1 năm trước Vừa đọc vài câu đã thất lôi cuốn bởi giọng văn tâm tình mộc mạc đọc đến cuối thì cảm động NHƯNG cái kết bị cụt, bị hẫng, hơi tiếc cho đoạn kết Like Share Trả lời
1 năm trước Cái kết đầy bi thương Cuốn sách vẽ nên một bức tranh chân thực về cuộc sống người lính trong bối cảnh chiến tranh tàn khốc đã cướp đi tất cả mọi thứ từ anh. Sống trong cảnh nghèo túng, thiếu thốn, anh chỉ còn lại tình yêu đích thực dành cho người con gái đã qua đời. Một nghịch lý xảy ra khi anh vô tình gặp gỡ một người phụ nữ có nhiều điểm tương đồng với người yêu của mình. Nghi ngờ về cái chết của cô, anh sẵn sàng tìm kiếm bất kỳ bằng chứng nào từ những người quen biết và chứng kiến cái chết của cô. Càng cố gắng, sự thật càng trở nên mơ hồ. Không ai và không gì có thể cản trở được lòng dũng cảm và tinh thần của người lính. Cuốn tiểu thuyết càng trở nên hấp dẫn hơn với cái kết bất ngờ nhưng đầy bi thương. --- Người lính đã từng đi qua chiến tranh thì họ không còn nỗi nợ nào có thể gục ngã và cũng không một mảnh bom nào có thể xé tan được tấm chân tình mà họ dành cho nhau. Câu chuyện xoay quanh một người lính "ăn mày" tìm lại mảnh tình "dĩ vãng" mà khiến người đọc biết bao trăn trở, suy tư. Nhà văn kết câu chuyện của mình như thả rơi chìa khóa của cánh cửa tàn dư chiến tranh. Rồi mọi thứ lại chìm dần vào dĩ vãng. Like Share Trả lời
1 năm trước độc thoại nội tâm Thành công trong việc sử dụng ngôn từ điêu luyện, tác giả để lại dấu ấn trong lòng người đọc bởi những hồi ức được tái hiện chân thật cùng triết lý sâu sắc về con người và cuộc sống qua các cuộc độc thoại nội tâm của nhân vật.Tác phẩm đã đạt được hiệu quả nghệ thuật cao nhờ sự kết hợp hài hòa giữa cảm xúc xót xa về cuộc đời người lính và giọng điệu ngợi ca khí chất của họ. Với ngôn ngữ giản dị cùng kết cấu đặc sắc của "Ăn mày dĩ vãng", Chu Lai đã khai thác thành công một khía cạnh văn học tuy nhạy cảm nhưng để lại nhiều suy ngẫm trong tâm trí bạn đọc. Like Share Trả lời
1 năm trước người lính và chiến trường Từng xẻ dọc Trường Sơn cứu nước, Hai Hùng và đồng đội đã trải qua vô vàn đau thương, khắc nghiệt của một cuộc chiến giành lại độc lập dân tộc. Thế nhưng, thời kỳ oai hùng nay đã biến mất, thay vào đó họ lại trở thành những người sống vô định, không thấy rõ tương lai.Tuy nhiên, dù thời thế thay đổi nhưng không ai có thể phủ nhận khí chất của những người lính ấy. Trong thời chiến lẫn thời bình, họ vẫn luôn kiên cường, âm thầm hy sinh lợi ích cá nhân để đem lại hạnh phúc cho cộng đồng.Không chỉ viết về chiến tranh, "Ăn mày dĩ vãng" còn là lời nhắc nhở không được quên đi quá khứ hào hùng của dân tộc. Bao thế hệ đã ngã xuống vì tương lai Tổ quốc, mỗi công dân giờ đây cần phải khắc ghi công lao ấy và ra sức giữ gìn bờ cõi nước nhà. Like Share Trả lời
1 năm trước tình yêu Chuyện tình giữa Hai Hùng và Ba Sương là sự thành công trong việc khắc họa các yếu tố lãng mạn còn được thể hiện qua tình yêu của cô xã đội trưởng Hai Hợi và người lính Tám Tính. Tại nơi chiến trường tàn khốc, họ đã vượt qua mọi rào cản đạo đức để có thể thỏa mãn nỗi khao khát xác thịt.Không chỉ vậy, nhà văn Chu Lai còn khắc họa tình yêu thể xác qua nhân vật cô giao liên Thu và người lính miền ngoài, Tuấn. Tuy nhiên, khác với Hai Hợi và Tám Tính, chuyện tình giữa Thu và Tuấn lại mang một sắc thái khác. Đó là tình yêu với ước mơ về hạnh phúc gia đình và niềm tin vào một cuộc sống tốt đẹp giữa nơi ngập tràn khói lửa của bom đạn. Like Share Trả lời
1 năm trước những mối tình bình dị Tự nhận mình là một người đa tình, nhà văn Chu Lai luôn đề cao sự lãng mạn trong các tác phẩm mà ông chấp bút. Bên cạnh hình ảnh chân thật về chiến tranh, nhà văn còn lồng ghép nhiều chi tiết đong đầy cảm xúc về thứ tình cảm giản dị của người lính.Nhờ lối viết độc đáo ấy, Ăn mày dĩ vãng đã để lại ấn tượng sâu sắc với độc giả khi khắc họa những mối tình bình dị mà rất đỗi chân thành. Đặt trong bối cảnh chiến tranh, cuốn tiểu thuyết trở nên hấp dẫn hơn bởi lẽ, ánh sáng của tình cảm đã phần nào xóa đi màn đêm u tối của cuộc đời người bộ đội. Like Share Trả lời
1 năm trước Lời văn đôi khi quá hoa mỹ và rườm rà không cần thiết. Nhiều tình tiết không thật hợp lý. Đọc để hiểu thêm một phần nào đó về tâm lý người lính ngày xưa. Like Share Trả lời
1 năm trước Đây là quyển đầu tiên đưa tôi tới thế giới của Chu Lai. Cũng là quyển duy nhất tôi thích. Like Share Trả lời
1 năm trước Mình có cơ hội được gặp gỡ và trò chuyện với tác giả, và mình thấy cách Chu Lai kể chuyện đời chuyện chiến đấu cũng tương tự như những câu chữ trong "Ăn mày dĩ vãng" (AMDV) - rất thực - mà đôi khi gấp sách lại rồi, cái cảm giác sợ sệt day dứt và buồn thương còn mãi. "Nỗi buồn chiến tranh" (NBCT) của Bảo Ninh cũng khai thác đề tài tương tự - con người tìm lại những mảnh hồn rạn nứt không thể lành, những kí ức miên man đan xen hiện thực, màu u ám hoang dại và buồn thương ám ảnh khắp câu chuyện. Nhưng khi cái ám ảnh của NBCT làm mình sợ thì nỗi ám ảnh của AMDV làm mình buồn và day dứt nhiều hơn. Cả hai cuốn sách đều đáng được đón nhận, đặc biệt với những bạn đọc muốn nhìn sâu hơn một phần sự thật của quá khứ mà đôi khi chúng ta chỉ thấy oai hùng. Like Share Trả lời
1 năm trước Thật sự cảm thấy nhiều độc giả cũng cùng chung cảm nhận. Tác giả đã xây dựng khoảng mười chương đầu truyện rất cuốn hút bất chấp đó là thuật lại những mảng dĩ vàng chắp vá và ngập cảm giác rệu rã cay đắng của người cựu bình trung niên một thời oanh liệt. Tình cảm của anh với người con gái ấy trong lúc chiến tranh khốn khó hiện lên cũng thật đẹp thật trong ngần và dễ khiến người ta sâu cả răng vì ngọt và cả xúc động nữa. Nhưng những chương cuối đã không còn như thế. Đặt biệt hai chương cuối cùng và cái cách nhân vật Ba Sương xuất hiện, bí ẩn sáng tỏ rồi đi đến một cái kết lạc điệu với không khí đã xây dựng. Và trong một trường chủ để tương đồng thì so sánh là điều khos tránh. Nỗi buồn chiến tranh của Bảo Ninh cũng có một người con gái và một mối tình hoang hoải chạy suốt dòng đời người lính bước ra từ chiến trận với gánh nặng quá khứ, nhưng nó day dứt đến cuối cùng và cuối người ta đến cuối cùng và nhất là không lệch khỏi cái không khí truyện ban đầu. Thật sự, rất yêu rất thích những chương đầu tiên của tác phẩm này, nhưng sự thích cũng chỉ dừng ở những chương đầu tiên mà thôi. Like Share Trả lời
1 năm trước Mình thực sự rất thích cuốn sách này, cũng như là nhà văn Chu Lai. Từ lúc mở cuốn này ra, mình vừa nghe, vừa đọc hết veo trong vòng 3 ngày. Mấy tối nằm nghe mà đặt mấy cái hẹn giờ dừng phát trên điện thoại rồi mà vẫn cứ thức nghe, ngày hôm sau đi thi cũng mặc kệ, cứ nằm nghe tới 2h sáng. Cuốn sách miêu tả hình ảnh người lính một cách rất chân thực, không phải những robot chiến đấu vô tri lúc nào cũng chỉ biết đến lý tưởng, biết đến cách mạng. Họ cũng có những phút sợ chết, những phút nhớ nhà, những phút tình ái như tất cả những người bình thường. Thậm chí, câu chuyện còn chân thật đến nỗi miêu tả cả những sinh hoạt hết sức tế nhị của nữ du kích trong rừng. Tiểu thuyết có hai bối cảnh song song; một quá khứ - một hiện tại; một chiến tranh - một hòa bình; một oai hùng, lẫm liệt - một tiều tụy, nhàu nát. Nhân vật Hai Hùng - ác ôn Việt Cộng có phản chiếu nhiều hình ảnh của chính tác giả thời còn làm lính đặc công cũng chiến đấu tại vành đai Sài Gòn. Miêu tá về nhân vật này thì có thể dùng ba chữ như sau: anh dũng, lãng mạn, khắc nghiệt. Nhân vật thứ hai, cô y tá Ba Sương trong trắng, nhẹ nhàng, mong manh như chính cái tên của mình. Hai người như một cặp đôi hoàn hảo, tuy nhiên cái kết lại hết sức buồn thảm. À còn một điều nữa, cốt truyện của câu chuyện này cũng rất đáng khen. Like Share Trả lời