1 năm trước Hướng ngã rẽ của Francois Anh Meaulnes bắt đầu với sự di chuyển của chàng trai trẻ, Francois Seurel, đến Sainte-Agathe. Cậu đi cùng với cha cậu, một người thầy giáo, và mẹ cậu, người mà cậu mô tả như 'nội trợ tỉ mỉ nhất từng được biết đến'. Sau đó, điều này rõ ràng rằng cuộc sống tại nhà của Francois khá truyền thống, và, chà, có lẽ một chút nhàm chán. Hơn nữa, bản thân cậu vừa 'nhút nhất' bởi vấn đề với đầu gối của cậu và vừa 'yếu đuối' và không thể chơi với những đứa trẻ khác. Sau đó, một ngày kia, Augustin Meaulnes - đương nhiên là Meaulnes vĩ đại - bước vào cuộc đời cậu. Các tình huống sau lần đầu gặp mặt của họ rất quan trọng: đó là ngày Chủ Nhật, một ngày theo truyền thống là ngày nghỉ, ngày buồn tẻ nhất trong những ngày buồn tẻ, khi người khác không mong chờ bất kỳ điều gì thú vị xảy ra. Tuy nhiên, khi Francois trở về từ nhà thờ, cậu thấy một người phụ nữ nhìn qua cửa sổ nhà ậu. Hóa ra là cô ấy 'bị lạc' cậu bé của cô ấy, chà là người mà tôi nghĩ bạn chắc chắn đã biết là ai.Về phần Alain-Fournier, thật thông minh để giới thiệu Meaulnes theo cách này, không bằng sự hiện diện của cậu ta, nhưng là bởi sự vắng mặt, vì thế tiết lộ điều quan trọng, hoăc định nghĩa khía cạnh của hành vi hay tính cách của cậu mà cậu ta thậm chí không cần lên 'sân khấu'. Sau khi đưa cho mẹ sự sơ ý, người ta hiểu rằng đây là cậu bé thích phiêu lưu, người làm những điều theo ý muốn của cậu, trái ngược với Francois, người có tính truyền thống. Quả thật, sự xuất hiện vật lý của cậu ta trong tiểu thuyết xác nhận ấn tượng này, ngay khi cậu bước xuống cầu thang của Seurel để thông báo rằng cậu đã lục lọi căn gác mái của họ, tất nhiên là không được phép, và đã tìm ra một số pháo hoa chưa sử dụng. Sau đó cậu đưa Francois ra ngoài và đốt chúng. Thực ra, đây là biểu tượng và khởi đầu theo đúng nghĩa đen cho cuộc sống thú vị hơn cho Francois. Like Share Trả lời
2 tháng trước Thật tẻ nhạt Ừm, tôi không nghĩ tôi đủ thông minh để tận hưởng cuốn sách này, để thấy những nét đẹp trong nó. Có phải vì nó là tiểu thuyết tinh hoa Pháp, và tôi thì không phải người Pháp? Kiểu như, vì thế?Hay là bởi vì TÔI KHÔNG THỂ THÍCH CUỐN SÁCH NÀY VÌ NÓ CÓ THỂ GIẢI QUYẾT MỌI THỨ CHỈ VỚI MỘT CUỘC TRÒ CHUYỆN?Nó thật là tẻ nhạt. "Anh Meaulnes", thực chất chỉ là một cậu nhóc từ chối việc thừa nhận và thay vào nó lại chìm vào những tội lỗi bản thân. Like Share Trả lời
2 tháng trước Chuyện tình buồn Cũng như Gatsby, Le Grand Meaulnes là một chuyện tình buồn. Thực tế, đây là một trong những câu chuyện tình buồn nhất mà tôi từng đọc mà có thể so sánh với "Chuyện tình" của Eric Segal. Sự thật rằng Alain-Fournier với trái tim đổ vỡ đã hi sinh trong chiến trận cho quê nhà một năm sau đã thêm sức hấp dẫn cho cuốn tiểu thuyết. Để nghĩ về nó, sự ra đi của Alain-Fournier hay là tình yêu không được hồi đáp dành cho Quievrecourt đã không lãng phí. Thực chất, anh ấy đã khiến cho nó bất tử bằng cách thêm vào những trải nghiệm - bởi yêu thương và đau đớn - khi viết cuốn tiểu thuyết này, Le Grand Meaulnes. Rất vui vì đã đọc một cuốn sách của Alain-Fournier. Không nghi ngờ tại sao người Pháp lại rất lãng mạn. Họ đưa cuốn sách này vào trường học như một tác phẩm bắt buộc Like Share Trả lời
2 tháng trước Cuốn sách như một "giấc mơ", bởi nó gây buồn ngủ Công chúng miêu tả nó như là một giấc mơ. Chà, tôi đã đọc nó được một nửa và nghĩ rằng nếu nó như là một giấc mơ, tôi đã thấy bản thân thật buồn ngủ trong lúc đọc. Ôi trời! Đức có lẽ đã xâm chiếm Pháp quá thường xuyên để không buồn ngủ. Làm sao có thể trách họ? Họ đều có những hiệp ước triết học để viết, nhưng sau đó lại khiến xao lãng vì cuốn "Chạng vạng" gần đây. Và họ có thể đọc nó bằng tiếng Pháp bởi họ nói được cả năm ngôn ngữ.Tôi đã cố biện hộ cho bạn, nghĩ rằng "Hãy nhìn theo hướng này: Nó là một cuốn ngụ ngôn cho Thực dân Pháp, họ chỉ bật ra rằng bộ dân luật Pháp cao và phải đồng thời giải quyết sự công kích của cái hiện đại. Nó là một ca đơn giản của Anh/penis envy." Ngay cả khi tính nhẹ dạ của tôi có thể đi quá xa. Tạm biệt, Alain-Fourneir. Xin lỗi vì cuộc đời của ông bị thu gonnj bởi một trong những sai lầm lịch sử nổi tiếng. Có lẽ cuốn sách này sẽ có ý nghĩa với một số người khác. Nó sẽ có cơ hội, bởi tôi đã thêm nó vào thư hiện của tôi. Like Share Trả lời
2 tháng trước Tầm cao của kiệt tác Tuy nó đem đến cảm giác ấn tượng vì Le Grand Meaulnes là một cuốn sách kỳ ảo tuổi thanh thiếu niên hoặc truyện cổ tích, hoặc một cuốn huyền ảo diễn biến nhanh, nó được bán quá rẻ. Thứ gì đã nâng nó lên tầm của một cuốn kiệt tác chính là nó, như cuốn "Phát minh ra Morel" của Adolfo Bioy Casares, một sự kết hợp hoàn hảo của cốt truyện thú vị và triết học, cuộc phiêu lưu và sự lãng mạn và những ý tưởng; tuy có những nhân vật đơn giản và câu truyện không thực tế, nó vẫn là một cuốn tiểu thuyết phức tạp. Nó rất cần thiết để nhớ rằng Francois, sau một vài năm, trong dẫn truyện, với sự yêu mến và một chút đau buồn, vẫn đang nhìn lại tuổi thơ của anh ấy. Le Grand Meaulnes, giống như tác phẩm của Marcel Proust, vẫn là một tầm cao về hồi ức, về cách chúng ta nhớ những sự kiện hoặc giai đoạn quan trọng trong cuộc đời. Thực vậy, anh ấy thừa nhận trong những trang đầu rằng trí nhớ của anh ấy mơ hồ, hoặc, bằng cách nào đó mà hiện lên, vì vậy những chuỗi ngày dài hoặc những trải nghiệm như thế trở thành thứ độc nhất. Like Share Trả lời
2 tháng trước Cuốn sách để bắt đầu với văn học cổ điển Pháp Ai mà biết rằng Fournier sẽ lại đạt được thành tựu, anh ấy có tiềm năng trở thành một nhà văn vô cùng đặc biệt, và cuốn sách viễn tưởng đầu tiên của anh ấy thực sự là một thứ rộng rãi và là một thứ cổ tích gối đầu giường của mọi đứa trẻ. Người kể truyện rất xuất sắc và cuốn sách thì dễ đọc cho lứa tuổi nhỏ đang tìm kiếm một cuốn sách tốt để bắt đầu với văn học cổ điển Pháp, nó sẽ đủ điều kiện vì nó không bao gồm những chi tiết phức tạp và đào sâu nhân vật như những tác giả cổ điển Pháp khác. Tuy nó có một câu chuyện đúng chừng mực, những nhân tố chính đối với tôi là những cảm xúc vũ trụ mà sẽ khuấy động các giác quan, với những linh hồn trẻ trung hoài cổ và ý nghĩa thực sự của một tình bạn thanh thiếu niên. Tôi đã thấy bị bỏ rơi với một sự luyến tiếc cho ba nhân vật chính của quyển sách và cả tôi, như sự rời bỏ của bạn với một cảm xúc mạnh mẽ cho những cảm xúc quý báu và tình yêu từ những năm đã đi qua. Like Share Trả lời
1 năm trước Câu chuyện từ độ tuổi thiếu niên đến khi trưởng thành Tôi đọc cuốn sách này vì nó rất nổi tiếng và tôi mong sẽ cải thiện tiếng Pháp của mình. Đó là truyện cổ tích hấp dẫn về sự chuyển dịch từ tuổi thiếu niên sang độ tuổi trưởng thành, khi bạn khám phá những cô gái và sự ảo diệu của thế giới trẻ con nhường cho thế giới thực, thậm chí còn nhiều lời hứa hẹn. Cuốn sách được viết trong thứ văn xuôi cổ điển thú vị và được lấy bối cảnh trong chợ tỉnh lẻ ở phía Bắc nước Pháp. Như vậy, lẽ ra cuốn sáng sẽ được đánh giá theo đúng nghĩa của nó, ghi lại khung cảnh bình dị về đất nước yên tĩnh, trước sự ra đời của ô tô cơ giới. Nhưng tính xót xa của cuốn sách này rằng cuốn sách được xuất bản vào năm 1913, và tác giả trẻ bị giết vào năm sau trong Chiến Tranh Thế Giới Thứ Nhất, đến mức nó trở thành biểu tượng cho bi kịch chưa từng thấy trước đây của toàn bộ thế hệ. Thật sự buồn khi nghĩ một người ở độ tuổi rất trẻ (27) có tính nhạy cảm, tự tin và kỹ năng viết cách này bị đẩy vào sự hỗn loạn bạo lực bao trùm tâm lý dân tộc chúng ta, nhưng không một ai trong chúng ta biết điều này trước cả. Vì vậy, nó khiến Chiến Tranh Thế Giới Thứ Nhất trở nên mang tính cá nhân hơn khi chúng ta được giới thiệu và chào mừng đến với một phần thế giới bị phá hủy mãi mãi. Một thế giới trước khi giao thông ô tô, TV, mạng, AIDS, vũ khí hạt nhân và chiến tranh thế giới. Like Share Trả lời
1 năm trước Tôi khuyến khích bạn nên xem cuốn sách này Đây là cuốn tiểu thuyết gây buồn ngủ, gây mê và về độ tuổi dậy thì - một cuốn sách độc đáo và khó quên được. Câu chuyện tập trung về chuyến hành trình tình yêu, lạ kỳ, và ngắn gọn. Augustin Meaulnes 17 tuổi biến mất trong vòng 3 ngày khi cậu trả lại nhà của cậu và kêu người trần thuật (người-cùng-phòng-15-tuổi) những gì đã xảy ra, cuộc sống họ thay đổi cuộc sống họ mãi mãi. Kết quả của biểu đồ kết quả cuốn tiểu huyết của hành trình ngắn gọn.Trong phương pháp khảo sát về cuốn tiểu thuyết tại Pháp, cuốn sách này được bầu chọn trong số thứ tự là 6. Về ngữ cảnh, khi đài BBC tiến hành "The Read Big" tại nước Anh, 'Giết chết Con Nhạn' là sách đứng ở vị trí số 6. Nói cách khác, ngôn ngữ Pháp thật sự giống cuốn sách này.Cũng như tôi.Mặc dù cuốn sách chìm đắm về sự lãng mạn hóa, nhưng nó vẫn mang nét hiện đại. Người thuật truyện thì không đáng tin. Cậu cho thêm đoạn văn bản với linh tính về tương lai mang đến điều gì, nên bạn nghĩ bạn biết điều gì sẽ xáy ra sau đó. Nhưng khi mọi thứ diễn ra đối với kỳ vọng cả theo hướng tinh tế hay quan trọng. Mong bạn sẽ làm theo... cho đến khi kết thúc. Rất nhiều cốt truyện được gói gọn trong hai trang cuối cùng. Nếu tôi không khoan dung, tôi sẽ nói kết thúc quá vội vàng. Lời giải thích khoan dung hơn sẽ nói rằng đó là kỳ công theo quan điểm hiện đại - điều bạn biết khiến bạn nghi ngờ mọi thứ mà người kể chuyện đã nói với bạn cho đến điểm đó. Tôi lưu ý rằng Fournier là bạn của Andre Gide - tiểu thuyết gia thường có kết thúc khó hiểu. Có lẽ là mốt vào thời điểm đó.Có lẽ lời giải thích khoan dung nhất cho tất cả kết thúc ngắn gọn rằng định mệnh đã kêu tác giả nên kết thúc cuốn sách và xuất bản cuốn sách. Cuốn sách lần đầu tiên xuất hiện vào năm 1913 - năm tiếp theo Fournier tham gia vào quân đội nước Pháp và vào năm 1914 trở thành một trong những nạn nhân sớm nhất trong Chiến Tranh Thế Giới Thứ Nhất.Kết thúc của chính cuộc đời ông là gần như không thể chịu nổi khi suy ngẫm như cái kết của cuốn tiểu thuyết duy nhất của ông.Tôi rất khuyến khích bạn nên đọc cuốn sách này. Like Share Trả lời
1 năm trước Cuốn tiểu thuyết bán tự truyện Anh Meaulnes, còn được biết đến là Kẻ Lang Thang khi được phiên dịch và xuất bản tại nước Mỹ, là cuốn tiểu thuyết bán tự truyện. Cuốn sách về chàng trai Augustin Meaulnes 17 tuổi, bị lạc trong rừng và gặp cô gái trong mơ, Yvonne de Galais. Nhân vật nữ viễn tưởng này dựa trên người trong mộng của Alain-Fournier, Yvonne de Quievrecourt đồng ý gặp cậu một năm sau tại bờ sông Seine. Tuy nhiên, de Quievrecourt đã không xuất hiện và làm tan vỡ trái tim trẻ tuổi Alain-Fournier. Người thuật câu chuyện, Francois Seurel 15 tuổi giống như cậu trai được thức tỉnh trong khi chứng kiến bài học về tình yêu của cậu trai lớn tuổi hơn. Điều khiến bài thuật như mơ hấp dẫn là cả hai người họ đều là những chàng trai trẻ tuổi ngây thơ trong tình yêu. Khi Meaulnes biến mất khi bị lạc và tôi nói đó là tình yêu bí ẩn, tôi cũng cảm nhận sự mất mát của cậu và nghĩ về mối tình đầu của mình đã làm tan nát trái tim mình. Đó là câu chuyện đắng cay cho mọi người, dù trẻ hay già, có thể xác định được. Sự quyết tâm của Meaulnes tìm lại tình yêu của mình chứng minh cho chúng ta rằng lý tưởng lãng mạn vẫn là một điều có thể cuốn trôi đôi chân của chúng ta. Thậm chí trong thời đại của không gian mạng này, vẫn... không có gì thay thế được sức ảnh hưởng của câu chuyện thật sự và cảm động về đổi bạn trẻ. Like Share Trả lời
1 năm trước Kính gửi Henri Alain-Fournier Kính gửi Henri Alain-Fournier,Một số người tuyên bố ông có tài năng tuyệt vời với tư cách là tiểu thuyết gia. Nhiều người sẽ tuyên bố với tôi rằng là không. Liệu có công bằng khi ông qua đời trong Chiến Tranh Thế Giới Thứ Nhất trong khi tôi đang sống, thoải mái viết đánh giá mà không có buổi sáng tồi tệ vì tôi không có tất cả những thực phẩm thông thường cho bữa sáng của mình không? Hài cốt của ông không biết được cho đến năm 1999, thật sự, nhưng liệu bạn biết rằng nếu không có sữa chua, bột yến mạch cắt nhỏ, quả kỷ tử và chuối đông cứng như váng ao khi trộn với sữa hạnh nhân? Tôi đoán ở một khía cạnh nào đó của tác phẩm viễn tưởng như vậy, thiếu nguyên liệu. Vậy sẽ không công bằng để tôi đánh giá ông ấy? Và hơn hết, tôi đọc ở một số nơi rằng bài dịch của Robin Buss mà tôi có chưa phải là hay nhất.Tôi không biết. Có lẽ tôi có thành kiến đối với bất kỳ điều về người Pháp vì có điệu bộ kỳ quái lang thang quanh chợ nông sản vào ngày Chủ Nhật. Với cái nóng mùa hè, lớp trang điểm khuôn mặt của nó bắt đầu tan chảy và lột ra và nó khiến đám trẻ và tôi sợ hãi. Hoặc có lẽ, đã phát hiện Woody Allen trước James Dean, đố là vì tôi quá đa cảm với câu chuyện tuổi dậy thì của mình. Nhưng sự thật rằng, tôi thấy nhật ký của ông ấy rất buồn. Buồn đến mắc độ thứ n."Và buổi chiều hôm đó, cậu vừa khóc vừa ngỏ lời cầu hôn Mademoiselle de Galais". Like Share Trả lời
1 năm trước Tận hưởng sự giới hạn Nhằm có thể tận hưởng Anh Meaulnes mà mọi người phải chấp nhận những giới hạn của nó. Ví dụ, không có nhân vật chiều sâu; mọi người là 'không gian một chiều', về cơ bản, là một ký hiệu hoặc một loại, thuộc loại này hay loại khác. Meaulnes được biết ngay từ đầu trở nên phiêu lưu, dũng cảm và độc lập, và đó là cách cậu vẫn tồn tại; tất cả những hành động của cậu - như lấy con ngựa của Fromentin và xe trên đường đi dài nhằm đón ông bà của Francois - là bằng chứng rõ ràng hơn về những chất lượng này. Francois thật sự phát triển hoặc; chắc chắn, cậu sẽ gặp nhiều rắc rối hơn nếu không làm bạn với Meaulnes, nhưng cậu không tham gia tích cực vào chúng; thực ra, cậu là người quan sát hay là người qua đường, hay tốt nhất là người bạn đồng hành. Quả thật, không ai cư xử khiến bạn ngạc nhiên, và không ai nghĩ các tiến trình, bên cạnh người kể chuyện, đều được tham gia; tất cả các nhân vật thẳng thắn và dễ đoán [ngay cả Meaulnes, người có tính khó đoán cũng có thể đoán được].Tôi cũng nên đề cập rằng cốt truyện thường đưuọc chế nhạo như khó tin hoặc ngớ ngẩn và quá phụ thuộc vào sự tình cờ, đặc biệt ở phần hai. Rất khó khăn để phản ứng đối với những chỉ trích cụ thể này, bởi vì ngớ ngẩn và không tin là những thuật ngữ chủ quan. Tất cả những gì tôi có thể nói rằng tôi không đồng ý hoặc tất cả văn học là khó tin nếu bạn mang thái độ hoài nghi với nó [và cuốn sách này yêu cầu bạn cởi mở hơn vì, cho những phần tuyệt vời hơn, không khí phổ biến là một trong những điều kinh ngạc và ngạc nhiên]. Xét về sự trùng hợp, đúng vậy, có một số điều như vậy, nhưng tôi chưa từng hiểu vì sao điều này khiến độc giả khó chịu nhiều như vậy. Cuộc sống đầy những sự tình cờ, nên tôi không nghĩ chúng ta không có kinh nghiệm về chúng. Bên cạnh, tôi tranh cãi rằng, dù có thiếu sót hay không, cốt truyện rất hấp dẫn và cảm động. Like Share Trả lời
Anh Meaulnes bắt đầu với sự di chuyển của chàng trai trẻ, Francois Seurel, đến Sainte-Agathe. Cậu đi cùng với cha cậu, một người thầy giáo, và mẹ cậu, người mà cậu mô tả như 'nội trợ tỉ mỉ nhất từng được biết đến'. Sau đó, điều này rõ ràng rằng cuộc sống tại nhà của Francois khá truyền thống, và, chà, có lẽ một chút nhàm chán. Hơn nữa, bản thân cậu vừa 'nhút nhất' bởi vấn đề với đầu gối của cậu và vừa 'yếu đuối' và không thể chơi với những đứa trẻ khác. Sau đó, một ngày kia, Augustin Meaulnes - đương nhiên là Meaulnes vĩ đại - bước vào cuộc đời cậu. Các tình huống sau lần đầu gặp mặt của họ rất quan trọng: đó là ngày Chủ Nhật, một ngày theo truyền thống là ngày nghỉ, ngày buồn tẻ nhất trong những ngày buồn tẻ, khi người khác không mong chờ bất kỳ điều gì thú vị xảy ra. Tuy nhiên, khi Francois trở về từ nhà thờ, cậu thấy một người phụ nữ nhìn qua cửa sổ nhà ậu. Hóa ra là cô ấy 'bị lạc' cậu bé của cô ấy, chà là người mà tôi nghĩ bạn chắc chắn đã biết là ai.
Về phần Alain-Fournier, thật thông minh để giới thiệu Meaulnes theo cách này, không bằng sự hiện diện của cậu ta, nhưng là bởi sự vắng mặt, vì thế tiết lộ điều quan trọng, hoăc định nghĩa khía cạnh của hành vi hay tính cách của cậu mà cậu ta thậm chí không cần lên 'sân khấu'. Sau khi đưa cho mẹ sự sơ ý, người ta hiểu rằng đây là cậu bé thích phiêu lưu, người làm những điều theo ý muốn của cậu, trái ngược với Francois, người có tính truyền thống. Quả thật, sự xuất hiện vật lý của cậu ta trong tiểu thuyết xác nhận ấn tượng này, ngay khi cậu bước xuống cầu thang của Seurel để thông báo rằng cậu đã lục lọi căn gác mái của họ, tất nhiên là không được phép, và đã tìm ra một số pháo hoa chưa sử dụng. Sau đó cậu đưa Francois ra ngoài và đốt chúng. Thực ra, đây là biểu tượng và khởi đầu theo đúng nghĩa đen cho cuộc sống thú vị hơn cho Francois.