Cha Và Con, tác giả Tony Parsons


Quyển sách là câu chuyện vừa vui vừa buồn nhưng mang nhiều ý nghĩa của một người cha đơn thân. Mọi chuyện bắt đầu từ một phút yếu lòng với đồng nghiệp, Harry Silver đã tự đẩy cuộc sống của mình vào giai đoạn có thể nói là khó khăn nhất. Mọi điều tội tệ liên tiếp xảy ra đến với người đàn ông trưởng thành như mất việc, vợ bỏ đi và một mình nuôi đứa con còn nhỏ. Và khi đó, người cha mới thật trưởng thành trở thành một người đàn ông đúng nghĩa.

Lối viết văn sắc sảo, những không kém phần hóm hỉnh Tony Parsons đã dùng chính những kinh nghiệm của cuộc đời để vẽ nên bức tranh cười ra nước mắt nhưng thấm thía về cuộc đời của một người cha trải qua biết bao thăng trầm bởi lỗi lầm của bản thân. Để khẳng định rằng cuộc sống chẳng bao giờ dễ dàng với bất kỳ ai và bạn đọc thật sự sẽ có những phút giây im lặng để suy ngẫm để đồng cảm và thấu hiểu.

Phút Dành Cho Cha, tác giả Spencer Johnson



Phút Dành Cho Cha đến từ tác giả của những quyển sách bán chạy nhất Spencer Johnson. Để gửi đến một thông điệp tuy nhỏ bé nhưng quan trọng “Tấm lòng và một phút quan tâm sẽ mang đến hạnh phúc và niềm vui.” Phút Dành Cho Cha là một câu chuyện có thật về hành trình đi tìm hạnh phúc của một người cha. Khi phải đối diện với những khó khăn và rắc rối của con cái, ông quyết định cần phải làm một điều gì đó để giúp bọn trẻ cũng như chính bản thân ông. Từ lòng yêu thương con vô bờ, ông đã trăn trở suy tư để tìm ra phương pháp dạy con rất hiệu quả nhưng cũng thật đơn giản – chỉ  trong một phút có thể giúp con mình học được cách quý trọng bản thân và có cách cư xử ngoan ngoãn hơn.

Đây là một chút hạt giống cho tâm hồn những ai đang và bắt đầu làm cha. Hãy dành dù là một phút dành trọn tình yêu thương cho đứa con bé bỏng thay vì chỉ mãi mê chạy theo công việc và thú vui khác. Hãy ghi nhớ rằng bàn tay bé nhỏ của con không thể thiếu sự quan tâm, dẫn dắt của cha. Nếu thật sự yêu thương các con, quý trọng cuộc sống gia đình, người cha sẽ đi tìm những bí quyết để tạo ra hạnh phúc gia đình.

 Chicken Soup 23 – Trái Tim Người Cha, nhiều tác giả



Dù không nhẹ nhàng, êm ái như tình mẹ nhưng tình cha cũng ấm áp và là một hình tượng vững chãi đáng tin cậy cho những đứa con, là người luôn bảo vệ, tin yêu đôi khi nuông chiều và là người mang đến sự hiểu biết, sức mạnh cho con bước vào đời. Trái Tim Người Cha là tổng hợp những mẫu chuyện viết về tình yêu thương của người cha dành cho con dù là cha dượng hay cha nuôi. Những cung bâc tình cảm khác nhau của một người cha không khỏi gây xúc động và truyền cảm hứng thật sự đến bạn đọc. Quyển sách thật sự sẽ khiến bạn nhìn lại chặng đường làm cha để bạn cảm thấy hài lòng với những gì mình làm được hay tiếp tục có những ý tưởng mới để thể hiện vai trò và tình yêu của mình đối với thiên thần bé nhỏ.

 

Chicken Soup For The Father’s Soul – Cha – Điểm Tựa Đời Con, tác giả Jack Canfield – Mark Victor Hansen



Tình yêu thương người cha dành cho con là tuyệt đối và hoàn toàn vô điều kiện. Người đã cho bạn hình hài này và nuôi dưỡng bạn ngày một khôn lớn. Người cha vẫn sẽ luôn là điểm tựa cho cuộc đời của đứa con nhỏ. Từ cái ngày bạn tập tễnh bước đi đầu đời bạn đã nhanh bước sà vào lòng cha. Rồi khi đến trường và khôn lớn bạn luôn tìm đến cha mỗi khi thất bại hoặc đơn giản chỉ để được động viên. Khi ta lớn khôn và có gia đình riêng, những khi gặp vấn đề thì người tận tâm và thấu hiểu vẫn là người đàn ông ấy.

 

Nếu một ngày kia bạn vấp ngã trên đường đời, sự nghiệp lụi tàn, tình yêu đỗ vỡ và bạn cảm thấy tuyệt vọng. Hãy cố tìm lại hình bóng người cha và tình yêu mà ông đã trao cho bạn. Hãy để cha trở thành niềm an ủi cho bạn trong những phút giây yếu lòng. Hãy tìm về với cha – dù chỉ là trong ý nghĩ – để tin rằng dù thế nào chăng nữa cũng luôn có người yêu thương bạn bằng cả trái tim. Hãy biết trân trọng từng phút giây bạn được sống bởi đó là món quà quý báu nhất mà một người cha có thể tặng con mình.

Một Ngày Của Bố, tác giả Thái Mỹ Phương


Một cuốn sách độc đáo được thể hiện bằng tranh, mặc dù đã khá phổ biến ở những nước Châu Âu, Mỹ, Nhật, Hàn, Trung Quốc thậm chí Thái Lan những vẫn rất mới mẻ ở Việt Nam. Một Ngày Của Bộ đã thoát ra khỏi những khuôn mẫu sáo rỗng bó hẹp về đề tài, cuốn sách đã đạt tới một trình độ cao về chất lượng tranh truyện, kể một câu chuyện hiện đại, thấm đẫm tính thời sự, mà vẫn giàu suy tưởng và hàm chứa nụ cười hài hước.

Đây là câu chuyện về ông bố bình thường ấy, dù có nhiều cảnh tượng khác biệt, nhưng hầu như vẫn là một ngày dài dằng dặc…Sự bận rộn của bố mẹ phải trải qua để nuôi nấng đứa con nên người, những khó khăn rất thường nhật như kẹt xe, khói bụi, sự mệt mỏi khi làm nhiều công việc nhưng vẫn cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc khi làm điều đó để con được ăn học thành tài. Một câu chuyện rất phổ biến và bình thường những đã lột tả thành công tình yêu thương con vô bờ bến của một người thường được cho là kiệm lời và ít thể hiện tình cảm: đó chính là người cha.

Nguồn:  https://downloadsach.com/

------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link:https://www.facebook.com/bookademy.vn

Tham gia cộng đồng Bookademy để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị, đăng ký CTV tại link: https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Xem thêm

Bố con cá gai là cuốn sách tiểu thuyết hay dành cho những ai luôn trân quý tình cảm gia đình, muốn hiểu, muốn yêu thương, muốn cảm thông, muốn 1 lần chạm vào trái tim người bố. Rảo mắt nhìn quanh khắp 1 lượt gian hàng sách mới của Nhã Nam, tôi bất giác ngừng lại ở cuốn sách “Bố con cá gai”, có thể vì cái tên lạ mà cũng có thể vì hình ảnh người cha cõng con bước đi dưới hàng cây vàng nhìn quá đỗi bình yên, ấm áp. Và thế, chỉ sau lần đầu tiên “gặp mặt” đấy, tôi quyết định mua Bố con cá gai về với kho sách của mình. Tôi sẽ không nói đến những giải thưởng danh giá mà Bố con cá gai nhận được, các bảng xếp hạng uy tín hay là số lượng sách bán ra như thế nào để níu chân bạn đến với cuốn sách này. Bởi Bố con cá gai đơn giản dành cho những ai trân quý tình cảm gia đình, muốn hiểu, muốn yêu thương, muốn cảm thông, muốn 1 lần chạm vào trái tim người bố. "Bố Con Cá Gai": Tình cha xóa nhòa mọi vết thương Jeong Ho Yeon – Một ông bố khiến tôi vừa giận vừa thương. Anh từng là 1 nhà thơ trẻ đầy tài năng và nhiệt huyết, nhưng vì chiều lòng vợ, anh sẵn sàng từ bỏ ham mê của chính mình để đi tìm lấy công việc có mức thu nhập ổn định. Những tưởng sự hy sinh đấy sẽ đổi lấy niềm vui, niềm hạnh phúc cho anh, nhưng không, số phận thật trớ trêu, người vợ anh yêu thương nhất đã chạy theo khát vọng riêng bỏ anh và con nhỏ ở lại. Giữa lúc đau khổ tột cực ấy, anh phát hiện Daum – cậu con trai bé bỏng của mình chẳng may mắc phải căn bệnh máu trắng quái ác. Tôi tự hỏi giữa hoàn cảnh đó Jeong Ho Yeon sẽ như thế nào, mệt mỏi, buông xuôi hay vùng dậy chiến đấu? Vì có lẽ vì Jeong Ho Yeon từng bị bỏ rơi lúc còn nhỏ, trải qua một tuổi thơ thiếu vắng tình yêu thương của gia đình từ sớm nên anh tuyệt nhiên không để Daum giống như mình, anh sẽ dồn hết tình yêu thương cho Daum, sẽ ở bên và chăm sóc Daum tốt nhất có thể. Jeong Ho Yeon trong câu chuyện Bố con cá gai đã sống như một loại cây, tự đâm rễ, tự vươn cành, tự mọc lá, dù không ai chăm sóc. Đối với Jeong Ho Yeon, hạnh phúc đơn giản là có thể sống cùng với người mình yêu thương, để hàng ngày chăm sóc, để quan tâm và sẵn sàng làm toàn bộ mọi điều để người đấy cảm thấy vui vẻ. Jeong Ho Yeon định nghĩa hạnh phúc chính là tình yêu. Vì tình yêu anh lặng thầm hy sinh, kiên cường chịu đựng. Chắc hẳn rằng, cuộc đời của Jeong Ho Yeon giống như loài cá gai kì lạ. Cá gai mẹ sau lúc đẻ trứng thì bỏ đi mất. Một mình cá gai bố bắt buộc chiến đấu, ko ăn không ngủ để bảo vệ trứng trước những loài cá khác. Khi những cá gai con trưởng thành sẽ rời đi cũng là khi cá gai bố hoàn thành xong sứ mệnh của đời mình. Jeong Ho Yeon dù đã làm hết tất cả những gì có thể tốt nhất nhưng cậu bé Daum vẫn không thôi mong ước được có mẹ cậu bên cạnh. Daum ghen tị với cậu bé Seong Ho vì cậu ta có bộ Lego cướp biển của mẹ. Nhưng giả dụ phải lựa chọn giữa Lego và mẹ cậu nhất định sẽ chọn mẹ hơn. Với những mong ước thơ ngây bình dị đó như bóp nghẹt trái tim Jeong Ho Yeon. Dù thế, tôi cũng không thể trách Daum, vì em đã phải chiến đấu cùng căn bệnh máu trắng từ khi lên ba tuổi. Ở Daum, tôi chọn thấy tia hy vọng và sự lạc quan giữa bóng tối, Daum chịu tiêm chuyên nghiệp, Daum ít khóc nhè, Daum thích xếp hình tàu cướp biển, Daum thích truyện Bảy viên ngọc rồng và thích bạn Eun Mi kẹp-tóc-hoa. Sau bao khó khăn và tìm mọi cách, Daum đã khỏi bệnh nhờ được hiến tủy. Giọt nước mắt hạnh phúc khẽ rơi trên khóe mắt và trong trái tim người bố kiên cường Jeong Ho Yeon. Trên chặng đường đồng hành cộng Daum đã có lúc Jeong Ho Yeon bỏ cuộc nhưng chỉ một tia hy vọng sáng lên, anh vùng dậy tiếp tục giành lại cuộc sống cho con. Sự hy sinh cao cả mà thầm lặng của bố cũng là 1 phần quan trọng giúp Daum khỏi bệnh. Bố con cá gai với sức lay động tâm hồn mạnh mẽ, có thể sẽ khiến cho bạn khóc, có thể khiến bạn buồn, nhưng sau cùng là những bài học quý giá về tình cảm gia đình và về tình cha vĩ đại trong câu truyện.

"Người cha một phút" là một câu chuyện có thật về hành trình đi tìm hạnh phúc cho gia đình của một người cha thành đạt. Khi phải đối diện với những khó khăn và rắc rối của con cái trong nhà, ông quyết định cần phải làm một cái gì đó để giúp bọn trẻ cũng như chính bản thân ông.Từ lòng yêu thương con vô bờ, ông đã trăn trở suy tư để tìm ra một phương pháp dạy dỗ vô cùng hiệu quả nhưng cũng thật đơn giản - chỉ trong một phút có thể giúp con mình học được cách tự quý trọng bản thân và cư xử ngoan ngoãn hơn.Chuyện nghe có vẻ thật khó tin vì theo kinh nghiệm của mỗi người, chúng ta đều biết rằng để làm một người cha tốt cần nhiều thời gian hơn một phút, nhưng chúng tôi xin bạn khoan vội kết luận về ba phương pháp dạy dỗ mà bạn sắp đọc trong các trang kế tiếp, hãy thử áp dụng các phương pháp này tại nhà mình trong vòng một tháng xem sao - như những ông bố, bà mẹ thành công khác đã làm. Sau đó bạn hãy rút ra kết luận cho riêng mình. Hãy xem sự tiến bộ trong cách cư xử của bọn trẻ và hỏi xem chúng đã biết quý trọng bản thân mình như thế nào.Chúng tôi đem đến cho bạn quyển sách "Phút dành cho Cha" như một món quà nhỏ hỗ trợ cho những người đã, đang và chuẩn bị trở thành một người chủ gia đình thực thụ, một người cha hạnh phúc đích thực. Đây chỉ là một trong những giải pháp hiệu quả nhưng các bạn có thể tin rằng mình đã may mắn vì có thêm một phương pháp dạy dỗ con cái thật tuyệt vời.Mong các bạn, những người cha tốt trên thế gian này sẽ luôn tìm được thành công và hạnh phúc trong công việc và

Tấm lòng bao dung nghiêm khắc và một phút quan tâm sâu sắc của người cha sẽ mang đến cho gia đình một cuộc sống tràn ngập yêu thương, niềm vui và hạnh phúc với vợ hiền và những đứa con ngoan.” Tiếp theo những cuốn sách nổi tiếng với chân lý đơn giản, tư duy mới mẻ như Phút Dành Cho Mẹ, Quà Tặng Diệu Kỳ, Phút Nhìn Lại Mình… đã được sự đón nhận của đông đảo bạn đọc cả nước, First News giới thiệu đến bạn đọc một câu chuyện rất gần gũi và hữu ích trong cuộc sống gia đình qua cuốn sách mới Phút Dành Cho Cha của tác giả Spencer Johnson. Trong cuộc đời làm cha, chắn hẳn không ít người một lúc nào đó chợt nhìn lại và nhận ra rằng họ đã quá mải mê với công việc mà quên đi là mình còn có một tổ ấm và những đứa con bé bỏng đang rất cần sự quan tâm của người cha. Nếu thật sự yêu thương các con, quý trọng cuộc sống gia đình, người cha sẽ đi tìm những bí quyết để tạo ra hạnh phúc gia đình. Và những bí quyết trong quyển sách Phút Dành Cho Cha của tác giả Spencer Johnson sẽ giúp cho những người cha có cách cư xử tốt nhất với con cái, qua đó dạy chúng biết cách yêu quý bản thân, nỗ lực trưởng thành và có thái độ sống đúng đắn với những người chung quanh. Phút Dành Cho Cha là một câu chuyện có thật về hành trình đi tìm hạnh phúc cho gia đình của một người cha thành đạt. Khi phải đối diện với những khó khăn và rắc rối của con cái trong nhà, ông quyết định cần phải làm một điều gì đó để giúp bọn trẻ cũng như chính bản thân ông. Từ lòng yêu thương con vô bờ, ông đã trăn trở suy tư để tìm ra phương pháp dạy con rất hiệu quả nhưng cũng thật đơn giản – chỉ trong một phút có thể giúp con mình học được cách quý trọng bản thân và có cách cư xử ngoan ngoãn hơn. Chuyện nghe có vẻ khó tin, vì theo kinh nghiệm của mỗi người, chúng ta đều biết rằng một phút không bao giờ đủ để trở thành một người cha tốt nhưng với 3 phương pháp hữu hiệu của người cha như giúp con trẻ xác định được mục tiêu của chúng, tạo cho các con cảm giác rằng chúng rất được yêu thương bằng cách dành ra một phút khen ngợi những hành động tốt của các con để động viên và khích lệ tinh thần của chúng, sau cùng là thực hiện một phút khiển trách đối với các hành vi sai trái của bọn trẻ để giúp chúng hiểu rõ trách nhiệm của mình và hoàn thiện bản thân đã giúp người cha thành công trong vai trò làm cha, làm mẹ của mình. Ông đã trở thành một người cha tốt đúng nghĩa dưới mắt các con thân yêu. Thú vị, tinh tế và đầy ý nghĩa, đó là những gì mà Phút Dành Cho Cha để lại trong lòng người đọc. Chúng chứa đựng những câu chuyện thực tế, những bài học đi thẳng đến trái tim, làm bừng tỉnh tâm hồn và nhận thức, đồng thời chỉ ra các giải pháp tối ưu cho những vấn đề phức tạp mà các ông bố phải đối mặt với các con của họ hằng ngày trong cuộc sống hiện tại. Phút Dành Cho Cha là một tác phẩm giá trị mang tính triết lý sống rất sâu sắc. First News gởi đến bạn đọc quyển sách này như một món quà nhỏ hỗ trợ cho những người đã, đang và chuẩn bị trở thành một người chủ gia đình, một người cha hạnh phúc đích thực.

Tự kỷ vẫn luôn là nỗi lo sợ và ám ảnh với tất cả các bậc cha mẹ. Sinh con ra, cái mong ước tưởng chừng như đơn giản, tất nhiên là con lớn lên khỏe mạnh, bình thường lại trở nên xa vời nếu một ngày, định mệnh đóng vào đời con cái mác “tự kỷ”. Mọi cánh cửa đều như đóng sập, mọi ngọn lửa đều tắt ngúm và mọi con đường đều dẫn đến bế tắc. Nhưng cứ đi, rồi lối sẽ thành đường, và con đường ấy được khắc họa rõ nét trong cuốn sách Trái tim người cha của nhà văn Nguyễn Thị Việt Hà. Có một đứa con tự kỷ là như thế nào? Và liệu khi ấy, ta sẽ nghĩ gì, làm gì khi đứa con mình đứt ruột đẻ ra cứ mất dần cảm giác, ngôn ngữ để thay vào đó chỉ còn đôi tay không biết nghe lời, đôi mắt chỉ nhìn vào những ngón tay chuyển động một cách kỳ lạ và bạn thân của con chỉ còn là những vòng xoay ám ảnh? Câu hỏi đáng sợ này đã đến với cha của Hoàng Yến trong cái ngày anh nhận được tin con bị tự kỷ. Anh đã choáng váng, bàng hoàng như thể vừa nhận được một cú nốc ao. Chối bỏ thực tại, đau đớn khôn nguôi để rồi suýt đánh mất gia đình, người cha đã phải tự vật lộn với chính cảm xúc của bản thân. Trong cái đêm bỏ nhà ra đi vì cãi nhau với vợ, anh truy vấn bản thân, rằng điều gì sẽ khiến mình hạnh phúc. Thành công và giàu có mà con gái vĩnh viễn sống trong bóng tối và thế giới khép kín của tự kỷ hay đương đầu để tìm lại “ánh sáng” cho con? Lúc này, trái tim và lý trí của anh mới cùng chung một ý hướng: hành động để cứu con và cứu lấy hạnh phúc gia đình! Để bắt đầu hành trình gian nan này, cha Hoàng Yến phải chọn lựa giữa công việc và gia đình. Xin nghỉ không lương rồi xin nghỉ hẳn để ngày ngày đưa con đến trường chuyên biệt, nhưng sau đó anh hiểu rằng không ngôi trường nào tốt cho con bằng ngôi nhà của mình, không một chuyên gia nào hiểu con bằng chính bản thân anh. Anh quyết định đưa con về nhà tự can thiệp. Và hành trình của cha con anh chính thức bắt đầu! Anh ra Hà Nội để tìm kiếm một gia đình có con tự kỷ đã can thiệp thành công để tìm hiểu và xin giúp đỡ. Anh đã có những bữa say sưa với thầy hiệu trưởng hay cố gắng vượt qua bài kiểm tra của thầy để được tư vấn. Anh nhập vai vào một đứa trẻ tự kỷ để tìm hiểu xem vì sao những vòng xoay lại khiến con mê mẩn đến thế. Có những ngày anh mướt mồ hôi làm học cụ cho con, rồi nước mắt chảy ngược khi thấy con giằng co trong những cơn khó chịu ngày tròn trăng hay khi sự tiến bộ của con chỉ như con ốc sên bò lên bò xuống. Nhưng rồi sự cố gắng của anh cuối cùng cũng được đền đáp bằng ngón tay chỉ trăng của Hoàng Yến, bằng tiếng gọi “cha” đầu tiên, bằng việc biết phân biệt mùi vị khi ăn uống của con.

Mấy nay thời tiết khiến con người chẳng mấy vui bố ạ...Đọc vài cuốn sách này có một vài câu chuyện khiến con buồn vu vơ. Chắc lâu lắm rồi con mới có những khoảnh khắc như vậy. Càng lớn, càng cảm thấy nỗi buồn không còn đơn thuần trong trẻo như ngày xưa. Tâm lý của một cô gái tuổi 28 khác xa với tâm hồn của cô bé 20 năm nào. Đôi khi buồn, chán, mệt nhưng miệng cứ phải mỉm cười gượng gạo. 28 tuổi, suy nghĩ về những câu nói của người đối diện cũng thêm nhiều màu sắc hơn. Hôm nay đi làm về, chọn một quán yêu thích ghé vào ăn thật ngon, thật no món mình thích nhất, mong cho tâm trạng được giải khuây. Ấy vậy mà ăn xong lòng trĩu nặng. Cũng món ăn ấy, vài năm trước đó khi còn là sinh viên, kinh tế eo hẹp con chẳng bao giờ dám gọi. Ngày ấy con Chỉ ước sau này đi làm có thể thoải mái gọi đồ ăn như bây giờ. Vậy mà bây giờ khi đã làm được điều đó, con lại thèm cảm giác ngon lành như ngày đó. Ngày ấy con từng mong, mình sớm trưởng thành, đi làm sẽ lãnh được tiền lương từ chính công việc của mình, làm một người trưởng thành, có thu nhập có tiền lâu lâu sẽ biếu bố uống vài ba cốc bia, mua vài ba món nhậu thật ngon cho bố... vậy mà giờ đây, khi con có khả năng thì con không bao giờ còn cơ hội làm điều đó nữa. Có những việc ngày xưa tưởng chừng chỉ cần thời gian thì sẽ thực hiện được, nhưng hóa ra không phải. Người ta muốn làm cho liệu có còn thời gian chờ đợi ta làm những điều đó ??? Đọc những cuốn sách này, càng thấm thía tình cảm cha con. Con yêu bố.

Bạn có thể tiếc nuối nhiều về tuổi thơ của mình nhưng đừng bao giờ cho con mình một tuổi thơ đầy hối tiếc. Những đứa trẻ tuy bình thường nhưng chỉ cần được giáo dục đúng cách sẽ có thể trở thành thiên tài! Thái Tiếu Vãn là một minh chứng điển hình cho việc áp dụng phương pháp giáo dục con như thế. Quan điểm của người cha bình thường ấy rất đỗi giản dị: Làm cha là sự nghiệp cả đời! Ông từng nói rằng nuôi dạy con thành tài là sự nghiệp bức thiết suốt một đời làm cha mẹ. Nó mãi mãi là việc quan trọng nhất trong mọi công việc hàng ngày! Ông chỉ là một người cha bình thường nhưng đã nuôi dạy được sáu người con thành tài với những thành tựu về học vấn đáng để bất cứ ai cũng phải ao ước. Hãy xem sự khác biệt nào trong quan điểm giáo dục của Thái Tiếu Vãn đã đem đến thành công rực rỡ của ông trong “sự nghiệp cả đời mình”: – Trong khi những bậc cha mẹ khác coi giai đoạn từ 0 – 3 tuổi là giai đoạn trẻ chưa tiếp thu tri thức và nhận biết thế giới, để khoảng thời gian khai phá trí tuệ quý báu nhất của trẻ trôi qua một cách vô ích thì ông lại cho rằng có thể giáo dục con trẻ ngay từ nhỏ nên đã cố gắng hết sức tiến hành giáo dục sớm cho con ngay từ những năm tháng đầu đời. – Trong khi các bậc cha mẹ khác vui mừng khi thầy học lực của con minh nhỉnh hơn chúng bạn đôi chút và hài lòng với những giải thưởng cao trong các cuộc thi của con thì ông lại cố gắng nghĩ cách làm thế nào để con có thể phát huy hết ưu thế của mình, tranh thủ thời gian cho con học vượt lớp hoặc theo học lớp tài năng. – Trong khi các bậc cha mẹ khác luôn ca ngợi sự xuất sắc của con với mọi người, vô tình tăng thêm áp lực cho con thì ông cố gắng hết sức để con không quá thể hiện mình và được sống trong một môi trường yên bình, không áp lực, tự do phát triển bản thân theo ý nguyện của chính mình. – Trong khi các bậc cha mẹ khác thở phào nhẹ nhõm và coi việc thi đỗ đại học là chiến thắng cuối cùng của con thì ông luôn nhắc nhở con rằng, đó mới chỉ là điểm khởi đầu trên con đường tìm hiểu tri thức. Sự nghiệp làm cha là một câu chuyện dạy con cảm động lòng người. Những triết lý trong cuốn sách không quá cao sâu diệu vợi nhưng vô cùng thiết thực. Mỗi câu chuyện đều tràn đầy tình yêu thương ấm áp và sự hy sinh của người cha trước những bước trưởng thành của các con. Ý thức và quan điểm giáo dục tiên tiến đem lại hiệu quả lâu dài đã khiến Sự nghiệp làm cha trở thành sách gối đầu giường của nhiều bậc phụ huynh. Tuy giáo dục sớm không thay đổi được bản chất của yếu tố di truyền, nhưng nó có tầm ảnh hưởng lớn đến sự trưởng thành và thành tài của trẻ. Nếu không được giáo dục sớm tốt, khi trưởng thành, người có 100 điểm gien di truyền chỉ có thể được thừa hưởng 50 điểm hoặc thấp hơn, còn đứa trẻ chỉ có 60 điểm điểm gen di truyền sẽ được thừa hưởng nó một cách trọn vẹn. Sau đây là 5 kinh nghiệm thiết thật mà Thái Tiếu Vãn muốn chia sẻ với các bậc cha mẹ thông qua cuốn sách này: Thứ nhất, coi việc nuôi dạy con thành tài là sự nghiệp của bản thân, đặt lên vị trí hàng đầu trong các công việc hàng ngày, chấp nhận hi sinh mọi thứ vì mục đích đó. Thứ hai, dùng tình yêu để tạo không khí học tập, bồi dưỡng và hỗ trợ lòng tự trọng và sự tự tin cho trẻ. Thứ ba, những việc muốn con trẻ làm được trước tiên mình phải làm được. Dùng ý chí để khuyến khích ý chí phấn đấu, dùng khí phách để bồi dưỡng khí phách, dùng đạo đức để cảm hóa đạo đức, dùng lý tưởng vĩ đại để hướng bọn trẻ đi theo con đường vĩ đại. Thứ tư, dùng khó khăn để rèn ý chí, đưa ra những câu chuyện giàu triết lý thấm sâu vào tâm hồn con trẻ từ khi còn nhỏ, bồi dưỡng tinh thần kiên trì theo đuổi mục đích. Thứ năm, dùng phương pháp khoa học hướng dẫn con trẻ học sớm, học có chọn lọc, đồng thời bồi dưỡng khả năng tự học, phát triển thế mạnh, bồi dưỡng sở thích cho con trẻ.

Vẫn mang cảm giác chông chênh đầy hoài niệm, Katherine – nhân vật chính trong cuốn sách ấy, hoài nhớ về những kỷ niệm khi còn là một cô nhóc bé xíu, sống cùng người bố “chẳng rõ làm nghề gì” giữa một Paris cổ kính. Và bằng sự thiếu hụt “mờ ảo” rất Modiano, tác giả một lần nữa khiến người đọc trăn trở kiếm tìm câu trả lời, để rồi lại bất ngờ với những bài học giản dị nhưng vô cùng thấm đẫm được gửi gắm khéo léo đằng sau một cốt truyện rất đổi nhẹ nhàng. Mở đầu cuốn sách, Modiano tạo cho Catherine một cái cớ rất có duyên gợi nhớ cô về những năm tháng thơ ấu. Đó là khi Catherine ngắm nhìn đám học sinh lớp múa mà con gái cô đang làm trợ giảng cho mẹ, từ cửa sổ căn hộ trên phố 59 – New York tuyết rơi lạnh căm, thì ngẩn ngơ trước phát hiện bóng dáng của mình trong một cô bé đeo kính giữa đám học sinh ấy. Giới thiệu về cuộc sống của mình, Catherine cho rằng gia đình cô ở hiện tại chẳng có gì nhiều để kể về, chỉ là “những công dân New York như bao người khác”. Duy có một điều “hơi lạ”, ấy là trước khi cả nhà sang Mỹ định cư, cách đây gần ba mươi năm, Catherine đã trải qua một tuổi thơ lặng lẽ nhưng tràn đầy yêu thương ở quận 10, Paris. Mạch truyện cứ thế chảy xuôi với những mẫu chuyện nhỏ lẻ, vụn vặt trong chừng ấy năm tuổi thơ. Tất cả dường như dừng lại ở mức lưng chừng, mờ nhòe. Thật vậy, mọi miêu tả về nơi ở chỉ là “tầng trên một nơi kiểu như cửa hàng” hay “trông giống văn phòng ở những nhà ga tỉnh lẻ”. Cô nhóc ấy mông lung với cả công việc của người bố và bác Casterade (người đối tác). Nhưng cô nhóc Catherine ngày ấy và cả bây giờ nữa, hình như chẳng mấy bận tâm đến chuyện đó. Nó không quan trọng bằng việc những kỷ niệm tuổi thơ cùng bố đã vui vẻ, dạt dào và trong trẻo như thế nào. Đó là những lần Catherine cùng bố tháo cặp kính và lặng lẽ đứng lên giữa bàn cân trong cửa hàng vắng mặt bác Casterade; là những lần Catherine ngủ thiếp đi trên đùi bố khi nghe bác Casterade đọc thơ hay đôi khi là sự bất lực của hai bố con trước những lần triết giáo của bác ấy; và còn là ti tỉ những kỷ niệm hài hước nhẹ nhàng nhưng không kém phần cảm động khác… Một chi tiết gần như ẩn dụ, làm sợi dây ý niệm xuyên suốt tác phẩm: Catherine mê học múa và đeo mắt kính. Mắt kính sẽ làm cho thế giới rõ ràng hơn, nhưng tâm hồn tuổi thơ của cô gái nhỏ, và kể cả người bố, hình như muốn khước từ mọi sự rạch ròi tầm thường ấy để cuộc sống được trở nên êm ái và mềm mại. Hai bố con thường xuyên tháo bỏ kính, cao trào nằm ở buổi tiệc cocktail thượng lưu của nhà người bạn trong lớp múa mà cha con cô đã từng tham dự và trải nghiệm sự lạc lõng, nhưng vì mọi thứ mờ ảo dịu dàng, nên không mảy may đem lại cảm giác tủi thân về cái gọi là địa-vị-xã-hội… Sau tất cả, cuốn sách mỏng với phần minh họa thú vị của Jean-Jacques Sempé dĩ nhiên là món quà ý nghĩa cho cả trẻ con và người lớn đang sống xa quê hương tuổi thơ của mình: “Chúng tôi vẫn luôn như vậy, và những người chúng tôi từng là, trong quá khứ, vẫn tiếp tục sống cho đến tận cùng thời gian. Thế là, sẽ luôn có một cô bé con mang tên Catherine Certitude đi dạo cùng bố mình trên các con phố ở quận 10, Paris.”

Ba ơi, mình đi đâu? là một câu chuyện buồn và hơn cả nỗi buồn nhưng lại không thấm đẫm nước mắt. Cuốn sách khiến người đọc cảm thấy đau nhói mọi nơi song không vùi sâu trong ủy mị. Bởi đó là cách lựa chọn của Jean-Louis Fournier trong suốt cuộc đời làm cha của mình. Uất hận, than trách cuộc đời, nổi điên lên hay buồn bã… cũng không thể làm khác đi sự hiện diện của hai cậu bé luôn uống thuốc an thần mỗi ngày để yên lặng. Những đứa trẻ mắt nhìn không rõ, tai điếc, chân khoèo, lưng gù, xương yếu. Một đứa chỉ biết nhắc đi nhắc lại một câu hỏi “Ba ơi, mình đi đâu?”. Một đứa suốt ngày nghĩ mình là một động cơ nên cứ kêu “brừm, brừm”… Sống trong thế giới ấy, người cha cần phải làm thế nào? Ông, Jean-Louis Fournier không giấu giếm những phút quẫn trí mình đã từng nốc rượu rồi phóng xe như điên để mong một tai nạn sẽ ập đến, từng có ý định vứt những đứa con ra ngoài cửa sổ. Ông chưa bao giờ nhận mình là một thiên thần để chịu đựng từng ấy nỗi niềm tan nát. Song người cha ấy không gục ngã. Hay nói đúng hơn hai đứa trẻ tật nguyền thúc giục ông cần phải vượt qua. Đó là cách người cha nhìn vào những thử thách khắc nghiệt bằng một cặp mắt khác. Đó là sự hài hước trong những điều cay đắng. Ông thấy các con mình không phải đi học, không phải nghe giảng, không phải làm bài kiểm tra, không phải chịu phạt. Ông nhìn thấy mình nhờ con được phóng những chiếc xe lớn, tránh được việc nộp phạt, có tiền từ trợ cấp tật nguyền của con, không phải lo lắng về định hướng nghề nghiệp tương lai… Ông, Jean-Louis Fournier luôn cố mỉm cười khi kể câu chuyện về hai đứa con, dẫu nụ cười ấy thấm đẫm vị mặn chát. Bằng thứ dư vị rất riêng ấy, ông, Jean-Louis Fournier, viết nên câu chuyện về hai đứa con tật nguyền. Thomas và Mathieu không bé nhỏ, không vô nghĩa bởi sự hiện diện của chúng buộc người cha ý thức về tình cảnh cuộc đời mình. Câu hỏi ngỡ như bâng quơ của một đứa trẻ không biết suy nghĩ “Ba ơi, mình đi đâu?” lặp lại như lời chất vấn dai dẳng về ý nghĩa tồn tại của một đời người: chúng ta từ đâu đến? chúng ta làm gì? chúng ta đi về đâu? Jean-Louis Fournier khiêm nhường trong câu chuyện của mình, không cố tô vẽ bản thân là một người cha mạnh mẽ. Ở cuối cuốn sách, đó là những lời tắc nghẹn “Tôi đã không may mắn. Tôi đã chơi trò xổ số di truyền học, tôi đã thua”, “Cuối con đường tôi đi là ngõ cụt, phần kết cuộc đời tôi là bế tắc”… Nhưng, giống như Thomas và Mathieu, cuốn sách và nỗi bất hạnh của ông lại mang tới những nghị lực để nâng đỡ nhiều người. Như lời nhận xét của Christine Jordis, Trưởng ban giám khảo giải Fémina: “Một cuốn sách hướng con người đến cái Thiện”.

Cuốn sách kể về cô bé Haru 11 tuổi, sống cùng mẹ sau khi bố mẹ cô ly thân bốn năm trước. Vào một ngày hè, Haru thèm ăn kem và ra cửa hàng để mua thì bất ngờ gặp bố đã mở sẵn cửa xe cùng lời mời: “Xin mời tiểu thư”. Hai bố con bước vào vụ “bắt cóc” hay chính xác hơn là chuyến du lịch từ đó. Trong chuyến đi ấy, “tiểu thư” Haru đôi lần mệt mỏi đã tới đồn cảnh sát để vu rằng cô bị bắt cóc. Nhưng, bằng tình cảm, sự kiên nhẫn của mình, bố Takashi đã đưa cô bé quen sống trong tiện nghi của thành phố hiện đại vào những trải nghiệm nơi nông thôn, miền núi hay vùng biển. Qua chuyến đi nhiều hồi hộp, nhưng đầy ắp thú vị, Haru nhận được nhiều bài học nhân sinh giản dị mà thấm thía. Trở về từ chuyến đi, Haru thấy bóng đấng sinh thành trở nên chói lòa trên sân ga. Chuyến “bắt cóc” với cô trở thành chuyến du lịch gia đình, một chuyến đi nối liền trái tim cô bé với người bố mà cô không được sống cùng. Tôi bị bố bắt cóc đoạt giải “Văn học Robo no Ishi” năm 2000 (cuốn Totto-Chan bên cửa sổ cũng đoạt giải thưởng này năm 1983). Nhà văn nổi tiếng Nhật Bản Shigematsu Kiyoshi nhận xét: “Tôi bị bố bắt cóc sẽ giúp các thiên thần đang tuổi lớn có được những trải nghiệm, suy nghĩ mới về cuộc sống, về tình thân gia đình. Cuốn sách cũng cần thiết cho những người lớn đang chật vật với khó khăn của việc làm bố, làm mẹ. Nó thực sự đáng được các bậc phụ huynh thưởng thức, tham khảo như nhiều đầu sách hướng dẫn nuôi dạy con khác”.

Cha và Con là cuốn sách viết về những khó khăn và diễn biến tâm lý của nhân vật nam chính sau khi vợ bỏ đi để lại anh một mình với cậu con trai nhỏ. Theo chủ nghĩa feminism, tôi thường tìm đọc và có hứng thú với những tác phẩm liên quan đến nữ giới. Tuy nhiên, Cha và con – cuốn truyện đầy “nam tính” của Tony Parsons lại thu hút sự chú ý của tôi trong một ngày thong dong lượn phố. Vì sao tôi mua nó nhỉ? Thật sự không vì tựa đề cũng không vì phần tóm tắt cốt truyện ở bìa sau, hình như tôi mua nó vì tấm hình bìa trước. Hai đôi giày tượng trưng cho hai cha con xếp ngay ngắn cạnh nhau khơi gợi sự xúc động khi nghĩ về tình cảm của cha và con, chính xác là của một người đàn ông rơi vào cảnh gà trống nuôi con. Tôi đã đoán trúng phóc. Nó chính xác viết về những khó khăn và diễn biến tâm lý của nhân vật nam chính sau khi vợ bỏ đi để lại anh một mình với cậu con trai nhỏ. Nhưng xen lẫn vào đó là những tình tiết “lấy nước mắt” từ chính quan hệ vợ chồng cùng tình yêu không thể cứu vãn. Có cần thiết phải đi qua hết những khổ đau, cay đắng trong đời để nhìn cuộc sống bao dung hơn không? Có lẽ khó có hoàn cảnh sống nào khó khăn hơn cảnh một người đàn ông phải chật vật với đứa con trai nhỏ của mình, nhất là lại đúng thời điểm bế tắc nhất của cuộc đời: sự nghiệp đi xuống, ngoại tình bồng bột khiến vợ bỏ nhà đi. Cha và Con bất ngờ lại khắc họa và để lại nhiều lưu luyến cũng như xúc động nơi độc giả ở diễn biến tình cảm vợ chồng. Vì sai lầm bồng bột mà nam chính mất đi người vợ mà anh còn quá yêu thương. Họ từng ngỡ rằng sinh ra là dành cho nhau. Ấy vậy mà khi có chuyện xảy ra, chính người trong cuộc cũng không ngờ về sự mong manh của mối quan hệ. Chỉ cần không gặp nhau một khoảng thời gian, bao nhiêu thù hận vì bị phản bội đã làm mờ dần đi tình yêu mãnh liệt ngày nào. Giờ “Gina bé bỏng của anh” nói chuyện với anh như thể hai người xa lạ. “Nghe bọn tôi này – khách sáo như hai người dò dẫm tìm hiểu nhau trong một bữa tiệc tối ảm đạm. Đã có lúc chúng tôi có thể nói chuyện cả đêm, đã có lúc chúng tôi có thể nói chuyện về bất cứ điều gì. Giờ chúng tôi nói chuyện như hai người lạ chưa bao giờ được giới thiệu với nhau một cách nghiêm chỉnh. Hãy nghe chúng ta mà xem, Gina à.” “Vẫn còn quá sớm để cảm thấy thật sự áy náy. Bị đẩy ra đằng sau đầu tôi là ý nghĩ về Gina và tất cả những lời hứa hẹn tôi từng nói với cô – những lời hứa từ hồi tôi đang cố thuyết phục cô yêu tôi, những lời hứa chúng tôi nói trong ngày cưới, và tất cả những lời hứa từ sau đó, tất cả những thứ về tình yêu bất tử và không bao giờ muốn ai khác mà lúc nói ra đó tôi thực sự thật lòng. Tôi ngộ ra là bây giờ vẫn thế. Bây giờ còn hơn bao giờ hết, nực cười làm sao.” Diễn biến tâm lý tình cảm được khắc họa chân thực đến khó tin khiến ai từng trải qua những giai đoạn ấy của cuộc đời có lẽ sẽ đều gật gù tâm đắc. Đừng đọc nó khi bạn đang có chút vấn đề tình cảm, có thể nó sẽ làm bạn khóc. Đặc biệt, câu chuyện xúc động cả ở những tình tiết về mối quan hệ cha và con, về những khó khăn của nam chính khi buộc phải trưởng thành vì giờ đây anh chính là tấm gương cho con trai mình. Anh buộc phải làm một người cha đúng nghĩa, buộc phải trở thành cha của anh, bởi “bạn có thể học được mọi thứ từ bất cứ ai nhưng sẽ thật tuyệt vời khi được học nó từ chính cha mình“.