Thông qua những nhân vật đặc biệt mà Nguyễn Nhật Ánh viết lên những câu chuyện dễ dàng đi vào lòng độc giả.


Nguyễn Nhật Ánh từng chia sẻ: “Yếu tố quyết định của một nhà văn viết cho trẻ em nằm ở chỗ tác giả có thể chạm vào tâm hồn của trẻ em hay không”. Nhà văn đã dùng một cách rất đặc biệt để thể hiện tình yêu với trẻ thơ thông qua việc sáng tác, đặc biệt là những sáng tác liên về những con vật gần gũi, đáng yêu với các em. Những cuốn sách sau có nhân vật chính chính là động vật đã thu hút được nhiều sự quan tâm của độc giả:

Xin lỗi mày Tai To

Xin lỗi mày Tai To là tên của tập truyện nhỏ nằm trong seri Kính vạn hoa của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Tai To là tên chú chó được nuôi trong gia đình nhỏ Hạnh, được mẹ mang về nuôi với một lí do rất ngộ nghĩnh: Ba mẹ dạo này hay bất đồng quan điểm, mẹ đi coi bói, người ta nói cần nuôi con vật có ba màu trở lên, và vì mẹ sợ mèo nên nghiễm nhiên nhà nuôi chó.

Chú chó Tai To nhận được sự yêu thương của tất cả mọi người – trừ Tùng – cậu em út trong nhà. Không chỉ miêu tả về cuộc sống của Tai To đơn thuần, nhà văn còn đi sâu vào khai thác mối quan hệ giữa trẻ em và động vật, sự hình thành nhân cách của trẻ em thông qua việc thể hiện tình yêu với động vật.

10 chương truyện giản dị, chỉ suy có chương 10 là có yếu tố cao trào kịch tính khi Tai To sổng khỏi nhà người chủ mới để chạy về nhà Tùng đúng khi nhà có trộm và lập được công lớn. Khi được chuyển thể thành bộ phim cùng tên, chú chó Tai To nhận được sự yêu mến của đông đảo khán giả.

Tôi là Bê Tô

Tôi là Bê Tô nằm trong top 40 cuốn sách hay nhất dành cho Thiếu Nhi năm 2015 và là một trong những cuốn sách thành công nhất của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Nhưng lạ lùng, đây lại là câu chuyện được kể bởi một chú cún.


Chú cún tên Bê Tô xuất hiện ở chương cuối truyện, nhưng lại có ý nghĩa dẫn dắt ngay từ đầu tác phẩm với 102 câu chuyện của chú bao gồm những câu chuyện về bạn bè, về gia đình cô chủ Ni và ba mẹ của cô, về ngôi nhà của bà cố – ở một nơi khác, nơi cún có thêm một bạn mới là Laica. Cuộc sống được tái hiện qua góc nhìn của một chú cún cùng những nhận thức, những lớn lên trong suy nghĩ và sự trưởng thành trong hành động, cư xử cùng những bài học mà hầu như “ai cũng sẽ trải qua ít nhất một lần trong đời” sẽ giúp bạn đọc thêm hiểu hơn về cuộc sống.

Bê Tô không phải là chú chó dũng cảm nhất, cũng chẳng phải là chú chó hoàn hảo ngay từ đầu, nhưng chính những khiếm khuyết cùng những thay đổi tích cực của chú mang lại sự phấn khởi, niềm tin yêu cho những ai từng một lần đọc cuốn sách này.

Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ

“Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ/ Một con ngồi yên một con đổi chỗ” là hai câu thơ đơn giản dường như chứa đựng cả “hồn” của cuốn sách này. Câu chuyện kể về mèo Gấu và chuột Tí Hon. Hai loài vật ngỡ rằng luôn luôn xung khắc với nhau, nhưng trong tác phẩm này, Nguyễn Nhật Ánh lại xây dựng lên một tình bạn vĩ đại.

 

Gấu và Tí Hon thân nhau đến mức có thể chia sẻ từng chuyện vui buồn trong những phút giây mềm yếu, lo lắng và chăm sóc, giúp nhau từ miếng ăn đến “chiến lược” để tồn tại lâu dài. Mời bạn hãy mở sách ra để khám phá câu chuyện đặc biệt có phần lạ lùng này. Bên cạnh tình bạn, câu chuyện về tình yêu (và thậm chí là cả nỗi thất tình của Gấu) cũng thu hút độc giả không kém.

Cuốn sách không quá dày, lại có thêm 67 hình vẽ của họa sĩ Đỗ Hoàng Tường rất sinh động (sinh động tới mức phác họa được từng nét nũng nịu hay kiêu căng của nàng mèo người yêu mèo Gấu), và cả những bài thơ tình lãng mạn nao lòng song đọc to lên thì khiến cười thích thú- bởi đó là những bài thơ tình rất… mèo.

Chúc một ngày tốt lành

Chúc một ngày tốt lành là câu chuyện xảy ra trong khu vườn nhỏ nhà mẹ con bà Đỏ với nhân vật chính là chú heo Lọ Nồi cùng bạn chó Mõm Ngắn con chị Vện, mẹ Nái Sề, anh Đuôi Xoăn, Cánh Cụt và bọn gà chíp nhà chị Mái Hoa… bỗng một ngày đổi giọng cho nhau. Thoạt tiên, là việc heo nói tiếng gà, chó kêu tiếng heo, gà vừa kêu gâu gâu vừa kêu ủn ỉn. Tiếp sau đó là công cuộc sáng tạo nên một ngôn ngữ mới đầy bất ngờ, không chỉ để các loài vật có thể trò chuyện với nhau mà còn để chúng giao tiếp với con người.

Trò chơi ngôn ngữ của mấy con vật thông minh đã kéo theo sự thay đổi nhanh chóng những thói quen trong sinh hoạt, trong suy nghĩ, trong cách ứng xử, không chỉ của những người sống quanh khu vườn mà của cả những người có trọng trách quản lý xã hội. Nó gần gần như một cuộc cách mạng vậy.

Đọc Chúc một ngày tốt lành cho các em bé, bạn đừng ngạc nhiên khi rất có thể ngay sau đó sẽ nghe thấy trẻ em bắt chước giọng Un un gô – Gô un un, Ăng gô gô, Chiếp un un, Un gô gô… của những con vật đáng yêu được miêu tả trong cuốn sách này.

Con chó nhỏ mang giỏ hoa hồng

Con chó nhỏ mang giỏ hoa hồng là cuốn sách mới nhất của Nguyễn Nhật Ánh vừa ra mắt tháng 2/2016. Câu chuyện xung quanh cuộc sống của năm chú chó Haili, Ba tô, Suku, Êmê và Pig. Mỗi người trong gia đình đều có cách thể hiện tình yêu khác nhau đối với những chú chó: chị Ni thì hiểu từng em cún, Ba thì phần nhiều là chiều chuộng còn mẹ thì gắng thu xếp những “hậu quả” phá phách của những chú cún này.

Nhà văn đã miêu tả năm chú chó như năm thành viên trong gia đình, được yêu thương và tha thứ. Câu chuyện của những chú chó nhỏ cũng chính là lăng kính phản ánh cuộc sống của con người. Thông điệp nhà văn muốn gửi gắm đến bạn đọc ở cuối trang sách thật thấm thía biết bao: “Nếu con người ta biết yêu thương một con chó thì hiển nhiên người ta sẽ biết yêu thương một con người; xã hội nhờ vậy sẽ bớt đi những chuyện đau lòng”.

Nguồn:  https://vnwriter.net/

------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link:https://www.facebook.com/bookademy.vn

Tham gia cộng đồng Bookademy để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị, đăng ký CTV tại link: https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3

 

Xem thêm

“Chúc một ngày tốt lành” là một trong số những câu chuyện viết về thế giới động vật hay nhất của bác Ánh. Câu chuyện kể về những vật nuôi trong vườn nhà bà Đỏ: hai chú heo con Đuôi Xoăn và Lọ Nồi, con cún Mõm Ngắn, đàn gà chíp tinh nghịch với thủ lĩnh là con Cánh Cụt cùng với các bà mẹ là mẹ Nái Sề, Mái Hoa và Vện. Các con vật trong khu vườn nhà bà Đỏ bày đủ trò vui như bắt chước tiếng của nhau. Chúng còn sáng tạo ra một ngôn ngữ riêng của chúng như Gô un un là Chào buổi sáng; Un gô gô là Chúc ngủ ngon; Ăng gô gô là Chúc một ngày tốt lành và nữa, Chiếp un un; Chiếp chiếp gô… Không ngờ trò đùa vui của bọn chúng lại thu hút rất nhiều người trong làng và từ đó xảy ra nhiều rắc rối trong vườn, làm cho một ngôi nhà đang bình yên trở thành nơi tụ họp của các nhà báo, phóng viên, khách tham quan,... Không những thế, sự rung động giữa hai trái tim không chỉ có con người mới có mà giữa hai con vật cũng tồn tại. Đó chính là tình cảm của con heo đực Lọ Nồi và con heo cái Đeo Nơ. Và cậu chủ của con Lọ Nồi – thằng Cu cũng bị rung động trước bé Hà con nhà hàng xóm. Chính những yếu tố này đã giúp cho câu chuyện thêm hài hước, sinh động. Với cốt truyện giản dị, gần gũi với bạn đọc, hài hước đã tạo nên thành công cho truyện. Ngoài vui nhộn, hài hước ra mình rất thích câu chuyện này ở một điểm là mình được học một ngôn ngữ mới đó là ngôn ngữ của thế giới động vật như Ăng gô gô là Chúc một ngày tốt lành, Gô un un là Chào buổi sáng,…Mình đọc đi đọc lại những câu ấy rất nhiều lần vì cảm thấy những câu nói này rất thú vị và vui nữa. Cuốn truyện “Chúc một ngày tốt lành” rất phù hợp cho những bạn thích cốt truyện vui, hài hước và bạn có thể đọc nó mỗi ngày để mỗi ngày của bạn đều tốt lành nha!

Tình bạn ngỡ là không thể có giữa một con mèo và một con chuột, lại đến thật tự nhiên và có một sự tương đồng kỳ lạ giữa mèo Gấu và chuột Tí Hon. Cùng hoạt động trong ngành nghệ thuật, thi sĩ mèo Gấu làm thơ thể hiện rõ tình yêu của chuột nhắt Tí Hon dành cho chuột lang Út Hoa, hay những bức tranh của họa sĩ chuột Tí Hon giúp làm giảm bớt nỗi nhớ của mèo Gấu dành cho mèo Áo Hoa (và chỉ đường cho Áo Hoa đến gặp mèo Gấu chăng?). Bên cạnh sự đồng điệu về tâm hồn còn có sự quan tâm, lo lắng cho nhau của đôi bạn. Mèo Gấu dù không thích bắt chuột, vẫn hứa sẽ hỏi tội lão Chuột Cống dám bắt nạt Tí Hon khi gặp được lão. Còn chuột Tí Hon thì cố gắng khổ luyện để có thể “hót” như một con chim, thay vì kêu hằng đêm để mèo Gấu không bị nhà vua đuổi ra khỏi cung điện. Cần bao nhiêu kiên trì để một con chuột có thể tập hót, lại cần bao nhiêu quyết tâm mà chuột có thể thuyết phục cả bầy chuột cùng tập hót và có thể thành công được. Thật sự quá tuyệt vời. Khung cảnh kết thúc câu chuyện, có lẽ là phần không vui nhất với một người thích những cái kết có hậu như mình. Mèo Áo Hoa đã đến, vào một buổi tối, cùng với một con mèo đực lớn mắt xanh, có vẻ như cô mèo chỉ đến để xem mèo Gấu sống ra sao và để nhìn chú lần cuối cùng. Cái kết của câu chuyện để lại một nỗi buồn nhẹ trong lòng mình, nhưng hơn tất cả mình nhận ra rằng tình bạn và tình yêu thương nói chung, có thể kết nối mọi người dù rằng họ có thật nhiều sự khác biệt. .

Lý do để mình đến với cuốn “Chúc một ngày tốt lành” thật sự rất trẻ con và tình cờ. Trong khi lang thang phố sách, mình bắt gắp bìa sách màu vàng siêu dễ thương, thêm cái tiêu đề cực đáng yêu, mình đọc lời tựa ở mặt sau bìa sách và quyết định mua luôn chứ cũng chưa kịp đọc qua nội dung bên trong. Bởi mình có niềm tin tuyệt đối vào tài viết lách của chú Nguyễn Nhật Ánh – một tác giả Việt Nam với thế mạnh là truyện dành cho thiếu nhi. Quả là “Chúc một ngày tốt lành” không làm mình thất vọng! Chú Nguyễn Nhật Ánh đã mở mang đầu óc cho mình – một đứa con gái sinh ra và lớn lên ở thành phố, có số lần nhìn thấy trâu bò lợn gà hay những dịp được chìm đắm trong hương mùa thu chốn thôn quê không quá một bàn tay – một thế giới hoàn toàn mới mẻ và thú vị. Và mình tin chắc rằng đối với những bạn sinh ra và lớn lên nơi thôn quê thì hẳn thế giới ấy đã quá quen thuộc nhưng sẽ có chút bồi hồi nơi sống mũi về những ngày tháng xưa cũ chăn trâu cắt cỏ cùng lũ bạn cùng xóm nhỉ? Dù bối cảnh chính chỉ là khu nhà bà Đỏ nhưng qua những từ miêu tả giản dị và mộc mạc, chú Ánh đã vẽ nên bức tranh làng quê bình dị và êm đềm đến lạ. Từ lũ trẻ con mà cầm đầu là hai anh em nhà heo cung Song Tử tên là Lọ Nồi và Đuôi Xoăn, chú cún con Mõm Ngắn, bọn gà con chiêm chiếp hay cậu chủ Cu … đến những vị phụ huynh đáng kính như bà Đỏ, chị Nái Sề, chị Mái Hoa và chị Vện hay ông an ninh, ông du lịch và bà đầu tư … tất cả đều góp phần giúp khu vườn “đã từng chán òm” trong mắt bọn trẻ con bỗng trở nên sống động và rộn ràng. Chú Ánh đã cho đại ca Lọ Nồi cơ hội phát huy sự thông minh hơn heo của mình qua trò giả tiếng kêu của nhau. Bọn heo con kêu chiếp gô, bọn gà con lại kêu gô ủn, thằng cún lại sủa chiếp un… Nhờ đó mà chúng nó cũng được phen lấn chân vào giới “sâu bít”, trở nên nổi tiếng bất đắc dĩ – dù mục đích ban đầu của chúng nó chỉ là “được vui”. Thế mới biết bọn trẻ con chúng nó đơn giản và dễ vui lắm. Cứ trò gì vui là chúng nó chơi, chúng vô tư vô lo, chẳng mấy khi đoái hoài chuyện nhân gian thế sự như những người lớn phức tạp. Nhưng thật ra không phải trẻ con đứa nào cũng vui hai tư trên bảy đâu! Thằng heo thông minh nhất hội Lọ Nồi và cậu chủ Cu cũng có khi rơi vào cảnh ngoại lệ. Chúng nó phải chịu những giây phút ngu ngơ ngây ngất đến đau đớn tan nát cõi lòng heo khi vướng vào lưới tình với nhỏ Hà và nàng heo Đeo Nơ. Thế mới biết thêm điều nữa là lòng người hay lòng heo, đau khổ vì tình hay hạnh phúc trào dâng là chuyện thường tình…Và còn nhiều điều khác nữa đang chờ người đọc tự mình khám phá. Thông qua lời lẽ giản dị, ngôn từ dễ hiểu, Nguyễn Nhật Ánh đã gửi đến đọc giả nhỏ tuổi của mình những bài học về lòng dũng cảm dám đứng lên chống lại cái xấu của đại ca Lọ Nồi, tình anh em tương thân tương ái lúc khó khăn hoạn nạn của Đuôi Xoăn, Mõm Ngắn hay sự bao dung tha thứ trong tình yêu của Lọ Nồi, thằng Cu… Những xúc cảm của rung động đầu đời cũng được kể lại một cách nhẹ nhàng, tình tứ khiên cho người lớn có chút thèm muốn được quay lại tuổi thơ – “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ!” để tôi được “Chúc một ngày tốt lành” mỗi sáng mai hay đêm về! Chiếp chiếp gô ( nghĩa là Cảm ơn) chú Nguyễn Nhật Ánh! Ăng gô gô (nghĩa là Chúc một ngày tốt lành) toàn nhân loại!

Khi nhắc đến Nguyễn Nhật Ánh là chúng ta nghĩ ngay đến nhà văn chuyên viết về lứa tuổi học trò hồn nhiên, vui tươi. Với cách kể chuyện giản dị, gần gũi, lôi cuốn người đọc qua từng trang sách. Những tác phẩm của ông đều được bạn đọc yêu quý, đón nhận. Ông không những viết về lứa tuổi học trò, thế giới con người mà ông còn viết về động vật. Nổi bật trong số những tác phẩm viết về động vật của ông đó chính là truyện “Tôi là Bê Tô”. Tác phẩm được phát hành vào năm 2007. Câu chuyện được dẫn dắt theo lời kể của một chú chó tên là Bê Tô. Cái tên Bê Tô là do chị Ni đặt theo tên của người cầu thủ Brazil mà chị rất yêu thích. Đầu tiên tên của chú chó này là Bê Bê Tô những sau đó để dễ gọi nên mọi người trong nhà gọi ngắn gọn là Bê Tô. Bê Tô là một chú chó cực kì hiếu động, thích quậy phá. Bê tô rất kính mến bà cố cảu chị Ni nhưng cậu không hề ưa nổi cái đám mèo nhà bà, trong số đó có chú mèo Laica. Chú mèo Laica được chị Ni đem về nhà. Mèo Laica ăn toàn là món ngon, ngon hơn Bê Tô nhiều. Nhưng mà kể từ lúc Laica về nhà chị Ni thì nó không ăn không uống gì cả, chỉ nằm ì ra đó. Dù là Bê Tô có tí ganh tị với Laica, không ưa đúng không ưa thật nhưng cậu vẫn rất cảm động với niềm yêu mến mà Laica dành cho bà cố. Bạn đồng hành với Bê Tô là chú chó là Binô. Cả hai là hai người bạn thân thiết của nhau. Bê Tô dẫn Binô chạy quanh nhà, khắp xóm và bày ra nhiều trò thú vị như leo cầu thang, quậy phá. Trò chơi yêu thích của bọn chúng chính là trò hỏi – đáp. Chúng còn lập ra 325 điều thú vị nhất trong cuộc đời. Theo thời gian hai chú chó này trở thành bạn tốt của nhau. Mỗi câu chuyện Bê Tô kể đều rất hài hước, vui nhộn nhưng mà đằng sau câu chuyện ấy là những thông điệp gửi gắm đến người đọc. Nếu chúng ta để ý cứ cuối mỗi chương là tác giả gửi gắm đến một thông điệp. Qua đó người đọc dễ dàng khám phá ra cách nhìn cuộc sống qua lăng kính của một chú chó. Chú chó cũng có cảm xúc như con người. Biết phân biệt tốt – xấu, biết yêu ghét, biết “Lời chào cao hơn mâm cổ”, thích tự do, biết cảm động, biết buồn biết khóc, đọc được suy nghĩ của con người. Khi bà mất, Bê Tô và Binô đều rất buồn, dù không thể khóc chúng cũng rên ư ử một cách buồn bã khi chị Ni nhắc đến bà. Chúng còn hiểu rõ giá trị của gia đình, tình bạn quan trọng như thế nào đối với mội người. “Tôi là Bê Tô” mới đầu người đọc đọc tên cuốn sách sẽ nghĩ rằng “À Bê Tô là một người nổi tiếng nào đó và đây chính là cuốn sách tự truyện về người đó” . Nhưng không phải thế Bê Tô là một chú chó. Cuốn sách này chính là cuốn tự truyện kể về cuộc sống của xung quanh của một chú chó được kể theo lời của chú chó tên là Bê Tô. “Tôi là Bê Tô” là một thế giới của một chú chó. Thế giới của chú chó rất trong sáng, vui tười những cũng chứa cung nhiều cảm xúc. Đọc cuốn sách này chúng ta sẽ trả lời được câu hỏi “Vì sao chú chó được xem là người bạn thân thiết của con người ?” Ngoài ra những chú chó còn biết đánh giá được người nào là người xấu, người nào là người tốt như cái cách mà Binô và Bê Tô đánh giá lão Hiếng là người xấu. Với ngôn ngữ dung dị, đời thường, cách kể chuyện lôi cuốn, chân thành “Tôi là Bê Tô” thật sự là cuốn sách hay trong số các tác phẩm viết về đề tài động vật. Khi đọc tác phẩm này mình hiểu thêm về thế giới của động vật, khám phá ra được cuộc sống con người qua lăng kính của một chú chó và càng thêm yêu quý các chú chó xung quanh nhà mình. Mình nghĩ đây thật sự là cuốn sách rất hay, sâu sắc, triết lí về cuộc sống đáng để chúng ta suy ngẫm. “Tôi là Bêtô” là một cuốn sách rất dễ thương. Đừng bỏ lỡ sách này nha mọi người! Hãy mua sách và đọc sách, dạo chơi trong thế giới của một chú chó để biết được cuộc sống còn rất nhiều điều thú vị. “Bọn cún chúng tôi căn bản là thân thiện với loài người. Loài người yêu thương chúng tôi và chúng tôi đáp lại bằng một tình cảm còn sâu sắc hơn. Tình cảm đó không cần phải học. Nó như một thứ bản năng có sẵn trong máu. Thậm chí, tình yêu và lòng tin vô điều kiện đó có thể được coi như một phẩm giá. Nhưng không phải những gì thuộc về loài người đều tốt. Lão Hiếng thuộc về loài người. Nhưng lão không tốt.”

Chắc hẳn cái tên “Nguyễn Nhật Ánh” không còn lạ lẫm gì đối với các bạn trẻ cũng như các em nhỏ. Các tác phẩm nổi tiếng của nhà văn như “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh”, “Mắt biếc” đều cuốn hút người đọc với chất giọng văn giản dị chân thành, nhẹ nhàng hóm hỉnh và sinh động và thú vị. Nhưng ít ai biết đến “Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ”, hay rằng đây chính là tác phẩm đầu tay của ông ấy. Nó không nói về cuộc sống của con người mà khắc hoạ về một thế giới loài vật, đầy sinh động hấp dẫn nhưng vẫn thật giản dị. Tác phẩm kể về tình bạn diệu kì giữa một mèo và một chuột. Mèo và chuột vốn là thiên địch của nhau, song với tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh, chúng lại có được sự đồng cảm với nhau cũng như những nét đẹp đẽ của đối phương. Chú mèo đầy chất thi sĩ còn chú chuột là là một nhà hội hoạ tài năng, cả hai đã cùng nhau vẽ nên một thế giới diệu kì về tình bạn, cả sự lãng mạn của tình yêu của hai con vật cũng được viết ra đầy trong sáng và yêu kiều. Một bên thi sĩ, một bên họa sĩ, họ cùng nhau vẽ nên thế giới sinh động và không kém phần lãng mạn. Chúng chứng mình rằng tình bạn thì không có sự phân biệt giống nòi. Tình bạn được gây dựng trên sự tôn trọng lẫn nhau, từ sự đồng điệu đồng điệu trong tâm hồn. Tình bạn đã thay đổi hành động của một con mèo, thay đổi mối quan hệ giữa mèo, chuột và người theo một cách ít ai có thể ngờ tới. Mèo Gấu dành cho người bạn chuột của mình một sự tôn trọng bình đẳng vì sự dũng cảm và tài năng của chú. Còn chuột Tí Hon là người duy nhất lắng nghe những bài thơ tình của Gấu và gọi Gấu là thi sĩ. Mèo Gấu vì tình bạn này mà từ chối nhiệm vụ chính của loài mèo là bắt chuột, nó sẵn sàng đi tìm thức ăn cho cộng đồng chuột và bảo vệ những người bạn tí hon này. Chuột Tí Hon cũng vì mèo Gấu mà chống lại chính những cư dân đồng loại, phá vỡ định kiến và thay đổi cái nhìn của những con chuột đối với kẻ thù lớn nhất đời mình- loài mèo. Một mèo một chuột hai tâm hồn nghệ sĩ, hai kẻ đang yêu. Tuy nhiên giữa sự hồn nhiên đẹp đẽ cũng đan xen vào những câu chuyện đau lòng. Nếu tình cảm giữa Tí Hon và cô chuột Út Hoa có một kết thúc đẹp song mèo Gấu lại có một chuyện tình dở dang đầy hối tiếc. Nàng mèo Áo Hoa vì không biết nỗi tương tư si tình của mèo Gấu nên đã bước đi không chần chờ. Để lại trong lòng mèo Gấu nỗi cô đơn, khắc khoải gặm nhấm. Nó khiến chú trở nên trưởng thành và trầm mặc. Đây là cái kết chưa trọn vẹn cho tấm lòng của mèo Gấu. Nhưng là một cái kết hoàn thiện nhất.

CÓ HAI CON MÈO NGỒI BÊN CỬA SỔ là tác phẩm đầu tiên của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh viết theo thể loại đồng thoại. Đặc biệt hơn nữa là viết về tình bạn của hai loài vốn là thù địch của nhau mèo và chuột. Đó là tình bạn giữa mèo Gấu và chuột Tí Hon. Sách ra mắt độc giả Việt Nam vào năm 2012. Truyện kể về mối tình của thi sĩ mèo Gấu với nàng mèo Áo Hoa. Song song đó là tình bạn cảm động giữa mèo Gấu và chuột Tí Hon. Tất cả mối quan hệ này được kể bằng mạch truyện hồn nhiên, trong sáng đúng chất của thể loại đồng thoại. Sách dày hơn 200 trang, có 67 hình vẽ minh họa sinh động, ngộ nghĩnh của họa sĩ Đỗ Hoàng Tường xen kẽ những bài thơ tình lãng mạn. Tình yêu của mèo Gấu, như câu kết của tác giả, là tình yêu "luôn tỏa ra thứ ánh sáng lóng lánh mà với nó bất cứ ai cũng có thể tạo nên phép màu cho thế giới này". ác phẩm đem đến cho người đọc sự thoải mái và thư giãn. Tập trung vào tình bạn đẹp đẽ giữa các loài vật. Tình bạn thân thiết kì lạ của tác phẩm dạy cho chúng ta biết sống hi sinh cho người khác, biết thấu hiểu và cảm thông cho nhau nhiều hơn. Và nó còn khắc hoạ những suy nghĩ, quan niệm tính cách riêng biệt của Gấu và Tí Hon đối với tình yêu mà mỗi người chắc hẳn cũng có dù ít hay nhiều. Mình thích tác phẩm này ở chỗ đó là cách tác giả đã đặt tên cho các nhân vật một cách thật sinh động và hóm hỉnh. Như Áo Hoa, Út Hoa vì bộ lông của nó, Tí Hon vì đó là chú chuột thấp bé nhất,...những bài thơ dù giản đơn nhưng rất lôi cuốn và lãng mạn và tất nhiên là nội dung của nó. Cá nhân mình thì không thích cái kết cho mèo Gấu của tác phẩm nhưng đó lại là cái kết phù hợp nhất.

Nguyễn Nhật Ánh là một nhà văn rất thân thuộc với các độc giả trẻ. Anh là một hiện tượng trong văn học Vịệt Nam. Nguyễn Nhật Ánh chủ yếu viết truyện cho thiếu nhi. Những tác phẩm của anh luôn trở thành một trong những cuốn sách bán chạy nhất tại các hội chợ sách hàng năm. Bộ sách Kính vạn hoa của anh đã được viết trong suốt 15 năm nay. Nó trở thành bộ truyện viết cho thiếu nhi đài tập nhất, xuất bản nhiều nhất từ trước đến nay của Việt Nam. Trong bộ truyện là những câu chuyện về tình yêu thương gia đình, tình bạn bè; về cuộc sống, tâm lý của tuổi học trò đựợc viết một cách giản dị mà hài hước và hấp dẫn. Nhà nhỏ Hạnh vừa xinh được một chú cún con. Tai cún con rất dài. Nhỏ Hạnh đặt tên là Tai To. Nhưng Tai To rất nghịch nên thằng Tùng em nhỏ Hạnh căm lắm. Nó tìm mọi cách để hành hạ Tai To. Những trò tai ác của thằng Tùng khiến nhỏ Hạnh vô cùng xót ruột. Nó tìm mọi cách để ngăn cản nhưng vô hiệu. Cho đến một hôm... Đây vẫn là một câu chuyện đáng yêu của bác Ánh. Trong tập này thì không có sự xuất hiện của Quý ròm và Tiểu Long, và mặc dù câu chuyện xảy ra ở nhà Hạnh nhưng em trai của Hạnh, cu Tùng mới là nhân vật chính. Tất nhiên là phải tính luôn Tai To rồi. Như mình đã nói đó, đây là một câu chuyện đáng yêu, dễ đọc, cứ thế lật từng trang từng trang đến tận trang cuối cùng thôi. Điều mình thích nhất ở tập này đó là phân đoạn mô tả tâm tư tình cảm của Tai To, cứ hệt như là tác giả đọc được hết những gì chú cún suy nghĩ.

Dịch bệnh làm cuộc sống của mình chậm lại rất nhiều, nên mình có nhiều thời gian cho bản thân hơn. Một buổi sáng đẹp trời và mình quyết định sắp xếp lại mớ lộn xộn trên kệ tủ đã bám đầy bụi, và mình tình cờ thấy nó, một cuốn sách mà mình rất thích. Điều làm mình ấn tượng nhất là cách kể chuyện qua lời thoại của Batô, nó nghĩ mình là con chó xấu xí và vô dụng nhất nhà chị Ni, nhưng đối với mình nó lại là đứa trưởng thành nhất và quan tâm đến các thành viên trong gia đình nhất. Ngoài Batô còn có Suki béo ú, Êmê “tự chủ”, Haili thông minh và con Pig hiền lành. Nhà chị Ni chưa bao giờ yên ổn, lúc nào cũng nhộn nhịp với những tiếng sủa và trò oánh nhau của bọn chúng, nhưng cũng không thể không kể đến những phút giây lắng đọng khi chúng bảo vệ nhau, mình còn nhớ mình đã khóc khi đọc tới đoạn Pig chống lại chó dữ bảo vệ anh chị em của mình, nó dường như sắp không qua khỏi, bằng tình thương, tình thân nên phép màu đã xuất hiện. Bản thân mình cũng có 2 chú cún, nên mình thật sự rất là thương chúng, đây là một cuốn sách về tình yêu, tình thân không chỉ của con người mà còn của những chú chó qua lời kể của Batô.

Ngay từ khi cầm quyển sách trên tay thì mình đã bị thu hút bởi bìa sách quá dễ thương. Lật từng trang sách mình càng bị u mê bởi những hình minh họa cực cute về mấy bé. Giọng văn của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh thì luôn xuất sắc. Từng câu từng chữ của bác khiến mình có cảm như lạc vào thế giới của loài chó luôn. Đọc xong quyển sách mình còn nghĩ rằng có khi nào Bông nhà mình cũng có suy nghĩ, tâm tư tình cảm giống bọn nó hông ta🐕🐕. "Con chó nhỏ mang giỏ hoa hồng là một bức tranh đầy màu sắc về gia đình nhà chị Ni cùng với năm chú chó nhỏ nhỏ xinh xinh qua cái nhìn của nhân vật tôi - chính là một chú chó tên là Batô : Suku "thiên thần" - con chó đực duy nhất trong đàn, nó béo ục ịch đến mức báo động nhưng lại có vẻ ngoài với đôi mắt thiên thần có thể hạ gục bất cứ ai; Haili - một chú chó thông minh, có vẻ khá là chảnh chọe; Êmê - một con chó cứng đầu, "nó không muốn cai trị ai và cũng không muốn ai cai tị nó"; Pig - một con chó săn nhưng lại rất hiền lành và cuối cùng là Batô - nó tự cho mình là con chó xấu nhất đàn. Với năm chú chó ấy, có vẻ như không một ngày nào là nhà chị Ni không có chuyện, không một ngày nào là yên bình. Hết chuyện này đến chuyện khác, hết con chó này tới con chó khác nghịch ngợm. Những sự việc ấy tưởng chừng như bé nhỏ thế thôi nhưng lại đi vào lòng người. Truyện của Nguyễn Nhật Ánh luôn như vậy, dễ thương, bình dị khiến con người ta thấy rất đỗi thân thương, rất giản đơn thế, nhưng lại rất đẹp đẽ trong cuộc sống. Gấp lại cuốn sách Con chó nhỏ mang giỏ hoa hồng, ta sẽ hiểu được cuộc sống của loài chó. “Nếu bạn đối xử với con chó như một con người, nó sẽ đối xử với bạn như một con chó"."