1 năm trước Cậu bé Tin rất dễ thương “Bàn Có Năm Chỗ Ngồi” là một cuốn sách rất dễ thương của Nguyễn Nhật Ánh.Cuốn sách này không hề xuất hiện bất cứ nhân vật phản diện nào, chỉ toàn là các cô cậu học trò dễ thương; những giáo viên tận tâm và các bậc phụ huynh hết lòng yêu thương con cái.Ngoài những câu chuyện cực kỳ thú vị, đậm chất tuổi học trò xoay quanh các nhân vật chính thì mình còn rất thích các phân đoạn mà cậu bé Tin xuất hiện nữa.Đây là một cậu nhóc lớp 7 rất dễ thương, hồn nhiên, vô tư đúng lứa tuổi học trò.Tin là em trai của Huy, nhân vật kể chuyện trong cuốn sách. Cặp anh em cách nhau 1 tuổi rất hay trêu chọc nhau, tạo nên những tình huống hài hước, dở khóc dở cười trong “Bàn Có Năm Chỗ Ngồi”.Có lẽ bạn đọc sẽ cho rằng cái tên Tin chỉ là tên gọi ở nhà hay biệt danh mà mọi người đặt cho cậu nhóc này. Nhưng không, tên thật của cậu bé là Phan Thanh Tin. Và nguồn gốc của cái tên Phan Thanh Tin này cũng rất đỗi “ly kỳ”. Tác giả kể trong cuốn sách: “Số là khi má tôi sinh thằng Tin, ba tôi đi công tác xa nên nhờ chú Thảo cạnh nhà làm khai sinh dùm. Giấy chứng sinh của bệnh viện ghi đúng là Phan Thanh Tân nhưng không hiểu sao giấy khai sinh của phòng hộ tịch do chú Thảo đem về lại biến thành Phan Thanh Tin. Từ đó, mọi người gọi em tôi là thằng cu Tin. Còn đám bạn cùng xóm thường bắt chước tiếng còi xe "tin, tin" để chọc nó. Thằng Tin ức cái tên mình lắm.” Nguồn gốc của cái tên này rắc rối là vậy đó.Giống như bao đứa trẻ lớp 7 khác, Tin rất nghịch ngợm và hay trêu đùa anh trai. Khi cậu anh trai mới học lớp tám mà đã nói với em: “Tao năm nay là người lớn rồi đó nghe mày!”, Tin bắt bẻ lại Huy liền: “Người lớn sao không có râu?”. Rồi khi nhận ra có vẻ anh trai trở thành người lớn có khi lại có lợi cho mình, Tin bắt đầu “dụ khỉ” anh trai: “Anh là người lớn thì nhớ đừng có giành ăn với em nữa nghe không?” làm Huy bỏ đi một mạch không nói gì.Nói gì thì nói chứ về khoản bắt bẻ anh trai, nói “Lêu lêu, mắc cỡ! Lêu lêu!” để đùa giỡn với Huy thì Tin là số hai không ai dám là số một. Mà cậu nhóc tinh ranh lúc nào cũng nấp sau lưng mẹ để đề phòng anh hai có cơ hội “chỉnh đốn”, đúng là lanh lợi ghê! Mặc dù xuất hiện không được nhiều như các thành viên của “Bàn Có Năm Chỗ Ngồi” gồm Huy, Bảy, Hiền, Quang, Đại nhưng chính sự góp mặt của Tin đã làm cho cuốn sách này có những phân đoạn dễ thương, ngộ nghĩnh hết sức. Like Share Trả lời
1 năm trước Hành trình cảm xúc với " Bàn có năm chỗ ngồi" Năm mình lớp 8, mình được chị gái tặng cuốn "Bàn có năm chỗ ngồi " của Nguyễn Ngọc Ánh làm quà sinh nhật.Dù khi ấy mình không hay đọc sách, mình lại say sưa đọc hết cuốn sách ngay sau khi được tặng. Đọc xong mình cảm thấy tiếc nuối, giá như những câu chuyện trong đó nhiều hơn một chút để mình có thể đắm mình vào cuộc sống hồn nhiên và vui tươi của các nhân vật.Câu chuyện xoay quanh cuộc sống của nhân vật Huy, một cậu bạn có niềm đam mê với văn học nhưng cũng không kém phần tinh nghịch, vui tươi. Cậu vô tình được xếp ngồi chung bàn với bốn người bạn khác là Đại, Hiền, Quang và Bảy. Từ đây, Nguyễn Ngọc Ánh đã vẽ nên một bức tranh tình bạn đẹp đẽ, đáng trân trọng của những cô cậu học trò trên băng ghế nhà trường. Lần đầu đọc cuốn truyện "Bàn có năm chỗ ngồi" vào năm lớp 8, cuộc sống của các nhân vật trong truyện đối với mình thật gần gũi, chân thực. Mình thấy được những khoảng khắc đời thường của chính mình hiện lên trong câu chuyện. Thế nhưng giờ đây, khi đã qua những năm tháng vô tư, hồn nhiên đó, cuốn sách của Nguyễn Ngọc Ánh mang lại cho mình sự hoài niệm, tiếc nuối về một thời đã qua. Có lẽ giữa cuộc sống xô bồ, tấp nập của thế giới người lớn, cuốn sách " Bàn có năm chỗ ngồi" cùng giọng văn nhẹ nhàng, du dương như một bản nhạc của Nguyễn Ngọc Ánh đã cho mình một chút yên bình, đưa mình sống lại những ngày tháng tươi đẹp ấy thêm một lần nữa. Cuốn sách " Bàn có năm chỗ ngồi" sẽ luôn là chốn kỉ niệm bình yên để mình dừng lại trên đường đời vội vã Like 1 Share 1 Trả lời
1 năm trước Nên đọc Truyện kể về năm cậu nhóc hay nói đúng hơn là về chuyện học tập của những đứa trẻ hồi cấp hai, những tình huống trớ trêu và hài hước hồn nhiên nhưng sâu sắc vô cùng. "Bàn có năm chỗ ngồi" không chỉ dành cho những cậu học trò nhỏ hiện đang học tập mà còn dành cho những người từng có tuổi thơ như vậy, một tuổi thơ dữ dội. Những câu chuyện giản dị, chân thực nhưng lại vô cùng sâu sắc về tình bạn, tình thầy trò... Năm con người, năm tính cách, năm thế mạnh cùng ngồi chung một bàn, cùng giúp đỡ nhau vươn lên trong học tập mặc dù đan xen đó là những trò phá phách nghịch dại nhưng cuối cùng, chung quy lại họ vẫn là nhưng đứa trẻ có tâm hồn thơ mộng, trong sáng. Like Share 1 Trả lời
1 năm trước Khá được "Bàn có năm chỗ ngồi" là câu chuyện giản dị ,chân thật, nhẹ nhàng mà vô cùng cảm động. Truyện kể về năm cô cậu học trò ngồi chung một bàn,hợp lại với nhau thành một tổ. Mỗi cô cậu một thế mạnh khác nhau, dưới sự chỉ đạo nghiêm túc của tổ trưởng, đã cùng giúp đỡ bạn của mình tiến lên trong học tập. Những trò nghịch ngợm đã gây ra không ít những rắc rối. Nhưng cuối cùng và hơn hết, họ vẫn là những cô bé, cậu bé tốt bụng, nhân hậu, biết chia sẻ, giúp đỡ bạn bè. Nhân vật chính cuối cùng cũng chịu thay đổi bản thân, dẹp bỏ tính lười biếng, thói xấu để trở thành một học sinh ngoan ngoãn. Truyện của bác Nguyễn Nhật Ánh luôn như vậy: nhẹ nhàng, mộc mạc,giản dị nhưng vô cùng sâu sắc. Like Share Trả lời
1 năm trước Rất hay Năm lớp 5 mình tình cờ mượn đứa bạn quyển sách này về đọc. Khi ấy mình đọc say sưa đến hơn nửa đêm. Đọc xong vẫn tiếc nuối sao mà hay nhưng lại ít thế, giá như kéo dài mãi. Sau này lớn lên mình lại tình cờ gặp lại quyển sách này, bao kí ức ùa về nên mình quyết định mua ngay. Những bạn học cấp 2 đọc sẽ thấy thân thuộc, còn người đọc thì thấy kỉ niệm thời áo trắng đang ùa về. ''Bàn có năm chỗ ngồi'' nói về nội dung cũng xoay quanh cuộc sống của một cậu bé tên Huy. Khi lên lớp 8 được ngồi chung bàn với Bảy, Quang, Hiền, Đại. Mặc dù tính cách của mấy cô cậu khác nhau, mỗi người một cá tính riêng biệt. Tuy nhiều khi có cãi vã, giận hờn nhưng chỉ là thoáng qua như một cơn mưa rào rồi lại thân thiết gỡ bỏ hiểu lầm. Câu chuyện vừa xoay quanh những người bạn trong bàn có năm chỗ ngồi lại còn nói về gia đình, thầy cô, trường lớp. Chỉ là những câu chuyện tưởng chừng như giản dị mà dưới ngòi bút của Nguyễn Nhật Ánh thì những câu chuyện trở nên thu hút người đọc từng câu chữ. Đây là câu chuyện đầu tiên mình đọc của Nguyễn Nhật Ánh, chính vì thế nên mình rất trân trọng nó. Thời học trò, ai mà chưa từng nghịch ngợm, phá phách nhưng quan trọng là biết sửa chữa và quan tâm việc học hành lẫn bạn bè xung quanh. Trong các nhân vật, mình ấn tượng với Hiền nhất. Một cô bạn dịu dàng, không ngừng vượt lên hoàn cảnh mà cố gắng. Cái kết thúc có hậu phần nào làm cho mình thấy thỏa mãn vô cùng. Nếu bạn chọn cuốn sách này thì xin thưa rằng đó là lựa chọn đúng đắn. Được sống trong những kỉ niệm ngây thơ hồn nhiên của tuổi học trò quả thật rất hạnh phúc. Like Share Trả lời
1 năm trước Hay "Bàn có năm chỗ ngồi" là một tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh viết về tình bạn có ý nghĩa rất sâu sắc trong lòng nhiều bạn đọc. Với giọng văn đầy gần gũi, vô tư như một đứa trẻ, tác giả đã thành công trong việc phác hoạ những hình ảnh cũng như tâm lý nhân vật dưới góc nhìn của một đứa trẻ ở độ tuổi vị thành niên. Ông xâu chuỗi một cách tài tình những sự việc diễn ra hàng ngày của những người bạn và không bỏ sót bất kì một nhân vật nào khiến cho người đọc có thể nhớ được từng nhân vật dù là chính hay phụ. Nhờ vậy, ông đã dần vẽ nên một bức tranh tình bạn giữa 5 người từ lạ thành thân qua những biến cố thăng trầm và chuyển biến tâm lí từng nhân vật một cách khôn khéo. "Bàn có năm chỗ ngồi" là một tác phẩm đáng để đọc của tác giả Nguyễn Nhật Ánh mà qua đó các bạn đọc có thể trân trọng hơn những phút giây bên những người bạn thân thiết của mình. Like Share Trả lời
1 năm trước Đáng đọc Tuy cái tên tiêu đề đã gợi nhiều tò mò cho độc giả, nhưng đây chỉ đơn thuần là một câu chuyện vô cùng trong sáng và đáng yêu về tình bạn của các cô cậu học trò. "Bàn có năm chỗ ngồi" là một câu chuyện giản dị và ấm áp, kể về năm người bạn nhỏ cùng ngồi chung một chiếc bàn. Mỗi cô bé, cậu bé đều có hoàn cảnh và tính cách khác nhau, và mỗi người đều đặc biệt có thế mạnh trong một lĩnh vực nào đó, ví dụ như Huy giỏi Văn, Bảy giỏi Toán, Hiền giỏi nữ công gia chánh, Quang giỏi sinh và Đại đa năng giỏi tất cả. Tuy có nhiều khác biệt là thế, song tất cả đều có thể vượt qua được tất cả để cùng hỗ trợ, giúp đỡ lẫn nhau ngày càng tiến bộ hơn. Như nhân vật Huy - người xưng "tôi" trong câu chuyện, từ một cậu học trò chỉ thích học Văn, dần được bạn bè giúp đỡ và cuối cùng trở thành người giỏi toàn vẹn các môn bằng chính sức lực của mình. Đan xen vào đó là ước mong sớm được trở thành người lớn của Huy. Thuở nhỏ thì ai mà chẳng ít nhất một lần mong mỏi mình lớn lên thật nhanh, nhưng có lớn lên rồi mới biết, chính những năm tháng đã bỏ lỡ ấy mới chính là năm tháng đẹp nhất. Và cuốn sách này ra đời như một tấm vé thông hành cho những ai muốn quay lại tuổi học trò hồn nhiên bên bạn bè, thầy cô ấy. Like Share Trả lời
1 năm trước Khá hay Cuốn sách "Bàn có năm chỗ ngồi" là một câu chuyện quay xung quanh 5 bạn học sinh cấp 2 ngồi cùng bàn: Huy, Quang, Hiền, Đại, và Bảy. Đó là những câu chuyện, những cảm xúc, biểu hiện và phản ứng mà mình chắc chắn hầu hết người đọc đã từng trải qua thời còn cắp sách đi học, tác giả đã làm gợi lại những ký ức tuổi thơ bằng những lời văn rất chân thật. Quãng thời gian ấy, khi một đứa trẻ bắt đầu muốn được làm người lớn, bắt đầu biết suy nghĩ hơn trong mọi việc. Và đó cũng là quãng thời gian đẹp nhất của tuổi mới lớn, cũng như là đối với lứa tuổi học sinh. Với những ngôn từ giản dị, chân thật, rất phù hợp với lứa tuổi học sinh, trẻ em và người lớn cũng không ngoại trừ trong danh sách người đọc, Nguyễn Nhật Ánh đã giúp mình trở lại với dòng kí ức thuở mới lớn, tất cả đã làm sống dậy trong tôi bao kỉ niệm, bao câu chuyện thật đẹp. Cuốn sách rất đáng đọc đối với tất cả mọi người ở mọi lứa tuổi khác nha. Đọc tác phẩm, tôi như được trở lại tuổi học sinh của mình, nhớ về những kỉ niệm đẹp của thời cắp sách tới trường. Like Share Trả lời
1 năm trước Được Nhân vật Huy trong câu chuyện này vừa mới bước qua một "giai đoạn xịn xò" - bắt đầu trở thành người lớn chỉ sau một cái chớp mắt của mùa hè. Huy ta lên lớp Tám, cao bật hẳn lên, phải chuyển chỗ ngồi xuống cuối lớp vì cao quá các bạn khác không nhìn thấy bảng. Cũng từ đây mà mọi chuyện bắt đầu. Những cuốn truyện về tuổi thơ của chú Ánh bao giờ cũng đặc biệt, nó gói ghém và cất cẩn thận trong những trang giấy cái phần đẹp nhất và trong sáng nhất của mỗi con người. Nếu bạn thấy lòng mình chao nghiêng nỗi lo cơm áo gạo tiền, mình khuyên bạn hãy tìm về những trang văn của chú Ánh, để nhớ về những ngày mình vẫn là mình, chưa bị đong đếm giá trị bằng những đồng tiền, để sống lại những phút giây sôi nổi nhất, trong veo nhất của mình. Và, để tìm lại mình, đôi lúc bị bỏ quên giữa chốn phố thị ồn ào tấp nập. Like Share Trả lời
1 năm trước Thế giới giản dị trong “Bàn Có Năm Chỗ Ngồi” Mình thích thế giới được Nguyễn Nhật Ánh xây dựng trong cuốn sách “Bàn Có Năm Chỗ Ngồi”.“Bàn Có Năm Chỗ Ngồi” không kể về một chốn công sở đầy drama.“Bàn Có Năm Chỗ Ngồi” cũng không nói về cuộc sống phồn hoa đô thị.“Bàn Có Năm Chỗ Ngồi” càng không phải cuốn sách kể về xô bồ cuộc sống.Thế giới trong “Bàn Có Năm Chỗ Ngồi” rất đỗi giản dị, càng giản dị bao nhiêu, càng gợi thương, gợi nhớ cho các độc giả bấy nhiêu.Mình đọc cuốn sách này từ hồi mình học lớp 9. Và mình thường xuyên đọc đi đọc lại “Bàn Có Năm Chỗ Ngồi” rất nhiều lần. Chính lối viết giản dị, chân thành của Nguyễn Nhật Ánh đã khiến mình nhớ mãi không quên câu chuyện về tuổi học trò hồn nhiên, vô tư, rất nghịch ngợm mà cũng giàu tình yêu thương và rất đỗi chân thành. “Bàn Có Năm Chỗ Ngồi” kể về Huy, cậu bé lớp 8 học giỏi văn nhưng dở tệ các môn khác, đặc biệt là môn toán. Huy còn là một cậu học sinh lười biếng, ít để ý các công việc chung và thậm chí phạm phải sai lầm nghiêm trọng làm chết cây bạch đàn của lớp. Ấy vậy nhưng Huy là người suy nghĩ có chiều sâu, nhạy cảm, nhìn nhận những điểm tốt của bạn bè. Tuổi học trò không tránh khỏi những sai lầm nhưng nhờ ở bên những người bạn tốt bụng, chân thành, Huy đã thay đổi, không còn lười nhác, không còn dựa dẫm vào Bảy để chép bài môn toán nữa.“Bàn Có Năm Chỗ Ngồi” cũng kể về Bảy, cậu bé nhà nghèo có tật ở chân. Bảy là cậu bé mê sách trinh thám, từng ghi dấu ấn sắc nét trong lòng thầy cô và các bạn nhờ bài văn tả cảnh tựu trường sặc sụa mùi tiểu thuyết trinh thám gay cấn của mình. Thế nhưng Bảy cũng là một cậu bé có trái tim ấm áp, lúc nào cũng an ủi Huy khi cậu bạn thân được điểm thấp hay bị khiển trách.Trong “Bàn Có Năm Chỗ Ngồi” còn có Hiền, cô bạn gái dễ thương, hiền dịu như đúng cái tên của cô gái này vậy. Hiền là người con gái chăm chỉ, yêu thương ba mẹ, đã biết đi bán chè để phụ giúp gia đình. Hiền là người con gái thùy mị, nết na, với giọng nói êm ái, dịu dàng gây ấn tượng mạnh mẽ với bạn đọc.“Bàn Có Năm Chỗ Ngồi” còn có sự xuất hiện của Quang, cậu bé lưu ban mơ ước trở thành nhà sinh vật học trong tương lai. Dù học không giỏi nhưng Quang là cậu học sinh trung thực, thật thà, nhất quyết không bao giờ chép bài của bạn. Gợi thương gợi nhớ trong “Bàn Có Năm Chỗ Ngồi” còn có Đại, cậu tổ trưởng ban đầu xuất hiện trong lời kể của Huy với sự “hắc ám” nhưng càng về sau, sự công bằng, tính cách điềm tĩnh của Đại càng khiến Huy nể phục.Mỗi nhân vật trong “Bàn Có Năm Chỗ Ngồi” đều có sức hút riêng. Đó chẳng phải là những cô học trò toàn diện, được giải quốc gia, ẵm giải thành phố, được đi thi quốc tế,... nhưng với mỗi người yêu văn Nguyễn Nhật Ánh, tất cả đã tạo nên một thế giới giản dị, một thời thơ ấu mà ai cũng khát khao được trở về. Like Share Trả lời
1 năm trước Cảm nhận của mình về những nhân vật phụ trong chuyện Mặc dù cuốn sách “Bàn Có Năm Chỗ Ngồi” không nổi tiếng bằng các tác phẩm khác của Nguyễn Nhật Ánh như “Mắt Biếc”, “Cô Gái Đến Từ Hôm Qua” hay “Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ”, đây vẫn là cuốn sách giữ một vị trí đặc biệt trong bạn đọc.“Bàn Có Năm Chỗ Ngồi” là câu chuyện về tuổi thơ.Không phải tuổi thơ của những đứa trẻ 2k bây giờ đâu.Đó không phải là thế giới mà trẻ em 3 tuổi đã sử dụng điện thoại thông minh. Đó cũng không phải là thế giới mà các công viên giải trí, các khu vui chơi mọc lên như nấm.Thế giới trong “Bàn Có Năm Chỗ Ngồi” là tuổi thơ của thế hệ trước, khi những đứa trẻ ở nông thôn còn háo hức nhìn theo đoàn tàu chạy qua.Tại sao lại gọi là “Bàn Có Năm Chỗ Ngồi”?Đơn giản thôi, vì nhân vật chính của chúng ta là 5 cô cậu học trò ngồi cùng bàn: Bảy, Huy, Quang, Hiền, Đại.Mỗi bạn học sinh này lại có những nét tính cách riêng, ban đầu còn nhìn nhau với những hiểu lầm và nhận định, nhưng sau đó lại trở nên thân thiết như anh em một nhà.Và không chỉ có 5 nhân vật chính tạo nên sức hấp dẫn riêng cho “Bàn Có Năm Chỗ Ngồi”, tuyến nhân phụ trong chuyện cũng làm rất tốt vai trò của mình. Đơn cử như thầy Dân, thầy chủ nhiệm mới của Huy. Đây là người thầy hết lòng khoan dung với học trò nhưng cũng nghiêm khắc, xử trí phân minh, việc vào ra việc đó. Thầy Dân là người nghĩ ra nhiều ý tưởng để cải thiện điểm số lẫn ý thức, nâng cao tinh thần đoàn kết, gắn bó giữa các em học sinh trong lớp. Mặc dù việc sắp xếp lại chỗ ngồi đầu năm của thầy đã gây không ít “sóng gió” với Huy vì cậu nhóc này suýt phải rời xa cậu bạn Bảy nhưng điều đó góp phần không nhỏ để những em học sinh thấp bé được ngồi ở vị trí tốt hơn, từ đó có thể nghe giảng tốt hơn. Đề xuất chia nhóm để thực hiện kế hoạch “đôi bạn cùng tiến” cũng đã giúp học trò cải thiện trình độ các môn học còn yếu kém, để từ đó môn ngữ pháp không còn là ám ảnh với Quang - cậu học trò nhỏ ước mơ làm nhà sinh học trong tương lai, môn toán trở nên dễ thở hơn nhiều với Huy - người từng nghĩ mình sẽ ngồi cạnh Bảy để chép bài tới cuối đời.Ngoài thầy Dân, một nhân vật cũng được nhiều học sinh yêu quý trong chuyện chính là dì Ba. Đây là người làm nhiệm vụ vệ sinh trường học hết sức tận tâm, chu đáo. Dì Ba là người cởi mở, sẵn lòng cung cấp bất kỳ dụng cụ cần thiết nào cho học sinh trong công tác vệ sinh trường học nhưng cực kỳ nghiêm khắc trong khâu bảo quản. Chính nhờ người nhân viên tận tâm này mà ngôi trường của Huy và các bạn luôn đầy đủ các dụng cụ vệ sinh, bất cứ khi nào cần cũng có thể lấy ra dùng.Không được nhắc đến nhiều như Bảy, Huy, Quang, Hiền, Đại, nhưng Tin - cậu em trai hay bắt bẻ anh của Huy đã gây ấn tượng đặc biệt với các độc giả. Tin là cậu bé lớp 7 rất nhí nhảnh, dễ thương. Ngoài ra trong truyện còn những nhân vật không tên nhưng vẫn gợi thương, gợi nhớ cho độc giả. Chẳng hạn như người mẹ vất vả, lam lũ của Hiền; người anh bộ đội của Đại; người mẹ dịu dàng của Huy;... Những nhân vật phụ này đã góp phần làm cho “Bàn Có Năm Chỗ Ngồi” trở thành một trong những cuốn sách đáng đọc nhất của Nguyễn Nhật Ánh. Like Share Trả lời
“Bàn Có Năm Chỗ Ngồi” là một cuốn sách rất dễ thương của Nguyễn Nhật Ánh.
Cuốn sách này không hề xuất hiện bất cứ nhân vật phản diện nào, chỉ toàn là các cô cậu học trò dễ thương; những giáo viên tận tâm và các bậc phụ huynh hết lòng yêu thương con cái.
Ngoài những câu chuyện cực kỳ thú vị, đậm chất tuổi học trò xoay quanh các nhân vật chính thì mình còn rất thích các phân đoạn mà cậu bé Tin xuất hiện nữa.
Đây là một cậu nhóc lớp 7 rất dễ thương, hồn nhiên, vô tư đúng lứa tuổi học trò.
Tin là em trai của Huy, nhân vật kể chuyện trong cuốn sách. Cặp anh em cách nhau 1 tuổi rất hay trêu chọc nhau, tạo nên những tình huống hài hước, dở khóc dở cười trong “Bàn Có Năm Chỗ Ngồi”.
Có lẽ bạn đọc sẽ cho rằng cái tên Tin chỉ là tên gọi ở nhà hay biệt danh mà mọi người đặt cho cậu nhóc này. Nhưng không, tên thật của cậu bé là Phan Thanh Tin. Và nguồn gốc của cái tên Phan Thanh Tin này cũng rất đỗi “ly kỳ”. Tác giả kể trong cuốn sách: “Số là khi má tôi sinh thằng Tin, ba tôi đi công tác xa nên nhờ chú Thảo cạnh nhà làm khai sinh dùm. Giấy chứng sinh của bệnh viện ghi đúng là Phan Thanh Tân nhưng không hiểu sao giấy khai sinh của phòng hộ tịch do chú Thảo đem về lại biến thành Phan Thanh Tin. Từ đó, mọi người gọi em tôi là thằng cu Tin. Còn đám bạn cùng xóm thường bắt chước tiếng còi xe "tin, tin" để chọc nó. Thằng Tin ức cái tên mình lắm.” Nguồn gốc của cái tên này rắc rối là vậy đó.
Giống như bao đứa trẻ lớp 7 khác, Tin rất nghịch ngợm và hay trêu đùa anh trai. Khi cậu anh trai mới học lớp tám mà đã nói với em: “Tao năm nay là người lớn rồi đó nghe mày!”, Tin bắt bẻ lại Huy liền: “Người lớn sao không có râu?”. Rồi khi nhận ra có vẻ anh trai trở thành người lớn có khi lại có lợi cho mình, Tin bắt đầu “dụ khỉ” anh trai: “Anh là người lớn thì nhớ đừng có giành ăn với em nữa nghe không?” làm Huy bỏ đi một mạch không nói gì.
Nói gì thì nói chứ về khoản bắt bẻ anh trai, nói “Lêu lêu, mắc cỡ! Lêu lêu!” để đùa giỡn với Huy thì Tin là số hai không ai dám là số một. Mà cậu nhóc tinh ranh lúc nào cũng nấp sau lưng mẹ để đề phòng anh hai có cơ hội “chỉnh đốn”, đúng là lanh lợi ghê! Mặc dù xuất hiện không được nhiều như các thành viên của “Bàn Có Năm Chỗ Ngồi” gồm Huy, Bảy, Hiền, Quang, Đại nhưng chính sự góp mặt của Tin đã làm cho cuốn sách này có những phân đoạn dễ thương, ngộ nghĩnh hết sức.