Người tổ chức cuối cùng cũng lộ diện sau 14 ngày kinh hoàng. Ninh Hàng Nhất đã rất thành công khi thổi một luồng gió mới vào thể loại trinh thám cổ điển.

Sau 4 tập truyện trinh thám gồm 1 câu chuyện chính dẫn dắt nhân vật và 14 câu chuyện nhỏ, tập 5 của cuốn tiểu thuyết 1/14 này mang tên 14 ngày kinh hoàng cuối cùng cũng đã phần nào làm hài lòng ngay cả những độc giả khó tính nhất.

Câu chuyện của Nam Thiên

Tạm thời bỏ qua 2 câu chuyện nhỏ như 11 câu chuyện trước đó. Câu chuyện của Sa Gia và Chris, suy cho cùng cũng chỉ làm cho bữa điểm tâm của câu chuyện cuối cùng của Nam Thiên thêm đặc sắc mà thôi. Bởi vì suy cho cùng, sau câu chuyện của Nam Thiên, người tổ chức sẽ lộ diện. Vậy hắn là ai?

Sau khi kể xong câu chuyện của mình, Nam Thiên đã dùng một thủ thuật nhỏ, và qua đó biết được chân tướng của người tổ chức. Tất cả đều bàng hoàng

Nhưng với Ninh Hàng Nhất, như vậy là chưa đủ để thách thức những người có chỉ số IQ trên 150. Ông liên tục tạo ra bất ngờ này đến bất ngờ khác. Và cuối cùng thì mọi việc mới vỡ lẽ.

14 người, cuối cùng chỉ có 2 người chết. Người tổ chức ra đầu thú với cảnh sát. Mọi chuyện đã kết thúc như vậy.

Nhưng phần Vĩ thanh lại mở ra một câu chuyện mới, đứng đằng sau giật dây Người tổ chức, lại là một Mr Robot với thương hiệu “Kẻ nhắc tuồng”. Hy vọng trong tương lai sẽ xuất hiện thêm một tiểu thuyết 1/14 kế tiếp, và nhân vật kẻ nhắc tuồng này lại tiếp tục con đường của mình. Đối với hắn, Trò chơi tử thần mà hắn vạch ra xuyên suốt 14 ngày kinh hoàng này chính là một trò chơi, không hơn không kém.

Đỉnh cao của trinh thám cổ điển

Nhắc tới trinh thám cổ điển là nhắc tới những tiểu thuyết trinh thám mà tại đó, không dựa vào pháp y, không dựa vào dấu vân tay, nhóm máu, dấu chân…để điều tra ra chân tướng hung thủ. Hầu hết truyện trinh thám cổ điển đều phải dựa vào suy luận và sự thông minh của thám tử để tìm ra chân tướng. Ngày nay với sự hiện đại của công nghệ, đặc biệt là ứng dụng trong việc tìm ra thời gian tử vong, dựa vào dấu chân để tra ra chiều cao hung thủ…và nhiều thứ khác nữa, việc phá án đã đơn giản đi rất nhiều.

Bởi vậy, để tạo ra một tiểu thuyết trinh thám cổ điển, nơi chỉ số IQ và suy luận logic lên ngôi, thì bối cảnh mà các tác giả tiểu thuyết trinh thám thường chọn là thời trung đại, hoặc các khu vực khép kín. 10 người da đen nhỏ của Agatha Christine cũng lấy bối cảnh là đảo hoang. Tokyo Hoàng đạo án thì là một vụ án của 40 năm về trước. Các bối cảnh trong truyện trinh thám Kindaichi cũng tập trung cho những địa điểm biệt lập với thế giới bên ngoài.

Và Ninh Hàng Nhất cũng không ngoại lệ khi tạo ra một buồng giam 14 người trong 14 ngày, bắt họ tham gia trò chơi tử thần này. Sau khi cái kết được tiết lộ, những fan hâm mộ trung thành của truyện trinh thám cổ điển sẽ phần nào thỏa mãn, đặc biệt là lý giải logic được những “hạt sạn” trong tập 4 (Người thừa thứ 14-đã được reviewsach.net giới thiệu cách đây ít lâu).

Những điểm cộng và điểm trừ của tập truyện

14 câu chuyện nhỏ được gắn kết lại xuyên suốt một câu chuyện lớn. Đó chính là tài năng của người kể chuyện. Trong 14 câu chuyện đó, có chuyện hay, có chuyện dở. Có kinh dị, có trinh thám, có bí ẩn, có hư cấu, có giả tưởng. Là một nổi lẩu thập cẩm gia vị đầy đủ, những kiến thức từ kinh tế, xã hội, tôn giáo, tri thức nhân loại cũng được tác giả vận dụng và khéo léo kết hợp hết sức tài tình. Nếu tách riêng 14 câu chuyện riêng lẻ ra, chắc hẳn không nhận được nhiều sự quan tâm lớn đến vậy.

Điểm trừ là 14 câu chuyện quá dài, giống như Nghìn lẻ một đêm. Giọng văn trầm ổn, không tạo ra sự đáng sợ, hồi hộp và cuốn hút mặc dù một số đoạn có gắn mác kinh dị. Có lẽ ngay từ đầu, tác giả nên chọn 7 câu chuyện, làm thành tiểu thuyết 1/7 thì hơn. Để tình tiết trôi nhanh hơn, làm cho độc giả nghẹt thở, chỉ có vậy mới xứng danh là một cuốn tiểu thuyết trinh thám hàng đầu.  Nhưng nếu ít người như vậy thì Người tổ chức sẽ nhanh chóng bị nhận diện.

Thông điệp từ tác giả thông qua cuốn tiểu thuyết

Không phải ngẫu nhiên mà Trò chơi tử thần được ngẫu nhiên xuất hiện. Nhân quả thường đến muộn, làm nhiều người tưởng rằng không có báo ứng. Thông qua cuốn tiểu thuyết, người đọc ngoài được trổ tài phá án, còn biết cách để sống lương thiện hơn. Sẽ không có 14 ngày kinh hoàng của những tiểu thuyết gia lừng danh nếu như ngày đó, không có một cuốn tiểu thuyết trinh thám đỉnh cao bị đạo văn. Mở rộng ra trong cuộc sống, kiếm tiền chân chính vẫn là an toàn nhất cho chính mình, cho lương tâm thanh thản và an nhàn.

Một cách khách quan nhất, nếu bạn là một fan hâm mộ truyện trinh thám không dễ đầu hàng trước những câu hỏi logic hack não, thì tiểu thuyết 1/14 nói chung và 14 ngày kinh hoàng nói riêng vẫn là một câu chuyện đáng giá.

 

Nguồn: https://goo.gl/tjYwVQ

------

Trở thành CTV viết reviews sách để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị cùng Bookademy, gửi CV (tiếng Anh hoặc Việt) về: [email protected]

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về các cuốn sách hay tạilink: https://www.facebook.com/bookademy.vn

Xem thêm

Hoang Mộc Chu khép lại đêm thứ 10 với câu chuyện mang ý niệm về tình cha con sâu sắc. QUAY VỀ đạt 9,1 điểm. Cuối phần 4, lời gợi mở của thiếu niên thiên tài Chris “dường như đã biết người tổ chức là ai” hé lộ một cục diện căng thẳng và kịch tính cho phần hạ màn cuối cùng. Với số thứ tự 11, nữ nhà văn Sa Gia sẽ là người kế tiếp Hoang Mộc Chu kể chuyện. Sau khi ngầm nhận ra ý tưởng sáng tác của mình đã vô tình bị tiên sinh Hoang Mộc Chu khai thác, cô vô cùng hoang mang và lo lắng. Nhưng cũng kịp ghi tên mình vào top nhân vật có điểm số cao nổi bật, cô kể cho mọi người nghe câu chuyện “QUÁI THAI”. Đây là câu chuyện hoang đường còn hơn cả “BÍ MẬT CỦA DO NÔNG” do Bắc Đẩu sáng tạo(các bạn đọc lại review phần4) Không những thế nó có phần gớm ghiếc bao trùm. Lạy Chúa, ông chú Ninh chắc phải hao tâm tổn trí lắm mới nghĩ ra được nhưng câu chuyện cài cắm mà ghê người đến thế. Chuyện kể về một cô gái sống ở vùng thôn quê hẻo lánh, 15 tuổi có thai không rõ tung tích cha đứa bé là ai. Bị gia đình chối từ, cô đã bỏ đi lang thang khắp nơi kiếm chốn dung thân. Chuyện đáng kinh hãi là lúc cô sinh ra một con “quái vật” pha trộn đặc điểm giữa người và thú. Biết mình khó lòng sống yên ổn với xã hội loài người hiện đại, cô ôm đứa con chạy trốn vào rừng để tồn tại một cách tạm bợ. 7 năm sau trong 1 lần đi ăn trộm vặt vì đói, cuộc gặp gỡ định mệnh đã làm thay đổi toàn bộ đời sống của cô và quái thai gớm ghiếc kia. Sự thật là gì? Liệu với tình yêu của người mẹ cô sẽ có kết cục ra sao? Đọc truyện này mình xúc động cũng khá mạnh. Tình cảm bao la và trái tim của người mẹ trẻ khiến Nghê Khả vượt qua bao sóng gió để làm những việc ko phải một người mẹ, thậm chí là một con người bình thường nào cũng có thể làm được. Hình ảnh con quái thai cũng buồn nôn phết. Cứ thử tưởng tượng ở đời thực khi có những sinh vật dị dạng ra đời mà mang đặc điểm hay dấu vết con người trên cơ thể xem, cảm giác thật ba chấm… Và Sa Gia đạt 9,3 điểm cho câu chuyện được sáng tác chớp nhoáng này. Kết cấu hay, kết thúc cũng ko thể hợp lý hơn. Quan trọng hơn là Sa Gia đã khiến cho các thành viên còn lại có cái nhìn khác về mình, ko chỉ có hình ảnh nữ nhân dịu dàng mỏng manh như thường thấy. So với Thiên Thu thì tài năng của cô cũng là kẻ tám lạng người nửa cân. Đêm thứ 12, đêm của anh chàng Goth, cái anh chàng chỉ cho phép phụ nữ sờ vào túi quần, nhất định ko được là đàn ông” với câu chuyện “THỰC ĐƠN RIÊNG” Anh ta đạt 9,5 điểm. Nói thực lòng thì ngay từ lúc đọc tựa đề là mình đã hình dung được xương sống của câu chuyện này sẽ nói về cái gì rồi. Chỉ là để xem nó kinh dị đến mức nào thôi. Mình không đánh giá cao kết cấu mà anh ta sáng tác, dễ đoán, và dễ trùng lặp ý tưởng ở các câu chuyện kinh dị thường nghe. Nhưng cũng bởi chút tinh quái mà anh ta cán mốc điểm số cao chót vót, dẫn đầu bảng điểm một cách ngoạn mục. Mình sẽ không nói nhiều về câu chuyện của Goth, các bạn tìm đọc sẽ tự có cảm nhận riêng nhé! Và câu chuyện của buổi tối thứ 13, số thự tự tương ứng là của thiếu niên thiền tài Chris. Đây rồi, đây là diễn biến mà mình mong chờ nhất. Bởi lẽ trong series này, Chris là nhân vật đáng gờm với chỉ số IQ 150. Chris cũng bị đưa đến căn nhà hoang này nhưng với tư cách đặc biệt hơn cả, anh ta được mời đến chứ ko phải bị bắt cóc như các thành viên khác. Trong quá trình sinh hoạt chung, Chris không ít lần bị mũi dùi dư luận và ngờ vực của 13 nhà văn kia hướng vào mình. Nhưng chưa có ai thực sự bẻ cong được suy luận sắc bén của chàng trai ấy. 9,2 là số điểm Chris giành được cho câu chuyện “THOÁT KHỎI HANG QUỶ” Đây là câu chuyện hại não đến mệt mỏi và đau tim. Quả không hổ danh thần đồng sáng tác truyện kinh dị. Không một thành viên nào có thể phủ nhận sự lôi cuốn và thử thách mà Chris tạo ra. Điều đặc sắc nhất ở đây là Chris đã cảnh báo trước rằng đây là câu chuyện mà anh ta sử dụng như chiêu bài cuối cùng nhằm lật tẩy “kẻ giấu mặt” nhưng ai cũng buộc phải thực hiện lựa chọn những phương án mà anh ta đưa ra. Kì thực trong câu chuyện mà Chris dẫn dắt, mình thấy dường như chỉ có kẻ giấu mặt và anh ta đấu trí với nhau, các thành viên còn lại mang tính chất tượng trưng thôi. THOÁT KHỎI HANG QUỶ là cuộc chạy trốn của một người phụ nữ lạc vào ngôi nhà của tên sát nhân biến thái độc ác, giết người không ghê tay. Trong quá trình chạy trốn, cô ta gặp thêm nhiều nhân vật xuất hiện, cô ta ko còn cách nào khác phải sử dụng lý trí của mình để phán đoán xem ai là người đáng tin, ai là kẻ xấu, từ đó mới rẽ sang những cung đường chính xác để đi đến sự an toàn cuối cùng. Cá nhân mình đọc mà mình cũng cảm thấy ngạt thở vì quá hại não. Cú plot twist hay ho sắp đến rồi, Nam Thiên nhân vật số thứ tự 14 trong đêm cuối cùng, đã tung một chiêu cờ không ai ngờ tới. Người thân thiết nhất với Nam Thiên là Sa Gia cũng đã phải sững sỡ với quyết định kể câu chuyện kinh dị chốt hạ của anh. Từ đây là những màn lật tẩy thú vị. Mọi động thái của từng thành viên trong suốt 14 ngày ở chung đã được lý giải, những mánh khoé gian lận, nguồn gốc của nỗi lo sợ… Và dĩ nhiên điều người ta muốn biết nhất chính là động cơ mà kẻ giấu mặt ra tay bắt cóc họ là gì cũng sẽ được phơi bày. Câu chuyện của Nam Thiên là ngắn gọn nhất, tổng hợp nhất, vi phạm nội quy trắng trợn nhất, nhưng lại có tác dụng chủ chốt nhất quyết định mạng sống của cả tập thể. Anh được 9,2 điểm. Liệu điểm số này thực tế theo cách nào mà có tác dụng phá bỏ trò chơi chết chóc này khi ko phải là điểm số cao nhất? Nguồn cơn tội ác và trò chơi thử thách trí tuệ, lòng can đảm này liệu có đáng để kẻ chủ mưu phải lao tâm khổ tứ vẽ nên kế hoạch hoàn hảo như vậy để hãm hại người khác không? Có nhiều ý kiến cho rằng cái kết series trinh thám 1/14 của Ninh Hàng Nhất này đầu voi đuôi chuột chưa đủ thoả mãn, nhưng mình thì không thấy vậy. Cho đến những trang cuối cùng mà vẫn có twist thì cũng đáng để đánh giá 4.9/5 cho cả tác giả lẫn tác phẩm chứ nhỉ? Nói vậy thôi chứ mình biết bạn đọc thông thái rất nhiều, việc đánh giá bằng tính logic và cảm nhận cá nhân là tuỳ thuộc vào từng người. Còn riêng mình thì gấp sách lại cũng thở phào nhẹ nhõm. Chưa bao giờ hoàn thành một series nào mà tốc độ nhanh đến thế, như vừa thoát khỏi sự sợ hãi đè nặng lên lồng ngực vậy. Hy vọng điều đọng lại sau cùng của bữa tiệc kinh dị này sẽ chỉ còn là những giá trị nhân văn mà tác giả đã cấy ghép vào, chứ sợ đến mức ám ảnh thì không biết đến bao giờ mới dám trải nghiệm lại ở những tác phẩm sau

Mọi chuyện bắt đầu khi một nhóm 14 người xa lạ bị bắt cóc đến một địa điểm bí ẩn. N điều kỳ lạ là kẻ bắt cóc dường như có sở thích kỳ quặc khi chỉ nhắm vào những nhà văn chuyên viết truyện trinh thám kinh dị. Không chỉ vậy, hắn ta còn yêu cầu những người bị bắt cóc phải kể một câu chuyện thật độc đáo cho 13 người còn lại chấm điểm. Yêu cầu của hắn cũng kỳ bí không kém: không được sử dụng các yếu tố trong truyện hay sự việc đã xảy ra, người có điểm cao nhất sẽ được sử dụng truyện của 13 người còn lại sau khi thoát khỏi nơi này. Kịch tính hơn nữa, kẻ bắt cóc tuyên bố rằng hắn là một trong 14 người ở đây và yêu cầu họ tìm ra hắn. Trải qua 14 ngày, từng người một sẽ phải sáng tác một câu chuyện trinh thám kinh dị và kể lại cho mọi người vào lúc 7 giờ tối, sau đó nhận điểm số do những người còn lại chấm. Điều đáng nói là câu chuyện của người sau không được trùng với truyện của người trước về cấu tứ, bối cảnh và xây dựng nhân vật. Luật chơi được đề ra rõ ràng, ai vi phạm sẽ bị "loại" khỏi trò chơi bằng một cách kinh hoàng. 14 con người rơi vào hoang mang, lo sợ, nhất là khi kẻ bí ẩn kia tiết lộ rằng hắn ta chính là một trong số những người đang có mặt ở đây - nghĩa là, trong 14 người, có một kẻ thủ ác đứng sau toàn bộ mọi thứ. Đương nhiên, sự nghi ngờ lẫn nhau là không thể tránh khỏi, và chính điều này khiến cho câu chuyện càng trở nên hấp dẫn và lôi cuốn. 

Tác phẩm gây ấn tượng mạnh mẽ bởi những yếu tố khác lạ, thu hút người đọc. Câu nói của tác giả "người nào có IQ trên 160 có thể giải quyết vụ án trước khi đọc tới trang cuối" như một lời thách thức đầy hấp dẫn, khiến ai cũng muốn thử sức. Tuy nhiên, tập trung vào những câu chuyện ly kỳ, hấp dẫn, người đọc dễ dàng bị cuốn theo mạch truyện mà quên đi lời thách thức của tác giả. Có lẽ, Ninh Hàng Nhất đã dự đoán trước điều này nên liên tục đan xen những yếu tố bất thường, buộc người đọc phải suy luận và vận dụng trí óc. Câu chuyện đầu tiên của Uất Trì Thành là một ví dụ điển hình. Tình tiết khó đoán, chỉ đến khi sự thật được phơi bày, người đọc mới vỡ lẽ và thốt lên "Ồ". Lối viết đầy giật gân, đưa người đọc vào bối cảnh bức bách, khơi gợi cảm giác sợ hãi không tên. Câu chuyện hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ mở đầu trò chơi, khiến cả nhân vật trong truyện và độc giả đều phải gật gù khen ngợi. Câu chuyện đầu tiên của Uất Trì Thành là một trong những câu chuyện mà tôi thích nhất trong cả bộ truyện. Tác giả đã xây dựng một tình tiết vô cùng khó đoán, khiến người đọc phải tò mò và suy đoán liên tục. Cho đến khi sự thật được phơi bày, người đọc mới cảm thấy bất ngờ và thán phục. Lối viết đầy giật gân của tác giả đã đưa người đọc vào sâu trong bối cảnh bức bách và cảm giác sợ hãi không tên. Câu chuyện đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ mở đầu trò chơi, khiến cả nhân vật trong truyện và độc giả đều phải gật gù khen ngợi. Ba câu chuyện đầu tiên mở đầu cho tác phẩm, và không có gì bất ngờ khi thứ tự từ 1 đến 14 trùng khớp với thời gian 14 người bị bắt cóc. Đây là tình tiết thường thấy trong các series trinh thám. Tuy nhiên, điểm hấp dẫn thu hút độc giả chính là những câu chuyện mà các nhà văn phải sáng tạo trong thời gian ngắn để tránh vi phạm luật chơi chết chóc. Mỗi câu chuyện mang nét riêng độc đáo cùng thủ pháp tư duy logic vô cùng sáng tạo, góp phần tạo nên sức hút cho tác phẩm. Câu hỏi lớn nhất vẫn còn bỏ ngỏ: hung thủ đã sắp xếp thứ tự cho từng người như thế nào? Liệu "người tổ chức" có thực sự tồn tại và là một trong những vị khách? Hay đây là một mưu mô được dàn dựng bởi một thế lực bí ẩn nào khác? Tác giả Ninh Hàng Nhất đã khéo léo tạo ra một bí ẩn khó đoán, khiến người đọc tò mò và cuốn hút theo từng trang sách. Chính sự bí ẩn này đã tạo nên sức hấp dẫn mới lạ cho tác phẩm, góp phần làm nên sự khác biệt trong dòng trinh thám vốn đã bão hòa về ý tưởng. Câu chuyện cuối cùng trong "Trò chơi tử thần" có khả năng gieo rắc nỗi ám ảnh dai dẳng cho bất kỳ ai đọc nó. Nỗi sợ hãi len lỏi trong từng trang sách, len lỏi vào tâm trí người đọc, khiến họ rùng mình kinh hãi. Khác với hai câu chuyện trước pha trộn yếu tố trinh thám và kinh dị một cách nhẹ nhàng, câu chuyện thứ ba là một bản giao hưởng kinh hoàng thực sự. Những bí ẩn không lời giải, những cái chết bất ngờ, và nỗi kinh hoàng lặp đi lặp lại theo một trật tự kỳ lạ khiến người đọc rợn tóc gáy. Họ bị cuốn vào từng câu chữ, chìm đắm trong bầu không khí rùng rợn, không thể thoát khỏi. Giống như những nhân vật trong câu chuyện, họ bất lực trước hiểm nguy, không cách nào trốn chạy khỏi lưỡi hái tử thần. Điều khiến câu chuyện trở nên ám ảnh hơn cả là bởi nó không có một kết thúc rõ ràng. Những lời úp mở, những bí ẩn chưa được giải đáp chính là chìa khóa mở ra cánh cửa dẫn đến nỗi sợ hãi vô tận. Người đọc buộc phải đối mặt với những câu hỏi không lời đáp, với những nghi ngờ và lo âu len lỏi trong tâm trí. Câu chuyện là một lời cảnh tỉnh về sự mỏng manh của cuộc sống, về những hiểm họa tiềm ẩn trong bóng tối. Nó khiến chúng ta trân trọng từng khoảnh khắc hiện tại, bởi không ai biết trước điều gì sẽ xảy ra trong tương lai. "Trò chơi tử thần" là một tác phẩm độc đáo, một trải nghiệm khó quên dành cho những ai yêu thích thể loại trinh thám pha lẫn kinh dị. Hãy chuẩn bị tinh thần trước khi bước vào thế giới đầy bí ẩn và rùng rợn này. 

Nữ sĩ Sa Gia, với vị trí thứ 11, sẽ tiếp nối Hoang Mộc Chu trong hành trình kể chuyện. Sau khi nhận ra ý tưởng sáng tác của mình vô tình trùng khớp với tác phẩm của Hoang Mộc Chu, Sa Gia chìm trong hoang mang và lo lắng. Tuy nhiên, với điểm số cao ấn tượng, cô vẫn ghi tên mình vào danh sách những người kể chuyện xuất sắc nhất. Câu chuyện mà Sa Gia mang đến mang tên "QUÁI THAI". "QUÁI THAI" là một câu chuyện hoang đường, thậm chí còn vượt xa "BÍ MẬT CỦA DO NÔNG" do Bắc Đẩu sáng tác. Nó ẩn chứa những chi tiết ghê rợn, khiến người đọc không khỏi rùng mình. Câu chuyện xoay quanh một cô gái 15 tuổi sống ở vùng thôn quê hẻo lánh, mang thai mà không rõ cha đứa bé là ai. Bị gia đình ruồng bỏ, cô lang thang khắp nơi kiếm sống. Đỉnh điểm kinh hoàng là khi cô sinh ra một đứa con "quái thai", mang hình hài pha trộn giữa người và thú. Hiểu rằng khó có thể hòa nhập với xã hội loài người hiện đại, cô ôm đứa con chạy trốn vào rừng và sống tạm bợ. 7 năm sau, trong một lần đi ăn trộm vì đói, một cuộc gặp gỡ định mệnh đã thay đổi hoàn toàn cuộc sống của cô và đứa con "quái thai" ấy. Bí mật ẩn sau câu chuyện là gì? Liệu tình mẫu tử có giúp cô vượt qua mọi khó khăn và tìm được hạnh phúc? Cảm xúc dạt dào là điều tôi cảm nhận rõ ràng khi đọc tác phẩm này. Tình mẫu tử bao la và trái tim người mẹ trẻ đã giúp Nghê Khả chiến thắng mọi gian nan, thực hiện những điều tưởng chừng phi thường mà không phải ai cũng có thể làm được. Hình ảnh đứa trẻ dị dạng khiến người đọc không khỏi rùng mình. Hãy thử tưởng tượng trong thực tế, nếu có những sinh vật kỳ dị mang đặc điểm hay dấu vết con người ra đời, cảm giác ấy sẽ kinh hoàng đến mức nào. Sa Gia đã xuất sắc nhận được 9,3 điểm cho câu chuyện đầy cảm xúc và sáng tạo này. Cấu trúc chặt chẽ, kết thúc hợp lý là những điểm cộng lớn cho tác phẩm. Điều quan trọng hơn cả là Sa Gia đã thay đổi hoàn toàn cách nhìn nhận của mọi người về bản thân, không còn chỉ là hình ảnh nữ nhân dịu dàng, yếu đuối thường thấy. So với Thiên Thu, tài năng của Sa Gia không hề thua kém.

Đêm thứ 12 thuộc về anh chàng Goth với câu chuyện "THỰC ĐƠN RIÊNG". Luật chơi kỳ lạ "chỉ phụ nữ mới được sờ vào túi quần" đã tạo nên sự khác biệt cho tác phẩm. Anh chàng Goth nhận được 9,5 điểm cho câu chuyện của mình. Tuy kết cấu không quá mới mẻ và dễ trùng lặp với các tác phẩm kinh dị khác, nhưng sự tinh quái và sáng tạo trong cách triển khai ý tưởng đã giúp Goth dẫn đầu bảng điểm một cách ngoạn mục. Mời các bạn cùng khám phá câu chuyện này để có những cảm nhận riêng!

Buổi tối thứ 13 là màn trình diễn của Chris, thiếu niên thiên tài sở hữu IQ 150. Khác với những người khác, Chris được "mời" đến căn nhà hoang này, thay vì bị bắt cóc. Suốt thời gian chung sống, Chris luôn bị nghi ngờ bởi các nhà văn khác, nhưng không ai có thể bẻ gãy được suy luận sắc bén của anh. Câu chuyện "THOÁT KHỎI HANG QUỶ" của Chris nhận được 9,2 điểm, khiến người đọc "hại não" và "đau tim". Đúng như danh xưng "thần đồng sáng tác truyện kinh dị", Chris đã tạo ra một câu chuyện lôi cuốn và đầy thử thách. Điểm đặc biệt là Chris cảnh báo đây là "chiêu bài cuối cùng" để lật tẩy "kẻ giấu mặt", buộc mọi người phải thực hiện lựa chọn theo anh. Câu chuyện xoay quanh cuộc chạy trốn của một người phụ nữ khỏi ngôi nhà của tên sát nhân biến thái. Trong quá trình đó, cô gặp nhiều nhân vật khác nhau và buộc phải sử dụng lý trí để phân biệt thiện - ác, lựa chọn con đường an toàn. Sau 14 ngày kinh hoàng, "người tổ chức" cuối cùng cũng lộ diện. Ninh Hàng Nhất đã thành công khi thổi một luồng gió mới vào thể loại trinh thám cổ điển. Tập 5 của cuốn tiểu thuyết 1/14 mang tên "14 ngày kinh hoàng" đã làm hài lòng ngay cả những độc giả khó tính nhất, với 4 tập truyện trinh thám đan xen giữa câu chuyện chính và 14 câu chuyện nhỏ.

Dòng văn học trinh thám, đặc biệt là thể loại phiêu lưu, giết người hàng loạt luôn sở hữu sức hút mãnh liệt với độc giả. Không chỉ đơn thuần là giải trí, ẩn sau đó là sự tò mò, khát khao khám phá những bí ẩn ẩn sâu trong tâm trí con người.

Tập đầu tiên của series "1/14" mang đến cho người đọc trải nghiệm hoàn hảo với lối dẫn chuyện lôi cuốn, kết hợp những nút thắt đầy bất ngờ. Lối hành văn của tác giả vừa ngọt ngào, vừa cô đọng, những giải thích hợp lý, những gợi mở đầy ẩn ý, cùng những câu chuyện kinh dị được dự báo sẽ ngày càng hấp dẫn hơn. Đặc biệt, cách tác giả liên kết những câu chuyện nhỏ lại với nhau, dẫn dắt người đọc đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, khiến họ không thể rời mắt khỏi trang sách. "Trò chơi tử thần" hứa hẹn sẽ là một hành trình đầy kịch tính và bí ẩn, đúng như lời tác giả tuyên bố: "Cuộc chơi đã bắt đầu, sẽ không có điểm dừng". "Trò chơi tử thần" xuất hiện không phải ngẫu nhiên. Nó là lời nhắc nhở về luật nhân quả, rằng mọi việc đều có nguyên nhân và kết quả của nó. Nhiều người lầm tưởng rằng "nhân quả thường đến muộn" và "không có báo ứng", nhưng thông qua cuốn tiểu thuyết này, tác giả đã cho thấy rằng luật nhân quả luôn hiển hiện trong cuộc sống. Câu chuyện về 14 ngày kinh hoàng của những tiểu thuyết gia lừng danh bắt nguồn từ một vụ đạo văn. Đây là lời cảnh tỉnh cho những ai đang có ý định đi tắt đón đầu, bất chấp đạo đức để đạt được mục đích. Cuốn tiểu thuyết còn mang đến thông điệp về giá trị của cuộc sống. Kiếm tiền chân chính, sống lương thiện là con đường an toàn nhất để có được hạnh phúc và sự thanh thản.



0 điểm

tất cả mọi bí ẩn đúng như mình đã suy luận, chỉ có duy nhất cái chỉ có thể xác định dựa trên phán đoán chứ k thể đưa ra chứng cứ được, ý nói ** là boss cuối , điều này tôi nhờ vào kinh nghiệm câu chuyện Uất Trí Thành tôi đã nhận ra không chỉ dựa vào lời văn ngôi thứ mấy có thể xác định không phải tội phạm được, nên tôi nghi ngờ cả ** - người được tác giả kể rất rõ qua lời văn anh trong sạch như thế nào, thực ra lúc đầu tôi đã k nghi ngờ vì so với thủ phạm câu chuyện Uất trí thành thì thủ phạm là kẻ phạm tội" bộc phát" nên mới bị nhập vai tiểu thuyết qua đó tài tình dựa vào lời văn tác giả lừa tôi 1 lần, còn đây boss là kẻ phạm tội" có tổ chức" không thể bị bệnh tâm lí như câu chuyện 1 được, đến khi đọc đến dự luận xác sống và xong câu chuyện " xác chết Uất Trí Thành " đi lại , kết hợp dữ kiện có thể sắp xếp giấc mơ trùng với đời thực để người chơi phạm quy < Từ văn mơ ác mộng lặp lại> tôi đã nghĩ đến giả thuyết " thôi miên", boss tự thôi miên, hoặc có 1 người thôi miên boss và thực hiện dùm , nhưng lúc đó tôi k nghĩ mỗi nam thiên < vì có tận 3 người bị ám thị tôi suy luận ra là từ văn ( đã chết), ám hỏa và Nam thiên , tôi biết Nam Thiên từ lúc thần giao cách cảm rồi colonthree ,rồi tại sao chỉ 2 người chết tôi cũng hiểu và lí do boss làm vậy dù chỉ là giả thuyết đặt ra, quả thực biết tất cả mọi bí ẩn thì được chứ boss cuối thú thật là không có logic để suy luận, thế mà lúc đầu tôi còn nghĩ nếu boss tự thôi miên như Light trong deathnote thì cả L còn bó tay chứ huống hồ gì tôi ai ngờ lại ra thật , nhưng dù sao cũng thấy vui khi mình có thể suy luận theo kịp chris hehe

"Trờ chơi tử thần" cuối cùng cũng đến hồi kết. Một phụ nữ ăn trộm trong siêu thị, bị nhân viên cửa hàng tóm được. Ông chủ thương tình giữ cô ta ở lại làm việc, nhưng dần phát hiện cô có nhiều điều khó hiểu. Một ngôi nhà ẩn trong rừng sâu, một đứa "con gái" bí ẩn... Ông chủ tìm cách tiếp cận mới biết cô cất giấu một bí mật kinh hoàng. Một nhà phê bình ẩm thực tiếng tăm tình cờ được thường thức một món ăn bí mật mà ông đã nếm từ hàng chục năm trước. Để tìm ra sự thật về món ăn này, ông bắt đầu bí mật điều tra và đã phát hiện ra một sự thật ghê rợn... Người kể câu chuyện trong buổi tối thứ mười ba là Chris. Cậu ta nói câu chuyện của mình là câu chuyện đặc biệt, cần sự tương tác của mọi người. Hơn nữa, dựa vào biểu hiện của mọi người trong quá trình tham gia, cậu ta có thể đoán được ai là "người tổ chức". Câu chuyện của cậu ta liệu có "công hiệu" như những gì mình nói? Nam Thiên – người cuối cùng sẽ kể câu chuyện như thế nào? Liệu có điều gì khiến tất cả mọi người đều phải bất ngờ? Ai sẽ là người chiến thắng trong trò chơi này? Thân phận thật sự của "người tổ chức" có được phá giải? Tất cả sẽ được giải đáp vào buổi tối thứ mười bốn.

Người tổ chức cuối cùng cũng lộ diện sau 14 ngày kinh hoàng. Ninh Hàng Nhất đã rất thành công khi thổi một luồng gió mới vào thể loại trinh thám cổ điển. Sau 4 tập truyện trinh thám gồm 1 câu chuyện chính dẫn dắt nhân vật và 14 câu chuyện nhỏ, tập 5 của cuốn tiểu thuyết 1/14 này mang tên 14 ngày kinh hoàng cuối cùng cũng đã phần nào làm hài lòng ngay cả những độc giả khó tính nhất. Câu chuyện của Nam Thiên Tạm thời bỏ qua 2 câu chuyện nhỏ như 11 câu chuyện trước đó. Câu chuyện của Sa Gia và Chris, suy cho cùng cũng chỉ làm cho bữa điểm tâm của câu chuyện cuối cùng của Nam Thiên thêm đặc sắc mà thôi. Bởi vì suy cho cùng, sau câu chuyện của Nam Thiên, người tổ chức sẽ lộ diện. Vậy hắn là ai? Sau khi kể xong câu chuyện của mình, Nam Thiên đã dùng một thủ thuật nhỏ, và qua đó biết được chân tướng của người tổ chức. Tất cả đều bàng hoàng Nhưng với Ninh Hàng Nhất, như vậy là chưa đủ để thách thức những người có chỉ số IQ trên 150. Ông liên tục tạo ra bất ngờ này đến bất ngờ khác. Và cuối cùng thì mọi việc mới vỡ lẽ. 14 người, cuối cùng chỉ có 2 người chết. Người tổ chức ra đầu thú với cảnh sát. Mọi chuyện đã kết thúc như vậy. Nhưng phần Vĩ thanh lại mở ra một câu chuyện mới, đứng đằng sau giật dây Người tổ chức, lại là một Mr Robot với thương hiệu “Kẻ nhắc tuồng”. Hy vọng trong tương lai sẽ xuất hiện thêm một tiểu thuyết 1/14 kế tiếp, và nhân vật kẻ nhắc tuồng này lại tiếp tục con đường của mình. Đối với hắn, Trò chơi tử thần mà hắn vạch ra xuyên suốt 14 ngày kinh hoàng này chính là một trò chơi, không hơn không kém. Đỉnh cao của trinh thám cổ điển Nhắc tới trinh thám cổ điển là nhắc tới những tiểu thuyết trinh thám mà tại đó, không dựa vào pháp y, không dựa vào dấu vân tay, nhóm máu, dấu chân…để điều tra ra chân tướng hung thủ. Hầu hết truyện trinh thám cổ điển đều phải dựa vào suy luận và sự thông minh của thám tử để tìm ra chân tướng. Ngày nay với sự hiện đại của công nghệ, đặc biệt là ứng dụng trong việc tìm ra thời gian tử vong, dựa vào dấu chân để tra ra chiều cao hung thủ…và nhiều thứ khác nữa, việc phá án đã đơn giản đi rất nhiều. Bởi vậy, để tạo ra một tiểu thuyết trinh thám cổ điển, nơi chỉ số IQ và suy luận logic lên ngôi, thì bối cảnh mà các tác giả tiểu thuyết trinh thám thường chọn là thời trung đại, hoặc các khu vực khép kín. 10 người da đen nhỏ của Agatha Christine cũng lấy bối cảnh là đảo hoang. Tokyo Hoàng đạo án thì là một vụ án của 40 năm về trước. Các bối cảnh trong truyện trinh thám Kindaichi cũng tập trung cho những địa điểm biệt lập với thế giới bên ngoài. Và Ninh Hàng Nhất cũng không ngoại lệ khi tạo ra một buồng giam 14 người trong 14 ngày, bắt họ tham gia trò chơi tử thần này. Sau khi cái kết được tiết lộ, những fan hâm mộ trung thành của truyện trinh thám cổ điển sẽ phần nào thỏa mãn, đặc biệt là lý giải logic được những “hạt sạn” trong tập 4 (Người thừa thứ 14-đã được reviewsach.net giới thiệu cách đây ít lâu). Những điểm cộng và điểm trừ của tập truyện 14 câu chuyện nhỏ được gắn kết lại xuyên suốt một câu chuyện lớn. Đó chính là tài năng của người kể chuyện. Trong 14 câu chuyện đó, có chuyện hay, có chuyện dở. Có kinh dị, có trinh thám, có bí ẩn, có hư cấu, có giả tưởng. Là một nổi lẩu thập cẩm gia vị đầy đủ, những kiến thức từ kinh tế, xã hội, tôn giáo, tri thức nhân loại cũng được tác giả vận dụng và khéo léo kết hợp hết sức tài tình. Nếu tách riêng 14 câu chuyện riêng lẻ ra, chắc hẳn không nhận được nhiều sự quan tâm lớn đến vậy. Điểm trừ là 14 câu chuyện quá dài, giống như Nghìn lẻ một đêm. Giọng văn trầm ổn, không tạo ra sự đáng sợ, hồi hộp và cuốn hút mặc dù một số đoạn có gắn mác kinh dị. Có lẽ ngay từ đầu, tác giả nên chọn 7 câu chuyện, làm thành tiểu thuyết 1/7 thì hơn. Để tình tiết trôi nhanh hơn, làm cho độc giả nghẹt thở, chỉ có vậy mới xứng danh là một cuốn tiểu thuyết trinh thám hàng đầu. Nhưng nếu ít người như vậy thì Người tổ chức sẽ nhanh chóng bị nhận diện. Thông điệp từ tác giả thông qua cuốn tiểu thuyết Không phải ngẫu nhiên mà Trò chơi tử thần được ngẫu nhiên xuất hiện. Nhân quả thường đến muộn, làm nhiều người tưởng rằng không có báo ứng. Thông qua cuốn tiểu thuyết, người đọc ngoài được trổ tài phá án, còn biết cách để sống lương thiện hơn. Sẽ không có 14 ngày kinh hoàng của những tiểu thuyết gia lừng danh nếu như ngày đó, không có một cuốn tiểu thuyết trinh thám đỉnh cao bị đạo văn. Mở rộng ra trong cuộc sống, kiếm tiền chân chính vẫn là an toàn nhất cho chính mình, cho lương tâm thanh thản và an nhàn. Một cách khách quan nhất, nếu bạn là một fan hâm mộ truyện trinh thám không dễ đầu hàng trước những câu hỏi logic hack não, thì tiểu thuyết 1/14 nói chung và 14 ngày kinh hoàng nói riêng vẫn là một câu chuyện đáng giá.

Trước khi cầm cuốn sách này trên tay, mình đã có đọc sơ qua lời giới thiệu và thấy nó khá giống với một trò chơi cực kì nổi tiếng - Rabbit Doubt, rồi đoán rằng chắc cũng theo kiểu đứa nào là con sói đội lốt trong cả bầy cừu. Tuy nhiên bây giờ đã đọc xong và thấy được sự tài tình của tác giả khi đưa vào 1/14 khá nhiều điều hay và thú vị khác ngoài trò Rabbit Doubt như trên xuyên suốt toàn bộ câu chuyện. Mỗi câu chuyện nhỏ được kể lại qua từng nhân vật trong sách là những trải nghiệm khác nhau và không cái nào giống cái nào. Mỗi câu chuyện đều có những thế mạnh riêng của nó. Nếu như câu chuyện đầu tiên mang cho ta cảm giác gây cấn nhưng chẳng kém phần bất ngờ, thì câu chuyện thứ hai lại đem sự thương cảm đan xen vào trong những nỗi sợ hãi rùng rợn, để rồi câu chuyện thứ ba lại khơi lên trong ta sự tò mò và muốn khám phá điều bí ẩn đằng sau lời cảnh cáo là gì. Nói là khác nhau thế thôi chứ mình cảm thấy chúng có một mối liên hệ gì đó rất kỳ lạ. Mình chỉ nói đến đây thôi còn việc chúng có liên quan như thế nào thì chắc phải để mọi người tự đọc rồi khám phá chứ nói ra thì lộ hết cả chi tiết. Haha Mình có thói quen hay đọc sách buổi tối trước khi ngủ, nhưng phải công nhận là lâu rồi cảm giác nhờn nhợn mới quay lại sau khi đọc xong câu truyện thứ hai. Mình đã tính đọc cho dứt điểm luôn sách nhưng lướt qua lời cảnh cáo đầu câu chuyện ba thì phải gấp sách lại mà ngủ mặc dù háo hức dữ lắm. Nếu nói đây là một cuốn truyện trinh thám thì không hẵn vì theo mình nó vẫn chưa thể hiện được chất trinh thám qua cả ba câu chuyện. Tác giả có vẻ muốn nó thiên về kinh dị nhiều hơn. Mình không biết chắc là ông muốn để dành lại những gì hay nhất hay sao đây. Tác giả cũng thách thức ai mà giải đáp được ý đồ thì phải nói là siêu thông minh, cho nên khá là kì vọng vào những cuốn sau. Cuốn đầu tiên như vậy là khá ổn cho một series dài tập, hay vừa đủ để người đọc phải vấn vương và có động lực hóng những tập tiếp theo. Có thể nói sở hửu và đọc cuốn sách này cũng chính là bạn đã tự đưa mình vào vòng xoáy của trò chơi tử thần. Bạn vinh dự hay nói cách khác trần trụi hơn là tự ép mình trở thành nhân vật thứ 15 của câu chuyện. Vậy tại sao ta lại không thể hiện quyền cho điểm từng câu chuyện sau khi lắng nghe? Theo ý kiến cá nhân và trên thang điểm trung bình là 15 thì mình chấm như sau: Câu chuyện thứ 1: 12/15 Câu chuyện thứ 2: 13/15 Câu chuyện thứ 3: 10/15

Đây là quyển cuối cùng khép lại series 1/14, bộ sách mà ngay từ khi đọc quyển đầu tiên mình đã rất thích, luôn tìm mua các quyển tiếp theo sớm nhất có thể, sau đó lao vào đọc ngay và luôn, rồi phân tích, suy luận các kiểu… Chính vì thích nên mình rất để tâm đến nội dung và diễn biến của truyện, đặc biệt là quyển cuối cùng này, vì biết bao bí ẩn cần được giải đáp và sự kỳ vọng vào một kết thúc trọn vẹn. Rốt cuộc, sau khi đọc xong, haizz, cũng không biết phải đánh giá rằng bản thân có hài lòng hay không, có thể là ở mức chấp nhận được. Về cơ bản thì cuối cùng quả thật các bí ẩn đã được giải đáp, và phải đến tận phần cuối sách các câu đố mới hé mở. Nhưng mà, ở đây, với mình có một chữ nhưng rất lớn, lời giải đó không thoả mãn được mình, vì mình cứ trông chờ vào thủ đoạn nào đó cao siêu hoặc logic. với điều mà ngay từ quyển 1 tác giả thách thức khả năng suy luận của độc giả…mình cứ nghĩ các manh mối đã được cung cấp, chỉ là bạn có đủ giỏi để nhận ra và tận dụng được không. Nhưng mà, đọc đến cuối đi rồi biết, dù mình đoán đúng (một) hung thủ và vài chi tiết nhưng thủ đoạn của người đó, rồi nguyên nhân dẫn đến việc các nhà văn bị bắt cóc, bị giết hại…điểm chính yếu nhất lại chẳng đường nào mà lần ( mà lại ra những cái đâu đâu). Có điều, đây là vì mình tự suy diễn theo ý của mình, đến khi giải ra không theo như vậy nên có chút hụt hẫng, chứ nội dung cũng đã hoàn chỉnh rồi. Cuối cùng, tác giả còn úp mở về sự ra đời của đứa bé và kế hoạch mới của Chris, biết đâu được, có thể sẽ có phần mới về những nhà văn này, và nếu vậy mình chắc chắn sẽ lại lao đầu vào đọc. Tóm lại, sau khi đọc trọn 5 quyển trong series 1/14 của Ninh Hàng Nhất, có thể cảm nhận ngắn gọn rằng bộ truyện này rất hấp dẫn và lôi cuốn. Có 14 câu chuyện ngắn được lồng vào cốt truyện chính với nhiều đề tài riêng biệt. Có trinh thám, có kinh dị, có kỳ bí giả tưởng và có cả chút xíu ngôn tình. Dù không hoàn toàn hài lòng vì còn nhiều điểm bất hợp lý và thiếu thuyết phục nhưng nhìn chung mình không hối tiếc vì đã chọn bộ sách này. Nhận xét vui. Trong 14 câu chuyện nhỏ. Thích nhất: Dự luật xác sống. Ngoài ra, một số truyện cũng khá thích: truyện đầu tiên Uất Trì Thành kể về căn bệnh lạ, truyện Khách trọ mới, và truyện Khách đến từ hầm mộ. Ngoài ra, mình thích ý tưởng truyện của Chris (đưa ra 2 lựa chọn và tương tác với người chơi) dù nội dung cứ xoay chuyển không ngừng, chẳng tài nào theo kịp. Không thích nhất nhất: Quái thai (truyện này Sa Gia kể, không hiểu sao được khen nức nở, dù mình chả thấy hay chỗ nào, còn thấy đọc phí thời gian).
Reply from Tuấn Danh
suy luận ra Sa gia , thực ra lúc AH k nghe tiếng bước chân và có người ở lại qua đêm và khẳng định người đó k ra khỏi phòng tôi đã biết đó là nữ và chung giường mới nắm rõ là ra khỏi giường hay không rồi, tôi biết là Thiên Thu or Sa gia đến lúc giải mã chuyện chris tôi đã biết
Reply from Tuấn Danh
tất cả mọi bí ẩn đúng như mình đã suy luận, chỉ có duy nhất cái chỉ có thể xác định dựa trên phán đoán chứ k thể đưa ra chứng cứ được, ý nói ** là boss cuối , điều này tôi nhờ vào kinh nghiệm câu chuyện Uất Trí Thành tôi đã nhận ra không chỉ dựa vào lời văn ngôi thứ mấy có thể xác định không phải tội phạm được, nên tôi nghi ngờ cả ** - người được tác giả kể rất rõ qua lời văn anh trong sạch như thế nào, thực ra lúc đầu tôi đã k nghi ngờ vì so với thủ phạm câu chuyện Uất trí thành thì thủ phạm là kẻ phạm tội" bộc phát" nên mới bị nhập vai tiểu thuyết qua đó tài tình dựa vào lời văn tác giả lừa tôi 1 lần, còn đây boss là kẻ phạm tội" có tổ chức" không thể bị bệnh tâm lí như câu chuyện 1 được, đến khi đọc đến dự luận xác sống và xong câu chuyện " xác chết Uất Trí Thành " đi lại , kết hợp dữ kiện có thể sắp xếp giấc mơ trùng với đời thực để người chơi phạm quy < Từ văn mơ ác mộng lặp lại> tôi đã nghĩ đến giả thuyết " thôi miên", boss tự thôi miên, hoặc có 1 người thôi miên boss và thực hiện dùm , nhưng lúc đó tôi k nghĩ mỗi nam thiên < vì có tận 3 người bị ám thị tôi suy luận ra là từ văn ( đã chết), ám hỏa và Nam thiên , tôi biết Nam Thiên từ lúc thần giao cách cảm rồi colonthree ,rồi tại sao chỉ 2 người chết tôi cũng hiểu và lí do boss làm vậy dù chỉ là giả thuyết đặt ra, quả thực biết tất cả mọi bí ẩn thì được chứ boss cuối thú thật là không có logic để suy luận, thế mà lúc đầu tôi còn nghĩ nếu boss tự thôi miên như Light trong deathnote thì cả L còn bó tay chứ huống hồ gì tôi ai ngờ lại ra thật , nhưng dù sao cũng thấy vui khi mình có thể suy luận theo kịp chris hehe