Mùa Đông đã trở thành một trong những đề tài được các nhà văn khai thác bởi cái sự kỳ diệu của tiết trời se lạnh này. Những quyển sách hay về mùa đông đều dùng cái lạnh lẽo ấy để khắc họa nỗi lòng con người, giữa không khí se lạnh lòng người càng ấm áp bởi nỗi nhớ, mong muốn được ấm êm bên gia đình, người yêu hoặc nhớ về một thời xưa cũ.

1. Mùa Đông Ấm Hoa Sẽ Nở – Tuyết Ảnh Sương Hồn

Cô gặp anh trong lúc đang túng quẫn, cùng đường. Từ đó, vận mệnh đã lặng lẽ thay đổi. Vốn liếng nguyên thủy nhất của thiếu nữ đang độ thanh xuân giống những đồng xèng trên canh bạc vận mệnh. Hiện thực muôn vàn khó khăn đã khiến cô quyết định dùng những đồng xèng này để đổi lấy cơ hội tiếp tục học hành. Đây vốn chỉ là một cuộc giao dịch vật chất nhưng một cách vô thức, trong trái tim cô đã dần chan chứa bóng hình anh.

Cô không biết tại sao mình lại thích anh, mà thích một người, đâu cần lý do. Cảm giác rung động tinh tế này đơn giản chỉ là tình cảm không thể kìm nén. Trong lúc anh suy sụp, cuộc đời giống một trời đầy tuyết, cô đã nguyện làm lò sưởi ấm áp, làm tan chảy giá lạnh trong anh… Trong cuộc sống, có lẽ thực sự cần đến chữ “duyên”. Mặc dù ban đầu, anh chỉ là sự lựa chọn trong lúc túng quẫn cùng đường của cô, nhưng thực ra, số phận đã lặng lẽ an bài tất cả. “Số phận đã định” – Lam Tố Hinh vô cùng tin tưởng vào bốn chữ này. Ngoài điều này ra thì không gì có thể giải thích được cho sự gặp gỡ giữa cô và Anh Hạo Đông.

2. Như Mùa Đông Rơi Xuống – Fuyu



Quyển sách hay về mùa đông này như chiếc thuyền buồm bay trên những đám mây mà bố của Wendy đã nhìn thấy ngoài cửa sổ. Nó khiến ông nhớ ra thời mình đã từng là “một cậu nhóc đi lạc” nghịch ngợm trên một hòn đảo nào đó, với một cậu nhóc biết bay nào đó. Và giây phút đó ông đã mỉm cười.

Những gì thuộc về tuổi trẻ, thời niên thiếu, những cảm xúc mong manh như lần đầu tiên nắm tay ai đó, cơn mưa đầu tiên của mùa đó… có thể sẽ biến mất mãi mãi. Hoặc nếu chúng có ngủ quên cũng sẽ chỉ được đánh thức bằng một điều gợi nhớ.

3. Mùa Đông Huyền Bí – Tove Jansson


Mùa Đông Huyền Bí là quyển sách hay về mùa đông, như một bức tranh hiện lên sinh động như những thước phim hoạt hình ngộ nghĩnh, vui tươi cùng những sinh vật bé nhỏ giữa một thế giới trong trẻo và tinh khiết.

Ở một nơi nào đó, khi mùa đông được bao phủ bằng những lớp băng dày cùng cái lạnh tê tái, các sinh vật chìm sâu trong giấc ngủ đông dài đằng đẵng… Mumi chợt bừng tỉnh giữa giấc ngủ đông ấy, cậu đã chứng kiến một thế giới mới lạ, khi mà mặt trời chẳng còn tỏa ánh nắng, xung quanh đều là tuyết, nước đá cùng những nguy hiểm rình rập.

4. Cửa Sổ Mùa Đông – Nguyễn Nga



Quyển sách hay về mùa đông dài 216 trang được tác giả tuyển chọn những tản mạn, xúc cảm về cuộc sống khi mùa đông về. Mùa đông lạnh kéo theo biết bao tâm tư, mong mỏi được trở về bên gia đình, chốn bình yên giữa dòng sống bộn bề “Con cũng là cánh chim nhỏ loay hoay mãi giữa tấp nập và xô bồ mà không biết khi nào mình mới có thể bay về với hơi ấm của con nơi phố núi quê nhà”.

Mùa đông thật lạnh lẽo cô đơn mang lại nỗi sợ khiến lòng người “chùng chình giăng nỗi nhớ hư hao” nhưng cũng để cảm nhận được sự ấm áp hơn bao giờ hết từ con tim. Đôi khi, mùa đông cũng có thể khiến con người ta hóa thành thi sĩ.

5. Mùa Đông Dài – Chiết Nhĩ Miêu



Quyển sách hay về mùa đông này thi vị như một bản tình ca riêng tặng cho những cô gái đã may mắn tìm được một nửa của cuộc đời là những chàng trai súng vác trên vai đầu đội sao trời, dành tặng cho những chàng trai có một nửa trái tim yêu dành cho Tổ quốc và một nửa trao tặng người thương.

Tình yêu là một đóa hoa có thể mọc trên bất cứ mảnh đất nào, tỏa ra những điều kì diệu mà chẳng bao giờ bị cái lạnh của mùa Thu hay băng giá của mùa Đông khuất phục, nở rộ và ngát hương quanh năm, ban phúc cho những người đã tặng nó và những người nhận nó. Và chỉ có tình yêu, mới có thể giúp bạn vượt qua những năm dài tháng rộng với biết bao thử thách, mới có thể giúp bạn nắm chặt tay nhau đi qua bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông, mà tình vẫn trong và lòng vẫn sáng như buổi ban đầu.

Nguồn: Downloadsach

-----------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn

Tham gia cộng đồng Bookademy để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị, đăng ký CTV tại link: https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3  


Xem thêm

"Mùa đông huyền bí" là tập sách thứ bảy trong loạt truyện về nhân vật Mumi của nhà văn Tove Jansson được NXB Kim Đồng ấn hành nhân dịp kỷ niệm 100 năm Quốc khánh Phần Lan.


"Mùa đông huyền bí" là tập sách mới thứ bảy trong loạt truyện về nhân vật Mumi của nhà văn Tove Jansson được NXB Kim Đồng ấn hành nhân dịp kỷ niệm 100 năm Quốc khánh Phần Lan.


Mùa đông huyền bí là tập truyện đầy chất thơ, ngôn ngữ trong trẻo, ngọt ngào, miêu tả sinh động vẻ đẹp và sự huyền bí, đầy mê hoặc của mùa đông phương Bắc.


Ở đó, nhân vật Mumi luôn ngủ đông từ tháng 10 năm trước đến tháng 4 năm sau. Nhưng năm nay xảy ra một điều khác lạ.


"Ánh trăng lang thang từ chiếc ghế xích đu quệt lên mặt chiếc bàn trong phòng khách, lướt qua cái núm đồng ở cuối giường và rọi thẳng vào mặt Mumi. Đúng lúc ấy, một điều chưa từng thấy đã xảy ra, đó là Mumi bừng tỉnh và không thể ngủ tiếp được nữa”.


Từ đây, Mumi bắt đầu hành trình khám phá mùa đông với vô vàn điều kỳ lạ tại ngôi nhà của mình, trong thung lũng Mumi.


Mumi bất ngờ khi thấy một sinh vật nhỏ bé với cặp mắt nhỏ xíu nhìn chằm chằm cậu từ phía dưới bồn rửa bát. Cậu cũng ngạc nhiên khi chứng kiến “nhà tắm ma ám” với những sinh vật vô hình. Và lần đầu tiền, Mumi biết những đồ vật trong nhà của mình bị lấy đi và đảo lộn.


Khi bước ra ngoài, Mumi thấy con sông trong vắt chảy róc rách qua khu vườn mùa hè của nhà mình giờ đây bỗng trở nên đen ngòm và lạnh lùng. Cây cối thì trơ trụi khiến cậu nghĩ rằng “cả Trái Đất đã chết trong khi ta ngủ".


Nhưng rồi, dần dần, cậu phát hiện ra những người bạn bí ẩn chỉ sống ở thung lũng Mumi vào mùa đông. Thậm chí, cả cụ tổ loài Mumi ngàn năm tuổi cũng đang trú ẩn trong lò sưởi nhà Mumi.


Một chút lãng mạn, một thoáng cô đơn, đôi lúc triết lý và thêm những pha phiêu lưu mạo hiểm, Tove Jansson đã tạo nên một Mùa đông huyền bí cuốn hút độc giả nhiều lứa tuổi.


"Tove Jansson là một trong những nhà văn Phần Lan nổi tiếng và được yêu mến nhất.


Truyện Mumi cũng đã được sử dụng để sản xuất các chương trình nghệ thuật như kịch, opera, phim, truyền hình và phát thanh. Giống như rất nhiều người, nếu không muốn nói là hầu hết người Phần Lan, tôi đã đọc các cuốn truyện Mumi từ khi còn bé.


Sau này, Mumi lại trở thành cuốn truyện yêu thích của các con tôi, và bây giờ chúng có thể xem phim hoạt hình Mumi trên truyền hình. Tôi rất vui mừng được thấy rằng các độc giả trẻ ở Việt Nam cũng có cơ hội khám phá thế giới kỳ diệu của các Mumi nói chung và mùa đông vùng Bắc Âu huyền bí trong cuốn truyện này nói riêng", Đại sứ Phần Lan tại Việt Nam Ilkka-Pekka Similä chia sẻ.

Cuốn sách "Như mùa đông rơi xuống" của tác giả Fuyu (tên thật Băng Giang) - cây bút có nhiều truyện ngắn được giới trẻ yêu mến.

Trong lời chia sẻ về cuốn sách, Fuyu viết: "Tôi muốn làm Peter Pan. Nhưng khi biết mình không thể hoàn toàn là Peter Pan, tôi lại nghĩ mình có thể có một phần là của cậu ấy. Nghĩa là sau này dù có lớn lên, dù có già đi, nhưng sẽ có một phần suy nghĩ của tôi được gìn giữ ở một góc để giúp tôi mãi mãi 18 tuổi.

Nhưng một sáng nọ, tôi ngủ dậy, và nhận ra mình chỉ là Wendy. Rồi sẽ có một ngày tất cả những suy nghĩ của tôi cũng phải lớn theo, dù là tình nguyện hay bắt buộc, mà tôi không cách nào thay đổi. Những gì thuộc về tuổi trẻ, thời niên thiếu, những cảm xúc mong manh như lần đầu tiên nắm tay ai đó, cơn mưa đầu tiên của mùa đó… có thể sẽ biến mất. Hoặc nếu chúng có ngủ quên cũng sẽ chỉ được đánh thức bằng một điều gợi nhớ.

Tôi cảm thấy chông chênh, hoang mang vì ý nghĩ đó. Và tự thấy mình tiếc ngẩn ngơ vì điều đó.

Khi bắt đầu viết những truyện ngắn, dù là chuyện thật hay chuyện tưởng tượng, dù là chuyện của mình, của bạn hay của một người lạ… thì tôi cũng dùng cảm nhận và cảm xúc chân thật của mình để viết. Chúng như cuốn nhật kí cảm xúc của tôi ở từng thời điểm nhất định. Nói cách khác, chúng thuộc về tuổi trẻ của riêng tôi. Như quả của mùa dù chua hay ngọt tôi cũng đều muốn hái và làm chúng thành mứt. Để vào một ngày nếu tôi cằn cỗi, nếu mùa xơ xác, tôi có thể mang ra dùng. Thế là tôi đóng gói những truyện ngắn của mình vào mùa đông đỏ rực ấm áp này để dành cho một ngày xa xôi nào đó sẽ đến.

Đối với bản thân tôi là thế. Còn đối với các bạn độc giả, tôi hy vọng cuốn sách sẽ như chiếc thuyền buồm bay trên những đám mây mà bố của Wendy đã nhìn thấy ngoài cửa sổ. Nó khiến ông nhớ ra thời mình đã từng là một cậu nhóc đi lạc nghịch ngợm trên một hòn đảo nào đó, với một cậu nhóc biết bay nào đó. Và giây phút đó ông đã mỉm cười".

Thường thì một năm có bốn mùa, đó là quy luật tự nhiên mà chắc chắn sẽ không ai có thể thay đổi được. Mỗi mùa đều có đặc điểm riêng biệt không giống nhau như: mùa xuân mát mẻ muôn hoa khoe sắc thắm. Mùa hè là mùa của những bông hoa phượng vĩ, bằng lăng mùa học sinh tạm biệt mái trường. Mùa thu dưới ánh trăng huyền ảo chúng em có thể rước đèn họp bạn. Nhưng có lẽ mùa đông là đặc biệt nhất vì cái lạnh buốt, gió bấc và mưa phùn. Bây giờ đang là mùa đông và là ngày lạnh nhất trong năm. Nằm cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp mà em không muốn dậy vì lẽ trời quá lạnh. Từ trong phòng có thể nghe thấy tiếng gió rít từng cơn. Ra khỏi phòng sương mù dày đặc, bầu trời âm u. Lác đác vài chiếc lá vàng đang rơi xuống cùng với những hạt mưa tinh nghịch. Cây cối khẳng khiu trơ trọi như đang cố gắng chống lại sức mạnh của thiên nhiên. Ngoài đường loáng thoáng vài bóng người trong những bộ quần áo bông ấm áp và khoác ngoài là chiếc áo mưa. Hôm nay học sinh ở các trường cũng đã được nghỉ học. Cảnh ao hồ trầm mặc hơi nước bốc lên tạo cảm giác lạnh lẽo, nước buốt cắt da, cắt thịt. Giờ đây nơi duy nhất em nghĩ đến đó là nhà bếp, ánh lửa bập bùng gợi nên vẻ ấm áp. Lúc này cả nhà đang ngồi trò truyện, còn mẹ đang tất bật chuẩn bị bữa sáng cho gia đình. Đã quá trưa mà mặt trời vẫn không ló mặt. Đến sáu giờ tối thì ánh sáng nhường lại cho màn đêm yên tĩnh, chỉ có mùa đông mới có hiện tượng ngày ngắn đêm dài như vậy. Bầu trời lúc này âm u, ít sao và nhiều sương mù hơn ban sáng. Mưa phùn lất phấn tạt qua. Ánh đèn đã tắt hẳn bầu không khí trở nên tĩnh mịch hơn, chỉ còn tiếng chó sủa từ xa vang vọng lại. Em rất thích mùa đông vì có thể ngồi bên ánh lửa bập bùng, được nhìn cảnh vật như khác lạ. Mọi người bảo mùa đông năm nay lạnh hơn mọi năm nhưng được sống trong ngôi nhà ấm áp tình yêu thương thì em có thể nói mùa đông không lạnh.

Người ta bảo rằng mùa thu dành cho sự lãng mạn và bay bổng, mùa hè thì sôi động những niềm vui còn mùa xuân cho sức sống căng đầy, vậy mùa đông thì sao? Cô đơn và lạnh lẽo chăng? Không hẳn là yêu, nhưng tôi thích mùa đông - mùa của những cử chỉ yêu thương, mùa của những cảm xúc nhẹ nhàng và lãng mạn và mùa của những ký ức ngọt ngào, mến yêu khi tâm hồn ta xao động. Mùa đông để nhớ, để yêu thương và mùa đông để chờ đợi một cái gì đó quen thuộc mà mới mẻ. Mùa đông, mùa để quan tâm, để yêu thương, và mùa cho cái lãng mạn được hồi sinh mạnh mẽ. Thử nghĩ cuộc sống thiếu lãng mạn, thiếu những cử chỉ quan tâm nhẹ nhàng, thiếu những lúc chúng ta sống chậm lại để cảm nhận cuộc sống, cảm nhận thiên nhiên và cảm nhận tình yêu thì đó có phải là sống không? Sống một cuộc sống nếu thiếu tình yêu thì có thật là sống không hay chỉ tồn tại mà thôi? Liệu nó có như quy luật xuân - hạ - thu - đông không? Sao mùa đông lại trước mùa xuân? Tự nhiên luôn có cái lý của nó. Mùa đông, mùa của sự khắc nghiệt nhưng cũng là mùa của những ai biết cách yêu thương. Mà khi đã có thể sưởi ấm con tim nhau qua mùa đông ấy, hãy bình yên đón nhận tình yêu, vì đó chính là mùa xuân, mùa của sức sống căng tràn, mùa của yêu thương đích thực. Nhiều người bảo: Tình yêu bắt đầu từ ánh mắt, được nuôi dưỡng bởi nụ hôn và kết thúc bằng nước mắt. Nhưng với tôi, dù đã thực sự chứng kiến nhưng tôi vẫn muốn tin: tình yêu sẽ được bắt đầu từ những cử chỉ yêu thương nhẹ nhàng, được nuôi dưỡng bởi sự quan tâm và chỉ kết thúc khi người ta ngừng yêu thương nhau nữa! Mùa đông là thế - lạnh lẽo thật, nhưng nó sẽ ấm áp nếu ta tìm cho mình một sự yêu thương nhỏ bé mà đủ sức nóng để sưởi ấm cả một con tim. Mùa đông gắn với bao kỷ niệm và yêu thương như cái cảm giác gió lạnh phả vào mặt từng cơn, từng cơn khiến đôi khi thấy cô đơn và lạnh lẽo. Và chính những lúc ấy, quá khứ lại hiện về. Ký ức về mùa đông ấy đôi khi vẫn hiện hữu, rõ nét và đầy đủ. Đôi khi tôi vẫn còn cảm nhận được hơi thở của mùa đông ấy, mùa đông mà tôi từng rất yêu thương, mùa đông mà tôi thực sự cảm nhận được một chiếc khăn len có ý nghĩa thế nào. Một chiếc khăn là đủ để sưởi ấm cả một mùa đông, sưởi ấm một tâm hồn, một trái tim. Nhưng giờ thì có lẽ nó đã trở nên lạnh, rất lạnh và có lẽ cũng vô nghĩa với tôi rồi. Tôi đang thử thay đổi, thử làm những gì mình không nghĩ là mình sẽ làm. Có người bảo, ừ thì cứ thử đi mở rộng lòng hơn một chút. Biết đâu"mùa đông ấm áp sẽ về" Thật sự cũng muốn. Nhưng lại sợ. Sợ lại phải gặp mùa đông không mong đợi, không chào đón. Mà thôi cứ kệ. Nếu ai hỏi tôi muốn nhận được gì vào mùa đông này, tôi sẽ nói đó vẫn là một chiếc khăn và thêm tách cafe nóng. Một chiếc khăn cho tôi sự ấm áp, một chiếc khăn có khi lại giúp tôi không còn sống trong hơi thở của quá khứ nữa. Còn tách cafe có lẽ sẽ giúp tôi tỉnh táo hơn, lý trí hơn. Để rồi tôi lại tiếp tục trên con đường của mình. Tôi yêu sự ấm áp trong cái gió lạnh của mùa đông.

Bầu trời mùa đông trên quê hương thật nhanh và bất ngờ. Không còn bầu trời xanh ngắt thăm thẳm cao vời vợi của mùa đông không còn mùi hương bưởi thoang thoảng trong vườn bà, không còn sắc vàng rực rỡ của hoa cúc. Mà thay vào đó bầu trời trở nên xám hơn, mây nặng nề hơn cảnh sắc nhuốm màu u ám. Buổi sớm mùa đông trên con đường làng không còn tiếng cười nói nhộn nhịp của các bà, các mẹ cùng nhau ra chợ mà thay vào đó những chiếc áo khoác dày, những tiếng xuýt xoa bởi cái lạnh giá cùng những bước chân hối hả trên đường khiến cảnh vật trầm buồn hơn. Cây cối trong vườn nhà cũng im lìm, không còn những tán lá xanh mướt hay tiếng chim ríu rít mỗi buổi sớm đầu hè. Chú gà trống cũng dậy muộn hơn và đôi khi còn không chịu cất tiếng gáy, ông mặt trời cũng lười biếng, uể oải, trong khi chị gió vẫn vun vút ngoài trời như muốn trêu đùa và mang những chiếc lá còn sót lại trên cây đi tới một nơi xa. Ao làng cũng trầm buồn nằm ngủ không chịu đánh thức những chú cá hay bác cóc dậy tắm nắng như những ngày hè. Những thửa ruộng nằm ngủ giấc dài sau một mùa vụ vất vả để lấy sức cho những mùa vụ tiếp theo để giúp những người nông dân mang về những hạt thóc căng tròn. Bác tre già đang cùng chị gió hát vang những bài hát mùa đông ồn ã. Mùa đông đi kèm với những cơn mưa lạnh buốt khi thì dữ dội, khi lại rả rích nhưng cũng đủ khiến con người lạnh thấu từng thớ thịt. Khi những ánh nắng yếu ớt cố trải dài trên đường phố thì gió bắt đầu nổi lên mang theo những đám mây đầy hơi nước và chẳng mấy chốc những hạt mưa đầu tiên như nhảy dù xuống mặt đất. Mưa rơi, nước lênh láng khắp mặt sân, trải dài trên đường đất, tí tách rơi trên hiên nhà, hối thúc những bước chân trên đường vội vã hơn để trở về nhà. Nếu không có việc thì mùa đông con người sẽ chỉ muốn vùi mình trong chăn ấm với những giấc ngủ thật ngon lành. Rồi cũng có khi mưa ngớt, nắng cũng có khi gắng mình lên lỏi vào song cửa nhà bên, cùng chiếc lá bàng đỏ ối cố thắp lên chút lửa xua tan đi cái lạnh giá của mùa đông. Tường nhà bên những bông hoa trạng nguyên vẫn phô mình trong gió như chẳng cảm nhận hơi lạnh của mùa đông. Thấp thoáng đâu đó trên con đường làng những chiếc khăn quàng đỏ trên vai cùng những tiếng gọi nhau í ới của học sinh trên đường về nhà sau giờ tan học. Tất cả tạo nên bức tranh làng quê mộc mạc, dịu dàng và đầy gam màu độc đáo trong thời tiết mùa đông. Mùa đông khiến mọi người dân ít ra đường hơn, mọi hoạt động trở nên chậm rãi hơn, nhưng cũng mang theo bao khác lạ, bao nét độc đáo cho thời tiết của đất nước Việt Nam xinh đẹp. Và mọi người cũng như cây cối có thời gian nghỉ ngơi sau bao ngày vất vả làm việc. Bức tranh làng quê cũng được khắc họa ở nhiều góc cạnh khác nhau để từ đó phô lên được vẻ đẹp của quê hương trên nhiều góc độ. Mùa đông là vậy nhưng chẳng ai có thể ghét bỏ được mùa đông, bởi mùa đông là mùa để cho vạn vật có bước chuyển mình rực rỡ cho mùa xuân.

Có bao giờ bạn tự hỏi: “Tại sao người ta hay thích mùa xuân, hạ, thu mà lại bỏ rơi mùa đông?”. Bởi vì mùa đông lạnh lẽo và bầu trời u ám ư? Hay vì cây cỏ xác xơ úa tàn? Đấy chỉ là một khía cạnh rất nhỏ, mùa đông cũng có những nét đáng yêu riêng biệt còn giấu kín bên trong những lớp lá khô úa tàn đấy! Này nhé, nếu ngoài trời lạnh giá, gió bấc rít ào ào ngoài cửa, gia đình bạn ngồi quây quần bên mâm cơm nóng hổi, bạn có cảm nhận được sự ấm cúng không? Hẳn là có rồi. Vậy, mùa đông đã làm cho gia đình bạn đầm ấm, hạnh phúc. Còn nếu bước ra khỏi nhà thì sao? Lúc đó gió sẽ rít lên từng hồi, thấm lạnh da thịt bạn, dù bạn đã được bọc trong mấy lớp áo dày cộm. Lúc đó, bạn có chạnh lòng nghĩ đến những bạn nhỏ bằng tuổi chúng ta đang sống cảnh màn trời, chiếu đất, mùa đông cũng như mùa hè chỉ có độc một tấm áo mỏng manh không? Hay vào buổi đêm sương giá, đang say sưa nghe nhạc trong chăn ấm đệm êm bạn chợt nghe một tiếng rao lanh lảnh: “Ai bánh mì, bánh khúc nóng không?”. Tiếng rao yếu ớt dần rồi như bị cuốn theo cơn gió ào ào. Thế là bạn vùng dậy và chạy ra. Vậy là mùa đông gợi mở tấm lòng bạn. Mùa đông thắp những ngọn nến yêu thương ngời sáng trong vô vàn trái tim nhân ái. Mùa đông tưởng như lạnh lẽo mà lại ấm áp tình người. Bạn thấy mùa đông thật đáng yêu và tốt bụng với mọi người nhưng còn mình thì sao? Mùa đông luôn phải gắng sức, vượt lên sự khắc nghiệt! Sao vậy? Vì mùa đông phải chắt chiu cho mình từng giọt nắng hiếm hoi. Một chiều đông bất chợt, vài giọt nắng rớt xuống bên hiên nhà lặng lẽ, mùa đông nở một nụ cười mừng rỡ, lòng tràn ngập niềm vui sướng. Lúc đó, gió không thổi mạnh nữa, bầu trời trở nên thoáng đãng, hiền hòa hơn. Mùa đông yêu nắng lắm nhưng sao nắng dành cho mùa đông lại ít ỏi? Vậy chúng ta có thể góp cho mùa đông một chút nắng không? Có chứ ! Bạn hãy nhìn những bông cải vàng kia. Đó là màu vàng của nắng đấy! Chắc chắn mùa đông sẽ sung sướng rạng ngời nhờ sắc vàng hoa cải, các bạn nhỉ? Mùa đông thật tốt bụng và thân thiện! Chúng ta nên an ủi và sẻ chia với mùa đông. Hãy mở lòng ra và mỉm cười với mùa đông bạn nhé! Biết thông cảm và thấu hiểu mọi người, bạn sẽ thấy tâm hồn mình thanh thản và ngập tràn tình yêu thương, hạnh phúc.

Vẫn cơn mưa đó, vẫn hạt mưa kia, nhưng nay mưa không phải là một cơn mưa chợt đến và chợt đi mùa hạ, mà chính là một cơn mưa đúng nghĩa, mưa mang đến những xúc cảm lặng lẽ và âm thầm - tình cảm ấm áp trong cái lạnh mùa đông. Trước đây mưa mang theo những cánh phượng hồng, những lá bàng xanh và những kỉ niệm của một thời học trò đã qua - một thời mà cuộc thi chuyển cấp đã diễn ra rất sôi nổi, mang theo nhiều niềm vui và nỗi buồn của bao người, bao năm đèn sách. Mùa hè nóng, và mưa mang theo hơi ẩm của đất trời, cả hai hòa quyện vào nhau tạo nên một chữ"hạ"nóng - ẩm - chỉ một chữ mang lại biết bao nhiêu là cảm hứng sáng tác thơ văn và nhạc phẩm đã đi vào lòng người bao thế hệ. Giờ đây đã chuyển đông, đất trời không mang hơi ấm nữa, ngay cả vào trưa vẫn còn cảm thấy cái"se se lạnh"trong cái ánh chói chang của nắng. Người ta thường bảo rằng trong cơn mưa ta sẽ nhìn thấy chính bản thân qua từng giọt nước rơi, qua từng giọt nước mắt lăn dài trên má. Và qua đó có thể không ít người sẽ nghĩ rằng"mưa chẳng qua chỉ là biểu tượng của sự yếu đuối, hèn nhát mà qua mưa tất cả những nỗi buồn đau sẽ trôi theo dòng nước mắt, và sẽ không có ai biết rằng ta đang khóc","mưa xấu lắm". Nhưng khóc trong mưa hay lao đầu bước chân ra khi ngoài trời mưa đang xối xả thì đối với mỗi người đó là cách thể hiện tâm trạng của mình. Khóc ư? - một nhận định cũ rích vẫn còn tồn tại xưa nay: khóc là hèn nhát, yếu đuối và đó chỉ dành cho phải nữ thôi - không một ai có quyền nói được như thế, vì khóc không đơn giản chỉ là nhu cầu sinh lí của con người, nó không định nghĩa được và chỉ xuất phát từ con tim chân thành. Tâm trạng buồn nên lao đầu vào cơn mưa để tìm cho mình một khoảng không yên bình? Đó có phải là một kẻ điên cuồng vọng tưởng không? Mưa không phải là sở hữu của riêng một ai cả, cũng không phải là của riêng một mùa nào cả - chỉ đơn giản là một sự xuất hiện khác biệt ở từng giai đoạn. Nếu như cuộc đời chúng là một năm, thì mưa sẽ là tâm trạng luôn dừng lại và lắng đọng ở từng khoảnh khắc, từng "mùa" trong "năm" - Luôn xuyên suốt qua từng thế hệ, có lúc nào mưa đã nghỉ ngơi? Mưa đẹp có người nào hay , mưa mang sức sống đến cho muôn loài. Chiến thắng bản thân chính là ta đã vượt qua số phận khắc nghiệt và dễ dàng đứng lên trong mọi hoàn cảnh: biết bao con người vẫn tất bật ngày ngày vẫn làm việc trong buổi sớm mai sương còn đọng lại trên lá, vượt qua bao cơn gió buốt tê để chờ mong một hạnh phúc ấm áp phía trước cô lao công đường phố vẫn cần cù âm thầm quét dọn đường phố khi trời tối, chú công nhân bốc vác vẫn siêng năng khi bình minh chưa mở mắt, bác tài xế xe buýt ngày ngày vẫn bôn ba trên chiếc xe bất kể sáng sớm, những việc làm của họ vẫn diễn ra đều đặn thường xuyên trong trời đông, ấy thế mà họ có chịu khuất phục trước thiên nhiên đâu? Thành thử ra chúng ta phải khâm phục và noi theo những tấm gương cao cả mà thầm lặng đó, vì chúng ta là học sinh - chủ nhân tương lai của đất nước - bao gian khó của thiên nhiên thời tiết sao cản chân ta tiến bước được. Hạ khác đông không chỉ là sự cách biệt về nhiệt độ, khác biệt về thời tiết, mà còn có sự riêng biệt về tâm trạng. Nếu hạ là sự háo hức, nhộn nhịp hè đến và pha lẫn một chút man mác buồn vì sắp sang thu, thì đông hoàn toàn là một sự tĩnh lặng âm thầm, nhưng có ai biết được đây chính là một khoảng thời gian để nuôi dưỡng biết bao hi vọng, mong chờ vào một việc gì đó, và biết đâu, một sức sống mới sẽ bật dậy lúc sang xuân thì sao - cầu vồng có xuất hiện sau cơn mưa chăng? Mưa mùa hạ chỉ làm dịu mát cái cảm giác nóng, có vẻ oi bức của ngày hè nhưng từ trong cái sâu thẳm của mùa đông lạnh giá, mưa thổi vào một sự ấm áp chứ không hẳn chỉ là bồi tụ thêm cho cái "thấu xương"của tiết trời hiện nay.

Tìm nhau giữa mùa Đông gồm những truyện ngắn mới nhất của hai tác giả. Không hề hẹn trước, những nhân vật xuất hiện trong các truyện ngắn này đều có chung một nỗi niềm cô đơn. Có người tỏ ra thờ ơ với nó, có người chán ghét nó, có người bật khóc vì nó. Nhưng không thể phủ nhận hay chạy trốn khỏi nó được. Sự kết nối của các nhân vật xuất hiện trong cuốn sách cũng rất ít. Không hướng đến đám đông, các nhân vật này lại thể hiện một mong muốn mạnh mẽ được kết nối với một nhóm nhỏ, thậm chí là với chỉ một người và với chính mình. Để không lạc lõng, không chảy trôi, không vụn vỡ giữa lòng thế giới này. Không hẳn là những câu chuyện viết về “mùa Đông” thành phố, hay “mùa Đông” phố biển, “mùa đông” phố núi… Mà là về “mùa Đông” trong lòng người. Những “mùa Đông” buồn bã chẳng ai muốn phải trải qua thời trẻ tuổi. Nhưng đó cũng là thời điểm họ học được cách mở lòng, đấu tranh vì những gì đáng giá, chấp nhận sự thật, thậm chí là buông bỏ… để tìm thấy hơi ấm cho mình. Nên kết thúc những câu chuyện, chẳng còn ai phải cô đơn nữa. Chẳng còn “mùa Đông” nào nữa.

Mùa đông huyền bí là tập truyện đầy chất thơ, ngôn ngữ trong trẻo, ngọt ngào, miêu tả sinh động vẻ đẹp và sự huyền bí, đầy mê hoặc của mùa đông phương Bắc. Ở đó, nhân vật Mumi luôn ngủ đông từ tháng 10 năm trước đến tháng 4 năm sau. Nhưng năm nay xảy ra một điều khác lạ. "Ánh trăng lang thang từ chiếc ghế xích đu quệt lên mặt chiếc bàn trong phòng khách, lướt qua cái núm đồng ở cuối giường và rọi thẳng vào mặt Mumi. Đúng lúc ấy, một điều chưa từng thấy đã xảy ra, đó là Mumi bừng tỉnh và không thể ngủ tiếp được nữa”. Từ đây, Mumi bắt đầu hành trình khám phá mùa đông với vô vàn điều kỳ lạ tại ngôi nhà của mình, trong thung lũng Mumi. Mumi bất ngờ khi thấy một sinh vật nhỏ bé với cặp mắt nhỏ xíu nhìn chằm chằm cậu từ phía dưới bồn rửa bát. Cậu cũng ngạc nhiên khi chứng kiến “nhà tắm ma ám” với những sinh vật vô hình. Và lần đầu tiền, Mumi biết những đồ vật trong nhà của mình bị lấy đi và đảo lộn. Khi bước ra ngoài, Mumi thấy con sông trong vắt chảy róc rách qua khu vườn mùa hè của nhà mình giờ đây bỗng trở nên đen ngòm và lạnh lùng. Cây cối thì trơ trụi khiến cậu nghĩ rằng “cả Trái Đất đã chết trong khi ta ngủ". Nhưng rồi, dần dần, cậu phát hiện ra những người bạn bí ẩn chỉ sống ở thung lũng Mumi vào mùa đông. Thậm chí, cả cụ tổ loài Mumi ngàn năm tuổi cũng đang trú ẩn trong lò sưởi nhà Mumi. Một chút lãng mạn, một thoáng cô đơn, đôi lúc triết lý và thêm những pha phiêu lưu mạo hiểm, Tove Jansson đã tạo nên một Mùa đông huyền bí cuốn hút độc giả nhiều lứa tuổi. "Tove Jansson là một trong những nhà văn Phần Lan nổi tiếng và được yêu mến nhất. Truyện Mumi cũng đã được sử dụng để sản xuất các chương trình nghệ thuật như kịch, opera, phim, truyền hình và phát thanh. Giống như rất nhiều người, nếu không muốn nói là hầu hết người Phần Lan, tôi đã đọc các cuốn truyện Mumi từ khi còn bé. Sau này, Mumi lại trở thành cuốn truyện yêu thích của các con tôi, và bây giờ chúng có thể xem phim hoạt hình Mumi trên truyền hình. Tôi rất vui mừng được thấy rằng các độc giả trẻ ở Việt Nam cũng có cơ hội khám phá thế giới kỳ diệu của các Mumi nói chung và mùa đông vùng Bắc Âu huyền bí trong cuốn truyện này nói riêng", Đại sứ Phần Lan tại Việt Nam Ilkka-Pekka Similä chia sẻ.

Hầu như bộ nào của Scotland mình cũng đọc hết rồi, truyện của Miêu thường viết về chuyện tình của những người lính, bộ này cũng không ngoại lệ, gu truyện của mình thường rất thích những bộ kịch tính, như cung đấu hay trinh thám chẳng hạn, nhưng vẫn không ngăn được mỗi lần lại mua sách của Miêu về đọc, truyện của Miêu rất nhẹ nhàng, thường không có nhiều tình tiết cao trào, đa số mình đọc cao trào nhất chỉ là sự ngăn cấm của gia đình (đa số luôn) khiến đôi trẻ gặp nhiều khó khăn thử thách, nhưng rồi từ từ cũng chấp nhận và vượt qua, điều đặc biệt mình rất thích ở truyện của Miêu là không có tiểu tam hay tiểu tứ gì cả, 2 người yêu nhau đều xác định rõ ràng tình cảm giành cho nhau, có những cặp kết hôn mà không có tình cảm nhưng sống chung lâu dần sẽ nảy sinh tình yêu, nên mình đặc biệt rất ghét những bộ tiểu tam tiểu tứ rồi nam nữ chính hiểu lầm nhau rồi dây dưa lằng nhằng mãi, có thể vì thế mà truyện của Miêu hợp gu với mình chăng? Thêm một điều nữa là yếu tố lãng mạn, tuy nhẹ nhàng, nhưng tình yêu của 2 người vô cùng lãng mạn, không riêng gì bộ này mà cả những bộ khác nữa, nó giống như một chuyện tình bình thường giữa hai con người, nhưng từ những điều vô cùng vụn vặt như 1 bữa cơm gia đình, cùng nhau đi chợ nấu cơm, anh sửa tivi bị hư hay cô đứng nấu ăn trong bếp, nhiều chi tiết nhỏ như thế dần dần thấm sâu vào lòng người đọc, vì họ là những người lính, thời gian dành cho vợ mình rất ít nên những lúc ở cùng với vợ, với họ đều là những khoảnh khắc đáng trân trọng nhất. Mùa Đông Dài viết về Trình Miễn và Hà Tiêu, còn có cặp phụ là Từ Nghi và Chử Điềm của bộ Bầy Hạt nữa, hai người này trong bộ Bầy Hạt vô cùng dễ thương luôn.