Bên Rặng Tuyết Sơn là quyển sách mới trong bộ sách khoa học tâm linh nổi tiếng của dịch giả Nguyên Phong. Khơi nguồn từ vùng núi Himalaya xa xôi và vùng đồng bằng Ấn Độ, Bên Rặng Tuyết Sơn mang đến cho bạn đọc những sự thật vĩ đại về tâm linh và vai trò của việc làm chủ tâm linh cũng như làm chủ số phận. Tác phẩm còn khơi dậy những giá trị cao đẹp như: Tính trung thực, trái tim bao dung, lòng trắc ẩn, sự thông thái, lòng tín ngưỡng và tình yêu bao la.
Câu chuyện bắt đầu từ việc Satyakam đến thung lũng Saraswati để tầm sư học đạo. Nhưng không ngờ rằng, khi đến đây, thì vị đạo sư già đã chờ anh rồi, không những thế, ông còn nói đúng tên anh và biết anh đến gặp ông để làm gì dù rằng anh chưa hề xưng tên cũng như chưa nói mục đích của mình đến đây.
Dài học đầu tiên của Satyakam là quên đi thời gian. Việc này nghe qua tưởng chừng như đơn giản nhưng khi bắt đầu thực hiện lại không đơn giản chút nào. Cũng như việc lắng nghe những âm thanh của vũ trụ như tiếng lá rơi, tiếng gió thổi, tiếng nước reo cũng không dễ dàng thực hiện nếu trong lòng ta vẫn còn nhiều tạp âm. Chúng ta sẽ được trải nghiệm những giây phút bình yên thông qua chuyến hành trình đi tìm chân lý của Satyakam dưới sự hướng dẫn của vị đạo sư trong dãy núi Tuyết Sơn để hiểu rõ hơn về sức mạnh vĩnh hằng của thế giới tâm linh cũng như khám phá chính tiếng nói nội tâm của bản thân mình.
Xem thêm
Gấp cuốn sách lại mà lòng bỗng thấy bồi hồi. Và việc đầu tiên mình làm là viết ra những dòng cảm nhận này.
Đây là quyển sách thứ ba mình đọc được phóng tác bởi Nguyên Phong. Và cũng là về tâm linh, hướng vào bên trong nội tâm của mình.
Tác phẩm là một câu chuyện về một người Ấn trên con đường đi tìm chân lý của mình. Đó là những việc tu tập, những thành tựu, những ngộ nhận, những ưu tư và giác ngộ đến cuối cùng.
Đi qua năm chương sách là đi qua năm sự biến chuyển trong hành trình tìm đạo, hướng về chính mình. Để cuối cùng, là hướng người đọc biết nhìn về bên trong mình, biết mình là ai.
Có vài điều mình nhận thấy là cầu đạo, học đạo hay tu tập nội tâm không phải là công việc tách biệt với đời sống, mà phải hòa vào đời sống, lấy công việc của mình để giúp đời, giúp người và lan tỏa tình thường. Vì tình thương là điều cuối cùng chúng ta có thể bám víu lại khi khó khăn, là có thể trao đi khi đong đầy. Có tình thương bao la, là có hạnh phúc ngập tràn.