Chó không chỉ biểu tượng của sự trung thành mà còn là những con vật vô cùng gần gũi, cũng có cảm xúc và yêu thương người chủ của chúng hết mực. 7 quyển sách hay vè loài chó giúp chúng ta thấu hiểu và yêu thương loài vật thông minh và đáng yêu này.

Nanh Trắng

Nanh Trắng là tác phẩm kể về cuộc hành trình của một con chó sói lai chó nhà để trở thành một kẻ được khai hóa trong lãnh thổ Yukon của Canada trong thời kỳ đổ xô đi tìm vàng cuối thế kỷ XIX.

Nanh Trắng là nhân vật chính trong truyện, mang torng mình dòng máu ba phần tư là sói và một phần tư là chó. Sinh ra ở nơi hoang dã nhưng về sau Nanh Trắng đã được người da đỏ thuần hóa. Thế rồi, Nanh Trắng hoàn toàn thay đổi, trở nên tốt đẹp hơn khi được sống trong vòng tay yêu thương, nhân hậu của người chủ thứ ba là Weedson Scott.

Tiếng Gọi Nơi Hoang Dã

Buck, đang sống trong một gia đình khá giả, bỗng bị bắt cóc và cuộc đời của Buck thay đổi từ đây. Chú bị bán làm chó kéo xe. Câu chuyện ghi lại Buck trên những bước đường khó nhọc, cùng với chủ, phải đối diện với cuộc đấu tranh sinh tồn. Chú đã học cách tồn tại và cuối cùng đã trở thành thủ lĩnh của đàn chó.

Nhưng rồi, Buck đã nghe và bị thôi thúc bởi những tiếng gọi nơi rừng hoang. “Và có một thứ luôn gắn chặt với cảnh mộng về con người lông lá ấy là tiếng gọi, tiếng gọi cứ vang lên trong rừng thẳm. Mỗi lần nghe tiếng gọi ấy là lòng Buck tràn ngập nỗi xao xuyến bồi hồi và những ham muốn kỳ lạ. Nó mang đến cho Buck một niềm vui mơ hồ mà thú vị, và Buck nhận thấy trong lòng mình sôi lên cuồng nhiệt bao nỗi khát khao mong muốn những điều mà Buck không rõ là gì. Thỉnh thoảng Buck vùng dậy chạy vào rừng, đuổi theo tiếng gọi, sục tìm nó như thể nó là một vật có thể sờ mó được”…

Sau một lần đi săn từ rừng trở về, Buck đã nhìn thấy cảnh hoang tàn, đẫm máu đối với người chủ nó thương yêu nhất: John cùng những người bạn và các chú chó kéo xe bị nhóm người Yhet tàn sát. Lúc này đây, tình yêu thương, trung thành mà Buck dành cho John đã trở thành nỗi đau thống thiết, khiến Buck trở nên hoang dã hơn bao giờ hết…

Đọc Tiếng gọi nơi hoang dã, chúng ta sẽ cùng Buck đến những miền đất hoang sơ chưa ai biết, biết thế nào là luật dùi cui và răng nanh, hiểu thế nào là lao khổ của dây cương và đường mòn…

Hachiko – Chú Chó Đợi Chờ

Hachiko là một chú chó có thật từng sống ở Tokyo, được gia đình giáo sư Eisaburo Ueno nhận nuôi. Hàng ngày vào buổi sáng Hachiko tiễn giáo sư đến nhà ga Shibuya để ông lên tàu đi làm. Buổi chiều, vào lúc 3 giờ, Hachiko lại ra nhà ga đợi giáo sư về. Nhưng không may, một ngày nọ giáo sư Ueno đã qua đời sau một cơn đột quỵ và mãi mãi không thể trở về được nữa. Còn Hachiko suốt trong 10 năm sau đó, vào lúc 3 giờ chiều lại đều đặn đến nhà ga để chờ đón chủ nhân.

Hachiko đã trở thành biểu tượng về lòng trung thành. Tượng của chú được đặt trang trọng tại nhà ga Shibuya.

Câu chuyện về Hachiko được kể lại với lời văn sâu lắng của nhà văn Luis Prats cùng hình minh họa màu nước ấn tượng của Zuzanna Celej sẽ làm lay động trái tim và truyền cảm hứng cho bạn theo cách mà Hachiko đã làm rung động hàng triệu con tim trên thế giới.

Nghệ Thuật Đua Xe Trong Mưa

“Nghệ Thuật Đua Xe Trong Mưa” – một sợi dây xúc cảm lay động trái tim người đọc.

Chúng ta có một quyển sách trên tay nhưng lại được nhiều hơn một bài học về cuộc sống.

Đây là câu chuyện của Enzo – một chú chó chăn cừu – bên cạnh người chủ Denny. Chú chó đã ở bên cạnh Denny trước cả khi ông lấy Eve làm vợ và có cô công chúa nhỏ Zoe. Enzo yêu quý Denny vô cùng, xem gia đình ông như gia đình lớn của chính mình, nguyện dùng cả trái tim và bản thân để yêu thương, bảo vệ.

Gia đình đó có khi đã yên vui, hạnh phúc tột cùng, lấp lánh bao ước mơ và hoài bão. Nhưng cũng đã có lúc đớn đau tuyệt vọng, đầy tổn thương khi cuộc sống vốn dĩ không phải chỉ toàn nắng ấm.

Khi cơn mưa cùng mây mù xám xịt ập đến, chúng ta phải biết cách vượt qua, và lướt đi trong cơn mưa ấy, chờ đến khi nắng ấm lại trở về. Hãy làm chủ cuộc đời mình xuyên qua mọi giông bão.

Nghệ Thuật Đua Xe Trong Mưa thực chất là nghệ thuật vượt qua những trở lực mà cuộc sống mang đến với một tinh thần can trường, tươi vui. Đó chính là thông điệp mà tác giả muốn gởi đến độc giả. Hãy cứ khóc khi tổn thương và đau đớn. Nhưng điều ta phải làm là quên đi quá khứ và tiếp tục sống cuộc sống của đời mình, điều ấy hữu hiệu hơn bất kỳ thuốc giải độc cho tâm hồn nào. Bởi lẽ hơn bao giờ hết cuộc sống này vẫn đang tiếp diễn từng ngày.

Bạn đã có những tổn thương, rạn nứt và muốn hàn gắn tâm hồn mình? Đây thật sự là một quyển sách thích hợp cho bạn !!! Chắc chắn bạn sẽ tò mò qua lối kể chuyện tự nhiên và hóm hỉnh của một chú chó thông minh, mang tâm hồn “rất người”. Hãy đắm lòng mình trong tình yêu thương bao la và “sống mỗi ngày như thể nó được đánh cắp từ tay tử thần”, dù cho câu chuyện này có lúc khiến bạn bật cười hay tuôn rơi nước mắt.

Chuyện Con Chó Tên Là Trung Thành

 

Giữa rừng già Nam Mỹ, một chú chó được xua đi săn đuổi một thổ dân da đỏ. Trên đường lần theo dấu kẻ trốn chạy, chú chó dần nhận ra mùi của những thứ mình đã đánh mất: mùi củi khô, mùi bột mì, mùi mật ong,… và rồi mùi người anh em của mình. Chú chó nhớ lại tất cả những gì những Con người của Đất từng dạy cho nó: cách tôn trọng thiên nhiên, biết ơn mẹ đất, sống hòa hợp với vạn vật và đặc biệt cái tên của nó, Afmau – theo tiếng thổ dân nghĩa là Trung thành.

Với tài năng kể chuyện vô song, Luis Sepúlveda biết cách tôn vinh những tình cảm cổ xưa, cao quý một cách sống động, để lại những ấn tượng khó quên về thế giới của người Mapuche, về mối gắn kết của họ với thiên nhiên vĩ đại.

Chó Ngao Độ Hồn

Chó ngao là loài mãnh khuyển, hung hãn, tàn nhẫn, luôn mang nặng sát khí. Chính vì thế mà khi một chú chó ngao ra đời, người ta phải độ hồn cho nó bằng cách nhốt nó cùng một con cừu trong 49 ngày, để sự ôn hoà của cừu làm giảm bớt sát khí của chó ngao. Sau 49 ngày, nếu chó và cừu vẫn sống yên ổn nghĩa là đã độ hồn thành công, còn nếu không, chú chó ngao độ hồn thất bại là một loại sinh vật hoang dã và khát máu.

Man Hoảng là một chú chó ngao độ hồn thất bại. Mặc dù vậy, nó vẫn thể hiện đầy đủ những đức tính và khả năng của giống loài được đánh giá là loài chó săn nổi tiếng trên toàn thế giới. Tuy nhiên, bên cạnh những công việc giúp ích cho chủ nhân của mình trong công tác nghiên cứu, Man Hoảng khiến người ta ghê sợ vì sự lạnh lùng và độc ác của nó. Man Hoảng sẵn sàng lao vào người phụ nữ và đứa bé sơ sinh chỉ vì cô ta vô tình chọc giận nó. Man Hoảng có thể hành hạ một con lợn non cho đến chết trong nhiều giờ chẳng vì đói khát hay tức giận. Man Hoảng khiến chính chủ nhân của nó phải kinh sợ và căm ghét.

Nhưng rồi Man Hoảng được độ hồn, không phải bằng những ngày sống với con cừu ôn hoà, hay vì những ngày sống bên cạnh một ông chủ là nhà nghiên cứu động vật học. Man Hoảng được độ hồn bằng cái chết của một con hươu mẹ đã hy sinh thân mình để cứu lấy con hươu con mới sinh của mình. Thế là con chó ngao hung tợn, bướng bỉnh biến thành một chú chó nhà dũng cảm nhưng cũng đầy yêu thương với những người (và cả chú hươu nhỏ) bên cạnh. Một cái kết có hậu trong số ít câu chuyện của tập truyện Chó Ngao Độ Hồn.

Lấy chó và sói làm trung tâm, Chó Ngao Độ Hồn mở ra một thế giới khác trước mắt người đọc, một thế giới mà con người chỉ đại diện cho một loại sức mạnh chứ không còn là kẻ thống trị. Thế giới trong cuốn sách có những bà mẹ sói thông minh, yêu thương những đứa con của mình, nhẫn nhục chịu đựng chung sống với kẻ thù. Thế giới trong cuốn sách còn có ông chồng sói ngày ngày cõng bà vợ bị tàn tật đi săn và rồi cuối cùng, trước sức mạnh của con người, cả hai vợ chồng đều chết. Thế giới trong cuốn sách cũng có chú chó nhà bị hắt hủi, bị hiểu lầm, bị xua đuổi nhưng vẫn quay lại xả thân cứu chủ… Chiêm nghiệm thế giới ấy, con người đã phải thốt lên “Tôi cảm thấy mình nên đổi ngược vị trí cho Hoa Ưng. Tôi chỉ đáng làm một con chó, còn nó, hoàn toàn có tư cách làm một con người.”

Thẩm Thạch Khê đã viết, đã mô tả rất chân thực và sắc nét thế giới hoang dã mà trong đó ông chỉ là người kể chuyện đơn thuần. Xúc cảm của loài sói, của những chú chó hiện lên qua giọng văn rất người, với những trạng thái và hành động còn nhân bản hơn nhân tính gấp trăm lần. Có thế mới biết, trong giống loài mà con người đặt ở vị trí thấp hơn mình vẫn có những câu chuyện khiến con người rơi lệ và tìm cho mình những bài học quý giá, nhất là trong cuộc sống hiện đại xô bồ, khi mà giá trị vật chất xô đổ lương tri.

Chú Chó Lạc Quan

Chúng ta, ai cũng mang bên trong mình hai bộ mặt. Một là bộ mặt là của chú chó với những suy nghĩ tích cực, vui vẻ, lạc quan và tràn đầy hi vọng. Bộ mặt còn lại là chú chó của những suy nghĩ tiêu cực, dễ dàng nổi xung, rầu rĩ, bi quan và luôn sợ hãi. Cuộc chiến giữa hai mặt của một thực thể luôn luôn thường trực trong chúng ta, nhưng hãy đoán xem, ai là kẻ thắng cuộc? Chú chó thắng cuộc là chú chó mà ta chăm bẵm nhiều nhất.

Cuốn sách Chú chó lạc quan của Jon Gordon – tác giả của tựa sách bán chạy trên toàn thế giới Chuyến xe năng lượng (The Energy Bus) sẽ cung cấp cho bạn nguồn cảm hứng cũng như kế hoạch thực hiện để nuôi dưỡng sự lạc quan ấy cho bản thân cũng như cho đội nhóm của bạn. Hãy lần theo từng trang sách và hãy cùng khám phá 11 lợi ích của việc áp dụng lối sống tích cực như: người lạc quan sống thọ hơn và sẽ có nhiều bạn hơn; có khả năng lưu giữ góc nhìn nhận tổng quát hơn, hôn nhân sẽ trở nên viên mãn…Và chắc chắn khi đọc xong cuốn sách này bạn sẽ nhận ra được cái giá của sự tiêu cực.


Nguồn: vnwritter

-------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link:https://www.facebook.com/bookademy.vn

Tham gia cộng đồng Bookademy để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị, đăng ký CTV tại link: https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3  

 

 

Xem thêm

"Câu chuyện viết về Buck con chó đã thuần hóa được nuôi bởi một ông thẩm phán. Tuy nhiên, cuộc đời quý tộc của nó chẳng kéo dài được bao lâu khi nó bị người ta bắt đi khỏi trang trại để trở thành chó kéo xe. Buck đã tự thích nghi và thay đổi bản thân trên một chặng hành trình dài và qua tay biết bao người chủ. Nó đã từ thế giới văn minh tìm ngược về nơi hoang dã để tìm kiếm con người mình" ( phần giới thiệu) Và cuộc đời nó được rẽ sang trang khác khi được cứu thoát khỏi cái chết trước bàn tay của nhóm người Scotland, người đó là John Thorton. Khi về với Thorton Buck khi trải qua nhiều đời chủ có lẽ đây là lần đầu tiên Buck có cảm nhận đuocj tình cảm của gia đình. Buck được yêu thương, được đối xử tốt. Nên Buck làm việc rất cực lực và chăm chỉ, và cũng nhiều lần liều mình để cứu Thorton. Điều tốt đẹp đó diễn ra không được bao lâu khi một lần bất cẩn Thorton tiết lộ về Buck. Và kết quả là Thorton bị sát hại nhầm mục đích đoạt lấy Buck. Sau khi Thorton chết đi Buck một mình lủi thủi, và cô đơn nhất. Bỗng nhiên nó nghe tiếng sói ở gần đó. Bản năng hoang dã và điên cuồng của nó trỗi dậy, nhập vào đàn sói và trở thành một con sói đầu đàn.. Khi đọc xong phần này tôi thấy được không chỉ ở động vật mà trong mỗi con người luôn có một phần bản năng tồn tại, nó sẽ chỉ trỗi dậy khi mình không thể làm chủ được nó, khi chúng ta phải trải qua những đau thương đến mức gục ngã. Và cũng hy vọng, sau khi đọc tác phẩm mỗi chúng ta sẽ yêu thương động vật hơn vì hơn hết chúng cũng có bản tính biết yêu thương, biết trân trọng.

Muốn thành công trước hết bạn phải học cách tin tưởng vào bản thân và lạc quan trước mọi hoàn cảnh. Ai trong số chúng ta cũng mang bên trong mình hai bộ mặt. Một là bộ mặt với những suy nghĩ tích cực, vui vẻ, lạc quan và tràn đầy hi vọng. Bộ mặt còn lại là của những suy nghĩ tiêu cực, dễ dàng nổi xung, rầu rĩ, bi quan và luôn sợ hãi. Cuộc chiến giữa hai mặt của một thực thể luôn luôn thường trực trong chúng ta, nhưng hãy đoán xem, ai là kẻ thắng cuộc? Bộ mặt thắng cuộc là bộ mặt mà ta chăm chút nhiều nhất. Cuốn sách Chú chó lạc quan là một câu chuyện đầy cảm hứng và xúc động. Cuốn sách không những chỉ ra cho chúng ta biết chiến lược và lợi ích của lối sống lạc quan, mà còn chỉ ra một thực tế vô cùng cần thiết cho con người: Suy nghĩ tích cực không chỉ giúp bản thân bạn trở nên tốt hơn. Nó còn mang lại ích lợi cho cả những người xung quanh. Câu chuyện bắt đầu với sự xuất hiện của một chú chó nhỏ mang trong mình suy nghĩ đầy tiêu cực tên là Matt và một chú chó già to lớn có tên là Bubba. Bubba là người đã dạy cho Matt những khái niệm đầu tiên về việc nuôi dưỡng sự lạc quan trong cuộc sống và cách thức trau dồi nó từng ngày. Theo thời gian, Matt đã thay đổi được cuộc đời của mình cũng như thay đổi môi trường tại trạm cứu hộ dành cho thú nuôi, nơi mà chúng từng gọi là nhà. Với những ai đang mong mỏi vượt qua sự chi phối của suy nghĩ tiêu cực, bước qua thử thách và trở nên lạc quan hơn, cuốn sách Chú chó lạc quan sẽ cung cấp cho bạn nguồn cảm hứng cũng như kế hoạch thực hiện để nuôi dưỡng sự lạc quan ấy cho bản thân cũng như cho đội nhóm của bạn. Nếu bạn biết nuôi dưỡng chú chó tích cực của bản thân, hoặc nuôi dưỡng tập thể bạn dẫn dắt với sự tích cực, chúng ta sẽ mang lại ích lợi cho toàn thể mọi người. Cuốn Chú chó lạc quan đã đào sâu làm rõ rất nhiều nghiên cứu khoa học về sự tích cực nhưng lại nhào nặn thành những câu chuyện đơn giản, thú vị, với những kế hoạch dễ áp dụng trong cuộc sống để bất cứ ai, thậm chí là một đứa trẻ cũng có thể tiếp thu, có thể đạt được những lợi ích từ việc ‘nuôi dưỡng chú chó lạc quan’ trong mình. Hãy lần theo từng trang sách và hãy cùng khám phá 11 lợi ích của việc áp dụng lối sống tích cực như: người lạc quan sống thọ hơn và sẽ có nhiều bạn hơn; có khả năng lưu giữ góc nhìn nhận tổng quát hơn, hôn nhân sẽ trở nên viên mãn…Và chắc chắn khi đọc xong cuốn sách này bạn sẽ nhận ra được cái giá của sự tiêu cực. Jon Gordon Là tác giả của rất nhiều tựa sách bán chạy trên tạp chí phố Wall như The Energy Bus, The No Complaining Rule, Training Camp, The Shark and the Goldfish, Soup và The Seed… Đồng thời ông cũng là diễn giả đem lại nguồn cảm hứng cho rất nhiều độc giả, khán thính giả trên toàn thế giới. Những triết lý mà ông đưa ra đã được kiểm chứng bởi hàng triệu NFL, NBA, những hướng dẫn viên và đội tuyển trường đại học, nhóm các công ty thuộc Fortune 500, nhóm các trường học, bệnh viện và các tổ chức phi lợi nhuận. Chú chó lạc quan là cuốn sách đúc rút từ nhiều kinh nghiệm sống của tác giả, rằng muốn thành công trước hết bạn phải học cách tin tưởng vào bản thân và lạc quan trước mọi hoàn cảnh.

CHUYỆN CON CHÓ TÊN LÀ TRUNG THÀNH – Mẩu chuyện nhỏ về người bạn đặc biệt của con người. Biết đến tác giả Luis Sepulveda qua “Chuyện con mèo dạy hải âu bay”, rồi “Chuyện con ốc sên muốn biết tại sao nó chậm chạp”, “Chuyện con mèo và con chuột bạn thân của nó”, mình đã rất thích văn phong kể chuyện gần gũi thiên nhiên, am hiểu động vật của tác giả nên đã không ngần ngại mà mua luôn quyển này. “Chuyện con chó tên là Trung Thành” kể về một chú chó nhỏ bị lạc, rồi được một bộ lạc da đỏ – mà chú chó gọi là những Con người của đất – nhận nuôi, đặt tên là Afmau, có nghĩa là trung thành, chung thủy. Rồi trong một trận càn quét của Wingka, bọn người ngoại lai, làng xóm bị phá nát, chú chó bị bắt đi. Bị xiềng xích, bị đánh đập, bị ép buộc làm trò mua vui, bị dùng làm công cụ hỗ trợ đi săn, nhưng lúc nào chú cũng canh cánh nhớ về cậu bé người da đỏ đã cưu mang và lớn lên cùng mình, nhớ về những tháng ngày tự do giữa lòng bộ lạc. Rồi một ngày chú chó bị bắt đánh hơi bắt một tên da đỏ về. Đó chính là chú bé mà chú mong nhớ bao lâu nay, mùi hương gợi nên ký ức mà cậu luôn nhớ. Cậu đã làm trái lời của đám người ngoại lai đó mà đi theo tiếng gọi nơi con tim mình, tiếng gọi của lòng trung thành, của đất mẹ, của thiên nhiên. Nội dung truyện không phải quá đặc sắc hay ly kỳ hấp dẫn, mà truyện lôi cuốn bởi cách kể dung dị, mộc mạc. Đọc mà mình cảm nhận được cái mênh mông, cái lớn lao kỳ vĩ giữa lòng thiên nhiên, lòng biết ơn mà con người phải dành cho đất mẹ, cho thiên nhiên. Đặc biệt có những đoạn rất đáng suy ngẫm, như “Kiếm được một con chuột núi chẳng phải điều khó khăn gì đối với tôi (chú chó), nhưng trước khi ăn tôi cũng rên ư ử để xin lỗi vì phải dùng thân thể bạn để thỏa cơn đói của mình. Tôi ăn vừa đủ sức mình, phần còn lại của con chuột núi có thể là bữa tiệc thịnh soạn cho đại bàng con, và biết đâu đấy, khi nó trở thành đại bàng mẹ và đang bay lượn trên bầu trời thì ổ trứng của nó sẽ lại thành mồi ngon cho một con chuột núi khác”. Hay “Họ đã muốn đặt cho tôi mấy cái tên kì cục như là Đội trưởng , hay là Boby, nhưng tôi chẳng bao giờ nghe lời khi bị gọi bằng những cái tên ấy và họ đành gọi tôi là Chó. Tôi chỉ có một cái tên duy nhất, là Afmau, bởi đó là cái tên mà những Con người của Đất đã gọi tôi” .

Hachiko – Chú chó đợi chờ là cuốn sách viết về chú chó nổi tiếng Hachiko và tình cảm sâu sắc của chú dành cho người chủ đã mất trong suốt mười năm, cho đến khi chú cũng trút hơi thở cuối cùng. Chú chó Hachiko sống ở Tokyo cùng với gia đình giáo sư Eisaburo Ueno. Hàng ngày, vào buổi sáng Hachiko theo chân giáo sư đến nhà ga tiễn ông lên tàu đi làm. Buổi chiều ngày nào cũng vậy, nắng cũng như mưa, vào lúc 5 giờ chiều, Hachiko lại ra nhà ga đợi giáo sư về. MỘT TÌNH BẠN SÂU SẮC Có một câu chuyện đủ cảm động để làm cho bất cứ con tim nào phải bật khóc, mang tên “Hachiko chú chó đợi chờ” . Một chú chó Akita Nhật sinh ra tại một trang trại gần Odate. Như một sự tình cờ, khi được vài tháng tuổi Hachiko đã được đưa tới tận thành phố Tokyo và sống cùng một người bạn mà mai sau sẽ thành tri kỉ – Giáo sư Eisanburo Ueno. Đây là một mẩu chuyện có thật về sức sống của một thứ mang tên TÌNH BẠN… Mỗi sáng ông giáo sư lại cùng chú chó đến nhà ga và ông bước lên tàu đi đến đại học Todai, sau đó 5h chiều ông lại trở về, gõ thanh ba toong xuống đất từ toa tàu và thấy ngay Hachiko đang đợi ở đó. Trong suốt một năm rưỡi đầu tiên kể từ lúc sinh ra, chạy như bay ra bến tàu lúc 5h rưỡi đã trở thành công việc mỗi ngày của nó. Con đường từ nhà đến ga, từ ga về nhà là khoảng thời gian vui vẻ của Hachiko. Giáo sư Eisaburo Ueno luôn ân cần trò chuyện, chỉ bảo cho chú chó những điều mới lạ hay kể cho Hachiko nghe những tâm tư của ông. “Khi ông giáo sư nông nghiệp của trường Đại học Todai ngủ dậy, Hachiko ngồi chống chân trong bếp nhìn ông đun trà. Tiếp đó đến lượt nó, ông chủ lấy bữa sáng cho nó vào một cái bát to màu đỏ. Sau khi ngấu nghiến xong bữa sáng vào khoảng tám giờ rưỡi, con chó theo chân ông ra ga Shibuya. Khi giáo sư khuất bóng trong đám đông, nó trở về nhà và chờ ông đến năm giờ mười lăm chiều. Lúc đó, cứ như thể nó có một chiếc đồng hồ Thuỵ Sĩ trong đầu và hai tai là hai chiếc kim đồng hồ, nó bắt đầu cào cửa để bà Yaeko mở ra cho nó phóng như tên lửa ra ga”. Tình bạn giữa con người và con vật thật đáng quý. Hachiko và giáo sư đã trở thành những tri kỉ của nhau. Tình bạn đó thật đẹp với những khoảnh khắc cả hai thân thiết hay chính là giây phút cả hai đoàn tụ sau một ngày dài xa cách. Cứ thế cứ thế mọi chuyện tưởng chừng như tiếp diễn trong yên bình, nhưng… có một ngày mà nỗi buồn trải dài khắp nơi ấy đã xảy ra…Cơn bạo bệnh tai biến mạch máu não đã khiến giáo sư Ueno ra đi mãi mãi khi đang diễn giảng tại trường Đại học Tokyo. Cái chết của giáo sư Ueno khiến con tim ta cũng bỡ ngỡ, bất ngờ trong đau xót. Đôi mắt ấy-một đôi mắt đượm buồn nhưng lấp ló những tia hi vọng nhỏ nhoi. Cả mười năm chờ đợi ông giáo sư, ngày ngày cứ đúng 5 giờ rưỡi, Hachiko đứng ở nhà ga để chờ ông giáo sư bước xuống tàu. Ngày này qua tháng khác, năm này qua năm khác, dù mưa gió tuyết lạnh hay trưa hè nắng chói, vẫn là Hachiko chờ giáo sư… Một buổi sáng lạnh tháng 3/1935, những hành khách đầu tiên đến ga Shibuya phát hiện chú nằm bất động, toàn thân giá lạnh trên sân ga… Và có lẽ cuối cùng, Hachiko đã có thể trở về bên cạnh người bạn mãi mãi… Trong cuộc sống nhiều khi chờ đợi là hạnh phúc nhưng chỉ khi đủ yêu thương người ta mới có thể chờ đợi mà không giận hờn, oán trách. Chúng có thể chờ nhau qua những giông bão cuộc đời, qua những vất vả, thử thách để có thể đến với nhau. Và điều đó cũng đúng với Hachiko, tôi cảm tưởng rằng mỗi giây phút ở nhà ga mà nó có thể đợi chờ người bạn của mình đều rất hạnh phúc xiết bao! Đợi chờ một người mà mình yêu quý có gì là sai? Giây phút mà Hachiko ra đi tôi vừa buồn vừa vui. Buồn vì sự ra đi của một chú chó dũng cảm, giàu tình yêu thương. Nhưng lại vui cho một sự đoàn tụ của hai số phận ở đâu đó trong thế giới này… HÃY GẶP NHAU NƠI THIÊN ĐƯỜNG NHÉ ! Giáo sư Ueno mất đi, và cuộc đời của Hachiko cũng dừng lại. Đó là cái kết mà nhiều độc giả mong rằng nó sẽ chẳng bao giờ xảy ra. Đây còn là một cái kết tuy buồn nhưng lại thấm đượm những giá trị của tình bạn, của sự chờ đợi trong cuộc sống. Hachiko đã trở thành một hình tượng nổi tiếng về lòng trung thành tại đất nước Nhật Bản và bức tượng của Hachiko đã được đặt trang trọng ở sân ga Shibuya nơi chú đã đợi chủ nhân suốt mười năm. Nếu bạn có một chú chó thì ắt bạn sẽ thấu hiểu hơn tình bạn đẹp này …

“Ở cái vùng đất phương Bắc này dưới luật lệ của dùi cui và răng nanh, thì kẻ nào lưu tâm đến những điều đó là kẻ khờ dại, và nếu như Bấc cứ tuân thủ những điều đó thì chắc hẳn Bấc đã không thể thành công”. Có bao giờ bạn tự hỏi: “Mình là ai?”. Trong mỗi sự vận động của cuộc sống, qua những bước ngoặt của cuộc đời, ai cũng đã từng một lần chới với gắng sức đi tìm cái tôi của mình. Jack London trong “Tiếng gọi nơi hoang dã” cũng đã kể lại hành trình tìm kiếm bản thân của Bấc. Câu chuyện viết về Bấc – con chó đã thuần hóa được nuôi bởi một ông thẩm phán. Tuy nhiên, cuộc đời quý tộc của nó chẳng kéo dài được bao lâu khi nó bị người ta bắt đi khỏi trang trại để trở thành chó kéo xe. Bấc đã tự thích nghi và thay đổi bản thân trên một chặng hành trình dài và qua tay biết bao người chủ. Nó đã từ thế giới văn minh tìm ngược về nơi hoang dã để tìm kiếm con người mình. Trên hành trình không mấy suôn sẻ, Bấc đã gặp ngay trở ngại đầu tiên khi phải thích nghi với những luật lệ thô bạo và tàn nhẫn. Ở vùng phương Bắc lạnh giá, chiếc dùi cui là 1 sự phát hiện mới.” Đó là vật đưa nó vào lãnh địa của luật lệ nguyên thủy”. Đây là bài học đầu tiên của Bấc khi bước những bước đầu trở về miền hoang dã. Nó hiểu bản thân chẳng thể nào thay đổi được luật lệ đó nên nó đã tự thay đổi để có thể sống sót và tồn tại ở một nơi đầy khắc nghiệt.” Những chiếc dùi cui của người mặc áo nịt đỏ đã nện ngấm vào trong đầu nó 1 thứ đạo lý cơ bản hơn và nguyên thủy hơn”. Nó phải tập thích nghi với những thứ nó chưa bao giờ thấy, những thứ hà khắc và đau đớn có thể bào mòn ý chí tinh thần. “Ở cái vùng đất phương Bắc này dưới luật lệ của dùi cui và răng nanh, thì kẻ nào lưu tâm đến những điều đó là kẻ khờ dại, và nếu như Bấc cứ tuân thủ những điều đó thì chắc hẳn Bấc đã không thể thành công”. Trong cuộc sống cũng vậy, con người nên giữ vững chính kiến của bản thân, nhưng nếu cứ khư khư giữ cái quan điểm của mình trong khi thế giới đang vận động theo hướng khác thì điều đó lại trở thành thứ kìm hãm sự phát triển của con người mình. Thế giới không đứng yên, sẽ có những khó khăn bất ngờ ập tới. Chúng ta phải giữ cho mình cái đầu lạnh và một tâm thế luôn học hỏi và thay đổi. Khó khăn có thể làm chúng ta trở nên yếu đuối nhưng cũng khiến chúng ta trưởng thành hơn. Con người bắt buộc phải thay đổi và trưởng thành hơn trước khó khăn nếu không muốn bị đào thải. Jack London mặc dù viết về một chú chó nhưng qua hình ảnh Bấc chúng ta có thể thấy phản chiếu lại con người trong xã hội từ xưa và nay. Cũng như Bấc, “nếu không muốn chết trong vô vọng dưới răng nanh và dùi cui”, phải tự thay đổi, thích nghi và trưởng thành.

Nanh trắng là câu chuyện về cuộc đời của chú sói lai với 3/4 dòng máu sói và 1/4 là chó nhà. Sinh ra trong miền hoang dã phương bắc – Yukon, Canada đói rét. Nanh trắng cũng như bao con vật hoang dã khác dã phải tập thích nghi với sự khắc nghiệt đó ngày từ khi vừa sinh ra, nhưng rồi cho đến một lần ra ngoài nó đã vô tình đụng phải loài sinh vật mới mà nó chưa từng thấy được và cũng là thứ bắt đầu cho chuỗi những biến cố trong cuộc đời nó – những sinh vật da đỏ hung hãn. Người chủ đầu tiên của Nanh Trắng chính là Chồn Xám – người đàn ông da đỏ cay nghiệt và cũng không ưa gì loài chó, gã chính là người cho Nanh trắng biết về sự quy phụ mà thú vật cần phải có và sự thần thánh của loài người. Nanh trắng đã trưởng thành với “luật răng nanh và dùi cui” của Chồn Xám và hoàn toàn trở thành một con vật hung tợn theo đúng huyết thống của loài sói. Song người thật sự khiến Nanh trắng trở thành một con dã thú hung hãn lại chính là Smith “đẹp trai” – người chủ thứ hai của Nanh trắng. Hắn đã cố dùng mọi thủ đoạn với Chồn Xám để khiến Nanh Trắng trở thành của mình, và dùng những cuộc chọi chó để ngược đãi, kích thích sự hung ác, tàn bạo sâu trong dòng máu hoang dã của Nanh Trắng. Bởi ở những cuộc chiến đó, Nanh Trắng và các đối thủ của mình phải chiến đấu bằng chính mạng sống, chúng phải chiến đấu tranh để thắng hoặc chết. Có lẽ những tháng ngày đó, những gì mà Nanh Trắng trải qua chẳng khác gì địa ngục máu, nơi tăm tối dơ bẩn chỉ để phục vụ cho thú vui biến thái của những kẻ lắm tiền nhưng nhân cách lại méo mó và để tạo nên tiền của cho những kẻ hèn hạ xấu xa như Smith “đẹp trai”. Nanh Trắng chỉ thoát khỏi nơi dơ bẩn ấy cho đến khi Weedon Scott phát hiện ra Nanh Trắng. Chính người kỹ sư dầu mỏ thiện lương này đã cứu Nanh Trắng rỗi khi nó chỉ còn một chút hơi tàn. Không chỉ cứu sống Nanh Trắng, Weedon Scott còn dùng tình thương để cảm hóa Nanh trắng. Giúp nó quên đi sự tha hóa nơi địa ngục khi xưa và quay trở về với cuộc sống thật sự. Nanh Trắng đã thật sự không còn là công cụ kiếm tiền, dụng cụ thỏa mãn dục vọng mà thật sự đã trở thành bạn của con người. Cảm nhận về Nanh Trắng: Nanh trắng thật sự là tác phẩm đáng thưởng thức, ngồi bút của Jack London đã diễn tả vô cung sống động sự khắc nghiệt nơi thiên nhiên hoang dã phương Bắc, cái thối nát của những dục vọng biến thái tồn tại trong một số cá thể con người mang nhân cách méo mó. Ở đây, độc giả còn có thể nhận ra được rằng tuy thiên nhiên hoang dã khắc nghiệt đến mấy, cũng không độc ác bằng con người. Những phân đoạn Nanh Trắng khi ở cùng Smith “đẹp trai” thật sự khiến ai cũng đau xót mà thản thốt: Tại sao con người có thể tàn nhẫn đến như thế? Mỗi cuộc chiến mà Nanh Trắng phải chiến đấu, mỗi vết thương mà Nanh Trắng hứng chịu như những vết cứa sâu vào lòng người đọc, mà hơn thế nữa là ở nơi địa ngục ấy không chỉ có mỗi Nanh Trắng mà còn rất nhiều chú chó đáng thương khác. Nhưng may mắn hơn mốt số con vật đáng thương nơi đây, Nanh Trắng đã được Weedon Scott cứu thoát khỏi nơi ngục tù ấy và tìm về với bản chất thật sự bằng chính tình thương của con người. Qua Nanh Trắng có thể dễ dàng nhận ra được, không có gì là bản chất tự nhiên mà tất cả đều là do bị ép buộc hoặc đươc cảm hóa mà thành, Từ một chú chó hoang dã đơn thuần bị bó buộc bởi sự thần thánh của con người qua “luật răng nanh và dùi cui” mà trở thành một con sói hung hãn thật sự như đúng huyết thống của loài soái. Bị ép buộc trở thành loài cầm thú khác máu, bạo lực qua những trận chiến đầy khốc liệt. Cho đến khi những tháng ngày tồn tại đầy tăm tối, bạo lực ấy kết thúc thì Nanh Trắng của không thể hòa nhập lại hiện tại, mà chính nhờ tình thương, sự che chở của Weedon Scott đã giúp nó quay lại. Giúp nó cảm nhận được yêu thương thật sự, giúp nó trở thành một chú chó nhà thông minh, trung thành.

Một chú chó trung thành sẽ luôn ở bên bạn cả khi lúc bần hàn, ốm đau hay giàu sang, phú quý. Nó là một người bạn không vụ lợi, ích kỷ và có thể bảo vệ chủ trước hiểm nguy. Có rất nhiều bộ phim hay cuốn sách nói về sự trung thành của những chú chó và Hachiko chú chó đợi chờ là một trong số đó. Lấy cảm hứng từ một câu chuyện có thật của chú chó Hachiko, Luis Prats dùng tải năng của mình để thổi hồn cho một câu chuyện đã rất cảm động ấy. Một cuốn sách dành cho tất cả chúng ta. Hãy đọc và suy ngẫm về những bài học rút ra sau khi khép lại cuốn sách. 1. Người bạn trung thành Chú chó trung thành đâu chỉ xuất hiện trên màn hình phim ảnh hay trong những trang sách? Nó xuất hiện ở khắp mọi nơi trong cuộc sống của chúng ta. Một chú chó mà ta nuôi sẽ không bao giờ phản bội lại ta dù ta có làm gì đi chăng nữa. Chúng sẽ không hề oán trách hay giận giữ mỗi khi ta đối xử không tốt. Chúng luôn dùng ánh mắt yêu thương và những cái vẫy đuôi mừng quấn quýt mỗi khi ta về nhà. Chúng sẽ dùng hơi ấm của mình ở bên cạnh mỗi khi ta cô đơn nhất. Dù ta đưa chúng đi xa đến đâu, thì trong thâm tâm chúng vẫn luôn dành những tình cảm tốt đẹp nhất hướng về phía ta. Có thể nói, may mắn trong đời là bạn có một chú chó ở bên và hy vọng rằng tất cả mọi người đều có được may mắn ấy. 2. Thời gian là hữu hạn Bạn sẽ không bao giờ biết được khi nào thần chết sẽ đến và cướp đi linh hồn khỏi thể xác của bạn. Biết đâu vào một ngày đẹp trời nào đó, bạn sẽ biến mất khỏi thế giới này, giống như giáo sư Ueno vậy. Nhưng thật ra, vị giáo sư ấy đã biết cách sống trọn vẹn nhất có thể. Vậy còn bạn thì sao? Bạn đã sống hết mình hay chưa? Để trả lời câu hỏi đó, cách hữu hiệu nhất là bạn hãy đối diện với cái chết của chính mình dù bạn là ai và bạn bao nhiêu tuổi. Chỉ khi ấy bạn mới có thể mạnh mẽ và biết trân quý khoảng thời gian bạn còn được sống. Rồi bạn sẽ cống hiến, yêu thương, cho đi và trân trọng cuộc sống của bạn hơn nữa. Khi đã làm được những điều đó, bạn sẽ không hối tiếc nếu nhưng một ngày bạn bất chợt ra đi bởi cuộc sống đâu lường trước điều gì. 3. Kết thúc để bắt đầu. Đôi khi cái chết không quá đau buồn đến thế. Vào một ngày mùa đông lạnh lẽo, Hachiko đã kết thúc cuộc đời của mình ngay trước cửa nhà ga. Nhưng vào những giây phút ấy, nó đã gặp lại vị giáo sư của mình sau mười năm chờ đợi. “Ông ở đó, vừa xuống chuyến tàu của niềm vui, hạnh phúc và hy vọng... Giáo sư thì thầm với nó: “Nào, chúng ta đi nào. Hôm nay mày có thể theo ta lên tàu...”. Trong cuộc sống, có vô vàn những cuộc chia ly sinh tử. Nhưng điều đó cũng không hẳn là điều tệ nhất. Khi họ nói “Tạm biệt” với thế giới này thì cũng đồng thời nói “Xin chào” với một thế giới khác. Và chắc chắn rằng, ở vùng đất đó, họ sẽ tìm được niềm vui, hạnh phúc và hy vọng của riêng mình.

"Hachiko, Chú chó đợi chờ" là một tác phẩm cảm động kể về tình cảm, sự trung thành của chú chó Hachiko với giáo sư Ueno - một câu chuyện có thật, xảy ra ở Nhật. Một ngày mùa đông năm 1924, Hachiko được giáo sư Ueno nhận nuôi. Và kể từ đó, Hachiko đặc biệt quý ông. Hachiko có thói quen, chiều nào cũng ra ga Shibuya chờ ông rồi cả hai cùng về nhà. Thời gian thấm thoát trôi, họ đã có với nhau rất nhiều kỉ niệm. Nhưng năm 1925, trong một buổi hội thảo, giáo sư đột ngột qua đời...vậy là vì thương nhớ ông, bất kể mưa, nắng, gió, tuyết, Hachiko mỗi ngày đều kiên tâm ra ga chờ đợi. Mười năm trời ròng rã, mười năm trời cô đơn, mười năm trời đau thương, cuối cùng việc chờ đợi cũng kết thúc, ở một nơi rất xa họ đã gặp được nhau... "...trên bờ cát vàng óng ả của một bãi biển trải dài típ tắp, vị giáo sư nông nghiệp già đang dạo bước và bên cạnh ông, đúng như ông đã trịnh trọng hứa, một chú chó đang sủa vui vẻ khi đạp chân trên sóng" là những dòng cuối cùng của tác phẩm - những dòng văn ấy lấy đi rất nhiều nước mắt của độc giả, họ thương Hachiko, khâm phục em và mừng cho em..." Trên thiên đường, em và giáo sư hãy sống thật hạnh phúc nhé, Hachiko!"

Ông Ueno là một giáo sư tại đại học Tokyo. Ông sống ở quận Shibuya và ngày nào cũng lên tàu để tới nơi làm việc. Ông có một điểm chung với các con tàu ấy: đúng giờ và rất đáng tin cậy, luôn luôn giữ lời hứa của mình, dù đó là lời hứa trịnh trọng hay không. Một hôm, ông mang về cho con gái một chú cho akita và đặt tên cho nó là Hachiko. Cũng từ đó, một tình bạn giữa giáo sư với người bạn bốn chân này bắt đầu. Ông cho nó ăn, dẫn nó đi dạo và kể cho nó nghe mọi chuyện, giảng giải mọi điều như một người cha nói chuyện với một đứa con nhỏ, như hai người bạn có thể chia sẻ mọi chuyện trên trời dưới bể. Còn Hachiko, ngày nào sáng nó cũng tiễn giáo sư đi làm và chiều, như một chiếc đồng hồ được đặt giờ chính xác, nó phi ra sân ga đợi ông chở về. Họ thân nhau đến mức mà những người hàng xóm hay bạn bè quen dần với hình ảnh đôi bạn luôn song hành còn bà Yaeko Ueno- vợ giáo sư phải phát ghen. Nhưng không ai thoát khỏi quy luật của tạo hoá về sinh, lão, bệnh, tử. Có điều với ông Ueno, điều đó đến quá đột ngột. Nó đến khi ông vẫn chưa hoàn thành lời hứa với chú chó yêu quý của mình. Đó là một buổi sáng mà Hachiko thật lạ. Nó hành xử cứ như không muốn cho giáo sư rời nhà. Vì vậy mà ra đến ga, giáo sư an ủi: “ Chiều nay khi ta về chúng ta sẽ đi dạo nhé. Ta trịnh trọng hứa với chú mày đấy, Hachiko…Hãy đợi ta ở đây như thường lệ nhé. Hẹn gặp lại sau nhé”. Nhưng, giáo sư đã ra đi mãi mãi vì một cơn đột quỵ. Ngày hôm đó, hôm sau , nhiều tháng, nhiều năm sau đó, người ta vẫn bắt gặp tại ga Shibuya bóng dáng Hachiko đợi chờ giáo sư bước xuống tàu. Dù nắng, dù mưa, dù tuyết rơi trắng xóa, chú vẫn ở đó. Đợi chờ. Bởi, giáo sư không bao giờ thất hứa. Một câu chuyện cảm động về một tình bạn đặc biệt, về lòng trung thành và tình yêu sâu sắc tưởng chừng như chỉ tồn tại trong những cuốn truyện cổ tích nhưng lại hiện hữu trong đời thật. Tất cả những nhân vật trong câu chuyện này đều có thật và đến nay vẫn còn bức tượng của Hachiko tại ga Shibuya với đề từ - HACHIKO- CHÚ CHÓ TRUNG THÀNH

Một cơ duyên khi ngày trước tham gia Minigame của BestBooks và được tặng. Nhưng điều mình bất ngờ hơn là được nhận phiên bản bụng vàng chứ không phải phiên bản thường. Và cơ duyên lặp lại khi tuần này có game review về cuốn sách 2 trong 1 này. Khi những đối lập của Nanh Trắng một con sói hoàn lương. Và Buck một con chó nhà nhưng với những hứng chịu những nổi đau Buck đã trở về với cái bản ngã của nó... Nanh Trắng. Câu chuyện về một con Sói có gen là 1/3 chó nhà. Phải trải qua nhiều lần thập tử nhất sinh trước những ngược đãi của người chủ. Bằng chút hơi thở cuối cùng cứu anh thoát chết. Điều tốt đẹp nhất đến với anh có lẽ kà khi anh được về với người chủ mới.. Anh ấy bắt đầu quay lại như một chú chó con đầy ngây thơ, tốt bụng và cao thượng. Những tính cách tuyệt vời ấy đã được hình thành khi anh đã khám phá ra trước những khía cạnh cay đắng của cuộc sống. Tóm lại, đây là một câu chuyện đẹp. Tác giả đưa bạn trải nghiệm tất cả các diễn biến của cuốn tiểu thuyết qua con mắt của Nanh Trắng, truyền đi sự dịu dàng, giận dữ và bất lực trong nhiều phân đoạn, nhưng trên hết là tình yêu. Đây là một cuốn tuyệt vời nói lên sự cao quý và lòng trung thành của động vật.

“Chú chó lạc quan” là câu chuyện mang nhiều ý nghĩa. Lựa chọn đọc cuốn sách này vì nó có cái tên khá là ấn tượng và vì mình đã từng đọc qua “Chiếc xe bus năng lượng” của tác giả Jon Gordon – một cuốn sách khá hay. Tuy nhiên, theo quan điểm của mình, cuốn sách này không hay lắm mặc dù ý nghĩa thông điệp cực kì cao và việc chọn hai chú chó làm nhân vật chính cũng có nhiều ẩn ý… Mọi suy nghĩ và hành động phàn nàn của chúng ta đều bắt nguồn từ nỗi sợ. Phàn nàn, tức giận, ghen tị, buồn phiền, xét cho cùng đều có căn nguyên từ sự sợ hãi, là các trạng thái biểu hiện tiêu cực khác nhau của nó. “Không có ai sống mà không từng vấp ngã, không từng trải nghiệm. Ai trong chúng ta cũng đều phải đối mặt với những thử thách trong cuộc sống, nhưng chúng ta có sự lựa chọn. Hoặc là để cho thử thách đánh gục và phá hủy cuộc sống; hoặc là biến nó thành cơ hội giúp ta trở nên mạnh mẽ hơn. Mỗi lựa chọn nhìn nhận của chúng ta sẽ quyết định kết quả của nó” Đó là lí do vì sao ta thường hay nói rằng chúng ta không sống cuộc sống dựa trên sự trần trụi của tạo hóa, chúng ta sống cuộc sống dựa trên cách nhìn nhận và hiểu biết vấn đề. Đọc xong cái này, suy cho cùng, những tiêu cực hiện tại của mình chỉ là thừa thải, bởi dù có thế nào thì cái mình có trong tay vẫn đủ để vượt qua tất cả. Nhiều người không hề có gì vẫn cảm thấy vui vẻ cơ mà! Hãy cứ vui vẻ theo cách giống như hai chú chó đã làm, lúc ấy bạn sẽ hạnh phúc và thành công. Hãy nhớ rằng: Khi bạn vui, bạn sẽ thành công hơn gấp bội