi bên ngoài mà quên mất mẹ đang chờ ta ở nhà, có đôi khi ta làm mẹ khóc chỉ vì những hành động quá vô tâm của ta!Tình cảm thiêng liêng nhất và sâu sắc nhất trên đời cũng là tình thương yêu của người mẹ. Khi chúng ta còn nhỏ, mẹ luôn là người gần gũi, thân thiết nhất với chúng ta, chăm lo cho chúng ta khôn lớn từng ngày. Thế rồi, năm tháng trôi đi, chúng ta dần trưởng thành, bước vào cuộc sống với những ước mơ, bộn bề lo toan. Có những lúc dường như chúng ta đã quên đi mẹ – rồi đến một lúc nào đó, chúng ta chợt giật mình nhận ra, mình đã có lỗi với mẹ. Còn mẹ – dù bất cứ ở đâu – vẫn mãi dõi theo từng bước và luôn yêu thương đứa con của mình! Có những lúc chúng ta sẽ thèm được ở bên mẹ, được mẹ quan tâm, dặn dò và được chăm lo cho mẹ. Có những lúc chúng ta có thể làm được điều đó – nhưng có những lúc thì không, và đôi khi không còn kịp…

Và sẽ có lúc, chúng ta khát khao được tạ lỗi cùng mẹ…

Và có lúc chúng ta chợt nhận ra một điều dù bạn dâng tặng mẹ tất cả quà tặng trên đời hay nghìn đóa hoa hồng đỏ thắm thì cũng không bằng được một cái ôm hôn mẹ cùng tình cảm đặc biệt thật sự từ trái tim!

Xin đừng làm mẹ khóc là những câu chuyện giản dị mà đầy ý nghĩa, sâu sắc về người mẹ, về tình mẹ con – một tình yêu thương vô điều kiện và không gì có thể sánh bằng. Trong những trang sách này, bạn sẽ tìm lại được và nhận ra những phút giây đồng cảm trong tình yêu thương, cảm xúc về mẹ, tìm về ký ức tuổi thơ thân thương gắn bó bên mẹ, và cả những suy tư trăn trở về mẹ, về lỗi lầm, về tất cả những gì mẹ đã hy sinh cho chúng ta… Như trong câu chuyện Mẹ và Con – một người mẹ luôn than phiền vì con của cô luôn muốn được ở bên cạnh cô, nhưng cô vì công việc, luôn cảm thấy phiền khi đi cùng con. Rồi đến một ngày, cô cũng hiểu vì sao các con cần cô, nhưng thật buồn, vì khi ấy, con cô đã không còn muốn ở cạnh mẹ nữa. Trong câu chuyện Phép màu của Mẹ cho thấy, làm điều tốt cho con, không có nghĩa là nuông chiều con, như người mẹ trong câu chuyện, đã đối với Ken, một đứa trẻ lên 9, bị chứng bại não, khiếm thính và thiểu năng trí tuệ bẩm sinh. Ken thích tấm ván trượt tuyết nhưng không thể trượt với đôi nạng gỗ. Tuy vậy, với tấm lòng người Mẹ, cô đã giúp Ken trượt được với đôi ván trượt dù phải mất vài ngày Ken mới có thể leo lên trèo xuống tấm ván và hai ống quần rách bươm, lộ ra những vết trầy xước rướm máu. Nhờ sự kiên định và tấm lòng của người mẹ mà cậu bé bại não 9 tuổi ngày nào đã trở thành một người đàn ông có một cuộc sống độc lập và có công việc ổn định.

Làm mẹ có nghĩa là phải cố gắng từng chút một. Dù có thể bạn đang rất bận rộn, hay rất bận rộn hay rất mệt. Có thể bạn đang muốn rửa chén, thì con bạn muốn xem tivi cùng bạn, có thể bạn đã mệt và muốn nghỉ ngơi, nhưng con bạn muốn cùng bạn làm bánh. Có thể bạn đã mệt mỏi, bạn chỉ muốn ngủ, thì con bạn vẫn muốn bạn đọc cho nghe một câu chuyện cổ tích. Như cô bé Erica trong câu chuyện Làm Mẹ, luôn mong mẹ chơi với mình. Cô bé đã khiến mẹ hạnh phúc khi nói rằng: “Không ai trên đời này yêu mẹ nhiều bằng con đâu”. Chân dung Người Mẹ là hình ảnh bất biến và mãi trường tồn với thời gian, thách thức mọi xa cách và ngăn trở không gian. Hình ảnh đó giúp chúng ta không chỉ có đủ sức mạnh để đi đến tận cùng con đường đã lựa chọn mà còn có đủ niềm tin để luôn hướng về phía ánh sáng trên từng chặng đường ta qua. Và đến một ngày nào đó, mỗi chúng ta lại trở thành những bậc cha mẹ tiếp tục ban tặng cho thế hệ mai sau tình yêu thương cao đẹp của mình…

Xin được dành tặng cuốn sách này cho tất cả những người Mẹ và những đứa con biết yêu thương Mẹ.

7. Mẹ điên

Mẹ điên, dịch giả Trang Hạ “Trên mạng đầy rẫy chữ, hay thì được gọi là văn, còn lại toàn rác. Tôi chỉ làm công việc đơn giản là giúp các bạn bới rác”. Khi Mẹ điên đang được dịch và gửi lên mạng Internet, đã có những bạn trẻ Việt Nam ngồi lỳ trước màn hình máy tính, chờ đọc tiếp từng đoạn, từng đoạn. Khi Mẹ điên được dịch đến dòng cuối cùng, có rất nhiều người đang ngồi ở nhiều miền khác nhau trên đất nước Việt Nam, trước màn laptop hay trong quán cafe Internet đã cùng chảy nước mắt. Đâu Phải Rác!

“Mẹ điên” là cuốn sách mà tôi đã được nghe giới thiệu trên một trang báo mạng nào đó, cũng không nhớ nữa. Tôi nghĩ cuốn sách này ẩn chứa những câu chuyện phải đặc biệt lắm thì mới lôi cuốn người đọc đến như vậy. Cuốn sách là tập hợp những mẩu chuyện ngắn, dài từ văn học mạng. Có chuyện hay, cũng có những chuyện tôi chỉ đọc lướt qua vì thấy không hợp lắm, chưa chạm được đến tầng sâu nhất trong tâm hồn. Tôi ấn tượng nhất với các chuyện như Đầu gối tay ấp; Mẹ điên; Hôn nhân Sorry; em đồng ý ly hôn;… Những câu chuyện này đều lấy đi nước mắt của người đọc, gieo vào trong lòng tôi một nỗi niềm khó tả, những suy nghĩ về quá khứ tôi đã làm gì, hiện tại tôi đối xử với mọi người và chính bản thân mình ra sao, tương lai tôi phải đi như thế nào… Cảm nhận được nỗi đau mà các nhân vật trong sách phải gánh chịu, nhẹ nhõm với trái ngọt của hạnh phúc mà họ được hưởng. Mẹ điên – Cuốn truyện nên đọc qua một lần! Cảm ơn Trang Hạ đã tìm ra và giới thiệu đến người đọc những câu chuyện ý nghĩa.

-Khuyết danh

Xúc Động!!!

Trên mạng đầy rẫy chữ, hay thì gọi là văn, còn lại toàn là rác. Có đúng như vậy không? Nếu nói câu chuyện mẹ điên là văn có lẽ cũng không ổn, mà là rác thì hoàn toàn không. Câu chuyện này là khiến tôi cảm động vô cùng trước tình mẹ bao la ấy. Con cái là người mà mẹ yêu nhất, nhưng mẹ lại không phải là người mà con cái yêu nhất. Đó chính là cái nghịch lý. Nhưng mẹ đã sinh con ra, dù cho mẹ là người điên hay bình thường thì cái tình yêu mẹ dành cho con vẫn vô bờ bến. Câu chuyện này sẽ khiến biết bao người tỉnh ngợ, sẽ lấy đi nước mắt của bao nhiêu người? Tôi không biết câu trả lời. Tôi chỉ có thể nói rằng, tôi đã thật sự khóc khi đọc câu chuyện ấy. Tập truyện này là những thứ được bới ra từ rác đó ư? Không chỉ Mẹ điên mà còn nhiều truyện ngắn khác, tất cả đều thật tuyệt vời. Phải nói sao nhỉ? Mỗi truyện một chủ đề, mỗi truyện một giọng kể. Nếu như đây quả thật được bới ra từ rác thì tôi nghĩ chúng ta thật sự đã đánh mất đi nhiều điều có ý nghĩa trong cuộc sống mất rồi.

Bạn đọc Đỗ Quỳnh chia sẻ.

8. Đừng Sợ Có Mẹ Đây


Là món quà ý nghĩa mà cha mẹ dành cho con Bản thảo là nét chữ viết tay của chính tác giả Hàn Băng Vũ.

“Rồi sẽ có một ngày, con thấy trái ớt đỏ có màu đẹp đẽ thật ngon. Mẹ không thể cứ giữ trái ớt khỏi tầm với con mãi, con sẽ phải nếm để tự biết ớt cay như thế nào. Rồi con sẽ bị chảy máu, sẽ bị sưng tấy, sẽ bị bỏng, bị ốm đau… con sẽ thấy được hiểm nguy của thế giới này. Nhưng con yêu ạ! Mẹ sẽ không dọa con phải sợ hãi khi con chưa hiểu được ý nghĩa của từng nỗi sợ hãy nên mẹ không thể cứ bao bọc con trong an toàn. Mẹ không thể cướp mất bản năng sinh tồn của con.”

Tuyển tập viết cho con Đừng sợ, có mẹ đây được in bằng nét chữ viết tay của chính tác giả Hàn Băng Vũ không chỉ dành riêng cho những đứa con, đứa cháu mà cô gọi là thế hệ tương lai của mình. Mà đó còn là những lời thủ thỉ mà Hàn Băng Vũ chắt lọc từ chính cuộc đời nhiều biến cố, tâm hồn tinh tế nhạy cảm của mình để về cuộc sống, tình yêu, gia đình… sẽ khiến người đọc như được gợi lại những kỉ niệm đã vô tình lãng quên, những bài học ai cũng cần phải biết, cần phải trải qua. Những câu chữ nhẹ nhàng nhưng thấm thía như sợi chỉ để nắm giữ bí quyết của hạnh phúc cho cả những bạn trẻ đang bâng khuâng bước vào đời.

“Con đừng sợ khi cuộc đời khắc nghiệt quá, đừng lo lắng khi nhìn thấy lỗi lầm nhiều hơn việc tốt, người xấu nhiều hơn anh hùng. Con hãy nhìn mọi thứ theo hướng khác đi bằng một đôi mắt đẹp. Đừng bao giờ lo ngại gì cả vì còn mẹ luôn bên con đây. Mẹ luôn yêu thương con.”

“Tay trái gần tim để nâng niu tình yêu, tay phải chăm lo cho mình và thế giới của mình để tình yêu được tồn tại ở một nơi tươi đẹp. Đừng bao giờ chết vì yêu, hãy sống vì tình yêu và cho tình yêu được sống.”

Mẹ viết cho con bài thơ đầu tiên

Nương tựa vào con dẫu con mỏng manh, khờ dại

Như mẹ của mẹ tựa vào đàn con khi hoàn toàn thất bại

Nghiêng cả đời mình để rót xuống đời sau.

Đừng sợ, có mẹ đây như lời ru ngọt ngào của người mẹ dành cho con, là tất cả tình yêu của người mẹ dành cho con mình và hơn cả là ước mong con hạnh phúc. Hàn Băng Vũ đã thay lời muốn nói của biết bao người đã, đang và sẽ trở thành cha mẹ, sẽ có con và nuôi nấng con nên người, cũng là sự biết ơn của những đứa con với tình yêu vô bờ của mẹ mình.

9. Ngoài Kia Giông Bão Lòng Mẹ Bình Yên

 


In Mo, 48 tuổi, đang khủng hoảng vì sự nghiệp lụn bại, vợ bỏ theo người khác, sống trong một căn hộ đổ nát và không thể trả tiền thuê nhà. Vào thời điểm tuyệt vọng nhất, anh nhận được cuộc điện thoại từ mẹ muốn gọi anh về nhà ăn cháo gà. In Mo về và quyết định ở lì tại đó.

Nhưng trong nhà còn có cả người anh trai hơn 50 tuổi, đã vào tù ra khám nhiều lần, thất nghiệp và đã về nhà ăn bám mẹ mấy năm nay.

Hơn nữa cô em gái út cùng đứa con gái ngỗ nghịch của In Mo rất nhanh sau đó cũng trở về nhà sống sau ly hôn.

Tất cả ba anh chị em đều có vấn đề và ngay chính mẹ của họ cũng có bí mật của riêng mình.

Liệu khi tất cả tụ hop dưới một mái nhà, họ có thể sống hạnh phúc, bình yên và tìm lại được ý nghĩa của cuộc sống?

Ngoài kia dông bão, lòng mẹ bình yên là cuốn tiểu thuyết được xuất bản với sự hỗ trợ của Viện dịch thuật văn học Hàn Quốc. Cuốn sách đã được chuyển thể thành bộ phim mang tên “Aging Family”.

 

Nguồn: DOWNLOADSACH


-----------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn

Tham gia cộng đồng Bookademy để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị, đăng ký CTV tại link: https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3  

Xem thêm

Tiểu thuyết về mẹ cảm động nhất của văn học Nhật Bản được hàng triệu bạn trẻ xứ sở hoa anh đào truyền tay nhau. Bạn sẽ phải khóc khi đọc đến những trang cuối cùng! Người mẹ lang thang là một câu chuyện về Hiromi – một người phụ nữ đã đi khắp nước Nhật và trở thành “mẹ nuôi” của những đứa trẻ kém may mắn trong cuộc sống. Cô đã chăm sóc những đứa trẻ chỉ có bố mà thiếu vắng tình yêu của mẹ, những ông bố thường xuyên vắng nhà dài ngày hay những đứa trẻ bị mẹ ngược đãi và bỏ nhà đi. Hành trình của Hiromi kéo dài từ khi cô 20 tuổi đến năm 40 tuổi. Dù là thời gian ở cùng chăm sóc những đứa trẻ khác nhau, có đứa vài tháng, cũng có đứa tận vài năm nhưng cô vẫn cố gắng coi chúng như con ruột của mình và khi những đứa trẻ đã cứng cáp, gia đình ổn định, khi “dịch vụ” của cô không còn cần thiết nữa, cô lặng lẽ bỏ đi. Với sự tận tụy, hết lòng yêu thương những đứa trẻ ấy, Hiromi đã để lại trong tâm trí những đứa trẻ hình ảnh về một người mẹ đích thực và những kỉ niệm gia đình ấm áp trong quãng thời gian ngắn ngủi sống cùng cô. Tại sao cô lại làm như vậy ? Tại sao lại sẵn sàng hi sinh tuổi thanh xuân để đi chăm sóc những đứa trẻ khác không phải con mình ? Tại sao người mẹ ấy tiếp tục làm công việc kỳ lạ là chăm lo cho bao đứa trẻ Nhật Bản mà không mong đợi một tình cảm hồi đáp? Tại sao lại từ bỏ chính cuộc đời mình để làm tất cả những điều tưởng chừng vô nghĩa ấy? Liệu sau bao biến cố xảy ra trong đời, sau những mất mát, tổn thương thì người mẹ ấy có được bù đắp và sống một cuộc đời không còn day dứt ? Sau bao năm chăm hạnh phúc của người mẹ lang thang sẽ đi về đâu? Người mẹ ấy sẽ sống như thế đến khi nào? Người phụ nữ ấy làm tất cả những điều ấy vì cái gì? Bởi điều cô theo đuổi không phải tình yêu, không phải gia đình, cũng không phải sự vĩnh hằng. Câu trả lời dành cho bạn khi đọc đến cuối trang sách tuyệt vời này! “Mẹ không phải là một người chỉ làm việc nhà”

Tác phẩm Hãy chăm sóc mẹ của nhà văn Hàn Quốc Kyung-sook Shin mở đầu bằng khung cảnh xáo trộn của một gia đình. Mẹ bị lạc khi chuẩn bị bước lên tàu điện ngầm cùng bố ở ga Seoul. Hai ông bà dự định lên đây thăm cậu con cả. Con gái đầu, Chi-hon, là người đứng ra viết thông báo tìm người lạc thay cho cả gia đình. “Ngoại hình: Tóc ngắn đã muối tiêu, xương gò má cao, khi đi lạc đang mặc áo sơ mi xanh da trời, áo khoác trắng, váy xếp nếp màu be”. Trong tiềm thức của mình, Chi-hon vẫn nghĩ mẹ là người thường“bước đi giữa biển người với phong thái có thể đe dọa cả những tòa nhà lừng lững đang nhìn thẳng xuống từ trên cao”. Trong khi đó, những người qua đường đáp lại thông báo tìm người lạc của cô bằng miêu tả về một “một bà già cứ lững thững bước đi, thỉnh thoảng lại ngồi bệt xuống đường hay đứng thẫn thờ trước cầu thang cuốn”. Liệu đó có phải là người mẹ mà cả gia đình cô đang cất công tìm kiếm? Một ngày, một tuần rồi gần một tháng chầm chậm trôi qua. Người chồng và những đứa con hiện đều đã phương trưởng cả không chỉ lo sốt vó mà còn day dứt tâm can vì cảm giác tội lỗi, và rối bời “trong nỗi hoảng loạn như thể tất cả mọi người đều bị tổn thương ở vùng não”. Họ cũng lấy làm băn khoăn tại sao mẹ không biết hỏi đường về nhà cậu con cả cho đến khi phát hiện ra hai sự thật rằng mẹ không biết chữ và mẹ bệnh ung thư vú khiến đầu óc không được minh mẫn như bình thường. Từ đây, những hy vọng tìm lại mẹ càng trở nên mong manh hơn… Đây là “Cuốn sách của tác giả nổi tiếng nhất Hàn Quốc này có thể làm mọi độc giả phải rơi nước mắt.” - Library Journal, khiến người đọc “Cảm động và ám ảnh.” - Newsday, "là khúc ca về sức mạnh của mối ràng buộc gia đình được hình thành từ sự quên mình của người phụ nữ; đây là một tác phẩm vô cùng cảm động.” - Kirkus Reviews và là cuốn sách “về gia đình bán chạy nhất Hàn Quốc từ trước tới nay này.” - Publishers Weekly Tác giả của Hãy chăm sóc mẹ là nhà văn nữ Shin Kyung-sook, sinh năm 1963 trong một gia đình nghèo sống tại một ngôi làng nhỏ ở miền Nam Hàn Quốc. Không có điều kiện vào trường trung học,16 tuổi cô lên Seoul lao động kiếm sống, khởi nghiệp viết văn năm 1985 và sớm gặt hái thành công. Các tác phẩm của cô luôn có lượng độc giả lớn và nhận được nhiều giải thưởng văn học trong nước cũng như trong khu vực. Cuốn sách đầy tiếng vang này đã khiến Shin Kyung-sook trở thành nhà văn châu Á nổi bật nhất năm 2009. Tác phẩm chạm vào tình cảnh chung của rất nhiều những đứa con thời hiện đại với thông điệp lớn: không phải không yêu thương mà vì quá bận rộn đến mức bỏ quên luôn ba mẹ. Hãy chăm sóc mẹ khi vừa mới trình làng đã tạo nên cơn sốt và được xem như một điểm sáng trên văn đàn Hàn Quốc. Không chỉ thành công về mặt thương mại, tác phẩm còn được giới phê bình đánh giá cao, tạo tiếng vang tới khắp các nước châu Á. Tác phẩm được xuất bản tại 19 nước, trong đó có Mỹ.

“Anh nằm dư một tuần trong bụng mẹ, bởi không chịu rời khỏi mẹ, tôi nằm thiếu một tuần trong bụng mẹ, bởi muốn sớm nhìn thấy mẹ. Thằng út nằm trong bụng mẹ không thiếu ngày nào bèn nhảy ra, bởi đã hẹn với mẹ. Ba anh em, từ trong bụng mẹ, đã yêu thương mẹ theo cách của riêng mình.” Cửu Bả Đao là nhà văn Đài Loan sinh năm 1978. Anh bắt đầu sáng tác vào năm 1999 với "vốn riêng" hơn 60 cuốn sách. Mức độ yêu thích truyện Cửu Bả Đao phổ biến đến mức được chuyển thể thành các dạng truyện điện tử, phim ảnh ... để mọi đối tượng người hâm mộ đều có thể tiếp cận được. Trong giới văn học Hoa ngữ hiện đại, anh được vinh danh là nhà văn sáng tạo nhất, là người gặp nhiều may mắn và cũng có nhiều cố gắng nhất. Cuốn sách "Mẹ, thơm một cái!" được sáng tác và xuất bản trong một trường hợp rất đặc biệt. Năm 2004, mẹ Cửu Bả Đao mắc bệnh ung thư, chi phí vượt lên trên rất nhiều so số tiền mà thời điểm đó anh có thể kiếm được. Ngay trong lúc ấy, Cửu Bả Đao đã thỏa thuận với nhà xuất bản: "Bắt đầu từ bây giờ, tôi viết xong cuốn nào sẽ xuất bản luôn trong tháng tiếp theo, sau đó chuyển ngay cho tôi tờ ngân phiếu có thể hoán đổi thành tiền mặt ngay trong ngày.". Từ đó, nhà văn trẻ dốc toàn sức viết truyện để có tiền trang trải chi phí chữa bệnh cho mẹ. Mỗi ngày Cửu Bả Đao viết trung bình 5000-8000 chữ, cho ra mắt 14 cuốn sách chỉ trong vòng 14 tháng. Cuốn thứ 14 chính là "Mẹ, thơm một cái!" "Mẹ, thơm một cái!" như một cuốn hồi ký của Cửu Bả Đao, chính tay anh ghi chép lại từng khoảnh khắc trong ngày, cùng mẹ chống lại bênh tật, áp lực công việc và cái nhìn với mọi người xung quanh. Cuốn sách giúp tác giả chia sẻ nỗi âu lo với độc giả, buồn phiền hay chỉ đơn giản là để giải tỏa tâm trạng. Đọc cuốn sách, đọc giả cũng sẽ cảm thấy thêm yêu thương hơn mẹ Đao - người tuy mặc trọng bệnh nhưng vẫn lạc quan, cố gắng vượt qua khó khăn, bệnh tật. Người đọc như được tiếp thêm sức mạnh, niềm hy vọng cũng như được gợi mở một cách dịu dàng, tinh tế về tình mẫu tử, về tình cảm gia đình bình dị mà gắn bó. Dòng hồi tưởng của Cửu Bả Đao đi liền với hành trình chống trọi lại căn bệnh bạch cầu tủy cấp tính của mẹ Đao. Ngày nhận tin dữ từ bác sĩ Vương, 4 người đàn ông trụ cột của gia đình (bố Đao, anh cả, Cửu Bả Đao và em út) dường như không còn tin vào tai của mình. Bố Đao đã sớm nước mắt dàn dụa, trong khi 3 anh em thì cảm thấy không thể suy nghĩ được gì ngoài việc phải gọi điện về thông báo cho người thân hai bên nội ngoại. Chỉ duy nhất có mẹ Đao, vẫn điềm tĩnh và ngồi nghiên cứu cuốn "Phân tích chẩn đoán lâm sàng" mà bà mới mua hồi sáng. Ngay từ ngày đầu tiên, người phụ nữ ấy đã sáng suốt, trấn tĩnh được bản thân để rồi kiên cường mạnh mẽ chiến đấu với bệnh tật, không chịu đầu hàng. Chính mẹ Đao, từ bệnh nhân đã trở thành người mang đến niềm tin tưởng, lạc quan cũng như ý chí mạnh mẽ đến cho mọi người, khẳng định rằng rằng mình sẽ khỏi bệnh. Từng lời nói, hành động sau đó của mẹ Đao, của tất cả mọi người trong gia đình đã truyền đến đọc giả nhiều triết lí trong cuộc sống, mà nổi bật nhất là tình mẫu tử và đức tính lạc quan, mạnh mẽ trong mỗi người. Bầu không khí bao trùm lên tác phẩm đượm buồn, thế nhưng không vì thế mà khiến tâm trạng của những ai đọc nó cũng buồn theo. Những chi tiết cảm động từ từng cử chi ba cậu con trai dành cho mẹ; sự ân cần, quan tâm của mẹ luôn hướng về các con làm cảm xúc đọc giả bừng sáng, tràn ngập trong sự cảm động. Từng câu, từng chữ thuật lại đều là những tình cảm mà Cửu Bả Đao không chỉ gửi đến riêng cho mẹ, mà cũng là của anh gửi đến cho những người cha, người mẹ khác, gửi đến cho những ai vẫn còn bố mẹ trên cõi đời. Cha mẹ rồi cũng sẽ phải rời xa chúng ta, khi còn được bên cạnh cha mẹ, hãy quan tâm, yêu thương cha mẹ thật nhiều! Cửu Bả Đao cũng đã từng nói rằng: "Ba yếu tố của một cây bút: tình cảm, nguồn cảm hứng và động lực. Trong cuộc đời tôi, tình yêu mà mẹ dồn cho tôi có đủ ba thứ đó.". Điều này càng khẳng định, làm nổi bật ý nghĩa nhân văn cho tác phẩm của anh. Tình mẫu tử thiêng liêng, tình cảm gia đình ruột thịt là một phần không thể thiếu và chúng ta là những người may mắn khi có được chúng. "Mẹ, thơm một cái" kết lại sau hơn 5 tháng chiến đấu thành công với bệnh ung thư máu của mẹ Đao, sự nghiệp suôn sẻ của Cửu Bả Đao và niềm hạnh phúc, an bình trở lại với gia đình tác giả. Thông điệp ý nghĩa giản dị từ đời sống thường ngay được truyền tải liên tục đến với bạn đọc, Cửu Bả Đao mong muốn rằng mỗi chúng ta hãy sống thật lạc quan, yêu thương mọi người xung quanh, trân trọng từng phút giây được ở bên gia đình.

Chủ đề viết về mẹ luôn là một chủ đề được mọi người quan tâm. Tại vì trên đời này ai cũng yêu mẹ cả. Chỉ là đôi khi vì những lo toan và bộn bề trong cuộc sống, khiến cho ta đôi lúc lại quên mất mẹ của mình cũng cần được yêu thương và chăm sóc như ta ngày bé vậy. Và có lẽ vì thế vào một ngày nào đó của tháng 5 tôi chợt nhận ra mình đã lâu không nói ba chữ “con yêu mẹ” và đã quên mất một ngày quan trọng, ngày của mẹ - 9/5 ôi vốn dĩ tin rằng mỗi cuốn sách đến với mình đều có một lý do. Và bằng cái duyên nào đấy, nó sẽ đến đúng thời điểm. Tháng 5 đối với tôi mà nói là một tháng gấp rút và cực nhọc, là những ngày thức thâu đêm và dậy lúc mặt trời còn chưa lên, và đâu đó là câu nói khuyên nhủ của mẹ mỗi đêm “con học xong chưa? Mau đi ngủ đi, trễ rồi.” Rồi trong một buổi chiều nọ đi dạo nhà sách để mua thêm tài liệu, tôi chợt bắt gặp một cuốn sách ngay từ tựa đề đã mang đến một cảm giác ấm áp – “Mẹ, thơm một cái” “Mẹ, thơm một cái” không hẳn là một câu chuyện mà chỉ là những ghi chép tản mạn hay đúng hơn là một cuốn nhật ký của tác giả Cửu Bả Đao về quá trình cùng mẹ chống lại bệnh tật và những ký ức về người mẹ tuyệt vời này. Đúng vậy, mẹ của Cửu Bả Đao là một người mẹ tuyệt vời và đương nhiên mỗi người mẹ đều tuyệt vời theo cách của riêng mình. Chỉ riêng bốn câu văn được in nghiêng sau cuốn sách cũng đã đủ khiến cho bất kể ai đọc qua sẽ dậy lên một cảm xúc lạ kì trong lòng: “Anh nằm dư một tuần trong bụng mẹ, bởi không chịu rời khỏi mẹ. Tôi nằm thiếu một tuần trong bụng mẹ, bởi muốn sớm nhìn thấy mẹ. Thằng út nằm trong bụng mẹ không thiếu ngày nào bèn nhảy ra, bởi đã hẹn với mẹ Ba anh em, từ trong bụng mẹ, đã yêu thương mẹ theo cách của riêng mình.” Với lời văn giản dị, chân thực, không cần quá nhiều lời hoa mỹ, lòng yêu thương mẹ của Cửu Bả Đao đầy ắp những trang anh viết trong giai đoạn bên giường bệnh của mẹ, giai đoạn mà cả ba anh em nhà anh đồng hành cùng mẹ mình để vượt qua căn bệnh ung thư máu. Tưởng như khó khăn, tưởng như vất vả hay tâm lý lo lắng sợ hãi sẽ bao trùm lên tất cả, nhưng không, dưới ngòi bút linh hoạt đầy biến hóa của Cửu Bả Đao, ta dễ dàng cảm nhận được tinh thần lạc quan, niềm tin hy vọng người mẹ rồi sẽ qua khỏi, và trên hết là tình yêu thương vô hạn của ba anh em giành cho mẹ. Tình cảm thiêng liêng đó vốn chẳng riêng ai, thật dễ lan truyền tới mỗi chúng ta, nên mỗi khi mở cuốn sách này ra, tim ta có lẽ sẽ lại rung lên những nhịp xốn xang về mẹ. Một cuốn sách mang sắc thái buồn từ những dòng mở đầu, nhưng không lâm li bi đát, không khiến cho người đọc phải cực nhọc lê qua từng trang giấy, mà bằng những câu văn nhẹ nhàng để khắc ghi một cảm xúc lạ kỳ rồi đi vào lòng người đọc và đọng lại những dư vị khó quên bởi trong đó không chỉ là nghị lực phi thường của một người mẹ mà còn đan xen những hồi ức đẹp đẽ, ấm áp của một gia đình khi mẹ đang khoẻ mạnh. Cầm trên tay quyền sách này, lật giở những trang đầu tiên, tôi đã hoàn toàn say sưa với từng câu chữ của Cửu Bả Đao, tôi đã phải lật ra trang cuối cùng để xem liệu mẹ của anh có khỏi bệnh không. Và thật không làm tôi thất vọng vì đúng là mẹ anh đã khoẻ. Tuy nhiên câu chuyện với kết cấu như thế không làm người đọc lơ là hay ít tạo ấn tượng trong việc quan tâm chăm sóc mẹ. Từng trang từng trang là những chuỗi ngày đồng hành của cả gia đình anh cùng với mẹ. Theo chân tác giả, chúng ta được đi trọn vẹn hành trình chống chọi bệnh tật của mẹ anh với căn bệnh ung thư máu, càng đọc càng xúc động, cảm xúc khó mà kiềm chế nỗi. Những câu chuyện đơn sơ, chân thật, những lời thủ thỉ tâm tình giữa ba người con trai trong nhà với mẹ; những dòng tâm sự ngoài lề, những kỉ niệm ấm áp như nắng mai… dường như đã làm trái tim ta rung lên những nhịp đập đầy thương nhớ. “Vài tiếng đồng hồ trước, thằng út nói một câu rất láo: ‘Mẹ à cả đời mẹ chưa bao giờ được ngủ một giấc ngon, nhân cơ hội này nghỉ ngơi đi mẹ.’ Chẳng hiểu sao nữa, lúc đó rất muốn bảo nó câm miệng, tuy rằng đó là sự thật.” Đây chắc hẳn là đoạn mà tôi cảm thấy ấn tượng và đem lại nhiều cảm xúc cho tôi nhất. bởi lẽ tôi khá chắc rằng khi đọc đến đoạn này chắc hẳn người đọc sách đều giật mình ngơ ngác. Đó đúng là sự thật. Một điều hiển nhiên trong cuộc sống này, mẹ mất ngủ vì chăm lo cho bố, mẹ ngủ không ngon vì chứng chuột rút lúc mang thai chúng ta, mẹ thức đêm canh cho chúng ta giấc ngủ tròn vành và không bị đói lúc nửa đêm, mẹ vất vả nuôi chúng ta khôn lớn, chập chờn với những đêm dài lo toan cho ngôi nhà nhỏ và tương lai của con cái sau này… cũng như chính lời tác giả đã nói: “Làm một người mẹ tốt đã rất khó khăn, muốn kiêm cả một vợ tốt và con dâu tốt lại càng khó… Nếu thời gian có quay ngược lại, tôi thà mong mẹ gây gổ với sự thiếu quan tâm của ba nhiều hơn,… Mẹ chẳng có phương pháp nuôi dạy gì đặc biệt, lúc đánh phạt cũng chẳng đau tí nào, chỉ một lòng hy sinh cống hiến. Hy sinh đến mức độ làm anh em chúng tôi thấy xót xa.” VĂN HỌC - TIỂU THUYẾT Review sách Mẹ Thơm Một Cái - Cửu Bả Đao Chủ đề viết về mẹ luôn là một chủ đề được mọi người quan tâm. Tại vì trên đời này ai cũng yêu mẹ cả. Chỉ là đôi khi vì những lo toan và bộn bề trong cuộc sống, khiến cho ta đôi lúc lại quên mất mẹ của mình cũng cần được yêu thương và chăm sóc như ta ngày bé vậy. Và có lẽ vì thế vào một ngày nào đó của tháng 5 tôi chợt nhận ra mình đã lâu không nói ba chữ “con yêu mẹ” và đã quên mất một ngày quan trọng, ngày của mẹ - 9/5 5 cuốn sách hay về hạnh phúc nên đọc để sống an vui Top 5 cuốn sách hay nuôi dưỡng tâm hồn cao đẹp Tóm tắt & Review tản văn Thương Nhau Chung Một Mái Nhà Review sách Mẹ Thơm Một Cái - Cửu Bả Đao Tôi vốn dĩ tin rằng mỗi cuốn sách đến với mình đều có một lý do. Và bằng cái duyên nào đấy, nó sẽ đến đúng thời điểm. Tháng 5 đối với tôi mà nói là một tháng gấp rút và cực nhọc, là những ngày thức thâu đêm và dậy lúc mặt trời còn chưa lên, và đâu đó là câu nói khuyên nhủ của mẹ mỗi đêm “con học xong chưa? Mau đi ngủ đi, trễ rồi.” Rồi trong một buổi chiều nọ đi dạo nhà sách để mua thêm tài liệu, tôi chợt bắt gặp một cuốn sách ngay từ tựa đề đã mang đến một cảm giác ấm áp – “Mẹ, thơm một cái” “Mẹ, thơm một cái” không hẳn là một câu chuyện mà chỉ là những ghi chép tản mạn hay đúng hơn là một cuốn nhật ký của tác giả Cửu Bả Đao về quá trình cùng mẹ chống lại bệnh tật và những ký ức về người mẹ tuyệt vời này. Đúng vậy, mẹ của Cửu Bả Đao là một người mẹ tuyệt vời và đương nhiên mỗi người mẹ đều tuyệt vời theo cách của riêng mình. Chỉ riêng bốn câu văn được in nghiêng sau cuốn sách cũng đã đủ khiến cho bất kể ai đọc qua sẽ dậy lên một cảm xúc lạ kì trong lòng: “Anh nằm dư một tuần trong bụng mẹ, bởi không chịu rời khỏi mẹ. Tôi nằm thiếu một tuần trong bụng mẹ, bởi muốn sớm nhìn thấy mẹ. Thằng út nằm trong bụng mẹ không thiếu ngày nào bèn nhảy ra, bởi đã hẹn với mẹ Ba anh em, từ trong bụng mẹ, đã yêu thương mẹ theo cách của riêng mình.” Với lời văn giản dị, chân thực, không cần quá nhiều lời hoa mỹ, lòng yêu thương mẹ của Cửu Bả Đao đầy ắp những trang anh viết trong giai đoạn bên giường bệnh của mẹ, giai đoạn mà cả ba anh em nhà anh đồng hành cùng mẹ mình để vượt qua căn bệnh ung thư máu. Review sách Mẹ Thơm Một Cái - Cửu Bả Đao Tưởng như khó khăn, tưởng như vất vả hay tâm lý lo lắng sợ hãi sẽ bao trùm lên tất cả, nhưng không, dưới ngòi bút linh hoạt đầy biến hóa của Cửu Bả Đao, ta dễ dàng cảm nhận được tinh thần lạc quan, niềm tin hy vọng người mẹ rồi sẽ qua khỏi, và trên hết là tình yêu thương vô hạn của ba anh em giành cho mẹ. Tình cảm thiêng liêng đó vốn chẳng riêng ai, thật dễ lan truyền tới mỗi chúng ta, nên mỗi khi mở cuốn sách này ra, tim ta có lẽ sẽ lại rung lên những nhịp xốn xang về mẹ. Một cuốn sách mang sắc thái buồn từ những dòng mở đầu, nhưng không lâm li bi đát, không khiến cho người đọc phải cực nhọc lê qua từng trang giấy, mà bằng những câu văn nhẹ nhàng để khắc ghi một cảm xúc lạ kỳ rồi đi vào lòng người đọc và đọng lại những dư vị khó quên bởi trong đó không chỉ là nghị lực phi thường của một người mẹ mà còn đan xen những hồi ức đẹp đẽ, ấm áp của một gia đình khi mẹ đang khoẻ mạnh. Cầm trên tay quyền sách này, lật giở những trang đầu tiên, tôi đã hoàn toàn say sưa với từng câu chữ của Cửu Bả Đao, tôi đã phải lật ra trang cuối cùng để xem liệu mẹ của anh có khỏi bệnh không. Và thật không làm tôi thất vọng vì đúng là mẹ anh đã khoẻ. Tuy nhiên câu chuyện với kết cấu như thế không làm người đọc lơ là hay ít tạo ấn tượng trong việc quan tâm chăm sóc mẹ. Từng trang từng trang là những chuỗi ngày đồng hành của cả gia đình anh cùng với mẹ. Review sách Mẹ Thơm Một Cái - Cửu Bả Đao Theo chân tác giả, chúng ta được đi trọn vẹn hành trình chống chọi bệnh tật của mẹ anh với căn bệnh ung thư máu, càng đọc càng xúc động, cảm xúc khó mà kiềm chế nỗi. Những câu chuyện đơn sơ, chân thật, những lời thủ thỉ tâm tình giữa ba người con trai trong nhà với mẹ; những dòng tâm sự ngoài lề, những kỉ niệm ấm áp như nắng mai… dường như đã làm trái tim ta rung lên những nhịp đập đầy thương nhớ. “Vài tiếng đồng hồ trước, thằng út nói một câu rất láo: ‘Mẹ à cả đời mẹ chưa bao giờ được ngủ một giấc ngon, nhân cơ hội này nghỉ ngơi đi mẹ.’ Chẳng hiểu sao nữa, lúc đó rất muốn bảo nó câm miệng, tuy rằng đó là sự thật.” Đây chắc hẳn là đoạn mà tôi cảm thấy ấn tượng và đem lại nhiều cảm xúc cho tôi nhất. bởi lẽ tôi khá chắc rằng khi đọc đến đoạn này chắc hẳn người đọc sách đều giật mình ngơ ngác. Đó đúng là sự thật. Một điều hiển nhiên trong cuộc sống này, mẹ mất ngủ vì chăm lo cho bố, mẹ ngủ không ngon vì chứng chuột rút lúc mang thai chúng ta, mẹ thức đêm canh cho chúng ta giấc ngủ tròn vành và không bị đói lúc nửa đêm, mẹ vất vả nuôi chúng ta khôn lớn, chập chờn với những đêm dài lo toan cho ngôi nhà nhỏ và tương lai của con cái sau này… cũng như chính lời tác giả đã nói: “Làm một người mẹ tốt đã rất khó khăn, muốn kiêm cả một vợ tốt và con dâu tốt lại càng khó… Nếu thời gian có quay ngược lại, tôi thà mong mẹ gây gổ với sự thiếu quan tâm của ba nhiều hơn,… Mẹ chẳng có phương pháp nuôi dạy gì đặc biệt, lúc đánh phạt cũng chẳng đau tí nào, chỉ một lòng hy sinh cống hiến. Hy sinh đến mức độ làm anh em chúng tôi thấy xót xa.” Review sách Mẹ Thơm Một Cái - Cửu Bả Đao Càng đọc chúng ta càng bị lôi cuốn bởi những câu chuyện tinh nghịch rồi sau đó là những khoảng lặng, nốt trầm khi mẹ bị bệnh. Là những suy nghĩ của người làm con, những hối tiếc, những trách móc và những kỉ niệm làm cho mạch văn chậm dần, không kịch tính, không ủy mị nhưng chất chứa trong đó là điều không phải đứa con nào cũng dám tỏ bày. “Mẹ, thơm một cái” là một cuốn sách mà tôi “cầm lên được nhưng không bỏ xuống được”. Tôi dường như đã đi qua quãng thời gian dài từ ngày 22/11/2004 đến ngày 7/5/2005 chỉ trong vỏn vẹn một tiếng hơn, bởi lẽ khi đã đọc thì tôi không thể dừng lại, với lời văn vô cùng chân thực của Cửu Bả Đao dường như đã tạo ra một sức mạnh nào đó cứ thôi thúc tôi đọc tiếp để khám phá hết câu chuyện đầy ắp cảm xúc này. “Bạch cầu lên 2400/mm3 máu, tiểu cầu 60000, hồng cầu 8,4. Ý nghĩa của ba con số cộng lại chính là mẹ mừng đến hoa tay múa chân, và tự truyện đồng hành cùng mẹ này cũng đến hồi kết” VĂN HỌC - TIỂU THUYẾT Review sách Mẹ Thơm Một Cái - Cửu Bả Đao Chủ đề viết về mẹ luôn là một chủ đề được mọi người quan tâm. Tại vì trên đời này ai cũng yêu mẹ cả. Chỉ là đôi khi vì những lo toan và bộn bề trong cuộc sống, khiến cho ta đôi lúc lại quên mất mẹ của mình cũng cần được yêu thương và chăm sóc như ta ngày bé vậy. Và có lẽ vì thế vào một ngày nào đó của tháng 5 tôi chợt nhận ra mình đã lâu không nói ba chữ “con yêu mẹ” và đã quên mất một ngày quan trọng, ngày của mẹ - 9/5 5 cuốn sách hay về hạnh phúc nên đọc để sống an vui Top 5 cuốn sách hay nuôi dưỡng tâm hồn cao đẹp Tóm tắt & Review tản văn Thương Nhau Chung Một Mái Nhà Review sách Mẹ Thơm Một Cái - Cửu Bả Đao Tôi vốn dĩ tin rằng mỗi cuốn sách đến với mình đều có một lý do. Và bằng cái duyên nào đấy, nó sẽ đến đúng thời điểm. Tháng 5 đối với tôi mà nói là một tháng gấp rút và cực nhọc, là những ngày thức thâu đêm và dậy lúc mặt trời còn chưa lên, và đâu đó là câu nói khuyên nhủ của mẹ mỗi đêm “con học xong chưa? Mau đi ngủ đi, trễ rồi.” Rồi trong một buổi chiều nọ đi dạo nhà sách để mua thêm tài liệu, tôi chợt bắt gặp một cuốn sách ngay từ tựa đề đã mang đến một cảm giác ấm áp – “Mẹ, thơm một cái” “Mẹ, thơm một cái” không hẳn là một câu chuyện mà chỉ là những ghi chép tản mạn hay đúng hơn là một cuốn nhật ký của tác giả Cửu Bả Đao về quá trình cùng mẹ chống lại bệnh tật và những ký ức về người mẹ tuyệt vời này. Đúng vậy, mẹ của Cửu Bả Đao là một người mẹ tuyệt vời và đương nhiên mỗi người mẹ đều tuyệt vời theo cách của riêng mình. Chỉ riêng bốn câu văn được in nghiêng sau cuốn sách cũng đã đủ khiến cho bất kể ai đọc qua sẽ dậy lên một cảm xúc lạ kì trong lòng: “Anh nằm dư một tuần trong bụng mẹ, bởi không chịu rời khỏi mẹ. Tôi nằm thiếu một tuần trong bụng mẹ, bởi muốn sớm nhìn thấy mẹ. Thằng út nằm trong bụng mẹ không thiếu ngày nào bèn nhảy ra, bởi đã hẹn với mẹ Ba anh em, từ trong bụng mẹ, đã yêu thương mẹ theo cách của riêng mình.” Với lời văn giản dị, chân thực, không cần quá nhiều lời hoa mỹ, lòng yêu thương mẹ của Cửu Bả Đao đầy ắp những trang anh viết trong giai đoạn bên giường bệnh của mẹ, giai đoạn mà cả ba anh em nhà anh đồng hành cùng mẹ mình để vượt qua căn bệnh ung thư máu. Review sách Mẹ Thơm Một Cái - Cửu Bả Đao Tưởng như khó khăn, tưởng như vất vả hay tâm lý lo lắng sợ hãi sẽ bao trùm lên tất cả, nhưng không, dưới ngòi bút linh hoạt đầy biến hóa của Cửu Bả Đao, ta dễ dàng cảm nhận được tinh thần lạc quan, niềm tin hy vọng người mẹ rồi sẽ qua khỏi, và trên hết là tình yêu thương vô hạn của ba anh em giành cho mẹ. Tình cảm thiêng liêng đó vốn chẳng riêng ai, thật dễ lan truyền tới mỗi chúng ta, nên mỗi khi mở cuốn sách này ra, tim ta có lẽ sẽ lại rung lên những nhịp xốn xang về mẹ. Một cuốn sách mang sắc thái buồn từ những dòng mở đầu, nhưng không lâm li bi đát, không khiến cho người đọc phải cực nhọc lê qua từng trang giấy, mà bằng những câu văn nhẹ nhàng để khắc ghi một cảm xúc lạ kỳ rồi đi vào lòng người đọc và đọng lại những dư vị khó quên bởi trong đó không chỉ là nghị lực phi thường của một người mẹ mà còn đan xen những hồi ức đẹp đẽ, ấm áp của một gia đình khi mẹ đang khoẻ mạnh. Cầm trên tay quyền sách này, lật giở những trang đầu tiên, tôi đã hoàn toàn say sưa với từng câu chữ của Cửu Bả Đao, tôi đã phải lật ra trang cuối cùng để xem liệu mẹ của anh có khỏi bệnh không. Và thật không làm tôi thất vọng vì đúng là mẹ anh đã khoẻ. Tuy nhiên câu chuyện với kết cấu như thế không làm người đọc lơ là hay ít tạo ấn tượng trong việc quan tâm chăm sóc mẹ. Từng trang từng trang là những chuỗi ngày đồng hành của cả gia đình anh cùng với mẹ. Review sách Mẹ Thơm Một Cái - Cửu Bả Đao Theo chân tác giả, chúng ta được đi trọn vẹn hành trình chống chọi bệnh tật của mẹ anh với căn bệnh ung thư máu, càng đọc càng xúc động, cảm xúc khó mà kiềm chế nỗi. Những câu chuyện đơn sơ, chân thật, những lời thủ thỉ tâm tình giữa ba người con trai trong nhà với mẹ; những dòng tâm sự ngoài lề, những kỉ niệm ấm áp như nắng mai… dường như đã làm trái tim ta rung lên những nhịp đập đầy thương nhớ. “Vài tiếng đồng hồ trước, thằng út nói một câu rất láo: ‘Mẹ à cả đời mẹ chưa bao giờ được ngủ một giấc ngon, nhân cơ hội này nghỉ ngơi đi mẹ.’ Chẳng hiểu sao nữa, lúc đó rất muốn bảo nó câm miệng, tuy rằng đó là sự thật.” Đây chắc hẳn là đoạn mà tôi cảm thấy ấn tượng và đem lại nhiều cảm xúc cho tôi nhất. bởi lẽ tôi khá chắc rằng khi đọc đến đoạn này chắc hẳn người đọc sách đều giật mình ngơ ngác. Đó đúng là sự thật. Một điều hiển nhiên trong cuộc sống này, mẹ mất ngủ vì chăm lo cho bố, mẹ ngủ không ngon vì chứng chuột rút lúc mang thai chúng ta, mẹ thức đêm canh cho chúng ta giấc ngủ tròn vành và không bị đói lúc nửa đêm, mẹ vất vả nuôi chúng ta khôn lớn, chập chờn với những đêm dài lo toan cho ngôi nhà nhỏ và tương lai của con cái sau này… cũng như chính lời tác giả đã nói: “Làm một người mẹ tốt đã rất khó khăn, muốn kiêm cả một vợ tốt và con dâu tốt lại càng khó… Nếu thời gian có quay ngược lại, tôi thà mong mẹ gây gổ với sự thiếu quan tâm của ba nhiều hơn,… Mẹ chẳng có phương pháp nuôi dạy gì đặc biệt, lúc đánh phạt cũng chẳng đau tí nào, chỉ một lòng hy sinh cống hiến. Hy sinh đến mức độ làm anh em chúng tôi thấy xót xa.” Review sách Mẹ Thơm Một Cái - Cửu Bả Đao Càng đọc chúng ta càng bị lôi cuốn bởi những câu chuyện tinh nghịch rồi sau đó là những khoảng lặng, nốt trầm khi mẹ bị bệnh. Là những suy nghĩ của người làm con, những hối tiếc, những trách móc và những kỉ niệm làm cho mạch văn chậm dần, không kịch tính, không ủy mị nhưng chất chứa trong đó là điều không phải đứa con nào cũng dám tỏ bày. “Mẹ, thơm một cái” là một cuốn sách mà tôi “cầm lên được nhưng không bỏ xuống được”. Tôi dường như đã đi qua quãng thời gian dài từ ngày 22/11/2004 đến ngày 7/5/2005 chỉ trong vỏn vẹn một tiếng hơn, bởi lẽ khi đã đọc thì tôi không thể dừng lại, với lời văn vô cùng chân thực của Cửu Bả Đao dường như đã tạo ra một sức mạnh nào đó cứ thôi thúc tôi đọc tiếp để khám phá hết câu chuyện đầy ắp cảm xúc này. “Bạch cầu lên 2400/mm3 máu, tiểu cầu 60000, hồng cầu 8,4. Ý nghĩa của ba con số cộng lại chính là mẹ mừng đến hoa tay múa chân, và tự truyện đồng hành cùng mẹ này cũng đến hồi kết” Cuối cùng, khi tôi lựa chọn quyển sách này, có lẽ không chỉ chọn về nội dung mà còn là một câu chuyện riêng về nó, có lẽ mọi người không biết. Năm 2004, mẹ của Cửu Bả Đao mắc bệnh ung thư máu, chi phí cực kỳ tốn kém. Và trong thời gian đó, anh vừa “đồng hành chăm sóc” mẹ, vừa viết 5000 – 8000 chữ mỗi ngày, cho ra 14 cuốn sách sau 14 tháng. Cuốn thứ 14 chính là “Mẹ, thơm một cái”. Đối với anh mà nói ba yếu tố của một cây bút là tình cảm, nguồn cảm hứng và động lực. Trong cuộc đời của anh, tình yêu mà mẹ dồn cho anh có đủ ba thứ đó... Và còn nhiều, nhiều hơn nữa những trích dẫn giản dị, đời thường mà đôi lúc khiến tôi phải giật mình ngẫm nghĩ. Cũng khá lâu rồi chưa cầm trên tay bất kỳ cuốn sách nào ngoài những xấp tài liệu ôn thi, nhưng không hẳn là bận đến đầu tóc rối bù, chỉ là không đủ hứng thú để thu xếp một chút ít thời gian mà làm bạn với một cuốn sách nào đó. Tuy vậy “Mẹ, thơm một cái” lại làm tôi muốn khám phá nhiều hơn những trang giấy khác, những cuộc đời khác, những câu chuyện khác...

Tôi vốn dĩ tin rằng mỗi cuốn sách đến với mình đều có một lí do. Và bằng cái duyên nào đấy, nó sẽ đến đúng thời điểm. Mùng 5 Tết, tạm biệt mẹ sau 45 phút chạy xe trong cái giá lạnh của Tây Nguyên lúc 5 giờ sáng để lên chuyến xe khách đi Sài Gòn. Vừa đặt chân đến thành phố, tôi đã đến Đường Sách ngay. Trong thâm tâm tôi lúc đó chỉ muốn bay ra đây kiếm một cuốn sách khác mà tôi đinh ninh từ trên suốt quãng đường ngồi ô tô. Nhưng rồi tôi nhìn thấy nó. Tất nhiên tôi đã đọc review về “Mẹ! thơm một cái” trên Tiki và xếp nó vào “must – read – list”. Nhưng vì nhiều lí do, tôi đã quên bẵng đi mất. Quên hoàn toàn. Và rồi, tôi đã “cầm lên được nhưng không bỏ xuống được”. Ngay từ đầu, lời đề trên bìa sách đã làm tôi ấn tượng! Làm thế nào mà một người có thể viết 14 cuốn sách trong vòng 14 tháng? Làm thế nào mà mỗi tháng anh ta có thể viết ra một cuốn sách? Làm thế nào? Làm thế nào? Và rồi tôi đọc lại: “Năm 2004, mẹ của Cửu Bả Đao mắc bệnh ung thư máu, chi phí điều trị cực kì tốn kém. Cửu Bả Đao thỏa thuận với nhà xuất bản: “Bắt đầu từ bây giờ, tôi viết xong cuốn nào sẽ xuất bản luôn trong tháng tiếp theo, sau đó chuyển ngay cho tôi tờ ngân phiếu có thể hoán đổi thành tiền mặt trong ngày”. Từ đó, anh vừa đồng hành chăm sóc mẹ, vừa viết 5000 – 8000 chữ mỗi ngày, cho ra 14 cuốn sách sau 14 tháng. Cuốn thứ 14 chính là “mẹ, thơm một cái”. “Mẹ, thơm một cái”, là cuốn sách kể lại toàn bộ quá trình Cửu Bả Đao – một nhà văn trẻ nổi tiếng Trung Quốc khi ấy mới 28 tuổi và còn đang hoàn thành chương trình học – chăm sóc mẹ khi mẹ anh bị bệnh ung thư. Cửu Bả Đao được độc giả/ khán giả Việt Nam biết đến nhiều nhất qua bộ phim You Are The Apple In My Eyes do anh là tác giả sách kiêm đạo diễn. Như vậy là anh viết cuốn tự truyện khi ở ngay sát bên cạnh mẹ, mỗi ngày. Như vậy là anh viết cuốn tự truyện trong tình yêu thương vô bờ bến. Nhưng như vậy cũng có nghĩa là anh viết trong áp lực. Áp lực doanh số. Áp lực kiếm tiền để chữa bệnh cho mẹ. Quả thật đối với một người đang chập chững quay trở lại với viết lách như tôi mà nói, nếu tôi là anh, đây là một việc không tưởng. Tôi nghĩ đến mình. Thỉnh thoảng tôi bị stress vì ngồi hàng giờ không tập trung được để cho ra một câu chữ. Thỉnh thoảng tôi stress vì không cách nào sắp xếp được thời gian cho việc viết lách vì có quá nhiều việc phải làm. Nhưng rồi tôi nhận ra, khi con người ta bị dồn vào đường cùng và “they have no choice” – thì họ buộc phải chiến đấu. “Tính cách của tôi luôn có khía cạnh rất lãng mạn, câu trả lời rất rõ ràng. Tôi sẽ viết điên cuồng, với sức mạnh gõ nát bàn phím, trong năm năm hoàn thành ước mơ mà một người phải năm mươi năm mới hoàn thành được”. Cửu Bả Đao nói vậy. Và anh viết, mọi lúc, miễn là đang được ngồi. Anh viết mọi nơi, tiếng lách cách luôn vang lên trên đầu gối. Tôi quay lại và tự hỏi bản thân mình đang làm gì. See? Mi thấy không, Liên? Muốn giỏi một điều gì, hãy biến nó thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mi! Hãy cứ viết và viết. Hãy đầu tư cho nó 10.000 giờ. Hãy duy trì một thói quen. Giống như mi đầu tư cho voice over vậy! Trong bài viết này tôi sẽ không kể lại các chi tiết trong cuốn sách. Tôi không nói về tình cảm gắn bó thân thiết giữa anh với mẹ anh, giữa anh và các anh em anh. Tôi cũng không kể chuyện mẹ anh đã có quãng thời gian chống chọi với căn bệnh ung thư một cách can đảm như thế nào. Cũng sẽ không nói bà là một nữ anh hùng của nhà họ Kha ra sao. Tôi sẽ chỉ nói về việc viết của anh Đao – người tôi đang rất muốn học hỏi. Một trong những điều góp phần tạo nên một Cửu Bả Đao với sức viết đáng kinh ngạc như hiện tại, cũng đã được tiết lộ trong cuốn sách. Hóa ra anh nhờ ơn cách giáo dục của cha mẹ rất nhiều. Ba anh em anh ngay từ nhỏ mỗi lần luyện viết văn là đều phải đưa bài cho cha sửa, một cách nghiêm khắc. Rồi sau đó mẹ anh lại gửi cả 3 đi học thêm lớp viết lách ở tòa nhật báo. Như vậy, việc viết lách đối với anh mà nói, ngoài năng khiếu và sự đam mê, đã được đào luyện thói quen viết từ rất nhỏ. Hiện giờ tôi đang luyện viết mỗi ngày. Nhiều khi tôi thấy những cái mình viết ra, đọc xong chỉ muốn vứt đi. Nhưng vẫn phải tiếp tục viết. Đó là điều hiển nhiên. Duy tri thói quen viết lách, chắc chắn là tốt. Hai mươi mấy năm nay, những thứ tôi viết quá là ít. Vậy thì để rút ngắn khoảng cách cho nên bột nên hồ, chỉ có một cách là nỗ lực không ngừng. Tôi nhớ Haruki Murakami trong cuốn “Tôi nói gì khi nói về chạy bộ” cũng nói về việc viết văn và việc chạy bộ của ông, hệt vậy. Những việc tưởng như nhỏ nhặt mỗi ngày này, cần một sự kiên trì lớn. Cũng như kết quả của những việc này không thể thu lại trong 1, 2 năm ngắn ngủi mà là rất nhiều năm. Như một người chạy siêu marathon, không nghiễm nhiên họ có thể xách giày ra đường là chạy được. Họ cần rèn luyện một cơ số năm. Vâng, hàng năm! Nhiệm vụ của tôi bây giờ là làm sao để tôi yêu việc viết lách và làm quen, và sống chung với nó… Tôi đi quá xa với việc review sách rồi nhỉ. Quay trở lại với Cửu Bả Đao, thì anh là một người có khiếu hài hước không tưởng. Kĩ năng chém gió của anh là vô hạn, thần sầu. Bởi nhờ điều đó đã giúp anh rất nhiều trong việc sáng tạo các tác phẩm kinh điển của mình. Trong một vài chi tiết của “Mẹ, thơm một cái” bạn sẽ gặp một Cửu Bả Đao “thần kinh”, “tào lao” không tưởng. Đó cũng chính là tính cách của anh, luôn hài hước và nhạy cảm. Và cũng nhờ óc tưởng tượng vô lượng ấy, mà anh trở thành một chiến binh bất khuất. “Những giấc mơ nếu nói ra sẽ bị chê cười, thì mới có giá trị theo đuổi, dẫu có ngã xuống, tư thế cũng rất can trường”. Bá Đao, sau tất cả mọi biến động gia đình, đã chọn chia tay bạn gái vì cả 2 đều lựa chọn muốn gần quê nhà, gần cha mẹ. Gia đình chính là gốc rễ, tình yêu thương của mẹ chính là gốc rễ, đó là bệ đỡ vững chắc cho anh tung cánh. Em có thể có cả gốc rễ, sau đó đồng thời cũng có đôi cánh. Sau khi rời khỏi nhà, vào lại Sài Gòn, tôi mới thấy khoảng thời gian ở nhà “nhàm chán” ấy lại quý báu biết bao. Vì khi ấy tôi có quyền gạt bỏ tất cả mọi sự, buông bỏ mọi sự quan tâm, không check điện thoại hay bận tâm vì điều gì. Khi ấy tôi có thể toàn tâm toàn ý với việc viết. Và tôi cũng có câu trả lời cho chính mình. “Đôi cánh của tôi đâu? Rốt cuộc đâu là đôi cánh của tôi? …Đúng vậy, chính là điều đó, nỗ lực chính là đôi cánh. Chưa bay lên được thì cố gắng thêm chút nữa, mọc đôi cánh lớn hơn nữa, chờ đợi những trận gió lớn hơn trong tiếng vỗ tay. Bao giờ cũng là như vậy”. Nỗ lực chính là đôi cánh. Cảm ơn anh đã đến với tôi đúng lúc, Cửu Bả Đao.

Trước tiên, tôi thực ấn tượng với cái tựa “Mẹ, thơm một cái” của Cửu Bả Đao và cái bìa vàng vàng nhẹ nhàng cũng như hình minh hoạ đầy ấm áp lại có vẻ tinh nghịch đáng yêu trên đó, cũng như tình thương mến thương ở bốn câu văn được in nghiêng sau cuốn sách. Đây không hẳn chỉ là một câu chuyện mà đúng hơn là như một đoạn hồi ký về những tháng ngày tác giả sống và chăm sóc mẹ trong bệnh viện, cùng mẹ vượt qua căn bệnh ung thư máu quái ác. Một cuốn sách mang sắc thái buồn từ những dòng mở đầu, nhưng không lâm li bi đát, không khiến cho người đọc phải cực nhọc lê qua từng trang giấy mà nó thấm, nó ngấm từ từ để rồi đi vào lòng người đọc và đọng lại những dư vị khó quên bởi trong đó là cả nghị lực phi thường của một người mẹ mà còn đan xen những hồi ức đẹp đẽ, ấm áp của một gia đình khi mẹ đang khoẻ mạnh. Trong lúc tận hưởng những dòng chữ trong cuốn sách hay sau khi gấp nó lại, trong tôi vẫn không ngừng nghĩ đến mẹ của mình, những vất vả, hi sinh mà mẹ đã phải chịu đựng, như chính lời tác giả đã nói: “Làm một người mẹ tốt đã rất khó khăn, muốn kiêm cả một vợ tốt và con dâu tốt lại càng khó… Nếu thời gian có quay ngược lại, tôi thà mong mẹ gây gổ với sự thiếu quan tâm của ba nhiều hơn, … Mẹ chẳng có phương pháp nuôi dạy gì đặc biệt, lúc đánh phạt cũng chẳng đau tí nào, chỉ một lòng hy sinh cống hiến. Hy sinh đến mức độ làm anh em chúng tôi thấy xót xa.” Và còn nhiều, nhiều hơn nữa những trích dẫn giản dị, đời thường mà đôi lúc khiến tôi phải giật mình ngẫm nghĩ. Cũng lâu rồi không đọc, không hẳn là bận đến đầu tóc rối bù, chỉ là không đủ hứng thú để thu xếp một chút ít thời gian mà bầu bạn với sách, “Mẹ, thơm một cái” lại làm tôi muốn khám phá nhiều hơn những trang giấy khác, những cuộc đời khác rồi.

Cuốn sách này cũng được viết ra từ người con gái đã trải qua hành trình khó nhọc từ tuổi thơ với những tình cảm đầy mâu thuẫn giữa hờn giận, ghét bỏ xen lẫn yêu thương kính phục mẹ cho đến khi trưởng thành và dần chín chắn hơn. Khi bước vào tuổi trung niên cô đã nhận ra giá trị và sợi dây tinh thần mỏng manh nhưng vô cùng bền chặt của tình mẫu tử. Những trăn trở ấy đã thôi thúc cô kể cho chúng ta nghe những câu chuyện về những hoàn cảnh mẹ – con gái khác để một lần nữa khẳng định mối quan hệ mẹ – con gái có phức tạp như thế nào, có chứa đựng nhiều xung đột thì không ai có thể phủ nhận được mối ràng buộc bền chặt này Một buổi chiều êm dịu cuối tháng Bảy, tôi đẩy chiếc xe lăn của mẹ dọc theo hồ ở Chicago. Chicago thân yêu là nơi mẹ đã sinh ra tôi 55 năm trước và có lẽ mẹ cũng sẽ qua đời tại mảnh đất này. Với sự dũng cảm và kiên cường trước những đau đớn trong suốt cuộc đời mình, mẹ tôi đã vững vàng bước tiếp những năm tháng còn lại của cuộc đời sau biết bao đau đớn khi cả gia đình thân yêu của mẹ đã phải chịu nạn tàn sát người Do Thái của Hitler, khi người chồng thân yêu của mẹ và người cha đáng kính của tôi qua đời vào năm 1986 và mới đây nhất là khi mẹ bị cắt cụt phần dưới của chân trái. Sau lần tham gia một cuộc thi điền kinh đáng tự hào, mẹ đã phải phẫu thuật chân và giờ đây mẹ đang phải ngồi trên xe lăn, bị nhiễm trùng, mất trí và toàn thân như kiệt quệ. Tôi và mẹ vẫn bên nhau giữa buổi chiều êm ả và không chú ý đến nỗi đau đớn tôi sắp phải gánh chịu: sự ra đi của mẹ. Mặt trời vẫn tỏa những ánh nắng vàng tươi và những làn gió từ hồ Michigan nhẹ nhàng thổi vào hai mẹ con tôi. Tôi nhìn mẹ và chiếc khăn rất nhiều hoa văn trước đây mẹ vẫn dùng để quấn đầu nhưng giờ đây, nó lại được đặt che phần chân đã bị cắt cụt của mẹ. Đôi má mẹ đỏ ửng lên và mẹ mỉm cười. Tháng Bảy là tháng đẹp nhất của mùa hè với những thân cây to mập và những đóa hoa căng tràn nhựa sống. Chúng tôi dừng lại trước một khoảng đất trồng hoa uất kim hương ngay bên cạnh con đường bãi biển Cây Sồi và khoảng đất này được bao trùm bởi màu tím, màu vàng, màu hồng và màu đỏ. Những cánh hoa mở rộng ra như thể sắp bao phủ khắp mặt đất. “Những bông hoa uất kim hương sắp rụng rồi Iya thân yêu ạ, nhưng mẹ con sẽ không như vậy đâu. Mẹ con vẫn sẽ sống”, mẹ nói nhỏ với tôi và đôi tay mẹ yếu ớt với lấy một bông uất kim hương. Mẹ vẫn thường gọi tôi bằng cái tên thân mật là Iya khi tôi còn nhỏ và thời gian gần đây, mẹ lại gọi tôi bằng cái tên ngọt ngào và tràn ngập tình yêu thương này. Mỗi lần mẹ gọi tôi trìu mến như thế, nỗi lo lắng về sự ra đi của mẹ lại trỗi dậy trong lòng tôi và dường như nỗi đau ấy quá lớn đến nỗi tôi không thể đứng vững được. Tôi biết mẹ cũng đang nghĩ những điều tôi đang lo lắng và chúng tôi đang nghĩ về đám hoa uất kim hương được trồng phía sau vườn nhà tôi. Từ ngôi nhà thân yêu nằm kề công viên Cây Sồi ấy, mẹ đã nuôi lớn ba đứa con bé bỏng của mình. Tôi và mẹ cũng nghĩ, đời sống rồi cũng sẽ trôi qua nhanh như làn gió thổi qua mặt hồ và những cánh hoa uất kim hương nở rộ theo mùa cũng giống như những đứa con của mẹ đang đi khắp đất nước này. Chị gái Frances của tôi sinh sống ở Chicago, anh trai Greg sống ở bang California, còn tôi định cư ở Maryland.

Tình mẫu tử luôn là đề tài muôn thuở thu hút các tác giả khai thác dù ở bất cứ thời đại nào. Mang dáng dấp hiện đại nhưng không kém phần tinh tế và cảm xúc về tình mẹ con, sách Mẹ sẽ không để con ở lại của Dương Thanh Nga đang rất được yêu thích, chạm tới trái tim người bởi sự chân thành và những chiêm nghiệm thật được rút ra từ trái tim của người mẹ. Tập hợp những bài viết sinh động, thiết thực từ những chuyến đi, những trải nghiệm hoàn toàn là sự thật của một bà mẹ địu con đi khắp 3 châu lục trong suốt 2 năm đầu đời của con, sách Mẹ sẽ không để con ở lại không phải cuốn sách “dạy làm cha mẹ”, cũng không phải cuốn sách chia sẻ về kinh nghiệm nuôi dạy con. Cuốn sách này khuyến khích các ông bố bà mẹ trẻ nên đưa con đi du lịch ngay cả khi con còn nhỏ. Quan điểm trải nghiệm cùng con không mới trên thế giới nhưng ở Việt Nam phần nào chưa được quan tâm. Phần lớn cha mẹ vẫn nuôi dạy con theo cách thức truyền thống, bảo bọc và chăm sóc kỹ càng, chỉ dừng lại ở việc yêu thương con cái chứ không cùng con trải nghiệm. Chính khi đi du lịch hay chỉ đơn thuần là một buổi dạo chơi ngoài phố cùng con nhỏ, bạn sẽ đánh thức được đam mê dịch chuyển qua lăng kính của trẻ và tìm lại được cảm giác xê dịch vốn tưởng đã thất lạc đâu đó trong tâm hồn mình. Cuốn sách truyền cảm hứng và đề cao giá trị tình thân Nhiều người nhận định sách “Mẹ sẽ không để con ở lại” là một cuốn sách truyền cảm hứng bởi lẽ những tưởng đọc sách sẽ lượm lặt được bí kíp để địu con lên mà đi, nhưng sau khi đọc xong thì nhận ra bí quyết lớn nhất chính là lòng ham muốn được có mặt cùng con trong cuộc sống hằng ngày. Quyển sách này đã gợi rất nhiều về giá trị tình thân bởi lẽ hành trình khó khăn nào cũng cách giải quyết, miễn có thể dắt con đi khắp nơi để học hỏi thông qua thế giới đã là một niềm hạnh phúc lớn lao. Con chỉ lớn lên mà không bao giờ quay nhỏ lại nên không có lý do khoa học gì để một em bé và bà mẹ khỏe mạnh trốn núp cuộc sống tươi đẹp ngoài kia cả. Có thế, mẹ mới có thể giữ vững cân bằng, không bị căng thẳng để đối phó với nhiều tình huống và thật sự sống cùng con trong suốt thời thơ ấu đáng nhớ của trẻ. Thay đổi cách thức nuôi dạy con thời hiện đại Cuốn sách không phải được viết từ trí tưởng tượng của một người mẹ mà là một kinh nghiệm đúc kết của cả một hành trình cùng con đi qua rất nhiều trải nghiệm có thực, rất nhiều kinh nghiệm được rút ra sau mỗi chuyến đi, nhiều bài học, nhiều cách sắp xếp đồ đạc thời gian hành trình khi có con đi cùng nên thực tế như một quyển cẩm nang du lịch. Với lối viết di dỏm, miêu tả sinh động về cảnh quan qua các chuyến đi, cách thức và mẹo nhỏ mà các ông bố bà mẹ cần phải có khi du lịch cùng con nhỏ qua nhiều quốc gia, cuốn sách không chỉ giúp trẻ học hỏi và tiếp xúc nhiều văn hóa, mà cha mẹ còn có nhiều vấn đề cần phải nghiền ngẫm và thổi luồng sinh khí mới vào cách thức nuôi dạy con thời hiện đại. Bạn sẽ biết cách làm cách nào cho bé không khóc trên máy bay, làm sao để bé ngồi yên trên xe hơi ngoan ngoãn không quấy phá hay túi sơ cứu cần thiết phải có khi đi cùng bé là gì sau khi đọc quyển sách. Nhiều người “ngại” đi đâu xa với trẻ em vì có quá nhiều thứ phải lo lắng và chuẩn bị bởi quá trình nuôi dạy trẻ truyền thống không quen với quan niệm này. Nhưng giờ đây, đã đến lúc thay đổi tư duy để cùng con đi ra ngoài, cho con bước vào cuộc sống, trải nghiệm từng chút một, được trải nghiệm mọi thứ từ thế giới thực tại với sách “Mẹ sẽ không để con ở lại”. Đây quả thật là một quyển sách đẩy mạnh tinh thần “dành thời gian cho con” mà bất cứ bậc phụ huynh nào cũng nên đọc.

Mẹ bạn có thích đọc sách? Đã bao giờ bạn tặng mẹ mình những cuốn sách như một món quà dành cho người phụ nữ hi sinh tất cả vì bạn. Hạnh phúc trong 5 lá thư của mẹ là một món quà như vậy. Món quà giúp ta trân trọng hơn tình mẫu tử ấm áp. Mẹ là người luôn sát cánh bên ta luôn sẵn sàng hi sinh và che chở cho ta vô điều kiện dù ở bất cứ nơi đâu. Như người mẹ mắc bạo bệnh đã âm thầm để lại 5 lá thư cho cô con gái nhỏ trong cuốn sách văn học Pháp mang tên Hạnh phúc trong 5 lá thư của mẹ. Chloe, 15 tuổi, bỗng phải học cách sống một mình trước cái hết đột ngột của mẹ, do bà vừa bị phát hiện có một khối u trong não, bệnh phát triển nhanh và đã không qua khỏi khi phẫu thuật. Cô bé còn có chị gái Joséphine 19 tuổi và anh trai Gaspard 17 Tuổi. Joséphine là sinh viên Y khoa và đồng thời là người bảo mẫu cho những đứa em, theo di chúc của mẹ. Gaspard ham thích trò chơi điện tử và nhạc Opera. Bố mẹ họ đã li dị từ lâu và hiện sống với một người vợ khác ở một hòn đảo nhỏ nằm tận biển Thái Bình Dương. Chloe sống trong một khung cảnh mà hình như cô cảm thấy ai cũng bận rộn. Đôi lúc, Chloe nghĩ rằng em bị bỏ rơi, và lúc ấy, những kỉ niệm về mẹ lại trỗi dậy cùng với sự tủi thân thường thấy nơi trẻ đang lớn. Những lá thư nhẹ nhàng nhưng đong đầy đình cảm để người đọc mỉm cười rồi sau đó tự rơi nước mắt. Hãy trân trọng người mẹ kính yêu và từng khoảnh khắc bên người phụ nữ tuyệt vời nhất này.

Người mẹ là tác phẩm viết về hiện thực xã hội nước Nga trong những năm đầu thế kỷ 20, khi giai cấp vô sản Nga đang chuẩn bị tiến hành cuộc cách mạng Nga lần thứ nhất. Tác phẩm vẽ ra trước mắt chúng ta bức tranh rộng lớn của xã hội Nga những năm đầu thế kỷ 20 với cái quá khứ nặng nề trong đời sống của vợ chồng bác công nhân Mikhain, với cái hiện tại đấu tranh gian khổ và anh dũng của mẹ con anh công nhân Paven… Đồng thời, tiểu thuyết còn gợi lên niềm tin chắc chắn về thắng lợi tất yếu của những người lao động chân chính với chế độ chuyên chế. Hình ảnh kết thúc của tiểu thuyết, “cảnh người mẹ bị bắt cầm tù” gợi nên trong lòng người đọc nhiều ám ảnh, nhiều xót xa nhưng nó làm cho người đọc lạc quan, tin tưởng ở ngày mai. *** Macxim Gorki (1864 – 1934) là nhà văn vĩ đại của giai cấp vô sản, là ngọn cờ đầu của văn học hiện thực xã hội chủ nghĩa. Trong cuộc đời hoạt động văn học gần nửa thế kỷ, ông đã để lại một sự nghiệp chói lọi, một di sản sáng tác khổng lồ, nó là niềm tự hào của nhân dân Nga và của cả loài người tiến bộ. Truyện ngắn Macxim Gorki có sự kết hợp hài hoà yếu tố lãng mạn và hiện thực. Ở đó có sự gắn bó máu thịt của ông với nhân dân và đất nước qua các giai đoạn cách mạng. Trong truyện ngắn Macxim Gorki bộc lộ niềm khao khát tự do và ca ngợi ý chí hào hùng, bất khuất của con người, phơi bày tính chất tàn bạo của chế độ xã hội – chính trị trước cách mạng, cái chế độ giết chết mọi cái có sức sống trong con người; quá trình trăn trở, tự ý thức đầy gian khổ của các tầng lớp “dưới đáy” để vươn tới sự đổi đời; đề cao và thi vị hoá lao động: phê phán lối sống và tâm lý ươn hèn của tầng lớp trí thức tiểu tư sản và tư sản; những truyện ngắn triết lý, những truyện có tính chất tự thuật… Danh tiếng của Gorky như giọng văn học duy nhất từ những tầng lớp đáy xã hội và như một người ủng hộ nhiệt thành cho cuộc cải cách xã hội, chính trị và văn hoá Nga (tới năm 1899, ông công khai liên kết với phong trào Dân chủ xã hội Mác xít) khiến ông trở nên nổi tiếng trong cả giới trí thức và số lượng ngày càng gia tăng các công nhân "có ý thức". Ở trung tâm của mọi tác phẩm của ông là một niềm tin ở giá trị vốn có và khả năng của con người (личность, lichnost'). Ông đưa ra các cá nhân đầy sức sống, nhận thức về phẩm giá tự nhiên của họ, và có cảm hứng từ nhiệt tình và ý chí của họ, những người chống lại các điều kiện sống đang ngày càng tồi tệ đi quanh mình. Tuy nhiên, cả các tác phẩm cũng như những bức thư của ông cho thấy một "con người không ngừng nghỉ" (một người thường xem xét lại mình) đấu tranh để giải quyết những tình cảm về đức tin và thái độ hoài nghi trái ngược bên trong, tình yêu cuộc sống và sự phẫn nỗ với sự tầm thường và nhỏ mọn của thế giới con người.

Mỗi chúng ta khi sinh ra và lớn lên đều được nuôi dưỡng trong cái nôi của tình cảm gia đình, đó là thứ tình cảm thiêng liêng và quý giá nhất mà ai ai cũng cần và phải trân trọng. Trong gia đình thì “tình mẫu tử” là thứ tình cảm vô cùng thiêng liêng. Ai cũng có mẹ, mẹ chính là người đã sinh ra và cho ta cuộc sống, tình cảm giữa ta và mẹ là “tình mẫu tử”, vậy bạn có suy nghĩ gì về tình cảm thiêng liêng ấy? Vậy thế nào là “tình mẫu tử”? Tình mẫu tử được biết đến chính là tình cảm giữa con cái và mẹ. là sự yêu thương, chăm sóc, che chở lẫn nhau trong một gia đình. Tình mẫu tử thể hiện sự gần gũi, máu mủ ruột rà, sự gắn bó đến liền chặt, khăng khít giữa người mẹ và những đứa con của mình. “Tình mẫu tử” là thứ tình cảm thiêng liêng nhất đối với con người. Từ khi sinh ra và lớn lên chắc chắn dù ít hay nhiều mỗi người chúng ta đều được sống trong sự bao bọc, che chở của mẹ. Mẹ là người đã sinh ra ta và nuôi lớn ta thành người, vì vậy mà bạn phải yêu thương, chăm sóc cho người mẹ của mình. Mẹ đã lao động vất vả, nhọc nhằn nuôi lớn ta. Bạn là người sống trong một gia đình đầy đủ về mọi mặt nhất là đang được ở cùng với người mẹ của mình, được mẹ lo lắng, quan tâm, chăm sóc từng ngày thì hãy cố gắng trân trọng những khoảnh khắc này nhé! Vì biết đâu đấy mẹ sẽ rời xa ta lúc nào không hay biết. Đừng vô tâm với mẹ, đừng để mẹ khóc, đừng để mẹ phải lo lắng về mình. Mỗi người trong cuộc sống sẽ là sản phẩm kỳ công rèn rũa của chính người mẹ của mình vì vậy mà bạn hãy sống sao cho mẹ thấy tự hào về mình đừng để mẹ phải lo lắng thêm chút gì cả vì sinh ra và nuôi lớn mình mẹ đã phải khó nhọc biết bao nhiêu. Có đôi lần mẹ mắng mỏ hay đánh đòn bạn thì cũng đừng vì thế mà giận dỗi với mẹ mình nhé, mẹ làm thế khi mình sai thôi, là mẹ đang dạy mình chứ không phải ghét bỏ mình đâu nhé! Mẹ hay so sánh mình với người khác là để bản thân mình cố gắng vươn lên chứ không phải nghĩ bạn thấp kém. Thực tế có nhiều người khi sinh ra không biết mẹ mình là ai cả, có khi là bị mẹ bỏ rơi hay là chính hậu quả của hôn nhân tan vỡ mẹ đã buộc phải rời xa ta khi còn quá nhỏ. Bạn sống trong hoàn cảnh như vậy thì cũng đừng vội nghĩ rằng mẹ không có tình cảm với mình hay cự tuyệt với mình nhé! Bạn bị mẹ bỏ rơi ngay từ khi còn quá nhỏ, thậm chí là lọt lòng không phải vì mẹ không thương bạn, không muốn ở cùng bạn, không muốn chăm sóc, nuôi lớn bạn không phải vậy, mà là trong hoàn cảnh của mẹ lúc đó không đủ khả năng nuôi dưỡng bạn. Nhiều bạn bị mẹ rời xa trong chính cuộc “vượt cạn” để sinh ra mình, mẹ của bạn cũng đã cố gắng hết sức, muốn ở bên bạn chăm lo cho bạn, chứng kiến bạn khôn lớn nhưng không được. Hay bạn thiếu đi tình thương yêu của mẹ khi phải sống với bố sau một cuộc hôn nhân thất bại thì cũng đừng vội trách mẹ của mình. Chỉ vì do hoàn cảnh mà mẹ không thể ở bên bạn nhưng sẽ vẫn quan tâm, lo lắng cho bạn vì khi là một người mẹ với đứa con “mang nặng đẻ đau” sẽ chẳng bao giờ hết yêu thương, chẳng bao giờ ngừng dành yêu thương, tình cảm cho con cả. Tình mẫu tử trong cuộc sống ta còn thấy ở những loài vật, trong thế giới tự nhiên hoang dã những con vật sống với nhau có mối liên hệ gắn bó bền chặt là tình cảm giữa chúng. Chúng sẽ sẵn sàng cứu giúp, bảo vệ những đứa con của chúng bằng mọi giá nào. Câu chuyện về loài nai khi mới sinh ra nai con sẽ chẳng thể đi chung với mẹ của mình chúng sinh ra và được mẹ của chúng cất giữ ở một nơi an toàn để tránh sự nhòm ngó của những loài thú ăn thịt như hổ báo. Nai mẹ sẽ đi kiếm thức ăn sau đó đến một thời gian nhất định sẽ đến chỗ nai con và cho con bú. Đó là tình mẫu tử ở loài động vật hay chúng ta có thể nhìn thấy gần hơn đó chính là hành động chim mẹ mớm mồi cho những đứa con của mình, thức ăn của loài chim là những thứ côn trùng và những loại hạt khác nhau vì vậy chim mẹ sẽ kiếm dự trữ đầy trong chiếc diều của mình và đợi cho thức ăn có thời gian nhừ mới mớm cho chim con ăn để dễ dàng tiêu hóa. Và tình mẫu tử ở con người cũng sẽ sâu sắc hơn. Mẹ sẽ là người luôn quan tâm và dõi theo con đến hết cuộc đời. “Tình mẫu tử” là thứ tình cảm thiêng liêng, gắn bó bền chặt mà không có thứ tình cảm nào có thể sánh được. Mẹ là người sinh ra ta và khó khăn lắm nuôi ta khôn lớn thành người hãy biết yêu quý và kính trọng người mẹ của mình: “ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc”.